Sau khi cứu cô gái xinh đẹp là mục tiêu của Hotboy có mặt tối đáng sợ, hình như tôi đang phá huỷ Harem của anh ta và kết thân với toàn bộ mỹ nhân

Chính truyện (chương 11 đến 85) - Chương 41: Cảm xúc vỡ oà

Sau ngày hôm đó.

Hôm nay là ngày nghỉ, nên tôi làm chuyến đi thăm nhà Hazuki.

Cơ mà…

“Tại sao chúng ta lại phải đi chung với con Bò sữa đó vào ngày Chủ Nhật vậy chứ?”

“Thô lỗ quá đó! Tớ chỉ đi theo Ryosuke-kun mà thôi!”

“Hmph!”

“Hmph!”

Đi cùng tôi là Ichinose và Hananoi.

Tôi cũng chẳng biết họ nghe thông tin đó từ đâu, nhưng khi tôi vừa ra khỏi cửa nhà thì họ đã đứng đó như thường lệ, và đây là chúng tôi hiện tại.

Tôi bắt đầu thấy sợ cái sự tự nhiên này rồi đấy.

Khi đến nơi, tôi bấm chuông cửa nhà Hazuki, cánh cửa từ từ mở ra.

“Ara~ là cháu, Kujo-kun~!”

“Có chuyện gì xảy ra vào ngày nghỉ sao~? Oh, cả Ichinose-san và Ayaka-chan cũng đi chung với cậu nữa~”

“Chào nhé, Yayoi-chan!”

“Chào mừng~!”

Cô Satsuki hiền hoà thúc giục tôi vào nhà cô ấy.

Tôi còn được mời trà và ngồi đối diện với Hazuki và Satsuki-san.

“Vậy có chuyện gì thế~? Cậu đến nhà tớ vào ngày nghỉ đó~”

“Về chuyện đó…tớ có thứ muốn cho cậu xem”

Tôi đưa một tờ giấy ra trước mặt họ.

“Để xem nào……giấy chứng nhận đã thanh toán đầy đủ?”

Hazuki nghiêng đầu.

Satsuki-san cũng nhìn kỹ vào tờ giấy, rồi cô kinh ngạc che miệng lại.

“Đ-Đây là…!”

“Nợ của gia đình Hazuki đã được trả hết. Đây chính là giấy chứng thực xác minh cho điều đó. Số tiền mà gia đình cậu bị tính từ bữa đến giờ đều do cái lãi suất cắt cổ kia gây ra. Vậy nên giờ đây gia đình cậu sẽ không còn phải trả nữa”

Mắt Hazuki mở to.

“Làm sao mà…Kujo-kun lại có được cái này…?”

“Là vì…tớ tình cờ quen được một người rất am hiểu về vấn đề này”

Quả nhiên, tôi chẳng thể nói rằng là tôi đã đột kích thẳng vào khu của mấy gã đó cùng với một ‘ông trùm’ được.

Kể cả tôi có nói thế thì chắc gì họ đã tin.

“Dù sao thì, cậu cũng không cần phải lo lắng về việc mấy tên kia sẽ quay lại nữa. Nên là – cũng không cần phải đóng cửa tiệm này đâu”

“”! ! ! !””

“Nhà cậu sẽ được hoàn trả lại phần tiền thừa. Toàn bộ, không thiếu một đồng”

Nhờ có Arataki-san đã giải quyết mọi việc rất chi tiết, mà chúng tôi đã có thể lấy lại tất cả.

Tuy nhiên, tôi nghe nói mấy gã đó cũng chỉ là tay sai, còn kẻ giật dây đằng sau thì vẫn chưa rõ.

Dù sao thì, tôi cũng đã hoàn thành mục tiêu là giúp nhà Hazuki lấy lại tất cả và không bao giờ để mấy gã kia có cơ hội hoành hành thêm một lần nào nữa.

“Mọi chuyện đều đã ổn cả rồi”

Tôi đưa cuốn tài liệu cho họ.

Satsuki-san cầm tài liệu và bóp chặt đến mức làm nó nhăn nhúm.

“Cảm ơn cháu……,cảm ơn cháu, Kujo-kun!”

Nước mắt cô ấy rơi lã chã.

Hazuki cũng đã khóc khi nép mình vào Satsuki-san.

“Cảm ơn cậu rất nhiều, Kujo-kun…! Kujo-kun…!”

Sau đó, hai người họ cứ liên tục nói ‘cảm ơn’ với nước mắt lăn dài trên má.

~~~

Một lúc sau.

Hazuki đã ngưng khóc, nhìn tôi với đôi mắt đỏ hoe.

“Tớ không biết phải cảm ơn cậu như nào cho đủ, Kujo-kun. Nhưng tớ vẫn muốn cảm ơn cậu đúng cách. Cậu có muốn tớ làm gì cho cậu không?”

“Việc tớ muốn cậu làm cho tớ à…?”

“Cô cũng thế, Kujo-kun. Cô cũng muốn cảm ơn cháu không chỉ vì Yayoi, mà còn là vì cô nữa”

“Dạ thì…”

Dù mọi người có nói vậy, thì cháu cũng chẳng nghĩ ra được việc gì muốn cô và cậu ấy làm cả.

Tuy nhiên, nếu không có gì để làm, thì cả hai người có thể sẽ buồn lắm.

Vậy nên tôi nghĩ mình sẽ đưa ra yêu cầu nào đó.

Nhưng ngay từ đầu tôi cũng chẳng có mong muốn gì mấy…

“Tớ sẽ làm tất cả cho Kujo-kun. Bởi vì cậu đã bảo vệ nơi mà tớ trân quý”

“Cô cũng vậy! Dù một bà già như cô cũng chẳng làm được gì nhiều…nhưng hãy cứ nói đi cháu!”

“Umm…”

Tôi vẫn chẳng nghĩ ra được yêu cầu nào.

Trong lúc tôi đang đăm chiêu, thì Hazuki đã khẽ đưa ra một đề nghị.

“Nếu cậu không có thì……tớ có một đề xuất, có được không?”

“Là gì thế?”

“Thật ra tớ đã nghĩ về nó lâu rồi, từ lúc tớ gặp cậu lần đầu tiên luôn cơ…”

Hazuki hít một hơi rồi nói.

“Cậu có thể để tớ cắt tóc cho cậu có được không, Kujo-kun?”

“C-Cắt tóc á?”

Hazuki gật đầu.

“Tớ chỉ có thể làm vậy thôi, hơn nữa…tớ nghĩ Kujo-kun sẽ đẹp trai hơn nhiều nếu cậu cắt tóc đó”

“Cậu nghĩ vậy từ lâu rồi á?”

“Ừm, tớ đã để ý từ lâu rồi và tớ rất muốn cắt nó”

Tôi nghĩ đôi khi mình cũng cảm thấy ánh mắt của Hazuki đang nhìn mình, nhưng có lẽ không phải vậy?

“Điều đó thật tuyệt vời~! Chắc chắn sẽ rất tuyệt~! Tớ đảm bảo đó!”

“H-Haa. Không, tớ cũng không thật sự quan tâm về nó lắm…”

“Đây là một cơ hội rất tuyệt vời”

“Cả Ichinose luôn sao?”

“Bởi cậu lúc nào cũng nói là chưa phải lúc, kể cả khi tớ đã nhắc cậu đi cắt tóc. Vì thế, tớ nghĩ đây chính là thời điểm thích hợp rồi. Và…Fufu. Có lẽ đây chính là thời điểm thích hợp để Ryosuke bộc lộ con người thật của chính mình. Giờ thì tất cả những kẻ từng coi thường Ryosuke sẽ phải…fufufu♡”

“I-Ichinose?”

Ichinose đã hoàn toàn chìm đắm vào thế giới riêng của mình.

Tiếp đó, Hananoi cũng tham gia.

“Tớ thấy cũng ổn đó! Thật ra tớ cũng từng được Yayoi cắt tóc rồi, cậu ấy cắt đẹp lắm đó! Thêm nữa, tớ sẽ luôn được nhìn thấy khuôn mặt của Ryosuke-kun……guhehehehe”

Ngay cả Hananoi cũng lạc vào thế giới khác rồi.

Hai người họ cùng mỉm cười và nhìn Hazuki.

Hazuki dường như cũng đã quyết định rồi, ánh mắt cô ấy tràn đầy động lực.

Nếu Hazuki hài lòng với nó…thì tốt thôi.

Mà, tôi cảm thấy mái tóc mình có hơi vướng thật.

“Vậy thì chăm sóc tớ nhé, Hazuki”

“Cứ để tớ lo~!”

Tôi xuống tiệm làm tóc ở tầng trệt.

Tôi ngồi trước gương và mọi người đang nhìn thẳng về phía tôi.

Làm gì mà……căng thẳng dữ vậy trời?

“Tớ bắt đầu cắt đây~”

“Ừm”

Hazuki cầm một lọn tóc của tôi và cầm kéo.

Và rồi bàn tay cô ấy di chuyển từ từ, không chỉ dừng lại ở việc cắt tóc.

-Jukinn (tiếng kéo cắt)