*Sudo Hokuto’s POV
“Nè nè. Cái tiếng lúc nãy là gì thế?...”
“Hình như là của Sudo-kun, phải không ta?”
“Không, không, tất nhiên là không rồi”
“Nhưng nó thật sự nghe giống giọng Sudo-kun mà, phải không?”
“Chẳng phải nó hơi bị trầm sao?”
“Sao giọng cậu ấy lại có thể như thế được?”
“Hình như là Hazuki đang nói chuyện với cậu ấy thì phải?”
Chắc là do tôi đang tưởng tượng.
Cả lớp đang náo loạn hết cả lên.
Yayoi ôm chặt cuốn sách, sững sờ nhìn tôi.
T-Tôi vô ý rồi…!
Tôi đã mất cảnh giác bởi vì tâm trạng đang rất bực bội!
Bình thường tôi sẽ không bao giờ mắc một sai lầm như thế này, nhưng…!
Và nhìn qua một lượt, có vẻ đã rất nhiều người nghe thấy âm thanh đó.
Tôi đã làm cái quái gì thế này…!
…n-nhưng không sao cả!
Tôi chính là Sudo Hokuto!
Chắc chắn họ sẽ nghĩ những gì họ nghe thấy ban nãy cũng chỉ là một tiếng vọng vô nghĩa mà thôi, nhỉ?
Cứ bình tâm như không có chuyện gì xảy ra là được!
…Ừm, chắc chắn sẽ ổn thôi!
“A-Ahaha…chuyện gì thế?”
Yayoi giật mình khi tôi gọi.
“U-Umm…Cuốn sách mới của tác giả Kanda Hiruma đã ra mắt rồi đó~”
“Oh, đúng vậy! Nó thật là tuyệt vời!”
Ông ta là tác giả của cuốn sách mà Yayoi đang cầm sao?
“Huh? Lẽ nào cậu chưa có đọc nó sao, Hokuto-kun? Tớ nhớ lúc trước cậu có bảo rằng mình là fan cứng của Kanda-sensei mà”
“!!!”
Ư-Ừm đúng là như thế!
Việc tôi có thể nói chuyện thân mật với Yayoi chính là nhờ những chủ đề liên quan đến tác giả Kanda Hiruma!
Mà tất nhiên, đó cũng chỉ là một cái cớ để tiếp cận được Yayoi mà thôi,…nhưng mọi chuyện sẽ rất tệ nếu bị Yayoi phát hiện ra! ! ! !
“Ư-Ừm, nghĩ lại thì, đúng vậy! Tớ chưa có đọc nó! Oh! Tớ vừa nhớ ra mình có một cuộc hẹn với một người bạn!”
“Eh?”
“Chúng ta sẽ nói chuyện sau nhé! Hẹn cậu dịp khác nhé!”
Tôi vội vàng rời khỏi lớp học.
Ánh nhìn của đám bạn cùng lớp làm tôi đau nhói, nhưng đây chính là một cuộc rút lui chiến lược.
Giờ đây, tôi lại có thêm một nguy cơ có thể phá hỏng mọi thứ.
…Nhưng dạo gần đây, tôi cứ hay cư xử rất quái lạ.
Không, là do cái lũ học bá kia làm tôi phát điên mới đúng!
…Phải nhanh chóng ôm lấy một cô gái nào đó để lấy lại bình tĩnh thôi.
~~~
Sudo rời khỏi lớp học.
Cả lớp lại xôn xao thêm một lúc,
“Gì thế này, mọi chuyện vẫn bình thường mà?”
“Hình như tớ có nghe thấy giọng cậu ấy ban nãy”
“Cậu ấy đang hoảng loạn sao?”
“Làm gì có lí do nào khiến cho Sudo phải hoảng loạn đến thế?”
“Không”
“Nhưng mà dạo này Sudo-kun hành xử có hơi kỳ lạ ấy”
“Tớ biết mà. Cậu ấy có thay đổi một chút”
“Vậy sao? Tớ lại không nghĩ vậy”
“Cậu lo lắng quá rồi đó”
Vẫn còn bầu không khí khó xử khi trước, giờ thì tan hết rồi.
Nhìn Sudo lúc này, tôi có cảm giác bộ mặt thật của cậu ta đang dần bị lộ ra.
Ở thời điểm với Hananoi trước đây, Sudo của khi ấy sẽ không bao giờ để nó lộ ra.
Lẽ nào cậu ta đang dần mất kiểm soát chăng?
Có vẻ như một vài người xung quanh cũng đã nhận ra được điều này, dù chỉ là chút ít.
“……”
Bất chợt, Hazuki xuất hiện trong tầm mắt tôi - người vẫn đang đứng trước chỗ của Sudo.
Hazuki vẫn đang ngơ ngác, tay ôm cuốn sách kia.
“…Ah”
Đột nhiên, tôi và Hazuki chạm mắt nhau.
Chúng tôi thoáng nhìn nhau trong một vài giây ngắn ngủi.
Tôi rời mắt khỏi Hazuki và đi về chỗ của mình.
Hazuki Yayoi.
Một trong Tứ Đại Mỹ Nhân và hiện đang trong Harem của Sudo.
“……”
Sudo bây giờ thực sự rất nguy hiểm.
Cứ tiếp tục để mắt đến Hazuki nhằm giúp cô ấy tránh bị hãm hại vậy.
~~~
Vào giờ nghỉ trưa.
Ichinose bước đến chỗ tôi, chắp hai tay và khẽ cúi đầu.
“Xin lỗi nhé, Ryosuke. Thật ra hôm nay tớ bị giáo viên gọi lên vì có vấn đề liên quan đến công việc”
“Tớ hiểu”
“Vậy nên tớ không nghĩ chúng ta có thể dành thời gian cho nhau vào giờ nghỉ trưa được. Tớ rất xin lỗi và cũng có lo lắng nữa, nhưng mà…cậu liệu có ổn khi ở một mình không?”
“Tớ sẽ ổn thôi mà”
“Tớ hiểu rồi. Nếu cậu ổn thì không sao”
Ichinose nhìn tôi chằm chằm.
“……”
“…chuyện gì thế?”
“…Không, chỉ là…tớ lo rằng nếu tớ để cậu một mình lúc này, cậu sẽ có thể lại vướng vào một cô gái xa lạ nào đó nữa thôi”
Trong mắt của Ichinose thì tớ là kiểu người như nào thế?
Tớ chỉ là một nam sinh A trầm tính thôi.
“Đừng có đi chung với bất kỳ cô gái nào ngoài tớ”
“Ờ-Ừm”
“Và cũng đừng bảo vệ cô gái nào đó khỏi bọn côn đồ hay gì đó tương tự. Nếu gặp trường hợp như thế, hãy gọi ngay cho giáo viên. Tất nhiên, bằng mọi giá không được để cô gái ấy biết Ryosuke đang ở đó”
Bảng thông số nhiệm vụ rất là chi tiết.
“Được chưa? Tớ lo lắm. Lo đến mức còn hơn cả chuyện định hướng tương lai của tớ nữa đó”
“Cậu nên lo cho định hướng tương lai của mình hơn chứ”
“Tớ biết”
Ichinose quay đi với vẻ mặt bất mãn.
Rồi cô ấy đưa mặt lại gần tôi, vẻ mặt trở nên nghiêm nghị.
“Dù sao thì, đừng có vướng vào bất kỳ một cô gái xa lạ nào hết nhé, được chứ?”
Nếu tôi không đồng ý, tôi có thể sẽ phải nghe câu này cả đời mất.
“Đã hiểu”
Không còn lựa chọn nào khác, tôi trả lời. Má của Ichinose giãn ra.
“Được rồi. Fufu. Vậy thì, tớ đi đây”
Ichinose có vẻ hài lòng, cô ấy nhẹ nhàng bước ra khỏi lớp.
Tôi thực sự không thể hiểu nổi những nỗi lo lắng của Ichinose, nhưng tạm thời thì mọi chuyện đã được giải quyết ổn thoả.
Tôi lấy hộp bento ra và đặt trên bàn.
Trước giờ, tôi thường ăn trưa với Ichinose và Hananoi, nhưng hôm nay Hananoi có vẻ đã đi ăn với hội bạn của cô ấy, còn Ichinose thì như ta đã biết.
Đã lâu rồi tôi mới ngồi ăn một mình.
“Itadakimasu”
Tôi chắp tay, tận hưởng sự bình yên trong lòng.
~~~
Sau khi ăn trưa xong.
Tôi có chút thời gian rảnh trong giờ nghỉ trưa, vì thế tôi đã ghé qua thư viện lần đầu tiên sau một thời gian dài.
Trước đây tôi thường đến đó để giết thời gian, nhưng kể từ khi có sự xuất hiện của Ichinose và Hananoi thì không còn nhiều cơ hội.
Tuy vậy, trong không gian như này tôi vẫn có thể cảm thấy mình như đang ở nhà vậy.
Tôi cũng không ghét sách. Thực ra tôi là một con người đọc sách rất thường xuyên…
“Yoishotto……hmmm~”
Bỗng nhiên, tôi để ý thấy một nữ sinh đang nhướn người lên, với tay lên cố gắng lấy gì đó ở ngăn trên cùng của giá sách.
Mỗi lần cô ấy vươn người, là mỗi lần bộ ngực đồ sộ đó lại đung đưa……tôi đang nhìn cái gì thế này?
Ngạc nhiên thay, đó lại là Hazuki.
Với chiều cao của Hazuki, dù cô ấy đứng trên bục cũng chưa chắc có thể với tới ngăn trên cùng của cái kệ sách.
…Hazuki đâu phải là một cô gái xa lạ nào đâu, cũng đâu có vướng vào bọn côn đồ hay gì đó tương tự nốt, vậy nên sẽ không sao cả, phải không?
"No, it’s the ninety-niners who are making me crazy!" Ừm ko biết đúng nghĩa ko