Hai gã to con đứng chắn trước mặt tôi và Hitomi-san.
“Muốn gì nữa đây?”
“Tôi sẽ luôn có những gì tôi muốn. Tôi không thể để các người ra đi dễ dàng như vậy đâu. Haha”
Sudo cười khẩy nói trong khi chặn đường chúng tôi.
“Nếu ông anh giao lại cô gái đó và rời đi, bọn tôi sẽ không làm gì cả. Nhưng nếu không…bọn tôi sẽ cho ông anh biết thế nào là đau khổ”
“Đau khổ, huh?”
Hai gã đàn ông kia bẻ khớp ngón tay, nở một nụ cười trên môi.
Nhìn vào vóc dáng, có thể thấy hai gã này có kinh nghiệm chiến đấu rất cao.
Hơn nữa, chúng tôi đang ở thế bất lợi về quân số.
Chả trách được tại sao Sudo lại có thể lên mặt đến thế.
-Nhưng
“Tôi sẽ KHÔNG giao Hitomi-san ra cho cậu”
Tôi đáp trả, nhấn mạnh điều đó.
“Đúng như mong đợi đó Ryo-chan! Thật là đáng tin cậy mà~!”
“Hitomi-san, chị cũng nên cảm thấy lo lắng một chút đi chứ”
“Cảm thấy lo lắng sao? Tại sao chị lại phải lo lắng chứ? Bởi Ryo-chan sẽ luôn ở bên chị mà, phải không? Vậy thì chẳng có vấn đề gì phải sợ cả~”
“E-Em hiểu”
Có vẻ Hitomi-san cực kỳ tin tưởng tôi.
Dù trong tình huống này, có nhìn ở góc độ nào cũng có thể thấy chúng tôi đang gặp bất lợi.
“Là vậy sao? ‘Rượu mời không uống, muốn uống rượu phạt’ à? Hahaha”
“Ai trong chúng tôi sẽ ‘uống rượu phạt’ thế?”
“! Mày…! ! ! !”
Sudo nhăn mặt.
Rồi cậu ta ra lệnh cho hai gã đàn ông kia, mặt đầy vẻ tự tin.
“Kevin, Bloody! Đập thằng cha đó một trận ra bã cho ta! ! ! !”
“”Đã rõ! ! ! !””
Cả hai đáp lại với chất giọng trầm đặc, tiến lại càng gần phía chúng tôi.
“Tốt hơn hết là mày nên chạy ngay đi đấy, nhóc. Nếu không thì mày gặp rắc rối lớn rồi đấy haha”
“Tao sẽ đảm bảo mày không còn có cơ hội đánh với tao thêm một lần nào nữa”
Với nụ cười nhếch mép, cả hai lao vào tấn công cùng một lúc.
Một cú đấm rất nhanh, dí sát vào mặt tôi.
-Nhưng
“!?!?”
Tôi né được hai đòn của chúng rất dễ dàng.
“Ha! Xem ra hắn vẫn còn sức chiến đấu nhỉ…”
“Tao sẽ lại cho mày một trận ra bã!”
Với những bước chân linh hoạt, gã lại một lần nữa áp sát.
Lần này hắn di chuyển vào trong rồi nhắm thẳng vào cằm tôi.
Nhưng tôi lại tránh được, đồng thời cũng cúi xuống để né cú đá của tên còn lại.
“!? C-Các ngươi đang làm cái gì thế?!! Nhanh lên và cho gã ta một trận đi!!”
“T-Tôi biết rồi!”
“Bọn tôi sẽ kết thúc hắn nhanh thôi!”
Nhiều đòn liên tiếp được bung ra.
Nhưng tôi lại né được tất cả.
Những gã này chắc chắn rất mạnh. Chúng thật sự rất mạnh.
Nhưng cũng không phải đối thủ của tôi.
Vì tôi mạnh hơn mấy gã đó nhiều.
“!?!?”
Sau khi né đòn, tôi lập tức thu hẹp khoảng cách rồi giáng một đòn thẳng vào hạ bộ của hắn.
“Bwahaha! ! ! !”
“! ! ! ! !”
Một tên ngã xuống.
“Wohohohohoh! ! ! !”
Gã còn lại điên tiết lao thẳng vào tôi với tốc độ rất nhanh.
Nhưng tôi kịp né và luồn ra sau lưng gã.
Rồi giáng thẳng một đòn bằng bàn tay vào gáy hắn.
“! ! ! ! !”
Hắn ta ngã hẳn xuống đất.
Dường như gã đã ngất đi, đúng như tôi mong đợi.
“Gì cơ!? Kevin và Bloody lại dễ dàng bị hạ gục đến thế……!”
“Cậu là người tiếp theo à?”
“Heee! ! ! ! ! ! !”
Sudo lập tức lùi lại.
Tôi cứ thế từ từ thu hẹp khoảng cách với cậu ta.
“Nếu không giao lại Hitomi-san thì tôi sẽ gặp rắc rối lớn, nhỉ?”
“!!!!!”
Sudo rõ ràng còn yếu hơn hai gã kia.
Cậu ta cũng hiểu điều này, vậy nên cậu ta mới không ra tay trước.
Nói cách khác, luật chơi giờ đây.
Thuộc về chúng tôi-
“!!!! Làm ngay đi!”
Sudo nhếch mép, một sát khí kinh khủng xuất hiện đằng sau tôi.
Tôi quay lại và thấy gã mà bị tôi giáng đòn vào hạ bộ đã đứng dậy và lao tới tấn công.
Và chỉ một chút nữa, đòn tấn công đó sẽ đến thẳng vào mặt tôi – Thì
“-đừng động vào Ryo-chan”
“!?!?!?”
Hitomi-san tóm lấy tay hắn rồi dùng lực quật hắn ra xa.
Gã ta ngã mạnh xuống nền đất, mắt trợn ngược.
“Eeeh!!? Kevin bị ném đi sao!?!?”
Sudo kinh ngạc nhìn Hitomi-san rồi ngồi bệt xuống đất.
“Đúng như mong đợi, Hitomi-san. Chị vẫn thật sự rất mạnh”
“Tất nhiên rồi. Chị chưa từng sống ở một con hẻm nào được cho là an toàn cả”
Sau khi tốt nghiệp trung học, Hitomi-san đã một mình bỏ nhà ra đi.
Nếu một người phụ nữ xinh đẹp như Hitomi-san mà lại lang thang một mình ở những nơi như thế này, chị ấy sẽ vướng vào những gã có tâm địa đen tối mất.
Vì thế, để bảo vệ cho bản thân, chị ấy đã học rất nhiều kỹ năng, ngón võ. Nhờ thế, chị ấy thực sự rất mạnh.
Chị ấy đã trải qua cái tình huống tương tự như này rất nhiều lần rồi. Chị ấy mạnh đến mức một người nếu không đủ trình sẽ không bao giờ có thể khuất phục được chị ấy.
“Thế, cậu nói là cậu đã yêu tôi từ cái nhìn đầu tiên đúng chứ?”
“Hee!? Ư-Ừm…”
Hitomi-san tiến lại gần Sudo.
Rồi chị ấy nhìn xuống Sudo với vẻ mặt trông rất thoải mái như thường ngày.
“Khi nào cậu mạnh hơn, tốt hơn Ryo-chan thì tôi sẽ suy nghĩ lại nhé, nhóc con~”
“!?”
Việc Hitomi-san thường trở nên thoải mái ở những lúc như thế này theo nghĩa nào đó cũng rất là đáng sợ.
Sudo dường như cũng nhận thức được mức độ nghiêm trọng của chuyện này, từ vẻ tự tin ban đầu, giờ đây gương mặt cậu ta tràn đầy sự sợ hãi.
“Chết tiệt, chết tiệt, CHẾT TIỆT! ! ! ! !”
Cậu ta bỏ chạy ngay và luôn.
Tôi nhìn theo bóng dáng của cậu ta, và Hitomi-san lại bám vào cánh tay tôi.
“Ôi sợ quá à~ Cảm ơn em rất nhiều vì đã bảo vệ chị nhé, Ryo-chan♡”
“H-Hahaha…”
Đúng hơn thì, chính em mới là người được bảo vệ đó…
Mà dù sao, tôi cũng mừng vì mọi chuyện đã ổn thoả và không có sự cố nào xảy ra.
~~~
*Sudo Hokuto’s POV
Cái quái gì thế? Cái quái gì vậy chứ? ! ! ! ! !
Mỹ nhân ấy quá mạnh!
Gã kia cũng mạnh không kém! ! ! ! !
Đó là người phụ nữ tuyệt vời nhất tôi từng gặp!!
Và không thể tin được cô ấy lại sống trong nhà Kujo…! ! ! !
Tuy nhiên, tôi không cho phép nó được kết thúc như thế này!
Bên thắng phải luôn luôn là TÔI!
Tôi nhanh chóng đến một nơi.
Nơi đó - một toà nhà cao tầng, tại nơi cao nhất của nó.
Tôi mở cánh cửa có phần nặng nền kia ra.
“Hãy nghe con nói, thưa Bố! ! ! ! !”
Tôi gọi lớn, và chiếc ghế đối diện cửa sổ xoay 180 độ.
“Có chuyện gì thế, con trai?”
