Sau khi cứu cô gái xinh đẹp là mục tiêu của Hotboy có mặt tối đáng sợ, hình như tôi đang phá huỷ Harem của anh ta và kết thân với toàn bộ mỹ nhân

Chính truyện (chương 11 đến 85) - Chương 30: Đẹp trai-kun bị đá ngay lập tức

*Sudo Hokuto’s POV

“Boss! Cậu có chắc là cậu muốn theo dõi họ bây giờ không?”

“Im mồm đi, Kevin! Ngay bây giờ ta có việc còn quan trọng hơn cần phải làm”

Tôi chẳng còn quan tâm đến cái điểm yếu của thằng khốn chết dẫm kia nữa.

Bây giờ thì – Đúng vậy.

Một siêu mỹ nhân bí ẩn vừa bước ra khỏi từ nhà hắn ta.

Tôi sẽ biến cô ấy thành người phụ nữ của riêng mình.

Nhưng tôi chưa bao giờ nghĩ mình sẽ bị thu hút bởi một người phụ nữ xinh đẹp và gợi tình đến vậy…muốn ôm cô ấy quá.

Tôi muốn giành lấy cô ấy ngay bây giờ…!

“Ryo-chan”

“Sao vậy chị?”

“Chị chỉ muốn gọi tên em thôi ý mà~”

“Dạo này em bị gọi tên hơi bị nhiều ấy”

Chết tiệt!

Gã đó quá mức thân thiết với người con gái tôi đang để mắt tới quá…!

Tôi đang cực kỳ phẫn nộ! Bây giờ cô ấy là của tôi! ! ! !

CHẾT TIỆT! ! ! !

Làm sao mình có thể biến cô ấy thành một con đ* của mình đây?

Nếu tôi làm đúng cách, tôi sẽ có được cô gái ấy, rồi tôi sẽ tiếp tục từ đó……Chết tiệt! ! ! !

Không thể chịu được nữa, không thể chờ để được ôm lấy cô ấy! ! ! !

Lâu rồi tôi có cái cảm giác này…

Đã từ rất lâu rồi.

Không được, ngay tại thành phố này thì quá mạo hiểm. Với lại nếu xảy ra chuyện gì thì cũng không thể bịt miệng hết được…!

Oh sh*t! ! ! !

Thật bực mình khi thấy bọn họ như thế ở ngay trước mặt! ! ! !

“Boss! Bọn họ rẽ vào hẻm rồi kìa!”

“Gì cơ?! Nhanh đuổi theo chúng! Đừng để mất dấu!”

“Đã rõ!”

Chúng tôi vội vàng rẽ vào hẻm.

-Nhưng…

“Huh? Không có ai cả?”

Quái lạ.

Bọn họ chỉ vừa mới rẽ vào một lúc trước thôi mà.

Sao có thể biến mất nhanh đến như vậy được…

“Các người muốn gì ở chúng tôi?”

“!?”

Tôi quay đầu lại.

Đứng ngay đó là gã điển trai bước lên trước và người phụ nữ mà tôi yêu từ cái nhìn đầu tiên ở đằng sau.

L-Làm thế quái nào họ lại nhận ra được chứ?

~~~

Tôi đối mặt với Sudo và hai người đàn ông to lớn.

Cả ba đều kinh ngạc khi thấy tôi và Hitomi-san.

Dễ hiểu thôi.

Bọn họ có lẽ cũng không ngờ rằng là chúng tôi đã nắm thóp họ ngay từ đầu.

Thật sự thì, tôi đã nhận ra Sudo đã bám theo từ lúc mà tôi đi về cùng với Ichinose và Hananoi.

Cơ mà tôi cũng không thể ngờ được rằng mình lại bị phục kích ngay trước nhà…tôi đã gây quá nhiều thù oán rồi chăng.

“Thì sao chứ?”

“!!!”

Dù sao thì, cách nguỵ trang này lạ thật.

Tóc giả, mắt kính với khẩu trang sẽ thường gắn liền với……những kẻ đáng ngờ, phải không?

“Không, không, tôi xin lỗi. Tôi tò mò một tí ấy mà!”

Sudo đang đối xử với tôi bằng cái mode ‘học sinh gương mẫu’ như thường lệ.

Gì vậy? Cậu ta không biết tôi là Kujo sao?

À không, hiểu rồi.

Tôi đã vuốt, đổi nếp tóc của mình, cậu ta không nhận ra cũng là dễ hiểu.

“Gì cơ?”

“Tôi hỏi anh một câu nhé…giữa anh và người phụ nữ kia có kiểu mối quan hệ như nào thế?”

“Kiểu mối quan hệ?...”

“Một tương lai trọn đời bên nhau chăng~?”

“Cái gì?!!”

“H-Hitomi-san?”

“Thì chị thấy vậy mà~?”

“Em thì không đó”

Tại sao ai cũng thích lôi mình vào mấy cái chuyện này vậy trời?

Tha cho tôi đi mà.

“V-Vậy hai người đang hẹn hò à?”

“Hình như vậy á”

“Không”

“Vậy thì triển luôn đi, ngay bây giờ!”

“Em không hiểu chị đang nói gì cả”

“Vậy là có hay không?!!!”

Tôi ho một tiếng rồi trả lời.

“Không, chúng tôi không có. Cũng khó nói được mối quan hệ của chúng tôi nó như thế nào”

“O-Oh, ra vậy. Phù, nghe vậy tôi mừng lắm”

Sudo nở một nụ cười tươi tắn như thể vừa thở phào ra vậy.

Rồi cậu ta tháo kính, khẩu trang và tóc giả ra rồi bước đến chỗ Hitomi-san.

“Xin lỗi, tôi ăn mặc như thế này là có lí do…nhưng đúng là thế thật”

“Heee, tôi đây không biết là giờ người ta cũng phải cải trang khi ra đường đấy”

“Không tôi không có”

Sudo khẽ mỉm cười, rồi khoe hàm răng trắng muốt của mình và nói với Hitomi-san.

“Thật ra, tôi đã yêu cô từ cái nhìn đầu tiên. Nếu cô không phiền, cô có thể đi uống trà với tôi không?”

Tôi rất bất ngờ.

Tôi chưa từng nghĩ Sudo có thể dính tiếng sét ái tình với Hitomi-san.

Đúng là cô ấy rất xinh đẹp.

Trên thực tế, cô ấy còn rất nổi tiếng trong quán nữa.

Giờ thì, tôi tự hỏi Hitomi-san sẽ phản ứng như nào đây.

Không chần chừ, Hitomi-san đã trả lời ngay và luôn.

“Xin lỗi nhé, được chứ? Tôi chẳng có để ý ai khác ngoài Ryo-chan đâu”

Hitomi-san mỉm cười nhìn tôi, rồi chị ấy bật cười.

“…Eh?”

“Tôi rất vui vì cậu đã mời tôi. Nhưng chắc chắn cậu vẫn sẽ còn được nhiều người khác thích nữa mà, đúng chứ?~ cứ coi là vậy đi”

Trong khi nói, chị ấy quay sang nắm lấy tay tôi.

“Ryo-chan, đi thôi nào, được chứ? Việc mua sắm sẽ mất rất là nhiều thời gian đó~”

“V-Vâng”

Sudo đứng hình và cúi gầm mặt.

Chúng tôi đi ngang qua cậu ta.

“Đợi một chút đã”

Rồi Sudo quay lại.

“Cô muốn bao nhiêu…? Tôi có thể đáp ứng tất cả theo ý muốn của cô”

Ra vậy.

Một động thái rất là Sudo nhỉ.

-Nhưng…

“Tiền không bao giờ mua được tình yêu mà, cậu biết chứ? Tôi xin lỗi nhé”

“T-Tôi sẽ trả cho cô bao nhiêu cũng được. Chỉ cần cô mong muốn, tôi sẽ…”

“Không phải vì tiền đâu”

“Vậy thì gì chứ? Tôi cũng đẹp trai này, cũng vượt trội hơn bao người này, thấy chưa?”

Cậu thực sự nói thế về chính bản thân mình á?

“Cũng sai nốt. Đến cuối thì, chính những khoảng thời gian ta dành cho người ấy và những kỷ niệm ở bên nhau mới là thứ nuôi dưỡng tình yêu. Đó là lí do mà lời tỏ tình của cậu lại khó có thể chấp nhận được”

“!!!”

“Hẹn gặp lại”

Hitomi-san bắt đầu bước đi.

Tôi cũng đi bên cạnh cô ấy, cố gắng để quay về con đường ban đầu.

-Nhưng

“Kevin, Bloody”

Hai gã to con đứng chắn đường chúng tôi.

…À hiểu rồi, ra là vậy.

~~~

*Sudo Hokuto’s POV

…Cô nói dối, phải không?

Sao tôi lại không thể chi phối được người phụ nữ này cơ chứ!

Dạo này, thật điên rồ! ! ! !

Chết tiệt, chết tiệt! CHẾT TIỆT! ! ! ! !

Không thể tin được mình lại bị một người phụ nữ đá như vậy!

Tôi không thể bị như thế! ! ! ! !

Hee hee

Tôi sẽ không để cô ấy đi đâu…Cô ấy giờ đã thuộc về tôi rồi, bạn biết đấy.