Chiều tối, Đại học Nam Thành.
"Mọi người mau nhìn, Giang Mục Dã lại ra sân thể dục cầu hôn Hoa khôi Hạ rồi!"
Theo một tiếng la đầy kích động vang lên, lập tức thu hút sự chú ý của các sinh viên khác.
"Lại nữa à? Đây là lần thứ 99 cậu ta cầu hôn rồi nhỉ, vẫn chưa bỏ cuộc sao!"
"Cậu ta kiên trì thật, mỗi ngày đúng tám giờ đều đến cầu hôn, mưa gió không cản, đây là phải thích Hoa khôi Hạ đến mức nào chứ!"
Một đám người vội vã chạy về phía sân thể dục, chỉ sợ không kịp xem kịch hay.
Sân thể dục đã được trang trí qua, đặc biệt lãng mạn.
Trên đường chạy nhựa trải đầy cánh hoa hồng phấn và bóng bay, xung quanh còn thắp nến xếp thành hình trái tim.
Một bóng dáng cao ráo đang đứng đó, tay cầm một bó hoa hồng chờ đợi.
Chàng trai có mái tóc đen gọn gàng, ngũ quan thanh tú, hơi thở sảng khoái sạch sẽ ập đến. Áo sơ mi trắng mặc trễ nải trên người, vóc dáng cao ráo thon dài, thêm vẻ phóng khoáng bất cần.
Tắm mình trong ánh trăng sáng, vừa rực rỡ vừa chói mắt.
Cậu ta không hề vì những lời bàn tán xì xầm của người khác mà có chút e dè bất an nào, từ đầu đến cuối vẫn luôn ngẩng cao đầu, không kiêu ngạo cũng chẳng tự ti.
Chàng trai đẹp trai này chính là nhân vật chính của hôm nay: Giang Mục Dã.
Biết bao nữ sinh đang nhìn trộm cậu, tất cả đều đổ gục trước vẻ ngoài đẹp trai của cậu, lén lút xấu hổ đỏ mặt.
"Sao cảm thấy Giang Mục Dã càng ngày càng đẹp trai thế nhỉ, thật mong lần này cậu ta cầu hôn không thành công, biết đâu như vậy mình lại có cơ hội!"
"Nghĩ nhiều rồi, cậu ta chính là Tình Thánh, chỉ thích Hoa khôi Hạ, sao có thể thay lòng đổi dạ được chứ."
Ngay lúc đám nữ sinh đang mê trai đến gào thét, liền bị đám con trai bên cạnh dội gáo nước lạnh.
"Tình Thánh cái chó gì, gọi là liếm cẩu thì đúng hơn. Bọn họ tuy có hôn ước từ bé, nhưng Hoa khôi Hạ vốn dĩ chẳng có hứng thú gì với cậu ta, nếu không sao Giang Mục Dã cầu hôn nhiều lần như vậy mà vẫn không đồng ý!"
Nam sinh kia còn cười trên nỗi đau của người khác.
"Tao thấy lần này Giang Mục Dã chắc chắn bị Hoa khôi Hạ từ chối rồi, lại phải chuẩn bị cho lần cầu hôn thứ một trăm thôi."
Đám nữ sinh lắc đầu, tiếc nuối vô cùng.
Giang Mục Dã ngoại hình tốt, thành tích tốt, chỉ tiếc là một kẻ cố chấp. Cứ một mực hứng thú với Hoa khôi Hạ, lại còn hết lòng hết dạ.
Bên cạnh cậu ta có biết bao ong bướm vây quanh, kết quả cậu ta liếc cũng không thèm liếc các cô ấy một cái. Coi như lần này cậu ta cầu hôn thất bại, các cô ấy cũng chẳng có cơ hội.
Ngay lúc mọi người đang bàn tán xôn xao, hàng sau không biết ai hưng phấn la lên một tiếng.
"Hoa khôi Hạ tới rồi"
Mọi người đồng loạt nhìn về phía lối vào sân thể dục.
Chỉ thấy một cô gái tuyệt đẹp, xuất hiện tại hiện trường trong vòng vây của ba cô bạn thân.
Là một trong Tứ đại hoa khôi của trường, Hạ Tịch Nhiên tự nhiên rất xinh đẹp. Dưới sự làm nền của các cô bạn thân, cô càng thêm nổi bật ngay từ cái nhìn đầu tiên.
Hạ Tịch Nhiên tóc dài đến eo, một gương mặt trái xoan mềm mại, tinh xảo và điềm tĩnh, đôi mắt trong như nước suối, nhàn nhạt lướt qua Giang Mục Dã, không biểu lộ ra bao nhiêu cảm xúc.
Gương mặt của cô có thể khiến phụ nữ tự ti, vóc dáng có thể khiến đàn ông thèm nhỏ dãi.
Một bộ đồ thể thao bó sát màu tím nhạt phác họa ra thân hình thon thả, mềm mại, mỗi khi bước đi, Cặp "bưởi" đầy đặn cân đối như muốn chọc thủng lớp vải, một cặp chân dài thon thả nuột nà có thể khiến người ta xịt máu mũi, hormone tăng vọt.
Giang Mục Dã sau khi thấy Hạ Tịch Nhiên xuất hiện, khóe miệng hơi nhếch lên.
Rốt cuộc cũng đến lần cầu hôn thứ 99 rồi.
Giang Mục Dã không chút do dự liền bước lên phía trước, dưới ánh mắt của vạn người, quỳ một gối xuống, tay trái dâng lên bó hoa, đồng thời tay phải lại từ trong túi lấy ra một chiếc hộp nhẫn nhung đỏ.
Nhanh chóng mở ra.
Để lộ ra một chiếc nhẫn kim cương DR lấp lánh!
Cả loạt động tác này vốn dĩ đã thành thục đến mức khiến người ta đau lòng.
Nhưng được Giang Mục Dã thể hiện ra, trái tim của các cô gái có mặt đều bắt đầu rung động!
Chỉ có Hạ Tịch Nhiên là bình tĩnh như nước.
Đôi mắt Giang Mục Dã trong như mực, mang theo vẻ kiên định, cậu ngẩng đầu nói lớn với Hạ Tịch Nhiên.
"Đây là lần thứ 99 anh cầu hôn em. Anh bỏ qua tỏ tình, cầu hôn trực tiếp, chính là muốn cùng em yêu đương với mục đích là kết hôn."
"Rất nhiều thứ nhìn lâu sẽ chán, duy chỉ có em là càng nhìn càng thích."
"Anh chưa bao giờ thích một cô gái nào nhiều đến thế, em đã khiến anh phá lệ."
"Anh là người cả thèm chóng chán, chưa bao giờ kiên trì làm việc gì, nhưng anh lại kiên trì cầu hôn em 99 lần."
"Em đã cướp đi rất nhiều lần đầu tiên của anh."
"Lần đầu tiên vì em mà làm thơ, lần đầu tiên vì em mà học nấu ăn, lần đầu tiên đứng chờ dưới lầu ký túc xá nữ đưa bữa sáng cho em, lần đầu tiên đúng giờ đúng giấc đi chờ đợi một người..."
Giang Mục Dã nói, trong ánh mắt mang theo một loại ánh sáng dịu dàng không nói hết.
Cũng kéo người nghe chìm vào trong mối tình si đó, cảm động sâu sắc vì cậu. Đã có rất nhiều nữ sinh vô cùng say đắm.
Bây giờ con trai si tình như vậy thật sự không còn nhiều nữa.
Nếu các cô ấy là Hạ Tịch Nhiên, bây giờ đã sớm lao lên ôm chầm lấy Giang Mục Dã rồi.
Thế nhưng đôi mắt long lanh như nước mùa thu của Hạ Tịch Nhiên hơi cụp xuống, rõ ràng là không mấy hứng thú.
"Vạn vì sao lấp lánh, cũng chẳng bằng một lẽ sống là em"
Ánh mắt Giang Mục Dã sáng rực nhìn Hạ Tịch Nhiên, lớn tiếng hô.
"Hạ Tịch Nhiên, xin hãy gả cho anh. Anh muốn người cùng anh trải qua tháng ngày bình dị là em, người cùng anh lo chuyện cơm áo gạo tiền là em, người cùng anh bạc đầu giai lão là em, quãng đời còn lại của anh đều là em."
"Anh hy vọng diều có gió, cá heo có biển, còn anh có thể có em."
Lời tỏ tình vang dội mà tha thiết của cậu, vang vọng khắp sân thể dục.
Mọi người đều bắt đầu suy đoán.
"Lần này thì chắc chắn phải đồng ý rồi chứ, Giang Mục Dã sắp làm tôi khóc luôn rồi đây này."
"Đây là nhẫn kim cương DR đó, cả đời chỉ tặng một người, lãng mạn quá! Hoa khôi Hạ sẽ đeo nó chứ."
"Mấy cô gái nhỏ các người thật không hiểu Hoa khôi Hạ gì cả, nếu người ta mà đồng ý thì đã đeo từ lâu rồi, sao có thể từ chối 98 lần chứ! Chắc chắn là không có cửa đâu!"
Mà Giang Mục Dã thì hoàn toàn không sợ những lời đàm tiếu đó, ánh mắt cậu nóng rực nhìn chằm chằm Hạ Tịch Nhiên, chờ đợi câu trả lời của đối phương.
Hạ Tịch Nhiên cau mày, bình thản nói.
"Nói xong rồi à?"
"Ừ."
Giang Mục Dã nhìn thấy Hạ Tịch Nhiên từng bước từng bước đi tới gần.
Thân nhiệt cậu tăng lên, tim đập nhanh hơn.
Lần này cô ấy đồng ý rồi sao.
Người bên cạnh thấy Hạ Tịch Nhiên càng lúc càng đi tới gần, đều trở nên phấn khích.
"Trời ơi, lần này là chấp nhận cầu hôn rồi đúng không! Cặp vợ chồng mới cưới đầu tiên của học viện chúng ta sắp ra đời rồi sao!"
"Cái đứa vừa nói không có cửa đâu đứng ra đây, xem tao có đánh chết mày không, Giang Mục Dã là một soái ca, lại chuyên tâm, Hạ Tịch Nhiên chắc chắn đồng ý rồi!"
Nhẫn kim cương DR (viết tắt của Darry Ring) là một thương hiệu nhẫn cầu hôn cao cấp của Trung Quốc. Chỉ một chiếc duy nhất trong đời: Một người đàn ông, khi sử dụng CMND/CCCD của mình, chỉ được phép mua một chiếc nhẫn cầu hôn DR duy nhất trong suốt cuộc đời họ. Cam kết trọn đời: Khi mua, thông tin của người đó sẽ được lưu vào hệ thống vĩnh viễn và không thể thay đổi hay xóa bỏ. Điều này đồng nghĩa với việc họ không bao giờ có thể mua một chiếc nhẫn DR thứ hai cho người nào khác. Biểu tượng của tình yêu vĩnh cửu: Vì quy tắc khắc nghiệt này, việc tặng nhẫn DR được xem là lời cam kết cao nhất (Tình yêu duy nhất trong đời)