Nữ Chính Đã Cướp Mất Năng Lực Hồi Quy Của Tôi

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Nhất Kích Tuyệt Đỉnh Trừ Tà! (LN)

(Đang ra)

Nhất Kích Tuyệt Đỉnh Trừ Tà! (LN)

Akagi Hirotaka

Và như thế, truyền thuyết bắt đầu. Câu chuyện về hai kẻ trừ tà tệ hại nhất trong lịch sử, những người rồi sẽ trở thành mạnh nhất trước khi ai kịp nhận ra.

34 124

Tiểu thư tài phiệt mua kẻ vô dụng như tôi với giá 300 triệu yên

(Đang ra)

Tiểu thư tài phiệt mua kẻ vô dụng như tôi với giá 300 triệu yên

氷雨ユータ

Trái lại, tai họa bắt đầu giáng xuống đầu những kẻ dám coi rẻ sự dịu dàng thuần khiết của cậu...

8 33

Ác Nữ Tôi Phụng Sự Suốt 13 Năm Đã Gục Ngã

(Đang ra)

Ác Nữ Tôi Phụng Sự Suốt 13 Năm Đã Gục Ngã

Sujeong Yojeong

Ác Nữ Tôi Phụng Sự Suốt 13 Năm Đã Gục Ngã

37 145

Web Novel - Chương 75 - Dương Khí (5)

Trước khi trận đấu bắt đầu, việc đoán xem ai thắng ai thua cũng chẳng khó khăn gì.

‘Người thắng là Yu Hana.’

Đây không phải là cảm tính suông, mà là một nhận định hoàn toàn có cơ sở.

Chính tôi đã chỉ dạy Hoa Điệp Kiếm cho cô ấy và Yu Hana còn sở hữu Đông Bách Kiếm, một vũ khí độc nhất.

Và trên hết, cô ấy đã từng cận kề cửa tử trong trận chiến với Sứ Đồ.

Sau đó, cô ấy đã chắt lọc kinh nghiệm xương máu đó trong đợt bế quan tu luyện để đạt đến cảnh giới giác ngộ.

Tiềm năng của cả hai đều vô cùng lớn, nhưng mức độ hoàn thiện ở thời điểm hiện tại lại chênh lệch quá rõ.

Và quả thật, cảnh tượng đang diễn ra trước mắt tôi lúc này cũng không nằm ngoài dự đoán.

Còn phong cách chiến đấu của Yoon Chaeha rất rõ ràng.

Chính diện đột phá.

Nền tảng cho lối đánh đó chính là năng lực vận hành ma lực của cô ấy.

Vận dụng vô số pháp trận cùng lúc, dồn ép hỏa lực hòng nghiền nát đối phương.

“Alo Sum!”

Ngay khi câu thần chú ngắn gọn được thốt ra, những pháp trận màu cam bắt đầu bung nở thành từng lớp đồng tâm quanh người cô ấy.

Chính xác là bảy pháp trận.

Một ma trận tinh xảo, không một góc độ hay vị trí nào bị lệch đi dù chỉ một li.

Một màn triển khai ma thuật đồng thời ở đẳng cấp khó tin đối với một học viên.

Quyền năng A Priori của cô ấy đã biến điều đó thành sự thật.

Một trực giác còn nhanh hơn cả tính toán, một khả năng hoàn thiện pháp trận hoàn toàn bằng cảm giác.

Và rồi, từ những pháp trận ấy, những quả cầu lửa bắt đầu tuôn xối xả như bão táp.

RẦM!

ẦM ẦM ẦM!

Những quả cầu lửa liên tiếp phát nổ, làm rung chuyển cả không gian sân tập.

‘Tuyệt.’

Ngay cả người đang đứng xem như tôi, cũng phải thầm thốt lên hai từ ‘áp đảo’.

Thế nhưng.

Bất chấp cơn mưa lửa đó, Yu Hana vẫn không hề di chuyển dù chỉ một bước.

Đầu ngón tay cô ấy khẽ lay động.

Một đường rút kiếm nhẹ đến mức không nghe thấy cả tiếng lưỡi kiếm tuốt khỏi vỏ.

Mũi chân cô ấy xoay nhẹ. Bước chân thanh thoát tựa như lướt đi trên không.

Khi thân hình cô ấy lơ lửng rồi xoay tròn, mái tóc màu thiên thanh dài đến thắt lưng vẽ nên một đường cong tuyệt đẹp giữa không trung.

Cùng với đường cong ấy, mũi kiếm của cô ấy cũng vạch nên một vệt sáng.

“Nhất thức, Xuân Lôi Hoa.”

Khẩu quyết cơ bản nhất của Hoa Điệp Kiếm mà tôi đã dạy cho cô ấy ngay buổi đầu tiên.

Ngay lập tức, từ mũi kiếm của cô ấy, những cánh hoa đỏ thắm bung ra như một cơn mưa xối xả.

Chuyển động xé toạc không gian ấy đẹp tựa như vũ điệu của loài bướm.

Những cánh hoa bay tới theo một quỹ đạo đầy tao nhã.

Khoảnh khắc cánh hoa chạm vào cầu lửa, bề mặt quả cầu liền biến dạng, hệt như tàn lửa bị dội nước vào.

Mất đi sự ổn định, những quả cầu lửa lập tức chệch khỏi quỹ đạo, hoặc nổ tung giữa không trung, hoặc lướt đi rồi tan biến.

Và rồi, cô ấy mượt mà nối tiếp bằng bước chân thứ hai.

“Nhị thức, Lê Hoa Phiến Vũ.”

Những cánh hoa vừa xé nát từng quả cầu lửa giữa không trung.

Cứ thế ào ạt trút xuống Yoon Chaeha.

Tựa như một cơn mưa hoa.

“…….”

Đôi mắt Yoon Chaeha lặng lẽ mở to.

Đến nước này, thắng bại đã rõ ràng.

Thực lực của Yoon Chaeha quả thật đã vượt ngoài dự đoán.

Nhưng thực lực của Yu Hana còn vượt xa hơn thế nữa.

Vì chỉ là một trận đấu tập, tôi đã nghĩ thắng bại sẽ được phân định chỉ trong vài chiêu.

Nhưng tôi không ngờ cục diện lại áp đảo đến mức này.

Yoon Chaeha vẫn không bỏ cuộc.

Cô ấy vội vàng triệu hồi thêm vài pháp trận nữa.

Những pháp trận vốn có sắc cam, dần dần chuyển sang màu đỏ thẫm.

Đôi đồng tử của cô ấy cũng rực lên sắc đỏ tương tự.

Đó là bằng chứng cho thấy năng lực vận hành ma lực đã được đẩy đến đỉnh điểm.

“…!”

Cùng với một câu thần chú ngắn, pháp trận đang lơ lửng trên không bắt đầu hút mạnh nhiệt lượng và ma lực xung quanh.

Một sự ngưng tụ mạnh mẽ đến mức tôi có thể cảm nhận được cả sự rung động trong không khí.

Chính lúc đó.

“… Gì đây.”

Luồng khí trong cơ thể tôi bỗng lặng lẽ rung động, hướng về phía cô ấy.

Dương khí đang dư thừa quá mức bên trong tôi bắt đầu cộng hưởng với pháp trận đó.

Nó tự nhiên thoát ra khỏi cơ thể tôi, chảy về phía cô ấy.

Không hề có cảm giác lạ lẫm. Cũng không phải là bị cưỡng ép hút đi.

Tựa như hai cực nam châm hút nhau, dương khí của tôi chảy vào vòng tay pháp trận của cô ấy một cách hết sức tự nhiên.

Tôi không cảm thấy lượng dương khí bên trong mình bị sụt giảm.

Trái lại, tôi có cảm giác như chỉ phần năng lượng dư thừa không cần thiết đang được nhẹ nhàng loại bỏ đi.

Cộng hưởng và khuếch đại.

Pháp trận của Yoon Chaeha dần chuyển sang màu đỏ sẫm, hình dạng cũng trở nên rõ nét và ngày một lớn hơn.

Đôi mắt của Yu Hana, người đang ở trên không, liền mở to.

Cô ấy lập tức liếc nhìn tôi, rồi ngay khoảnh khắc tiếp theo, chuyển ánh mắt về phía Yoon Chaeha.

Yu Hana cũng đã cảm nhận được hiện tượng này.

Chuyển động của cô ấy bỗng thay đổi. Nhanh như một cơn gió, cô ấy bỗng thu hẹp khoảng cách chỉ trong chớp mắt.

Mũi kiếm đâm thẳng xuống ngay trung tâm của pháp trận.

Keng!

Một tiếng vỡ giòn tan vang vọng khắp sân tập.

Pháp trận màu đỏ thẫm mà Yoon Chaeha sắp hoàn thành đã vỡ tan tành.

Cùng lúc đó, dòng dương khí đang tuôn ra từ tôi cũng ngừng lại hoàn toàn.

“Ực….”

Đầu gối Yoon Chaeha khuỵu xuống đất.

Bờ vai cô ấy run lên khe khẽ, hơi thở cũng trở nên nặng nhọc.

“Hộc….”

Yu Hana cũng thở ra một hơi ngắn.

Dù có biến số bất ngờ xảy ra, nhưng kết quả cuối cùng vẫn không nằm ngoài dự đoán.

Tuy nhiên, tôi cũng có một thu hoạch bất ngờ.

“Hai cậu vất vả rồi.”

“Ừm.”

“....”

Tôi cẩn thận tiến lại gần Yoon Chaeha.

Con ngươi của cô ấy đã hoàn toàn nhuốm màu đỏ rực.

“Ha… Haa….”

“Cố chịu một chút nhé.”

Yoon Chaeha đang thở hổn hển.

Tôi đặt tay lên lưng cô ấy, rồi lặng lẽ kết nối luồng khí của mình với luồng khí bên trong cô ấy.

Dương khí bên trong tôi từ từ hòa vào dòng khí của cô.

Luồng khí của tôi thì rắn rỏi, còn của cô ấy lại nóng ấm và mềm mại.

‘Hóa ra….’

Có thể chia sẻ được.

Tôi bắt đầu chuyển một phần linh khí từ linh dược cho cô ấy.

Dù sao thì với tôi đây cũng là nguồn năng lượng quá dư thừa, đằng nào cũng định loại bỏ đi.

Coi như tình cờ tìm được chỗ hữu dụng rồi.

Dưới lòng bàn tay tôi, nhịp thở của Yoon Chaeha dần đều đặn trở lại.

“Hít một hơi thật sâu nào.”

“Hộc….”

Có lẽ đã nhận ra tôi đang làm gì, cô ấy chỉ im lặng làm theo lời tôi.

Nương theo nhịp thở đó, luồng khí của cô ấy cũng dần lắng dịu lại.

Hơi thở của Yoon Chaeha ngày càng trở nên ổn định.

Cùng lúc đó, luồng khí bên trong tôi cũng được điều hòa một cách thuận lợi.

‘Chắc không cần phải làm gì thêm nữa nhỉ?’

Mọi thứ đã ổn định đến mức không cần phải điều chỉnh thêm nữa.

Cứ như vậy, tôi vừa chuyển một phần linh khí của linh dược cho Yoon Chaeha, vừa điều hòa ổn thỏa luồng khí bên trong cơ thể mình.

“Yoon Chaeha.”

“… Hả?”

Cô ấy chậm rãi ngẩng đầu lên.

Tôi xòe lòng bàn tay ra, từ từ đưa về phía cô ấy.

Có lẽ cô ấy cũng đã nhận ra luồng khí mới đang lan tỏa bên trong mình.

Yoon Chaeha nhìn tôi, mồ hôi vẫn còn ướt đẫm trên mặt.

Chạm.

Yoon Chaeha ngơ ngác nhìn tay tôi, rồi có chút do dự đưa tay lên chạm vào.

“Tuyệt lắm.”

Tôi mỉm cười nói.

Bỏ lại sau lưng vẻ mặt ngơ ngác của Yoon Chaeha, tôi đứng dậy.

Rồi tiến về phía Yu Hana, người đang điều hòa lại nhịp thở.

“Hoàn hảo.”

Tôi bắt chuyện một cách tự nhiên.

“Sự thấu hiểu của cậu về Hoa Điệp Kiếm… có lẽ đã vượt qua cái tầm mà tôi có thể đánh giá được rồi.”

Đó là sự thật.

Vốn dĩ, bộ kiếm pháp đó như thể được tạo ra để dành cho cô ấy vậy.

Thế nên, sớm muộn gì độ thuần thục của cô ấy cũng sẽ vượt qua tôi thôi.

Yu Hana khẽ cười và lắc đầu.

“Không đâu, vẫn chưa đủ đâu. Tôi vẫn cần cậu giúp đỡ nhiều hơn nữa.”

Khiêm tốn thật.

Giọng điệu nhẹ nhàng đặc trưng của cô ấy khiến tôi bất giác bật cười.

Tôi gật đầu nhẹ, rồi lặng lẽ đưa mắt nhìn ra xung quanh.

Không khí trong sân tập vẫn còn nóng hổi.

Yoon Chaeha cũng đã đứng dậy từ lúc nào, con ngươi của cô ấy vẫn rực lên sắc đỏ.

Từ bây giờ mới là lúc bắt đầu thật sự.

“Giờ bắt đầu được rồi chứ nhỉ.”

Tôi ngẩng đầu nhìn hai người họ và mỉm cười.

Buổi tập luyện chỉ vừa mới bắt đầu mà thôi.

Đêm dường như vẫn còn dài.

***

Tối muộn, trong căn phòng ký túc xá đã tắt đèn.

Ở trên giường.

Cựa quậy.

Một bóng người đang lười biếng cuộn mình trong chăn.

Cảm giác ấm cúng, hơi ấm dịu nhẹ cùng hương thơm ngập tràn. Khoảnh khắc này thật quá đỗi mãn nguyện.

Ting.

Đúng lúc đó, chiếc đồng hồ đặt cạnh gối vang lên tiếng thông báo.

“Aiss….”

Đang phê pha mà.

Sion chỉ thò mỗi cánh tay ra khỏi chăn, kéo chiếc đồng hồ lại.

Đây là phòng ký túc xá của Jung Haein.

Mọi kế hoạch của Sion đã đổ sông đổ biển, còn nhân vật chính thì nghe nói đang ở lại sân tập đến khuya với Yu Hana.

Ban đầu, cô đã hoảng hốt định chuồn đi, nhưng chẳng biết là may hay rủi…

Nghe nói có cả Yoon Chaeha ở cùng nữa.

Chắc hẳn một buổi huấn luyện địa ngục đang diễn ra ở đó.

Sion nheo mắt nhìn vào chiếc đồng hồ.

[1000_y]: Đừng bắt chuyện với tôi, tôi đang buồn đây.

Đây là tin nhắn từ lúc chiều.

[OnE]: Năng lượng của Haein đã được xử lý xong rồi

Là tin nhắn từ Yu Hana, người đang trong buổi tập.

[1000_y]: Thật á? Nhanh vậy?

[OnE]: Hơi khó nói nhưng có vẻ là vậy.

[1000_y]: Không, sao mà được chứ?

Và tin nhắn tiếp theo có nội dung khá là khó chịu.

[OnE]: Có ai đó đã xơi sạch rồi.

“À….”

Sion ngay lập tức hiểu ra vấn đề.

Cô biết sơ qua về thuộc tính ma thuật của Yoon Chaeha.

Giờ thì cô có thể mường tượng ra chuyện gì đã xảy ra rồi.

Xem ra có con mèo hoang ăn vụng cá mất rồi.

Khung chat toàn ngập tràn những lời chửi rủa.

Sion lặng lẽ chìm vào suy tư.

Yu Hana không bao giờ động vào đồng hồ trong lúc tập luyện.

Điều đó có nghĩa là…?

[Sion]: Tập xong rồi à?

[OnE]: Ừ, vừa mới giải tán

[Sion]: OK

“Hừm….”

Cô vươn vai một cái thật dài.

Dù sao thì cô cũng đã nghỉ ngơi thoải mái rồi.

Giờ chỉ cần chuồn đi trước khi chủ phòng về là được.

[1000_y]: Sao lại hỏi thế

Đúng là nhạy bén thật.

Sion đứng dậy khỏi giường, cẩn thận gấp lại chăn gối.

Cũng không quên lấy chai xịt khử mùi đã chuẩn bị sẵn ra xịt khắp phòng.

♫~

Giai điệu ngâm nga khe khẽ vang vọng trong căn phòng.

Sion đi về phía cửa sổ, còn chu đáo tưới nước cho chậu cây.

Mọi công tác xóa dấu vết đã hoàn tất.

“Tớ đi đây~”

Nói xong, Sion bước ra khỏi cửa ký túc xá, vui vẻ đi dọc hành lang ra đến cuối lan can.

Và rồi, thản nhiên nhảy xuống dưới.

춘뢰화(Chunroe-hwa/春雷花) – Xuân Lôi Hoa. Có thể nói ý nghĩa của nó là hoa nở trong tiếng sấm đầu tiên của mùa xuân. Trong góc độ văn chương thì tiếng sấm vào mùa xuân là để báo hiệu vạn vật thức tỉnh sau một kỳ nghỉ đông đằng đẵng. 이화편우 (Ihwa-pyeon-u/梨花片雨) – Lê Hoa Phiến Vũ. Ý nghĩa: cánh hoa lê nương theo từng giọt mưa.