「Mắt tôi—! Mắt tôi aaa—!」
...Vốn là câu thoại trứ danh của một nhân vật kính cận xuất thân cao quý nọ lúc lâm chung, nhưng dạo gần đây tôi lại hay trích dẫn nó và vận dụng trong cuộc sống thường ngày.
Phấn hoa từ cây tuyết tùng đáng ghét! Nhất định có ngày ta sẽ niệm chú hủy diệt nó!
Dù phải đánh đổi cả tính mạng, ta cũng phải ngăn chặn cuộc xâm lược tàn ác này—nhân tiện ngăn luôn cả nước mũi không ngừng chảy.
Lâu rồi không gặp, tôi là Matsu Tomohiro, một bệnh nhân viêm mũi dị ứng. Phấn hoa năm nay đặc biệt dữ dội khiến tôi mệt rã rời.
Ban đầu tôi còn định bụng rằng nếu không nộp bản thảo tập bốn đúng hạn thì sẽ đổ tội cho phấn hoa. May sao cuối cùng tôi vẫn nỗ lực hoàn thành và đạt được mục tiêu phát hành đúng lịch, thật là nhẹ cả người.
Lần này là một câu chuyện Giáng sinh không hợp với mùa cho lắm, mong mọi người thông cảm và hy vọng các bạn sẽ lấy ra đọc lại vào khoảng thời gian đêm Giáng sinh.
Thời gian trong tác phẩm này diễn ra tuần tự theo xuân, hạ, thu, đông. Thực ra lúc viết tôi không hề có ý định mỗi tập một mùa, mà chỉ là kết quả tự nhiên thôi.
Những màn ghen tuông trong tình yêu, câu chuyện về gia đình, và những mẩu chuyện vui vẻ thường ngày—dù có rất nhiều điều muốn viết, nhưng viết từ đâu mới là điều đau đầu nhất. Thường thì vừa viết, chính tôi cũng không thể đoán được bước tiếp theo, cuối cùng đến cả bản thân cũng mong chờ diễn biến kế tiếp.
Hơn nữa, chỉ lơ là một chút là màn độc thoại đậm chất otaku của Ieyasu đã chiếm mất mấy trang giấy. Trong quá trình viết, tôi cũng đã sửa đi sửa lại rất nhiều lần. Thật ra lần này tôi đã để cậu ta nói thao thao bất tuyệt suốt ba trang về bộ manga Toriko đang được đăng dài kỳ trên Tuần san JUMP, nhưng vì nó chẳng liên quan gì đến mạch truyện chính nên tôi đành vừa khóc vừa xóa đi. Ngoài ra, vì sau đó tôi còn phải xóa rất nhiều tình tiết giả gái không nhét vào được, tôi hy vọng trong tương lai có thể để Chris xuất hiện lần nữa—tất nhiên là vẫn trong trang phục nữ. Cá nhân tôi thì thích một gương mặt đẹp hơn là một phép thuật tồi.
Tất nhiên, trong tương lai tôi vẫn sẽ nỗ lực khuấy động nội dung câu chuyện dựa trên tiền đề đã nhắc đến trong lời bạt tập một là thật nhiều cô gái, thật nhiều tình bạn và tình yêu tăng cấp.
À phải, nhân tiện xin có một lưu ý. Ở tập ba, tôi từng đề cập đến việc dùng bình xịt khử mùi cho bộ giáp kendo, nhưng thực tế sản phẩm đó không thể dùng cho các loại trang phục truyền thống của Nhật, bao gồm cả giáp kendo, cũng như các sản phẩm bằng da. Mặc dù trên hướng dẫn sử dụng có ghi như vậy, nhưng khó đảm bảo không có ai bị hiểu lầm, nên tôi xin được giải thích rõ tại đây. Tôi thực sự xin lỗi vì đã gây ra sự nhầm lẫn này cho mọi người.
Cuối cùng, vẫn là lời cảm ơn tới Peco-sensei, người phụ trách phần minh họa, cũng như sự giúp đỡ từ nhiều phía mà cuốn sách này mới có thể được xuất bản thuận lợi. Xin chân thành cảm ơn tất cả những người có liên quan.
Và, gửi đến bạn, người đã đọc hết cuốn sách này, lời cảm ơn sâu sắc nhất.
Tập tiếp theo sẽ vẫn tiếp nối tập này, là một câu chuyện xảy ra vào mùa đông. Đến lúc đó, vẫn mong được mọi người chiếu cố.
Matsu Tomohiro
Xin chào mọi người, tôi là Peco, người phụ trách phần minh họa.
Lần này đến lượt của chị Otome rồi!
Cá nhân tôi yếu lòng nhất với những câu chuyện thế này...
Vì sợ viết những nội dung vô nghĩa trong lời bạt sẽ ảnh hưởng đến cảm nhận của mọi người sau khi đọc,
tôi xin phép được bày tỏ cảm xúc của mình bằng một câu ngắn gọn.
Otome em yêu chị!!
Chà—phiền thật đấy, có tuổi rồi nên tuyến lệ cũng lỏng lẻo đi.
Vậy thì, chúc mọi người bình an thuận lợi, hẹn gặp lại ở tập sau.
Peco
