Sau khi bọn tôi hoàn thành phần encore, tấm màn sân khấu hạ xuống, báo hiệu buổi biểu diễn đã kết thúc. Khi cả nhóm đang ăn mừng thành công, mọi người liền tụ tập lại phía sau hậu trường — Asaki-chan, Sayu-chan, Nanamu, cô Kanzaki, chị của YorYor, và cả Ei-chan cũng chạy đến.
“Chụp ảnh kỷ niệm đi!” Sayu-chan đề nghị, và tất cả chúng tôi cùng tạo dáng cho một bức ảnh nhóm.
Nhưng ngay khi bức ảnh được chụp xong, SumiSumi liền gục xuống tại chỗ, hoàn toàn kiệt sức. Cậu ấy rõ ràng đã vượt quá giới hạn của mình. YorYor, như thể đã đoán trước điều này, lập tức đỡ lấy và ôm cậu vào lòng. Cảnh hai người ôm nhau thật sự khiến ai nhìn cũng xúc động.
YorYor ở bên cạnh đỡ SumiSumi khi họ rời khỏi nhà thi đấu. Bóng dáng hai người sánh bước gợi tôi nhớ đến trận bóng mùa xuân, nhưng giờ đây, mối dây gắn kết giữa họ dường như còn bền chặt hơn trước.
“Làm tốt lắm, mọi người. Buổi diễn tuyệt vời thật đấy,” Asaki-chan nói khi đến bên tôi.
“Đúng vậy. Đây sẽ là một kỷ niệm tớ mãi trân trọng.”
“Ừ, chắc chắn là điều chúng ta sẽ không bao giờ quên.”
“Tớ đoán YorYor cũng bất ngờ lắm.”
“Ý tớ là, ai mà ngờ được cậu ấy lại cầu hôn cơ chứ?”
“Lại còn trước đám đông lớn thế nữa?”
Tôi và Asaki-chan cùng bật cười.
“Thật đấy, ai lại nói chuyện kết hôn khi còn học cấp ba chứ?”
“Chắc là do phép màu của lễ hội rồi. Có lẽ sự phấn khích đó đã khiến cậu ấy bộc lộ hết cảm xúc thật.”
“Nghĩ đến chuyện kết hôn khi còn học cấp ba nghe cứ như không có thật. Tớ còn chưa lo nổi cho bản thân nữa là.”
“Có lẽ để đạt được ước mơ, người ta phải vượt qua cả những khuôn mẫu và giới hạn.”
“Hinaka-chan, cậu ủng hộ chuyện này à?”
“Tớ chỉ là cổ vũ thôi. Còn cậu thì sao?”
“Tớ thì vẫn thấy choáng. Trong khi tớ còn đang loay hoay, họ đã tiến xa đến mức tớ chẳng còn nhìn thấy nữa. Có hơi cô đơn một chút, nhưng thật lòng mà nói, tớ chấm họ điểm tuyệt đối cho hôm nay.”
Đôi mắt Asaki-chan đỏ hoe, nhưng trông cô ấy có vẻ mãn nguyện.
“SumiSumi chơi guitar giỏi thật, dù mệt đến vậy.”
“Và tớ không ngờ Arisaka-san lại là người gợi ý kéo dài thời gian.”
“Hai người đó đúng là mê nhau đến phát điên.”
“Sức mạnh của tình yêu thật phi thường,” Asaki-chan thở dài đầy cảm xúc.
“Cậu nghĩ SumiSumi có thể tiếp tục được không?”
“Nếu là Kisumi-kun thì được. Cậu ấy sẽ không dừng lại đâu, giống như hôm nay vậy.”
