Hành Trình Cùng Em

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Cơm Chiên Đại Vượt Ngục

(Đang ra)

Cơm Chiên Đại Vượt Ngục

Elbow

Màn cao trào là cơn mưa thiên thạch 1.000 đĩa cơm chiên trút xuống đầu cai ngục! Một tác phẩm đoạt giải Nhất đầy thuyết phục trong số 1.

1 3

Lãnh Chúa Lạc Quan Và Cuộc Phòng Thủ Nhàn Nhã: Ma Thuật Sản Xuất Biến Ngôi Làng Vô Danh Thành Pháo Đài Mạnh Nhất

(Đang ra)

Lãnh Chúa Lạc Quan Và Cuộc Phòng Thủ Nhàn Nhã: Ma Thuật Sản Xuất Biến Ngôi Làng Vô Danh Thành Pháo Đài Mạnh Nhất

Sou Akaike

Liệu pháo đài mà cậu tự tay xây dựng từ những bức tường đầu tiên có thể mang lại cho cậu một cuộc đời đáng sống hơn thứ ma pháp chiến đấu mà mọi người tôn sùng hay không?

1 4

Kìa, bạn gái của mày vừa đi ngang qua đó

(Đang ra)

Kìa, bạn gái của mày vừa đi ngang qua đó

Anh họ Jerry

Trong mắt anh, em vẫn là người đẹp nhất.*Main rác:/

3 3

Dare ga Watashi no Yuri nano ka!?

(Đang ra)

Dare ga Watashi no Yuri nano ka!?

Yuuki Rin

Một câu chuyện hài lãng mạn về việc 『Hoàn toàn không đoán được ai đang thích mình』!

23 426

Howling Blaze: Kiếm Sĩ Tang Viêm và Ma Nữ Bất Diệt

(Đang ra)

Howling Blaze: Kiếm Sĩ Tang Viêm và Ma Nữ Bất Diệt

Shimizu Yuu

Loạt tác phẩm hành động giả tưởng "Ma pháp cộng sự x Kiếm vũ chiến đấu" được trình làng bởi bộ đôi tác giả Shimizu Yuu và họa sĩ Tohsaka Asagi, xin chính thức được mở màn!

14 4

Hoàng Tử Quỷ Đến Học Viện

(Đang ra)

Tập 01: Kết thúc và khởi đầu - Chương 1-3: Khoảnh khắc ngay trước khi "thường ngày" của cậu ấy thay đổi

Tiếng chuông vang lên.

Hồi chuông vừa dứt cũng là lúc kỳ thi giữa kỳ II năm hai chính thức khép lại. Xung quanh tôi, tiếng thở phào nhẹ nhõm vang lên đây đó, xen lẫn là những lời bàn tán rôm rả vì cuối cùng cũng thoát khỏi kỳ thi.

Hòa vào đâu giữa khung cảnh ấy, tôi, Asou Masaki, chỉ lẳng lặng thu dọn sách vở. Thứ tôi quan tâm lúc này chẳng phải điểm số, mà là làm thế nào để chuồn khỏi đây càng nhanh càng tốt. Một phần là vì Shirakawa Rio cũng ở đây. Ở lại cái nơi mà mình bị xem như kẻ ngoài cuộc thì có ích gì chứ? Chỉ tổ thêm đau khổ mà thôi.

Kể từ lần thất tình đó, thấm thoắt đã bốn tháng trôi qua, nhưng sự ngượng ngùng giữa chúng tôi vẫn còn y nguyên. Chúng tôi luôn cố tránh mặt nhau, nhưng mỗi lần vô tình chạm mắt, cái cảm giác ấy còn tệ hơn cả khó xử. Giờ thì nó chỉ khiến tôi thấy phiền phức.

Vẫn còn chút thời gian nữa mới đến giờ sinh hoạt lớp. Trong lúc tôi đang sốt ruột chờ thầy chủ nhiệm, cậu bạn thân Hotani Shin vừa khoác vội chiếc blazer lên người vừa bắt chuyện.

「Asou~. Toán nâng cao thế nào rồi mày?」

「Ai mà biết.」

Tôi đáp cộc lốc, không phải vì ác ý gì, chỉ đơn giản là đang bực mình. Chắc không đến nỗi tạch, nhưng điểm cao thì quên đi. Có nổi điểm trung bình hay không còn là cả một vấn đề.

「‘Ai mà biết’ á? Nghe cứ như mày làm bài ngon lắm không bằng. Tao thì cầm chắc vé học phụ đạo rồi đây này.」

「Làm gì có chuyện đó. Tao cũng đang ở lằn ranh sinh tử đây.」

「Nghe mày nói thế là tao yên tâm rồi! Mà thôi kệ, lớp mình lần nào chả đội sổ môn Toán.」

Shin gật gù ra chiều đã hiểu.

Chuyện là, Trường cao trung Sakuragaoka của chúng tôi được chia thành Khoa Phổ thông, Khoa Ngoại ngữ và Khoa Thông tin. Nói nôm na thì Khoa Ngoại ngữ là khối xã hội, còn Khoa Thông tin là khối tự nhiên. Tôi và Shin đều thuộc Khoa Ngoại ngữ, và điểm trung bình môn toán của khoa chúng tôi lần nào cũng thấp nhất trong cả ba khoa.

「Nhưng khác mày ở chỗ, tao đã nộp bài tập đầy đủ, nên chắc không đến nỗi phải học phụ đạo đâu.」

「Cái gì!? Đồ hèn, Asou!」

Shin túm lấy cổ áo tôi. Cậu ta chửi tôi hèn hạ, nhưng nếu không tự tin vào bài thi, thì nộp bài tập đầy đủ để vớt vát điểm là chuyện thường tình thôi.

「Tao hận mày, Asou. Cứ ngỡ có mày chung thuyền, ai dè…」

「Lo gì, kiểu gì chả có mấy đứa giống mày. Với lại, biết đâu đi học phụ đạo lại vớ được em nào xinh xắn thì sao.」

「Ồ, ờ ha! Cũng có lý. Thôi được, vì tương lai hạnh phúc của tao, lần này tao tạm tha cho mày.」

Đó là Shin đấy, một gã lúc nào cũng nói mấy chuyện tào lao như vậy. Vô lý nhưng mà thú vị. Và tiện thể thì, cậu ta cũng là người bạn duy nhất tôi có thể thật sự trò chuyện ở cái trường này.

「À mà này, thi xong rồi, đi đâu xõa một trận không mày?」

「Để tao nghĩ đã.」

Nghe tôi trả lời vậy, Shin gật đầu hài lòng rồi đi về phía đám con gái trong lớp. Họ đang túm tụm cười nói rôm rả. Nhìn cái cách cậu ta có thể dễ dàng làm những việc như thế, tôi không khỏi có chút ghen tị.

Khi tôi lơ đãng đưa mắt quanh lớp, ánh mắt tôi lại vô tình chạm phải Shirakawa Rio—người đã thẳng thừng từ chối tôi. Ngay khoảnh khắc đó, cậu ấy lập tức quay đi, vẻ mặt không giấu nổi sự lúng túng. Dù đã quen với phản ứng này, tôi vẫn ghét chính mình vì lần nào cũng thấy nhói đau.

Haizz... tôi khẽ thở dài, đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ. Khung cảnh sân trong quen thuộc đến nhàm chán trải ra trước mắt. Trong lúc tôi đang chìm trong thế giới cô độc của riêng mình, cánh cửa lùa bỗng két một tiếng mở ra, và thầy chủ nhiệm bước vào.

Nhưng có gì đó là lạ. Thầy chủ nhiệm trông có vẻ hơi căng thẳng. Và ngoài cửa, hình như còn có ai đó đang đứng chờ. Bầu không khí khác hẳn mọi ngày.