Elf nuôi dạy trẻ

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

(Đang ra)

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

Mubineko

Nghĩ đến thôi đã khiến toàn thân tôi chỉ còn lại nỗi sợ hãi ghê tởm.

145 3066

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

(Đang ra)

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

Tổng Tài Hạ Phóng | 总裁下放

Tôi chỉ muốn sống sót, không chỉ vì bản thân mình, mà còn vì người ấy – người đã cùng tôi nương tựa mà sống.

112 2396

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

(Đang ra)

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

KT

Một câu chuyện giả tưởng ấm áp mà dở khóc dở cười về năng lực tẩy não vô song và dàn harem tình cảm nồng nàn chính thức bắt đầu!

27 344

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

(Đang ra)

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

Giai thất

PS: Truyện thiên về đấu trí, thuộc thể loại vô hạn lưu. Tác giả đảm bảo dàn nhân vật chính (cả nam và nữ) sẽ không "bay màu", còn các người chơi khác thì.

574 6633

Mesugaki Tank Enters The Academy

(Đang ra)

Mesugaki Tank Enters The Academy

Gyeokgemheojeop

Điều tệ hơn là những lời khiêu khích hoạt động quá tốt...

5 2

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

(Đang ra)

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

Dongle-kun

Tôi đã định rời đi giữa những tràng pháo tay, nhưng pháo tay vẫn không chịu ngừng lại.

193 493

Wn - Chương 136 - Kẻ nói dối

Sau khi chia tay vợ, kết thúc khoảng thời gian ấm cúng trong hang động, Kasta ghé vào một thư viện nhỏ trong làng. Anh cần gửi một bức thư cho con trai cả của mình.

Hẳn là người con cả hiếu thuận ấy, dù đã nhận ra khoảng cách lớn lao giữa mình và các siêu việt giả, vẫn sẽ cháy bỏng ý chí chiến đấu. Và chẳng bao lâu nữa, thằng bé sẽ lại bướng bỉnh chẳng chịu mang theo gia thần mà một mình vượt biển. Hướng đi của đứa con trai hiện rõ như ban ngày.

Tách, tách. Chiếc bút lông của người cha trĩu nặng ưu tư gõ nhẹ lên mặt bàn. Khác với vợ và con trai, anh chưa từng được hưởng nền giáo dục chính quy, nên việc viết thư sao cho trôi chảy, mạch lạc là cả một thử thách.

‘Lòng dạ không yên chút nào.’

Hơn nữa, nội dung phải viết trong thư lại không phải là sự thật. Hiệp sĩ buộc phải nói dối chính con trai mình.

“Hừm, phải viết thế nào cho ổn đây…”

Mục tiêu mà Daisy nhắm đến gồm ba người.

Hắc ngưu Landovail.

Kiếm ma Charon.

Anh hùng Siegwald.

Thực ra, Landovail và Charon đều đã bị anh trảm sát trong một chiêu từ lâu rồi. Dù sao họ cũng là người quen của bạn đời anh, nên anh đã tiễn họ đi thật nhanh, không để họ kịp cảm thấy đau đớn. Vị Anh hùng cuối cùng cũng từ giã cõi đời như vậy.

< Anh tốt bụng quá nên mới khổ đấy. >

Tốt bụng nên mới khổ ư…? Vô lý hết sức. Kasta bất giác gãi đầu, cảm thấy hơi chột dạ. Bởi khi tự nhìn lại bản thân, anh thấy mình còn xa mới được coi là người lương thiện.

Họ là những kẻ không thể cải tà quy chính hay thay đổi tâm tính nên anh mới phải ra tay, nhưng họ cũng là những người mà bạn đời của anh yêu quý. Tuy bây giờ tình cảm đã phai nhạt, chắc chắn cô ấy cũng không mong họ chết.

Nhưng đối với người đàn ông là phu quân của cô, đây là một lựa chọn không thể tránh khỏi.

Kasta không phải là kẻ dễ dãi đến mức có thể cười xuề xòa với những kẻ mang lòng dạ hiểm độc nhắm vào bạn đời của mình.

Cổ nhân dạy rằng, một đấng nam nhi dù có nhu nhược hay kém cỏi đến đâu, cũng phải biết cách bảo vệ người phụ nữ của mình. Đó là điều mà ngài Ferdan, cha vợ anh và cũng là vua của loài Elf, vẫn luôn căn dặn.

Vì vậy, cảm xúc mà Kasta cảm nhận được không phải là tội lỗi. Anh biết lúc nào cần phải tàn nhẫn. Bởi vì một hiệp sĩ, suy cho cùng, là người phải vung kiếm. Anh chỉ hy vọng rằng nàng High Elf ấy không nhận ra lời nói dối của mình. Mong cô ấy sẽ mãi an nhiên dạo bước trên con đường trải đầy hoa.

‘Viết ra rồi mới thấy, tô vẽ lời lẽ cho hoa mỹ cũng không khó lắm.’

Dù cảm thấy tội lỗi khi nói dối con trai cả, Kasta vẫn thoăn thoắt lia bút.

Có lẽ, lần đầu tiên chàng Halfling chất phác này học được cách nói dối là từ chính người bạn đời của mình.

Vào ngày sinh nhật tuổi mười ba. Cô bé High Elf nở một nụ cười tươi mà thường ngày chẳng bao giờ thấy, rồi nói với tên nô lệ của mình.

< Kasta! Ta tìm thấy cha mẹ của mi rồi! >

Kasta lon ton chạy theo sau chủ nhân, lòng rộn ràng háo hức. Cuối cùng mình cũng tìm được bố mẹ rồi. Thì ra mình không phải là trẻ mồ côi.

< Tada! >

Thế nhưng, nơi họ đến chỉ có vô số những ngôi mộ của những Halfling vô danh.

Không bia mộ, không khắc tên, chỉ là những gò đất trơ trọi được đắp lên sơ sài. Vì Halfling là chủng tộc ở tầng lớp thấp nhất trong xã hội, nên những người không có gia đình thường được chôn cất theo cách đó.

Kasta ngơ ngác hỏi chủ nhân đây là cái gì, và cô bé High Elf mỉm cười trong trẻo đáp.

< Nào! Trò~chơi~ngẫu~nhiên~tìm cha mẹ cho Kasta của chúng ta. Bắt đầu! >

Hiệp sĩ nghĩ.

Có lẽ, đó là ngày mà anh khi còn thơ bé đã khóc nhiều nhất.

Việc anh không có cha mẹ là điều hiển nhiên, vậy mà không hiểu sao lúc đó lại thấy tiếc nuối và tủi thân đến mức khóc òa lên như vậy. Cô bé High Elf quyền uy thoạt đầu còn thấy buồn cười nên bật cười ha hả, nhưng rồi nghe mãi cũng thấy bực mình nên đã dùng roi quất vào lưng tên nô lệ.

Nghĩ lại thì đó không phải là lần đầu tiên anh bị lừa dối hay khinh rẻ, nhưng có vẻ đó thực sự là lần đầu tiên vết thương hằn sâu trong tâm trí anh đến vậy.

Có lẽ vì thế mà Kasta luôn cẩn trọng khi đối xử với các con mình, không giống như người bạn đời tùy hứng của anh. Mỗi khi nhớ về tuổi thơ, anh lại càng mong những đứa con máu mủ của mình được hạnh phúc.

Đối với người đàn ông ấy, nỗi đau khi thấy những đứa con thơ của mình mếu máo còn lớn hơn vạn lần nỗi đau của một Halfling thấp hèn phải lăn lộn trong bùn đất. Dù bây giờ trong đám trẻ đã lớn, chỉ còn Stella là hay khóc, nhưng tấm lòng này của người cha vẫn vẹn nguyên như thuở nào.

Ngay cả với vị Hoàng đế đã trở thành bá chủ của Đông Đại Lục cũng vậy. Tình cảm này có lẽ là không cần thiết đối với một nhân vật tầm cỡ như thế. Nhưng tấm lòng người cha là thứ không thể thay đổi được. Dù thời gian có trôi qua bao lâu, chúng vẫn mãi là những đứa con của anh.

‘Phải cố gắng thấu hiểu tâm trạng của Daisy nhất có thể.’

Thật khó xử khi người cha bỗng dưng xuất hiện và nói rằng mình đã giải quyết mọi chuyện, với đứa con trai đã liều sinh mạng chiến đấu vì cha mẹ.

Phải làm sao để xoa dịu cảm giác hụt hẫng của một đứa trẻ đã mất đi mục tiêu đây?

Chắc chắn Daisy cũng sẽ thấy tủi lòng.

< Con có thể tự làm được mà. >

Đó là câu mà vị Hoàng đế hồi nhỏ luôn miệng nói với người cha lúc nào cũng muốn làm thay mình mọi thứ.

Hiệp sĩ bất giác mỉm cười. Dường như người chưa thể rời khỏi vòng tay của cha mẹ không phải là Daisy mà chính là anh. Đứa trẻ đã sớm tự lập, nhưng bậc cha mẹ lắm điều này vẫn cứ muốn bảo bọc con quá mức. Thật xấu hổ, nhưng nếu nghĩ đến việc Hoàng đế là con trai của ai thì cũng chẳng thể trách được.

‘Chừng này chắc là đủ rồi.’

Người đàn ông đã viết xong lá thư gửi con trai và gửi đi bằng bồ câu đưa thư.

Chỉ là nói dối thôi mà nội dung lại có phần hoa mỹ không cần thiết. Thậm chí còn thêm cả những lời thừa thãi như hãy dẫn theo gia thần. Nhưng nếu không làm đến mức này, e rằng đứa con trai có trực giác nhạy bén của anh sẽ nhận ra điều bất thường.

“Haha…”

Tương lai của con trai cả hiện ra trong đầu Kasta. Thằng bé sẽ cùng các thuộc hạ ngơ ngác lang thang khắp Nam Đại Lục, tìm kiếm tung tích của những siêu việt giả đã bốc hơi khỏi trần thế.

‘Mong con hãy tha thứ cho cha.’

Đứa trẻ này sinh non so với những đứa khác. Dù hiện tại nó là người mạnh mẽ nhất trong năm đứa, anh vẫn không đủ can đảm để chứng kiến cảnh con mình quằn quại trong khổ đau.

Chàng hiệp sĩ mỉm cười tinh quái khi dự đoán tương lai của con trai. Đây là một món quà dành cho đứa con trai luôn bốc hỏa vì công việc quá tải. Anh hy vọng nó có thể cùng những cận thần thân tín của mình tận hưởng một kỳ nghỉ ở Nam Đại Lục.

Thu xếp lại suy nghĩ, hiệp sĩ bắt đầu gói ghém hành trang. Hành lý cũng chỉ có hộp cơm trưa và đồ thêu mà vợ anh đã chuẩn bị, nhưng nghĩ đến tấm lòng gửi gắm trong đó, sự quý giá của chúng là không lời nào tả xiết, nên dù có chuyện gì xảy ra cũng không được quên.

Người đàn ông chỉ đơn giản chỉnh lại trang phục rồi lên đường. Vừa bước ra khỏi thư viện, ngọn gió báo hiệu mùa đông đang dần lùi bước và cái nóng bắt đầu ập đến đè nặng lên mí mắt.

Ánh nắng ấm áp khiến người đàn ông tóc nâu buồn ngủ rũ rượi, nhưng anh cố gắng mở to mắt chống lại.

Đây là việc mà anh chưa từng bỏ qua một lần nào kể từ một thời điểm nhất định, nên không cần phải than vãn những cảm xúc thừa thãi như mệt mỏi hay đau đớn. Như mọi khi, chỉ cần day day mí mắt vài lần rồi rảo bước đi tiếp là được.

Chàng Halfling này đã dùng một thanh kiếm để bình định thiên hạ, và gần đây còn tiêu diệt cả Anh hùng mạnh nhất lịch sử. Elder Titan hồi sinh để báo thù sau 200 năm cũng không còn là đối thủ xứng tầm của anh nữa.

Thế nhưng, bóng lưng của người đàn ông ấy lúc này trông mới cô độc làm sao. Nhìn theo một cách nào đó, trông nó còn có vẻ bấp bênh. E là chỉ có người trong cuộc mới hiểu tại sao.

Ngay từ đầu, hiệp sĩ chưa bao giờ để lộ bộ dạng thiếu sinh khí này trước mặt bạn đời của mình. Gương mặt đẫm lệ đáng thương của nàng High Elf không phải là hình ảnh mà người đàn ông này muốn thấy.

Người sẽ đau khổ khi anh ra đi không còn chỉ có một người.

Một High Elf và một Halfling, từ thân phận đến ngoại hình, dường như không có bất kỳ điểm chung nào. Căn nhà gỗ nơi chỉ có hai người họ từng chung sống, theo thời gian đã trở nên đông đúc hơn rất nhiều.

Bởi vậy, với Kasta, nhắm mắt lại giờ đây đã trở thành điều không thể.

Nàng High Elf, bạn đời của hiệp sĩ, có lẽ vẫn tin rằng chồng mình đã giành lại được quyền được ngủ nhờ một loại bí dược.

Nhưng ngay cả điều này cũng là một lời nói dối.

Mỗi lần gặp nhau, anh chỉ giả vờ như đang chìm trong giấc ngủ say.

Đó chính là bí quyết tầm thường của người đàn ông được cho là đã có thể ngủ lại.

Nàng High Elf ngốc nghếch buộc phải tin tưởng vô điều kiện vào những gì chồng nói. Vốn dĩ, một người tội lỗi như cô không thể nào nghi ngờ phu quân của mình được.

Điều duy nhất được xem là tiến bộ của anh, có lẽ chỉ là việc đã đạt tới một cảnh giới cao hơn, không còn cần đến máu của bạn đời nữa. Đây cũng là một lý do khiến Cora không thể nghi ngờ Kasta.

Nếu chìm vào giấc ngủ ngay bây giờ, anh có thể đón nhận sự yên nghỉ vĩnh hằng…

‘Phải mau chóng xuống vùng lạnh thôi.’

Nhưng người đàn ông si tình chỉ có thể thúc giục bước chân, đi qua những vùng đất lạnh giá để chống chọi cơn buồn ngủ. Điều anh phải làm ngay bây giờ là lang thang đến Huyết Dịch ở Nam Đại Lục để tìm kiếm manh mối về sự vĩnh sinh và trường thọ.

Đã 200 năm không thể ngủ.

Không, đúng ra phải là 400 năm.

–Lộp cộp

Vị hiệp sĩ mạnh mẽ vượt qua cả siêu việt giả bất chợt lảo đảo vì một cơn choáng váng ập đến.

Dù vậy, người đàn ông tóc nâu sẽ không bao giờ dừng bước giữa ranh giới sinh tử.

Anh biết rõ. Rằng việc nhắm mắt lại ngay lúc này chính là đòn trả thù tàn nhẫn nhất dành cho nàng High Elf độc ác.

Nhưng Kasta không quan tâm.

Bởi những con sóng lòng từng dội lên thổn thức bây giờ đã ngủ yên từ lâu, đến cả trong mơ cũng chẳng còn gợn sóng.

Mà nói đúng hơn, anh đã không còn có thể mơ được nữa.

‘Hô…’

Người đàn ông dịu dàng đến nghiệt ngã tiến về phía đóa hoa cúc dại đang nở ở một góc đường.

Dù vẫn đang phải gánh chịu nổi đau, anh chỉ mỉm cười rạng rỡ, nghĩ rằng mình lại có thêm một thứ để tặng cho bạn đời.

Không cần phải oán trách ai.

Cũng không cần phải tự trách mình.

Bởi đây chính là cuộc sống mà hiệp sĩ đã lựa chọn.