Con trai cả của gia tộc Histania.
Histania Malik là một người theo chủ nghĩa hoàn hảo.
Đứa con giống bố nhất. Đứa con gánh trên vai kỳ vọng của bố. Và cũng là người khao khát trở thành bản sao của bố nhất.
Malik chưa từng để tuột mất vị trí Thủ khoa ở Học viện, và sau khi tốt nghiệp, anh đã nối gót cha gia nhập Kỵ sĩ đoàn Hoàng gia.
Sống một cuộc đời được mọi người công nhận và bản thân cũng hài lòng, nhưng giờ đây anh đang chững lại ngay trước ngưỡng cửa Aura.
Đây là thời điểm quan trọng nhất đối với Malik. Phải nhanh chóng lĩnh hội Aura trước khi đánh mất độ nhạy bén.
27 tuổi đạt Aura.
Người trẻ nhất Đế quốc đạt Aura là 25 tuổi, nên 27 tuổi không phải là muộn. Ngược lại còn là rất sớm.
Độ tuổi trung bình đạt Aura của Đế quốc là đầu 30. Anh cứ tưởng mình đã lọt vào top đầu, nhưng giờ điều đó chẳng còn ý nghĩa gì nữa.
Vì một người sử dụng Aura trẻ nhất lịch sử Histania vừa mới ra đời.
Đứa em gái mà anh từng coi thường bỗng chốc vụt sáng như một siêu tân tinh, đó là cú sốc lớn đối với Malik.
Đã thế, chiến dịch hộ tống tên "Thợ săn Mạo hiểm giả" Pascal mà anh lấy danh dự ra đảm bảo lại thất bại thảm hại, khiến những thành tựu anh gây dựng bấy lâu nay đứng trước nguy cơ sụp đổ.
"Chết tiệt. Chết tiệt... Chết tiệt...!"
"Thưa Mạnh thường quân. Sao ngài lại nóng giận thế ạ. Hay để tôi bóp vai cho ngài nhé?"
"...Câm mồm."
Malik ngẩng đầu lên. Người đàn ông tóc đỏ đang cười tươi rói với anh. Kẻ đang nhìn anh với vẻ cung kính như nhìn thấy Thần tài giáng thế chính là tên lính đánh thuê mà anh buộc phải thuê để dọn dẹp mớ hỗn độn này.
Bị hấp dẫn bởi hồ sơ năng lực uy tín và cam kết bảo mật danh tính, anh đã thuê hắn, nhưng giờ gặp lại cái mặt này, tâm trạng anh khó chịu vô cùng.
"Nếu là lệnh của Mạnh thường quân thì giả chết tôi cũng làm."
Trước câu nói của Ricardo, Malik mím chặt môi.
***
Bên trong cỗ xe ngựa im phăng phắc.
Cỗ xe trị giá chắc cũng phải hơn 50 vạn vàng. Ghế ngồi êm ái vô cùng. Khác hẳn cái xe ngựa giá 1 Shilling ngồi 1 tiếng là muốn thoát vị đĩa đệm.
Lý do tôi ở đây chỉ có một. Gặp mặt người ủy thác.
● Truy tìm tội phạm tẩu thoát trong quá trình áp giải.
└ Cảm ơn quý khách. ^.^ Vui lòng để lại thời gian và địa điểm gặp mặt.
└ Ngày mai. 11 giờ 30 phút tối, xe ngựa đen trước đài phun nước.
└ Cảm ơn quý khách đã tin tưởng sử dụng dịch vụ. :)
Bước lên xe, tôi thấy Malik - người có màu tóc y hệt Hanna - đang ngồi đó.
Vắt chân chữ ngũ, coi tôi như không khí. Tôi gập người cúi chào hắn một cái thật sâu.
"Kính chào quý khách!"
Malik cau mày. Sắc mặt chẳng tốt đẹp gì.
Cũng phải thôi, tôi là kẻ đã làm bố hắn bẽ mặt, lại còn từng cãi nhau nảy lửa với hắn mà.
Phải nhờ cậy kẻ như tôi giải quyết rắc rối khiến hắn thấy khó chịu ra mặt.
"Xin phép được giới thiệu chính thức."
Tôi rút tấm danh thiếp phẳng phiu từ trong túi áo ngực ra.
[Tên: Ricardo]
[Việc nhà, nấu ăn, việc vặt cứ để tôi lo! Quản gia của tiểu thư Desmond Olivia xinh đẹp nhất thế gian sẽ có mặt ngay lập tức.]
Tấm danh thiếp với nét chữ nắn nót. Và dòng giới thiệu với mấy cái danh xưng kỳ cục. Đây là danh thiếp tôi phải hối lộ sô-cô-la cho tiểu thư mới có được.
Phải năn nỉ gãy lưỡi bả mới chịu viết cho, với điều kiện không được bỏ dòng chữ "xinh đẹp nhất thế gian", đúng là danh thiếp thủ công mang đậm giá trị nghệ thuật của tiểu thư.
Cầm tấm danh thiếp, Malik quét mắt nhìn tôi đầy khó chịu.
Chắc hắn ghen tị với cái danh xưng "Quản gia của ác nữ xinh đẹp nhất thế gian" đây mà. Tôi biết thừa. Tính nết tiểu thư tuy có hơi quái gở và độc đoán, nhưng nhan sắc thì nữ chính cũng phải chào thua một bậc.
"Thường dân?"
Nhưng có vẻ Malik không bực mình vì chuyện đó.
"Thường dân không có họ... Desmond Olivia?"
"Vâng đúng vậy. Tôi là Ricardo, quản gia trực thuộc của tiểu thư Desmond Olivia."
Tôi rụt rè đưa tay ra bắt. Nhưng Malik bơ đẹp.
Tôi đành dùng cái tay thừa thãi đó gãi đầu.
"A ha ha..."
'Quê độ ghê.'
"Giờ ta mới hiểu tại sao ngươi không dám xưng danh tính với bố ta."
"Tại cái tên này tự hào quá nên tôi ngại nói ra ấy mà."
"Không phải. Là do gia tộc ngươi lụn bại rồi chứ gì?"
Sao cả Ruin lẫn Malik đều nghĩ nhà tôi lụn bại thế nhỉ.
Vẫn đang sống khỏe mà.
"Không lụn bại đâu ạ. Chính xác thì chỉ có tiểu thư Olivia là lụn bại thôi, chứ gia tộc Desmond vẫn vững mạnh ngang ngửa Ma tháp đấy ạ."
"Tính ra thì ngươi cũng coi như lụn bại rồi còn gì?"
"Nếu ngài nghĩ thế thì là thế vậy."
Muốn cãi lại lắm nhưng tôi lấy đâu ra gan mà bật lại vị Mạnh thường quân đã cứu vớt chúng tôi khỏi cảnh ra đê ở.
Người ta cho mình kiếm 700 triệu ngon ơ, thì ai dám ho he. Hắn không bắt liếm giày là may phước rồi.
Có tiền là có quyền. Là anh, là chị, là cha là mẹ.
"Cần tiền gấp hả?"
Malik mỉa mai tôi.
"Ta hỏi ngươi cần tiền lắm hả."
"Vâng, cũng hơi hơi cần ạ."
"Hừm..."
Malik vuốt cằm. Bộ quân phục đen, đường nét khuôn mặt sắc sảo. Đúng là đẹp trai y như trong tiểu thuyết mô tả.
Và tính nết cũng chó má y như mô tả.
Malik hỏi tiếp.
"Vì tiền phạt đúng không?"
"...Dạ?"
"Ta hỏi ngươi làm việc này vì tiền phạt phải không."
Tôi không trả lời. Không muốn bị cuốn vào sự khiêu khích của hắn.
Trong tiểu thuyết, Malik xuất hiện với vai trò nhân vật phụ yêu thầm Yuria.
Mikhail chiếm hết sự quan tâm của cha, còn bản thân thì trở nên mờ nhạt. Giữa lúc tổn thương, Malik đã phải lòng Yuria - người luôn an ủi anh.
Mối tình tay ba.
Cuộc chiến giành giật Yuria giữa các chàng trai cũng thú vị phết.
Malik là một nhân vật phụ khá có đất diễn.
Mang danh nghĩa nam phụ nên bản chất hắn cũng không xấu.
Tuy kiêu ngạo và lòng tự trọng cao ngất trời, nhưng hắn lại có một mặt bất ngờ là luôn chăm lo cho người của mình đến cùng.
Tính cách thì như chó điên nhưng với người phe mình thì sống chết có nhau.
Bây giờ hắn thái độ với tôi vì tôi là cái gai trong mắt, chứ nếu tôi là người của hắn thì chắc đãi ngộ đã khác rồi.
Chắc chắn một điều là hắn biết lo cho người của mình.
Nên mới thuê tôi.
Nội dung ủy thác chắc chắn là bắt sống Pascal. Ngoài cái đó ra thì chẳng còn gì khác.
Malik mà phải nhờ đến tôi thì chỉ có Pascal mới xứng tầm.
Trong truyện, Pascal là thánh vượt ngục. Bị bắt rồi mà thoắt cái đã thấy vượt ngục và "Hù" xuất hiện trước mặt nhân vật chính.
Nhìn mấy vết thương trên mặt kỵ sĩ hộ tống trước xe ngựa là biết. Chắc chắn đã xảy ra xô xát trong quá trình áp giải.
Bình thường thì đã sa thải kỵ sĩ đoàn và truy cứu trách nhiệm rồi, đằng này lại thuê tôi, chứng tỏ hắn muốn giải quyết êm thấm vụ này.
Ở điểm này thì hắn trượng nghĩa thật. Chỉ có cái mồm là thối không chịu được.
Tôi nén sự khiêu khích lại, nói với Malik để nhanh chóng vào việc.
"Câu hỏi hơi nhạy cảm đấy ạ. Ha ha, hay chúng ta bàn nhanh về công việc đi."
"Cũng biết giữ lòng tự trọng cơ đấy."
"Ha ha... Tôi cũng có cái tôi cần giữ mà, mong ngài bỏ qua cho sự vô lễ."
"Hừm."
Malik trầm ngâm suy nghĩ. Thấy tôi không cắn câu, hắn có vẻ tin tưởng hơn, hoặc là phật ý. Hắn búng tay, bắt đầu tính toán.
"Bao nhiêu?"
"Dạ?"
"Ta hỏi tiền phạt bao nhiêu. Đế quốc phạt tội dùng Hắc thuật nặng lắm, chắc chắn là con số mà ngươi không kham nổi rồi."
Hỏi làm cái quái gì không biết. Có trả giùm đâu. Nhưng lờ đi thì sợ hắn dỗi nên tôi trả lời đại.
"100 vạn vàng ạ."
"100 vạn vàng à..."
Malik lại trầm ngâm. Nghĩ gì thì nói toẹt ra đi cho người ta biết với. Cứ giữ trong lòng làm gì cho mệt.
Định hạ nhục tôi hay định hủy kèo đây không biết.
Nhưng chắc chắn một điều, trong vụ giao dịch này tôi không phải là kèo dưới.
Người duy nhất phá giải được Hắc thuật là tôi.
Người duy nhất có thể bắt Pascal mà không ai hay biết cũng chỉ có tôi.
Nhờ người dùng Aura khác thì uy tín nhà Histania sẽ giảm sút, nhờ Hiệp hội Thông tin thì giá còn chát hơn cả tôi, lại còn bị lộ thông tin.
Thuê tôi tuy hơi đắt tí nhưng lợi đủ đường cho Malik.
"Một tuần."
"Cái gì một tuần ạ?"
"Ngươi cũng đoán được nội dung công việc rồi còn gì. Bắt Pascal về trong một tuần, làm được không?"
"Ý ngài là con bọ ngựa... à nhầm, tên Thợ săn Mạo hiểm giả ấy ạ?"
Malik gật đầu.
Tôi không thể trả lời chắc chắn được. Bắt thì dễ, nhưng vấn đề là không biết hắn trốn ở đâu.
"Tôi sẽ cố gắng, nhưng vì không biết vị trí chính xác nên..."
"Nếu biết chính xác vị trí thì sao?"
"Chưa tới 30 phút."
Sau một hồi suy tính, Malik nói.
"Thực ra, ta vẫn chưa biết thực lực của ngươi đến đâu. Ta nghi ngờ liệu ngươi có đủ trình bắt Pascal không."
Cũng đúng. Lúc hắn đến thì mọi chuyện đã xong xuôi rồi mà.
"Nhưng ta cũng không thể tự mình ra tay được. Bắt thì bắt được thôi nhưng..."
"Không đâu. Công tử mà đi là chết chắc 100% đấy."
Malik lườm tôi. Chắc cay cú vì bị tôi coi thường, nhưng tôi nói thật mà biết sao được.
Malik chưa thức tỉnh Aura mà đòi đấu với Pascal á. Không những bị biến thành tác phẩm nghệ thuật sống mà còn không tìm thấy xác luôn ấy chứ.
"Đừng có lộng ngôn."
"Thế ngài tự đi đi. Tôi rút lui là xong."
"Ngươi kiếm đâu ra việc lương cao thế này nữa?"
"Công tử thất bại thì tôi đi bắt hắn về là được chứ gì. Tiền thưởng truy nã cũng kha khá đấy."
"Quả nhiên người bắt hắn là ngươi."
Malik chịu thua.
"Được rồi, ta thừa nhận. Ta của hiện tại không làm được."
Hắn cũng có mắt nhìn người. Đã trải qua thực chiến ở Kỵ sĩ đoàn Hoàng gia. Và có tài năng kiếm thuật xuất chúng.
Nếu tính theo Level thì chắc tầm Lv. 5.
Về kiếm thuật thì Malik hơn đứt Hanna. Chỉ là chưa có Aura thôi. Hắn cũng thuộc hàng tinh anh nên chắc chắn biết lượng sức mình.
"Trong chiến dịch hộ tống Pascal, 3 kỵ sĩ bị thương chí mạng, 2 kỵ sĩ bị thương nặng. Tất cả đều là kỵ sĩ giỏi."
Malik nhìn thẳng vào tôi.
"Bọn họ thất bại nghĩa là ta cũng không làm được, và Hanna càng không thể. Điều đó có nghĩa là người duy nhất ở đó có thể chế ngự Pascal chỉ có ngươi."
"Đúng vậy. Là tôi làm đấy."
Tôi thừa nhận không giấu giếm. Lúc này mà khiêm tốn thì hỏng việc. Đây là thời điểm tốt nhất để show hàng.
Malik như chỉ chờ câu nói này.
"Ta giao việc cho ngươi, nhưng thêm một điều kiện nữa."
"Điều kiện gì ạ?"
"Phải. Điều kiện. Lúc đi bắt Pascal... Cho ta đi cùng."
"Từ chối."
"Ta trả tròn 100 vạn vàng."
Malik siết chặt chuôi kiếm.
"Chó nhà mình nuôi bị đánh thì chủ phải đi trả thù chứ, đúng không?"
Nhìn nụ cười tự tin của Malik, tôi linh cảm.
'Kiểu gì cũng bị Pascal hành cho ra bã cho xem.'
Tôi chắc chắn điều đó.
Nhưng tôi không nỡ dập tắt dũng khí của cái bao cát sống đang bỏ tiền ra mua bài học cuộc đời này.
Cũng nên cho hắn nếm mùi thất bại vì cái tội ăn nói xấc xược.
"Được thôi. Đổi lại công tử cũng phải giữ bí mật về tôi đấy nhé."
"Đồng ý."
Sau khi ký hợp đồng đơn giản.
Tôi và Malik đến một nhà thờ bỏ hoang ở ngoại ô ngôi làng.
