Chương 8: Nhập học (5)
Học viện Stella có rất nhiều cán bộ công nhân viên. Không phải nhiều vừa, mà là cực kỳ nhiều.
Chỉ riêng học sinh năm nhất đã là 1.141 em, chia thành tận 23 lớp. Mỗi lớp có 1 giáo sư chủ nhiệm (giáo quan chiến đấu), kèm theo ít thì một hai người, nhiều thì ba bốn giáo viên trợ giảng. Chưa kể còn có các giáo sư chuyên ngành riêng, và đi theo các môn chuyên ngành đó lại là hàng tá nghiên cứu sinh ma pháp.
Đầu học kỳ. Một lứa tân sinh viên mới nhập học, nên mối quan tâm chung của hàng hà sa số giáo viên kia chỉ có một:
'Tân sinh viên năm nay đặc biệt đến mức nào?'
Công chúa Hong Bi-yeon của vương quốc 'Adolevit' - nơi được mệnh danh là Vương quốc Lửa hay Vương quốc Đỏ, cái nôi danh giá nhất của hỏa hệ.
Hoàng thái tử Jeremy Skalben của "Đế quốc Skalben", người đã đánh bại tất cả các anh trai để giành lấy ngôi vị thái tử ở tuổi 12 chỉ bằng thực lực ma pháp, tại một đất nước nơi quyền lực hoàng gia được quyết định bởi sức mạnh phép thuật.
Cho đến Haewon Ryang, người thừa kế của Tháp chủ Đại ma tháp 'Tháp Trăng Tròn' đỉnh nhất thế giới.
Năm nay, con ông cháu cha, tinh anh của các gia tộc lớn nhập học nhiều như nấm sau mưa, khiến ngay cả đội ngũ giáo sư của Stella cũng phải toát mồ hôi hột. Đương nhiên, ánh mắt của cả thế giới đều đổ dồn về Học viện Stella.
Vì lẽ đó, các giáo viên đã sử dụng một thủ thuật hơi "chơi bẩn" nhưng đặc biệt trong bài kiểm tra 'Xếp lớp' năm nay.
Họ đã chèn những câu hỏi mà học sinh bình thường khó có thể giải được vào đề thi. Không phải một, mà là tận ba câu.
Lại còn đặt ngay ở ba câu đầu tiên mới ác.
Có nhiều lý do, nhưng lý do bề nổi đưa ra cho học sinh là:
'Kiểm tra sự linh hoạt: nhanh chóng bỏ qua những câu không làm được để làm câu tiếp theo.'
Tức là, 'Chiến lược thi cử'.
Gặp câu không giải được thì mạnh dạn bỏ qua! Cứ cố đấm ăn xôi vào đó thì có khi mất toi những điểm số dễ ăn ở phía sau.
Nhưng đó chỉ là lý do bề nổi, lý do thực sự lại khác.
'Nếu đề ra những câu không có trong sách giáo khoa đã học, liệu có học sinh nào giải được không?'
Tất cả tân sinh viên nhập học Stella đều là những đứa trẻ đi đâu cũng được gọi là thần đồng, và chắc chắn đã học theo chiến lược, hoàn thành chương trình ma pháp đến tận bậc đại học.
Nhưng nếu đề thi nằm ngoài phạm vi đã học thì sao? Nếu tồn tại những vấn đề không thể giải bằng bất kỳ công thức nào đã học thuộc lòng?
Nếu có những vấn đề chỉ có thể giải bằng sự sáng tạo, suy luận và tư duy?
Thời đại cầm vũ khí lạnh lao vào chém giết nhau đã qua rồi. Giờ là thời đại của Ma Pháp Chiến Binh.
Đối thủ dùng ma pháp gì, phải đối ứng ra sao, cần phải chiến đấu một cách "sáng tạo" hơn. Trong thời đại này, sự sáng tạo là vấn đề sống còn đối với một pháp sư.
"Hưm..."
Pháp sư thất đẳng (7-class), Bậc thầy Ma pháp (World Mage), Giáo quan lớp S Yi Han-wol nhìn bảng điểm của học sinh mà thở dài thườn thượt.
Thấy vậy, nữ giáo sư già Edeltreim đi ngang qua liền bắt chuyện.
"Ô kìa, Giáo sư Yi Han-wol cũng quan tâm đến thành tích của tân sinh viên đợt này sao?"
Edeltreim là giáo sư thuộc Hội đồng Nguyên lão của Học viện Stella. Mang tiếng là giáo sư nhưng thực chất bà ấy như cây cột trụ chống đỡ và quyết định các chính sách của ngôi trường này.
"...Vâng, đúng vậy."
"Cũng phải. Giờ chuyện đó đang ầm ĩ cả lên mà. Năm nay thú vị thật đấy nhỉ?"
Đúng như bà ấy nói, kết quả bài kiểm tra đầu tiên của tân sinh viên đã khiến đội ngũ giáo sư xôn xao không ít.
Yi Han-wol gật đầu rồi nhìn lại kết quả bài thi.
'Ba câu đầu tiên gần như là bẫy, vốn dĩ không phải để cho học sinh giải.'
Kết quả là trong 1.141 học sinh, có hơn 1.000 em đã nộp giấy trắng cho "ba câu hỏi" này. Điều này chứng tỏ phần lớn học sinh nhập học Stella hiện nay đều là sản phẩm của lò luyện thi chiến lược.
Tuy nhiên, ma pháp không chỉ là học vẹt theo chiến lược. Phải luôn nhìn rộng ra các khả năng một cách sáng tạo thì mới trở thành pháp sư chân chính.
Theo nghĩa đó, 100 học sinh đã cố gắng giải bài toán này có thể coi là khá độc đáo.
Hầu hết những người thử giải đều có điểm trung bình cao và được xếp vào 'Lớp A', lớp cao nhất, nhưng phần lớn đều không giải đúng trọn vẹn câu nào trong ba câu đó.
Vậy không có ai giải đúng cả ba câu sao? Không hẳn.
Có đấy.
Thậm chí là tận ba người.
Thiếu niên được mệnh danh là thiên tài thế kỷ, xuất thân bí ẩn nhưng xuất hiện như một ngôi sao chổi quét ngang giới ma pháp - Ma Yu-seong.
Cô gái thường dân Fullame, người được đích thân Đại pháp sư kiêm Hiệu trưởng Eltman Eltwin tiến cử nhập học nhờ năng lực đặc biệt và tài năng sánh ngang Ma Yu-seong.
Và...
'Baek Yu-seol.'
Thật không thể hiểu nổi.
Ma Yu-seong và Fullame vốn dĩ là thiên tài, nên dù họ có giải được cả ba câu thì cũng chỉ ở mức "À, ừ thì bọn nó là thiên tài mà", dễ dàng chấp nhận.
Nhưng Baek Yu-seol thì khác.
Cậu ta là học sinh nhập học với thứ hạng 1.141/1.141, tức là đỗ vớt ngay sát nút.
Vậy mà cậu ta giải được cả ba câu? Trong khi các câu còn lại thì không làm được câu nào?
Giáo sư Edeltreim dường như nhìn thấu suy nghĩ của Yi Han-wol, bà cười khúc khích.
"Mấy câu đó dù biết hàng tá thuật thức hay công thức cũng chịu chết, nhưng không biết gì lại có khi giải được đấy."
"...Vậy ý Giáo sư Edeltreim là, đứa trẻ này có thể là loại thiên tài đó sao?"
"Cũng có thể lắm chứ. Hoặc là ăn may thôi~"
Nói rồi bà ấy bỏ đi, để lại Yi Han-wol thở dài. Vốn dĩ bà ấy thừa biết mấy câu này không phải là thứ có thể giải được nhờ "ăn may".
Hiện tại, cả trường đang nháo nhào lên chỉ vì ba câu hỏi này, liệu Baek Yu-seol có biết không nhỉ?
'Học viên ma pháp chiến binh chuyên về Tốc Biến à.'
Đọc lại giấy chứng nhận nhập học của Baek Yu-seol, ông bật cười khan. Một học sinh gan to bằng trời, dám nói "Lần sau thầy cẩn thận hơn nhé" với một pháp sư thất đẳng như ông.
[Đánh giá cao khả năng kiểm soát Tốc Biến đáng kinh ngạc, cho phép nhập học theo diện đặc cách.]
Dòng ghi chú này do chính tay Hiệu trưởng Học viện Stella để lại. Năm nay có quá nhiều học sinh đặc biệt nên chỉ với cái mác chuyên Tốc Biến thì khó mà nổi bật được, nhưng...
'Sớm muộn gì cũng biết thôi.'
Rằng cậu ta chỉ là một kẻ tầm thường vô tình gặp may, hay thực sự là một nhân tố đặc biệt.
Cứ quan sát rồi sẽ rõ.
Ngày hôm sau.
Ngày công bố phân lớp được mong chờ nhất.
Từ con cháu quý tộc danh gia vọng tộc đến những tinh anh được xưng tụng là thiên tài, ai nấy đều căng thẳng.
Nhận được thông báo danh sách lớp đã được dán tại bảng tin trung tâm ngoài trời, học sinh đổ xô đến đó xì xào bàn tán.
Trên bảng tin lấp lánh ánh sáng ma pháp như đèn LED kỹ thuật số, tên của hơn một nghìn tân sinh viên đều được hiển thị.
Không, sao không gửi thư báo lớp cho từng người đi chứ...
Tụ tập đông nghịt thế này chả hiểu để làm gì, nhưng công khai danh sách lớp là truyền thống của học viện nên đành chịu thôi.
"Ê, kia có phải là Baek Yu-seol hôm nọ không?"
"Nghe đồn cậu ta bị 0 điểm phần ứng dụng ma pháp trong bài kiểm tra đầu vào đấy..."
"Vãi chưởng thật. Loại như thế mà cũng vào được Stella, cái trường này nát rồi à?"
“Xời. Nhưng mà nghĩ đến cái đội hình năm nay thì chắc chả ai nghĩ thế đâu nhỉ?”
Vài học sinh nhận ra tôi rồi bắt đầu xì xào bàn tán. Ngày đầu tiên đi học, có những thiên tài nổi bần bật, thì cũng có những trường hợp nổi lềnh phềnh vì ăn con ngỗng (0 điểm) như tôi đây.
'Vụ thi triển ma pháp thì chịu chết rồi, đỡ thế quái nào được...'
Ngay sau khi nhập học, để kiểm tra xem sở trường của từng đứa là gì, nhà trường có tổ chức một buổi thi triển ma pháp đơn giản.
Và tôi đã dùng Tốc Biến (Flash).
Cái phép cơ bản của cơ bản, nhưng lại là cái phép "phế vật" chả ma nào thèm dùng.
Nhờ ơn nó mà mặt mấy ông giáo quan lạnh như tiền, làm tôi rén ngang, chẳng dám ho he gì.
'Cơ mà, bị tẩy chay công khai thế này thì chắc xác định đời học sinh không có mống bạn bè nào rồi nhỉ?'
Kể cũng hơi tiếc, nhưng mà thôi, ngay từ đầu ông đây cũng chả có ý định thân thiết gì với mấy đứa nhóc cấp 3 này.
"Hừm..."
Tôi tìm đến danh sách Lớp F đầu tiên.
Kịch bản quen thuộc mà, Lớp F là cái ổ chứa mấy thành phần đội sổ, còn Lớp A là hội con nhà người ta, tinh hoa hội tụ.
Cơ mà.
Tên tôi không có trong danh sách Lớp F.
'Ủa alo?'
Gì vậy trời. Vô lý đùng đùng. Cái bài kiểm tra xếp lớp tôi làm được đúng ba câu, thì có nằm mơ cũng không ngoi lên được Lớp E chứ đừng nói cao hơn. Chắc chắn phải là Lớp F chứ.
Nhưng mà tên tôi không có ở Lớp F nghĩa là...
'Vãi chưởng, đừng bảo là rớt đài, bị đuổi học luôn nha?'
Thỉnh thoảng cũng có trường hợp nhập học xong nhưng làm bài kiểm tra quá nát nên bị sút ra khỏi trường...
Nhưng mà dễ "bay màu" thế á? Mới thi xếp lớp thôi mà làm căng thế thì hơi quá đáng rồi đấy.
Tôi hoang mang tột độ, ngẩn người quét lại danh sách Lớp F mấy lần, trong khi xung quanh đám học sinh bắt đầu xì xào những câu khó hiểu.
“...Baek Yu-seol? Cái thằng bị điểm liệt đấy á, tại sao chứ?”
“Gì cơ? Nhầm lẫn à? Hình như có gì đó sai sai?”
“Ảo thật đấy... Thiếu gia Yuseullek nhà Công tước Czechovailen chuẩn bị từ năm 7 tuổi để vào đó mà xếp hạng 29 toàn khối vẫn chỉ ở Lớp A...”
“Kyle hạng 17 lý thuyết tuyệt đối cũng vào Lớp A, sao thằng đó lại...?”
Gì cơ?
Có mùi gì đó khét khét.
Tôi nhìn sang danh sách Lớp S – cái nơi mà nãy giờ tôi còn chả thèm liếc mắt tới, và rồi mắt tôi muốn rớt ra ngoài.
[Lớp S-0: Baek Yu-seol]
Cái quái gì thế này.
Sao tên ông đây lại chễm chệ ở đó?
“Chắc là ghi nhầm rồi...”
Lớp S là hàng đặc biệt. Khác với từ F đến A, đây là nơi dành cho những học sinh có cái gì đó cực kỳ "đặc biệt", theo đúng nghĩa đen.
Nghĩ đến việc các vĩ nhân lịch sử hay đa số pháp sư "máu mặt" hiện nay đều xuất thân từ Lớp S, thì đủ hiểu vào được đây không chỉ cần giỏi, mà phải là quái vật kiệt xuất mới có cửa.
Nơi này không phải cứ học giỏi là vào được.
Như cái cậu hạng 29 toàn khối kia vẫn ngồi Lớp A đấy thôi, Lớp S đúng kiểu "không phải dạng vừa đâu".
Tại Học viện Pháp thuật danh giá nhất – Stella Academy, Lớp S là cái đích mà mọi học sinh đều mơ ước.
Việc tôi bị ném vào cái lớp này đúng là chuyện lạ có một không hai.
Cái này là phúc hay là họa đây, thú thật tôi cũng chả biết nữa.
Nếu ở Lớp F, chỉ cần sắp xếp thời gian biểu khéo léo thì tôi vẫn có thể tiếp cận mấy nhân vật quan trọng của Lớp S vào lúc cần thiết.
Nhưng nếu bị tống vào Lớp S, thời gian tiếp xúc với mấy "VIP" thì nhiều đấy, nhưng ngược lại, tôi cũng sẽ bị ép buộc chạm mặt với cái "Hội nhân vật chính" mà tôi đang muốn né như né tà.
'Đau cái đầu thật sự...'
Tôi mân mê môi dưới, suy nghĩ một hồi lâu, nhưng kết cục thì cũng chả thể xin rút khỏi Lớp S được. Đáp án chỉ có một.
Vào Lớp S thì cứ sống tàng hình như con chuột chết, chỉ làm đúng việc của mình thôi.
'Thôi kệ, tới đâu thì tới.'
Cứ suy nghĩ tích cực lên vậy.
Hãy bình luận để ủng hộ người đăng nhé!
