Tôi Trở Thành Thiên Tài Tốc Biến Của Học Viện Pháp Thuật

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Chuyển Sinh Thành Long Ấu (LN)

(Đang ra)

Chuyển Sinh Thành Long Ấu (LN)

Necoco

Một cái vỏ trứng bé xíu ư? Chẳng đời nào cản được bước tiến của cậu.

24 52

Cthulhu tái sinh

(Đang ra)

Cthulhu tái sinh

Thời tiết lạnh

“Tôi có chuyện cần anh giúp. – Từ người bạn cũ của anh”

27 100

Thiên sứ chỉ uống soda

(Đang ra)

Thiên sứ chỉ uống soda

Maromi Maroyaka

Đây là một câu chuyện thanh xuân pha chút bí ẩn, nơi tình yêu và quá khứ đan xen vào nhau.

10 11

Lãnh Chúa: Ta Nuôi Dưỡng Thiếu Nữ Trong Thế Giới Hắc Ám

(Đang ra)

Lãnh Chúa: Ta Nuôi Dưỡng Thiếu Nữ Trong Thế Giới Hắc Ám

嘎嘎亂寫

Field: Thế giới bi thảm cái quái gì, ông đây đấm phát thủng luôn!

55 91

Nữ nhân xấu, đêm nay gia nhập vào săn giết

(Đang ra)

Nữ nhân xấu, đêm nay gia nhập vào săn giết

SADUCK

Khoan đã, sao trong bộ manga này ngay cả nhân vật của mình cũng có vậy?!

138 1238

Những Cô Vợ Khác Chủng Tộc Của Tôi Không Thể Hòa Hợp Với Nhau

(Đang ra)

Những Cô Vợ Khác Chủng Tộc Của Tôi Không Thể Hòa Hợp Với Nhau

Imandu

Chúng tôi không cần tự ép bản thân phải sống chung nữa.

24 45

Chương 1-100 - Chương 11: Học sinh lưu ban lớp S (3)

Chương 11: Học sinh lưu ban lớp S (3)

Cả khuôn viên Học viện Stella đang xôn xao bàn tán về một chủ đề duy nhất.

"Nghe gì chưa? Năm nay có tận hai người cộng hưởng được với đũa phép Trung-Thượng cấp đấy!"

"Ảo ma Canada thật. Trong lịch sử mới có 5 người làm được, thế mà đợt này thêm hẳn 2 mạng nữa á?"

"Nghe đồn 5 vị tiền bối kia sau này toàn thành Đại pháp sư hết đấy..."

Hai nhân vật chính trong câu chuyện không ai khác chính là Ma Yu-seong và Baek Yu-seol.

"Cơ mà, nghe vụ thằng Baek Yu-seol chưa?"

"Nghe bảo bài kiểm tra thực hành ma pháp nó dùng Tốc Biến (Blink) à? Cái đó là phép cơ bản nhập môn mà?"

"Tao còn chả thèm học Tốc Biến. Bố mẹ tao bảo học cái đó thà đừng học còn hơn. Tỷ lệ tử vong của pháp sư dùng nó là 99.99%, đúng chuẩn phép rác rưởi (trash magic) của mọi thời đại."

"Tao cũng có học đâu. Giờ làm gì có giáo sư nào dạy món đó nữa? Mấy cái phép không kiểm soát được gần đây bị liệt vào danh sách cấm hết rồi còn gì."

Flame nghe những lời đồn đại đó, bước chân rầm rập dọc hành lang.

Sau giờ học, tòa nhà "Tự học" đông nghịt học sinh đi đến sân tập hoặc thư viện. Đi đâu cũng nghe thiên hạ bàn tán về Ma Yu-seong và Baek Yu-seol làm cô thấy ngứa cả tai.

"Flame! Cậu cũng đi tự học à?"

Nghe thấy giọng nói quen thuộc, Flame vội vàng chỉnh lại cơ mặt. Quay lại thì thấy mấy cô bạn nữ đang tươi cười hớn hở đi tới.

Cô cười tinh quái đáp lại:

"Mấy con nhóc này, tưởng chị đây nghiện học lắm à?"

"Không phải sao? Cậu lúc nào chả kêu chán rồi lôi sách ra học."

"Vớ vẩn. Mấy con ranh con này láo nháo thật."

"Trúng tim đen rồi chứ gì?"

"Ahaha! Mà sao Flame cứ gọi bọn tớ là nhóc con thế? Bọn mình bằng tuổi mà."

Giật mình. Hơi chột dạ một chút nhưng Flame cố giữ vẻ mặt bình thản, cười trừ.

"À thì... chắc tại ở quê tớ hay đóng vai chị đại nên quen mồm ấy mà."

Từ lúc nhận ra mình là người "hiện đại" xuyên không vào tiểu thuyết, cô không thể nào ép bản thân hành xử như một đứa trẻ con được.

"Thế hôm nay cậu cũng đi học một mình à?"

Một cô bé dáng người cao ráo hỏi.

Flame nhìn chằm chằm cô bạn đó. Đó là "Jackie", một cô bé cô quen sơ sơ hồi cấp 2, lúc nào cũng lầm lì ít nói. Nhưng từ khi vào Stella, vì cùng là dân thường nên hai đứa thân nhau rất nhanh.

'Hừm. Sao con bé này... style càng ngày càng giống mình thế nhỉ?'

Ngày xưa Jackie để tóc tai bù xù, đeo kính dày cộp, nhút nhát lắm cơ mà. Lên cấp 3 cái là bắt chước từ kiểu tóc, giọng điệu cho đến cách ăn mặc của Flame.

Hơi khó chịu tí, nhưng nghĩ chắc đang tuổi dậy thì nổi loạn nên cô cũng bỏ qua.

"Thì học hành là bể khổ mà. Hôm nay không đi một mình đâu, có buổi 'Học Bổ Túc Đặc Biệt', tớ định ghé qua xem sao."

"B... Bổ túc á? Cậu chăm chỉ đến mức đấy luôn..."

"Thôi, tớ lượn đây nhé?"

"Ừ. Hôm nào đi cà phê nha!"

Chia tay đám bạn, Flame định quay người bước đi thật nhanh thì chạm mặt một người.

Mái tóc đen ánh đỏ, đôi mắt tím sắc lẹm, gương mặt góc cạnh lạnh lùng. Là Haewon Ryang.

Hậu duệ của Tháp chủ Nguyệt Tháp - Ma pháp sư cấp 9 (Cửu đẳng), một pháp sư xuất chúng ngang ngửa Ma Yu-seong.

Vừa thấy Flame, cậu ta đi thẳng tới.

"Đi tự học à?"

"Ừ."

"Sắc mặt trông không tốt lắm. Có chuyện gì à?"

Có lẽ trên đời này hiếm ai quan tâm đến cô thật lòng như cậu ta.

"Cũng không hẳn. Bình thường thôi."

Flame gật đầu hờ hững. Khi quay đầu lại, cô tình cờ bắt gặp ánh mắt của một cô gái đang ló đầu ra từ sau bức tường, vẫn chưa rời đi.

Là Jackie.

'Ủa? Sao con bé đó vẫn...'

Nhanh như một cơn gió, Jackie thụt đầu vào biến mất tăm, làm Flame tưởng mình nhìn gà hóa cuốc. Định gọi lại nhưng thôi, cô rụt tay về gãi đầu.

Chẳng còn cách nào khác, cô đành vừa đi vừa tán phét mấy chuyện linh tinh với Haewon Ryang dọc hành lang.

Cái hành lang này được học sinh gọi vui là "Lãnh địa lớp S", vì nó dẫn tới phòng tự học và sân tập riêng cho lớp S.

"Cậu ra sân tập hả?"

"Ngày nào cũng phải rèn luyện, không được lười biếng."

"Siêng năng quá mức rồi đấy. Sống vội thế dễ đoản mệnh lắm."

"Tôi cũng không định sống thọ."

"Thế à. Chết thì đừng có mời tôi đi đám ma nhé."

"...Tại sao?"

"Tôi ghét canh lục bình (canh bò cay) lắm. Chuẩn bị cơm bò hầm thì tôi suy nghĩ lại."

"...Được rồi, tôi sẽ nhớ."

Haewon Ryang đáp lại rồi biến mất vào sân tập. Buổi học bổ túc là nơi dành cho mấy thành phần học kém hoặc mấy mọt sách cuồng học, nên những kẻ thích thực chiến như cậu ta sẽ không bén mảng tới.

Tất nhiên, Flame đến buổi bổ túc đặc biệt này không chỉ để học.

Theo nguyên tác tiểu thuyết lãng mạn, Công chúa Hong Bi-yeon và Eisel cũng sẽ tham gia buổi này.

Chắc chắn sẽ có màn "đấu võ mồm" nảy lửa giữa nữ chính nguyên tác và ác nữ. Cô đến để hóng drama là một phần, nhưng còn một lý do khác quan trọng hơn.

Đó là sự xuất hiện của nhân vật mới toanh tên là "Baek Yu-seol" – kẻ chưa từng được nhắc tên trong nguyên tác.

'Baek Yu-seol...'

Cậu thiếu niên vừa gây bão khi cuỗm mất cây Teriphon Trung-Thượng cấp, một nhân vật "hoàn toàn không tồn tại trong tiểu thuyết gốc".

'Rốt cuộc cậu ta là thần thánh phương nào?'

Cô đã cày nát bộ truyện gốc ba lần, thuộc làu làu từng chi tiết thiết lập.

Nhưng cái tên Baek Yu-seol tuyệt nhiên không xuất hiện dù chỉ một lần.

'Thậm chí trong truyện còn ghi rõ là không ai lấy được cây Teriphon kia mà.'

Chưa hết, tên nhóc đó sau này còn giải ngon ơ "3 câu hỏi của Quỷ" – những câu hỏi hóc búa bậc nhất.

Cứ như thể... cậu ta đang cố tình thể hiện cho ai đó xem vậy.

'...Có khi nào là đang muốn thể hiện cho mình xem không?'

Trong buổi lễ kế thừa gậy phép, rốt cuộc tại sao hắn lại bắt chuyện với mình chứ? Đằng sau cái bản mặt thảnh thơi và nụ cười nhếch mép đặc trưng kia, rốt cuộc hắn đang toan tính điều gì?

Mang theo những suy nghĩ rối bời đó, Kyle bước vào giảng đường nơi tổ chức buổi học phụ đạo đặc biệt. Nhưng vừa đến nơi, cậu ta đã thấy hơn năm mươi học sinh tụ tập đông đủ.

Cậu ta chậm rãi đảo mắt nhìn quanh đám học sinh.

Kẻ đứng ra tổ chức buổi phụ đạo này chính là Kyle – nam sinh xếp hạng 17 toàn khối, người được mệnh danh là "trùm lý thuyết" của cái trường này.

Lần này, Kyle đã được phân vào Lớp A. Vì một mục đích cá nhân nào đó, cậu ta quyết định mở lớp bổ túc kiến thức cho những bạn học có thành tích kém cỏi. Thế nhưng, cái tình huống "ảo ma" hiện tại là: Học sinh Lớp S cũng vác mặt đến dự, khiến cậu ta bối rối tột độ.

Mồ hôi lạnh bắt đầu túa ra, chảy ròng ròng sau cặp kính đặc trưng của Kyle – cái kính đang phản chiếu ánh sáng trắng lóa đến mức chẳng thấy mắt đâu.

'...Đến cả Ma Yu-seong cũng tham gia sao?'

Ngồi cạnh một Baek Yu-seol đang trưng ra cái bản mặt chán đời là Ma Yu-seong với đôi mắt sáng rực như đèn pha ô tô. Ở góc xa kia là Eisel đang ngồi một mình, còn phía đối diện, Công chúa Hong Bi-yeon đang ngồi đó với tư thế sang chảnh, kiêu sa thường thấy.

Có lẽ mục đích của Hong Bi-yeon là muốn tìm hiểu về "3 câu hỏi của Quỷ", còn Eisel chắc là đến để học thật.

'Không ngờ Ma Yu-seong cũng đến...'

Nếu cái thế giới này có nam chính, thì chắc chắn đó phải là Ma Yu-seong. Hắn là nhân vật được cả thế giới "buff" tận răng, đến mức fan hâm mộ nào cũng phải công nhận.

Và một Ma Yu-seong như thế, lại đang dành sự quan tâm đặc biệt cho Baek Yu-seol.

'Tuyệt đối không phải ngẫu nhiên.'

Chắc chắn Baek Yu-seol đang hành động theo một kế hoạch nào đó. Rất tỉ mỉ và chặt chẽ.

Thậm chí, việc hắn ta tìm đến tận nơi chỉ để cho mình xem cảnh cộng hưởng với Teriphone, chứng tỏ hắn ta chắc chắn đang để ý đến mình.

'Hơn nữa, nghe nói trong bài thi phân lớp, hắn không thèm động vào bất kỳ câu nào ngoại trừ 3 câu hỏi của Quỷ...?'

Điều đó có nghĩa là, hắn ta đã biết trước sự thật rằng chỉ cần giải được 3 câu hỏi đó là có thể một bước lên mây, bay thẳng vào Lớp S?

'Nguy hiểm thật.'

Vừa nghĩ ngợi lung tung, Full Frame (người chơi khác) cũng vừa ngồi xuống chỗ của mình. Kyle – chủ tọa của buổi hôm nay – chậm rãi đẩy gọng kính lên.

'Chết tiệt, tại sao mấy con quái vật đó lại xuất hiện ở cái lớp phụ đạo cỏn con này chứ?'

Kyle tuy là dân thường nhưng lại đạt được thứ hạng rất cao. Cậu ta vốn định tận dụng vị thế của mình, dạy dỗ đám quý tộc học dốt ở lớp F~D để củng cố quyền lực.

Thế mà đùng một cái, tận năm mạng Lớp S lù lù xuất hiện.

'...Không, khoan đã. Không tệ chút nào. Ngược lại, đây là cơ hội.'

Trong số năm học sinh Lớp S, tên nhóc có khuôn mặt non choẹt kia – Baek Yu-seol – nổi tiếng là kẻ đạt điểm thấp kỷ lục trong kỳ thi phân lớp vừa rồi.

Thành tích bết bát đến mức chẳng ai hiểu nổi tại sao hắn lại chui lọt vào được Lớp S.

Nếu mình chứng minh được bản thân có thể dạy dỗ cả học sinh Lớp S ngay tại đây thì sao? Những học sinh khác sẽ không còn cách nào khác ngoài việc phải tâm phục khẩu phục mình.

Dưới những ánh mắt đang đổ dồn về phía mình...

Haizz.

Baek Yu-seol thở dài thườn thượt. Bên cạnh, cái tên Ma Yu-seong bỗng nhiên tỏ ra thân thiết, bắt chuyện bằng cái giọng ngọt xớt đặc trưng:

"Yu-seol à. Sao cậu lại đến đây thế?"

Ông đây có muốn đến đâu.

"Cậu đâu cần nghe mấy cái này. Chắc là có lý do gì đó đúng không?"

Lý do cái khỉ mốc.

Chẳng qua là do nhận được điểm số thấp thảm hại trong kỳ thi phân lớp, nên đám học sinh "đội sổ" như tôi bị dính cái gọi là "cảnh cáo học tập", bị nhà trường "khuyến khích" (ép buộc) tham gia mấy hoạt động bổ túc kiểu này nên mới phải vác xác đến đây thôi.

'Đang lúc dầu sôi lửa bỏng thế này mà...'

Tin vui là cái nhiệm vụ [Episode 3 'Lễ Kế Thừa Gậy Phép'] mà tôi còn chẳng biết đã bắt đầu từ bao giờ, nay đã hoàn thành theo một cách rất chi là "độc lạ", giúp tôi hốt được một mớ kinh nghiệm kha khá.

Nhưng tin buồn – à không, tin dữ là tôi đã thu hút sự chú ý không cần thiết của quá nhiều người.

Cái giấc mơ về một cuộc sống học đường yên bình coi như toang hẳn rồi. Điều khiến tôi cay cú hơn nữa là cái gậy phép Teriphone chết tiệt này, sau khi làm tôi nổi lềnh phềnh, thì giờ lại chẳng có tác dụng quái gì cả.

'Rốt cuộc mày chọn tao làm gì hả?'

Vì chưa từng thấy nhân vật nào khác ngoài Full Frame sử dụng Teriphone, nên tôi cũng chịu chết, chẳng hiểu cây gậy này có ý đồ gì.

"Nào. Tán gẫu đến đây thôi. Bây giờ chúng ta sẽ bắt đầu buổi phụ đạo."

Kyle gõ gõ lên bảng đen. Mấy học sinh dân thường lập tức ngồi thẳng lưng, còn đám quý tộc thì bĩu môi, tỏ vẻ khó chịu ra mặt.

Tuy nhiên, vì đây là hoạt động được các Giáo sư hậu thuẫn, nên chẳng đứa nào dám bật lại Kyle.

"Hôm nay chúng ta sẽ dành thời gian để kiểm tra lại các câu hỏi trong bài thi phân lớp. Như các cậu đã biết, đề thi lần này có xuất hiện những câu hỏi khét tiếng đã được đặt biệt danh là '3 câu hỏi của Quỷ'. Và tôi đã giải được một trong số đó."

Nghe đến đây, mắt Hong Bi-yeon sáng rực lên. Lý do duy nhất khiến cô nàng có mặt ở đây chính là vì điều này.

Rốt cuộc làm thế nào để giải được 3 câu hỏi quái quỷ đó?

Trong lúc chẳng biết hỏi ai, lại nghe tin có một học sinh đã giải thành công và sẵn sàng chia sẻ, cô nàng liền tức tốc chạy đến đây ngay.

Các học sinh khác cũng có vẻ rất quan tâm đến vấn đề này, tất cả đều dồn sự chú ý vào Kyle. Cậu ta tỏ vẻ khá hài lòng khi trở thành tâm điểm, đưa tay đẩy gọng kính đầy tự tin.

"Vậy thì, tôi sẽ cho các cậu xem lời giải trước. Câu hỏi này thực chất gần giống như một cái bẫy. Nó được thiết kế để cố tình dẫn dụ người giải vào đáp án sai. Đầu tiên là..."

Vài học sinh bắt đầu lôi vở ra ghi chép nhiệt tình. Lời giải của Kyle nghe qua thì cũng có vẻ rất "ra gì và này nọ".

Tuy nhiên, nó chỉ "có vẻ" hợp lý thôi, chứ thực chất chẳng phải là lời giải đúng. Ma Yu-seong đã nhận ra điều đó. Cậu ta mắt sáng lên, lén lút huých nhẹ vào sườn Baek Yu-seol và thì thầm:

"Thế nào? Cậu thấy cái đó có đúng không?"

Khổ nỗi, Baek Yu-seol hiện tại không đeo kính (vật phẩm hỗ trợ), nên làm quái gì biết lời giải đó đúng hay sai.

'3 câu hỏi của Quỷ? Là cái quần què gì thế?'

Ngay từ đầu tôi đến đây đâu phải để học, nên chả hiểu bọn họ đang nói về cái gì.

Vì thế, Baek Yu-seol trả lời qua loa cho xong chuyện:

"Tôi chả biết."

Định nói nhỏ thôi, nhưng vì không gian quá yên tĩnh nên hầu hết học sinh đều nghe thấy câu trả lời đó.

'Cậu ta là ai vậy?'

'Là Baek Yu-seol đó.'

'À... là cái tên đó hả?'

Cái tên học sinh kỳ lạ đã làm sai bét nhè tất cả các câu hỏi khác, nhưng lại trả lời đúng phóc 3 câu hỏi của Quỷ.

Một Baek Yu-seol như thế mà lại nói "Tôi chả biết", điều đó có nghĩa là...

'Ý cậu ta là...'

'...Lời giải của Kyle sai rồi chứ gì?'

Mọi người đều ngầm hiểu theo hướng đó.

Thực tế thì Baek Yu-seol đã giải đúng cả ba câu, còn Kyle dù nhập học với điểm lý thuyết tuyệt đối, nhưng hình như chỉ giải được đúng một câu trong số đó thì phải?

Rắc!

Viên phấn trên tay Kyle gãy đôi. Cậu ta đã lỡ tay bóp quá mạnh.

Baek Yu-seol nhìn Ma Yu-seong với ánh mắt đầy oán trách. Trong khi đó, cái tên đầu têu gây ra bầu không khí này lại đang cười híp mắt, trưng ra vẻ mặt ngây thơ vô số tội như thể mình chẳng biết gì.

'Thằng chả này, cố tình chơi mình đây mà?'

Ma Yu-seong vốn là kiểu người như vậy. Chắc là cậu ta ghét cái kiểu thích thể hiện của Kyle.

Nên mới cố tình tạo ra cái tình huống khó xử này...

"Lời giải của tôi sai sao? Baek Yu-seol, vậy cậu thử trực tiếp giải thích xem nào?"

"Haizz..."

Biết ngay là sẽ thế này mà. Cậu liếc nhìn Ma Yu-seong với ánh mắt hình viên đạn một lúc rồi đeo kính lên.

3 câu hỏi của Quỷ.

Mang tiếng là "của Quỷ", nhưng thực chất nó giống mấy câu đố mẹo (Nonsense Quiz) hơn.

Nếu phải giải thích câu hỏi một cách dễ hiểu thì nó kiểu như: [Pháp sư niệm chú 'Hỡi mặt đất, hãy rơi lệ!', thế là mặt đất nhân đôi lên. Lý do là gì?]

Lời giải cho câu này cực kỳ đơn giản.

Đất mà khóc thì sao? Hức hức (Tiếng Hàn: Heuk Heuk - đồng âm với Đất Đất).

Thế nên đất mới nhân đôi.

...Nghe thì có vẻ nhảm nhí, nhưng thề là câu hỏi nó kiểu như vậy đấy. Thật luôn.

Thế nhưng Kyle lại đi phân tích cái câu hỏi đó theo hướng toán học cực kỳ nghiêm túc.

Nào là đất khóc thì thổ nhưỡng bị phân tán, tan chảy, tinh linh nổi giận, núi lửa phun trào, bla bla... và kết quả là khối lượng đất tăng gấp đôi... Cậu ta đã suy diễn ra một kết luận như thế.

Ừ thì, giải kiểu gì cũng được, miễn ra đáp án đúng là được.

Cách giải đó có thể giúp cậu ta ăn điểm câu này, nhưng... vấn đề là nếu lần sau gặp một "câu hỏi ứng dụng" tương tự, cậu ta sẽ lại tắc tịt với cái tư duy lối mòn đó.

"Tôi không thể cho cậu xem lời giải được. Nhưng tôi có thể chỉ ra chỗ sai."

"...Cái gì?"

Nhờ sự trợ giúp của kính "Chim Chích Bông" (Jikbaguri), Baek Yu-seol bắt đầu "vạch lá tìm sâu", chỉ ra từng lỗi sai trong lời giải của Kyle.

"Đề bài đưa ra là đất, nhưng nếu đổi thành nước hay gió thì sao? Lúc đó cậu nghĩ công thức của cậu còn áp dụng được không?"

"Cái đó... đến lúc đó thì dùng công thức khác là được."

"Đó chính là vấn đề đấy. Tại sao cùng một dạng bài mà lại phải dùng công thức khác? Trước khi nói đến chuyện dùng công thức khác, cậu phải đập đi xây lại toàn bộ cách giải của mình rồi."

"Lời giải của cậu hoàn toàn là ăn may. Nói thẳng ra, nó chả ăn nhập gì với ý đồ của người ra đề cả. Để giải câu này, không cần bất kỳ công thức, biểu thức hay cổ ngữ Rune nào hết. Thế mà cậu lại cố nhồi nhét kiến thức của mình vào đó một cách gượng ép."

Baek Yu-seol thực ra mù tịt về ma pháp. Nên cậu chỉ dựa vào những điểm "mấu chốt" hiển thị trên kính để chém gió.

'Nếu thay đổi phần này ở đây, lời giải của cậu sẽ thành đống rác. Cậu định giải thích thế nào?'

Đại loại là chỉ ra những lỗ hổng theo kiểu: "Có thể lần này cậu ăn may chó ngáp phải ruồi nên giải đúng, nhưng lần sau gặp câu tương tự thì cậu sẽ tạch..."

Chẳng cần giải thích phức tạp. Chỉ cần chứng minh lời giải của Kyle là sai là đủ.

"Nghe cũng có lý..."

Mấy học sinh thông minh bắt đầu hiểu ra vấn đề và quay sang ghi chép lại lời của Baek Yu-seol. Full Frame cũng ngạc nhiên không kém, nhưng cô ta cố giữ bình tĩnh hết mức có thể. Thay vào đó, cô ta quan sát Eisel và Hong Bi-yeon.

'...Không thấy họ gầm ghè nhau nhỉ?'

Đáng lẽ ra ở đây phải có một màn đấu khẩu nảy lửa giữa hai người họ. Nhưng vì cả Eisel và Hong Bi-yeon đều không giải được câu hỏi mà Baek Yu-seol vừa phân tích, nên cả hai đều đang tập trung cao độ để nghe lời giải.

Liệu có nên coi việc ác nữ và nữ chính không đánh nhau là một tín hiệu tích cực không nhỉ?

'...Thôi kệ, cứ nghĩ theo hướng tích cực đi.'

Kyle đứng chôn chân tại chỗ, miệng há hốc vì kinh ngạc.

'Mình sai rồi sao...?'

Chưa bàn đến lòng tự trọng, việc nhận ra lời giải của mình hoàn toàn sai lầm khiến Kyle cúi gằm mặt xuống.

Và rồi, cậu ta thành thật thừa nhận.

"Lời cậu nói... đúng thật."

"Thế à."

Dù bị bóc mẽ hoàn toàn, Kyle không hề tức giận mà ngược lại, trông cậu ta như đang chìm trong sự tự ti.

"Hóa ra mình chỉ ăn may mới giải được câu này..."

Chẳng bao lâu sau, buổi phụ đạo đặc biệt kết thúc. Baek Yu-seol chuồn khỏi giảng đường nhanh hơn bất kỳ ai. Một phần vì không muốn ở lại cái không gian học hành ngột ngạt này thêm giây phút nào nữa, phần khác là vì ở cạnh Ma Yu-seong áp lực vãi chưởng.

"Mai gặp nhé!"

Bỏ lại lời chào đầy năng lượng của Ma Yu-seong sau lưng, Baek Yu-seol lê bước thẫn thờ dọc hành lang.

'Aizz thật tình, dây phải cái tên Ma Yu-seong đúng là xui tận mạng...'

Chẳng hiểu sao lại vớ phải cái gậy Teriphone để rồi ra nông nỗi này.

Khi xung quanh bắt đầu vắng vẻ, tôi đang định thong thả về ký túc xá thì thấy ai đó đang đứng dựa lưng vào tường ở góc hành lang dẫn đến khu ký túc xá nam.

...Là Công chúa Hong Bi-yeon Adolevit.

'Gì nữa đây?'

Sợ cô ta lại kiếm chuyện nên Baek Yu-seol định lờ đi mà bước qua, nhưng cô nàng đã chặn ngay trước mặt.

"...Gì đấy."

"Lúc nãy, tại sao ngươi không giải thích cách giải?"

Không phải là không giải thích, mà là không thể giải thích được. Cái câu đố mẹo nhảm nhí đó thì giải thích logic kiểu quái gì? Thực tế thì cái "cách giải" của Baek Yu-seol cũng chả áp dụng được cho mấy câu khác, cũng phế như nhau cả thôi.

"Chỉ là... không có gì để nói..."

"Ra vậy. Ta hiểu rồi. Ngươi không muốn công khai bí kíp của mình ở một nơi như thế chứ gì?"

Ơ kìa. Đâu phải thế. Nhưng Hong Bi-yeon có vẻ đã hiểu lầm tai hại, cô nàng gật gù đắc ý.

"Được thôi. Cần trả giá đúng không?"

"Hả? Trả giá?"

"Đúng. Cái giá tương xứng."

Cô nàng vừa nói vừa gõ gõ vào đầu mình.

"Ta sẽ trả cho ngươi một cái giá xứng đáng, đổi lại hãy cho ta xem những gì có trong đầu ngươi."

Hãy bình luận để ủng hộ người đăng nhé!