Dark Piece
“Các ngươi làm gì thế? Đám kỹ sư đâu hết rồi? Dedric, Deimos, mau gọi các kỹ sư đến đây!”
Ark hét lên với đám lính gấu mèo trông như đang mất hồn. Máu của Popo đã tụt dốc không phanh rồi.
Popo đưa bàn tay run rẩy lên, giọng yếu ớt:
“Ark-hyung...”
Ark nắm lấy tay Popo, gào lên:
“Hyung đây, anh đây. Cố gắng chịu chút, đợi một lát thôi, vết thương này sẽ mau khỏi thôi.”
“Hyung... chẳng lẽ... chúng ta thất bại rồi sao? Cuối cùng... vẫn là không thể ngăn cản kế hoạch của đám người xấu... không còn cách nào nữa sao hyung?”
“Vẫn chưa xong đâu!” – Ark hét lớn.
“Chủ nhân, em mang được mấy kỹ sư đến rồi đây.”
Lúc đó Dedric và Deimos cũng kéo một kỹ sư tới.
Kỹ sư vội vàng lấy thuốc hồi phục ra đút cho Popo. Chỉ trong chốc lát, thanh máu của Popo đã hồi đầy trở lại. Nhưng vết thương lại không hề thuyên giảm, máu vẫn giảm rất nhanh, thậm chí còn nhanh hơn lúc trước.
Kỹ sư gấu mèo hoảng hốt vội lấy thuốc giải độc ra thử tiếp, nhưng kết quả vẫn y như cũ.
“Mẹ... Ba ơi... Hức hức... Subarutalp...”
Popo bắt đầu mê sảng, nước mắt tuôn như suối.
“Khỉ thật, rốt cuộc là có chuyện gì thế này?”
Cách đây ít phút, Ark còn tưởng mọi chuyện đã êm đẹp.
Vậy mà chỉ trong nháy mắt, mọi thứ đã bị đảo lộn hết cả. Đội quân gấu mèo thì thất thần như mất hồn, phong ấn thì vẫn tiếp tục bị phá, còn Popo—người em nhỏ mà Ark luôn yêu quý như ruột thịt—giờ lại đang dần chết đi. Quá nhiều thứ dồn dập xảy ra, đến mức Ark không kịp xoay sở.
‘Bằng mọi giá phải cứu Popo.’
Điều khiến Ark chọn cứu Popo, thật ra chẳng liên quan đến lý trí hay logic gì cả.
Ark biết rõ rằng Popo chỉ là NPC. Một khi để cho phong ấn bị phá vỡ, thì không chỉ Popo mà cả Ark cùng đám quân gấu mèo cũng khó lòng sống sót. Nếu suy nghĩ thật lý trí, lẽ ra Ark phải chọn rút quân đi ngăn phong ấn bị phá hủy.
Nhưng... làm sao mà Ark có thể trơ mắt nhìn Popo chết ngay trước mặt mình?
Đó là quyết định đến từ trái tim mà chẳng chịu lý trí chi phối.
...Đó mới là nhân tính.
Trên đời này, mấy ai sẵn sàng chết vì hòa bình thế giới? Nhưng sẽ có rất nhiều người chấp nhận hy sinh tất cả vì một người thân yêu.
Dù có là người giỏi tính toán đến đâu, thì chuyện tình cảm đâu phải cứ cộng trừ nhân chia là có được đáp án đâu chứ.
“Popo, nhìn hyung này! Em sẽ không chết đâu. Hyung không cho phép em chết, hiểu chưa?”
Ark vừa nói vừa kích hoạt kỹ năng nursing skill.
Ngay lúc đó, một chuyện kỳ lạ đã xảy ra xung quanh Ark. Thời gian bỗng dừng lại. Mặt đất rung chuyển, đám gấu mèo run rẩy, bụi bay lơ lửng trong không khí... Tất cả đều đứng im như hóa đá, bất động tại chỗ.
‘Cái gì vậy chứ? Sao mọi chuyện lại thành ra thế này?’
Chớp mắt một cái, ánh sáng xanh lục trong mắt Popo càng lúc càng rực rỡ. Một bức tranh bỗng nhiên hiện lên trên tường như màn hình máy chiếu. Hình ảnh xuất hiện chập chờn như một cuốn phim cũ đã bị nhiễu.
Cảnh Yggdrasil với những cội cây khổng lồ nâng đỡ trần của thế giới ngầm hiện ra rõ mồn một.
Gần ngôi làng, khói bốc lên, những gia đình gấu mèo sống bình yên vui vẻ. Trong đoạn ký ức, Popo cười tươi khi nắm tay cha mẹ.
Ngay sau đó, một gương mặt xuất hiện cận cảnh.
‘Thủ phạm là... gã đàn ông tóc đỏ?’
Người này mang mặt nạ nhưng ai nhìn qua cũng nhận ra ngay.
Gã đàn ông với mái tóc đỏ, đôi mắt đỏ rực, toát ra khí thế đỏ ngầu, cầm thanh kiếm đỏ trong tay tàn sát làng gấu mèo và biến nơi đây thành biển máu. Những gấu mèo lần lượt ngã xuống. Cha mẹ Popo liều chết để giấu đi con mình. Red Man giết sạch cả làng rồi tiến vào bên trong Yggdrasil. Yggdrasil dùng hết sức chống cự nhưng vẫn bị tên tóc đỏ áp đảo. Hắn nói gì đó với Yggdrasil, nhưng bị từ chối nên rút kiếm đâm thẳng vào nó.
Đúng lúc đó, một gấu mèo lao ra tấn công. Không ai khác, chính là Popo, đứa trẻ vừa tận mắt chứng kiến cha mẹ bị sát hại. Vì muốn báo thù, Popo cầm dao lao tới hắn, nhưng chỉ trong một chiêu đã bị đánh ngã gục, máu chảy đầm đìa.
Yggdrasil khi ấy vẫn cố gắng bảo vệ linh hồn của mình bằng một lớp phong ấn, nhưng cái chết của tộc gấu mèo đã làm xáo trộn tầng phong ấn.
Gã tóc đỏ không bỏ lỡ thời cơ. Hắn đã cố tình dẫn dụ Popo để mở ra khe hở này! Hắn vặn vẹo viên Heartsoul Bead và xuyên thủng lớp phong ấn, sức mạnh ma pháp đã giáng thẳng xuống Yggdrasil.
Một thất bại ê chề!
Dù tuyệt vọng, Yggdrasil vẫn không từ bỏ. Bằng chút sức tàn cuối cùng, nó cố gắng dịch chuyển Popo tới nơi an toàn.
Đây là cách duy nhất để giữ trọn lời thề cổ xưa.
...Ký ức kết thúc tại đây.
Ngay lúc đó, ánh sáng trong mắt Popo vụt tắt, thời gian lại tiếp tục trôi.
Đột nhiên, Ark nghe thấy giọng Popo vang lên bên tai.
“Ark-hyung.”
“Popo... gì vậy em?”
Đôi mắt Popo bỗng ánh lên một tia nhìn quyết đoán.
“Em nghĩ mọi chuyện kết thúc rồi, hyung ạ.”
“Em nói gì cơ?”
“Thật ra, em đã chết từ trước đó rồi.”
“Chết...?”
“Bởi vì một phần thân thể em giờ đây vốn là của Yggdrasil.”
“...!”
“Yggdrasil đã biết trước rằng nó không thể ngăn nổi tên tóc đỏ ấy bằng sức của mình. Ngay trước khi trúng đòn tấn công ma pháp, nó đã truyền một phần linh hồn vào em, với hi vọng sẽ tìm ra người có thể ngăn cản tham vọng của hắn... Và giờ nó đã biết người đó là ai.”
Popo nhìn Ark bằng ánh mắt khác lạ.
“Người mà Yggdrasil chờ đợi chính là hậu duệ của Anh hùng Maban... là Ark-hyung. Yggdrasil đã bảo em đưa hyung đến đây gặp nó. Và giờ, tới lượt em rồi.”
“Tới lượt em...?”
Ark hỏi, giọng đầy lo lắng.
Popo gật đầu, cười nhợt nhạt.
“Hyung hiểu rõ điều này mà. Sức mạnh của Yggdrasil là thứ cần thiết để bảo vệ phong ấn. Bây giờ, em sẽ trả lại năng lượng mà Yggdrasil đã gửi gắm nơi em. Như vậy sẽ đủ để ngăn Nídhöggur sống lại.”
Popo đẩy Ark ra, cố gắng gượng đứng dậy.
Từng bước một, Popo tiến về phía nơi đặt phong ấn, bước chân tuy yếu ớt nhưng hết sức kiên quyết.
Ark nhìn theo dáng Popo, rất muốn mở miệng hỏi nhưng lại không làm được. Đến tận phút cuối, cậu cũng không muốn phải nghe câu trả lời.
Popo cúi đầu trước phong ấn, lẩm bẩm như thì thào.
“Em cũng muốn sống thêm chút nữa.”
“...!”
“Nhờ có hyung, em mới được biết đến thế giới bên ngoài... Em muốn được nghe hyung kể thêm nữa. Thế giới này... và hyung... những chuyến phiêu lưu của hyung... hyung đã sống thế nào... Em muốn biết tất cả. Và, nếu được... nếu có thể nói ra...”
Nước mắt Popo lã chã rơi xuống.
“Chờ đã, Popo! Nhất định sẽ còn cách khác mà!”
Tiếng Ark nghẹn lại nơi cổ họng.
Bản thân Ark biết rõ, Popo chỉ là NPC. Theo lẽ thường, NPC hi sinh thì nhiệm vụ sẽ hoàn thành, mọi chuyện êm đẹp. Nhưng... lần này khác. Ark không muốn mất Popo. Không muốn NPC này biến mất mãi mãi khỏi thế giới.
Popo lắc đầu, khẽ nói:
“Xin lỗi, hyung... Lời hứa cùng nhau đi đến thế giới bên ngoài... em không thực hiện được nữa rồi.”
Chớp mắt, ánh sáng rực rỡ bùng lên từ người Popo. Như một miếng kim loại nung đỏ đang dần trắng lóa.
『Tỷ lệ phá hủy phong ấn hiện tại: 99%, 98%, 97%...』
Con số vốn cứ tăng lên không ngừng, giờ đã bắt đầu tụt dần xuống.
Sức mạnh từ Popo tràn ra, vẽ thành một vòng ma pháp khổng lồ trên mặt đất.
“Popo...!”
Ark nước mắt nhòa lệ nhìn Popo. Khi những vết nứt gần như đã liền lại, bỗng một tiếng gào thét vang lên từ lòng đất, ngọn lửa lại bùng cháy dữ dội. Máu Popo ngay lập tức bị trừ đi một nửa.
“Ư…!”
“Keh keh, tên gấu mèo hỗn xược! Ta là hoàng đế của Niflheim, ngươi chỉ đủ sức phong ấn ta lần nữa thôi!”
Tiếng nói vang lên tựa như phát ra từ địa ngục.
Là Nídhöggur.
Nídhöggur phun lửa địa ngục vào Popo, tỷ lệ phá hủy phong ấn lại tăng trở lại.
“Trăm năm bị giam cầm mà tưởng ta sẽ chịu để yên sao? Trước khi Yggdrasil hợp nhất cùng ngươi, ngươi sẽ bị lửa địa ngục thiêu rụi, không còn sót lại chút gì!”
“Không... Ta sẽ... Ta... Thế giới ngầm và Ark-hyung... Ta sẽ bảo vệ tất cả mọi người!”
“Hỗn xược!”
“Aaaaaa!”
Ngọn lửa càng lúc càng dữ dội, máu Popo tụt mạnh. Nhưng cậu chỉ nghiến răng chịu đựng.
“Ta... Ta là chiến binh của tộc gấu mèo... Ta sẽ... làm tất cả!”
“Keh keh, ngươi còn dám chống lại ta?”
Lại một đợt lửa bùng lên mãnh liệt hơn nữa.
“Đúng rồi, Popo. Em làm được mà!”
“M-Master!”
Ark lao vào biển lửa.
Ngay lập tức, máu cậu cũng tụt xuống. Ark chỉ cảm thấy một phần nỗi đau đó, nhưng Popo – NPC kia – chắc chắn đang chịu đựng gấp trăm lần. Thế mà Popo vẫn không bỏ cuộc.
Cậu bé ấy, dù đau đớn đến mức này, vẫn không ngừng gắng gượng.
Nếu thế, đây chính là lúc Ark phải thể hiện ý chí của mình!
Ark cởi áo choàng, bịt kín lấy vị trí mà ngọn lửa phun ra, rồi dùng cả cơ thể mình đè lên miệng lửa.
Chiếc áo choàng Veil of Fire có 50% kháng lửa. Khi chuyển sang Dark Walker, Ark còn kháng thêm 50% bóng tối. Kết hợp lại, sát thương lửa địa ngục giảm được một nửa. Nhưng 50% còn lại, Ark phải chấp nhận gánh chịu.
“Ark-hyung...!”
Popo tròn mắt nhìn Ark, nước mắt tuôn rơi.
“Popo, làm đi! Hãy tiễn con rồng ấy trở lại địa ngục! Em chắc chắn làm được! Nhớ lần đầu gặp nhau không, em nói muốn sống thật rực rỡ như những người ngoại quốc? Người ngoại quốc gì chứ, em còn rực rỡ hơn gấp trăm lần! Tình huống bây giờ quá ‘hot’ rồi, em biết không? Popo, em đã làm được tất cả những gì mình muốn, chỉ cần em cố gắng! Và... nhất định phải sống, nghe chưa? Em sẽ trở thành người hùng phong ấn con sâu ấy và sống tiếp.”
Ark vừa la hét, vừa liên tục sử dụng kỹ năng săn sóc.
Đó là tất cả những gì Ark có thể làm lúc này.
Ngay khi ấy, một luồng sáng kỳ lạ tràn ra từ người Popo, nhảy múa trong bóng tối rồi từ từ đáp xuống.
Tinh thần Popo dường như rơi xuống đáy lửa, rồi lại trồi lên.
“Tạm biệt, hyung...”
Popo nở nụ cười mãn nguyện.
Chỉ trong chớp mắt, ánh sáng bao trùm lấy Popo. Tỷ lệ phá hủy phong ấn giảm xuống nhanh chưa từng thấy. Và cuối cùng!
『Tỷ lệ phá hủy phong ấn hiện tại: 0%』
Phong ấn đã hoàn toàn được phục hồi.
Chwarararak! Xoẹt! Ầm!
Những cành cây khổng lồ bất ngờ vươn ra, đan chồng thành nhiều lớp, bao bọc lấy phong ấn.
Vết nứt biến mất, vòng tròn ma pháp cuối cùng cũng đã hoàn thành.
“Kuaaak! Không thể nào! Không...!”
Tiếng gào của Nídhöggur mờ dần rồi tắt hẳn khi nó bị phong ấn lại hoàn toàn. Còn Popo, cậu bé hóa thành ánh sáng tan biến đi.
『
Miracle Nursing thành công
Bạn phải mang theo cả sự chân thành và tình cảm trong khi cứu chữa cho bệnh nhân, chỉ khi ấy điều ý nghĩa thật sự mới xuất hiện. Đôi khi trong cuộc sống, bệnh tật không thể chữa bằng những phương thuốc diệu kỳ hay những pháp thuật hoa lệ. Đôi khi, sự chân thành và tình yêu thương chính là phương thuốc diệu kỳ nhất dìu chúng ta qua mọi khổ đau, bi ai của cuộc đời.
Bạn đã tận mắt chứng kiến Popo dũng cảm hy sinh bản thân. Và chính bạn cũng tự mình cảm nhận được ý nghĩa của sự hy sinh ấy. Bạn không muốn mất Popo, nhưng vẫn làm tất cả để tôn trọng quyết định của bạn đồng hành và hoàn thành mong ước cuối cùng của cậu ấy.
Sự hy sinh thật sự của Popo cùng tấm lòng của bạn đã tạo nên cộng hưởng to lớn, khiến Yggdrasil xúc động sâu sắc.
Yggdrasil sẽ tẩy sạch mọi ký ức của Popo, để cậu ấy được sinh ra lần nữa với hình hài mới. Nếu muốn gặp lại Popo, hãy trưởng thành hơn trên hành trình cùng những người ngoại quốc.
· Nhờ thực hiện thành công Miracle Nursing, mọi chỉ số tăng thêm 1.
· Affection +10.
· Fame +50.
· Liên kết với cái tốt +50.
』
Một luồng sáng dịu nhẹ rơi vào tay Ark khi mọi người vây quanh cậu.
“Hỡi người ngoại quốc...”
Âm thanh vang vọng trong đầu Ark.
Cậu ngẩng lên và thấy một hình ảnh ba chiều hiện ra: một người đàn ông râu trắng dài tới ngực, mặc áo cà sa như một vị hòa thượng, ông ta chính là hiện thân của Yggdrasil.
“Ông là ai...?”
“Ta là Yggdrasil, đại diện của thế giới cổ đại và cũng chính là Popo. Trước hết, ta xin gửi lời cảm tạ đến cậu-người ngoại quốc. Ta đã chứng kiến tất cả qua đôi mắt của Popo. Nếu không có cậu, ta đã không thể ngăn nổi sự phục sinh của Nídhöggur. Và Popo cũng sẽ phải chết một cách vô nghĩa.”
“Chết vô nghĩa? Vậy Popo thì sao?”
Yggdrasil nhìn Ark dịu dàng, gật đầu.
“Cái chết của Popo là không thể tránh khỏi. Nhưng ngay giây phút cuối cùng, một phép màu vượt qua cả ma pháp đã xảy ra. Đó là nhờ tình cảm giữa ngươi và Popo. Hi vọng, chính là sức mạnh thần kỳ của sự sống.”
“Vậy... Popo vẫn còn sống ư?”
“Nhờ phép màu ấy, Popo đã được phép tái sinh bởi các ý chí đang quản lý thế giới này. Hạt giống này là phân thân của ta, cũng chính là Popo. Theo ý nguyện của Popo, ta trao hạt giống ấy cho ngươi. Hãy mang nó đến một vùng đất mới - một nơi tràn đầy hi vọng và gieo nó xuống, để Popo có thể một lần nữa được nhìn thấy thế giới rộng lớn ấy.”
Ark ngỡ ngàng nhìn hạt giống trong tay mình.
“Ark-hyung!”
Cậu nghe tiếng Popo vọng ra từ trong hạt giống.
Một hình ảnh nhỏ nhắn hiện lên.
“Po, Popo?”
“Á... ngại quá đi!”
Popo gãi đầu cười ngượng ngùng.
“Chuyện là như thế đó. Giờ em có thể đồng hành với hyung như thế này. Từ giờ, mong hyung tiếp tục chăm sóc em nhé!”
“Ha ha ha ha...”
Ark vừa cười vừa dựa lưng vào gốc cây.
Đúng vậy, có khi nào cậu quên mất đây là một trò chơi thực tế ảo. Chỉ cần thực lòng mong muốn, mọi chuyện đều không phải là bất khả thi.
***
“Kết thúc rồi...”
“Kết thúc gì cơ?”
“Nhiệm vụ sự kiện... đã bị hủy ngang rồi.”
Kim Gwon-tae nhìn chằm chằm vào màn hình, mặt không cảm xúc.
Chỉ mới vài phút trước, màn hình còn hiện đầy dữ liệu. Giờ thì chỉ còn lại vài con số lẻ tẻ.
Như thể vừa qua một trận đại chiến, giờ chỉ còn lại mớ tàn tích phải dọn dẹp.
“Tôi có thể hiểu được điều đó chỉ bằng cách nhìn màn hình!”
Ha Myung-woo gắt lên.
“Điều tôi muốn nghe là lý do cơ! Nhiệm vụ hạng B đang diễn ra ngon lành, tự nhiên lại bị hủy ngang. Dù có ngừng lại thì cũng phải có báo cáo chứ?”
“Xin lỗi, tôi thật sự không thể xác định được.”
“Khỉ thật, đúng thật là phiền phức mà.”
“Tôi cũng đồng ý. Mặc dù chán ngán thật, nhưng...”
Kim Gwon-tae thở dài thườn thượt.
Đã 10 năm làm trong ngành máy tính, đây là lần đầu tiên bị chính hệ thống phớt lờ.
Hệ điều hành không cần người vận hành. Đôi khi nó còn tự động từ chối mọi can thiệp. Nó vận hành theo một chương trình cứ như có linh hồn riêng, nghĩ đến cũng thấy ớn lạnh.
‘Có một trò chơi như thế này thật sao?’
Anh suýt nữa đã muốn đập nát luôn hệ thống chính cho xong.
Nhưng hệ thống chính của New World giá trị chẳng khác gì ngân sách một quốc gia nhỏ. Nếu New World sụp đổ, cả thế giới cũng chao đảo. Một khi đã khởi động nó, anh chẳng còn lựa chọn nào ngoài việc tiếp tục.
“Tôi chỉ đoán được một điều...”
Kim Gwon-tae nói nhỏ.
“Cả quá trình khởi động sự kiện hạng B dường như có tác động của lỗi nhân tạo. Đồng thời có một chương trình bảo vệ đã được kích hoạt để ngăn chặn nó. Nghĩa là có hai chương trình đối nghịch cùng tồn tại trong New World.”
“Nhưng... nhân tạo? Mâu thuẫn? Ý cậu là gì?”
“Cơ bản thì hai chương trình ấy chạy song song nhưng hoàn hảo. Nếu chương trình đầu tiên bị kích hoạt, rồi bị chương trình thứ hai can thiệp thì rõ ràng không thể chỉ là lỗi hệ thống ngẫu nhiên. Chắc chắn phải có ai đó lập trình một cách có chủ ý. Anh hiểu chứ? Hai chương trình này là do hai người có tư duy đối lập tạo ra.”
Ha Myung-woo nheo mắt. Lý do khiến các nhà vận hành phải kiêng dè chính là thiên tài Park Woo-seong. Trên thế giới này, chẳng ai đủ khả năng đấu lại ông ta. Vậy mà bây giờ, lại có người gài vào hệ thống một chương trình đối nghịch lại Park Woo-seong.
Nếu tìm ra người đó, có thể Ha Myung-woo sẽ có được chìa khóa anh đang cần.
“Được rồi, gửi mail cho các lập trình viên, yêu cầu tìm kiếm ‘người đó’. Nếu xác định được tài liệu nào liên quan thì lập tức theo dấu. Tiền bạc không thành vấn đề.”
“...Mà, còn một chuyện này nữa.”
“Chuyện gì?”
“Dù cố ý hay không... Không, tôi nghĩ 90% là cố ý rồi.”
Kim Gwon-tae vừa sắp xếp dữ liệu vừa lẩm bẩm.
“Chương trình đối nghịch giải quyết vấn đề này không hoàn hảo. Dù rất ấn tượng, nhưng rõ ràng còn thiếu nhiều tầng mã. Ai đó không thể vô ý bỏ sót như thế được. Thay vào đó, họ chèn vào một biến số gián tiếp.”
“Biến số gián tiếp?”
“Chính là người chơi.”
Kim Gwon-tae kéo file dữ liệu lên màn hình.
“Anh xem này. Từ khóa quan trọng nhất chính là đây. Một số lựa chọn sẽ được trình bày cho người chơi, tuỳ vào quyết định của họ mà chương trình sẽ chia nhánh. Và chỉ có người chơi trong game mới có khả năng truy cập được biến số gián tiếp này.”
“Ý cậu là, sự kiện này bị dừng lại là nhờ một người chơi?”
“Chính xác.”
“Có vẻ như manh mối đã xuất hiện rồi.”
Trái với dự đoán, Kim Gwon-tae không khỏi bất ngờ. Ha Myung-woo ngẫm nghĩ rồi nói:
“Cậu hiểu rõ hơn tôi mà. Trước khi Park Woo-seong xóa hết dấu vết, gửi mail về tổng công ty đi.”
“Gửi thẳng cho Park Woo-seong?”
“Đúng. Nội dung mail là thách thức gửi tới người dùng. Người dùng đó không thuộc Global Exos, nhưng phía công ty không quan tâm. Các lập trình viên khi ra mắt game mới cũng hay dùng phương án này để kiểm tra kết quả. Nhưng Park Woo-seong đã biến mất không một dấu vết, lại còn khóa cứng New World.”
Bây giờ mới nhận ra, vấn đề nghiêm trọng thật sự.
Bởi vậy, nội dung mail gửi cho Park Woo-seong chính là thông điệp nhận dạng.
Kết luận cuối cùng từ tổng công ty là Park Woo-seong đã giấu một đầu mối trong game để mở khóa hệ thống.
Đó là lý do Ha Myung-woo lấy cớ thi tuyển công ty để lôi kéo người dùng vào game. Điều kiện thi cử là phải để hàng triệu người chơi gắn bó với New World. Và họ lên kế hoạch khai thác các bí mật thông qua báo cáo định kỳ.
“Rốt cuộc, hàng triệu người chơi sẽ mang chìa khóa đến cho anh?”
“Ban đầu tôi cũng nghi ngờ, nhưng giờ thì chắc chắn rồi. Và người chơi đó là người tôi cần. Nếu nắm được thông tin của những người có thể tác động hệ thống, chúng ta có thể gỡ được khóa của Park Woo-seong. Sự kiện này diễn ra ở đâu?”
“Gần dãy Brandt Mountains.”
“Tất cả nhân viên tập trung theo dõi khu vực đó, đồng thời kiểm tra xem có chuyện gì xảy ra ở Cairo không. Nếu có nhiệm vụ sự kiện, chắc chắn đã có một chuyện lớn diễn ra trước đó. Và tìm ra danh tính người chơi đã dừng sự kiện đó.”
“Rõ rồi.”
Ha Myung-woo ra lệnh, lập tức tin tức được chuyển xuống cho các nhân viên đang theo dõi.
Nhưng thật ra, sự kiện diễn ra ở tận thế giới ngầm, sâu hàng ngàn mét dưới Cairo. Đám nhân viên vẫn loanh quanh Brandt Mountains thì làm sao mà biết được.
Tuy nhiên, vẫn có khả năng Kim Gwon-tae và Ha Myung-woo sẽ phát hiện ra nếu chịu chú ý hơn đến báo cáo của người thi tuyển mà họ chọn.
Nhưng đúng lúc báo cáo của Hyun-woo gửi đến, nó lại bị chuyển thẳng vào máy hủy tài liệu. Đen đủi cho cả Hyun-woo lẫn Ha Myung-woo.
Cùng lúc đó, New World đang bước vào kỷ nguyên mới.
Cốt truyện chính của New World luôn tiến triển theo thời gian. Trong New World, mỗi phần sẽ chia thành các episode, hiện tại <Episode I: Sự xuất hiện của người ngoại quốc> đang được tiến hành. Nhưng chỉ sau vài năm trong game, nó sẽ tự động chuyển sang Episode 2.
『· Hệ thống chính yêu cầu cập nhật dữ liệu cho Episode II.
<Episode II: Kỷ nguyên khai phá của người ngoại quốc>』
***
“Quyết định gì cơ?”
“À… Tôi nghĩ mình cũng thấy ổn rồi… Ý là, thật khó để nói đồng ý hay không.”
“Đúng vậy.”
Ark gật đầu.
Nídhöggur lại bị phong ấn lần nữa, hòa bình đã trở về với Thế giới Ngầm. Ark sau đó dẫn những người sống sót trở lại ngôi làng gần nhất.
Đầu tiên, nhờ thay đổi hương vị bánh quy Chiến Binh, các gấu mèo đã dần hồi phục như bình thường. May là còn nhiều loại thảo dược khác có thể trộn thêm vào bánh quy, giúp giảm bớt tác dụng gây nghiện cực mạnh trước đây. Cho ăn món "canh diệt cơn thèm ăn" là bọn họ hồi phục nhanh chóng ngay ấy mà.
Lúc ấy các gấu mèo mới nhận ra mình đã bị biến thành những con nghiện. Nhưng họ không xem đó là vấn đề quá to tát. Bởi nếu không làm vậy, cả Thế giới Ngầm đã tiêu vong rồi. Tuy vậy, điểm thân mật với họ của Ark cũng tụt xuống một ít.
‘Chà, chắc cũng chẳng sao… vì tôi cũng đâu định quay lại Thế giới Ngầm làm gì nữa…’
Dù vậy, vẫn còn vài vấn đề tồn đọng.
Khi Yggdrasil lấy lại sức mạnh, Thế giới Ngầm cũng trở lại hình dạng vốn có. Lũ Kanggeul, Plant Golem đều hóa lại thành gấu mèo. Vấn đề là, bọn họ vẫn còn ký ức khi bị biến thành quái vật.
“Những gì bọn tôi đã làm…”
“Trời ơi… Tôi… Tôi…”
Các gấu mèo cảm thấy đau khổ vì đã từng ra tay sát hại đồng tộc. Chưa kể, quân lính gấu mèo cũng từng tiêu diệt không ít Kanggeul, Plant Golem. Họ nhớ rõ chuyện mình từng giết hại lẫn nhau. Dù là bị ép buộc, cũng thật khó để có thể xem như chưa từng xảy ra chuyện gì.
Để giải quyết vấn đề này, các trưởng lão đã tổ chức họp bàn với đại diện của các làng. Quyết định được đưa ra là để những gấu mèo từng bị biến thành quái vật rời khỏi Thế giới Ngầm.
Về việc này, ban đầu các trưởng lão cũng khá lúng túng, nhưng Ark lại nghĩ khác.
“Dân số nhiều quá, nếu nhốt riêng cũng chẳng sống chung nổi. Vậy đây chính là dịp để mở rộng tầm nhìn. Sống xa nhau vài năm, khi lòng người nguôi ngoai, rồi có thể quay về đoàn tụ.”
“Nhưng mà, nếu không biết gì về thế giới bên ngoài, thì sao sống được…”
Mấy trưởng lão lo lắng.
Lúc đó, mắt Ark sáng lên.
“Không sao đâu. Tôi biết một ngôi làng đang trong quá trình khai hoang, tên là Lancel. Ở đó ai cũng được chào đón để trở thành cư dân.”
“Nhưng chúng tôi là chủng tộc thú.”
“Không sao đâu. Tộc Meow cũng sống ở đó mà.”
“Meow á? Nghe nói tộc Meow không ưa tiếp xúc với loài người…”
“Đó là một nơi rất tuyệt để định cư lâu dài. Lại là làng đang khai hoang nên rất cần những người thợ giỏi như các bạn. Tộc gấu mèo nổi tiếng là những người thợ lành nghề và khéo tay mà, đúng không?”
“Đúng, đúng vậy.”
Các trưởng lão gật đầu lia lịa.
Thế là họ thông báo cho những gấu mèo bị đuổi rời khỏi Thế giới Ngầm.
“Nếu Truthseeker giới thiệu thì chúng tôi cũng muốn đến đó xem sao.”
Ark tìm đến nói chuyện với 70 gấu mèo, họ đồng ý cái rụp.
“Thế là xong, mọi chuyện đều ổn thỏa rồi.”
Ark cười mỉm, liếc nhìn mấy vị trưởng lão như ngầm đòi thù lao.
‘Mình nhớ rõ là được hứa thưởng mà, công sức bỏ ra mà chẳng được gì thì có mà lừa đảo!’
Ark dùng ánh mắt áp lực nhìn các trưởng lão. Ông trưởng lão hiểu ý liền gật đầu:
“À, à, phải rồi. Thực ra, tôi cũng chuẩn bị cho cậu một món quà.”
“Vậy à.”
Ark cười toe, cậu thấy trưởng lão lục lọi trong túi rồi lấy ra một cái mũ da cũ kỹ.
“Đây là vật gia truyền của tộc gấu mèo… Cậu cứ nhận lấy, coi như chút lòng thành.”
Ông đưa ra chiếc mũ da thô kệch.
『
Raccoon Pith (Trang bị ma thuật)
· Loại: Mũ da
· Defense: 60
· Durability: 50/50
· Trọng lượng: 5
Yêu cầu: Nghề Dark Walker, cấp 80 trở lên
Mũ được truyền lại từ đời này sang đời khác trong tộc gấu mèo, làm từ vật liệu đặc biệt giúp người đội có thể biến hình. Kể từ khi Subarutalp bị cô lập, thế giới bên ngoài đã quên mất năng lực này. Nhưng sức mạnh cổ xưa vẫn còn.
· Tùy chọn: Agility +10, Intelligence +10
· Đặc biệt: Có thể biến hình một lần/ngày, thời gian không giới hạn. Nhưng nếu tháo ra phải chờ 24h mới biến lại được.』
Nhận được vật phẩm, nhiệm vụ cũng tự động hoàn thành.
Thế nhưng Ark có hơi thất vọng.
‘Ơ? Sao chẳng thấy thông báo gì về điểm kinh nghiệm nhỉ?’
Các nhiệm vụ dưới Thế giới Ngầm đâu phải dễ hoàn thành. Thường thì xong quest sẽ lên liền 3~4 cấp. Thế mà lần này lại không có chút kinh nghiệm nào?
Ngay lúc ấy, thông báo vang lên.
『“Bạn hiện có ☆ (3)”』
Tin nhắn nghe khá chán, chẳng thông báo gì về điểm kinh nghiệm. Thật tình, Ark không hài lòng lắm. Nhưng biết đâu, hệ thống vẫn còn thưởng thứ gì đó đặc biệt thì sao?
‘Haizz… Làm bao nhiêu quest mà thưởng có cái mũ cũ này thôi à? Nhưng biết đâu sau này lại có thưởng cực phẩm. Dù gì, mũ này nhìn cũng có vài tính năng được việc.’
Nếu không có, chắc Ark sẽ phát điên lên mất.
Thực tế, chiếc mũ này có chức năng hơi khó để đánh giá.
Ark vẫn còn đội Mũ Crystal Golem Head kiếm được từ đầu game. Cũng có mấy mũ khác tốt hơn về phòng ngự, nhưng Ark lại cần các tùy chọn tăng mana.
Mũ Raccoon Pith cũng tăng mana.
Hơn nữa, phòng ngự của nó còn cao hơn Crystal Golem Head đến 20 điểm. Kỹ năng triệu hồi quỷ tốn rất nhiều mana, mà về sau còn tốn nhiều hơn.
‘Đúng rồi, giới hạn Mũ Crystal Golem Head giờ quá thấp rồi. Có khi sau bán đi lại chẳng ai thèm mua. Giờ mình cần nhanh nhẹn hơn là mana.’
Tạm hài lòng, Ark đội luôn mũ Raccoon Pith.
Ai ngờ, khi vừa đội mũ Raccoon Pith xong thì Ark phát hiện ra một niềm vui bất ngờ.
『Hiệu ứng của các vật phẩm trong cùng một set đã được áp dụng. New World có một số vật phẩm có mối liên hệ chặt chẽ với nhau trong suốt chiều dài lịch sử. Các vật phẩm này gắn liền với một sự kiện nổi tiếng hoặc anh hùng huyền thoại, v.v. Khi bạn sở hữu một số lượng nhất định các vật phẩm này cùng bộ, một phần thưởng bổ sung sẽ xuất hiện. Khi trang bị đủ ba món của set <King>, hiệu ứng bộ set sẽ được kích hoạt!
Hiện có: <King>'{Raccoon’s Pith} {Cat Paws} {Guardian Mermaid Armour} {??} {??}
Đã trang bị ba vật phẩm trong bộ <King> và hiệu ứng của bộ sẽ được áp dụng.
Wild Ability: Strength, Agility, Stamina +10. Defense +20』
‘Đồ set luôn!’
Mắt Ark sáng rỡ.
Bonus từ đồ set này cực khủng. Khi mặc đủ ba món, sức mạnh, nhanh nhẹn, thể lực đều tăng 10, phòng ngự tăng 20.
‘Hơn nữa, vẫn còn hai món nữa. Nếu thu thập đủ set King...?’
Ark chẳng dám nghĩ đến phần thưởng sẽ khủng đến mức nào.
‘Đồ set… bình thường mấy game khác cũng có, nhưng ở New World lại không thấy ai nhắc đến cả. Hóa ra là phải có đủ ba món mới phát hiện ra! Vậy là từ giờ phải để ý hơn khi bán đồ rồi.’
Khổ nỗi, các món trong set nhìn khác biệt quá nên chẳng biết đâu mà lần.
Nếu bán đấu giá chắc cũng được kha khá tiền.
Tất cả những gì Ark nghĩ vẫn chỉ xoay quanh chuyện làm giàu.
“Cảm ơn các vị rất nhiều.”
“Hả? May quá, cậu thích là tốt rồi.”
“Vậy tôi xin phép đi trước. Tôi phải gặp Yggdrasil nên xin chào từ biệt trước ạ.”
“Ừ, đi thôi.”
Ark cúi đầu chào các trưởng lão.
Ra khỏi Nhà Hội, Ark thấy hàng trăm gấu mèo đứng hai bên đường.
“Chào tạm biệt, Hut!”
Lính giơ kiếm chào, pháo thủ hướng nòng đại bác lên trời. Các đội trưởng lần lượt cúi chào Ark, đại bác đồng loạt nổ vang rực rỡ trên nền trời đen của Thế giới Ngầm như thể một lễ hội pháo hoa hoành tráng đang được cử hành.
“Đại tướng Ark, muôn năm!”
“Cậu đã giúp chúng tôi đạt được hòa bình. Tộc gấu mèo mãi ghi nhớ công ơn của cậu. Khi nào cần, chúng tôi luôn sẵn sàng giúp đỡ cậu. Nhờ cậu mà chúng tôi đã học được về lòng can đảm.”
Trưởng lão vỗ vỗ vai Ark, giọng đầy xúc động.
Ark nhìn đội quân gấu mèo, trong lòng trào dâng một thứ cảm xúc khó tả. Những lời trưởng lão nói thật sự ý nghĩa. Họ từng được Ark huấn luyện, chiến đấu cùng NPC, cảm giác thân thiết chẳng khác gì với binh lính Jackson.
‘Đến lúc phải chia tay rồi... Giờ Thế giới Ngầm đã yên bình, mình cũng nên rời đi.’
Ark nhìn từng người một rồi rời khỏi làng.
Đi tới chỗ Yggdrasil, Ark thấy bên trong đã biến thành một đền thờ.
Dây leo biến mất, ánh sáng lập lòe chiếu rọi như là ban ngày. Bất cứ khi nào Yggdrasil muốn, thân cây đều có thể tự tách ra tạo thành một lối đi.
Nhờ thế, Ark có thể đi thẳng tới trung tâm ngôi đền.
“Xin chào mừng. Cậu đã chào tạm biệt xong chưa?”
Yggdrasil xuất hiện dưới dạng vị hòa thượng râu trắng.
“Vâng, tôi đã hoàn thành nó rồi.”
“Giờ chỉ còn việc cuối cùng – mục đích cậu đến đây.”
“Tôi nghe nói phải vượt qua thử thách để nhận Tam Đại Kỳ Bảo.”
Yggdrasil mỉm cười hỏi:
“Cậu có biết mảnh kỳ bảo nào đang ở đây không?”
“Tôi chưa được nghe. Trưởng lão cũng không hề biết…”
“Tam Đại Kỳ Bảo mà ta giữ là ‘Dark Piece’.”
“Mảnh Bóng Tối?”
Yggdrasil gật đầu.
“Đúng như tên gọi, đó là bảo vật chứa sức mạnh bóng tối. Theo truyền thuyết, mảnh này tách ra từ Chúa Tể Bóng Tối, nhưng ta cũng không chắc. Dù sao đi nữa, đây là mảnh nguy hiểm nhất trong ba kỳ bảo. Ngày xưa, ngay cả Truthseeker cũng rất khó kiểm soát nó. Nếu không cẩn thận rất dễ bị sức mạnh bóng tối dẫn lối lạc đường. Vậy nên, phải vượt qua thử thách mới được nhận Dark Piece.”
Yggdrasil nhìn Ark đầy trìu mến.
“Nhưng cậu đã chứng minh đủ tất cả những gì cần thiết – trong giây phút tuyệt vọng, cậu vẫn dám đối mặt với bóng tối, không mất đi dũng khí, vượt qua mọi gian khó. Vì lời hứa trước đây với Anh hùng Maban, ta sẽ trao Dark Piece cho cậu.”
Yggdrasil siết chặt tay lại rồi mở ra, trong lòng bàn tay xuất hiện một tượng đá nhỏ tỏa ra sức mạnh đen kịt. Cần có Kiến Thức Di Vật Cổ đạt 50 mới kiểm tra được vật phẩm, nhưng của Ark tận 83.
Nhận lấy mảnh này, bảng thông tin tự động bật lên trước mắt Ark.
『· Knowledge of Ancient Relics đã xác nhận ‘Mảnh đá chứa quyền năng cổ xưa.’
Mảnh đá chứa đựng sức mạnh cổ xưa (Dark Piece). Mảnh đá Dark Piece cộng hưởng với hào quang bóng tối sâu thẳm. Mảnh đá Dark Piece chính là nguồn cơn khiến chủ sở hữu cảm nhận thấy một thứ cám dỗ chết người. Biến nó thành sức mạnh của riêng bạn sẽ không phải là một nhiệm vụ dễ dàng. Nhưng hy vọng bạn sẽ tìm thấy ý chí mạnh mẽ và lòng dũng cảm trong bóng tối để biến nó thành một phần của bạn. Sử dụng Tri thức Di vật Cổ đại, bạn đã xác nhận rằng đây là một trong Ba Kỳ quan mà Anh hùng Maban đã sử dụng trong Kỷ Nguyên Bóng tối.
Anh hùng Maban đã để lại sức mạnh trong Tam Đại Kỳ Bảo cho hậu thế. Nếu Truthseeker thu thập đủ ba mảnh, sẽ nhận được sức mạnh của Anh hùng Maban.
· Chủ nhân của Dark Piece có thể dùng kỹ năng của Anh hùng Maban.
· +30,000 kinh nghiệm, +15 Knowledge of Ancient Relics, +10 Intelligence, +20 Fame.
· Kỹ năng kích hoạt thành công: 50% cơ hội gây chí mạng x2 lên kẻ địch.
· Kỹ năng kích hoạt thất bại: 50% khả năng kích hoạt Dark Dance. Ngược lại, bị dính đòn crit.』
Một lần nữa, phần thưởng lại đến sau bao đau khổ.
Hoàn thành nhiệm vụ giữ hòa bình Thế giới Ngầm, Ark nhận được mảnh thứ hai trong Tam Đại Kỳ Bảo. Vừa phong ấn Nídhöggur xong là phần thưởng liên tục đổ về. Đặc biệt, mục tiêu chính của nghề Dark Walker là tìm Tam Đại Kỳ Bảo nên phần thưởng phảI gọi là cực khủng.
Đầu tiên là Gift of Darkness II. Đã nhận Gift of Darkness rồi, nhưng tăng 40% chỉ số khi ở trong bóng tối... Chẳng khác nào cấp 100 mà chơi như cấp 140!
Kỹ năng mới Dark Dance thì Ark hơi ngạc nhiên.
Khác với nghề khác, Ark chưa có kỹ năng né tránh ngon lành. Tuy thích nhưng Ark cũng ngán, vì Dark Dance tốn mana.
‘Dùng một lần là bay luôn 300 mana?’
Đã vậy còn không gây sát thương, chỉ để dịch chuyển thôi… Nếu dùng hết mana cũng chỉ thực hiện được bốn lần. Hơn nữa, Dark Dance còn liên kết với kỹ năng Dark Strike.
‘Dark Strike… không biết hiệu quả tới đâu mà lại tốn tận 400 mana cho một lần. Trong khi Blade Storm còn gây sát thương cực lớn.’
Blade Storm là đòn mạnh nhất, đánh đổi cả một thanh kiếm. Dark Strike thì chỉ tăng sát thương chí mạng thôi.
Chưa kể Dark Strike còn có rủi ro, nên Ark vẫn thích dùng Blade Storm hơn.
‘Dù sao, kỹ năng tăng lên thì cũng tốt rồi.’
Ark tự nhủ vậy cho đỡ tiếc. Dù gì mục tiêu đến thế giới này cũng đã đạt được.
“À mà cho tôi hỏi chút được không?”
“Cậu hỏi đi.”
“Ông có biết chỗ còn lại của Tam Đại Kỳ Bảo không?”
Ark nhớ tới truyền thuyết Bắc Âu: Yggdrasil là biểu tượng của trí tuệ, vươn rễ đến chín thế giới.
Tất nhiên, số lượng thế giới trong truyền thuyết và trong game có thể khác nhau. Nhất là Yggdrasil còn từng gặp Anh hùng Maban, biết đâu ông ta lại có manh mối.
Nhưng Yggdrasil lắc đầu.
“Ta đã vươn rễ khắp lục địa phương Bắc từ rất lâu, thấy được rất nhiều điều. Những lời đồn về chỗ của Tam Đại Kỳ Bảo cũng từ lâu lắm rồi. Có khi... nằm ở một thế giới mà cậu chưa từng biết tới.”
“Một thế giới khác? Chẳng lẽ đã bị phá hủy?”
Yggdrasil cười.
“Không, không hề. Thế giới trung tâm – Midgard – chỉ là một trong chín thế giới mà thôi. Nói theo ngôn ngữ của chúng ta, con người chỉ đang tồn tại trong một thế giới trong số đó. Chúa Tể Bóng Tối cùng bọn thuộc hạ lại sống ở một thế giới khác.”
“Vậy tôi phải sang thế giới khác để tìm Tam Đại Kỳ Bảo còn lại sao?”
“Ta cũng không chắc. Nhưng cậu là Truthseeker, chẳng phải đã đến được đây nhờ sự dẫn dắt của Ý Chí Vĩ Đại ư? Cứ thử đi, biết đâu sẽ tìm ra dấu hiệu.”
‘Lại phải bắt đầu lại từ đầu sao?’
Ark thở dài. Đúng lúc ấy, Yggdrasil nói tiếp:
“Ta chỉ muốn nhắc cậu điều này…”
“Vâng?”
“Người đàn ông tóc đỏ đó khiến ta thật sự bất an. Nídhöggur đã bị phong ấn ở đây mấy trăm năm, chỉ vài người biết bí mật này. Chưa rõ mục đích hắn muốn hồi sinh Nídhöggur là gì… nhưng nếu ta đoán đúng…”
Yggdrasil trầm ngâm.
“Mục đích của hắn có thể là đánh thức Bóng Tối.”
“Bóng Tối là gì? Là một người? Hay một vị ác thần?”
“Bóng Tối... là nỗi sợ hãi của tất cả sinh vật trên lục địa này, là điềm báo của đại họa. Chỉ vậy thôi. Nếu mục tiêu của gã này thật sự là đánh thức Bóng Tối... thì hắn chắc chắn đang nhắm thẳng vào di sản của bảy anh hùng. Hãy cẩn thận và đừng coi nhẹ hắn.”
“Tôi nhớ rồi.”
“Vậy thì... Giờ, cậu nên quay về nơi cần mình nhất…”
Yggdrasil tiến lại, xoa đầu Ark. Toàn thân Ark bỗng chìm trong ánh sáng. Từng đốm sáng nhỏ bay lên trong lòng Yggdrasil, dẫn lối Ark ra ngoài. Thân hình cậu lướt theo mạch nước quanh co dọc thân cây, cho đến khi trước mắt hiện ra một bầu trời xanh ngắt.
Cuộc phiêu lưu cùng tộc gấu mèo nơi Thế giới Ngầm chính thức khép lại.
Diririri... Diririri...
Đúng lúc ấy, tiếng chuông điện thoại vang lên ở đâu đó.
