Tôi Là Kẻ Mạnh Nhất Trong Thế Giới Zombie, Nhưng Lại Không Đánh Nổi Cô Gái Này!

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Loli Phản Diện Này Quá Yếu! Nên Làm Ơn Đừng Bắt Nạt Tôi, Cô Yandere

(Đang ra)

Loli Phản Diện Này Quá Yếu! Nên Làm Ơn Đừng Bắt Nạt Tôi, Cô Yandere

深林图书馆

“Tiểu Chiêu, bây giờ… bên cạnh em chỉ còn lại mình chị thôi.”“Chúng ta hãy ở bên nhau suốt cả đời nhé.”

7 10

Dù các ngươi có tha thiết gọi ta là vệ long hay gì đi nữa thì ta vẫn sẽ đi ngủ !

(Đang ra)

Dù các ngươi có tha thiết gọi ta là vệ long hay gì đi nữa thì ta vẫn sẽ đi ngủ !

Astartes

Dù các ngươi có gọi ta là gì đi nữa thì ta cũng không quan tâm đâu . Ta mệt rồi ta muốn đi ngủ !!!

556 901

Xuyên Vào Diễn Viên Hài Nhưng Hệ Thống Lại Cho Ta Vai Linh Dị?

(Đang ra)

Xuyên Vào Diễn Viên Hài Nhưng Hệ Thống Lại Cho Ta Vai Linh Dị?

一個過客人

"Có còn cho người ta sống không? Giang Triết có thể quay về diễn hài được không? Đừng có tăng độ khó cho những người vừa nhát gan lại vừa nghiện xem phim ma như chúng tôi nữa!!!"

77 12

Elf nuôi dạy trẻ

(Đang ra)

Elf nuôi dạy trẻ

O동글군O

*Tác phẩm nuôi dạy trẻ em đầu tiên trên Novelpia dành cho người lớn.

199 7736

Bản Rhapsody của hình nhân

(Đang ra)

Bản Rhapsody của hình nhân

オーメル

--Chúng ta, trung thành tuyệt đối--Vào ngày 1 tháng 1 năm 2067, thế giới bị đẩy vào địa ngục.Năm cánh cổng không gian mở ra trên khắp thế giới.

131 286

Vol 1 - Ngày 4(tối)

Ngày 4(tối)

Đêm đến, tất cả đã chuyển sang phòng ngủ mới.

Trước khi đi ngủ, tôi lại giúp Tsukishiro ổn định lần nữa.

Vừa xong thì—

“—Aaa!! Em chịu hết nổi rồi!!”

Haruka hét lên.

“Hết trong xe, ngoài bờ sông, rồi trong phòng ngủ! Cả ngày nay lúc nào anh cũng ở cạnh chị ấy!! Em… em ghen đấy!!”

Cô lao tới, trừng mắt nhìn tôi rồi nói ra một yêu cầu đầy bốc đồng:

“Yuuma!! Em cũng muốn anh đối xử với em như vậy!!”

“Anh không thể.”

Tôi trả lời ngay, giọng nghiêm túc.

“Được chứ! Không sao đâu, miễn là em không tiếp xúc trực tiếp với thứ có thể lây nhiễm là được!”

“Nhỡ anh truyền cho em virus thì sao?”

“Nếu phải chấp nhận rủi ro để ở cạnh anh, em cũng sẵn sàng.”

“Đừng nói mấy chuyện ngớ ngẩn như vậy…”

Dù khá sững sờ, tôi cũng nhận ra rằng không thể tiếp tục phớt lờ cảm xúc của Haruka nữa.

Cuối cùng, hai đứa rời khỏi phòng ngủ, lên sân thượng, nơi yên tĩnh và không có ai khác.

“…Haruka. Em thật sự coi chuyện này quan trọng đến thế sao?”

“—Ừ.”

Cô nhìn tôi, ánh mắt kiên định.

“…Được rồi.”

Tôi gật đầu.

“Nhưng em phải hiểu rõ. Nếu có chuyện gì xảy ra và em không còn là chính mình nữa, em sẽ không thể ở lại đây.”

“Em biết.”

“Và dù thế nào đi nữa… anh vẫn sẽ tiếp tục bảo vệ Tsukishiro.”

Dù chỉ là nói ra sự thật, Haruka vẫn cau mày.

“Còn nữa, Tsukishiro đã nói rằng cô ấy tin tưởng anh.”

“Cái gì?!”

“Anh chưa trả lời gì cả. Nhưng nếu một ngày nào đó em không còn ở đây…”

“Không được!!”

Haruka phản đối ngay.

“Anh phải nhớ đến em chứ!”

“Anh không thể hứa điều đó.”

Tôi lắc đầu.

“Nhưng anh có thể hứa một điều khác.”

“…Là gì?”

“Anh sẽ không để em phải hy sinh vô nghĩa.”

Giọng tôi trầm xuống.

“Trong một thế giới đầy rẫy nguy hiểm như thế này, anh sẽ bảo vệ em.”

“…Bảo vệ… mãi mãi?”

“Ừ. Chừng nào thế giới này còn chưa an toàn.”

Haruka sững người, rồi bất giác bật cười khe khẽ.

“…Vậy à… Nghe cũng không tệ.”

Sắc mặt cô dịu đi thấy rõ.

“Được rồi. Vậy em tin anh.”

Rồi cô nghiêm túc nói tiếp:

“Nhưng em có một điều kiện.”

“Gì vậy?”

“Rm không muốn Tsukishiro phải dựa vào anh theo cách đó mãi.”

Haruka nhìn thẳng vào tôi.

“Anh hãy tìm cách để chị ấy có thể sống bình thường, không cần phụ thuộc vào anh nữa.”

“Ý em là… tìm cách loại bỏ hoàn toàn nguyên nhân khiến người ta biến đổi?”

“Đúng.”

Cô nói chắc nịch.

“Chúng ta phải hiểu rõ thứ gì đang gây ra chuyện này… và tìm cách khắc chế nó.”

“…Đó là một mục tiêu rất khó.”

“Vậy thì coi như em ra lệnh.”

Haruka nói, ánh mắt không hề dao động.

“Hãy tìm ra cách.”

Tôi là người mạnh nhất trong thế giới đầy xác sống này.

Nhưng đứng trước Haruka, tôi biết rõ một điều—

Tôi hoàn toàn không thể thắng nổi cô ấy.

Hãy bình luận để ủng hộ người đăng nhé!