Tôi bắt gặp một người con gái xinh đẹp vô cảm trước cửa nhà

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

(Đang ra)

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

Mubineko

Nghĩ đến thôi đã khiến toàn thân tôi chỉ còn lại nỗi sợ hãi ghê tởm.

145 3115

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

(Đang ra)

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

Tổng Tài Hạ Phóng | 总裁下放

Tôi chỉ muốn sống sót, không chỉ vì bản thân mình, mà còn vì người ấy – người đã cùng tôi nương tựa mà sống.

112 2409

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

(Đang ra)

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

KT

Một câu chuyện giả tưởng ấm áp mà dở khóc dở cười về năng lực tẩy não vô song và dàn harem tình cảm nồng nàn chính thức bắt đầu!

27 353

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

(Đang ra)

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

Giai thất

PS: Truyện thiên về đấu trí, thuộc thể loại vô hạn lưu. Tác giả đảm bảo dàn nhân vật chính (cả nam và nữ) sẽ không "bay màu", còn các người chơi khác thì.

574 6852

Mesugaki Tank Enters The Academy

(Đang ra)

Mesugaki Tank Enters The Academy

Gyeokgemheojeop

Điều tệ hơn là những lời khiêu khích hoạt động quá tốt...

5 16

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

(Đang ra)

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

Dongle-kun

Tôi đã định rời đi giữa những tràng pháo tay, nhưng pháo tay vẫn không chịu ngừng lại.

193 501

Web novel - Chương 36

Tôi không có ảo tưởng về harem… tôi nghĩ vậy.

Cơ mà, cũng không phải là tôi ghét mấy tình huống harem.

Xem trong anime hay đọc trong light novel thì cũng vui, nhất là khi nhìn thấy các nữ chính tranh giành nhân vật chính cũng thú vị và làm tôi cười tủm tỉm.

Nhưng rồi, rơi vào tình huống như thế ngoài đời thực… tôi chắc chắn là chẳng vui vẻ gì.

Trên chiếc giường đơn chật hẹp.

Dù bình thường tôi luôn thư giãn ở trong căn phòng của mình, nhưng lần này tôi lại nằm cứng đơ, không dám nhúc nhích một li.

Cơ thể căng cứng như thể bị trộn lẫn với gelatin, tim cũng cứng lại vì căng thẳng.

Tôi đang nằm giữa giường,

“…Xích qua chút đi,”

Bên trái tôi, Sajou-san đang nằm sát tường.

“Vui mà đúng không? Hồi hộp ghê,”

Bên phải tôi là con em gái, nó cười một cách đầy năng lượng dù đã khuya, nằm duỗi thẳng.

Sao lại ra nông nỗi này? Lý do thì rõ ràng rồi.

Em gái tôi đề nghị tất cả ngủ chung, Sajou-san đồng ý, còn tôi, không thể đưa ra bất kỳ phản đối nào, cuối cùng cứ thế thuận nước đẩy thuyền mà leo lên giường. Sao lại ra nông nỗi này chứ?

Thực tế, ở trong tình huống giống-như-harem thế này khiến tôi đổ mồ hôi vì lo lắng và bồn chồn.

Bụng tôi kêu "ọt ọt" khe khẽ, khiến con em gái phải hỏi với vẻ mặt ngớ ngẩn, "Onii-san, anh đói à?" ngay cả trong ánh sáng mờ ảo.

Tất nhiên là tôi không đói; chỉ là thần kinh của tôi đang kích thích ruột thôi.

Cảm thấy nặng nề như khó tiêu, tôi bất giác xoa bụng.

Từ góc nhìn của người ngoài, đây chắc chắn là một dàn harem.

Mặc dù chỉ có hai người, nhưng có nhiều người trên một chiếc giường, tất cả đều là gái xinh, thì đủ tiêu chuẩn là harem rồi, không còn nghi ngờ gì nữa.

Tuy nhiên, một trong số họ là em gái tôi. Không phải em gái kế, mà là em gái ruột.

Sẽ không có chuyện đến cao trào của câu chuyện mới tiết lộ là chúng tôi không cùng huyết thống đâu. ( Yes king )

Hay đột nhiên ở phần mở đầu, tiết lộ rằng chúng tôi không thực sự là anh em, rồi con bé tỏ tình. Chắc chắn là không.

Trong lớp có mấy tên biến thái cứ khăng khăng rằng yêu đương giữa anh em ruột là chuyện thường, mắt kính sáng loáng và nháy mắt đầy ẩn ý, nhưng bọn họ hoặc là không phân biệt được thực tế và hư cấu, hoặc là một thiểu số cực nhỏ trong nhân loại. ( Ờm , thra tui muốn tụi bây 3some lập tức đó )

Anh em ruột thịt không có hứng thú gì ngay cả khi thấy nhau trần trụi.

Tôi sẽ không bao giờ nói điều đó ra miệng vì nó sẽ kích động một phản ứng kiểu như, "Vậy muốn thử không?" Nhưng chắc chắn là không.

Nói cách khác, một trong số họ không phải là mục tiêu harem. Con bé còn ở dưới cả nhân vật phụ không được theo đuổi.

Vì vậy, đây chắc chắn không phải là harem.

Tuy nhiên, em gái tôi có vẻ có ý kiến khác, nó cười với ánh mắt đầy ẩn ý.

“Hehehe. Anh thật may mắn khi có hai mỹ nhân bên cạnh.”

“Chà, một trong số họ không phải là mỹ nhân.”

Cùng lắm thì, con bé giống như thú cưng thôi.

Khi tôi nói vậy, mắt nó híp lại và cười toe toét.

Tôi đã nghĩ nó sẽ bĩu môi hờn dỗi, phồng má lên, nên phản ứng bất ngờ này khiến tôi thấy bất an, lồng ngực tôi râm ran khó chịu. Khi tôi liếc sang, cái miệng nhỏ của nó mở ra.

“Ồ, ra vậy. Vậy là anh thừa nhận người bên kia là một mỹ nhân rồi nhé.”

“……Ơ, thì… Ừ, anh đoán vậy…” (thuyền trưởng rồi:v)

Thành thật mà nói, tôi thực sự ước gì con bé không nói những điều như vậy trong tình huống này.

Đó là một câu bẻ lái, hay nó có ý đồ gì khác?

Tôi không tìm được lời nào để đáp lại miếng mồi đã được đớp một cách hoàn hảo.

Theo bản năng, tôi muốn phủ nhận, nhưng có thể thấy rằng Sajou-san chắc chắn sẽ bận tâm về điều đó. Cô ấy có thể giả vờ "không quan tâm" bằng lời nói, nhưng thái độ sẽ phản bội cô ấy.

Bình thường thì điều đó thật dễ thương, nhưng tôi không tìm kiếm điều đó ngay lúc này.

Tuy nhiên, thừa nhận lời của em gái tôi thì thật xấu hổ.

Sajou-san quá xinh đẹp, là một cô gái và giống như một mỹ nhân lộng lẫy. Thêm vào đó, cổ có bộ ngực cực khủng. ( Ừ rồi fetish m là ngực à:)) )

Nhưng dù tôi nghĩ như vậy, việc nói ra điều đó khiến tôi vô cùng xấu hổ, thật khó khăn.

“Này, anh nghĩ sao? Nói em nghe đi, Onii-san?”

Biết rõ chuyện gì đang xảy ra mà vẫn cố tình khiêu khích tôi thế này, tôi không thể không nghĩ rằng em gái mình thật xấu tính.

Cứ lảng đi bằng một câu trả lời mơ hồ nào đó thôi.

Im đi và để tôi yên.

Nhưng ngay lúc tôi định lên tiếng, một thứ gì đó mềm mại cọ vào cánh tay tôi, và hơi thở tôi thoát ra một cách trống rỗng mà không thành tiếng.

“…Vậy à?”

Giọng cô ấy nhuốm vẻ buồn bã, như thể đang tan biến đi.

Vì tôi đang quay mặt về phía em gái mình, tôi không thể nhìn thấy biểu cảm của Sajou-san.

Nhưng cơ thể gần gũi một cách bất ngờ đó mềm mại không thể phủ nhận.

Cô ấy ôm chặt cánh tay tôi, và từ áp lực lên tay tôi, tôi có thể cảm nhận được nhịp tim đập nhanh của Sajou-san như thể nó được truyền trực tiếp mà không qua lớp không khí ngăn cản.

“Kh-Không, cái đó… ừm…”

Giọng tôi ngập ngừng.

Tim tôi như muốn nổ tung vì hành động bất ngờ này.

Tại sao cô ấy lại muốn hỏi điều đó?

Cô ấy muốn câu trả lời như thế nào?

Cô ấy đang tìm kiếm điều gì?

Tôi không biết bất cứ điều gì trong số đó, và không có cách nào để tính toán ra câu trả lời đúng.

Đương nhiên, đầu óc tôi trống rỗng.

Những lúc thế này, lời duy nhất tôi có thể nói ra chính là cảm xúc mà tôi đang có trong tim.

“Thì, ừm… ừ…”

Tôi chẳng thể nói gì khác ngoài việc thừa nhận một cách vụng về.

“…Tớ hiểu rồi.”

Một câu trả lời thờ ơ. Cảm giác mềm mại đang chạm vào tôi hơi lùi lại.

Tuy nhiên, vì chiếc giường đơn mà lại đang có tới ba người, chúng tôi không thể hoàn toàn tách xa nhau. Cảm giác hơi chạm vào nhau chỉ làm tăng thêm sự căng thẳng, vốn không chịu tan biến.

…Vậy, rốt cuộc chuyện vừa rồi là sao?

Khi tôi bắt đầu bình tĩnh lại, câu hỏi lơ lửng trong đầu tôi vẫn còn đó. Điều duy nhất còn lại trong tim tôi là nhịp tim đập nhanh hơn.

Không giống như những nhân vật đàn em thích gây chú ý, luôn nhận thức được sự dễ thương của mình và luôn tìm kiếm sự thừa nhận bằng những câu như "Em có dễ thương không?", Sajou-san thì ngược lại. Cô ấy thuộc tuýp người tự ti, hạ thấp bản thân. Kiểu con gái xinh đẹp nhưng lại nói mình không dễ thương, dù sự thật là vậy.

Vì vậy, tôi không ngờ cô ấy lại hỏi xin sự xác nhận như thế, và không thể hiểu được ý định của cổ , tôi đột nhiên nhận ra rằng đôi mắt bạc của em gái tôi đang phản chiếu hình ảnh của bản thân tôi ngay cả trong bóng tối... không phải là tôi muốn để ý đâu.

“Onii-san đỏ mặt kìa~”

“Im đi!”

Tôi hét lên, và Sajou-san gõ vào sau đầu tôi một cái "cốp".

“…Đang đêm đấy, nên im lặng chút đi.”

“…Vâng.” 

Tôi miễn cưỡng gật đầu, dù thấy thật vô lý.

"Tích tắc," tiếng đồng hồ trên chiếc bàn cạnh giường dịch chuyển.

Kim giờ và kim phút trùng nhau.

Màn đêm, chật chội, sâu thẳm và dài đằng đẵng, chỉ vừa mới bắt đầu. Haizz…