trans: SHIA-/1911.
edit: SHIA-/1911.
===========================================================================================================================================================================================================================================================================
Chương 30: Sự quyến rũ mỗi lúc một tăng.
"..... Anh hiểu ra rồi."
"Sao thế?"
Kasumi- người đang ôm tôi từ phía sau, nghiêng đầu thắc mắc. Tôi vừa tra cứu nhanh trên điện thoại rồi, là về việc phụ nữ sẽ trở nên quyến rũ hơn sau khi làm chuyện đó với đàn ông.
"Thực ra, từ sáng tới giờ, anh cứ nghĩ Kasumi mang lại một cảm giác..... Nói thế nào nhỉ..... Gợi cảm."
"............ Em hiểu rồi."
Vẫn là lời đáp lại nhưu thường lệ, nhưng tông giọng Kasumi lại sôi nổi hẳn lên.
Tôi cười khúc khích, nhẹ xoa đầu cô ấy và tiếp tục câu chuyện.
"Đúng là vậy nhỉ? Được yêu thương sẽ tiết ra rất nhiều pheromone."
"Hểee......... Vậy sao."
"Ừm, đại khái là thế."
Thật sự đúng là vậy sao?
Ừm thì, hiện tại Kasumi có vẻ trông quyến rũ hơn bình thường. Không, cô ấy lúc nào mà chả quyến rũ chứ.
"Em vui lắm."
Kasumi nhẹ áp môi lên cô tôi, hít hà tôi. Dù hơi nhột, nhưng tôi không ngăn cô nàng lại.
"Em vui lắm, khi mà chúng ta được dành thời gian bên nhau như một gia đình. Cảm giác cứ như một cặp đôi mới cưới nhỉ."
"Hahaha, ừm, đúng vậy nhỉ."
"Nhưng mà..... Khi dì và chú trở về, mọi chuyện sẽ kết thúc."
".......... Thì cũng không thể trách họ được."
Lý do Kasumi có thể đến đây một phần là vì chúng tôi đã quen nhau từ nhỏ, và một phần là vì bố mẹ chúng tôi hiểu và tin tưởng nhau.
"Nhà Kasumi ngay trước mặt mà, anh có thể tới thăm em bất cứ lúc nào, và em cũng có thể qua đây tùy thích."
"Ừm, nhưng mà......... Em không muốn rời xa Kazuki........ Em biết dù đó là ích kỉ, nhưng em vẫn muốn ở bên Kazuki........."
"........... Hahahahaha."
Tôi bật cười khúc khích rồi quay người về phía Kasumi, dang rộng hai tay ra.
Cô nàng nhảy phóc vào lòng tôi, tôi ôm chặt lấy cô ấy và nhẹ vuốt ve mái tóc đen dài tuyệt đẹp.
"Anh rất vui khi em nói vậy....... Anh cũng vậy, cũng không muốn xa Kasumi, nhưng anh không muốn chúng ta quá phụ thuộc vào nhau. Vậy nên, ngoan nào, chúng ta phải tập làm quen với việc xa nhau một chút, được không nào."
"...... Muuuu. Em không muốn quen với điều đó."
Kasumi ngước lên và phồng má.
Tôi lại lấy tay xoa hai gò má đang phồng ra đó. Tôi nghĩ Kasumi sẽ lo lắng, nhưng dường như cô ấy không nghĩ quá nhiều nữa. Cô ấy lùi lại, đặt tay lên má mình- nơi vừa được tôi vuốt ve, nhẹ gật đầu hiểu ý.
"Em nghĩ Kazuki nói đúng. Em nghe nói có rất nhiều người lừa dối người yêu chỉ vì cảm thấy cô đơn...... Nhưng em sẽ không để chuyện đó xảy ra đâu."
".......... Đùng có nói về điều này chứ."
"Không sao đâu mà, chỉ là cách nói qua loa thôi, đừng quên rằng em luôn muốn ở cạnh Kazuki."
"Ừm."
Ừm thì, nói sao nhỉ, Kasumi không thể lừa dối tôi, và tôi cũng vậy. Chúng tôi yêu nhau tới mức đó đấy.
Chính vì thế mà tôi phải không để Kasumi phải cô đơn.
"Hôm nay anh định làm gì thế?" Kasumi hỏi.
"Thư giãn với Kasumi và tán tỉnh."
"Anh đã mạnh mẽ hơn rồi......... Ừm ừm, thành xu hướng rồi."
"Tới vậy luôn à?"
"Ừm, em sẽ khiến anh yêu em hơn nữa nữa cơ. Em sẽ khiến anh yêu em điên cuồng, sẽ bị bệnh nếu không có em."
"Đừng nói điều đáng sợ đó chứ."
Tôi cốc nhẹ vào trán Kasumi, cô nàng ôm trán tỏ vẻ đau, nhưng rồi lại nhanh tay cốc nhẹ vào trán tôi với vẻ tinh nghịch.
"....... Ufufufu~"
Rồi, Kasumi lại ôm lấy eo tôi từ phía trước.
Cô ấy không rời tôi, nũng nịu cứ như một chứ mèo con đáng yêu vậy.
Cứ như vậy, chúng tôi tận hưởng hơi ấm của nhau. thời gian cứ thế trôi đi.
◆ ◆ ◆
Rồi thời gian trôi qua, ngày đầu tiên của tuần học cũng đến.
Như thường lệ, tôi đến trường cùng Kasumi, và đúng như dự đoán, cô ấy thu hút rất nhiều ánh nhìn từ mọi người xung quanh.
Nhận ra mình đang không mơ, carhai bật cười khúc khích khi sánh bước bên nhau.
"Bâu không khí của Kasumi đã có gì đó thay đổi....... Phải không ta?"
"Vậy sao?"
Asahina-san- người đã tới lớp từ trước, nhìn Kasumi và thắc mắc.
Kasumi đứng sau lưng tôi, với vẫn tư thế ấy, ngực cô nàng áp thẳng vào gáy tôi. Dạo gần đây tôi đang khá thích tư thế này vì nó rất thoải mái. Tôi lắc đầu, Kasumi mỉm cười nhẹ và ấn ngực xuống mạnh hơn.
"Tớ vẫn còn đây, vậy mà hai người........"
Asahina-san nhìn chúng tôi với vẻ không thể tin nổi.
Tôi sẽ không kể đâu, nên cứ để đó cho họ tự nhận ra thôi.
"Kazuki có vẻ rất thích nhỉ."
"........ Dù hơi ngượng."
"Em thì không ngượng chút nào cả. Em rất vui vì đã trưởng thành cùng anh."
Và rồi, hai cô gái còn lại cũng tới, và bắt đầu tham gia cuộc trò chuyện.
"Nè nè Kasumi, làm thế với tớ đi." Kuramochi-san nói với vẻ mặt cầu khẩn.
"Tại sao?"
"......... Tớ cảm thấy hơi ghen tị rồi đó."
"Xin lỗi, nhưng chỗ này của tớ chỉ thuộc về Kazuki thôi, nên là từ giờ tớ không cho cậu chạm vô nữa đâu."
"C-Cái gì!? K-Không........! Uwaaaaaa........!!!"
.................
Thôi thì trò đùa của các cô gái cũng khá vui vẻ.
"Nhưng mà nếu cậu đi quá xa, tớ sẽ giáng một cú vô bụng đó."
"Ừm........ Nhưng tớ vẫn muốn cơ!"
Cả lớp cười rộ lên.
Dú Kasumi thu hút rất nhiều ánh nhìn trong lớp, nhưng những ánh mắt đó không giống của những người đang cố gắng tán tỉnh cô ấy. Tất cả, đều là những người bạn đáng tin cậy.
"Không chỉ Kasumi, mà có vẻ Rindou-kun trông cũng chững chạc hơn chút rồi nhỉ." Saeki-san nói.
"Vậy sao?"
"Ừm, ngầu lắm đó~"
Dù hơi ngượng, nhưng tôi không thể phủ nhận sự trưởng thành của bản thân được.
"Tớ cũng nghĩ vậy." Tôi trả lời.
"Ừm ừm, tớ cũng thế." Kasumi nói."
"Ư-Ừm, ừm.........."
Nhân tiện thì, sức quyến rũ của Kasumi vẫn đang tăng lên, theo từng giây......
là chất hóa học được cơ thể tiết ra để truyền tín hiệu cho các cá thể cùng loài, có thể gây ra các phản ứng hành vi hoặc sinh lý nhất định thông qua khứu giác hoặc vị giác. Nó đóng vai trò quan trọng trong việc hấp dẫn bạn tình, giao tiếp, báo động nguy hiểm và ảnh hưởng đến tâm trạng.