trans: SHIA-/1911.
edit: SHIA-/1911.
===========================================================================================================================================================================================================================================================================
Chương 35: Lá át chủ bài của Kasumi.
[Kasumi.]
"......... Được rồi, chuẩn bị thôi."
Tôi lẩm bẩm một mình trong phòng khách.
Kazuki đang ra ngoài chơi với bạn bè rồi, và vì không thể làm phiền họ, tôi đành phải ở nhà, Nhưng mà cũng ổn thôi.
Trước đó, Kazuki đã mua bánh kẹo cho tôi thay lời cảm ơn, và tôi đã rất hạnh phúc rồi.
Thật sự, tôi đang rất rất hạnh phúc, tới mức chẳng cần thêm gì nữa.
"Được rồi, trước khi Kazuki trở về.........."
Nhưng chỉ nhận thôi là chưa đủ.
Tôi yêu Kazuki, và cũng muốn cảm ơn anh ấy. Tôi sẽ trổ tài nấu nướng và sẽ chiêu đãi anh ấy bằng một bữa tối thật thịnh soạn, ừm ừm........
"Fufufu~ Nấu ăn cho Kazuki là vui nhất~"
Việc anh ấy khen ngon là mình chứng rõ ràng nhất.
"Ừm....... Mình không nên làm quá nhiều nhỉ. Xem nào......"
Nấu nhiều quá thì Kazuki sẽ cố sức mà ăn hết mất, không được, phải chọn lọc thật kĩ càng.
"Ừm, như thường thôi là được rồi. Karaage nhỉ....... Sashimi cá nóc nữa, ừm."
Suy đi tính lại như thế, tôi bắt tay vào nấu nướng.
"Hưm hưm hưmm~"
Tuy đồ chiên là không thể thiếu, nhưng salad cũng quan trọng không kém. Thế là tôi quyết định làm thêm salad khoai tây- món mà Kazuki rất thích ăn.
Thời gian trôi qua, và đã gần tới giờ Kazuki về rồi.
Thức ăn đã được dọn lên bàn. Tự nhủ rằng mình đã làm tốt lắm rồi, tôi quyết định làm thêm một việc nữa để Kazuki vui lòng.
"Ừm, làm thôi nào."
Không cần phải nói, tôi và Kazuki đã cùng làm rất nhiều thứ kể từ khi hẹn hò. Nhưng tôi vẫn chưa thử làm thế này bao giờ.
"Cởi quần áo ra thôi nào."
Tôi cởi hết quần áo ra, kể cả đồ lót, và mặc tạp dề vào. Đây chính là 'Lá át chủ bài' của tôi để khiến Kazuki vui.
Việc còn lại lại là chờ đợi con mồi........ Khụ khụ! Chờ người bạn trai yêu dấu của tôi về nhà thôi.
◆ ◆ ◆
[Kazuki.]
"....... Tệ thật. Mình về muộn rồi."
Dù đã nói là sẽ về lúc 6 giờ, nhưng tôi lại quên mất. Khi xem được tin nhắn từ Kasumi thì tôi mới nhận ra và vội vã đi về.
Phải xin lỗi Kasumi thôi...
"Anh về rồi đây! Xin lỗi đã để em phải chờ, Kasumi!"
Vào trong nhà, tôi cởi giày ra và định đi thẳng tới phòng khách. Chợt, cánh của phòng khách mở ra....... Và Kasumi xuất hiện.
"Ka...... Sumi........?"
"Mừng anh trở về, Kazuki."
Kasumi không có vẻ gì là tức giận, ngược lại trông cô ấy như đang chờ đợi.
...... Không không không......... Điều đó không quan trọng. Bộ dạng của Kasumi lúc này..........
"Anh thấy sao?"
"Thế nào à....... Ừm............."
Kasumi đang đeo một chiếc tạp dề, ừ.....! Chỉ chiếc tạp dề thôi, không có quần áo bên trong.........!
"....... Quá khiêu gợi?"
"Em đang chờ những lời như vầy đó."
Khoan đã, ý em là sao khi nói chờ chứ......?
Ừm thì, không thể phủ định là Kasumi đang cực kì gợi cảm, khi mà cô ấy đưa ngón trỏ lên miệng một cách mời gọi.......
"Anh muốn tắm trước, hay ăn trước, hay...... Muốn em trước?"
........... Đó là lời mà bất cứ thằng con trai nào đều muốn nghe.
Tôi nuốt nước bọt, cảm thấy lưng mình đang nhễ nhại mồ hôi, bụng thì kêu ọc ọc.
"Anh nghĩ mình sẽ tắm trước rồi mới ăn tối......"
"...... Muuuuuuuuuu!!"
Ừm, đó không phải là câu trả lời mà cô ấy muốn nghe.
Dù vậy, Kasumi vẫn cười.
"Đúng là Kazuki mà, mau tắm rửa đi. Hôm nay em đã làm những món mà anh thích đó?"
"Thật sao?? Được rồi, anh sẽ quay lại ngay!"
Tôi giả vờ đi về phía nhà tắm, và ngay khi Kasumi định quay về phòng khách, tôi xoay người, ôm chạt lấy cô ấy từ đằng sau.
"Anh muốn Kasumi trước khi đi ngủ...... Em nghĩ sao?"
"......... Ufufufu~ Không sao đâu, nhớ 'ăn' em nhé~"
Rồi, tôi đi vào phòng tắm.
Khi tôi tắm xong và trở lại phòng khách, Kasumi đã thay lại thường phục rồi, và tất cả những món ăn trên bàn đều là món yêu thích của tôi.
"Ồ, trông ngon quá!"
"Vậy sao? Thôi nào, chắc anh đói rồi, nhanh ăn đi."
......... Thật sự thì, tôi lại nhớ về lần đầu gặp lại nhau ấy.
Thật may mắn khi có người mình yêu nấu ăn cho mình.
Tôi bắt đầu ăn, một cách hạnh phúc...... Ừm, tôi đang rất, rất, rất hạnh phúc.
"........ Fufufu~"
"Sao thế?"
"Ban nãy khi ôm em, anh lại 'nắn' nó nữa rồi."
"........... Vậy à?"
"Em nghĩ anh thích làm việc đó hơn anh tưởng nhiều đó."
Không, vì Kasumi lúc đó trông quá......... Mà thôi.......
Kasumi vẫn mỉm cười trong khi tôi xấu hổ.
Cứ như thế, bữa tối hạnh phúc của chúng tôi chậm rãi trôi qua.
