trans: SHIA-/1911.
edit: SHIA-/1911.
===========================================================================================================================================================================================================================================================================
Chương 33: Chuyển cảm xúc thành động lực.
[Dẫn truyện.]
"....... Ừm, chuyện này càng lúc càng tiến triển tốt hơn rồi."
Kasumi lẩm bẩm, ngồi dậy trong căn phòng tối om. Cô khẽ nghiêng đầu sang một bên, ngắm nhìn khuôn mặt đang say ngủ ở người bạn trai yêu dấu của mình.
Trước khi đi ngủ, họ đã 'làm', và cho tới khi thỏa mãn, cả hai quyết định ngủ.
"Suu..... Su....... Kasumi..... Suuu......"
"......... Fufu~"
Vậy thì 'chuyện này' ở đây là gì?
Đó chính là ham muốn mà Kazuki dành cho Kasumi.
Dù cô nàng không thường xuyên yêu cầu, nhưng là người yêu của Kazuki, cô cũng mong bạn trai mình chủ động. Dù mặt đã đỏ bừng, Kasumi vẫn quyết tâm nói ra lúc đó.
"Nè Kazuki, ban nãy khi đi tắm anh đã cố nhịn, đúng không?"
Cô lẻn vào lúc Kazuki đang tắm và tương tác bằng cách áp sát cơ thể mình vào người cậu. Dù hơi ngần ngại, cậu cũng đã đáp lại, điều đó cho thấy Kazuki có hứng thú với cơ thể của cô.
"............"
Kasumi cảm thấy rất dễ chịu khi được Kazuki chạm vào. Có lẽ do thị lực trong phòng tắm bị mờ đi, xúc giác của cô cũng nhạy cảm hơn, và cơ thể cô cũng vậy. Chỉ cần một cái chạm, cô đã run lên, thậm chí còn suýt rên lên khi bị bóp xuống......
Kasumi cũng cảm thấy như Kazuki, nhưng vì sắp tới giờ ăn tối, cô đã nhịn lại.
"Chúng ta đều thích nhau và đều yêu nhau, muốn có nhau...... Vậy chẳng phải như thế là tốt nhất rồi sao?"
Kazuki đã nghĩ rất nhiều về Kasumi, và yêu cô rất nhiều. Kasumi cũng vậy, và cả hai muốn mối liên kết này bền chặt đến mãi mãi.
"...... Hôn nhân, em nghĩ vậy."
Cả hai sẽ tiếp tục, và chắc chắn sẽ kết hôn trong tương lai.
Kasumi đã đọc vô số truyện tranh và tiểu thuyết về việc tình bạn thời thơ ấu không thể phát triển và đến được với nhau. Nhưng mỗi lần như vậy, thay vì nản lòng, cô như được tiếp thêm nhiều ý chí hơn, và chính quyết tâm đó đã dẫn tới hiện tại hạnh phúc như bây giờ.
"Các người là những nữ chính thua cuộc."
Nghĩ về nữ chính trong mấy bộ truyện mình hay đọc, Kasumi bật cười khúc khích. Rồi, cô thở ra một hơi, trở lại giường và ôm lấy Kazuki.
"........ Mnn....."
Nhanh chóng, cô nàng lại bị ôm ngược lại như một chiếc gối.
Lại một hôm nữa cô được ngủ trong vòng tay của người con trai mình yêu, lại một đêm hạnh phúc nữa.
Kỳ thi cuối kỳ đã kết thúc và chỉ còn vài ngày nữa là đến kỳ nghỉ hè.
Dù không dài, Kasumi vẫn tràn đầy sức hút khi ngày nào cũng nghĩ về người mình yêu.
"Nè Kasumi."
"Ừm?"
Bạn bè Kasumi rất lo lắng về tình hình gần đây của cô.
Họ không định trêu chọc cô, nhưng họ rất mong được nghe trực tiếp từ miệng Kasumi kể về những ngày tháng hạnh phúc của mình.
Dù chắc chắn Kazuki sẽ xấu hổ......
Hôm nay, Kasumi và bạn cô ấy lại có một cuộc trò chuyện tương tự.
"Ai cũng có 'công tắc' nhỉ?"
"Công tắc?"
Kasumi giơ ngón tay cái lên với Kazuki. Kazuki nghiêng đầu, cũng giơ ngón tay cái lên đáp lại. Kasumi gật đầu đáp lại, quay lại nhìn Mai và những người khác, rồi tiếp tục cuộc trò chuyện.
"Hôm nọ, Kazuki đã đột kích tớ khi tớ đang tắm."
"............ Ồ"
"Oa!"
"...... Ừm ừm...."
Cả ba cô gái đều nghiêng người với vẻ tò mò cực độ.
"Dù tớ cũng làm vậy rồi, nhưng anh ấy chẳng phản ứng gì mấy."
Cả ba tiếp tục lắng nghe.
"Lúc tớ tắm, anh ấy ôm tớ từ phía sau, bóp ngực tớ và đè tớ xuống."
"..............!!!!!!!"
Cả ba cô gái đều gật lia lịa, còn Kasumi- với khuôn mặt đỏ bừng, tiếp tục giơ ngón cái lên.
"Kasumi...... Tới đó rồi cơ à...."
"Tớ biết mà..... Tuyệt thật......"
Kasumi cười khúc khích trước lời nói của Rei và Mikoto.
"Đừng lo, rồi các cậu cũng sẽ có một người bạn trai tuyệt vời thôi."
Đó là những lời cầu mong từ tận đáy lòng của cô.
Cả ba cô gái đều ngước lên, trông Kasumi lúc này như thể có một vầng hào quang của nữ thần vậy......
"Rindou-kun tuyệt thật nhỉ, có thể khiến Kasumi nói được như vậy, nhỉ?"
"Ừm, Kazuki là tuyệt nhất."
"Nhỏ này, tính khoe tiếp à~!"
Giờ thì, kỳ nghỉ hè dài đằng đẵng đã tới.
Nhân tiên, đó cũng là thời gian mà bố mẹ Kazuki trở về.
