Shangri-La Frontier ~ Kusoge Hunter, Kamige ni Idoman to su~

Hồi 2 - Hỡi Du Lang, hãy ôm lấy những tham vọng vĩ đại (80 - 131) - Chương 100 – Con người luôn mơ về những điều không thể, đễ đến lúc nào đó có thể bước đi giữa trời xanh

Nhờ vào những đánh giá, cảm tưởng và nhận xét của mọi người, tôi đã có thể đạt đến chương thứ 100.

Tuy vẫn còn non nớt, vẫn thường xuyên bị phát hiện lỗi chính tả hay mâu thuẫn trong thiết lập, Nhưng mong mọi người vẫn sẽ tiếp tục ủng hộ tác phẩm vụng về này của tôi.

___________________________________________________

「Đứng lại đó đồ khốnnnn!!」

「Giiiiiiii!!」

Khoảnh khắc khi ánh mắt chạm nhau, một bên chọn chiến đấu không do dự, còn bên kia thì chọn chạy trốn ngay tức khắc. Kẻ săn mồi và con mồi, kẻ tấn công và kẻ bị tấn công.

Nếu nói có một điểm sai thì đó chính là, Undead Wyvern căm ghét người sống đáng ra phải là kẻ săn mồi, lại bỏ chạy vì sợ chết. Còn người và thỏ đáng ra phải là kẻ bị săn lại chính là bên đang truy đuổi.

「Định bay để trốn hả, láo toét quá đấy, Emul!」

「Vâng ạ!【Magic Chain】!」

Ngay khoảnh khắc Emul niệm tên phép, những sợi xích ma lực phóng ra từ pháp trận xuất hiện trên đầu tôi. Chúng lao thẳng và quấn chặt lấy đôi cánh của Undead Wyvern.

「Dừng lại vì thấy vướng víu là nước đi sai rồi đấy…… à mà không có tay thì phải gọi là nước bay sai nhỉ?」

「【Magic Edge】!」

Lưỡi đao ma lực cạo bay những miếng vảy mục rữa dính trên cái cổ thối rữa, tạo ra một vết thương. Bị bồ thêm nhát chém từ thanh kiếm chặt đầu, rồi như để chắc chắn hơn nữa, cú đấm có buff may mắn giáng thẳng vào má con Undead Wyvern.

Cuối cùng, như thể đã cạn kiệt HP, Undead Wyvern nổ tung thành các mảnh đa giác. Thật tình, lời nguyền xua đuổi quái vật từng hữu ích khi mới chơi, giờ trong giai đoạn luyện cấp đã trở thành gông cùm.

「Thật tình…… tôi đâu có muốn chơi đuổi bắt đâu」

「Em thì thấy nhàn nhã lắm đó nha desuwaー! Nhưng mà Sanraku-san cứ nhảy tưng tưng thế này thì khó mà nhắm trúng lắm đó desuwa!Làm ơn chạy đàng hoàng hơn chút đi!!」

「Khó làm được lắm, vì giờ tôi y như một con ngựa bất kham…… à không, là chim thì đúng hơn」

Thì đấy, vì nhóc ấy đang bám chặt trên đầu tôi nên chẳng tốn tí sức nào để chạy cả. Thêm nữa, nhờ tôi mà tà khí bị đẩy lùi hết, chắc là thấy thoải mái lắm.

Dù vậy, Emul giờ đã hoàn toàn trở thành một khẩu pháo hỗ trợ di động, chẳng những không phải gánh nặng mà dù có nặng gấp mười lần, tôi vẫn thấy sẵn lòng cõng theo vì quá hữu dụng.

Trước hết, về【Magic Chain】 mà Emul vừa dùng lên con Undead Wyvern. Đây là phiên bản cao cấp hơn của 【Magic Bind】, có hiệu ứng tương tự nhưng khả năng trói buộc sẽ tỷ lệ với chênh lệch cấp độ giữa người dùng và mục tiêu.

Nói cách khác, càng mạnh thì khả năng trói càng cao.

Nhưng điểm mạnh nhất của ma pháp này không phải ở khả năng khống trế, mà là việc khiến đối phương thực hiện động tác động tác giãy giụa để thoát trong chốc lát.

Như con Undead Wyvern lúc nãy, vì ghét bị xích ma lực quấn quanh cánh nên nó đã dừng việc bay trốn lại giữa chừng. Nhờ vậy, tôi có thể rút ngắn khoảng cách và dồn sát thương để rút sạch HP còn lại trong nháy mắt. Dĩ nhiên, nếu chênh lệch cấp độ quá cao hay gặp quái đặc biệt thì sẽ không hiệu quả, nhưng để ngăn quái nhỏ chạy thoát thì đây là một ma pháp cực kỳ hữu hiệu.

Nói thật thì lúc đó tôi gần như rỗng túi, nhưng thứ đã cứu tôi vào phút cuối chính là bức tượng nữ kỵ sĩ kia.

Khi tôi cho Peatz xem, cậu ta bảo đó là một món cực kỳ hiếm và mua lại với giá rất cao. Theo cậu ta nói, những tượng có hình người hoàn toàn đặc biệt là được chạm khắc đến cả biểu cảm khuôn mặt đều có giá trị vô cùng cao.

Mà nghe đâu tượng có giá trị cao nhất là loại mô phỏng theo Thất Đại Tối Cường…… Khoan, tượng mô phỏng Unique Monster mà cũng rớt ra được sao?

「Aaa, sau khi xong hết mấy vụ này nhất định phải sưu tầm tượng cho bằng đượcー……」

「Sanraku-san! Là Dullahan đó, Dullahan đó ạ desuwa!」

「Ồ, quái hiếm cho nhiều kinh nghiệm nè」

Lần này là một con Dullahan có đầu hẳn hoi. Nghĩa là cái Dullahan trước đó đúng thật là tên vụng về thôi sao…… nghĩ đến cảnh đầu hắn bị đánh bay như quả bóng chày mà tôi bật cười, đồng thời bước vào tư thế chiến đấu.

「Emul! Chiến dịch「Heroic Fall」!」

「Ê, cái đó em mới nghe lần đầu đó nha desuwa!?」

「Ha ha ha! Vì tôi vừa nghĩ ra mà!」

「Pu-byaaahhh!!」

Giờ thì để tôi giải thích, Chiến dịch「Heroic Fall」là gì!

「Là một chiến thuật trong đó ta trói tay trói chân rồi hội đồng tập thể đánh chết tên Dullahan từng là một danh tướng lừng lẫy, biến hắn thành một con quái tép riu.」

「Sanraku-san thật là …… không thương tiếc chà đạp lên danh dự của người chết luôn desuwa……」

「Hãy nhớ kỹ lấy, thứ mà người chết muốn nhận được không phải là nhẫn cưới hay thăng quân hàm đâu. Thứ duy nhất họ muốn là được an giấc yên lành. Đó mới là món quà lớn nhất mà những kẻ đang sống như ta có thể dâng cho những người đã khuất.」

「Sanraku-san……」

Câu thoại đó bản thân tôi cũng thấy nó thật ngầu. Nhưng vấn đề là ngay bên cạnh NPC vừa nói câu đó, là một người chơi quân y đang nhảy qua nhảy lại giữa ranh giới của sự sống và cái chết, nên rốt cuộc trông chỉ như một màn tấu hài mà thôi.

Game rác có hai loại. Một là rác nhưng vẫn có chổ sáng, thỉnh thoảng vẫn lóe lên chút tiềm năng khiến người chơi thấy thật đáng tiếc. Hai là rác thuần chủng, nơi thứ ánh sáng duy nhất bạn thấy từ lúc nhấn nút Start đến khi tắt máy còn lại chỉ là ánh chớp từ bãi mìn nổ tung.

Loại thứ nhất ấy à, nó khiến người ta cảm thấy vừa thương cảm vừa dịu dàng. Như khi nhìn thấy một con nghé non bị sư tử rình rập, hay một con chim non rơi khỏi tổ trong cơn bão. Có cái gì đó bi thương khiến người ta không nỡ ghét.

Còn loại thứ hai? Ừm, chắc tội lỗi đủ để khiến người ta khịt mũi rồi chơi tiếp thôi.

Không hiểu sao tôi lại cảm thấy tội lỗi khi thấy Emul nhìn mình với ánh mắt lấp lánh như thế.

「Nào, chơi trò đập dưa hấu đi!」

Độ khó: Very Easy, không bịt mắt. Dĩ nhiên, quả dưa hấu là cái đầu của ngươi đó nha!

Emul tung ra Magic Chain và tôi tung đòn Infinite Slash đúng thời điểm, con ngựa vướng chân ngã nhào, Dullahan ngã văng khỏi yên với cái đầu lăn lóc xuống đất. Tôi tung cú đá thẳng vào cánh tay kỵ sĩ không đầu, rồi đá bay cái đầu hắn đi xa như sút bóng.

Trong lúc Emul tấn công phần thân và con ngựa để kiềm chân, tôi bắt đầu công đoạn tiêu diệt đầu Dullahan. Cái cổ… à không, là đầu mới đúng, nhưng dù sao thì cũng là thủ cấp nên chắc chắn sẽ có hiệu ứng sát thương cộng thêm.

「Bắt đầu thí nghiệm nào, oraaa!」

Tôi giơ cao Thanh Kiếm Chém Đầu của Tướng Quân Luyện Ngục lên cao, mô phỏng lại nhát chém tuyệt kỹ của kiếm sĩ huyền thoại. Nhưng lần này không chỉ đơn giản là vung xuống mà tôi còn kết hợp cú nhảy, tung ra nhát chém chẻ tre từ trên cao!

Lưỡi kiếm giáng mạnh xuống chiếc mũ sắt mục nát, chấn động truyền từ chuôi kiếm lên đến tận cánh tay tôi. Cảm giác cứ như đang đập vào một quả bóng nước nhồi bùn, sự cân bằng khó chịu giữa chất lỏng và chất rắn khiến tôi phải nhíu mày. Nhưng tôi vẫn tấn công thêm một lần nữa.

Lần này tôi kết hợp cả Moon Jumper, khiến lực rơi càng mạnh hơn nữa. Cảm giác chém trúng giống như đang bổ vào một quả dưa hấu thối rữa

Toẹt- âm thanh nhão nhoẹt đến nổi da gà nhưng tôi cảm nhận rõ ràng… cảm giác vỡ nát.

「Ueee……」

「Giiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii!!!」

Cái đầu vỡ nát hét lên tiếng tuyệt mệnh, phần thân ngã nhào cào cấu vào vùng hư không trên cổ như đang cố tìm lại cái đầu đã mất. Dullahan quằn quại trên mặt đất, quên cả cách đứng dậy, trong khi Emul tung Magic Edge không chút thương xót.

Emul à, nhóc cũng chẳng khác tôi là bao đâu nhé?

Nhìn thứ chất lỏng màu đỏ sậm như mâm xôi thối trào ra từ khe hở của mũ giáp, tôi thở dài ngán ngẩm nghĩ 「đừng có làm kỹ đến cả mấy chỗ này chứ…」 . Nắm ngược Thanh Kiếm Chém Đầu như cắm nhan lên bàn thờ, tôi đâm thẳng mũi kiếm xuống xuyên qua đầu Dullahan.

「Không có đầu vẫn sống được mà, nên đừng buồn làm gì. Dù sao thì ngươi cũng sẽ trở thành kinh nghiệm cho ta thôi.」

Tôi rút Thanh Kiếm Chém Đầu khỏi mặt đất, vung nhẹ để hất văng cái đầu vẫn còn mắc trên lưỡi kiếm. Cái đầu rơi xuống đất phát ra tiếng ‘bẹt’ rồi vỡ tan thành đa giác. Cơ thể cũng mất hết sức lực, sụp xuống và biến mất cùng con ngựa không đầu.

Có vẻ như phá hủy đầu sẽ kích hoạt hiệu ứng Instant Death lên phần thân. Khi nhìn những mảnh đa giác còn sót lại biến mất, tôi thoáng nghĩ có khi cái tên vụng về kia thật ra rất mạnh.

Vì nghĩ mà xem, đối với một Dullahan phải mang cái đầu là điểm yếu chí tử của mình như cầu thủ bóng bầu dục ôm trái bóng yếu điểm mà chạy khắp sân. Thì Tướng Quân Mất Đầu – General Dullahan kia, vì đã đánh mất cái đầu, chẳng phải lại là trường hợp đặc biệt sao……

Ừm, nói thế nào nhỉ ? giống như ma cà rồng nhưng thích tắm nắng, ma cà rồng lại đeo thánh giá bạc trang trí, hay một ma cà rồng vừa uống rượu vang vừa nhai bánh mì tỏi…… Ừ, ma cà rồng có quá nhiều điểm yếu, tội nghiệp thật đấy.

「Ít nhất thì hãy yên nghỉ đi, Dullahan…… dù ta có biến đầu ngươi thành cái lốp xe bị xì hơi đi chăng nữa.」

Tôi vô thức làm dấu thánh giá, nhưng nghĩ lại… trong thế giới quan của game này thì tôn giáo là kiểu gì nhỉ?

Ít nhất thì tôi chưa từng thấy, nhưng đã có NPC như Thánh Nữ-chan thì chắc chắn hệ thống tôn giáo trong game cũng được đầu tư cực kỳ chi tiết. Lần tới hỏi Oikatzo thử, dù hắn là kiểu thầy tu phá giới đi nữa nhưng vẫn thuộc nhánh nghề linh mục mà.

Dullahan à, đúng là quái hiếm có khác, lượng EXP ngươi mang đến đã đưa ta lên một tầm cao mới.

「Level 79…… nếu nhìn con số thì có vẻ chỉ là tăng có 1 cấp thôi.」

Nhưng trong game này, kỹ năng chỉ phản ánh khi level tăng lên. Từ 78 lên 79 ư? Không, sai rồi. 「1 level」 này chứa đựng toàn bộ kinh nghiệm của những trận chiến sau trận Wezaemon— trận đấu với General Dullahan, trận chiến với Humming Lich và cả trận tử chiến với con golem bốn tay. Tất cả đã rèn giũa kỹ năng và hiểu biết của tôi đến cực điểm.

Và giờ đây, tôi đã xác nhận về sự tồn tại của kỹ năng mà mình nhắm tới, thứ mà tôi đã thấy trong tạp chí, PV và đủ mọi nguồn thông tin khác. Khóe miệng tôi khẽ cong lên dưới chiếc mặt nạ.

「Ta đã chờ ngươi lâu lắm rồi…… Double Jump・・・・・・!」

————————————

PN:Sanraku

LV:79(5)

JOB:Lính đánh thuê(Sử Dụng Song Kiếm)

62,000 Mani

HP: 40

MP: 50

STM: 100

STR: 70

DEX: 70

AGI: 90

TEC: 65

VIT: 2

LUC: 104

Kỹ năng

・Vô Tận Liên Trảm→ Vô Tận Thú Sát

・Growing Pierce

・In-Fight Lv.MAX

・Drift Step

・Gạt Đòn Tức Thì

・Hand of Fortune Lv.MAX

・Great Crimbing

・Climax Boost Lv.MAX

・Bước Nhảy Sáu Thuyền→ Bước Nhảy Bảy Thuyền

・Ricochet Step Lv.MAX

・Hate Trample Lv.4

・Moon Jumper → Sky Walker

・Sói Cô Độc Thoáng Qua

・Off-Road Lv.MAX

・Kiếm Thuật Chí Mạng 【Bóng Trăng Đáy Nước】 Thức Thứ Ba

・Ignition Lv.MAX

・Overheat Lv.6

・Nitro Gain Lv.MAX

・Duelism

・Cú Đấm Xung Kích Lv.1

・Ten Counter

・Power Slash Lv.1

・Nhất Trảm Lưỡng Đoạn

Trang bị

Tay trái/Tay phải: Thanh Kiếm Chém Đầu của Tướng Quân Luyện Ngục

Đầu: Mặt Nạ Chim Nhìn Chằm Chằm(VIT+1)

Thân: Lời Nguyền Của Lycaon

Eo: Không có

Chân: Lời Nguyền Của Lycaon

Phụ kiện: Chìa Khóa Lưu Trữ Iventoria

————————————

__________________________________________________________

Không ngờ chương thứ 100 lại biến thành một màn đập dưa hấu bẩn thỉu... (bối rối)

Kỷ niệm chương 100, xin chào mừng đến với chuyên mục tiết lộ thiết lập (spoiler)

Thực ra, trước thời「Hiện Đại」Và Thời「Thần Đại」 còn tồn tại một thời đại khác.

Tạm gọi là 「Khời Nguyên」Đó là thời đại mà hoàn toàn không tồn tại bất cứ nền văn minh.

Thứ duy nhất tồn tại khi ấy chỉ là những vi sinh vật không có trí tuệ và thứ vẫn chưa trở thành lục địa…

Ref Kamen Rider Build