Shangri-La Frontier ~ Kusoge Hunter, Kamige ni Idoman to su~

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Nhất Kích Tuyệt Đỉnh Trừ Tà! (LN)

(Đang ra)

Nhất Kích Tuyệt Đỉnh Trừ Tà! (LN)

Akagi Hirotaka

Và như thế, truyền thuyết bắt đầu. Câu chuyện về hai kẻ trừ tà tệ hại nhất trong lịch sử, những người rồi sẽ trở thành mạnh nhất trước khi ai kịp nhận ra.

34 124

Tiểu thư tài phiệt mua kẻ vô dụng như tôi với giá 300 triệu yên

(Đang ra)

Tiểu thư tài phiệt mua kẻ vô dụng như tôi với giá 300 triệu yên

氷雨ユータ

Trái lại, tai họa bắt đầu giáng xuống đầu những kẻ dám coi rẻ sự dịu dàng thuần khiết của cậu...

8 33

Ác Nữ Tôi Phụng Sự Suốt 13 Năm Đã Gục Ngã

(Đang ra)

Ác Nữ Tôi Phụng Sự Suốt 13 Năm Đã Gục Ngã

Sujeong Yojeong

Ác Nữ Tôi Phụng Sự Suốt 13 Năm Đã Gục Ngã

37 145

Hồi 2 - Hỡi Du Lang, hãy ôm lấy những tham vọng vĩ đại (80 - 131) - Chương 95 - Điều chưa biết sẽ che giấu sự khôn dại và thiện ác cho đến khi được làm sáng tỏ

Có lẽ thiết kế ban đầu của con golem đó là loại quái dùng bốn cánh tay để bắn tia laser loạn xạ và triển khai lá chắn, ngăn không cho người chơi lại gần.

「Nhưng vận xui của nó là… bọn này toàn full-attacker」

「Bình thường thì đấy đáng ra phải điểm bất lợi mới đúng.」

Đánh trước khi bị đánh, chiến thuật mạnh mẽ có thề áp dụng được trong hầu hết mọi game.

Vì là quái dạng boss sự kiện nên nó chẳng rớt ra vật phẩm gì đặc biệt. Tôi chỉ đứng nhìn Pencilgon nhặt lại cây thương.

「Đó là vũ khí chính của bà à?」

「Ừ đấy, để có được nó tui đã phải vất vả lắm đó nha, vì…」

「Tóm tắt.」

「Solo kill một tiểu đội, 15 kills 0 death.」

Thật à? MVP luôn còn gì.

Giờ nghĩ lại, hình như tôi từng thoáng thấy cây thương này khi power leveling. Pencilgon khéo léo xoay nó mấy vòng rồi dừng lại tạo dáng.

「Thánh Thương Caladbolg, là một trong năm loại 「Vũ khí Dũng Giả」tồn tại trong game này」

Nghe nói năm loại này chỉ có một món duy nhất cho từng loại vũ khí gồm kiếm, thương, cung, búa và gậy phép, khi sở hữu nó sẽ mở khóa nghề đặc biệt gọi là 「Dũng Giả」

Và tới đây, tôi chợt đi đến một kết luận thú vị nhưng khó tin.

「…Nghĩa là bà là Dũng Giả á?」

「Chỉ là nghề phụ thôi, nghề chính vẫn là Thương Thuật Sư – Magic Lancer.」

「Để tên này làm Dũng Giả thì Shanfro toang thật rồi.」

「Hả? chẳng phải về bản chất thì Dũng giả cũng giống sát thủ thôi mà?」

Ngay khoảnh khắc này, bảng xếp hạng 「Những câu anh hùng không nên nói」đã được cập nhật. Câu đứng nhất trước đó là: 「Vì em, anh sẽ giết hết toàn bộ nhân loại trên thế giới (và thật sự đã giết)」

Khi cái happy end chính thống của game lại là như thế, thì mới thấy game rác có thể thú vị đến mức nào. Hay thật, trước trận đánh boss cuối vẫn là một game tầm thường với cốt truyện sáng sủa chính thống và thao tác điều khiển hơi vụng một chút thôi. Ấy vậy mà ngay hồi cuối, lại biến thành màn chém giết dân vô tội, rồi bắt người chơi đi xử từng NPC mà mình đã gắn bó suốt hành trình.

Chỉ với phần ending thôi, game lập tức biến thành game rác… Không, đúng hơn là một game thánh với độ ác tuyệt đỉnh, nên chắc phải gọi là game tà thần mới chuẩn.

Mà lý do lớn nhất khiến một số người xem game thánh này là rác là vì: 「Cô nữ chính dễ thương mà bạn đã vun đắp tình cảm suốt gần hết kịch bản bị giết ngay đầu hồi cuối, để bạn phải dâng trọn tình yêu cho một nữ chính mới xuất hiện mà lại cực kỳ… không dễ thương.」

Model nhân vật thì cẩu thả, so với các nhân vật khác thì thấy rõ sự lười biếng. Cái gương mặt gorilla liếc mắt đưa tình đó đã khiến tiếng than khóc của người chơi trở thành nhát búa đóng chặt tà thần xuống hố game rác.

「Nhưng mà thật đấy, Dũng Giả mạnh lố bịch luôn ấy. Kiển mặc định có sẵn hai mạng vậy.」

「Hả? Nghe mất cân bằng vãi.」

「À thì giới hạn chỉ khi trang bị vũ khí Dũng Giả thôi nên không hẳn là toàn năng… Mà cái này mở kiểu gì nhỉ? Hô vừng ơi mở ra thử nha?」

Nếu vậy mà mở được thì đỡ khổ rồi. Bỏ qua chuyện vừa hạ xong con golem bốn tay canh cửa, thì cánh cửa đóng chặt này chắc chắn không phải loại có thể phá mở bằng cách đập cho nó bung ra theo kiểu não cơ bắp đâu.

Những khả năng tôi nghĩ ra gồm: tìm được chìa khóa ở đâu đó, đạt điều kiện nào đó, bom C4, mìn từ… ơ, cuối cùng vẫn phải cạy bằng bạo lực thôi à?

「À, có khi đây là lúc dùng cái đó nhỉ??」

「Sao thế Oikatzzo, chắc cái này không liên quan gì đến unique đâu?」

「Có mỗi một trò mà nhai đi nhai lại quài.」

「Tao định xuống tận mộ vẫn dùng đấy.」

「Được, đễ tao tiễn mày xuống mộ luôn.」

Chuyện ngoài lề đã xong.

「Trong nhóm kỹ năng chung cho mấy nghề dạng Thợ Săn Kho Báu hay Nhà Khảo Cổ Học có ma pháp gọi là 【Cảm Nhận Di Sản - Legacy Sense】, khi tao đổi sang nghề thợ săn kho báu thì học thêm được cả 【Cảm Nhận Tàn Tích - Ruins Sense】 nữa」

Cảm Nhận Tàn Tích - Ruins Sense… Ra là loại ma pháp dùng trong mấy chỗ di tích kiểu này.

Oikatzzo chạm tay vào cánh cửa, kích hoạt ma pháp. Từ bàn tay chạm vào cửa, những vệt sáng lan ra khắp cánh cửa như rễ cây… rồi bị bật ngược lại.

「Ma pháp này cấp càng cao thì tỉ lệ thành công càng lớn, mà giờ tao mới cấp 1 thôi…」

「Nghĩa là?」

「Đến giờ của kẻ thù lớn nhất của Sunraku, RNG !」

Theo Oikatzzo nói thì ở cấp 1, tỉ lệ thành công khoảng 15%, tức là thử mười lần thì tám lần thất bại.

「Haaaaahhh…………」

「Sao, sao mà tiếng thở dài nghe nặng nề quá vậy desuwa!?」

「Sunraku-kun hồi xưa từng bị trauma vì trượt RNG suốt ba tuần liền đấy…」

Trong game 「Minakokoro Đại Chiến Ký」, để chữa bệnh cho nữ chính, cần có vật phẩm tên là 「Tiên Đan Đào」.Và tất nhiên…nó chẳng chịu rớt. Suốt ba tuần liền tôi cứ cố gắng thử hết lần này đến lần khác, bỏ cả ngày nghỉ, thức trắng ba đêm, cuối cùng cũng kiếm được nhưng lúc đó thì tôi chẳng còn chút hứng thú nào để tiếp tục cốt truyện nữa.

Game kiểu như Unite Rounds mà vốn ngay từ đầu đã không trông cậy vào RNG thì còn đỡ, chứ RNG bình thường mà liên tục trượt thì đúng là cực hình. Nhất là khi nó là điều kiện bắt buộc để tiếp tục cốt truyện nữa thì… thôi khỏi nói.

Biến yếu tố bắt buộc thành trò may rủi là đặc sản của game rác. Ý tôi là, đang trong cuộc chiến cứu thế giới mà lại phải cắm mặt ở vườn cây, trồng đi trồng lại mấy quả đào thì ai mà chịu nổi. Đến mức một thời gian sau, cứ thấy quả đào là tôi lại đau đầu, đau dạ dày, buồn nôn, ớn lạnh… Đào đào đào đào đào đào đào đào đào đào đào…

Nhân tiện kết thúc game đó còn cho cú đâm hủy diệt tinh thần: nhân vật chính bỗng nhiên yêu Gorilla liếc mắt đưa tình, rồi phản bội đồng đội mà mình từng gắn bó để chém từng người một.

「Sau khi clear Trái Tim Mọi Người Đại Chiến Ký, Sunraku-kun hóa điên tàn sát hết luôn, cầm mỗi súng lục và xẻng xông vào diệt sạch cả tiểu đội địch, nhét thuốc nổ vào xe tăng tạo thành máy xay thịt nổ tung… nói chung là hóa Berserk hoàn toàn… phải nói là hài cực kỳ.」

「Đây không muốn nghe điều đó từ kẻ đoán trước điểm hồi sinh của phe địch rồi đặt mìn để respawn kill đâu nha.」

Nhét bom điều khiển từ xa vào mìn cảm ứng, đúng là đỉnh cao của chơi bẩn.

Và trong lúc bọn tôi vẫn cãi nhau rôm rả, một tiếng Vooon trầm vang lên, cánh cửa từ từ mở ra.

「Khác nhau ở chỗ là tao không xui đến mức phải làm nông dân trồng đào suốt ba tuần liền.」

「Đồ khốn… Mà khoan, Ruin Sense đó mở khóa được luôn hả?」

「Không hẳn, nó là phép giám định dành riêng cho di tích, để nhìn ra cơ chế bên trong… Mà cánh cửa này hình như cần nhận dạng 「Legacy Weapon còn hoạt động」 thì mới mở được」

Đúng là đỉnh cao của 「công việc vòng lặp」.

Vứt mấy ký ức khó chịu sang một bên, Oikatzzo nạp dữ liệu Inventoria vào cửa, rồi hướng ánh mắt về phía bên trong khi nó mở ra.

「Ồ, đúng chất phòng thí nghiệm.」

「Đúng là như đang chơi một game khác hẳn luôn.」

Sau cánh cửa được golem bốn tay canh giữ là một phòng thí nghiệm phát triển vũ khí, vừa khoa học vừa giả tưởng.

Dù có vài chỗ hư hại nhưng hầu hết vẫn được bảo quản tốt, và thứ khí tức tỏa ra từ nơi này…. tức là 「mùi của loot」 thì đến cả tôi hay Pencilgon dù không phải thợ săn kho báu cũng nhận ra dễ dàng.

「Được rồi, lục soát nào. Tìm cho tôi cái「đơn vị vận dụng ma lực」 nhé.」

「Ok, mấy bạn thú kia cũng tản ra đi nào!」

「Hừm……」

Trước mắt tôi lúc này không phải là 「Đơn vị vận dụng ma lực」. Mà là thứ hiện ra trên giao diện hologram đột ngột khởi động khi tôi tò mò chạm vào cái bàn phím cảm ứng.

「Cái ký hiệu này là gì nhỉ, tự nhiên quên mất tiêu……?」

Một ký hiệu trông như xúc tu của bạch tuộc nhưng bỏ đi tất cả xúc tu trừ hai cái ngoài cùng… À phải rồi, đây là 「Ω – Omega」.

「Thường thì mấy thứ này gắn cho chiêu át chủ bài hoặc boss cuối, nhưng mà cái này thì……」

Hình ảnh hologram hiển thị trông hoàn toàn không giống thứ sẽ mang lại lợi ích cho người chơi. Nếu phải đặt tên thì… nhanh gọn nhất chắc là Quái Thú – Kaiju.

Một hình thù quái dị, nửa thân trên giống khủng long ăn thịt đứng thẳng như người, nửa thân dưới là nhện chẳng khác nào phiên bản quái thú của Arachne, nhìn kiểu gì cũng không phải phe ta.

Bỗng nhiên trong đầu tôi hiện lên hình ảnh xương sống và xương sườn nhân tạo cực kỳ nổi bật trên mặt đất. Chẳng lẽ thứ đó được tạo ra để chống lại con này? Hay là……

「Thế giới quan này khó nắm bắt thật.」

Biết là nền tảng là khoa học viễn tưởng, rồi pha thêm yếu tố fantasy… nhưng nó rốt cuộc là cái quái gì?

Trong lúc tôi vẫn đang nghiêng đầu nhìn con quái vật ảo, thì ở chỗ khác, Emul đang lục lọi bỗng kêu to.

「Chị ơi! Có phải cái này không ạ desuwa!?」

「Hử? Đưa đây xem nào…… Ồ! Đúng nó rồi! Đây chính là Don Vi Van Dung Ma Luc đó!」

Bilac reo lên vui mừng khi nhận lấy từ tay Eml một cái kính gồ ghề, trông như loại kính VR trước khi hệ thống full-dive được hoàn thiện. Có vẻ như bọn tôi đã tìm được vật phẩm cần thiết.

「Có cái này rồi thì ta cũng có thể nhận biết được vũ khí thời Thần đại!」

「Vậy là cuối cùng cũng có thể sửa được lò phản ứng rồi nhỉ.」

Ngay lập tức, Pencilgon và Oikatzo túm chặt lấy vai tôi. Tôi thì cười xòa phủi tay họ ra, nhưng hai tên kia vẫn lì lợm tiếp tục bám lấy vai tôi…

「Buông ra! Ai lại tự nguyện chui đầu vào rắc rối bao giờ chứ!」

「Im đi! Dù sunraku-kun có ở đó cũng chẳng giúp được gì đâu, cứ để con thỏ đen kia sửa lò phản ứng là được rồi!」

「Nói đúng đó, thôi thì mau ngoan ngoãn chịu thua đi, Sanraku!」

Khỉ thật! Nếu đã thế thì chết cũng phải kéo tụi mày chết chung!

「Được rồi… tao bỏ cuộc. Nhưng bù lại, tao sẽ lôi luôn cái clan phân tích gì đó mới liên lạc lúc nãy tên là「Library」 vào vụ này luôn.」

「A, cái tên này khi nhận ra không chạy được thì lập tức chuyển sang kéo người khác chết chung nè!」

「Tất cả mọi thứ, không sót gì, tao sẽ dồn hết cho Pencilgon, liệu hồn mà chuẩn bị tinh thần đi……!」

「Uwaa! Ông già đó mà hỏi thì sẽ moi móc từng ly từng tí một đấy!? Sao lại làm thế!? Sao cậu lại làm thế hả!!」

Nói thế nào nhỉ… Cái này phải gọi là 「chuyền bóng chết phiên bản giới hạn」. kiểu vừa chịu thiệt vừa cố đẩy một cái thiệt khác cho người khác chịu, dựa trên lý thuyết 「để mình đau một chút nhưng làm người khác đau nhiều hơn」.

Emul và Bilac chỉ biết thở dài nhìn cuộc cãi vã xấu xí của chúng tôi.

Aramise thì đang ôm bụng rên rỉ, không hiểu đã làm cái quái gì.

___________________________________________________

Nhân tiện, Aramise đã cố đỡ Bilac khi cô sắp ngã, nhưng lại chạm vào mông, thế là ăn đấm.

Q: Vũ khí Dũng Giả thì tại sao lại cứ bị một Player Killer sở hữu mãi vậy?

A: Vì một vũ khí 「không cướp đi mạng sống」 thì chẳng thể được coi là vũ khí.

Kỹ năng chuyên dụng của Dũng Giả 「Bất Khuất – Unbroken」

Hiệu ứng: 「Khi HP về 0, nếu số thành viên trong party bằng 0 hoặc từ 3 trở lên, sẽ sống lại và hồi lại 10% HP tối đa」

chơi chữ: ミナココロ (minakokoro) trái tim của mọi người, ミナゴロシ (Minagoroshi) tàn sát toàn bộ