Nhân vật chính trong truyện lãng mạn kỳ ảo chỉ thích mình tôi

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Nhất Kích Tuyệt Đỉnh Trừ Tà! (LN)

(Đang ra)

Nhất Kích Tuyệt Đỉnh Trừ Tà! (LN)

Akagi Hirotaka

Và như thế, truyền thuyết bắt đầu. Câu chuyện về hai kẻ trừ tà tệ hại nhất trong lịch sử, những người rồi sẽ trở thành mạnh nhất trước khi ai kịp nhận ra.

34 124

Tiểu thư tài phiệt mua kẻ vô dụng như tôi với giá 300 triệu yên

(Đang ra)

Tiểu thư tài phiệt mua kẻ vô dụng như tôi với giá 300 triệu yên

氷雨ユータ

Trái lại, tai họa bắt đầu giáng xuống đầu những kẻ dám coi rẻ sự dịu dàng thuần khiết của cậu...

8 28

Ác Nữ Tôi Phụng Sự Suốt 13 Năm Đã Gục Ngã

(Đang ra)

Ác Nữ Tôi Phụng Sự Suốt 13 Năm Đã Gục Ngã

Sujeong Yojeong

Ác Nữ Tôi Phụng Sự Suốt 13 Năm Đã Gục Ngã

37 132

Tập 2 - 62. Pháp sư Marigold (14)

29.

"Ngài biết là không thắng nổi tôi mà, Lancel đại nhân."

Những tia plasma bắn ra khắp nơi.

Những luồng năng lượng nén chặt ở mức cao nhất bắt đầu xé nát mặt đất như vòi bạch tuộc nổi giận.

Ầm ầm ầm...!

Cả thế giới rung lắc như thể động đất.

Ma lực mà Marigold tung ra đã cày nát hoàn toàn mặt đất dưới chân Lancel, khiến anh ngay cả đứng vững cũng vô cùng khó khăn.

Phép thuật Cấp chín: Á Ma Không Liệt.

"Nhẹ tay, nhẹ tay thôi!"

Vút...!

Luồng ma lực uốn lượn như roi da tối tăm quất thẳng về phía Lancel.

"Chết tiệt."

Một luồng sáng chói lòa lóe lên từ lưỡi kiếm của Lancel. Ngay khoảnh khắc vòi ma lực sắp quấn lấy mình, anh chớp thời cơ vung kiếm hết sức bình sinh.

Xoẹt...!

Tia plasma bị chém làm đôi.

Plasma tan tác trong không trung, dần vỡ ra thành từng hạt. Dường như chẳng hề có ý định dịu bớt, nó để lại những tàn lửa điện chói mắt.

"Ặc!"

Một phần tóc anh đã cháy xém. Toàn thân nóng rát như bị lửa đốt cháy.

"Vậy mà cũng đỡ được chiêu này, ngài Lancel quả là ghê gớm."

"Nghe không giống lời khen chút nào."

"Tôi nói thật lòng đấy."

Khác với anh đã kiệt sức, Marigold vẫn thản nhiên. Nàng giơ cao quyền trượng, lơ lửng giữa không trung.

"Giá như Kị sĩ nào cũng được như ngài Lancel thì tốt biết mấy."

Trong mắt Marigold lóe ra những tia lửa đỏ sẫm.

Tám luồng plasma lại một lần nữa bắn ra từ trung tâm là nàng.

Ầm ầm ầm ầm...!

Sức mạnh áp đảo càn quét bãi cỏ, trong chớp mắt lan xa hàng chục mét.

Đá tảng, cây cối, bùn đất, cả tòa nhà học viện gần đó, mọi vật cản đều bị những luồng ma lực xuyên thủng, vỡ nát như nghiền đậu hũ non.

Chúng di chuyển biến ảo khôn lường, không thể đoán trước hướng đi tiếp theo. Khi Lancel hoàn hồn lại, đã có ba bốn luồng roi ma lực cùng lúc nhắm vào anh.

Ngay cả Lancel, nếu bị thứ đó quẹt trúng, e rằng cơ thể cũng khó lòng lành lặn.

"Chết dở."

Lancel chỉ còn cách chật vật né tránh.

Mặt đất đã bị tàn phá đến không còn chỗ đặt chân. Đá và sỏi nóng chảy tràn như dung nham, tạo thành một vùng chướng ngại.

Thắng hay không đã không còn quan trọng, điều là liệu anh có thể chạm vào nàng dù chỉ một lần hay không.

"Chẳng lẽ có sự nhầm lẫn gì trong thiết lập về Đại pháp sư sao."

Ngay cả trong trò chơi cũng không đến mức này. Đây quả thực là hình thái tối cao của một pháp sư rồi còn gì? Lancel hoàn toàn bó tay.

Ngay cả việc lại gần cũng khó khăn. Từ đầu đến giờ, Lancel mới chỉ đến gần nàng được nhiều nhất là hai lần.

Đến cơ hội vung kiếm cũng không có. Một tấm khiên ma lực mờ ảo vẫn luôn bao bọc nàng.

"Sẽ không kéo dài thêm nữa đâu. Cũng do Lancel đại nhân mà thôi."

Grà à à à à...!

Ngay lúc đó.

Từ lòng bàn tay Marigold phát ra một âm thanh ghê rợn.

Ma lực không ngừng nén chặt, nén chặt, va chạm với không khí, tóe ra ánh sáng, cuối cùng tụ lại thành một quả cầu đen kịt.

"……!"

Lancel đã biết đó là phép thuật gì. Chính vì vậy, anh không thể che giấu nét hoang mang.

"Tại sao tin tức bị loại bỏ lại...?"

Phép thuật Cấp mười hai: "Hố đen".

Chị gái anh, người giỏi làm trò chơi nhưng lại mù tịt về khoa học vũ trụ, sau khi xem bức ảnh hố đen do NASA công bố đã nói.

"Cái này mà làm thành phép thuật thì hợp phải biết nhỉ?"

Cứ thế, cô hứng chí đưa vào trò chơi thứ phép thuật được xem là tuyệt kỹ tối thượng của giới pháp sư.

"Thế này có được không?"

Vì lời khuyên nhủ của anh mà nó chỉ có mặt dưới dạng tin tức bị loại bỏ.

"Đây chẳng phải là nội dung chưa được phát triển sao?"

Trước hết, chính ý niệm Cấp mười hai đã là nội dung chưa được phát triển.

Để cân bằng sức mạnh trong trò chơi, chỉ có phép thuật từ Cấp chín trở xuống được biến thành thật.

Vượt quá giới hạn đó thì không còn là lãng mạn kỳ ảo nữa, mà gần với kiểu Cthulhu hơn. Mọi thu xếp này đều đã bị loại bỏ ngay từ giai đoạn thử nghiệm.

"Tại sao cô ấy lại dùng được thứ này?"

Sự xuất hiện của một phép thuật bị loại bỏ được xếp vào Cấp mười hai, chính nó đã là bất thường.

Theo thiết lập, những pháp sư vĩ đại nhất trên mảnh đất này – Trưởng Pháp sư đoàn Hoàng cung và Chủ Tòa tháp phép thuật cũng chỉ ở Cấp tám.

Cấp chín, chuẩn mực của một Đại pháp sư, trong lịch sử cũng chỉ có một người duy nhất đạt được.

Trong hoàn cảnh đó lại xuất hiện Cấp mười hai?

Đây là một ý tưởng vốn không nên có.

Chắc chắn có điều gì đó sai sót.

"Mary, em..."

Nhưng thứ đang hình thành trong lòng bàn tay Marigold, chắc chắn là phép thuật Cấp mười hai "Hố đen".

Xung quanh hố đen đang xoáy tít dần hiện ra hình dạng một đĩa bồi tụ.

Không khí bị hút vào không ngừng phát ra những tiếng gào thét thảm thiết.

Í í í í í...!

'......Thế này thì đúng là không thể thắng nổi rồi?'

Phải.

Marigold trước mắt Lancel đã sớm là một kẻ vượt xa cả Đại pháp sư.

"Đến đây là hết, Lancel đại nhân."

Một kẻ có thể học và sử dụng hoàn hảo cả những phép thuật nằm ngoài trò chơi, vượt xa khuôn khổ của một pháp sư.

Một siêu nhân đúng nghĩa.

Một con người gần với thần linh hơn bất kỳ ai.

"Bây giờ sẽ kết thúc."

Vì vậy, Lancel chỉ có thể cảm nhận được sự phi lý toát ra từ bóng hình đó.

.

.

.

Lancel rời khỏi dòng ý nghĩ chốc lát.

Phép thuật Cấp mười hai đang tụ lại trong tay Marigold.

Thứ vốn không nên có mặt trong trò chơi này có thể biến thành thật, không phải vì nàng là một pháp sư hùng mạnh.

Marigold là Đại pháp sư, là một kẻ siêu việt, giống như Cthulhu, một con người vô hạn gần với thần linh, gốc rễ sâu xa thực ra lại nằm ở chỗ khác.

Phải rồi, là Lancel.

Bởi vì đây là giấc mơ của Lancel.

Mary chỉ là một kẻ từ ngoài đến vô tình lạc vào.

Lý do nàng có thể thi triển phép thuật Cấp mười hai cũng rất đơn giản – đó chẳng qua là hình thái mạnh nhất mà Lancel có thể tưởng tượng ra trong phạm vi trí tưởng tượng của anh.

Ngoài Lancel ra, trong trò chơi này còn ai biết đến sự có mặt của loại phép thuật đó chứ?

Thế giới tưởng tượng cứ ba mươi năm lại khôi phục một lần cũng vậy. Chính vì Lancel là người hồi quy, thế giới này mới có thể biến thành thật.

Có thể khẳng định, Marigold của vòng lặp này rõ ràng còn không hiểu rõ ý nghĩa "hồi quy".

Marigold trong mơ từ đầu đến cuối chỉ lớn lên dựa trên trí tưởng tượng mà Lancel cho nàng mượn.

Nàng chẳng qua chỉ là một người lữ hành qua đường.

"Phải rồi. Đây vốn là giấc mơ của mình."

Tại sao trước đây mình lại nghĩ ngược lại nhỉ?

Lancel vẫn luôn cho rằng mình đã lạc vào giấc mơ của Marigold.

Nhưng sự thật hoàn toàn ngược lại. Đây là giấc mơ của anh. Là thế giới mà anh mong muốn.

Chứ không phải của Marigold.

Đây là miền đất mơ ước mà chính Lancel khao khát.

Khao khát hạnh phúc. Khao khát được sống trong một thế giới yên bình. Khao khát một cuộc sống yên ổn. Khao khát Marigold trở thành Đại pháp sư.

Khao khát được kết hôn với Marigold...?

'Khoan, có gì đó sai sai?'

Tóm lại, Marigold chỉ đang khiến anh không thể thoát ra khỏi giấc mơ này mà thôi.

Chủ nhân của giấc mơ chính là Lancel.

— Hiện tượng Mộng Yểm.

Lancel chẳng qua cũng chỉ rơi vào cảnh ngộ giống như những học trò cùng ở ký túc xá ngày đó.

"Ừm."

Mọi phần ghép đã khớp lại với nhau.