Kuma Kuma Kuma Bear

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Nhất Kích Tuyệt Đỉnh Trừ Tà! (LN)

(Đang ra)

Nhất Kích Tuyệt Đỉnh Trừ Tà! (LN)

Akagi Hirotaka

Và như thế, truyền thuyết bắt đầu. Câu chuyện về hai kẻ trừ tà tệ hại nhất trong lịch sử, những người rồi sẽ trở thành mạnh nhất trước khi ai kịp nhận ra.

34 124

Tiểu thư tài phiệt mua kẻ vô dụng như tôi với giá 300 triệu yên

(Đang ra)

Tiểu thư tài phiệt mua kẻ vô dụng như tôi với giá 300 triệu yên

氷雨ユータ

Trái lại, tai họa bắt đầu giáng xuống đầu những kẻ dám coi rẻ sự dịu dàng thuần khiết của cậu...

8 28

Ác Nữ Tôi Phụng Sự Suốt 13 Năm Đã Gục Ngã

(Đang ra)

Ác Nữ Tôi Phụng Sự Suốt 13 Năm Đã Gục Ngã

Sujeong Yojeong

Ác Nữ Tôi Phụng Sự Suốt 13 Năm Đã Gục Ngã

37 133

Vol 12: Gấu-san đến thành phố Dwarf (377-422) - Chap 415: Toya, cố lên! Part 3

dịch và edit bởi JunnySnow

ʕ•ᴥ•ʔ

-Toya POV-

Hóa ra là cô Gấu đang cưỡi trên lưng con gấu đen của mình.

「Sao cô lại ở đây?」 Tui ngạc nhiên hỏi.

「Senia-san nói anh đang ở đây nên tôi liền tới giúp nè」 Yuna bình thản trả lời.

「Senia đang ở đâu?」 Tui hơi lo cho nhóm Senia.

「Chị ấy đã quay về thành phố cùng lũ trẻ với Gấu Kyuu rồi」 Yuna trả lời.

Tui nhẹ cả người.

Bả đã rút về thành phố an toàn. Hèn chi cô Gấu mới tới đây giúp tui.

「Anh có cần tôi giúp gì không?」 Yuna đề nghị giúp đỡ.

Cô ấy liếc nhìn hai con lợn rừng to đùng.

Lũ lợn cũng chuyển mục tiêu sang cô Gấu, gầm gừ hung tợn đe dọa.

「Hình như chúng muốn tấn công tôi rồi」 Yuna bình tĩnh đáp.

Không phải cô đâu, chúng đang thèm thịt con gấu cưng của cô cơ.

Có vè cô Gấu tính nhúng tay vào trận chiến này.

「Xin chờ chút, để tui solo với tụi nó được không?」 Tui cố vớt vát chút thể diện.

「Cả hai luôn sao?」 Yuna nghi ngờ hỏi.

「Ừ」 Tui khẳng định chắc nịch.

Tui lẻn ra sau con lợn dám gầm gừ đe dọa cô ấy rồi tung đòn bất ngờ. Tui đâm thẳng mũi kiếm vào thân hình mập mạp, da dày thịt béo của nó. Tui dùng sức thọc sâu hết mức có thể. Con lợn bắt đầu phản khảng, giãy giụa dữ dội. Tui rút phắt thanh kiếm ra khỏi người nó rồi chém thẳng xuống.

Nói cũng chán thiệt, tui không thể thọc chết cả hai con cùng lúc. Ai biểu nó không tập trung chi. Đây là cuộc chiến sinh tử đó, dù thực lực có hạn, nhưng tui không tốt tới mức đi nương tay với kẻ thù đâu.

Thân thể đồ sộ của con lợn rừng đổ sầm xuống đất sau nhát chém chí mạng của tui.

Giờ thì chỉ còn một.

Tui quay sang nhìn cô Gấu kiểu「Cứ để tui lo cho」. Trông cô ấy cỏ vẻ hơi hụt hẫng, quái thiệt.

「Cô sao vậy?」 Tui tò mò hỏi.

「Tôi tưởng khi anh sẽ thử chặt đứt cặp sừng đỏ khi đánh nhau với nó」 Yuna hơi thất vọng đáp.

Đừng yêu cầu tui chặt cặp sừng đỏ kia chứ, chúng cứng như sắt đó! Nếu cô Gấu đây có thể chặt chúng dễ như ăn bánh chắc tui trầm cảm luôn quá. Cái ý nghĩ 「Ài, mình chẳng là gì khi so với một thiên tài」 sẽ quanh quẩn trong đầu tui suốt mất. Bởi vậy mới nói đẳng cấp của cô ấy với tui cứ như trời với đất vậy mà!

Jade, Mel và Senia đều là những mạo hiểm giả tuyệt vời. Chỉ mình tui là bình thường thôi. Chắc tui có một quả tim sắt rồi ha.

「Xin, xin lỗi nhé, đừng thất vọng như vậy! Tui sẽ đánh hạ con lợn rừng còn lại ngay và luôn!」 Tui tự cỗ vũ bản thân.

Tui chuyển sự chú ý của mình sang đối thủ còn lại. Nó gào thét vào mặt tui, chắc là để báo thù cho người bạn đã chết nên cặp sừng của nó còn đỏ rực hơn trước nữa. Tui cần ít nhất một cơ hội nữa. Giờ chỉ còn một con, mày chính là đối tượng luyện kiếm của tao. Tui không nhường nó cho cô đâu, cô Gấu.

Chợt, một điều không tưởng bật ra khỏi miệng cô ấy.

「Tôi sẽ xử lý lũ lợn rừng quanh đây. Tôi giao Gấu Yuru cho anh, nếu gặp nguy hiểm thì cứ gọi. Gấu Yuru này, nếu Toya gặp nguy hiểm thì hãy giúp anh ta nha」 Yuna dặn dò.

Chottomate! Cô vừa nói cái gì!?

Tui nhìn chằm chằm vào cô Gấu.

「Nè nè! Ý cô là sao hả?」 Tui có hơi bực mình hỏi.

Cô có biết mình vừa nói gì không?

「Tôi không nghĩ giờ là lúc thích hợp để anh nói chuyện với tôi. Nếu phân tâm, nó sẽ vòng ra sau đánh lén anh như cách anh đã giết chết bạn của nó đó」 Yuna nghiêm giọng cảnh báo.

 

Nghe vậy, tui vội vàng tập trung vào con lợn rừng trước mặt. Đột nhiên,cả khối thịt khổng lồ lao thẳng về phía tôi nhanh như một mũi tên.

Tui may mắn nghiêng người né được trong đường tơ kẽ tóc.

Khi quay sang chỗ cô Gấu, tui chỉ thấy một con gấu đen ở đó.

Cái quái? Không lẽ vẫn còn những con khác ở đây sao? Và cô ta có thể xử lý chúng dễ như ăn bánh trong khi tui đang chật vật thế này!?

Nhưng cũng nhờ cô Gấu tui mới có một trận solo với nó. Với lại tui thấy an tâm hơn khi có con gấu của cô ấy ở cạnh. Trong tình huống này mà tui vẫn không thể chặt được cặp sừng kia thì thật quá vô dụng.

Con lợn lại gầm gừ, lấy đà lao tới chỗ tui với tốc độ kinh khủng. Tui tập trung cao độ, bước sang một bên rồi vung thanh Mithril trong tay thẳng vào cặp sừng được cường hóa đỏ lửa. KENG!! Thanh kiếm cứ bị văng ra hết lần này tới lần khác. Khó vãi. Cặp sừng dần chuyển sang màu đỏ máu, trông ngày càng đáng sợ hơn.

「Ku~u~n」

Đừng lo cho tao. Chỉ là đối tượng luyện kiếm chủ mày cho tao thôi mà. Đừng có xen vào. Cứ đứng đây xem tao được rồi.

Tui quay sang con gấu, mặt hiện vẻ lo lắng, rồi nở một nụ cười trấn an.

Tui nhớ lúc luyện chặt kiếm, có mấy lần, thậm chí là do ăn may, tui đã thành công.

Tui nhớ cảm giác đó.

Tui liên tục tung người tránh những cứ lao nhanh như xe ủi đất của con lợn và canh đúng thời điểm thích hợp.

Tui tính lặp lại chiêu cũ, né trong tích tắc sang một bên, nhưng nó đã khôn hơn và cố ý hơi chuyển mình sang phía tui di chuyển.

Chết tiệt! Không kịp rồi!

Cả người tui đập thẳng xuống đất rồi nảy lên không biết bao nhiêu lần. Má nó! Lần này bị thương nặng rồi. Tui nằm rạp trên đất, đau đớn thấu trời. Tuy cố gắng đứng dậy nhưng cả người tui đều gào thét trong đau đớn nên tui không thể gượng dậy ngay được.

Cố lên! Đứng lên! Hoặc bị con lợn khốn nạn kia tông chết!

Tui dồn toàn bộ sức lực vào tay và chân mình.

Đứng lên!

Né đi!

Tôi ra lệnh cho cơ thể đang rã rời.

Tui dùng toàn bộ sức mạnh gượng dậy. Khi thấy con lợn với cặp sừng đỏ máu lại lao về phía mình, tui biết mình chết chắc rồi. Trong lúc tuyệt vọng, một cục màu đen từ bên cạnh phóng ra và tông thẳng vào con lợn rừng.

Con gấu của cô Gấu lao thẳng vào mạn sườn con lợn. Nó vừa cứu tui! Con lợn rừng ngã ngửa ra một bên. Con gấu đen nhìn tui kêu lên 「Ku~u~n」.

「Mày vừa cứu tao một mạng đấy. Cảm ơn nhé」

Tui thật lòng cảm ơn nó.

Tui không nghĩ nó có thể cứu tui lúc này. Nghĩ tới một con gấu đang trông chừng mình cũng lạ thiệt, nhưng đúng là nó đã cứu tui một mạng.

Tui thấy bực bội vì sự vô dụng của mình. Sao tui lại yếu tới vậy?

Tui không thể chặt đứt cặp sừng của một con lợn rừng khi nó đang lao tới. Nhưng nếu tui chặt chúng lúc nó đứng im thì sao?

Tui buộc cơ thể đau đớn này phải di chuyển đến chỗ con lợn rừng đang nằm. Nó định đứng dậy nhưng cả thân hình đồ sộ ấy đang cản trở nó. Tui vội vàng lao tới, dồn sức vào đôi tay này, tưởng tượng đường kiếm trong đầu rồi vung thẳng thanh kiếm Mithril vào cặp sừng đỏ hỏn bên dưới.

KENG! BỊCH!

Cặp sừng rơi xuống đất, nhưng tui vẫn tiếp tục chém một nhát thật sâu vào cổ con lợn rừng, kết liễu nó.

Cả người nó im bặt.

.... Kết thúc rồi.

Tui nhặt cặp sừng đỏ rực trong tay.

..... Nhát chém rất ngọt. Tui bật cười trong đau đớn. Đây là nhát chém tốt nhất của tôi. Nhưng tui vẫn không thể chém rụng chúng khi nó đang di chuyển, hèn chi Jade mới nói tui sắp làm được. Tui cần phải luyện tập chăm chỉ hơn nữa.

Tui quay sang chỗ con gấu đang trông chừng mình.

「Gấu Yuru, đúng chứ? Cảm ơn nhiều nha」 Tui thật lòng cảm ơn nó.

Nghe tui nói vậy, nó cũng vui vẻ đáp 「Ku~u~n」.

Trời đất, dễ thương quá! Hèn chi Senia với Mel mới mê chúng tới vậy.

Tui nhẹ nhàng vuốt ve đầu nó và cảm ơn lần nữa. Gì vậy nè? Mềm quá! Đã quá đi!

Không có ai ở đây đúng không?

Tui liền kiểm tra xung quanh. Tui chôn mặt mình vào người Gấu Yuru khi đã chắc rằng không có ai ở đây.

Ôi trời ơi, thoải mái quá! Cảm giác này là gì? Tui đang mệt rã rời nên cảm thấy càng thoải mái hơn nữa. Nếu giờ mà ngủ luôn thì chắc ngủ ngon lắm ha. Tui không thể cưỡng lại sự hấp dẫn này, hai mắt cũng dần khép lại.

「Toya, ông đang làm gì vậy?」 Senia tò mò hỏi.

Tui lập tức mở to mắt nhìn sang nơi giọng nói phát ra. Senia đang cưỡi trên lưng một con gấu trắng ở đó.

「Sao bà lại ở đây, Senia?」 Tui lúng túng hỏi.

「Tui lo cho ông chứ sao, bởi vậy tui mới chạy tới đây giúp nè. Mà tui vừa thấy ông ôm Gấu Yuru đó nha」 Senia cười gian nói.

Bả hết nhìn tui rồi lại nhìn sang Gấu Yuru.

「Làm-làm gì có chứ!」 Tui lập túc phủ định.

Thấy tui tránh sang chỗ khác, Gấu Yuru buồn bã kêu lên 「ku~u~n」.

「Đừng như vậy mà...」

Tui an ủi Gấu Yuru.

「Ý ông là sao?」 Senia hỏi dồn.

「Ku~u~n」?

Tui hết nhìn Senia rồi lại nhìn sang Gấu Yuru.

「Hông phải vậy đâuuuuuuu!」 Tui bất lực la lên.

Tiếng la thất thanh vang vọng khắp khu rừng.

Sau đó, con gấu trắng mang Senia đến đây đi đến chỗ con gấu đen. Senia đã nhờ nó mang bả đến đây mà.

Không biết con gấu đen tên Gấu Yuru hay Gấu Kyuu, nhưng cả hai con gấu đều hiểu tiếng người, chúng nghe lệnh của chủ nhân và có thể cảm nhận được chủ nhân có gặp nguy hiểm hay không. Thật sự quá vô lý, tui không biết lũ này có phải gấu thiệt không nữa. Mà điều tuyệt nhất là bộ lông vô cùng mềm mại, một khi đã chạm vào là không muốn rời xa luôn. Cứ như cả người đang khoác lên một bộ lông hạng nhất vậy, làm tui muốn ngủ mãi trong đó.

Nhưng tệ rồi, Senia đã thấy tui ôm Gấu Yuru.

「Senia, hồi nãy tui bị thương khá nặng nên con gấu tới an ủi tui thôi」

Tui đang tìm cớ lấp liếm với Senia, người đang nghi ngờ tui.

「Rõ ràng ông rất vui vẻ ôm Gấu Yuru mà」 Senia chọc ghẹo.

「Bà nhầm rồi, làm gì có」 Tui ngoan cố chối.

「Ku~u~n」

Tui có cảm giác Gấu Yuru nhìn tôi kiểu 「Thật vậy sao?」 Chết tiệt, nó có thể hiểu tui đang nói gì. Tui không thể nặng lời được.

Senia cười tủm tỉm khi nhìn tay tui.

「Ông chặt được cặp sừng rồi hả?」 Senia thay đổi chủ đề.

Tui đang cầm cặp sừng đỏ chót của con lợn rừng trong tay.

「Ờ, nhờ có cô Gấu với Gấu Yuru đó」 Tui thoải mái thừa nhận.

「Gấu Yuru?」 Senia

Bả giật mình khi nghe thấy tên của Gấu Yuru phát ra từ miệng tui.

「Cô Gấu có 2 con gấu mà. Tui chỉ muốn phân biệt chúng thôi」 Tui cố giải thích.

「Ông toàn gọi chúng là gấu đen với gấu trắng thôi mà」 Senia cố ý vạch trần.

Bà nhớ gì nhớ dai vậy?

「Bà nhầm rồi, làm gì có」 Tui lúng túng đáp.

Tui nhìn sang Gấu Yuru.

 「Mày không qua với cô chủ của mày sao? Tao an toàn rồi」 Tui lên tiếng đuổi khéo.

「Ku~u~n」

Nó kêu lên đáp lại nhưng vẫn đứng im tại chỗ. Nhìn mặt nó, tui không biết nó không đi vì con gấu trắng đã sang chỗ cô Gấu hay nó chỉ muốn ở lại đây với tôi thôi.

「Yuna làm sao?」 Senia hỏi.

「Có vài con lợn rừng khác ở gần đây nên cô ấy đã đi xử lý chúng」 Tui trả lời.

「Vậy giờ mình sang giúp con bé đi」 Senia đề nghị.

Nghe tui nói vậy, Senia đứng dậy nói.

Chợt tui nghe tiếng cỏ cây xào xạc, cô Gấu cưỡi con gấu trắng tiếng đến chỗ này.

「Cô Gấu, cô không sao chứ?」 Tui quan tâm hỏi.

「Toya, còn anh thì sao?」

Cô ấy nghiêng đầu nhìn tui, người đang bị Senia nhìn chằm chằm.

「À, tui không sao, nhờ con gấu của cô hết đó, cô Gấu」

Khi tui nhìn sang Gấu Yuru, nó vui vẻ chạy sang chỗ cô chủ của mình. Cô ấy nhảy xuống lưng con gấu trắng rồi cưng nựng xoa đầu Gấu Yuru.

「Cảm ơn em nhiều nha」 Yuna khen.

「Ku~u~n」

Gấu Yuru vui vẻ ra mặt khi được chủ mình khen ngợi.

Tui chợt nhớ lại lúc Gấu Yuru cứu tui, nó không làm vậy vì nó muốn mà là do chủ nhân của nó đã yêu cầu nó làm vậy.

Chết tiệt, tao không nhớ nhung gì mày đâu, Gấu Yuru.

「Mấy con lợn rừng còn lại sao rồi?」 Senia quay lại chuyện chính,

「Có ba con lởn vởn gần đây nên em đã xử lý chúng」 Yuna bình thản đáp.

Cô ấy nói cứ như mình vừa đi tiêu diệt ba con sói vậy. Sau đó, cô Gấu phóng xác một con lợn ra khỏi Tay gấu, trong tay còn lại là 3 cặp sừng đỏ rực.

Tui khó khăn lắm mới lấy được một cặp, vậy mà cô ta dễ dàng có được gấp ba lần tui. Chắc cô ấy đã có được chúng lúc nó còn sức di chuyển. Còn mình thì phải nhờ Gấu Yuru đánh gục mới có được.

Đây là sự khác biệt giữa thiên tài và người thường sao? Rất khó để lấp đầy khoảng trống trình độ này.

Trước khi làm được điều đó, tui phải có đủ trình để có thể chiến đấu cùng Jade, Senia và Mel đã. Đây là một hành trình dày a. Tui cúi xuống nhìn cái sừng đỏ rực trong tay. Đây là bước đầu tiên.