Dịch và edit bởi JunnSnow
ʕ ᵔᴥᵔ ʔ
Ngày hôm sau, Toya tuyên bố mình sắp tới lò rèn của Xelo-san để hoàn thành thử thách chặt kiếm sắt, vậy là cả đám quyết định bám theo hóng chuyện cho vui.
「Mấy người hông cần đi chung đâu」 Toya đi ở đằng trước ngoái đầu lại nói, vẻ mặt bất lực.
「Tôi hông có gì để làm nên...」 Tôi thản nhiên đáp.
「Mị cũng vậy á」 Mel-san hùa theo.
「Tui nữa」 Senia-san nhanh nhảu.
「Yuna-oneechan đi đâu em đi đó ạ」 Fina vui vẻ nói.
「Em cũng vậy...」Ruimin nhỏ giọng đồng tình.
「Tui là trưởng nhóm đó」 Jade hùng hồn tuyên bố.
À, ra cả đám tụi này đều rảnh rỗi sinh nông nổi, muốn kéo nhau đi hóng hớt giết thời gian. Với lại, tôi cũng tính về sớm, đi thư giãn xíu cũng tốt.
Toya thở dài ngao ngán, lắc đầu rồi quay lưng bỏ đi, trông có vẻ đã từ bỏ phản kháng.
Cả nhóm đến tiệm rèn của Xelo-san vào sáng sớm.
「Tới rồi à」 Xelo-san nhìn cả nhóm nói.
「Tôi tới đây để thực hiện thử thách」 Toya nghiêm túc đáp.
Toya có ba cơ hội để vượt qua bài kiểm tra này. Nếu anh ta chém đôi được thanh kiếm bình thường do con trai Xelo-san làm bằng thanh Mithril của mình trong ba lần thử thì đậu. Tôi không biết vượt qua thử thách này dễ hay khó nữa. Nếu đang chơi bóng chày thì Toya chắc chắn là tay đánh bóng cừ khôi, nhưng tôi cũng không biết nữa, đây là chém kiếm mà.
「Cậu thấy mình đủ trình làm được rồi hả?」 Xelo-san hỏi
「Ông cứ chống mắt lên mà nhìn đi」
Toya rút thanh kiếm đã từng chém đứt cái sừng đỏ rực của con lợn rừng ra.
Tôi từng nghe anh ta có thể thành công sau vài lần thử. Vấn đề là tỷ lệ thành công có đủ cao hay không thôi.
「Gần đây có tin đồn về lũ lợn rừng, là cậu đã tiêu diệt chúng hả?」 Xelo-san tò mò.
「Ai mà biết được...」Toya chơi trò bí ẩn.
「Đừng có dóc, đó là công của Yuna hết」
Senia-san phũ phành vạch trần lời nói xạo của Toya.
「Ê, tui cũng góp công mà. Tui xử được hai con đó nha」 Toya giãy nảy.
「Hôm qua tui nghe ông nói là đánh lén lũ lợn từ đằng sau khi chúng đang mải tập trung vào Yuna mà ta」 Senia nói tỉnh bơ.
「Cái, cái đó...」Toya ấp úng.
「Gấu Yuru còn giúp ông xử lý con còn lại nữa mà」 Senia-san bồi thêm một cú.
「U~u...」Toya cúi gằm mặt.
「Yuna đã một mình xử lý tất cả lũ lợn rừng còn lại」 Senia-san tung đòn chốt hạ.
「... Nhưng chính tui tự tay chặt đứt cái sừng đỏ đó nha!」
Toya cầm cái sừng đỏ của con lợn rừng chỉ thẳng vào Senia-san như một bằng chứng hung hồn về chiến tích của mình.
「Yuna chặt được ba cái lận」 Senia-san thản nhiên trù dập.
「U~u...」
Toya gục ngã hoàn toàn trước những lời của Senia-san.
「Này, ta không có thời gian để nghe mấy đứa nói qua nói lại đâu. Cậu có làm hay không, nói một lời coi?」 Xelo-san hơi bực bội hỏi.
「Đương nhiên là tôi làm rồi!」 Toya ngay lập tức thoát khỏi cơn trầm cảm, chuẩn bị tinh thần cho thử thách sắp tới….
ʕ ᵔᴥᵔ ʔ
.... Và đây là kết quả của bài kiểm tra lần này.
Thất bại cả ba lần liên tiếp…
「Khoan đã, có gì đó sai sai ở đây!」 Toya tái mặt.
「Hãy cho tôi thử một lần nữa, chỉ một lần nữa thôi! Hồi nãy tôi cảm giác lưỡi kiếm đã bị chém mẻ một góc rồi!」 Toya khẩn thiết cầu xin.
「Nãy ông nói hay lắm mà?」 Mel-san châm chọc.
「Toya... Ông nói mình đã xử lý hai con lợn rừng hôm qua mà ta?」
Jade-san, bạn cùng phòng của Toya, nghi ngờ hỏi.
「Ông Xelo, làm ơn hãy cho cậu ấy một cơ hội nữa」 Jade-san đành phải xin xỏ giúp bạn mình.
Toya cũng chắp tay cầu xin Xelo-san.
「Rồi, một lần nữa thôi đó」
Xelo-san không còn cách nào khác ngoài đồng ý.
Và kết quả là... Thất bại toàn tập luôn.
Sau đó, Toya đã xin làm lại mấy lần nữa. Cuối cùng, tới tận lần thứ mười thì ảnh mới may mắn thành công, nên được tính là đã hoàn thành bài kiểm tra này.
Kết quả vầy mà ông cũng chấp nhận hả, Xelo-san?
Tỷ lệ thành công đâu đó tầm 10%.... Trong bóng chày, cầu thủ đánh bóng thành công 30% đã là tay kì cựu, còn người có tỷ lệ 10% thì đúng là dân nghiệp dư, không có cửa để vào đội hạng nhất đâu.
「Vì cái sừng đỏ nên ta cho cậu qua luôn. Jade, chỉ bảo thằng nhóc này đàng hoàng vào」 Xelo-san thở dài.
「Dạ, con biết rồi」 Jade-san đáp.
Hình như Toya đậu là do cái sừng và mặt mũi của Jade-san thì phải.
Sau đó, Xelo-san gọi Jade-san lại.
「Jade, đã chuẩn bị xong chưa? Nếu rồi thì giờ cùng ta đến Cổng kiểm định đi. Dù gì cũng phải rèn kiếm cho thằng nhóc đó nên ta muốn tham gia thử thách sớm luôn. Nhóm của cậu cũng đâu có ở lại đây quá lâu ha」 Xelo-san hỏi.
Ờ ha, giờ mới nhớ hình như cả nhóm họ được các thương gia nhờ mua đồ giùm mà.
「Không cần gấp đâu, tụi con còn ở đây lâu mà. Bất quá thì nhóm tụi con nhận thêm việc tại Guild Mạo Hiểm ở đây luôn cho tới khi thanh kiếm được rèn xong」 Jade-san nói.
「Thôi, càng sớm thì càng tốt」 Xelo-san có vẻ không muốn dây dưa.
Có vẻ họ định tham gia thử thách ở Cổng kiểm định nên cả đám quyết định đi theo hóng tiếp. Thật ra tôi cũng tò mò cái cổng đó hoạt động có ổn không.
ʕ ᵔᴥᵔ ʔ
Và rồi, chúng tôi đã có mặt trước cầu thang dài như vô tận nổi tiếng kia.
「Cho tui xin rút nha, mới thấy nó thôi đã thấy hết hơi rồi」 Mel-san ôm đầu.
「Ừa, đầu óc người xây chắc có vấn đề mới xây cái Cổng kiểm định ở tít trên đó」 Senia-san hùa theo.
Mel-san và Senia-san bực bội nhìn cái cầu thang trước mặt.
Thì ở đây toàn núi không mà, đành chịu thôi. Nhưng tôi phải công nhận là nó phiền thiệt.
「Toya, ông về nhà trọ nghỉ đi, tui biết vết thương của ông còn đau mà」 Mel-san đề nghị.
「Tui khỏe re à, nhiêu đây nhằm nhò gì! Hay để tui thi giùm cho? Tui đã vượt qua bài kiểm tra của ông Xelo rồi đó nha!」 Toya khoe khoang.
「Ôi trời, xem hàng khuyến mãi đang nói kìa!」 Senia-san thở dài, lắc đầu.
Hình như nếu Toya vượt qua bài kiểm của Xelo-san, Jade-san sẽ đồng ý đi cùng Xelo-san tham gia thử thách của Cổng kiểm định.
「Sao tự nhiên đi hứa hẹn lung tung vậy, Jade?」 Toya quay sang hỏi.
「Thôi mà, tui chỉ mong ông sẽ thành công thôi」 Jade cười gượng.
「Nếu Toya mà thành công mười lần như một thì tui sẽ quỳ xuống vái lạy luôn á」 Mel nói, vẻ mặt bất khả thi.
Nếu ảnh giỏi vậy thì cũng mừng.
「Nhưng tiếc là được có một lần à」 Senia nhấn mạnh.
「Ai mà đi tính số lần! Thành công là thành công!」 Toya cãi chày cãi cối.
「Nhưng khi chiến đấu với quái vật thì lấy đâu ra mười lần cho ông thử? Có khi nó đã làm thịt ông trước rồi」 Mel-san nghiêm túc nói.
「Mà khi ông có cơ hội như vậy thì đối thủ của ông cũng có」 Senia-san nói thêm.
Chiến đấu không phải là trò chơi xoay vòng nên cũng khó mà nói vậy. Nhưng nếu cả hai đều xêm xêm nhau thì ai cũng có cơ hội như nhau. Tuy nhiên, với một người mới, lúc nào cũng là lượt cuối đó. Nếu sức mạnh bằng hoặc đối thủ hơi nhỉnh hơn một chút, kẻ đó luôn có nhiều cơ hội để tấn công hơn. Càng nhiều cơ hội tấn công thì mình lại càng trong tình thế nguy hiểm.
Vì vậy, khi có cơ hội tấn công, hãy ra tay càng sớm càng tốt. Nếu chần chừ hoặc không đủ nhanh thì không chỉ đào mồ cho mình mà còn cho cả đồng đội của mình nữa.
ʕ ᵔᴥᵔ ʔ
Sau một thời gian dài đánh vật với cái cầu thang, chúng tôi đã có mặt trước tòa nhà chứa Cổng kiểm định.
Khắp nơi đều là mạo hiểm giả và thợ rèn đang nhốn nháo luôn. Hình như cái cổng vẫn hoạt động suôn sẻ vào ngày thứ hai. Vầy thì tôi không phải sợ chịu trách nhiệm nữa rồi.
Nhưng chán thiệt đó, vì không thể hóng coi bên trong có gì nên ở đây chỉ có những người tham gia thôi.
Mà hình như họ cũng không thích trèo cái cầu thang dài như cái sớ Táo quân đó thì phải. Nếu tôi không có trang bị Gấu thì đời nào tôi trèo lên tới trên này. Với cái thể chất yếu nhớt này không cho phép tôi leo trèo ở bất kì chỗ nào mà không có trang bị Gấu. Giá như họ chịu gắn thang cuốn, thang máy hay cáp treo thì tốt biết bao.
「Tui đi nha」 Jade vẫy tay.
「Đừng có ra sớm quá đó」 Toya dặn dò.
Nghe Toya nói, Jade-san đáp 「Ok」 rồi bước vào trong tòa nhà kia cùng Xelo-san.
「Ước gì tui cũng được tham gia...」 Toya lẩm bẩm.
「Nếu tụi này tìm cho ông một thợ rèn học việc thì ông có đi không?」 Mel-san hỏi.
Làm gì có, Toya dù gì cũng là một mạo hiểm giả rank C mà.
「Tui xin từ chối nhẹ」 Toya nhếch mép.
「Ông không muốn dùng vũ khí được rèn bởi dân tập sự sao?」 Mel-san hỏi tiếp.
「Nếu tui dùng thì kiểu gì cũng phát huy 150% tiềm lực của vũ khí mất. Vậy không tốt cho các thợ rèn tập sự lắm」 Toya nổ banh xác.
[…………]
Anh lấy đâu ra tự tin để nổ banh xác như vậy thế?
Quên, tính ổng vậy mà. Cái tính không chịu khuất phục này là điểm mạnh của Toya.
Lúc đang hóng nhóm Toya đang nói chuyện thì Jade-san đã quay về.
「Jade, ông thi sao rồi?」 Mel-san hỏi ngay.
「.... À, thì cũng được, nhưng mà cái quái gì vậy trời? Nó lạ lắm.」
Jade lắp bắp trả lời. Không lẽ ảnh gặp thử thách quá khó hả?
Sau đó, không hiểu sao Jade-san lại đi tới xoa đầu tôi.
Gì vậy? Tự nhiên xoa đầu tui chi?
「Ông Xelo, cuộc thi sao rồi?」 Toya quay sang hỏi.
「Hmm, thử thách năm nay khác xa bình thường. Hội trưởng ôm đầu mỗi khi đối thủ xuất hiện」 Xelo-san cố gắng lấp lửng.
Tại không được nói chi tiết nên họ chỉ có thể lấp lửng như vậy.
Chuyện gì đã xảy ra vậy ta? Tự nhiên tò mò ghê luôn á.
ʕ ᵔᴥᵔ ʔ
- Jade’s POV-
Tôi, Xelo-san và ông Hội trưởng cùng nhau đi xuyên qua Cổng kiểm định xuống dưới cầu thang. Trước đây tôi đã từng tham gia Cổng kiểm định một lần rồi. Từ đó tới nay chỗ này vẫn y như trước.
Trên đường đi xuống dưới, chúng tôi thấy vòng tròn ma pháp ngay trung tâm. Khi đâm kiếm vào nó cũng là lúc thử thách bắt đầu.
Khi tôi đâm thanh kiếm của Xelo-san vào vòng tròn ma pháp, nó sáng rực lên rồi một đống đất bắt đầu dâng lên trước mặt tôi. Không hiểu sao hình dạng của nó lại trông giống như một con gấu lớn vậy. Con gấu ngồi im trước mặt, như ai muốn làm gì mình cũng được.
[…………]
Mà sao lại là gấu chứ?
Xelo-san mặt không biểu cảm còn ông hội trưởng thì thở dài thườn thượt.
Tôi phải chém con gấu hiền lành đang ngồi trước mặt mình sao?
Tôi biết nó thật ra chỉ là một đống đất, một bức tượng được cường hóa bởi ma thuật. Đây là thử thách để đánh giá độ sắc bén của thanh kiếm và kĩ năng của người dùng.
Tôi tiến tới chỗ tượng gấu, siết chặt cán kiếm, dồn mọi sức lực của mình vào nó. Sau đó, tôi vung kiếm về phía tượng gấu được ma lực cường hóa. Một vết chém chéo từ vai phải xuống cắt đứt đôi con gấu.
Nó vỡ vụn ra thành từng mảnh và bài kiểm tra thứ nhất đã kết thúc.
Đột nhiên tôi thấy mình tội lỗi ghê gớm. Cứ như tôi vừa chém một thứ không nên chém vậy. Tôi tự lừa dối mình rằng đây chỉ là bài kiểm tra.
Rồi tới thử thách tiếp theo...
Lần này mà một đám gấu nhỏ xuất hiện. Tôi biết lần này nó đang đánh giá khả năng chém trúng đích các vật đang di chuyển, nhưng mà...
Đầu óc tôi loạn cả lên. Có khả năng tôi không thể xuống tay với những con gấu nhỏ này được. Hồi trước tôi tham gia thì đối thủ là những con sói mà. Giờ sao lại là gấu!?
Tôi gần như kiệt sức khi phải xuống ta với những con gấu con này.
Cảm tưởng như tôi đã trở thành một tên ác nhân vậy. Cứ như tôi đang ép chính mình phải làm chuyện xấu vậy, dù biết mình không sai nhưng cảm giác tội lỗi vẫn lấp đầy tim tôi. Cảm giác đó khiến tôi sợ run cả người.
Chắc đây cũng là thử thách, nhưng là cái tồi tệ nhất. Nếu được thì tôi không bao giờ muốn đối mặt với nó nữa.
Thử thách thứ ba là một con gấu lớn. Tôi có cảm giác mình đang chiến đấu với gấu của Yuna vậy. Tôi cố gắng giữ bình tĩnh. Tại sao mọi chuyện lại ra nông nỗi này? Chắc nó đã đọc được tâm trí tôi và ép tôi chiến đấu với gấu của con bé.
Nếu trước mặt tôi là một con gấu hoang hung dữ, tôi có thể chém chết nó không? Tôi phải giữ vững tâm trí của mình để chiến đấu với con gấu này.
Tâm trí tôi đã suy sụp, lưỡi kiếm của tôi cũng đã mòn, nhưng bằng một cách kì diệu nào đó mà tôi đã vượt qua.
Tôi thành tâm cầu nguyện: Làm ơn, đừng ra gấu nữa!
Cứ tưởng ý nguyện của mình đã thành sự thật, tuy nhiên thực tế lại rất phũ phàng.
Lần này đối thủ của tôi là một cô bé ăn mặc như một con gấu. Nó chắc chắn là Yuna mặc đồ gấu. Gì vậy? Sao Yuna lại có mặt ở đây?
Không lẽ là do sự ghen tỵ mà tôi đã giữ kín trong lòng với Yuna nên nó đã mang con bé ra đây? Tôi hạ mũi kiếm xuống, quay sang nói với Xelo-san là tôi bỏ cuộc. Xelo-san đáp lại đúng một từ 「Ờ」. Tôi đâm thanh kiếm của mình vào vòng tròn ma pháp. Sau đó, thử thách kết thúc.
「Cậu trai, cậu biết cô bé mặc đồ gấu hả?」
Khi tôi tra kiếm vào vỏ, ông hội trưởng hỏi.
「Dạ, con biết em ấy」 Tôi đáp.
Từ cách ông ấy nói, chắc hội trưởng cũng quen với Yuna.
「Vì vậy cậu bỏ cuộc sao?」 Ông hội trưởng hỏi.
「Một phần là vậy, nhưng đơn giản là tôi sợ phải đấu với con bé, dù biết rõ thứ trước mặt chỉ là hàng fake. Con bé rất mạnh, nếu tôi đấu thật và thua thì chắc tôi trầm cảm mất」 Tôi cười khổ.
「Cậu rank C đúng không? Cậu cho rằng cô bé kia rất mạnh sao?」 Ông hội trưởng ngạc nhiên hỏi.
「Rất mạnh. Tuy không rõ lắm về kĩ năng dùng dao của con bé, nhưng tôi thấy con bé dùng nó rất quen tay. Ngoài ra, con bé còn giỏi dùng ma thuật nữa. Mà trên hết là con bé có một trái tim sắt. Người trưởng thành còn phải sợ khi phải đối mặt với quái vật nhưng con bé lại không như vậy, thậm chí còn một mình đối mặt với chúng nữa. Con bé cứ như một chiến sĩ lão luyện đã quen với chiến trường vậy」 Tôi thành thật trả lời.
Thật sự, một mình. Tôi không biết làm sao con bé lại đi chiến đấu với Black viper một mình. Hơn nữa, con bé đã giải quyết Giun cát khổng lồ mà không đổ tý mồ hôi. Ngay cả con Bò cạp khổng lồ cũng chịu chung số phận. Nếu tôi chỉ có một mình thì đã co giò lên chạy thì đời nào rồi. Tôi không muốn phải đối mặt với những thứ như vậy. Tôi có thể chiến đấu như bây giờ là vì tôi có đồng đội. Khi tôi chiến đấu, họ sẽ ở bên để hỗ trợ tôi. Đồng đội sẽ gọi tôi nhờ giúp đỡ khi họ gặp nguy hiểm. Tôi có thể chiến đấu với quái vật là nhờ những người đồng đội đáng tin cậy. Nhưng Yuna thì mạnh tới mức có thể chiến đấu một mình.
Nếu chỉ nhìn bộ đồ gấu kia thì ai mà ngờ con bé lại mạnh như vậy.
Sau đó, cục sắt, giải thưởng vì đã tham gia thử thách cũng xuất hiện. Và nó là một bức tượng gấu nhỏ.
Ông hội trưởng biết Yuna nghĩa là con bé cũng có dính dáng gì đó với Cổng kiểm định này. Nhưng tôi sợ phải hỏi điều đó nên... Im lặng là vàng luôn.
Tui nhặt bức tượng sắt trong tay. Ánh sáng nơi này chợt tối dần.
「Thử thách năm nay đã tới lúc kết thúc rồi」
Ông hội trưởng trông như vừa được giải thoát.
「Có phải hơi quá sớm so với mọi năm không?」 Xelo-san ngạc nhiên.
「Cũng có lúc nó chỉ kéo dài đúng một ngày mà, dù chuyện đó cũng lâu rồi. Thôi, ta mau lên trên đi」
Ông hội trưởng vỗ lưng chúng tôi.
Khi ông hội trưởng lên trên và thông báo sự kiện đến đây là kết thúc, người tham gia kế tiếp trông bực mình thấy rõ.
Chắc không ai nghĩ năm nay lại kết thúc vào ngày thứ hai ha. Có vẻ mọi người cho rằng nó ít nhất cũng phải kéo dài từ ba tới bốn ngày.
Tôi và Xelo-san ra khỏi tòa nhà. Khi tới khu mọi người đang chờ, tôi nhìn thấy Yuna đang nhìn mình. Trong vô thức, tôi đã giơ tay xoa đầu con bé.
ʕ ᵔᴥᵔ ʔ
Mị đã về ╰(*°▽°*)╯
Nhưng thi cuối kỳ cũng tới luôn nên lịch đăng truyện sẽ không đều, mọi người thông cảm nha _(:з)∠)_
