"Giờ phải làm sao đây?"
Đối mặt với tình huống hoàn toàn nằm ngoài dự tính, Yoshino Saki – với tư cách là Chủ tọa 【M】 – ôm đầu rên rỉ. Chỉ vì sự loạn nhập của "Đại tỷ", tình hình của Cửa ải thứ hai đã bị quấy nhiễu thành một mớ hỗn độn không lối thoát.
Giống như Saki bản thể đang rên rỉ khổ sở, những "Saki tí hon" trong đầu cô cũng đang đấm ngực giậm chân vì cái tình trạng không thể thu dọn này.
'Ư ư, phiền phức to rồi.'
'Không nghĩ cách ngăn Đại tỷ lại thì toang mất thôi.'
'Chuẩn luôn.'
Cái này không được, cái kia cũng không xong, chẳng ai đưa ra được ý kiến nào ra hồn.
'Giờ tính sao đây?'
'Phải nghĩ cách gì đó chứ?'
'Ái chà chà, đang đau đầu quá nhỉ, hừm hừm.'
"...... Hả?"
''' Hả? '''
Bản thân Saki cũng như đám Saki tí hon trong não bộ, tất cả đồng loạt quay sang nhìn chủ nhân của câu thoại cuối cùng đó. Trà trộn vào giữa đám Saki tí hon đông đúc, là một cô gái hoàn toàn khác biệt.
Cô gái ấy có mái tóc tuyệt đẹp buộc đuôi ngựa sau đầu, trên người là chiếc váy liền màu xanh quen thuộc. Một người đáng yêu đến mức rối tinh rối mù, khiến Saki bất giác ngẩn ngơ ngắm nhìn.
Khoan đã, khoan đã, trọng điểm không phải ở đó. Tại sao trong đầu mình lại xuất hiện người khác ngoài những phiên bản thu nhỏ của bản thân chứ?
'Chào đằng ấy.'
"Chào, chào cậu?"
'Thế nên là, tớ đến giúp cậu đây. Nào, chạm tay nhé.'
Trong tâm trí, người chị gái đó đưa tay về phía Saki.
"Cái đó?"
'Chuyện cụ thể để sau hãy nói. Nào, chạm đi (Touch).'
"Ơ...... chạm?"
Saki muốn chạm vào bàn tay đó, cô vươn tay ra trong vô thức.
'Vậy thì, cho tớ mượn thân xác một chút nhé.'
"Hả?"
Thế rồi, ngay khoảnh khắc người chị gái ấy ung dung chạm vào tay, ý thức của Saki – cũng giống như những Saki tí hon trong đầu – đã hợp nhất lại thành một nhân cách duy nhất.
1
Sự việc xảy ra vào thời điểm ngay trước khi lượt thứ 16 kết thúc, khi đại diện các đội đã hoàn thành thử thách tại các phòng mang số hiệu ô cờ và đang quay trở lại sảnh chính.
"Hửm?"
Tôi đang nán lại sảnh chính, trong vô thức liền nhìn dáo dác bốn phía. Vừa nãy, hình như tôi cảm thấy cái gì đó...... là ảo giác sao?
Hiện tại, những người chơi đang ở lại sảnh chính chỉ có tôi đang ngước nhìn màn hình lớn trước bàn cờ Song Lục, chị Yukihime đang gục đầu trên ghế tại căn cứ của Đội Hoa Anh Đào, và 【M】 tại căn cứ Đội Tai Mèo vừa vặn đứng dậy khỏi ghế.
"Cơ mà...... sao thế hả, bé Yui?"
Kể từ sau khi mụ Creamy-ko xuất hiện, 【M】 cứ luôn miệng "ư, ư" đầy khổ não. Thế mà 【M】 đó, bây giờ lại bắt đầu ngó nghiêng khắp nơi với vẻ lạ lẫm.
"Ồ ồ!"
Rồi chẳng hiểu sao, đôi mắt cô nàng sáng rực lên như đèn pha, rảo bước đi...... à không, cô nàng chạy tung tăng khắp sảnh chính.
"Oa, đỉnh quá, lợi hại thật đấy, đúng là thế giới bên ngoài rồi!"
Nhìn thấy 【M】 dang rộng hai tay xoay vòng cực kỳ vui vẻ, tôi, Nhân viên ngân hàng Imino, nhân viên đài truyền hình, và cả khán giả trên tầng hai đều ngẩn tò te, mắt tròn mắt dẹt.
【M】 đang làm loạn dường như chú ý đến tôi đang đứng trước bàn cờ Song Lục, liền ba chân bốn cẳng chạy về phía tôi.
"Chào nhé, Juugo!"
"Chào, chào cậu?"
Cô nàng thần thái sáng láng giơ tay lên, làm tôi giật bắn cả mình. Hơn nữa bị cô nàng gọi tên thân mật như thế, tôi có chút xao động. Nếu anh Tetsu mà ở đây, chắc chắn sẽ vặn cổ tôi mất, nên tôi thấy hơi rén.
Ơ, không phải, không phải, giờ không phải lúc nghĩ cái này...... Chuyện quái gì đang diễn ra thế này? Trong lúc tôi còn đang bối rối trước thái độ thân thiện đột ngột của 【M】 – hay nói cách khác là bé Yui – thì cô nàng đã vỗ vỗ vào vai tôi.
"Ái chà, tớ thấy trên tivi rồi nhé, trông cậu nỗ lực lắm nha."
"? Cảm, cảm ơn?"
"Nhưng mà sau khi bọn tớ xuất hiện thì sẽ không suôn sẻ thế đâu nhé."
"? Hả?"
"Vậy lát nữa gặp lại nha."
Nói xong, 【M】 lại chạy đi nhẹ bẫng, say sưa quan sát khắp nơi, từ máy móc ở khu vực quay phim đến các nhân viên trường quay.
"...... Cơ mà, đây là, bé Yui sao? Cứ có cảm giác giống ai đó nhỉ......"
"Á á á."
Lúc này truyền đến tiếng hét ngắn ngủi của ai đó. Tôi tò mò quay người lại, kết quả chính tôi cũng thét lên "Á á".
Bởi vì, gã Kumagorou phục vụ trong quầy bar, đã biến thành phiên bản Kumagorou "đời thực" rồi.
Đúng vậy, trở nên chân thực đến rợn người. Nhắc đến Kumagorou, không cần nói cũng biết là người tuyết đen. Trên cơ thể mập ú mọc ra tay chân dài ngoằng, trên đầu đội chiếc mũ dài khiến người ta lầm tưởng là cái xô. Bảo đó là gấu thì ngoài lừa đảo ra chẳng nghĩ được gì khác.
Thế nhưng gã Kumagorou này, đã biến thành con gấu đen bằng xương bằng thịt. Dù nhìn từ góc độ nào cũng là gấu thật. Tuy màu sắc cơ thể vẫn đen tuyền, nhưng từ hình dáng đến bộ lông lá đều y hệt gấu hoang dã. Kumagorou phiên bản đời thực mặc đồ phục vụ, đứng điêu luyện bằng hai chân, lắc bình shaker kêu "lách cách".
Không chỉ Kumagorou phục vụ, mà cả Kumagorou đang giúp việc trong khu vực quay phim, hay Kumagorou đeo mặt nạ đang hỗ trợ điều hành cho Nhân viên ngân hàng Imino cũng biến thành một con gấu đen khổng lồ cao gần 2 mét.
Rốt cuộc cái quái gì đang xảy ra vậy?
Đúng lúc đó, đám người đã đi đến các phòng thử thách lục tục quay trở lại sảnh chính. Ngay cả lúc này, hành vi quái dị của 【M】 vẫn tiếp diễn.
"Tiểu Tensai, chào nhé!"
"! Chào, chào cô?"
【M】 tươi rói giơ tay chào, khiến vị danh thám tử kinh ngạc tột độ. Hơn nữa......
"Oa, Tiểu Tensai, ấm quá đi!"
"Cô, cô, cô dừng lại! Đừng có đột nhiên ôm lấy người ta! Chuyện, chuyện, chuyện gì thế này!"
Cái ôm bất ngờ khiến danh thám tử quay cuồng xây xẩm.
"Cái, cái này là......"
Kế đó, Hitoshi vừa quay lại sảnh chính, nhìn thấy 【M】 đang ôm cứng lấy danh thám tử, cũng đứng hình như trời trồng.
"A, Tiểu Asumi. Chào nhé!"
"? Chào, chào cậu?"
"Sau đây tạm thời tớ sẽ cùng đội với cậu, cố lên nhé! Yeah!"
Hitoshi mang theo vẻ bối rối tột độ, đập tay high-five với 【M】 đang cười toe toét chìa tay ra, trông cô nàng vui vẻ và phấn khích lạ thường.
"? Xin, xin được giúp đỡ?"
...... Cái này là, ủa a lô? Chuyện gì thế này?
Thế là, số "Vé xúc xắc" trong tay vừa vặn đã dùng một nửa, tiếp theo bắt đầu lượt thứ 20. Ngoài 【M】 ra, 6 người chơi còn lại đều ném ánh mắt đầy nghi hoặc về phía 【M】 - người có trạng thái tinh thần thay đổi rõ rệt. Nhân tiện, những người vắng mặt là đại ca Ikusaba đang ru rú trong phòng nghỉ, và mụ Creamy-ko đang đi lang thang khắp nơi, chỉ mò mặt về khi có "Trò chơi Tranh đoạt".
"Tiếp, tiếp theo bắt đầu lượt thứ 20, xin mời đổ xúc xắc theo thứ tự."
Nhân viên ngân hàng Imino vẫn chưa hết hoang mang tuyên bố. Thế là, Tensai của Đội Danh Thám Tử, chị Yukihime của Đội Hoa Anh Đào, đại tiểu thư Ageha của Đội Đại Tiểu Thư lần lượt đổ xúc xắc.
Và cuối cùng, 【M】 với tư cách là đại diện Đội Tai Mèo nhặt xúc xắc lên, lẩm bẩm một mình.
"Cái đó, đội của Juugo đổ ra '8' rồi, tớ đổ ra '4' là được nhỉ."
Hửm? Câu vừa rồi nghĩa là sao?
Trong lúc tôi còn đang bối rối, viên xúc xắc 【M】 ném ra nhảy múa giữa không trung, lăn lông lốc trên bàn cờ. Kết quả đổ ra là "1 - 3", tức là "4".
"Số đẹp mở hàng."
【M】 đổ ra điểm số y hệt như lời tuyên bố, khiến tôi á khẩu. Ủa, sao thế này? Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra?
Ngay sau khi 4 quân cờ tự động di chuyển xong, ánh đèn trong sảnh chuyển sang màu đỏ báo động.
"Trò chơi Tranh đoạt" được kích hoạt.
Những người dừng lại trên cùng một ô cờ là Đội Đại Tiểu Thư của chúng tôi, và Đội Tai Mèo của 【M】 - người vừa có biểu hiện cực kỳ "bất bình thường". Và người đại diện cho đội chúng tôi tham gia "Trò chơi Tranh đoạt" đương nhiên là người này.
"Thế giới đang vẫy gọi, ta xuất xuất xuất xuất hiện đây."
Lên sàn rồi, Quỷ vương Hắt xì. Mụ Creamy-ko rõ ràng vừa nãy còn không thấy tăm hơi, cứ đến "Trò chơi Tranh đoạt" là canh chuẩn giờ xuất hiện như một vị thần.
Mặt khác, Đội Tai Mèo cử ra một 【M】 như thể đã biến thành người khác. Creamy-ko dường như không nhận ra sự thay đổi của 【M】, cất tiếng bắt chuyện đầy khinh khỉnh.
"Hả? Cái gì, đối thủ lần này là con bé Yui à. Thế thì ta sẽ nương tay một chút......"
Vút.
"!"
Creamy-ko đột ngột lùi lại vài bước. Không đúng. Cô ta trong chớp mắt đã cảnh giác kéo giãn khoảng cách với bé Yui.
"Làm gì thế? Đi nhanh thôi."
【M】 lườm Creamy-ko một cái, quả nhiên liền rời khỏi sảnh chính.
"......"
Tôi nhìn thấy gương mặt của Creamy-ko còn trơ trọi ở lại, vô cùng kinh ngạc. Bởi vì mụ Creamy-ko, lần đầu tiên để lộ biểu cảm nghiêm túc đến vậy.
Tôi đi theo sau Creamy-ko, đến Phòng Tranh đoạt. Hơn nữa không chỉ có tôi, còn có Hitoshi cùng đội với 【M】, và cả Tensai nữa.
"Cơ mà, Tensai. Bây giờ cậu thực tế là đang hoạt động đơn lẻ, nên không đi đến phòng theo số hiệu ô cờ thì có ổn không đấy?"
"Không sao. Vừa rồi tôi đã truyền đạt với Nhân viên ngân hàng là 'Lượt này bỏ quyền' rồi."
Hoàn toàn không màng đến việc đội mình đang xếp chót bảng, chẳng tiếc việc từ bỏ cơ hội gia tăng tiền xu, biểu cảm của Tensai là sự nghiêm túc hàng thật giá thật. Cảm giác này tôi rất hiểu. Bởi vì tôi cũng vậy.
Sau khi nhìn thấy dáng vẻ vừa rồi của 【M】, một khả năng khó tin nổi lên trong một góc tâm trí tôi, dù thế nào cũng không xua đi được.
【M】 và Creamy-ko đứng đối diện nhau trước mặt Trưởng phòng Yuiga - Nhân viên ngân hàng chủ trì Phòng Tranh đoạt. Biểu cảm của cả hai đều không hề có nụ cười. 【M】 mím chặt môi thành một đường thẳng tắp, còn Creamy-ko thì lườm 【M】 cháy mắt.
"Sau đây bắt đầu 'Trò chơi Tranh đoạt'."
Creamy-ko rút ra một lá bài xem thử, lập tức chặc lưỡi. Trên đó viết là "Tập trung 11 lá" (Nervous Breakdown).
Hai người đứng đối diện nhau trước chiếc bàn số 5 được chỉ định, Trưởng phòng Yuiga mang 11 lá bài đến trước mặt hai người. Trên bài là các cặp đôi cùng chất gồm 5 bộ, cùng với 1 lá bài vẽ hình đầu lâu.
"Đây là những lá bài sử dụng trong 'Tập trung 11 lá'. Quy tắc giống với trò Trúc Xanh thông thường. Chỉ có điều lá bài quyết toán là lá bài đầu lâu này. Bất kể đang ở trong tình huống nào, khoảnh khắc lật lá bài này lên thì trận đấu kết thúc ngay lập tức. Thắng bại được quyết định bởi số cặp đôi đã lấy được trước đó."
Nói cách khác, nếu lật phải lá bài đầu lâu ngay lá đầu tiên, thì lập tức hòa nhau.
"Số xu chuyển nhượng sẽ được quyết định bởi chênh lệch số cặp đôi. Giới hạn cơ sở là 10 nhân với Số vòng, như vậy giới hạn lần này là 40 xu."
Trưởng phòng Yuiga lấy chiếc đồng hồ cát từ túi áo trước ngực ra.
"Vòng đàm phán bắt đầu."
"Bao nhiêu xu cũng được, Sansa."
Trước một câu nói của 【M】, Creamy-ko trừng lớn hai mắt. Cơ mà, vừa rồi cô ấy gọi là Sansa?
Nghe thấy câu này, Creamy-ko cười vui vẻ.
"Bao nhiêu xu cũng không thành vấn đề nhé, Nana. Dù sao quyền quyết định cũng nằm trong tay ngươi."
Tôi kinh ngạc tột độ. Creamy-ko gọi 【M】 là Nana. 【M】 không hề phủ nhận cách gọi này, chỉ nở nụ cười rạng rỡ, giơ ngón tay hình chữ V chiến thắng.
"Vậy thì khuyến mãi lớn cho cậu, trước tiên là 10 xu nhé."
Đội có số xu ít hơn được đi trước, thế nên bắt đầu từ 【M】. Nhưng vào thời điểm này, có lẽ thắng bại đã ngã ngũ. Về kết quả mà nói, 【M】 sau đó đã lật liên tiếp 10 lá.
Không hề lật phải lá bài đầu lâu, không sai một lần nào, cô ấy đã thu thập đủ 5 cặp đôi chỉ trong lượt đi đầu tiên của mình. Chiến thắng áp đảo của 【M】. Và quan trọng nhất là, cái "Thiên vận" bá đạo này, chính là bằng chứng xác thực cho chuyện khó tin đó.
"Sao thế này? Tại sao con ả nhà ngươi lại ở đây?"
Lúc bước ra khỏi Phòng Tranh đoạt, Creamy-ko hỏi 【M】, đáng lẽ phải nói là bé Yui...... không phải, là hỏi cô em Nanana.
"Tại Sansa quậy phá quá, nên tớ đến lộ mặt chút."
"Ngươi ra ngoài được rồi à?"
"Mà, về chuyện đó, tớ là người ngạc nhiên nhất đấy nhé."
【M】 gãi má cười khổ.
"Không tiếc việc chui vào cơ thể con bé Yui, rốt cuộc ngươi có mục đích gì?"
"Thì đã bảo là, tớ đến để phàn nàn với Sansa đó mà! Tóm lại, mau quay về đi."
"Hể, ta cóc thèm."
"Đừng có trưng cái bộ mặt nghiêm túc đó ra mà từ chối thẳng thừng thế chứ! Bực thật đấy!"
Đối mặt với "Mặt nạ tai mèo" đang xù lông "Khà!" lên như mèo con, Creamy-ko nhếch mép cười.
"Vậy ngươi cứ thử đuổi ta ra xem."
Nghe thấy câu nói này, 【M】, hay đúng hơn là cô em Nanana, cũng nở nụ cười rạng rỡ.
"Ngay từ đầu tớ đã định thế rồi nhé."
Nghe lời tuyên bố của Nanana, Creamy-ko cười, cười ha hả vô cùng sảng khoái.
"Thú vị đấy, cuối cùng ngay cả con ả nhà ngươi cũng ra mặt rồi. Giờ thì không cần nương tay nữa."
Nói cứ như thể trước giờ đều chỉ đang chơi đùa vậy, Creamy-ko để lại một câu "Ta rất mong chờ đấy", rồi một mình bỏ đi trước.
Thế là lúc này, tôi bắt chuyện với 【M】.
"Ờm, là em Nanana sao?"
Được tôi hỏi, 【M】 nở nụ cười rạng rỡ.
"Juugo ngốc thật đấy. Tớ không phải Nanana nha, đương nhiên là thiếu nữ mặt nạ thần bí 【M】 rồi ★."
"Không đúng không đúng, giọng điệu này nhìn sao cũng là em Nanana mà!?"
"Đàn ông dai dẳng là sẽ bị ghét đấy nhé."
"Vâng, tôi câm miệng."
"Tốt lắm."
Thông qua cuộc giao lưu này, đã có thể xác định rồi.
"Mà, nếu định giấu chuyện này thì tạm thời tôi sẽ phối hợp với cô...... Có điều, hãy nói cho tôi biết. Trước đây cô cũng muốn ra là ra được sao?"
"Không, tớ không ra được đâu. Hơn nữa lần này cũng không phải ra ngoài, chỉ là để ý thức bay đến đây, mượn tạm cơ thể này một chút thôi."
Quả thực, ở đây có lẽ là em Nanana, nhưng về ngoại hình thì nhìn thế nào vẫn là 【M】 lúc trước, là bé Yui.
"Chỉ có ý thức...... chuyện như thế, làm sao làm được?"
"Ưm, kết một cái giao kèo nho nhỏ ấy mà, với 'Thần'."
"...... Thần?"
"Ừm, thế nên tớ sẽ đuổi Sansa ra khỏi 'Trò Chơi'."
"Sansa...... cái tên này cảm giác đã nghe ở đâu rồi."
Lúc này, ở gần đó, Tensai bên cạnh Hitoshi thở dài thườn thượt.
"Cũng nên nhận ra rồi chứ. Mụ độc nhãn đó là Kurosu Sansa. Một thành viên của GREAT7 giống như Nanana các hạ."
Lúc này tôi mới vỡ lẽ. Nhớ là trong GREAT7 có một người mất tích.
'Thông báo tới các vị người chơi. Lượt thứ 20 của "Song Lục Đối Quyết" đã kết thúc, sau đây là 15 phút nghỉ giải lao. Xin nhắc lại......'
Giọng nói của người chị gái phụ trách thuyết minh trực tiếp vang lên.
"Tóm lại, là như vậy đấy. Đi thôi, Tiểu Asumi. Phòng nghỉ ở đâu thế?"
"Có thể cho tôi biết thêm một chuyện không?"
Tôi hỏi 【M】, hay đúng hơn là em Nanana - người vừa nói "Hửm, gì thế?" và quay người lại - một câu hỏi mà tôi vẫn luôn canh cánh trong lòng.
"Em Nanana, quả nhiên là vẫn muốn ra ngoài sao?"
Cái này, có lẽ là câu hỏi đầu tiên tôi từng hỏi em Nanana. Đối mặt với câu hỏi này, em Nanana do dự một lúc...... rồi mỉm cười gật đầu.
"Ừ, tớ muốn ra ngoài. Sau khi nghe chuyện của nhóm Juugo kể, tớ vẫn luôn muốn ra ngoài. Tớ rất muốn được giống như thế này, cùng làm những chuyện vui vẻ với mọi người."
"Vậy sao."
Em Nanana trong hình dáng bé Yui rời đi cùng Hitoshi chung đội. Dõi theo bóng lưng cô ấy, nghĩ đến cảm xúc mà em Nanana kể lại, tôi cảm thấy rất ấm lòng. Đồng thời, tôi cũng nảy sinh một cảm giác an tâm không tên.
Tôi cảm thấy điều này có lẽ là vì, lý do mà em Nanana muốn ra ngoài, không phải là để "tìm kiếm hung thủ sát hại mình".
*
Cách đó không lâu sau khi chia tay Nanana, Sansa đang đi một mình trên hành lang, lầm bầm tự nói.
"Hừ, giao kèo với 'Thần' sao."
2
"Được rồi, thế đấy, đây chính là mặt khác của Đảo Nanae. Ta chính là Kurosu Sansa, kẻ vì bị chơi một vố vào năm năm trước nên trên bề mặt bị coi là đã mất tích. Công việc hiện tại là vừa làm thủ lĩnh của Three Skull, vừa lên kế hoạch chi phối Đảo Nanae."
Cảm giác người này vừa tiết lộ một bí mật siêu khủng khiếp.
Địa điểm là phòng nghỉ của Đội Đại Tiểu Thư. Có mặt tại đó là Creamy-ko, tức Kurosu Sansa đang dựa ngổ ngáo vào ghế, còn tôi và đại tiểu thư Ageha thì đang đứng như trời trồng.
"Cơ mà, không ngờ ngay cả Nanana cũng mò ra được nhé. Này, Yama Juugo, ngươi giải thích xem chuyện này là sao hả."
"Cái đó, tại sao lại hỏi tôi?"
"Thằng nhãi nhà ngươi hiện chẳng đang ở phòng của Nanana còn gì."
Quả nhiên lộ tẩy hoàn toàn rồi.
"Cái đó...... tiện thể hỏi một chút, rốt cuộc cô hiểu rõ về tôi đến mức nào?"
"Hiểu đến mức ngươi không muốn biết luôn nhé."
"Tại sao, lại rõ đến thế?"
"Tại vì ta rất lợi hại."
Ừm, người này quả nhiên rất tự tin, có thể đường hoàng chọn những từ ngữ đơn giản như "lợi hại", "xuất chúng" để mô tả thực lực của bản thân nhỉ?
"Cái đó, cũng nên nói cho tôi biết đi chứ. Mục đích của cô Creamy-ko...... không phải, của cô Sansa rốt cuộc là gì?"
"Đương nhiên là 'Thanh kiếm của Nanana' rồi."
Nghĩ cũng đúng, quả nhiên là thế.
"Tiện thể, con bé Yui thì sao?"
"Tetsu sẽ đi cứu thôi, không cần ta ra tay."
Nghe câu nói tin tưởng chắc nịch vào việc anh Tetsu sẽ cứu bé Yui của cô ta, tôi bất giác nhếch mép.
"Nữ hoàng...... không, cô Kurosu Sansa. Có chuyện này mong được chỉ giáo."
Lúc này, đại tiểu thư Ageha tiến lại gần cô Sansa.
"Hả? Gì?"
"'Thanh kiếm của Nanana' cụ thể có năng lực như thế nào?"
"Ý ngươi là sao?"
"Nghe nói 'Thanh kiếm của Nanana' có nhiều loại năng lực. Và cô đã nhắm vào nó. Nói cách khác, ở mức độ nào đó, cô đã nắm rõ về năng lực của nó rồi chứ."
Cô Sansa nhìn chằm chằm vào đại tiểu thư Ageha đang đặt câu hỏi, nhếch mép cười khẩy:
"Hỏi ngược lại ngươi, phải có năng lực như thế nào mới thỏa mãn được ngươi?"
Bị chặn họng, đại tiểu thư Ageha cứng lưỡi.
"Sao thế đại tiểu thư? Ta đang hỏi ngươi đấy. Con ả nhà ngươi có nguyện vọng gì đối với Bộ sưu tập Nanana?"
"Chuyện, chuyện này......"
"Tuy ngươi hỏi về 'Thanh kiếm của Nanana', nhưng xuất phát điểm của câu hỏi là muốn xem xét khả năng Bộ sưu tập Nanana mà ta đang sở hữu có thực hiện được nguyện vọng của ngươi hay không chứ gì. Ta không cần sự thăm dò qua lại kiểu này."
Cứ như thể đang nói "Mấy cái ruột gan của ngươi ta nhìn thấu từ lâu rồi", cô Sansa bĩu môi. Con mắt độc nhất đó đúng như nghĩa đen, hoàn toàn nhìn thấu nội tâm của đại tiểu thư Ageha.
Đối mặt với câu hỏi cô Sansa đưa ra, đại tiểu thư Ageha gật đầu với cảm giác cam chịu.
"...... Phải, không sai. Dù sao cô với tư cách là Nữ hoàng, cũng đang công khai thu mua Bộ sưu tập Nanana với cùng danh nghĩa như Ichijiku Shunju."
Đây là chuyện đã nghe được hồi vụ lùm xùm "Quyền trượng của Pháp sư". Nhớ không lầm là, thu mua những món đồ cổ kỳ lạ hoặc có năng lực đặc biệt.
"Thế thì sao?"
"Tức là, cô đang sở hữu một số lượng nhất định Bộ sưu tập Nanana......"
"Thì, chuyện đó ta biết rồi. Cơ mà ngươi phiền thật đấy, mau trả lời đi. Con ả nhà ngươi muốn loại Bộ sưu tập Nanana nào?"
Đại tiểu thư Ageha cứ ấp a ấp úng mãi, dệt nên từng từ ngữ như thể đang cắn chặt môi.
"Tôi muốn Bộ sưu tập Nanana có thể chữa lành cơ thể người...... không, có thể cải tạo lại cơ thể người."
Cơ thể người...... có thể cải tạo sao?
"Hố? Lời nói thú vị đấy. Thế rồi? Rốt cuộc định dùng để làm gì?"
"...... Tôi không muốn nói."
"Con ả nhà ngươi nói năng mập mờ quá. Không có ví dụ cụ thể, ta không trả lời được đâu."
"Nói đến mức này, đã biết rồi còn gì!"
"Biết cái đầu ngươi ấy. Cải tạo cơ thể nghĩa là gì? Khiến da bọc xương thành trai cơ bắp? Tăng chiều cao 30cm? Tăng vòng ngực?"
"Không phải mấy thứ đó...... là cái mang tính căn bản hơn......"
"Thế nên mới bảo ngươi nói nguyên lý và mục đích cụ thể ra."
Và rồi sau khi khổ sở đến cùng cực, đại tiểu thư Ageha yếu ớt nói ra sự thật.
"...... Tôi có một đứa em gái, em gái 5 tuổi. Nhưng vừa sinh ra đã mang dị tật chức năng cơ thể. Y học hiện tại không có phương pháp điều trị tận gốc. Chỉ có thể sống tối đa đến 10 tuổi."
"Ông già bà già nhà ngươi không có cách gì sao, nhà ngươi là đại gia hàng thật giá thật mà, đại tiểu thư Hanachō Ageha?"
Nghe Sansa nhếch mép nói vậy, đại tiểu thư Ageha kinh ngạc.
"...... Cô, biết chuyện của tôi sao?"
"Ai biết."
Cô Sansa lấp liếm cho qua chuyện. Đại tiểu thư Ageha lắc đầu.
"Chuyện đó không làm được. Bởi vì cha ngay từ đầu đã không định để em gái sống tiếp."
"...... Nghĩa là sao?"
"Ngoài mẹ tôi - người vợ danh chính ngôn thuận - ông già còn có ba cô bồ nhí, hơn nữa người nào cũng sòn sòn một đứa. Tất cả những đứa trẻ đều thừa kế dòng máu nhà Hanachō. Chủ trương của cha chính là 'Đồ thay thế muốn bao nhiêu có bấy nhiêu, nên không cần thiết phải tốn tiền vô ích để nuôi sống phế phẩm' đấy."
Cái đó, là cái quái gì vậy?
"Trong thâm tâm cha, chúng tôi chẳng qua chỉ là công cụ để duy trì sự phồn vinh của nhà Hanachō mà thôi. Là quân cờ cho hôn nhân chính trị đấy. Về điểm này, tôi cũng không bận tâm. Tôi có giác ngộ, đây chính là số mệnh khi sinh ra làm đại tiểu thư. Thế nhưng...... duy chỉ việc vứt bỏ em gái vì lý do như vậy, tôi không thể dung thứ."
"......"
"Mẹ cũng giống như cha. Bởi vì đã sinh ra người thừa kế là tôi, nên bà cho rằng sứ mệnh của mình đã kết thúc, không còn dành bất kỳ tình yêu thương nào cho em gái nữa. Thậm chí phải nói là, bà cảm thấy em gái là vết nhơ của mình, vô cùng phiền toái nữa cơ."
Ra là vậy, đúng là cái danh gia vọng tộc nực cười. Thảo nào là khách hàng lớn do cả bố và ông nội chỉ định. Thực sự làm người ta phát cáu.
"Cho nên tôi đã đưa em gái đến hòn đảo này. Tôi tin vào khả năng biến không thể thành có thể, đã cho em gái nhập viện, cho nên, tuy chúng tôi không sống cùng nhau, nhưng tôi tin rằng, sẽ có một ngày có thể ở bên em gái đã bình phục."
Đại tiểu thư Ageha nói lên tiếng lòng, mắt ngấn lệ.
"Cha và mẹ đối với tôi mà nói hoàn toàn không quan trọng, là sự tồn tại còn xa cách hơn cả người ngoài. Nhưng em gái, duy chỉ có em gái là người thân duy nhất, theo đúng nghĩa thực sự của tôi."
"...... Dưới mắt trái có nốt ruồi đen nhỏ."
Lời lầm bầm của Sansa, khiến đại tiểu thư Ageha mở to mắt.
"Sao cô biết cái đó! Sao lại biết Hinako!"
"A, tình cờ phát hiện trong bệnh viện, sau đó bế lên giường ấy mà. Lúc đó ta còn nghĩ Đảo Nanae hiếm khi có nhóc con, ra là vậy, con nhóc đó đúng là có vài nét giống đại tiểu thư."
"Này! Đừng có dùng bàn tay bẩn thỉu đó chạm vào Hinako!"
Đại tiểu thư thực sự nổi giận với cô Sansa. Trước việc đó, cô Sansa cũng nở nụ cười khổ.
"Nói nặng lời thật đấy. Này, Yama Juugo, bọn ta có vẻ không được chạm vào đâu nhỉ."
"Xin đừng có tỉnh bơ gộp tôi với cô làm một."
"Ta bảo này, đại tiểu thư."
Cô Sansa chậm rãi đứng dậy, đứng sừng sững trước mặt đại tiểu thư Ageha.
"Gì, gì hả?"
"Sao lại có thể bô bô kể chuyện quan trọng như thế cho người khác biết chứ, đồ ngốc."
Này, lúc này mà còn chửi người ta sao! Trước việc này, đại tiểu thư Ageha cũng rất bối rối.
"Là, là cô bắt tôi nói mà!"
"Giả dụ ta là kẻ xấu xa cùng cực, ta sẽ dùng cái đó làm thóp để uy hiếp ngươi đấy nhé."
"...... Không, con người cô đã đủ xấu xa cùng cực rồi."
Rồi xong, bị đá rồi. Bị trùm phản diện đá vào ống quyển không phải chuyện đùa đâu!
"Cô Sansa, thế nào? Có manh mối gì về loại Bộ sưu tập Nanana đó không?"
"Ai biết được."
"Đợi một chút đã! Đã nghe đến mức này rồi......"
Cô Sansa giơ tay ngăn cản đại tiểu thư đang cắn chặt không buông.
"Ý của ta là, ít nhất bây giờ không thể đưa ra kết luận ngay lập tức."
"...... Có lẽ, đúng là như vậy."
Cô Sansa lấy từ túi trong của chiếc áo đen ra một tấm danh thiếp màu đen, đưa cho đại tiểu thư Ageha.
"Sau khi 'Trò Chơi' này kết thúc, ngươi hãy đến tìm ta. Sự việc để sau hẵng bàn."
"...... Tôi có thể tin cô không?"
Đối mặt với ánh mắt tìm kiếm chỗ dựa của đại tiểu thư Ageha, cô Sansa nhếch mép cười.
"Chuyện đó do con ả nhà ngươi tự quyết định. Nếu trân trọng em gái đến thế thì đừng có trông cậy vào cái gì, hãy dùng sức mạnh của bản thân mà tìm kiếm phương pháp đó, tìm cho ra nó. Nếu coi em gái là gia đình để bảo vệ, thì đó chính là nghĩa vụ của ngươi."
Câu nói này của cô Sansa, gây ấn tượng sâu sắc. Nghe thấy những lời đó, biểu cảm của đại tiểu thư Ageha căng lên, nhận lấy tấm danh thiếp từ tay cô Sansa.
"Tôi hiểu rồi."
"Lúc đến gặp ta, hãy suy nghĩ cho kỹ về ý nghĩa của việc dính líu đến ta. Ta đảm bảo sẽ cung cấp sự giúp đỡ cho ngươi, chỉ có điều, hợp tác với ta cái giá phải trả còn lớn hơn cả ký giao kèo với ác quỷ đấy nhé."
"Đến lúc đó xin được giúp đỡ."
"Câu trả lời không tệ. Mà, dù sao thì...... ta không ghét trẻ con. Sẽ không làm chuyện gì xấu đâu."
Nhìn thấy cô Sansa quay mặt đi như thế, đại tiểu thư Ageha mỉm cười nhẹ.
"...... Sao hả, Yama Juugo? Ngươi có ý kiến gì?"
Cô Sansa nhận ra tôi cứ chăm chú nhìn hai người giao lưu, có lẽ là để che giấu sự xấu hổ, liền chĩa mũi dùi sang tôi. Thế là, tôi lập tức trả lời "Không, không có gì". Quả thực đáng ngạc nhiên nhỉ...... tuy nghĩ vậy, nhưng nếu nói ra chắc chắn sẽ bị ăn đá, nên thôi bỏ đi.
"Cái đó, đại tiểu thư Ageha. Nếu tôi tìm thấy Bộ sưu tập Nanana như vậy, cũng sẽ bảo cho cô."
"Cảm ơn cậu. Nhưng chuyện này...... đừng làm rùm beng quá......"
"Tôi biết rồi. Đây là bí mật chỉ thuộc về chúng ta nhỉ."
"Cũng phải ha, tôi đánh giá cao cậu đấy, Người hầu A...... không, Juugo."
Ồ, cô ấy gọi tên tôi rồi, thấy vui ghê.
"Mà, nhưng ta sẽ đi nói lung tung khắp nơi đấy nhé."
"Này, cô Sansa! Hiếm khi bầu không khí tốt thế này, xin đừng nói mấy lời như vậy chứ!"
"Không, quả nhiên phá hoại bầu không khí mới đúng là ta."
"Cái người này thật sự là xấu tính hết thuốc chữa."
"Đương nhiên rồi ★."
Ừm, tại sao người này có thể vào lúc này lại nở nụ cười rạng rỡ như thế mà giơ ngón cái lên chứ!
"Được rồi, vấn đề trước mắt là Nanana rồi. Con ả đó từ xưa đã thích cản trở người khác rồi nhỉ."
Cô Sansa vừa lầm bầm phàn nàn, vừa rời khỏi phòng.
"Cái đó, cô đi đâu thế?"
"Chuẩn bị một chút."
"Chuẩn bị?"
"Không có gì, chẳng qua là đi thuyết phục tên sát gái thôi."
Kurosu Sansa nhếch mép, nở nụ cười ngạo nghễ.
*
'Lợi hại quá, chị Nanana!'
Chứng kiến Nanana trổ tài trong ý thức, Saki vừa vỗ tay "bộp bộp", vừa hết lời khen ngợi Nanana.
"Ái chà, không khoa trương thế đâu."
'Không có chuyện đó đâu.'
'Thật sự siêu lợi hại!'
'Ngầu đến rụng rời luôn!'
Những Saki tí hon chạy nhảy xung quanh Saki cũng tấm tắc khen ngợi.
Sau khi cho Nanana bất ngờ xuất hiện trong đầu mượn cơ thể, Saki hiện đang trải nghiệm một hiện tượng kỳ lạ. Ý thức của bản thân, bàng quan nhìn cơ thể mình tự tiện hành động, là một trạng thái vô cùng kỳ diệu.
Ban đầu vì sự việc đến quá đột ngột nên rất sợ hãi, trở nên vô cùng hoảng loạn, nhưng nhìn thấy tính cách tươi sáng và hành động vui vẻ của Nanana, tâm trạng tồi tệ đã bay biến lên tận chín tầng mây. Saki lúc này đang phấn khích không thôi, cùng với những Saki tí hon chăm chú dõi theo hành động của Nanana.
Đến giờ nghỉ giải lao, sau khi bình tĩnh lại, Saki lập tức thử hỏi Nanana.
'Cái đó, chị Nanana cũng là người của Labyrinthos sao?'
"Tại sao lại nghĩ thế?"
Là vì đã để cậu mượn cơ thể sao? Saki cảm nhận được sự ngạc nhiên thoáng qua của Nanana.
'Cái đó, vì chị Nanana vừa nãy nói, đã ký giao kèo với "Thần".'
"...... Ra là vậy, gọi Nguyện Hiện là 'Thần' chính là bé Saki ha."
'Nguyện, Hiện?'
"Không, không có gì đâu. ...... Đúng rồi nhỉ, em hỏi chị có phải là người của Labyrinthos không ấy hả, không phải đâu nhé."
'Vậy sao? Thế thì, tại sao lại đến giúp em?'
"Là xuất phát từ ý nguyện cá nhân của chị, phải nghĩ cách đối phó với Sansa. Cho nên chị đã nhờ 'Thần', cho chị mượn cơ thể của bé Saki một chút. Yên tâm đi, chị đuổi được Sansa đi là sẽ ra ngay."
'Sansa là chỉ, Đại tỷ sao?'
"A rế? Bé Saki không biết chuyện về Sansa sao?"
Sau khi nghe từ miệng Nanana về thân phận thật của Sansa, Saki thốt lên kinh ngạc.
'Đại tỷ quả nhiên là người rất lợi hại ha!'
"Ừ, đúng thế. Sansa siêu lợi hại luôn."
'Nhưng mà nhưng mà, chị Nanana có thắng được Đại tỷ không?'
Saki lo lắng hỏi, Nanana cười rạng rỡ.
"Không vấn đề. Sẽ có cách thôi."
Nanana hỏi ngược lại.
"Chuyện này khoan hẵng nói, chị muốn hỏi một câu. Bé Saki nếu lần này thất bại trong giao kèo với tư cách là Chủ tọa thì sẽ ra sao?"
Trước câu hỏi đột ngột đi thẳng vào trọng tâm của Nanana, Saki bắt đầu lúng túng.
'Cái đó...... cái này, là không được nói với người khác.'
"Không sao đâu mà, nói ở đây là được rồi."
'Không được! 'Thần' sẽ nhìn thấu hết đó!'
Những Saki tí hon cũng nhao nhao tố cáo 'Đúng rồi' 'Đúng rồi'.
"Không sao đâu mà, chị còn ghê gớm hơn cả 'Thần' nữa cơ."
'Thật, thật vậy sao! Vậy thì, chị Nanana chính là nữ thần đại nhân rồi nhỉ!'
"Không không không, nói thế thì hơi quá rồi."
Nhìn Saki cười híp mắt, Nanana cười thoải mái. Tâm trạng khá vui vẻ cũng truyền sang cho Saki. Đối với một Nanana như vậy, Saki cười một lúc, rồi trả lời câu hỏi đó.
'Cái đó...... nếu thất bại, em sẽ chết.'
"Hả?"
'Có xảy ra chút chuyện, đã vi phạm giao kèo. Cho nên để xóa bỏ thất bại, em hiện tại cần phải nỗ lực.'
"...... Ra là vậy sao."
Những Saki tí hon cũng ồn ào lên.
'Đúng thế, nhất định phải sống sót!'
'Sau đó tỏ tình với Tetsu yêu dấu!'
'Rồi cùng Tetsu ngọt ngào ân ái!'
'Ú hú!'
Nghe thấy mấy thứ mà đám Saki tí hon tự tiện tán gẫu, Saki phụt cả nước miếng, vội vàng gào lên.
'Này, không được nói cái đó!'
'A, toang rồi ạ!'
'Chuyện lớn không xong rồi ạ!'
'Mau chạy thôi ạ!'
Cứ như thế, những Saki tí hon tóm lấy những Saki tí hon đang bỏ chạy trối chết, bịt miệng các cô nàng lại. Nhìn thấy dáng vẻ hoảng hốt đó của Saki, Nanana bật cười.
"Hô hô, Tetsu là cậu ta nhỉ. Người hoán đổi với Sansa, bạn của Juugo."
'Không thể nào, tại sao chị Nanana lại rõ thế?'
"Quả nhiên là thế ha, chị nghe Juugo và Tiểu Tensai nói xong, cũng cảm thấy rất đáng ngờ."
'Tại sao các đàn anh đàn chị nhóm Yama lại xuất hiện ở đây?'
"Mà, nói ra thì dài dòng lắm. Ra là vậy, đã thế thì, cứ tìm đại tỷ đây mà tư vấn nhé. Bất cứ chuyện gì chị cũng sẽ giúp em. Bởi vì hôm nay, chị rất muốn làm Cupid đấy."
'Tại, tại sao lại thành ra thế này?'
"Ái chà, chủ đề tình yêu của Tiểu Daruku làm chị phấn khích lên rồi đây. Cảm giác hôm nay có chút cảm hứng làm Cupid đấy."
Tuy không hiểu lắm, nhưng chuyện này rất đau đầu. Saki nghĩ vậy, thế nhưng......
'Đã thế thì, đi hỏi chị Hitoshi đi!'
'Đúng đúng, rất để tâm mối quan hệ giữa chị ấy và Tetsu!'
'Nhưng mà sợ lắm, không dám hỏi đâu.'
Những Saki tí hon thi thoảng lại tán gẫu.
'Đã, đã bảo là, không được nói chuyện đó mà!'
"Hờ, sao cơ? Tiểu Asumi và Tetsu đã xảy ra chuyện gì sao?"
'Hình như có gì đó.'
'Có chuyện gì đó cực kỳ mờ ám.'
'Xin hãy nhất định điều tra cho rõ.'
'Ư gừ, đừng có tự tiện nói ra.'
Saki đuổi bắt tứ tung đám Saki tí hon đang chạy trốn. Có điều nghe thấy thỉnh cầu của đám Saki tí hon, Nanana cười rạng rỡ.
"Được, cứ giao cho đại tỷ này nhé."
"Thế này, Tiểu Asumi, cậu và Tetsu có quan hệ gì?"
"Từ nãy đến giờ cứ lầm bầm một mình, đột nhiên làm sao thế? ...... Không, tại sao chứ? Nanana?"
Địa điểm là phòng nghỉ của Đội Tai Mèo. Asumi quan sát từ bên cạnh thấy 【M】 - hay đúng hơn là Nanana - từ nãy đến giờ cứ nói chuyện với các Saki trong đầu, cảm thấy hơi rợn người, nên không dám bắt chuyện. Rồi đột nhiên tình huống lại biến thành thế này.
"Không phải không phải, Tiểu Asumi, tớ là thiếu nữ mặt nạ bí ẩn 【M】 mà."
"Không, vừa nãy chẳng phải đã nói chuyện với cậu Yama rồi sao."
"Hể, có chuyện đó hả."
Đối mặt với 【M】 đang cười tủm tỉm giả vờ không biết, Asumi tiến thêm một bước.
"Việc đến nước này, có câu hỏi muốn thỉnh giáo, Nanana và Labyrinthos có quan hệ gì? Nghe đồn rằng, Labyrinthos là kế thừa ý chí của Nanana......"
"Thật là, chuyện đó sao cũng được mà."
"Không, đối với chúng tôi, điều này vô cùng quan trọng......"
"Vậy thì, làm điều kiện trao đổi nhé. Tớ trả lời câu hỏi này, Tiểu Asumi cũng phải kể chuyện giữa cậu và Tetsu đấy nhé."
Đối mặt với cuộc giao dịch bất ngờ đưa ra, Asumi rất ngạc nhiên.
"Hả? Tại sao lại nhắc đến chuyện đó......"
"Sao nào?"
Asumi vô cùng khổ sở, và kết luận cuối cùng là.
"...... Tôi hiểu rồi, tôi sẽ nói."
"Tốt, giao dịch thành lập rồi ha. Vậy thì tớ trả lời đây, tớ đối với Labyrinthos ấy à, hoàn toàn không biết cái gì sất. Hết."
Trước câu trả lời quá mức dứt khoát của 【M】, Asumi bối rối.
"Cái này là, thật sao?"
"A, có nói dối một chút. Nhóm Tiểu Asumi các cậu...... hay đúng hơn là trong giới những người đang tìm kiếm Bộ sưu tập Nanana, những chuyện ai cũng biết thì tớ vẫn biết đấy nhé. Những người đó liên tục tạo ra các 'Di tích' trên hòn đảo này. Thế nhưng, về việc tại sao những người đó lại làm vậy, hoạt động ngầm ra sao, lý do làm thế, tớ hoàn toàn không biết."
"Vậy 'Di tích' tồn tại ở đâu, có Bộ sưu tập Nanana như thế nào, cậu biết......"
"Được rồi, ngoài những cái đó ra không trả lời. Vì tớ là trung lập tuyệt đối, nên phải giữ bí mật."
"Không, cái này rất quan trọng......"
"Câu trả lời của tớ chỉ có thế. Có gì muốn nói thì tìm văn phòng mà nói."
Bắt đầu kiểu thoái thác như nghệ sĩ thế này, 【M】 đa phần là đã không định trả lời tiếp nữa rồi. Trước thái độ đó, Asumi cũng nản lòng.
"Đã hỏi một câu hỏi vô nghĩa rồi."
Sau đó, ngược lại 【M】 lại dỗi.
"Gì chứ, dù vậy cũng là đại khuyến mãi của tớ rồi đó! Chuyện này, tớ còn chưa từng nói với cả Juugo đâu!"
"Tôi, tôi biết rồi, xin đừng giận nữa. Cảm ơn thông tin quý giá của cậu."
"Ừm, ngoài ra, chuyện này là bí mật chỉ thuộc về chúng ta, phải giữ kín với người khác đấy nhé."
"Tôi, tôi biết rồi."
"Vậy thì, tiếp theo đến lượt Tiểu Asumi rồi nhỉ."
"Không vấn đề...... Có điều trước đó tôi muốn biết, tại sao Nanana lại muốn biết chuyện của tôi và cậu Tsujifuka?"
"Cái đó mà...... Tại vì, tớ là Địa phược linh mà nhỉ?"
【M】 quay mặt sang một bên, nói năng lấp liếm, rõ ràng là rất đáng ngờ. Tuy nghĩ vậy, nhưng Asumi vẫn theo giao ước kể ra câu chuyện của mình và Tetsu.
Asumi nghĩ, dù sao chuyện về chúng tôi, chỉ cần điều tra một chút là rõ ngay thôi. Rồi, Asumi bắt đầu kể.
"Cậu Tsujifuka là bạn học thời sơ trung của tôi tại Khu trường học số 5. Tôi của khi đó được bổ nhiệm làm một trong những ứng cử viên cho chức Hội trưởng Hội học sinh. Để quyết định Hội trưởng Hội học sinh nhiệm kỳ tới, một cuộc 'Chiến tranh Hội trưởng Hội học sinh' đã diễn ra giữa các ứng cử viên được chọn. Lúc đó, người cùng với những đồng đội khác giúp đỡ tôi, chính là cậu Tsujifuka. Cậu Tsujifuka dẫn dắt các đồng đội, ủng hộ tôi. Cậu Tsujifuka thường hay nói, 'Vì công lý, vì thành tựu những điều đúng đắn'. Lý tưởng mà cậu Tsujifuka ấp ủ, theo một nghĩa nào đó cũng là lý tưởng của tôi."
Asumi hoài niệm kể lại, nhưng biểu cảm lúc này của cô trở nên u ám.
"Thế nhưng khi Chiến tranh Hội trưởng Hội học sinh đi đến giai đoạn cuối, tôi đã trúng cái bẫy đê tiện do ứng cử viên cạnh tranh lúc đó giăng ra. Tôi phải chịu sự nghi ngờ vô căn cứ...... Cậu Tsujifuka đã tin điều đó. Kết quả, tôi thua. Cùng với nỗi ô nhục dứt khoát không thể xóa bỏ. Tôi lập tức bị đuổi khỏi Khu trường học số 5, nơi đến là Khu trường học số 7. Cùng với những đồng đội cũ là Taisei, Misao, Kishitani."
"......"
"Lúc nghe được tin đồn, sự việc đã trôi qua một thời gian rồi. Cậu Tsujifuka đã gây ra sự kiện bạo lực đối với gã đàn ông gài bẫy tôi, gã đàn ông đã trở thành Hội trưởng Hội học sinh Khu trường học số 5. Kết quả, cậu Tsujifuka bị đuổi học, biệt tăm biệt tích. Tôi lập tức đi tìm cậu Tsujifuka. Nhưng tôi của khi ấy, đã không thể tìm được cậu ấy."
"Là chuyện như vậy sao."
"Duy nhất một chuyện xin hãy nghe tôi nói. Cậu Tsujifuka không có bất cứ lỗi lầm nào. Người sai...... là tôi."
Sau khi kể xong toàn bộ câu chuyện, Asumi thở dài. 【M】 dùng tay của mình, bao lấy tay của Asumi.
"Tiểu Asumi, bây giờ còn thích Tetsu không?"
"Cái! Cậu, cậu nói gì thế!"
"Có thích hay không?"
Bị 【M】 ép hỏi, khuôn mặt đã nhuốm đỏ hồng của Asumi cúi gằm xuống.
"So, so với nói là thích, thì đúng hơn là...... tôi rất kính trọng cậu ấy."
"Thật là, nói có phải lời thật lòng không đấy."
Bị 【M】 đang đùa giỡn trấn áp, Asumi đang cúi mặt nặn ra tiếng.
"Thích, thích. Rất thích......"
"Ui chà!"
"Cái đó...... hình như có chuyện giống như tỏ tình, lại hình như có chuyện giống như được tỏ tình......"
"Ớ, điều đó có nghĩa là, các cậu từng lưỡng tình tương duyệt sao!"
"Không, cái đó...... có thể là tôi hiểu lầm...... Cậu Tsujifuka có thể không có suy nghĩ như vậy...... Tôi quả nhiên, cái đó...... hình như bây giờ cũng vẫn thích cậu ấy......"
Mặt Asumi xấu hổ đỏ bừng. Mức độ xấu hổ thực sự dữ dội, thậm chí trong mắt cũng rơm rớm nước mắt rồi.
"Tiểu, Tiểu Asumi?"
"Xin, xin lỗi. Chuyện này, tôi chưa từng nói với ai cả. Bởi vì là tình cảm tôi vẫn luôn ấp ủ, không có cách nào...... kiểm soát tốt được."
Cùng với nước mắt, tình cảm tuôn trào thực sự quá mãnh liệt, ngay cả bản thân Asumi cũng cảm thấy bối rối về điều này. Asumi tìm mọi cách kiểm soát cảm xúc, cắn chặt răng, co rúm người lại, liều mạng kìm nén nước mắt. Cứ như đang sợ hãi tình cảm quan trọng vẫn còn sót lại trong tim, sau khi rơi xuống sẽ hóa thành hư vô vậy......
Asumi lau nước mắt, hít sâu một hơi, nở nụ cười.
"Xin lỗi, tôi hơi rối loạn, đã không sao rồi......? Nanana? Cậu sao thế."
Trước mặt một Asumi như vậy, 【M】...... mặt Nanana đỏ đến cực hạn, cúi gằm xuống.
"...... Cái đó, đùa giỡn cậu, xin lỗi nhé."
"Tại, tại sao Nanana lại xấu hổ!"
"Ái chà, bất giác lại thành ra thế này, nên nói là đã nghe được nỗi niềm nhung nhớ vô cùng trân quý nhỉ, hay là đáng yêu quá đi, hay là tuyệt vời quá đi, cảm giác câu chuyện này...... cái đó, tớ không nên mang tâm trạng hời hợt như thế mà đi hỏi...... Xin lỗi nhé."
"Xin, xin đừng xin lỗi! Như thế ngược lại làm tôi xấu hổ hơn đấy!"
"Không, tớ đã suy nghĩ kỹ rồi. Chuyện như thế này, quả nhiên không nên ép bạn bè nói ra...... cái đó...... xin lỗi nhé."
"Thì đã bảo là, xin đừng xin lỗi nữa mà!"
Sự xấu hổ của Nanana truyền sang cho Saki trong đầu. Saki nghĩ, xem ra, Nanana có khả năng thiếu miễn dịch với mấy câu chuyện kiểu này.
"Bé Saki, xin lỗi nhé. Cứ cảm thấy......"
'Xin đừng xin lỗi. Vì chuyện này là điều em muốn làm rõ. Thật sự vô cùng cảm ơn.'
Nhìn thấy bản thân đang xin lỗi, Saki cảm thấy một Nanana đang lầm bầm "Hu hu, người thời nay chủ động thật đấy" rồi đỏ mặt cúi đầu là một người vô cùng đáng yêu.
Và rồi Saki đã hiểu. Chuyện quá khứ của Tetsu. Người mà Tetsu từng thích. Và, tình cảm của người hiện tại cũng vẫn thích Tetsu.
"Tóm, tóm lại, tớ sẽ nghĩ cách đuổi Sansa đi! Duy chỉ chuyện này! Duy chỉ chuyện này cứ giao cho đại tỷ đây nhé!"
Nanana khuôn mặt đỏ bừng dùng việc khẳng định mình là chị để lấp liếm, hơn nữa còn vô cùng liều mạng.
3
Hiệp sau của Cửa ải thứ hai "Song Lục Đối Quyết" bắt đầu.
Lượt thứ 21, 【M】, hay đúng hơn là em Nanana, thể hiện cái Thiên vận mà cô ấy sở hữu.
"Do có quân cờ dừng lại ở cùng một ô nhỏ, bắt đầu 'Trò chơi Tranh đoạt'."
Đổ ra con số giống hệt với Đội Đại Tiểu Thư của chúng tôi. Đơn thuần là ngẫu nhiên? Mới không phải thế. Dù sao thì 3 lượt liên tiếp sau đó của em Nanana đều như vậy, nên cô ấy đang làm cùng một việc. Nói cách khác, kể từ lượt thứ 20 cuối hiệp đầu, đã diễn ra liên tiếp 4 lần "Trò chơi Tranh đoạt".
'Rốt cuộc là chuyện gì thế này, tình trạng "Trò chơi Tranh đoạt" liên phát này. Hơn nữa Mặt nạ tai mèo của Đội Tai Mèo, đang vươn lên mạnh mẽ với 4 trận toàn thắng.'
Giọng nói của người chị gái phát thanh viên vang vọng khắp sảnh chính. Đúng như chị ấy nói, vươn lên mạnh mẽ.
Cùng với từng lượt trôi qua, số vòng đang tăng lên, mà Đội Đại Tiểu Thư đang đứng đầu bảng của chúng tôi không có sức kháng cự lại việc sụt giảm tiền xu.
Thế nhưng trong tình huống này, tôi cảm thấy một cảm giác khác thường kỳ lạ. Đối thủ là em Nanana, cô Sansa liên tục tham gia "Trò chơi Tranh đoạt" quả thực đang thua, thua không ngừng. Nhưng, cách thua rất vi diệu.
Thời điểm tôi nhận ra cảm giác khác thường trong cuộc đối đầu của hai người, chính là lúc lượt thứ 24 tiếp theo sắp bắt đầu.
Em Nanana đã làm một việc vô cùng kỳ lạ.
"Được rồi, hết giờ."
Cô ấy hét lên câu đó. Rồi, 【M】, tức là em Nanana, nói khẽ với những người chơi đang bối rối:
"Thế thì, bây giờ mời tất cả mọi người trừ Đội Đại Tiểu Thư tập hợp lại. Tiếp theo sẽ bắt đầu giải thích về 'Người hầu B'."
*
"Vậy thì, Nanana...... đính chính, 【M】 các hạ. Tại sao lại bắt chúng tôi đeo găng tay bóng chày?"
Nghi vấn Tensai đưa ra rất hợp lý, là chỉ việc Tensai, Asumi, Hart, Yukihime được 【M】 triệu tập phải đeo những chiếc găng tay bóng chày mà Kumagorou phiên bản đời thực kiếm đâu ra đó.
"Được rồi, mọi người che miệng lại. Tưởng tượng như đang trên bục ném bóng trong trận đấu nhé."
【M】 giơ ngón tay cái với một Asumi đang bối rối, một Yukihime đang ngơ ngác, một Hart đang rất phối hợp "Vậy tôi phụ trách chốt gôn 3", rồi nói tiếp "Vậy tớ sẽ là người ném bóng ha".
"Hy vọng có thể cho chúng tôi biết lý do."
Yukihime tuy nghe theo chỉ thị dùng găng tay bóng chày che miệng, nhưng không thể chấp nhận hành vi này.
"Cái này là để đề phòng Bộ sưu tập Nanana của Sansa đấy."
Lúc này, biểu cảm của mọi người đột ngột thay đổi. Người đặt câu hỏi cho 【M】, là Yukihime.
"Cựu Người hầu B, rồi Tân Người hầu B đằng kia...... dùng tên thật là được rồi nhỉ...... Bộ sưu tập Nanana mà Kurosu Sansa nắm giữ, không phải là thứ hoán đổi với người khác sao?"
"Điểm này không sai đâu. Cái 'Cựu Người hầu B' đó, chiếc vòng trên tay phải Tetsu và chiếc vòng Sansa hiện đang đeo trên tay trái là một cặp Bộ sưu tập Nanana. Năng lực cũng đúng như đã nói, là năng lực khiến hai người hoán đổi. 'Trò Chơi' lần này vì tồn tại quy định người chơi chỉ được mang theo một món Bộ sưu tập Nanana, nên Tetsu tất nhiên chỉ mang theo chiếc vòng đó. ...... Thế nhưng, Sansa thực hiện hoán đổi thì không phải vậy."
"Hừm, điều này có nghĩa là, Kurosu Sansa sau khi hoán đổi, đã thực hiện hoán đổi với Tetsu trong trạng thái không chỉ có chiếc vòng đó, mà còn mang theo một món Bộ sưu tập Nanana nào khác nhỉ."
"Chính xác." 【M】 gật đầu trước suy đoán của Tensai. Có điều Yukihime lập tức phản bác.
"Xin đợi một chút. Món Bộ sưu tập Nanana đó không phải chỉ có thể hoán đổi người thôi sao? Hiện tại Kurosu Sansa, đang mặc bộ đồ đen giống với Cựu Người hầu A."
"Điểm này vốn dĩ đã không đúng. Cái đó có thể hoán đổi bao gồm cả những thứ trên người sử dụng."
"Nói cách khác, bộ đồ đen mà Kurosu Sansa hiện đang mặc, với cái mà Người hầu B mặc không phải là một, mà là Kurosu Sansa đã mặc sẵn từ trước?"
"Không sai. Mà, tuy không hiểu lắm tại sao lại làm thế thôi."
"Vậy Bộ sưu tập Nanana của Kurosu Sansa rốt cuộc là cái gì?"
【M】 chỉ vào mắt trái của mình.
"Cái bịt mắt đó, cái đó là Bộ sưu tập Nanana."
"Bịt mắt, sao?"
"Ừm. Tuy đã gia công trên hoa văn nên không thể phân biệt ngay lập tức, nhưng vừa rồi tớ cuối cùng cũng nhìn thấu rồi nhé. Món Bộ sưu tập Nanana đó là 'Bịt mắt trộm nhìn', tên chính thức là 'Ma Nhãn của Krotz'. Sau khi đeo vào, có thể dùng góc nhìn của người khác để nhìn mọi vật."
"Dùng góc nhìn của người khác nhìn mọi vật?"
"Ví dụ như, bây giờ mọi người đang nhìn tớ thế này đúng không? Sansa có thể nhìn thấy cảnh tượng này."
"Hừm, cũng có nghĩa là, có thể đánh cắp tầm nhìn của người khác sao."
【M】 gật đầu với Tensai.
"Chắc là, Sansa hiện tại cũng đang đánh cắp tầm nhìn của tớ, đang nhìn trộm chúng ta nói chuyện."
"Ngay cả giọng nói cũng nghe thấy sao?"
Hart hỏi.
"Không đâu. Có điều Sansa biết thuật đọc môi, nên phải nhận định rằng, đối thoại thông thường sẽ bị lộ."
"Xin chờ một chút. Chuyện như thế có thể làm được sao? Ví dụ như cô Sansa đánh cắp tầm nhìn của tôi đọc chuyển động môi của cô 【M】, nhưng chuyển động môi của bản thân tôi bị đánh cắp thì đâu có nhìn thấy được."
"Vậy thì, cũng đánh cắp tầm nhìn của tớ là không thành vấn đề rồi."
"Vậy, có thể đồng thời đánh cắp tầm nhìn của nhiều người sao?"
"Về cơ bản chỉ có thể đánh cắp của một người, nhưng sau khi thành thạo có thể tiến hành chuyển đổi trong nháy mắt."
"Không ngờ lại có thể nghe trộm...... không, nhìn trộm cuộc đối thoại của người khác như thế."
"Sansa dường như vẫn luôn dùng đấy, món Bộ sưu tập Nanana đó."
Nghe thấy những lời này, Yukihime cười khẩy.
"Như vậy là giải khai được một bí ẩn rồi nhỉ. Nói cách khác, Kurosu Sansa trong trận '13 đôi bắt lá bài lẻ' (Old Maid) với Ikusaba đó, chỉ là đánh cắp tầm nhìn của Ikusaba hoặc Nhân viên ngân hàng thôi sao. Ảo thuật chỉ cần vạch trần được mánh khóe, thì chẳng đáng nhắc đến nhỉ."
Nghe những lời coi thường của Yukihime, 【M】 trầm giọng xuống.
"Nếu thực sự nghĩ thế, là tuyệt đối không thắng được Sansa đâu nhé, Tiểu Yukihime."
"Cô gọi ai là Tiểu Yukihime. ...... Câu đó nghĩa là sao?"
"Cậu phạm sai lầm căn bản rồi. Sự lớn mạnh của Sansa, không phải ở phương diện này."
"Vậy, cô nói Kurosu Sansa mạnh ở chỗ nào?"
"Về cơ bản cái nào cũng mạnh...... Nhưng nếu chỉ bàn về lần này, thì chính là diễn xuất nhỉ?"
"Diễn xuất?"
"Tất cả mọi hành động của Sansa đều có thể phát huy hiệu quả lớn nhất."
"Không hiểu ý cô."
"Vậy thì nói cho dễ hiểu chút, Sansa về cơ bản mạnh cỡ Trùm cuối ấy. Cô ấy ngay từ lúc bắt đầu chiến đấu sẽ tung ra ầm ầm các hiệu ứng xấu (DeBuff) với độ chính xác cực cao. Đợi đến lúc chú ý, thì đã trúng tất cả các trạng thái bất thường rồi, hơn nữa cảm giác tất cả các chỉ số đều biến thành 0. Cho nên cấp độ có cao thế nào, đối với Sansa mà nói đều không quan trọng."
Nghe Yukihime lầm bầm "Quả thực vô cùng dễ hiểu nhỉ", 【M】 tiếp tục giải thích.
"Sansa đặc biệt giỏi nhìn thấu tâm lý đối thủ. Hơn nữa độ chính xác tương đối cao. Dù là biến hóa tâm lý cực kỳ nhỏ cũng tuyệt đối không thoát khỏi mắt cô ấy. Chắc là chỉ cần bị nhìn thấu một lần, thì sẽ bị nhìn thấu mãi. Sau đó cộng thêm diễn xuất vào nữa, thì sẽ thế nào đây? Đối phương sẽ bị Sansa mê hoặc, hoặc là nảy sinh sợ hãi đối với Sansa. Giống như Tiểu Yukihime hiện tại vậy."
"Cô nói lời ngớ ngẩn gì thế......"
"Tiểu Yukihime. Cậu hiện tại vô cùng sợ hãi Sansa đúng không? Cậu sợ ánh mắt của cô ấy, cảm giác trái tim mình bị nhìn thấu, không thể bình tĩnh được."
"Cái này......" Biểu cảm của Yukihime tràn đầy dao động.
"Đấy chính là độc của Sansa. Dồn ép đối thủ vào đường cùng. Khiến đối thủ phán đoán sai lệch. Khiến đối thủ ngay cả những việc đương nhiên cũng không thể phán đoán."
"Mới không có chuyện đó! Tôi lúc nào cũng bình thường!"
Bên cạnh một Yukihime hiếu thắng, Hart lắc đầu.
"Yukihime, cô hiện tại quả thực không phải cô của thường ngày. Bản thân cô cũng không phát giác ra sao?"
"Không đúng! Tôi......"
"Nếu là bình thường, cô sẽ có thể kiểm soát cảm xúc của mình, nhưng hiện tại cô không làm được đúng không? ...... Bị chỉ ra thế này mới lần đầu tiên cảm thấy sao?"
Đối mặt với lời chỉ trích của 【M】, Yukihime muốn mở miệng nhưng rồi lại ảo não cúi đầu. 【M】 nói không sai, đối với chuyện này, Yukihime cuối cùng cũng có cảm giác về bản thân.
"Sansa sẽ gieo độc vào sâu trong tâm lý đối phương. Cho nên nhổ độc ra thực sự rất khó khăn."
"Vậy thì, phải làm sao mới được?"
"Cách nhanh nhất hiệu quả nhất chính là điều chỉnh tâm thái. ...... Tuy nói vậy, nhưng không phải là điều chỉnh một chút, mà là thay thế triệt để hơn. Sau khi chiến đấu với Sansa sẽ vô cùng tức giận, cảm thấy phẫn nộ đối với Sansa, ý thức vô cùng rõ ràng, nhưng đây là điều tồi tệ nhất. Cho nên để né tránh điểm này, sau khi đối quyết với Sansa xong, lập tức chạy trốn cũng là một thủ đoạn đấy. Để loại bỏ những tưởng tượng về Sansa, hãy đến môi trường không có Sansa, tập trung vào việc khác."
Lúc này, Yukihime chú ý tới.
"Lẽ nào nói......"
"Đúng, đây chính là cách làm của Hiiyo đấy."
Ánh mắt của tất cả mọi người chuyển hướng về phía trước tầm nhìn của 【M】. Ở nơi đó, là bóng dáng của Ikusaba Hiiyo với mái tóc ngủ rối bù.
"Trong lúc tôi chợp mắt, dường như đã xảy ra chuyện vô cùng ghê gớm nhỉ."
"Còn tưởng cậu làm gì trong phòng nghỉ, là đi ngủ sao?"
"A, bởi vì tư duy của bản thân loạn hết cả lên. Lúc trở nên không thể tự phanh lại được, thì chỉ còn cách thay đổi xu thế. Cho nên ngủ một giấc để reset tâm trạng. Có điều vẫn còn sót lại một chút nhỉ."
Ikusaba chỉ vào tóc mai, nhận lấy chiếc găng tay bóng chày mà Kumagorou phiên bản đời thực đưa tới. 【M】 lườm Ikusaba đang che miệng lại.
"Lâu rồi không gặp, Hiiyo."
"Tôi đã xem mẩu giấy Tensai để lại rồi...... Không ngờ cô thực sự ra mặt đấy."
Tuy Ikusaba cười khẩy, nhưng trong ánh mắt có thể thấy được tâm lý cảnh giác mười phần.
"Tớ hiện tại sẽ không đấm cậu đâu. Tại vì ngón tay của cô bé cho tớ mượn cơ thể này sẽ gãy mất."
Đối mặt với cái lườm của 【M】, Ikusaba cười khổ "Rốt cuộc là muốn đấm tôi nghiêm túc đến mức nào thế", rồi nói:
"Thế rồi? Rốt cuộc, cô đến đây là để làm gì?"
"Đuổi Sansa đi. Sau đó trả lại ván cờ hỗn loạn này về nguyên trạng."
"Trả lại, nguyên trạng?"
Sau đó 【M】 kể ra kế hoạch của mình, tất cả mọi người đều vì đó mà kinh ngạc.
"Làm thế cô có lợi lộc gì?"
"Hiiyo vẫn chứng nào tật nấy ha. Không có thứ đó đâu. Chỉ là tớ không thể tha thứ được."
"Cô cũng chứng nào tật nấy thôi. Vẫn ấu trĩ như thế, buồn nôn như thế. ...... Có điều, từ tình hình hiện tại, nên giao cho cô đi. Rất đáng tiếc, tôi không dọn dẹp nổi Kurosu Sansa."
Nhìn thấy thái độ khó chịu của Ikusaba, 【M】 lộ ra biểu cảm ngạc nhiên.
"Hiiyo, cậu thay đổi tâm thái thật sự rất nhanh nhỉ. Đang lo được lo mất sao?"
"Bỏ công sức vào việc không làm được chẳng qua là phí công vô ích."
"Liên tục thử những việc không thể, rồi cũng sẽ có lúc đột phá thôi."
"Cái đó không đúng. Trước tiên phải tìm cách khiến việc không làm được trở thành có thể. Sau khi trở nên có thể rồi hãy bỏ công sức vào. Như thế mới là cách làm thông minh, hiệu quả. Thế là trước mắt có kẻ có thể thực hiện mục đích này, đương nhiên là phải sử dụng cho tôi rồi."
"Cách nói chuyện của cậu đúng là làm người ta phát cáu."
"Vậy quyết định thế nhé. 【M】, cứ làm theo lời cô nói đi."
4
"Chịu không nổi, Nanana cái con ả đó, thế mà lại lải nhải bóc mẽ người khác."
Lúc người của đội khác ở đối diện không hiểu sao lại đeo găng tay bóng chày thì thầm to nhỏ, Sansa đi đến gần chiếc ghế tại căn cứ, khó chịu nhìn lên trần nhà. Cơ mà, thế nghĩa là sao? Mà, khoan nhắc chuyện này, đây là một cơ hội tốt, nên hỏi trước những chuyện muốn hỏi đã.
"Cô Sansa, có thể hỏi một câu không."
"Sở thích của ta là tham gia hoạt động công ích mang tính cống hiến."
"Cái đó tuyệt đối là nói dối nhỉ? ...... Cái tôi muốn hỏi không phải là cái đó đâu."
"Vậy ngươi muốn hỏi gì?"
"Từ lúc nãy, trong 'Trò chơi Tranh đoạt' với Nanana...... với 【M】, cô không làm gì sao?"
"Ta đang làm đấy chứ, đang thua đẹp toàn tập đây. Không nhìn thấy chút ánh sáng chiến thắng nào nhé."
Cô Sansa rõ ràng thua thảm hại nhưng lại cười trộm. Cho nên tôi thử hỏi thế này.
"Cố tình thua sao?"
Trước điều tôi chỉ ra, tiếng cười của cô Sansa im bặt.
"Hờ, ánh mắt sắc bén đấy."
Đại tiểu thư Ageha nghe thấy đối thoại của chúng tôi liền kéo tay áo tôi.
"Chuyện là sao, Người hầu A?"
"Ái chà, hoàn toàn không hiểu nổi."
"? Cái gì thế này? Không phải cậu nói sao."
"Thế nên thấy rất khó chịu. Cứ cảm thấy là lúc muốn thắng thì thua, lúc muốn thua thì thắng...... Tóm lại cảm thấy rất kỳ lạ."
Trong "Trò chơi Tranh đoạt" giữa em Nanana và cô Sansa trước đó, cô Sansa toàn bộ bại bắc, tiền xu mỗi lần đều liên tục bị cướp đi. Nhưng quá trình lại không hề diễn ra một chiều. Cho nên nói một cách nghiêm túc, không tính là luôn thua.
Thế nhưng tôi không cảm thấy điều này là không thể tin được. Dù sao đối thủ cũng là em Nanana sở hữu Thiên vận mạnh nhất. Hồi chơi Đại Phú Hào (Daihinmin) với em Nanana, tôi hoàn toàn không thắng nổi. Không chỉ Đại Phú Hào, bất kể chơi điện tử hay gì cũng thế, lấy em Nanana làm đối thủ thì chưa bao giờ thắng.
Vậy tại sao cô Sansa có thể thắng được đến mức độ đó? Tôi muốn biết nguyên nhân. Cô Sansa nhìn chằm chằm tôi, giơ hai ngón tay trái lên.
"Phương pháp đánh bại Nanana cơ bản có hai cách. Một là đè Nanana xuống. Hai là dụ Nanana chủ động bỏ chạy."
"Đè xuống...... còn có dụ cô ấy chủ động bỏ chạy?"
"Trong yếu tố vận may mà con người cần trang bị, có nhịp điệu cơ thể của người đó. Ngày tháng có chia ra may mắn và xui xẻo, hôm nay bói ra là ngày may mắn, thì ngày này sẽ trở thành ngày may mắn đúng không?"
"Chuyện này tôi hiểu. Nhưng dính đến em Nanana, chẳng phải hoàn toàn không liên quan sao. Bởi vì em Nanana sở hữu cái Thiên vận vượt xa cả cường vận. Lúc nào cũng đứng nhất, theo một nghĩa nào đó đã là cấp thần rồi đấy."
"Nanana quả thực sở hữu Thiên vận khó tin. Có điều, trong vận may của Nanana cũng tồn tại nhịp điệu."
"Là vậy sao?"
"Ta, người đối với Thiên vận của Nanana lúc sinh thời có thể nói là nhìn đến phát nôn, đã đúc kết ra vận may của Nanana có 3 trạng thái."
"3 loại?"
"Siêu tốt, bình thường, siêu tệ."
"Ra là vậy."
"Đầu tiên là lúc siêu tốt, so may mắn với Nanana 100% sẽ thua."
"Mà, nghĩ cũng biết."
"Tiếp theo là lúc bình thường. So may mắn với Nanana 100% sẽ thua."
"......"
"Cuối cùng là lúc siêu tệ. So may mắn với Nanana 95% sẽ thua."
"Không không không không, nói nghiêm túc đấy, cái này chẳng phải bất luận trạng thái nào cũng không thắng được sao! Hơn nữa, trạng thái bình thường 100% sẽ thua, cho dù siêu tệ cũng 95% sẽ thua, khó tin quá!"
Quả nhiên Thiên vận của em Nanana mạnh quá mức rồi. Có điều, lúc này cô Sansa bật cười.
"Ngươi ngốc à. Nên trả lời thế này chứ."
"Sao, sao cơ?"
"Lúc Nanana trạng thái siêu tệ, so may mắn có thể sẽ thua. Đây mới là trọng điểm đấy."
"Nhưng cái này chỉ có 5% không phải sao."
"Trong 20 lần cũng có thể thắng một lần. Như thế sự việc đơn giản rồi. Chỉ cần mỗi lần đều tiến hành cuộc đối quyết 1 lần trong 20 lần đó là được."
"?"
"Đây là cái thứ nhất, phương pháp đè Nanana xuống."
"...... Mà, đạo lý tôi hiểu rồi...... Nhưng chuyện như thế thực sự làm được sao?"
"Khá khó đấy. Ta cũng chỉ thành công 3 lần."
Cũng thành công 3 lần rồi cơ đấy.
"Vậy nên gợi ý thứ 2. Khiến Nanana chủ động bỏ chạy khỏi cuộc đối quyết có thể thắng là được. Nói cách khác, để con ả tự diệt."
"Tự diệt?"
"Phương pháp khiến kẻ chỉ có may mắn câm miệng, muốn bao nhiêu có bấy nhiêu. Bởi vì loại người này luôn chìm đắm trong vận may của bản thân. Có điều chỗ khó nhằn nhất của Nanana là ở chỗ, con ả hoàn toàn không dựa dẫm vào Thiên vận của mình. Con ả sẽ vận động toàn bộ não bộ, tìm kiếm cơ hội thắng, sau đó tung ra Thiên vận của mình vào lúc quan trọng nhất. Cho nên chắc là dù có toan tính đủ đường, đến cuối cùng tiến hành đối quyết thực lực, đa phần vẫn sẽ bị con ả đó đập cho nát bét."
"...... Hả."
"Cho nên, chỉ cần đập nát con ả trước lúc đó là được."
Xem ra màn giải thích kết thúc rồi. Đại tiểu thư Ageha bên cạnh tôi hoàn toàn cứng đờ. Tiện thể, tôi và đại tiểu thư Ageha cũng cùng chung tâm trạng.
"Xin lỗi, hoàn toàn không nghe hiểu."
"Tại vì đầu óc nhà ngươi không dùng được đó, đồ ngốc."
Đến cuối cùng tôi vẫn bị gọi là đồ ngốc, nhưng tôi cảm giác có thể hiểu được, cô Sansa dường như có lý luận độc đáo của riêng mình. Mà, cứ coi là vậy đi.
"Ái chà, xem ra cuối cùng cũng bàn bạc xong rồi nhỉ."
3 đội bàn bạc xong chia nhau mỗi người một ngả...... Cơ mà, đại ca Ikusaba sống lại từ lúc nào thế nhỉ. Rồi một lúc sau, nhìn thấy tình hình các đội chiếu trên màn hình lớn, tôi kinh ngạc tột độ.
"Cái này là......"
Đội Tai Mèo, Đội Danh Thám Tử, Đội Hoa Anh Đào số xu trở nên gần như bằng nhau. Số xu bình quân hóa, điều này cũng có nghĩa là, 3 đội đã tiến hành "Giao dịch" sao? Mục đích ở đâu?
Thế rồi cô Sansa nhếch mép cười.
"Định triệt tiêu bản thân sự can thiệp của ta sao. Cũng thú vị đấy chứ."
*
Lượt thứ 24. Hiện tại, Sansa và Nanana tiến hành trận chiến thứ 5 liên tiếp trong "Trò chơi Tranh đoạt".
"Trò chơi Tranh đoạt" lần này là "Đối quyết Poker 5 ván" (Five-card Draw).
Đầu tiên hai người trong cuộc đối quyết Poker này nhận được mỗi người 10 xu chíp (phỉnh). Quy tắc là đặt từng xu chíp sở hữu ban đầu lên bàn để cược. Đổi bài một lần. Sau đó, hai bên sở hữu quyền tố thêm (raise) đơn vị 2 xu chíp, một khi đối quyết đạt thành, sẽ tiến hành đối quyết bằng số xu chíp.
Và kết quả đối quyết, chính là chênh lệch số xu chíp cuối cùng. Hiện tại lượt thứ 24, số vòng là "6", tối đa 1 xu chíp tính là 30 xu tiền mặt.
Lúc này 【M】, tức là Nanana sở hữu quyền quyết định, tuyên bố cơ sở là 30 xu. Do là đối quyết thông qua chênh lệch số xu chíp, nếu cướp hết toàn bộ xu chíp của đối thủ, tổng cộng sẽ là chênh lệch 20 xu chíp. Nói cách khác, tối đa sẽ biến thành cuộc so tài 600 xu.
Đối quyết bắt đầu.
Sansa vẫn chứng nào tật nấy, mượn bộ bài từ tay Nhân viên ngân hàng Yuiga Isshin đang đảm nhiệm vai trò Chia bài (Dealer), xem qua toàn bộ hoa văn của 52 lá bài một lượt. Sansa trả lại bộ bài. Isshin cẩn thận xào bài, rồi chia cho Sansa và Nanana mỗi người 5 lá.
Giống như Nanana đã nói với những người chơi khác, Sansa có thể thông qua chiếc bịt mắt đeo bên mắt trái - Bộ sưu tập Nanana "Ma Nhãn của Krotz" - để đánh cắp tầm nhìn của người khác. Hiện tại, tầm nhìn mà mắt trái Sansa đang đánh cắp, là tầm nhìn mắt trái của 【M】, tức Nanana trong hình dáng bé Yui đang ngồi đối diện.
Mắt phải của Sansa bắt lấy Nanana ở chính diện, mặt khác, mắt trái là bản thân mình trong mắt Nanana. Lúc mới sử dụng, tình trạng hai mắt trái phải nhìn thấy hai tầm nhìn song song này khiến Sansa đau đầu, nhưng hiện tại đã quen rồi.
Đối với tầm nhìn của Nanana trong con mắt trái này, những lá bài trong tay Nanana chiếu vào. Lúc này, Sansa xóa bỏ biểu cảm của mình.
Bởi vì bài trong tay Nanana, chỉ có thể xác nhận được 2 lá. 5 lá bài xếp chồng lên nhau, chỉ có lá đầu tiên lộ ra hoàn toàn, xác nhận được 2 lá ở ngay phía trước nhất. 3 lá còn lại giữ nguyên trạng thái, không thể xác nhận.
Tại sao?
Bởi vì Nanana thừa biết Sansa đang chiếm đoạt thị giác của mình. Nói cách khác, đây là sách lược của Nanana đối phó với Sansa. Trong tình huống này, trong lòng Sansa vui mừng khôn xiết.
Cũng thú vị đấy chứ.
Sansa vừa bày ra biểu cảm như không có chuyện gì, vừa xác nhận bài trên tay mình. Trạng thái không tệ. Có 3 con K (Sám cô K). Ngoài ra là 5, 8. Không nghi ngờ gì là bài có thể quyết thắng.
Sau đó lại từ 2 lá bài nhìn thấy trong tầm nhìn của Nanana, bắt đầu suy tính.
Bài nhìn thấy là 2 Cơ và 7 Cơ. Trong ván đối quyết này tổ hợp tốt nhất của Nanana là Thùng phá sảnh (Straight Flush) Cơ. Thế nhưng 6 Cơ nằm dưới cùng bộ bài trên tay Yuiga, nên không thể lấy được. Nói cách khác, nếu không phải Thùng (Flush), thì là Sảnh (Straight)...... Không, 2 ở phần trên bộ bài, là Tứ quý (Four of a Kind).
Lúc này Sansa chọn đổi toàn bộ bài trên tay. Không chút do dự vứt bỏ Sám cô K. Thứ tự bài mới được chia lên là 8, 3, 2, 6, J. Nếu xử lý khéo, có thể thành Cù lũ (Full House) K và 8.
Đối với việc này, Nanana vứt đi lá 7 Cơ nhìn thấy được và 1 trong 3 lá bài không nhìn thấy, lấy 2 lá bài mới. Tại sao lại đưa ra lựa chọn như vậy? Là trực giác của Nanana sao.
Isshin mời hai người cược thêm. Sansa chọn Xem bài (Check), còn Nanana tuyên bố Tố thêm (Raise) 1 xu. Sau khi Sansa đồng ý Theo (Call), lần này biến thành đối quyết 2 xu.
Công khai bài của hai người, kết quả Nanana là Sám cô 2. Sansa là bài lẻ (Mậu thầu/High card).
"Chậc."
Sansa chặc lưỡi, gãi má phải 3 cái.
Nanana vươn tay về phía xu chíp, không quên thỉnh thoảng liếc nhìn biểu cảm của Sansa. Việc này ngay cả mắt phải cũng có thể nhìn ra, mắt trái đánh cắp tầm nhìn của Nanana lại càng thấy rõ mồn một hơn. Cô ấy đang cảnh giác. Bởi vì cho dù bài của Sansa tuy là bài lẻ, nhưng cô ấy vẫn chỉ tố đến 2 xu.
Isshin thu bài lại, xào bài lần nữa, chia cho mỗi người 5 lá trước mặt. Nanana cũng giống vừa nãy, hai tay chỉ để lộ ra một lá bài. Vào thời điểm này, Sansa vừa hạ ánh mắt xuống 5 lá bài của mình, vừa dùng tay búng lên 4 lá trong đó.
"Úp (Fold)."
Nói xong, ném ra 1 xu chíp về phía Nanana. Đối quyết không thành lập, nên kết thúc bằng việc Sansa chi trả 1 xu. Không xác nhận bài của nhau.
Sansa biết lúc Nanana nhặt xu chíp lên, ánh mắt không quên thỉnh thoảng giao nhau giữa những lá bài úp của Sansa. Bởi vì cô ấy không biết Sansa có xác nhận bài hay không. Sansa không xem. Cô ấy chỉ búng vào lá bài ngay khoảnh khắc Nanana lảng ánh mắt đi rồi úp bài xuống. Không xác nhận mà đã từ bỏ đối quyết. Có điều lúc Isshin thu hồi bài đã nhìn thoáng qua trong nháy mắt, xác nhận chính xác bài của mình.
Bài của Sansa là 8, 8, 6, 9, K.
Nhân tiện, vì Sansa từ bỏ đối quyết, Nanana kinh ngạc để lộ hoàn toàn bài trên tay mà Sansa chỉ nhìn thấy 2 lá, mắt trái của Sansa đương nhiên không bỏ qua. Bài của Nanana, đã hoàn thành Thùng (Flush) Cơ.
Isshin thu bài xong bắt đầu xào bài. Sansa cũng giống như trước, từ khoảnh khắc này bắt đầu tuyệt đối không bỏ qua. Isshin hoàn thành công việc chia 5 lá bài đến trước mặt hai người.
Ván thứ 3.
Bài của Sansa rất rác, toàn bộ đều lẻ tẻ, 2, 5, 6, Q, K, ngay cả tập hợp đồng chất cũng không nói tới được. Ngược lại, mắt trái nhìn thấy hai lá bài của Nanana, là K Bích và A Rô.
Sansa suy nghĩ. Tình huống này trường hợp tốt nhất là Tứ quý. Nhưng trong tay mình có một lá K, còn có một lá ở vị trí gần dưới trung tâm bộ bài. Bên trên có một lá A, nhưng 2 lá còn lại nằm chắc chắn ở dưới bộ bài. Các điểm số khác không nhìn thấy. Sau đó là Thùng hoặc Sảnh. Không, cảm giác này là Hai đôi (Two Pairs) hoặc Sám cô sao.
Sansa úp bài của mình xuống, đi vào trầm tư. Ngón tay gõ "tách, tách" vào lá bài úp, khóe miệng bên phải hơi trễ xuống. Sau khi chớp mắt 6 cái, ngón áp út tay phải gãi mũi 3 cái. Rồi liếc nhìn Nanana. Tất cả những động tác này Nanana đều không bỏ qua, từ trong tầm nhìn của Nanana trong mắt trái nhìn rõ mồn một.
Trải qua 43 giây, Sansa tuyên bố.
"Không đổi."
Lúc này nhấn mạnh vào trọng âm của nguyên âm chữ cái đầu tiên. Nanana không bỏ sót bất kỳ thông tin nào. Xác nhận được những điều này, Nanana mở toàn bộ bài ra xác nhận.
Bài của Nanana là 6, 6, K, A, A.
Quả nhiên lá A kia đã vào tay Nanana sao. Nanana vừa dòm ngó phản ứng của Sansa đang đánh cắp tầm nhìn của mình khi nhìn thấy bài, vừa vứt K đi đổi lấy một lá. Sansa dự đoán là một trong các lá 4, 5, 8. Kết quả, lá bài đến là 8. Bài của Nanana là Hai đôi 6 và A.
Nhân tiện, lúc này khoảnh khắc Nanana lật con 8 lên, Sansa hơi nhếch khóe miệng. Bởi vì Sansa vừa xác nhận bài của Nanana, vừa nhìn bản thân mình.
Hỏi có tố thêm không, Sansa đợi 10 giây, tuyên bố "Tố thêm 2 xu".
Nghe tuyên bố của Sansa, Nanana lựa chọn Úp bài (Fold). Bởi vì đối quyết không thành lập, hai bên không xác nhận bài. Sansa đoạt lại từ tay Nanana 1 xu.
Chuỗi động tác này của Sansa, tất cả đều có ý nghĩa, mọi thứ đều đang diễn ra đúng theo ý muốn của Sansa.
Lý do Nanana thực hiện hành vi này chủ yếu có hai điểm. Một là Nanana tin chắc Kurosu Sansa là người có thể chiến thắng mình, hơn nữa có lưu lại lịch sử rõ ràng. Nanana lúc sinh thời và Sansa trong quá khứ đã triển khai vô số cuộc so tài.
Nhân tiện, bản thân thói quen này, chính là độc mà Sansa cấy vào Nanana, cho nên Nanana dù cho đến hiện tại đã chết rồi cũng không hề phát giác ra.
5
Vừa theo dõi diễn biến trận "Trò chơi Tranh đoạt" giữa hai người họ được chiếu trên màn hình lớn tại cứ điểm ở sảnh chính, tôi vừa chìm vào suy ngẫm.
Hóa ra là vậy. Tôi đã hiểu thêm đôi chút về cách Sansa đối phó với Nanana. Chỉ là, chân lý "Nanana chắc chắn sẽ thắng" vẫn không hề thay đổi. Tuy nhiên, Nanana sẽ không ỷ lại vào "Thiên vận" mà cắm đầu lao tới. Bởi lẽ, cô ấy cảm nhận được trong nội dung thi đấu lần này có khả năng mình sẽ thua. Rõ ràng lúc đấu với tôi, cô ấy chẳng nể nang gì, vậy mà khi đối thủ là Sansa, cô ấy lại thận trọng một cách kỳ lạ.
Hay là nói, Sansa đã giở trò gì rồi? Phải chăng mụ ta đã thực thi mưu kế nào đó ở nơi mắt thường không thấy?
Vừa nhìn Sansa vận dụng mưu lược, tôi vừa nghĩ: Muốn thắng được Nanana, bắt buộc phải kỳ công đến thế. Nếu không làm đến mức đó, sẽ chẳng có mảy may hy vọng thắng lợi nào.
Khi dòng suy nghĩ trôi đến đây, tôi chợt nhớ lại lời nói của hai người.
('Chính là không được thỏa hiệp. Sợ phiền phức mà không làm, nghĩ là không cần thiết phải làm đến mức đó... những kẻ như thế sẽ tự mình thua cuộc.')
Đó là lời của gã từng cắm đầu vào trò chơi đua ngựa ở trung tâm trò chơi điện tử. Là lời của người đàn ông đang ở phía đối diện không xa, mắt không rời màn hình lớn đang chiếu cảnh quyết đấu, không muốn bỏ lỡ dù chỉ một khoảnh khắc – Ikusaba Hiiyo.
Tôi suy ngẫm lại về cuộc đối đầu giữa Sansa và Nanana. Không phải là "nếu không làm đến mức đó thì không thắng được". Mà là "nếu không làm đến mức đó, thì không thể lật đổ cái định lý: Kurosu Sansa không thể thắng Ryugajou Nanana".
Kết quả của trận "Trò chơi Tranh đoạt" này là 3:2. Nanana đoạt được từ Sansa 3 đồng xu, thắng với cách biệt 6 đồng. Do đó, 180 đồng xu sẽ chuyển từ Đội Tiểu Thư sang Đội Tai Mèo.
Sau đó, khi vòng thứ 24 này kết thúc, Đội Tai Mèo chia xu cho Đội Hoa Anh Đào và Đội Thám Tử Danh Tiếng.
Đã có lúc khoảng cách giữa đội đứng đầu và đội đứng cuối lên đến hơn 1000 xu, nhưng giờ đây cách biệt chỉ còn vỏn vẹn 169 xu. Xét theo số vòng hiện tại, đây là khoảng cách hoàn toàn có thể dễ dàng lật ngược. Bất luận nhìn từ góc độ nào, Đội Tiểu Thư chúng tôi đều đã hoàn toàn lọt vào tầm ngắm.
"Này, Yama Juugo. Giờ cậu đi mua chuộc Đội Hoa Anh Đào ngay đi, làm một cái 'Deal' (Giao dịch)."
Sau khi quyết đấu với Nanana, Sansa vừa quay lại liền ngả người lên ghế ở cứ điểm, mắt dán vào màn hình lớn và ra lệnh.
"Mua chuộc? 'Giao dịch' sao?"
"Là bảo bọn họ phản bội Nanana và đầu quân cho chúng ta đấy. Thù lao là 200 xu."
"Hả, nhưng mà có thể nhận xu chia đều từ Đội Tai Mèo mà, Đội Hoa Anh Đào có lý do gì để phản bội..."
"Số xu của tất cả các đội sắp sửa ngang bằng nhau rồi. Đây chính là thời cơ tốt nhất để phản bội, đúng không?"
"Ra là thế... Nhưng mà trả thù lao 200 xu xong thì sự cân bằng chẳng phải sẽ bị phá vỡ ngay lập tức à?"
"Động não chút đi. Trên giấy tờ cứ ghi nội dung 'Giao dịch' là 'thanh toán 200 xu khi bắt đầu vòng 30' là được."
Tư duy của mụ này vẫn làm người ta khó chịu như mọi khi.
"Nhưng vòng 30 là được rồi sao? Liệu có phải trễ hơn một chút thì..."
"Đừng bận tâm. Đằng nào thì cũng sẽ bỏ vài vòng thôi."
Sansa khẳng định chắc nịch.
"Thế, tại sao lại là Đội Hoa Anh Đào?"
"Tất nhiên là vì bên đó có Fugi Yukihime rồi, đúng không?"
Chà, người này... chắc chắn đã điều tra ra chuyện chúng tôi có liên quan đến "Matsuri" rồi.
6
Thế là, tôi tiến hành công tác phản gián.
Mà, cứ thế trực tiếp tuân theo đề nghị của Sansa, quả nhiên tôi vẫn thấy hơi lo cho chị Yukihime. Sau khi thua Sansa, thái độ của chị ấy rõ ràng rất lạ. Tuy rất lo lắng nhưng tôi mãi vẫn chưa dám bắt chuyện. Vì lúc chơi trò "Rung Động Tình Yêu Đối Kháng", chị Yukihime đã giận long trời lở đất. Nói cách khác, không tìm cái cớ này thì không thể nào nói chuyện với chị Yukihime được.
Tôi lén gọi chị Yukihime ra hành lang. Sau khi giải thích tóm tắt tình hình, tôi trình bày về những lợi ích khi hợp tác với chúng tôi.
"Vậy, chị sẽ phản bội chứ, chị Yukihime?"
Thế rồi, chị Yukihime quay ngoắt đi đầy kiêu ngạo.
"Việc đến nước này, chuyện của tôi thế nào cũng chả quan trọng nữa rồi."
A, quả nhiên vẫn còn giận.
"Đằng nào thì cũng vậy, trong lòng Cậu chủ, tôi cũng chỉ là người phụ nữ gọi thì đến đuổi thì đi thôi."
Không, tôi chưa từng nghĩ thế... Cơ mà...
"Hồi Lễ Thất Tịch cũng thế. Nếu không phải tôi làm căng, thì cậu vốn định gạt tôi ra rìa."
Chị Yukihime?
"Cậu chủ lúc nào cũng... bắt nạt người ta."
Chị Yukihime quay lưng lại như đang dỗi. Cơ mà... chị Yukihime lúc dỗi, cực kỳ dễ thương luôn ấy. Không đúng không đúng, không phải lúc. Cái vấn đề là tôi lại được chiêm ngưỡng dáng vẻ cực moe bình thường không thấy được của chị Yukihime này.
"Chị Yukihime?"
"Cậu chủ không chọn tôi... là vì tôi vô dụng sao?"
"Nó... nói gì thế..."
"Hay là... quả nhiên vì tôi không dễ thương?"
Lúc này tôi đã tin chắc. Tinh thần của chị Yukihime hiện tại đang rất yếu. Nguyên nhân... chắc chắn là cái bà chị độc nhãn đang dựa ngửa trên ghế ở cứ điểm kia. Trong trận đấu, chị Yukihime cực kỳ để tâm đến câu nói cuối cùng của Sansa.
Nếu là chị Yukihime bình thường, rõ ràng sẽ chẳng để bụng đến thế. Chị Yukihime là một bà chị luôn rất cứng rắn, oai phong lẫm liệt và ngầu lòi. ...Cơ mà, đấy là do tôi tự ý nhận định thôi.
"Cái đó, phải nói từ đâu nhỉ... Thực ra, có những lúc tôi không muốn nhờ vả chị Yukihime lắm..."
Nếu là bình thường thì chị Yukihime sẽ tỏa ra sát khí ầm ầm, nhưng hiện tại thứ tỏa ra lại là bầu không khí suy sụp ảm đạm.
"Cho nên làm ơn hãy nghe tôi nói hết. Này nhé, sau khi đến hòn đảo này, tái ngộ với chị Yukihime, chẳng phải tôi đã làm chuyện khiến chị thực sự tức giận sao..."
Đó là chuyện xảy ra ở quán cà phê trước khi đi đến phố suối nước nóng. Cuối cùng, tôi và chị Yukihime đã cãi nhau một trận to, lúc đó tôi đã trút hết cảm xúc tiêu cực của mình lên đầu chị ấy.
"...Chuyện đó, tôi đã kiểm điểm sâu sắc rồi. Tôi nhận ra từ nhỏ mình đã luôn làm nũng với chị Yukihime. Cho nên sau đó, tôi muốn cố gắng hết sức không làm như vậy nữa."
"Không phải vì sau khi gặp lại, tôi sẽ bắt cậu về 'Matsuri' sao?"
"Mà, đó cũng là một phần lý do."
A, lần này lại tỏa ra bầu không khí dỗi hờn rồi.
"Không phải đâu, chị Yukihime. Tuy có dính dáng đến 'Matsuri'... nhưng quả nhiên tôi không muốn về đó... Chính vì thế, tôi mới không muốn tùy tiện dựa dẫm vào chị... Cứ cảm giác như, tôi không có cách nào đáp lại tình cảm của chị, cũng không có cách nào đối xử tốt với chị được."
"...Nói tóm lại, cậu ghét tôi nhỉ."
"Tại sao lại ra cái kết luận đó! Phải nói là hoàn toàn ngược lại! Cho nên mới không muốn gây thêm quá nhiều phiền phức cho chị Yukihime chứ!"
Tôi bất giác cao giọng. Đây chính là cái gọi là tình thế tiến thoái lưỡng nan khi không thể truyền đạt trôi chảy những cảm xúc tinh tế của bản thân cho đối phương sao? Cảm giác cứ bực bội thế nào ấy, rồi chị Yukihime lén liếc nhìn tôi một cái.
"Ghét tôi sao?"
"Đã bảo là hoàn toàn không ghét rồi mà!"
"Vậy thì... Cậu chủ thấy sao?"
"Hả?"
Chị Yukihime quay người lại, vừa cúi đầu, vừa ngước mắt nhìn lên tôi.
"Cậu chủ đã không ghét tôi... vậy thì... nghĩ thế nào về tôi?"
...Ư, ư oa, gay go rồi. Chị Yukihime siêu cấp dễ thương luôn ấy! Không đùa đâu, muốn ôm chặt lấy quá đi mất! Đôi mắt cụp xuống, hai tay xoắn xuýt vào nhau, thi thoảng lại ngước mắt lên nhìn trộm đầy vẻ cầu khẩn. Chị Yukihime này thật sự quá phi thực tế! Lại còn chuẩn phong cách tiểu thư đài các trong bộ kimono thế này nữa. Moe chết tôi mất thôi!
Đối diện với hình bóng này, tôi có thể cảm nhận thân nhiệt mình đang tăng lên vùn vụt. Rồi chị Yukihime nhìn tôi bằng đôi mắt ươn ướt.
"Xin hãy trả lời tôi, Cậu chủ."
"Cái, cái này thì, ừm... Thích... thích..."
Lạo xạo lạo xạo...
...Hửm? Tiếng gì thế?
Tôi làm bộ như không có gì quay người lại, chỉ thấy sau cây cột ở một góc hành lang, Sansa và đại tiểu thư Ageha đang chăm chú nhìn trộm chúng tôi nói chuyện.
"Này, mấy người đằng kia! Vừa ăn bánh gạo vừa xem cái gì hả, làm cái trò gì thế!"
"Ái chà, tôi chỉ đến xem cậu có làm việc đàng hoàng không thôi nhé. Sau đó hình như thấy được thứ rất thú vị, nên đứng hóng chuyện thôi?"
"Đừng bận tâm bọn ta, mau chốt hạ đi!"
Chốt cái đầu cô ấy, đại tiểu thư Ageha. Đừng có giơ ngón cái lên như thế.
Lạo xạo lạo xạo...
Rồi còn bà chị độc nhãn đang ăn bánh gạo rau ráu đằng kia nữa, cô chắc chắn là muốn phá hỏng bầu không khí đúng không.
"Đương nhiên rồi."
"Đừng có đọc suy nghĩ! Cô là con nhỏ thám tử kia chắc! Đủ rồi, mau giải tán, giải tán đi!"
Tôi hét lớn đuổi hai người họ đi.
"Thật hết chịu nổi... A, phải rồi, chị... Yukihime?"
Quay người lại, chỉ thấy chị Yukihime đang ngồi xổm xuống đất, hai tay che mặt. Mặt chị ấy đã đỏ lựng lên, mức độ xấu hổ không gì sánh bằng.
"Có, có sao không?"
"Đương nhiên là không có vấn đề gì rồi!"
Chà, dù chị có hét vào mặt tôi như thế thì cũng không che giấu được đâu... Hơn nữa, siêu dễ thương luôn ấy, chị Yukihime. Chị Yukihime nén cơn giận, cuối cùng cũng đứng dậy sau một lúc và kêu lên:
"Tóm, tóm lại chuyện 'Giao dịch' tôi hiểu rồi, lát nữa sẽ bảo Hart đang giữ con dấu viết nội dung giao dịch đưa cho cậu."
Chị Yukihime nói liến thoắng một hơi với tốc độ tên lửa, rồi định rời đi ngay lập tức. Tuy nhiên, ngay lúc chị ấy định bỏ chạy, tôi đã nắm lấy tay chị ấy.
"Cậu, Cậu chủ?"
"A, bây giờ đừng nhìn tôi, ngại lắm."
"Sao, sao thế?"
Tôi nắm chặt lấy bàn tay đang cứng đờ của chị Yukihime.
"Cho nên, là chuyện tiếp theo của ban nãy."
"Ban, ban nãy..."
Tôi nói với tấm lưng đang bối rối của chị Yukihime.
"Tôi, cái đó... rất thích chị Yukihime nhé... cái đó, theo nghĩa thanh mai trúc mã."
Vừa dứt lời, tôi trầm cảm luôn. Tôi đã vô tình thêm một câu thừa thãi vào phút cuối, siêu trầm cảm. A, cái diễn biến tuyệt vời này, hỏng bét cả rồi! Mới lại, đây đã là giới hạn của tôi rồi! Mặt như sắp bốc hỏa ấy, chết tiệt!
Mà, có lẽ không nói mấy câu nửa vời như thế thì tốt hơn... Bởi vì là trước mặt một chị Yukihime yếu mềm nhường này. Quả nhiên vẫn phải nghĩ cách gì đó.
A, nguy rồi. Lần này đến lượt tay tôi cứng đờ, chủ yếu là do xấu hổ. Nhưng đổi lại, tôi cảm thấy bàn tay chị Yukihime trong tay tôi bắt đầu thả lỏng. Chị Yukihime khẽ nắm lại bàn tay đang căng cứng của tôi.
Rồi, tấm lưng trước mắt cất tiếng:
"Cậu chủ có tâm ý này, tôi rất vui... Đương nhiên là với tư cách thanh mai trúc mã rồi."
A, cảm giác trong lời nói của chị Yukihime có chút do dự. Hơn nữa đôi tai dễ thương đã nhuộm một màu đỏ. Tôi bất giác bật cười. Cảm giác tâm trạng của chúng tôi dường như tương đồng. Chúng tôi không hẹn mà cùng buông bàn tay đang nắm ra.
Rồi chị Yukihime quay người lại.
"Vậy, Cậu chủ có về 'Matsuri' không?"
"Vụ này thì tha cho tôi đi."
Lúc này, chị Yukihime của mọi khi, đã nở nụ cười tươi tắn hơn cả mọi khi.
7
Thỏa Thuận Giao Dịch ghi lại "Giao dịch" giữa Đội Tiểu Thư chúng tôi và Đội Hoa Anh Đào của nhóm chị Yukihime được nộp cho "Ngân hàng" mà giấu hai đội còn lại. Vì là "Giao dịch" giữa các nhóm nên sẽ không được công khai. Lúc này, hai đội đã bí mật ký kết đồng minh.
Vòng 25. Đồng minh ra đời, Sansa quyết đoán bày bố cục diện.
Đội Hoa Anh Đào đổ xúc xắc thứ hai và Đội Tiểu Thư chúng tôi đổ xúc xắc thứ ba đã giở chút thủ thuật với điểm số xúc xắc để dừng lại ở cùng một ô.
Thủ thuật là thế này: đầu tiên Đội Hoa Anh Đào đổ ra "7". Lúc nhóm chị Yukihime đổ xúc xắc, họ cố tình để một viên rơi ra ngoài bàn cờ Song Lục, sau đó Sansa đá bay nó bằng một động tác tự nhiên. Lúc này Hart xác nhận điểm số của viên xúc xắc còn lại trên bàn cờ (lúc này là "6"). Sau đó phóng "Nêm của Thần Mặt Trời" về phía viên xúc xắc rơi vào chỗ tối, từ sàn nhà phóng ra xích nối vào mặt sau của điểm số muốn đổ là "1" (mặt "6"), rồi kéo căng. Sau đó viên xúc xắc bị kéo căng sẽ dừng lại ở mặt "1".
Nhân tiện, lúc này Sansa kêu lên "Thôi chết, đá bay mất rồi" và là người đầu tiên hành động, chính là để tranh thủ thời gian gây cản trở người khác xác nhận. Bù thêm một điểm số nữa để có tổng là "7", là vì chỉ có "7" là con số duy nhất có khả năng tương ứng với điểm số xúc xắc còn lại.
Sansa đổ xúc xắc phía sau còn lợi hại hơn... hay phải nói là tởm hơn.
Cô ấy đặt xúc xắc xuống. ...Không, thực ra không phải đặt thật, mà là đã giở trò với xúc xắc để đổ ra điểm số mong muốn. Nắm chặt xúc xắc ở trạng thái mặt điểm số muốn đổ hướng lên trên, sau đó khi thả ra thì vừa cho chúng xoay ngang, vừa trượt trên mặt bàn, tạo ra ảo giác xúc xắc đang lăn. Đây là trò bịp xúc xắc đã có từ rất lâu, nhưng bản lĩnh này thực sự quá đẹp mắt, ngay cả đôi mắt đã được rèn luyện để nhìn thấu chiêu này của tôi, về mặt thị giác cũng chỉ có thể nhận định là xúc xắc đang lăn thật.
Sansa thông qua việc chơi bẩn đã đổ ra tổng "4", do đó xác định Đội Hoa Anh Đào và Đội Tiểu Thư dừng ở cùng một ô. Sau đó tất yếu, Nanana sở hữu Thiên vận (hack tự có) chỉ cần truyền ý niệm là đổ ra điểm số mong muốn cũng sẽ đổ ra "4".
Vì vậy, giống như vòng đầu tiên, việc kích hoạt "Trò chơi Tranh đoạt" của 3 đội đổ ra cùng một con số đã được xác định. Trận "Trò chơi Tranh đoạt" giữa Sansa và Nanana cũng vì thế bước vào trận liên chiến thứ 6.
Đại diện tập trung tại Phòng Tranh Đoạt là Sansa, chị Yukihime, và [M]. Đại diện đội điểm cao nhất là Sansa rút cách thức đối quyết từ xấp thẻ bài "3" mà Trưởng phòng Yuiga đưa ra. Rút ra là "Lấy Diêm" (Nim), kỳ lạ thay lại giống hệt trận "Trò chơi Tranh đoạt" đầu tiên của chúng tôi.
"Trò chơi Tranh đoạt lần này là Lấy Diêm. Ngoài ra, khác với lần tiến hành ở vòng 1, người lấy que diêm cuối cùng sẽ là Kẻ Thua Cuộc, phải trả xu cho hai nhóm còn lại."
Là một diễn biến có nội dung hơi khác một chút. Nhưng thế này lại vừa khéo. Rốt cuộc thì "Lấy Diêm" rất dễ thông đồng. Trận đối quyết này, [M] đã hết đường chạy.
"Cơ số là 10 x số vòng."
Tuy có khâu đàm phán, nhưng về thực chất người nắm quyền quyết định cơ số là chị Yukihime của Đội Hoa Anh Đào đang có quan hệ đồng minh. Chị ấy khẳng định chắc nịch "MAX 60 xu".
Kết quả oẳn tù tì, lấy theo thứ tự [M], Sansa, chị Yukihime. Phương pháp tất thắng lúc này là điều chỉnh theo một chu kỳ 5 que, để lại cho [M] thứ tự thứ 6, 11, 16, 21...
Sau đó, đối quyết bắt đầu.
[M]: "30, 29, 28"
Sansa: "27, 26, 25"
Yukihime: "24"
[M]: "23, 22"
Sansa: "21, 20, 19"
Yukihime: "18, 17"
Tốt, vào vòng lặp rồi.
[M]: "16, 15"
Sansa: "14, 13"
Yukihime: "12"
[M]: "11"
Sansa: "10, 9, 8"
Yukihime: "7, 6, 5"
Hửm?
[M]: "Vậy thì, 4, 3, 2 nhé."
Lúc này, tay Sansa dừng lại. Rồi lườm chị Yukihime.
"Con ranh này."
"Sao thế? Mau lấy que cuối cùng đi chứ."
Chị Yukihime nở nụ cười lạnh lùng.
Sansa: "...1"
Hạ màn, kẻ thua là Sansa. Cơ mà, chuyện này là sao thế hả chị Yukihime!?
Tuyên bố kẻ thua cuộc, Nhân viên ngân hàng - Trưởng phòng Yuiga yêu cầu Đội Tiểu Thư chúng tôi trả cho Đội Hoa Anh Đào và Đội Tai Mèo mỗi đội 60 xu. Sansa tỏ vẻ khinh khỉnh nói với Trưởng phòng Yuiga:
"Này, Nhân viên ngân hàng, vi phạm hợp đồng rồi."
Do Sansa khiếu nại vi phạm hợp đồng, toàn thể Nhân viên ngân hàng tập hợp tại "Ngân hàng", tiến hành thẩm nghị.
Một mặt, các thí sinh chúng tôi trở về sảnh chờ đợi tại các cứ điểm. Tôi bất giác nhìn sang cứ điểm của Đội Hoa Anh Đào, chị Yukihime vẫn giữ vẻ mặt dửng dưng. Hart thì tự nhiên vươn vai.
Trên màn hình lớn ở sảnh, hiển thị Thỏa Thuận Giao Dịch mà Đội Tiểu Thư chúng tôi và Đội Hoa Anh Đào của nhóm chị Yukihime vừa mới ký kết trước vòng này, hiện đang là đối tượng thẩm nghị. Chỉ nhìn nội dung thì hành vi vừa rồi của chị Yukihime rõ ràng đã vi phạm hợp đồng.
Sau đó chưa đầy một phút, Nhân viên ngân hàng - bạn Imino quay lại.
"Tuyên bố kết quả thẩm nghị. Kết quả là 'Vô hiệu', Đội Hoa Anh Đào không vi phạm hợp đồng."
"Cái gì!"
"Do đó, không thụ lý khiếu nại vi phạm hợp đồng của Đội Tiểu Thư."
Thế này thì làm sao mà chấp nhận được.
"Giải thích trước đi chứ?"
Người đưa ra yêu cầu này là đại tiểu thư Ageha. Thấy phản ứng của đại tiểu thư Ageha, Nhân viên ngân hàng Imino chỉ tay lên màn hình lớn. Trên đó chiếu một Thỏa Thuận Giao Dịch mới.
Cần chú ý là Thời Gian Giao Dịch. Nói cách khác, đây là "Thỏa Thuận Giao Dịch" của một "Giao dịch" được ký kết trước khi chúng tôi đạt được "Giao dịch". Đội Giao Dịch là chị Yukihime và [M], tức là nhóm Nanana.
Lúc này tôi chuyển ánh nhìn sang [M]. Chỉ thấy [M] cười hì hì đưa tay làm dấu chiến thắng. Được lắm Nanana.
Tức là, Nanana đã đọc trước được tình huống Sansa sẽ lôi kéo chị Yukihime sao... Không, không chỉ Đội Hoa Anh Đào, e rằng cũng đã ký kết "Giao dịch" tương tự với cả Đội Thám Tử Danh Tiếng rồi.
Tôi liếc nhìn Sansa đang dựa lưng vào ghế, cô ấy không hề tỏ ra hoảng loạn.
"Hừ hừ, thủ đoạn của Sansa, tớ nhìn thấu hết rồi nhé."
A, lần này sự châm chọc của Nanana có vẻ khiến Sansa hơi bực, nhưng cô ấy lập tức trở lại giọng điệu ban đầu, khinh khỉnh buông lời:
"...Mà, không phải trả 200 xu tiền hợp đồng cũng tốt nhỉ."
Lúc này, có người đi đến cứ điểm của chúng tôi. Lại là chị Yukihime. Chị Yukihime đường đường chính chính đứng trước mặt Sansa, thẳng thắn chịu đựng ánh nhìn của Sansa.
"...Chậc, chán thật."
Chị Yukihime cúi chào một Sansa đang gằn giọng không vui.
"Nhiều chuyện rồi, cảm ơn đã chỉ giáo."
Chị Yukihime, người nói ra câu đó với đối thủ là Sansa, quay người đi thẳng và dừng lại trước mặt tôi.
"Vậy Cậu chủ, nếu lại có chuyện gì thì hãy gọi tôi."
Đừng có nói cái kiểu đó với đối thủ mình vừa gài bẫy chứ. Lúc này, chị Yukihime lầm bầm:
"...Nhờ có [M] và Cậu chủ, chất độc dường như đã được giải rồi nhỉ."
Hửm? Câu vừa rồi, là ý gì?
Cứ thế, vòng 25 kết thúc. Đội Thám Tử Danh Tiếng hoàn thành câu đố ở ô số mà không gặp chút áp lực nào, gia tăng số xu. Sau đó là kết quả sau khi Đội Hoa Anh Đào và Đội Tai Mèo cướp xu từ Đội Tiểu Thư chúng tôi, ba đội bình quân hóa.
"...Này này này, có nhầm không đấy."
Bốn đội vậy mà hoàn toàn ngang bằng nhau (khoảng 500 xu). Cách biệt giữa đầu bảng và chót bảng chỉ vỏn vẹn 3 xu. ...Cơ mà định thần lại thì đội chúng tôi đã xuống chót bảng rồi.
"Hừ hừ! Thế nào, Sansa!"
Trước kết quả này, [M]... hay đúng hơn là Nanana giơ hai tay lên vui sướng tột độ. Bạn Nishi và Tensai, thậm chí đến cả Hart cũng giơ tay đập tay nhau, làm ầm ĩ "Yeah", lè lưỡi khiêu khích chúng tôi.
Oa, bên các người vui quá nhỉ. Tính cả tôi vào với chứ. Tuy nhiên bi ai thay, tôi là thuộc hạ của Đại Ma Vương độc ác (chỉ Sansa đấy), không thể gia nhập với các người được. Lại nói, thế này thì đã hiểu mục đích của Nanana là làm cho số xu của tất cả các đội bằng nhau, nhưng mà... hiện tại đã hoàn thành việc này, Nanana chắc chắn đã nắm được quyền chủ đạo trên sân.
Nanana thanh tẩy thế giới (trận đấu) bị Đại Ma Vương độc ác (tôi sẽ nói lại bao nhiêu lần cũng được, là Sansa đấy) làm cho rối tung mù này, quả thật là Dũng giả... hay đúng hơn là Nữ thần.
"Yeah! Sansa ấy à, chả có gì to tát cả!"
Mà, vị Nữ thần đại nhân cao hứng buông lời châm chọc kia cũng chắc chắn chính là cái dạng này nhỉ. Dù nói thế nào, trong tình huống này, tôi với tư cách là thuộc hạ tà ác, đang túc trực bên cạnh với tâm trạng kiểu "Đạ, Đại Ma Vương đại nhân, làm sao bây giờ?".
Nhưng nhìn thấy kết quả này, người cười không chỉ có mỗi Nanana.
Nhếch mép.
Còn có cả Đại Ma Vương đại nhân... xin lỗi, Sansa, đang nở nụ cười khiến người ta sởn gai ốc.
"Được rồi, điều kiện đã đủ, làm việc thôi."
Trước điệu cười rợn người này, tôi bất giác nuốt nước bọt.
Vòng thứ 26 tiếp theo, quả nhiên đã xảy ra "Trò chơi Tranh đoạt". Tất nhiên là màn so tài giữa Sansa và Nanana. Vậy là, đây là trận liên chiến thứ 7 trong "Trò chơi Tranh đoạt" của hai người.
Và rồi, đây cũng trở thành trận đối quyết cuối cùng trong đêm nay giữa kẻ xâm nhập hung ác nhất và Địa phược linh mạnh nhất.
8
Sansa vừa di chuyển đến Phòng Tranh Đoạt là hội trường của "Trò chơi Tranh đoạt", vừa suy nghĩ.
Việc Nanana đã làm "Giao dịch" trước với nhóm Yukihime, Sansa về cơ bản đã nhìn thấu. Chính là ở giai đoạn Nanana tập hợp các thí sinh lại, giảng giải kế hoạch của mình. Nhóm Nanana dùng găng tay bóng chày che miệng, không nhìn thấy khẩu hình của nhau. Cho nên từ tầm nhìn của nhóm Nanana không thể đọc được đối thoại.
Nhưng mà, từ các phương hướng khác thì lại vô cùng dễ dàng. Đúng vậy, ví dụ như từ tầm nhìn của nhân viên. Các nhân viên đang quan sát tình hình đối thoại của nhóm Nanana từ bên cạnh, tầm nhìn đã bắt được khẩu hình của nhóm Nanana. Bản thân nhân viên đài truyền hình hoàn toàn không coi nội dung đối thoại là chuyện gì to tát.
Nanana tất nhiên biết năng lực của chiếc bịt mắt "Ma Nhãn của Krotz" mà Sansa đeo bên mắt trái. Tuy nhiên, cô ấy không biết Sansa hiện tại có thể phát huy "Ma Nhãn của Krotz" đến cảnh giới này. Khả năng điều khiển món Bộ sưu tập Nanana này của Sansa, đã vượt qua chủ sở hữu ban đầu là Nanana.
Đối tượng bị Sansa đánh cắp tầm nhìn, là tất cả mọi người trong bán kính 500m lấy bản thân làm trung tâm. Hơn nữa có thể đồng thời đánh cắp tầm nhìn của đa số người. Tất nhiên, điểm này đã vượt quá phạm vi sử dụng an toàn. Sansa bắt đầu sử dụng món Bộ sưu tập Nanana này từ sau thất bại 5 năm trước, luôn bị khó ở do phương pháp sử dụng quá tải. Nhưng mà, để tìm kiếm hình thái lý tưởng của bản thân, Sansa đã luôn chịu đựng, khắc phục hoàn toàn tác dụng phụ của việc quá tải. Hiện tại gánh nặng quá tải đã hoàn toàn biến mất.
Đương nhiên, cái giá phải trả cũng có. Nếu mắt trái của Sansa không sử dụng "Ma Nhãn của Krotz" để đánh cắp tầm nhìn của người khác, thì sẽ không nhìn rõ. Chỉ là lấy mắt trái làm cái giá thì coi như bù đắp được gì đó. Bởi vì mắt trái của Sansa hiện tại có thể nhìn thấy nhiều thứ vượt xa bản thân.
Hiện tại, trong số những người ở tòa lâu đài trung tâm Sevens Land, không có ai là Sansa không thể đánh cắp tầm nhìn. Các thí sinh thì không cần nói, thậm chí cả các nhân viên đài truyền hình đang kiểm tra tất cả hình ảnh ở hậu trường cũng đều là đối tượng bị đánh cắp.
Sansa đi qua hành lang, suy nghĩ sâu hơn về kế hoạch mà Nanana thực thi. Nanana cảnh giác Sansa, đã ngấm ngầm thực hiện "Giao dịch" với 3 đội. Nhưng tình huống thực tế Sansa không thể nhìn thấy. Đây là do Nanana đánh vào điểm yếu "chỉ có thể đánh cắp tầm nhìn người sống" của "Ma Nhãn của Krotz", để cho những con Kumagorou phiên bản người thật - da đen mà mình điều khiển lấy con dấu của ba đội, làm ra Thỏa Thuận Giao Dịch.
Điểm này thật đáng khen. Tuy nhiên, cũng chỉ đến thế mà thôi.
Rốt cuộc, người đóng dấu đỏ thụ lý giao dịch lên Thỏa Thuận Giao Dịch đã làm xong, vẫn là một Nhân viên ngân hàng là con người. Cho dù có cố tránh ý thức của Sansa, nhắm đúng thời cơ tầm nhìn không bị đánh cắp để ký kết hợp đồng, cũng hoàn toàn vô nghĩa. Đằng nào thì nơi bảo quản văn bản nội dung cũng là "Ngân hàng". Đã vậy, bất kể nội dung gì, chỉ cần để Nhân viên ngân hàng có thể tự do ra vào "Ngân hàng" đi điều tra là được.
Ví dụ như, Yuiga Isshin đã đầu quân cho Sansa trước khi hiệp sau bắt đầu.
[M], hay đúng hơn là Nanana hiện tại đang vừa ngâm nga vừa đi sau lưng Sansa, đã hoàn toàn đắc ý. Mọi chuyện đang tiến hành thuận lợi theo đúng kế hoạch của mình, số xu của tất cả các đội đã đồng nhất, đã dẫn dụ Sansa vào cái bẫy được thiết lập sẵn, hơn nữa Fugi Yukihime bị Sansa gieo độc cũng đã giải độc thành công. Những thứ Sansa phá hoại, Nanana đều đã khôi phục lại tất cả. Cô đang vui đùa cười nói với đồng bạn, đắm chìm trong cảm giác thành tựu.
Cho nên hiện tại, là lúc sự cảnh giác của Nanana yếu ớt nhất.
Cho nên trong trận "Trò chơi Tranh đoạt" tiếp theo, Nanana tuyệt đối sẽ không nghĩ rằng Yuiga Isshin đã giở trò với lá bài "2" quyết định phương thức đối quyết, sẽ không nghĩ rằng Yuiga Isshin cố tình đọc sai cơ số cao. Sau đó người quyết định cơ số xu, là đại diện đội đang đứng chót bảng hiện tại, Sansa.
Đã vậy, đối với "Trò chơi Tranh đoạt" tiến hành sau đây, Nanana có lẽ sẽ cảm thấy không đúng. Nhưng cảm giác kỳ lạ này chắc chắn sẽ không lập tức leo thang thành nghi ngờ. Bởi vì Yuiga Isshin đã đầu quân cho Sansa, trong các trận "Trò chơi Tranh đoạt" trước đó chưa từng thực hiện bất kỳ sự trợ giúp nào cho Sansa, chỉ làm tròn chức trách như một Nhân viên ngân hàng hoàn toàn trung lập. Hành vi gian lận của Nhân viên ngân hàng Yuiga Isshin, chỉ có lần này, chân chính là lần đầu tiên và cũng là lần cuối cùng sau đây, trước đó không có bất kỳ yếu tố nào để có thể dự đoán.
Dẫu cho trong lòng Nanana nảy sinh nghi ngờ, thì cũng là chuyện sau khi "Trò chơi Tranh đoạt" kết thúc. Lúc đó, mọi chuyện đã sớm ngã ngũ. Thông qua sự can thiệp của Nanana, Sansa đã bị cướp đi 500 xu. Không phải, Sansa để tạo ra tình huống như thế này, chỉ tốn có 500 xu.
Sansa bước vào Phòng Tranh Đoạt cùng [M] đang có tâm trạng cực tốt, đối mặt trước cái bàn ở trung tâm nơi Nhân viên ngân hàng Yuiga Isshin đang ở đó.
"Vậy thì, bắt đầu 'Trò chơi Tranh đoạt'."
Vòng 26, số vòng hiện tại là "7". Lúc này phía sau 10 lá bài mà Isshin đưa cho Nanana, toàn bộ đều viết nội dung giống nhau. Đây là lợi dụng "Vòng Tay Song Trùng của Ladi" của Sansa, để đám người Ba Cái Đầu Lâu đang túc trực tại văn phòng mượn tạm làm căn cứ tiền phương hỏa tốc làm ra và chuyển đến những lá bài giả.
Nanana đã tin chắc vào thắng lợi của mình, hoàn toàn không ý thức được bài giả, cười rút ra một lá trong số đó. Trên lá bài Nanana rút được viết là:
"Trò chơi Tranh đoạt lần này là 'Gà con Gan dạ' (Chicken Run)."
Đây chính là trận đối quyết mà Sansa đã lựa chọn trong vô số "Trò chơi Tranh đoạt" để tung đòn chí mạng cho Nanana.
Isshin hối thúc hai người di chuyển sang bàn số 3. Trước mặt hai người ngồi đối diện qua chiếc bàn vuông có ghế, thứ Isshin mang đến là bộ bài tây từ Át Bích đến Già Bích tổng cộng 13 lá.
"Luật chơi rất đơn giản." Isshin trình bày luật chơi, thoăn thoắt xào bài. Đặt 13 lá bài úp xuống giữa bàn. "Hai bên lần lượt lật bài ở đây lên, con số của lá bài lật lên sẽ được cộng dồn. Tổng số vượt quá 55 điểm, tức là đạt từ 56 điểm trở lên sẽ thua. Ở đây làm thử một lần nhé."
Tuân theo lời Isshin nói, Sansa lật lá bài trên cùng lên, "8". Tiếp theo là Nanana, "4", tổng là 12. Sansa "9" vậy là tổng 21. Nanana "Át" tổng 22. Sansa "J" tổng 33. Nanana "7" tổng 40. Sansa "2" tổng 42. Nanana "Q" tổng 54. Sau đó Sansa "10" tổng 64.
"Tại lá thứ 9 vượt quá 56 và bị 'Quắc' (Bust). Lúc này cô Mặt Nạ Tai Mèo thắng."
"Vậy, lần này là đối quyết mấy ván?"
Isshin trả lời Sansa, người đang xác nhận phương thức đối cục như mọi khi.
"Một ván định thắng thua."
"Hừ." Sansa bật cười, trả lại bài cho Isshin.
"Số xu chuyển nhượng là cơ số x số lá bài lật lên. Ngoài ra, giới hạn số xu cơ bản của trận đối quyết này là 30 x số vòng, 210 xu."
Isshin không để ý đến [M] đang bối rối vì cơ số lần này cao hơn hẳn tỷ lệ trước đó, nói tiếp:
"Ngoài ra, còn một quy tắc nữa. Lần này là Gà con Gan dạ, nếu cảm thấy rút nữa sẽ bị 'Quắc' thì hãy hô 'Dằn' (Stop/Qua), lúc này đối quyết kết thúc. Trong trường hợp này vì chưa bị 'Quắc', nên số xu phải trả sẽ là một phần tư. Giả sử như diễn tập ban nãy, trường hợp cơ số là 100 xu, đối quyết đến lá bài lật thứ 9 bị 'Quắc' và kết thúc, vậy cô Người Hầu B sẽ mất 900 xu. Nhưng trường hợp hô 'Dằn' trước khi rút lá thứ 9, thì tính là kết thúc ở lá thứ 8, hơn nữa vì hô trước khi bị 'Quắc', nên số xu phải trả là một phần tư, 200 xu là được. Toàn bộ quá trình là như vậy."
"Không cắm đầu làm bừa theo dục vọng thì có thể kết thúc với thất bại nhỏ sao. Chán thật."
Isshin cười khổ với Sansa đang để lộ vẻ bất mãn, lấy ra đồng hồ cát đặt lên bàn giống như thường lệ.
"Sau đây bước vào khâu đàm phán."
Trong khoảng thời gian đồng hồ cát chảy ngược, Nanana không nói gì với Sansa cả. Chuyện này cũng giống như những việc mình đã làm trước đây, bởi vì quyền quyết định tiền cược cuối cùng nằm trong tay Sansa. Sansa không trả lời ngay, làm bộ suy nghĩ sâu xa. Dù là Nanana đang nhìn chằm chằm Sansa, hay Isshin đang xào bài, tất cả đều chờ đợi. Giống như Nanana đang nhìn chằm chằm Sansa, Sansa cũng nhìn thẳng vào [M]. Thời gian im lặng cứ thế trôi qua. Isshin xào bài xong, bàn chơi bị sự tĩnh lặng chi phối. Sansa đan hai tay trên bàn, vừa xoa ngón cái, vừa làm bộ tập trung suy nghĩ.
Rồi ngay khoảnh khắc trước khi cát trong đồng hồ cát rơi hết, Sansa mở lời:
"100... Không, 210 xu."
Nghe thấy câu này, Isshin đặt xấp bài trên tay vào giữa bàn.
"Vậy thì, 'Gà con Gan dạ' bắt đầu. Bắt đầu từ cô Mặt Nạ Tai Mèo của Đội Tai Mèo đang dẫn trước."
Dưới sự hối thúc của Isshin, [M] lật lá bài trên cùng của chồng bài 13 lá. Sau đó, cười rạng rỡ.
"Vận may khá tốt nhỉ."
Lá đầu tiên là "7". Nhìn thấy cảnh này, miệng Sansa mím thành một đường thẳng. Tuy nhiên, trong lòng cô ta cười toe toét.
Thế này là ta thắng rồi nhé.
"Đối quyết kiểu so vận may thế này có thắng được không?"
"Nào, thấy trận đối quyết này thế nào, Juugo phụ trách thuyết minh?"
Đến bên cạnh tôi đang nhìn màn hình lớn trước bàn cờ Song Lục là Thám tử danh tiếng Ikyuu Tensai.
"Không rõ. Nhưng mà với đối thủ là Nanana có Thiên vận gia hộ, trong trận đấu may rủi chỉ đơn thuần là lật bài thế này mà lại nâng tiền cược lên mức tối đa, tôi cảm thấy thần kinh không bình thường."
"Hừ, đúng là vậy."
"Có điều... chắc là đã bố cục gì đó rồi, Sansa ấy."
"Cũng đúng nhỉ. Rốt cuộc thì năng lực của món Bộ sưu tập Nanana của Kurosu Sansa, nếu là năng lực đánh cắp tầm nhìn của người khác thì có thể làm được rất nhiều chuyện đấy."
"Tầm nhìn của người khác? Đánh cắp?"
Lúc này nghe được từ miệng Tensai việc chiếc bịt mắt của Sansa là Bộ sưu tập Nanana khiến tôi khá ngạc nhiên.
"...Ra là vậy, thế thì khớp rồi nhỉ."
"Lại nói, cậu không biết sao?"
"Cậu nghĩ bà Sansa đó sẽ nói chuyện này cho bọn tôi biết à?"
"Cũng đúng." Tensai cười khổ. "Này, Juugo, cậu nghĩ Kurosu Sansa có thể thắng Nanana các hạ không?"
Tensai hỏi tôi như vậy, tuy tôi có chút bối rối nhưng vẫn gật đầu.
"Có lẽ sẽ thắng."
"Ồ. Đây là kiến giải với tư cách cùng thuộc tính phản diện?"
Đừng có tự tiện xếp tôi và Sansa vào cùng một thuộc tính chứ, nhưng riêng lúc này, tôi không thể trả lời như thế được.
"À, không sai."
Nghe thấy câu này, Sansa cười vui vẻ:
"Hờ, thú vị đấy."
Rồi chúng tôi lại hướng mắt về phía màn hình lớn, để chứng kiến kết cục cuối cùng của màn so tài này.
*
Trước mắt, sau khi Nanana rút được lá "7" trên cùng xấp bài 13 lá, Sansa tin chắc mình đã thắng. Bởi vì trong xấp bài còn lại, thứ tự từ trên xuống là "9", "2", "Q", "10", "3", "K", "Át", "6", "J", "4", "8", "5".
Tại sao Sansa lại biết? Bởi vì Sansa đã chỉ thị cho Yuiga Isshin, để Isshin tạo ra một xấp bài như vậy. Làm xong xấp bài này lúc nào? Trước khi trận đối quyết này bắt đầu. Làm ở đâu?
Trong túi của Yuiga Isshin.
Đúng vậy, 13 lá bài Isshin vừa xào ban nãy và 13 lá bài đặt trên bàn vừa rồi là những thứ khác nhau. Thế nhưng, tại sao làm thế lại không bị phát hiện? Bởi vì cử chỉ của Sansa đã tập trung ánh nhìn của tất cả mọi người có mặt vào bản thân mình. Không chỉ Nanana trước mắt. Bao gồm cả nữ nhân viên đang điều khiển máy quay. Sansa đánh cắp tầm nhìn, xác nhận nội dung trong máy quay, rồi cử động ngón cái. Nhìn thấy tín hiệu, Isshin liền tráo đổi trót lọt mà không gặp nguy hiểm gì.
Kịch bản của trận đối quyết này đã được viết xong từ sớm. Lá thứ 6, Sansa rút được là "3", tổng 43, sau đó đến lượt Nanana. Tại thời điểm này, trong 7 lá bài chưa lật chỉ có duy nhất một lá "K" là sẽ gây "Quắc". Nhưng Nanana sẽ không hề cảm thấy mình sẽ rút phải "K".
Mọi thứ cho đến lúc này đều tiến triển vững chắc theo dự tính của mình, tại thời điểm rút được lá "7" đầu tiên trong trận đối quyết này, Nanana cảm nhận chân thực rằng mình đang ở trạng thái tuyệt vời. Cô tin chắc trong trận đấu may rủi chỉ là lật bài này mình tuyệt đối sẽ không thua.
Tuy nhiên, bao gồm cả cảm giác mà việc rút được lá "7" này mang lại cho Nanana, cũng nằm trong dự tính của Sansa. Sau đó Nanana sẽ rút phải lá "K" ở lượt thứ 7 và thua. Nanana sẽ ngẩn ngơ đánh mất chính mình vì thua bởi xác suất một phần bảy vốn không đáng phải thua khi lật lá bài thứ Bảy trong trận "Trò chơi Tranh đoạt" thứ Bảy liên tiếp này.
Lúc này, cái hack của Nanana có Thiên vận gia hộ không còn chỗ trống để can thiệp. Bởi vì đây không phải là đối quyết may mắn, mà là công việc lật bài theo thứ tự Sansa đã thiết lập sẵn.
Sansa suy nghĩ. Trong lần này với vô số màn so tài liên tục được trình diễn, việc suy nghĩ sẽ giành chiến thắng với đối thủ là Nanana có Thiên vận gia hộ, bản thân suy nghĩ đó đã là hoang đường vô căn cứ. Phương pháp chôn vùi Nanana ngay từ đầu chỉ có một con đường duy nhất.
Đó là một đòn định thắng thua. Dùng một đòn tuyệt đối không thất thủ. Dùng một đòn vô cùng nặng nề.
Kết quả, trận đối quyết này sẽ kết thúc với thất bại của Nanana. Với 210 x 7, cách biệt số xu áp đảo là 1470 xu. Chỉ là 500 xu cỏn con Sansa bị Nanana cướp đi trước đó, so với 1470 sắp thắng được, thực sự là khoản đầu tư rẻ mạt.
Đối quyết tiếp tục.
Lá thứ hai, Sansa đương nhiên rút được "9", vậy là tổng 16. Tại thời điểm này, số xu chi ra của trận đối quyết này là 420 xu.
Lá thứ ba, Nanana đương nhiên rút được "2", tổng 18. Tiếp tục cộng dồn. Số xu phải trả là 630 xu. Sansa không kìm được niềm vui sướng trong lòng.
Lá thứ tư, Sansa rút được "Q" theo đúng dự định. Tổng 30. Lúc này số xu phải trả là 840 xu. Cuối cùng cũng không nhịn được mà cười ra tiếng.
Sau đó lá thứ 5, Nanana rút được là "10"...
"A, Dừng."
...Hửm?
Lúc này, Sansa bất giác ngẩng mặt lên. Nghe thấy câu này, Nhân viên ngân hàng Yuiga Isshin cũng khó hiểu nhìn sang. Trên mặt [M] là nụ cười rạng rỡ.
"? Không nghe thấy sao? Tớ nói 'Dừng' ở đây."
"Hả?????"
Sansa hét toáng lên. Đương nhiên là phải hét lên rồi. Bởi vì, ở đây hoàn toàn không có lý do gì để đầu hàng cả. Hiện tại ở giai đoạn lật lá thứ 4 này, tổng 30, là vùng siêu an toàn dù có lật ra cái gì cũng tuyệt đối không vấn đề. Lý do cố tình đầu hàng ở giai đoạn này, tìm thế nào cũng không ra.
"Chuyện gì thế hả, Nanana!"
Đối với Sansa đang gầm lên giận dữ, Nanana mỉm cười rạng rỡ.
"Hả? Tại vì lần này tớ định thua ngay từ đầu mà."
"Hả?"
"Ây dà, rốt cuộc thì là trận đối quyết đặt cược cao thế này mà. Nếu tớ lại thắng nữa, thì nhóm Juugo đi cùng Sansa sẽ rơi vào 'Tình trạng nợ' mất. Hơn nữa nghĩ đến về sau, cảm giác lần này thua một chút là vừa đẹp nhỉ."
A ha ha, Nanana cười lên. Lúc này Sansa trở nên mất kiểm soát.
"Con ranh này lấy việc mình sẽ thắng làm tiền đề?"
"Nói ngược lại thì, rút được '7' là tớ không thể nào thua được."
Câu này là nói với Sansa. Đây là lời Ryugajou Nanana đã nói, do đối thủ là Kurosu Sansa có thể chiến đấu ngang ngửa với mình trong vô số trận đối quyết đã diễn ra trước đó. Lúc này, dưới diễn biến này, tôi rút được "7" thì không thể thua.
Thế nên Sansa ngược lại trở nên bình tĩnh. Rồi hành động theo tiêu chuẩn của Kurosu Sansa. Chộp lấy xấp bài còn lại 9 lá, lật từng lá, từng lá một. "10", "3", "5", "K"...
"Ra là vậy, đúng là tôi thua thật rồi nhỉ."
Sansa gõ vào lá "K" thứ tám mà lẽ ra mình sẽ rút phải, nhếch mép cười.
"Nhặt lại được cái mạng rồi nhé, Sansa."
"À, toàn nhờ vào cái sự ngốc nghếch của cậu, được cứu rồi nhỉ."
Đối với Nanana đang cười híp mắt, Sansa đáp lại bằng nụ cười xấu xa, ném toàn bộ bài trên tay đi. Tất nhiên, tất cả chuyện này đều là diễn xuất. Lá thứ tám ra "K", là vì Sansa rút lá thứ bảy là lá "5" nằm dưới cùng xấp bài.
Mặc dù trên mặt cô để lộ nụ cười chế giễu, nhưng cơn giận trong bụng thì không gì sánh bằng. Sansa đang dốc toàn lực duy trì bình tĩnh trước việc đòn tấn công của mình hoàn toàn đánh vào hư không. Hơn nữa đây là kết quả theo cách thức nhục nhã nhất có thể hình dung được.
Người sắp sửa đạp vào bẫy, không hề nhận ra cái bẫy tinh vi mình giăng ra, ngay khoảnh khắc trước khi đạp vào bẫy lại tin chắc vào chiến thắng của mình và nhận thua. Đối với Nanana mà nói, bố cục của Sansa căn bản không tồn tại, là lựa chọn thất bại dựa trên ý chí của bản thân.
Sansa sẽ không nói cho đối phương biết, mình đã làm những chuyện lợi hại đến thế. Bởi vì phô trương bản thân như vậy hoàn toàn vô nghĩa. Cái đang có, chỉ là kết quả: đòn đánh vốn dĩ quyết định tất cả đã rơi vào khoảng không với diễn biến vạn phần nhục nhã.
Đã vậy, thì hãy để nó kết thúc đi. Đừng để đối phương nhận ra. Để cô ta kết thúc trong sự không hay biết gì. Cẩn thận dè dặt không để lộ sát thủ giản. Để lần tới có cơ hội có thể thắng.
Đầu như muốn nứt ra, ruột gan đảo lộn, cơn giận của Sansa không gì sánh bằng. Thế là Sansa suy nghĩ. Một bản thân muốn thắng Nanana. Một Nanana nghĩ rằng chiến thắng của mình sẽ làm tổn thương nhóm Juugo.
Mình và Nanana, đối với kiến giải về trận đối quyết này tồn tại sự sai lệch mang tính căn bản. Và rồi kết quả của việc Nanana suy nghĩ cho người khác, khiến cô ta không thua. Ngay trước khoảnh khắc tự tìm đường chết mà vẫn hồn nhiên không hay biết, chỉ thỏa mãn với cách làm của mình, rồi kết thúc.
Tất cả may mắn tuần hoàn lấy Nanana làm trung tâm, tạo ra nụ cười và hạnh phúc mới. Hoàn toàn giống hệt lúc còn sống.
Cho nên Sansa nghĩ. Ryugajou Nanana sở hữu Thiên vận (Vận may trời ban). Chữ "Thiên" trong cái Thiên vận này tuyệt đối là chữ "Thiên" trong "Thiên nhiên ngốc" (Ngốc bẩm sinh).
9
"Tranh đoạt thành công 210 xu. Chuỗi thua liên tiếp của Đội Tiểu Thư cuối cùng cũng chấm dứt, lần đầu tiên cướp được xu từ Đội Tai Mèo."
Trong sảnh vang lên giọng nói của chị gái phát thanh tường thuật thực tế. Đúng như nghĩa đen, Sansa đã thoát khỏi chuỗi 6 trận toàn thua. Đã trả được một mũi tên thù hận cho Nanana.
Chỉ có điều...
"So với nói là thắng, thì giống được nhường hơn?"
"Hừ... Có điều, quả nhiên đáng sợ thật đấy, Kurosu Sansa."
Lời lầm bầm của Tensai, tôi cũng đồng ý.
"Hơn nữa, Nanana hoàn toàn phớt lờ chuyện đó cũng thế."
Chúng tôi không nói toạc ra với nhau. Tuy nhiên, trong tiềm thức của tôi và Tensai đều có thể hiểu.
——Về điểm chúng tôi đều biết Sansa đã giăng bẫy.
"Vậy Juugo, ta muốn cái đó nhé."
"Ừm, đừng có nhìn tôi bằng ánh mắt sáng rực kiểu cô gái đi dạo phố nói với bạn trai 'Em, muốn cái kia' thế chứ."
"Ai, ai là bạn trai của Juugo!"
"Tôi bảo cậu đừng có hơi tí là phản ứng thái quá mà. Đặc biệt là cái kiểu này sẽ làm tôi rất đau đầu, tha cho tôi đi."
Hơn nữa, chị Yukihime đang nhìn trộm chúng tôi từ cứ điểm Đội Hoa Anh Đào, toàn thân tỏa ra hắc khí, làm ơn bình tĩnh lại chút đi.
Mà, dù nói thế nào.
"Nanana, mạnh quá mức rồi đó."
Quả nhiên, Sansa từ Phòng Tranh Đoạt trở về tức tối vô cùng.
"Đùa kiểu gì vậy, thật không thể lý giải nổi. Tôi muốn đấm bay con hàng đó."
Sansa trở về cứ điểm vừa cằn nhằn oán thán vừa tỏa ra sát khí không bình thường. Sau đó cô ngồi xuống ghế, bắt đầu than phiền.
"A, thật khiến người ta khó chịu. Về nhà tắm rửa đi ngủ đây. Ôm Koma ngủ đây."
Sansa rũ rượi dựa vào ghế. Tuy nhiên, tôi lập tức cười đưa ra một đề nghị:
"Tác chiến dường như cũng thất bại rồi, hay là về đi cho rồi?"
"...Hả? Cậu nói cái gì?"
"Thì là, cô có thể về được chưa?"
Đối với tôi đang cười đề nghị, Sansa tự nhiên thể hiện phản ứng tương ứng. Đại tiểu thư Ageha cùng đội cũng tỏa ra khí tràng đáng sợ đứng trước mặt tôi. Rồi, Sansa nắm chặt lấy cổ áo tôi đầy mạnh bạo.
"Cậu có ý gì? Cậu nói tôi thất bại á?"
"Lúc lật bài ban nãy, đã giở trò với thứ tự lật bài đúng không? Cô có vẻ rất cảnh giác với đối thủ là Nanana, tôi nhìn từ màn hình lớn, hay đúng hơn là chúng tôi đều nhìn ra rồi."
"..."
"Bởi vì trông có vẻ cực kỳ tức giận, nên động tác có hơi thiếu trơn tru một chút. Nhân tiện, tại sao lại làm chuyện đó? Để tiêu hủy chứng cứ sao?"
"..."
"'Cơ hội tốt sẽ ẩn sau nguy cơ. Mà bỏ lỡ cơ hội tốt thì sau đó chỉ còn là nguy cơ'."
"Cái gì đây?"
"Gia huấn nhà tôi."
Nghe thấy cái này, Sansa nhếch mép cười.
"Nhà cậu quả nhiên thú vị thật. Có cơ hội thì đi tìm ông già cậu nói chuyện chút xem sao."
Chà, quả nhiên lộ rồi.
"Tôi đề cử đến lúc đó, gài bẫy mỹ nhân kế hay gì đó cho ông già. Sau đó gửi ảnh cho mẹ tôi, một phát là có thể cho ông già tôi đăng xuất luôn đấy. A, nhưng mà trừ ông già ra thì đừng có ra tay với người khác nhé."
Nghe thấy nguyện vọng này, Sansa cười vui vẻ.
"Này này này, đừng có trừng tôi như thế chứ. Tôi có ăn thịt người đâu."
"Có trừng đâu."
"Thế cậu đi tìm cái gương mà soi lại mặt mình đi. Cái ánh mắt đó cứ như thể dám động vào nhà cậu một cái là sẽ làm thịt tôi ấy."
"Đã bảo không có mà."
Thật bất lịch sự, tôi là thanh niên nghiêm túc mày thanh mắt tú đấy nhé.
"Muốn tôi về đến thế à?"
"Đúng vậy, vì cứ thế này thì bọn tôi thua thật đấy."
"Ồ?"
"Nhìn thấy màn vừa rồi tôi tin chắc rồi. Chỉ cần [M] vẫn là Nanana, thì bọn tôi hoàn toàn không có cửa thắng trong 'Trò chơi' này. Thật sự xin hãy tha cho tôi đi. Tuy rất xin lỗi Nanana, nhưng vẫn hy vọng cô ấy mau chóng rời sân. Vì thế, chỉ còn cách để Sansa đi về thôi nhỉ."
Nghe lời tôi nói, Sansa nhếch mép cười.
"Thằng nhãi này, trong bụng vẫn luôn toan tính chuyện này sao?"
"Làm gì có. Thấy Nanana vui vẻ thế, tôi cũng muốn chiều theo đến cùng đấy chứ. Nhưng mà đi đến bước này đã là giới hạn rồi. Hai người mà cứ làm loạn thêm nữa, thì kế hoạch của tôi tan thành mây khói hết đấy."
Nghe đến đây, Sansa bật cười, hơn nữa là cười ôm bụng.
"Thú vị thật đấy. Lâu lắm mới gặp, vậy mà lại có thằng nhãi ranh mồm mép chẳng coi ta ra gì thế này."
Sansa liếc nhìn màn hình lớn. Rồi buông cổ áo tôi ra, nhếch mép cười.
"Đúng là chơi đùa quá nhiệt tình với mấy thằng nhãi không đủ trình rồi. Việc cần làm cũng làm rồi, chắc về thôi."
Phản ứng của tôi có chút ngạc nhiên, Sansa vỗ vỗ vai tôi, nói nhỏ vào tai tôi:
"Này, Yama Juugo... Khi nào có nhã hứng thì, giúp Tetsu một tay nhé."
Tôi bất giác cười khổ. Người này, thật biết làm bừa... Không nhìn thấy biểu cảm của Sansa lúc này, thật sự vô cùng đáng tiếc.
"Không cần nói tôi cũng sẽ làm thế mà."
Sansa nghe thấy câu này, để lại một câu "Vậy, gặp lại sau" rồi bước ra khỏi phòng chờ của chúng tôi. Lúc đến thì cực kỳ đột ngột, lúc đi cũng vô cùng dứt khoát.
Dù nói thế nào, tôi đưa mắt nhìn theo bóng lưng cô ấy, thật sự, thật sự thở phào nhẹ nhõm từ tận đáy lòng.
"Cuối cùng cũng về rồi nhỉ."
"Người Hầu A, ngươi đúng là không biết sống chết là gì nhỉ."
"Đúng vậy, nói thật thì, ban nãy sợ vãi ra quần luôn ấy."
Lỡ không may, tôi bị giết mất thì sao? Tuy nói vậy, nhưng trái tim tôi vừa đặt xuống vẫn còn một nửa treo lơ lửng. Bởi vì, lời Sansa vừa tiết lộ ban nãy, khiến tôi vô cùng để tâm.
10
Trước khi vòng 27 bắt đầu, Sansa gọi [M]... hay đúng hơn là Nanana ra hành lang.
"Cho nên, tớ phải về đây."
"Còn không mau về đi! Thực sự đừng có làm chuyện này nữa! Tớ chẳng phải đã nói rồi sao, Sansa các cậu bị cấm tìm kiếm Bộ sưu tập Nanana mà!"
"A, Shiki đã nói với tớ rồi nhé. Lời nhắn cậu gửi cho bọn tớ 9 năm trước khi bất ngờ trở thành Địa phược linh xuất hiện trong căn phòng đó."
"Thế thì tuân thủ cho tốt vào! Nếu Sansa và Shunju can thiệp vào, thì những đứa trẻ hiện tại sẽ không lấy được Bộ sưu tập Nanana nữa!"
"Cậu phiền quá đấy, cũng đâu phải đi tìm 'Di tích' nào đâu. Tớ đã làm rất đúng theo lời con ranh cậu rồi còn gì. Thế nên chỉ là dùng tiền mua lại từ trong tay 'những đứa trẻ hiện tại' trong miệng con ranh nhà cậu thôi, bất kể là tớ hay Ikkaku đấy."
Đối với thủ pháp này, Nanana đành phải im lặng. Bởi vì phương pháp này dựa trên việc tuân thủ lời nhắn của Nanana, cách thức Sansa và Ikkaku có được Bộ sưu tập Nanana, đồng thời cũng làm tăng khả năng những học sinh bán những món đồ đó đạt được ước mơ.
Dùng tiền bạc có thể hiện thực hóa ước mơ, đối với việc này, Nanana trong quá trình xây dựng đảo Nanae hiểu rất rõ.
Với một Nanana đang im lặng, Sansa bắt đầu nói liến thoắng:
"Hơn nữa nhé. Lần này chỉ là Tetsu dùng Bộ sưu tập Nanana gọi tớ ra thôi, tớ đâu có thất hứa."
"Ư hự, lý do này quá khiên cưỡng! Cho nên mới nói tính cách Sansa thật xấu xa!"
"Chưa đến lượt con ranh nhà cậu nói tớ."
Lúc này, Nanana để lộ biểu cảm có chút nghiêm túc.
"Này, Sansa. Bộ sưu tập Nanana là để lại cho những đứa trẻ phấn đấu vì ước mơ trên hòn đảo này. Cho nên... đừng can thiệp quá sâu nhé."
Nanana nói những lời buồn bã như thế ngay trước mắt, Sansa không vui gằn giọng nói:
"Đếch phải vì lũ nhóc hiện tại. Chỉ là để thực hiện ước mơ của bọn tớ nên bắt buộc phải dùng thôi."
Nanana mở to mắt.
"Ước mơ... của Sansa các cậu?"
"Sao? Cậu nghĩ xây xong hòn đảo này là bọn tớ mãn nguyện rồi à? Đùa kiểu gì vậy. Cái đảo nhỏ tí này, làm sao có thể khiến bọn tớ thỏa mãn được. 10 năm trước con ranh nhà cậu tự tiện chết đi, cậu để lại ước mơ một mình bỏ đi mất. Làm như thế, bản thân cậu thì thỏa mãn rồi. Nhưng mà, bọn tớ thì còn lâu mới đủ nhé. Có lẽ con ranh nhà cậu giờ vẫn nghĩ đến việc duy trì hiện trạng, nhưng bọn tớ thì khác. 10 năm sau đó, bọn tớ vẫn luôn tiến về phía trước. Bất luận hiện tại, hay tương lai đều sẽ như vậy."
"..."
"Con ranh cậu đừng có chỉ để lại cái tư tưởng nhàm chán và ngông cuồng đó rồi tự tiện chết đi chứ! Đừng có áp đặt thứ đó lên người khác!"
Nghe tiếng quát pha lẫn sự giận dữ của Sansa, Nanana cúi gằm mặt ủ rũ. Trước một Nanana như vậy, Sansa tỏ vẻ vô tội buông lời:
"Mà... dù vậy, những lời cậu nói đám Ikkaku vẫn đang kiên trì giữ gìn, đó là vì lũ đó cho rằng đây là tư tưởng nên tuân thủ."
"Sansa."
"Nói điều khó nghe trước nhé, tớ chưa từng nghĩ thế đâu! Chỉ vì tớ vốn dĩ ngẫu nhiên có suy nghĩ vô cùng tương đồng nên mới phối hợp với cậu thôi!"
"...Ừm."
Nhìn thấy Nanana mỉm cười, Sansa cuối cùng cũng bắt đầu cằn nhằn như mọi khi.
"A, thoải mái hơn chút rồi. Thật là, con hàng cậu chết đột ngột quá, chẳng kịp nói năng gì cả."
"Đằng nào thì hiện tại cũng đang làm Địa phược linh mà, đến gặp tớ là được rồi."
Đối với câu trả lời dửng dưng của Nanana, Sansa thở dài thườn thượt.
"Nanana, sau khi con ranh cậu thành Địa phược linh, ngoài Shiki ra có ai đến gặp cậu chưa?"
Nghe câu hỏi này, Nanana im lặng.
"Không có sao? Một người cũng không sao?"
"Cái đó... chỉ có Gogetsu đến một lần..."
"Vui không?"
"...Không."
Nanana nhớ lại chuyện đáng ghét. Chuyện vô cùng vô cùng đáng ghét.
"Đây là sự thay đổi tâm cảnh nảy sinh trong khoảng thời gian một năm từ lúc con ranh cậu chết, đến lúc cậu biến thành Địa phược linh. Đây không phải là vấn đề đơn giản như cậu nghĩ đâu."
Sansa dời ánh mắt khỏi người Nanana, buông lời không vui.
"Sansa này..."
"Hửm?"
"Sansa cũng cảm thấy tớ không biến thành Địa phược linh xuất hiện thì tốt hơn sao?"
Sansa ôm chặt lấy Nanana có vẻ như sắp khóc đến nơi. Rồi, vẫn cằn nhằn như mọi khi:
"Đương nhiên rồi, đồ ngốc. Con ranh cậu là chướng ngại vật cản trở tớ thống trị hòn đảo này đấy. Thật là, muốn làm Địa phược linh thì, đợi tớ thống trị hòn đảo này xong hãy làm chứ."
Thế là, Nanana nở nụ cười trong vòng tay Sansa.
"Như vậy, tớ sẽ trở thành anh hùng giải phóng đảo Nanae từ ma chưởng của Sansa nhỉ."
"Hết chịu nổi cậu, thành Địa phược linh rồi mà tính cách vẫn xấu thế."
Hai người không hẹn mà cùng bật cười, sau đó, trao nhau tiếng lòng.
"Vậy Nanana, hẹn ngày tái ngộ."
"Sansa. Hẹn ngày tái ngộ."
Sau đó, ý thức của Nanana tách khỏi cơ thể [M], Sansa sử dụng "Vòng Tay Song Trùng của Ladi". Hai người đã không còn ở đây.
"...Ơ."
"...Cái này."
Kết quả, ở lại nơi này, là Yui và Tetsu đang trong tư thế ôm nhau.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Saki rất bối rối. Cho đến vừa rồi Nanana và bà chị kia còn nói những chuyện khó hiểu... Sau đó Nanana nói câu "Hẹn ngày tái ngộ" rồi biến mất.
Thế là khi định thần lại... Tetsu vậy mà đang ôm chặt lấy mình!? Saki rất xấu hổ, muốn lập tức vùng khỏi tay cậu ấy. Nhưng Tetsu cứ không chịu buông.
"Yui... tớ có thể, cứ giữ thế này một lúc được không?"
Nghe lời thì thầm của Tetsu, sức lực rời bỏ cơ thể Saki.
"Ơ... cái này... Ừm, nếu chỉ một chút thôi thì..."
Trong vòng tay Tetsu, vô cùng an tâm. Muốn cứ thế này mãi. Saki nghĩ như vậy. Nhưng tay Tetsu chẳng bao lâu liền buông ra. "Xin lỗi", Tetsu nói khẽ. Saki có chút tiếc nuối, "Không có gì", cô nói cứng. Người mình thích nhất đang ở ngay trước mắt, tình cảm muốn ôm lấy người này ngay lúc này vẫn còn sót lại. Cho nên Saki hỏi Tetsu:
"Cái đó, Tetsu. Tớ tình cờ... Phải, tình cờ nghe được chuyện quá khứ của Tetsu và Asumi."
Nghe Saki nói, Tetsu tỏ ra rất bối rối.
"Cái đó, tớ không để tâm lắm đâu. Nhưng mà... nhưng mà, Tetsu..."
Saki sợ phải hỏi tiếp. Nhưng, cô lại cảm thấy bắt buộc phải hỏi ra. Cho nên, cô lấy hết can đảm.
"Tetsu... Tetsu đối với Asumi, cái đó... có thích không?"
Saki cúi mặt, không ngước lên nhìn mặt Tetsu, chỉ nhìn vào mũi giày của cậu ấy.
"Phải, tớ đã từng thích."
Cảm giác cơ thể đột nhiên trở nên nặng trĩu.
"Cũng, cũng đúng nhỉ, Asumi người lại dễ thương, còn là Hội trưởng hội học sinh. Ngầu lòi một cách vô lý nhỉ."
"Yui."
"Hơn hẳn tớ..."
Saki chạy vụt đi, giống như trốn khỏi nơi này vậy. Lúc này cô cảm thấy đeo mặt nạ thật là tốt quá. Bởi vì, nước mắt cứ không sao kìm lại được.
"Vẫn ngốc nghếch như xưa nhỉ, Đại ca Tsujifuka."
Có người bắt chuyện với Tetsu đang đưa mắt nhìn theo Saki rời đi. Đó là một gã đeo mặt nạ ăn mặc như Nhân viên ngân hàng. Tuy nhiên, Tetsu lập tức nhận ra hắn là ai.
"Thấy rồi sao, Taisei?"
"Đừng có nói người ta như kẻ cuồng nhìn trộm thế chứ. Đều tại cậu chim chuột ở ngay cái hành lang này đấy."
"Lâu rồi không gặp nhỉ."
"À, lâu rồi không gặp. Nhưng mà tớ không muốn gặp kẻ phản bội."
Tetsu im lặng.
"...Trả lời đi chứ. Chí ít cũng nói câu 'Tớ không phải kẻ phản bội' xem nào."
"Sự thật là vậy. Tớ đã nghi ngờ Hitoshi theo hình thức tồi tệ nhất... Đã không thể tin tưởng cô ấy."
"Đúng vậy, thằng khốn cậu thật tệ hại. Không chỉ thế, còn một mình ra vẻ ngầu lòi tự tiện làm loạn một hồi xong tự tiện biến mất, thật biết gây phiền phức cho người ta."
Rồi, Taisei túm lấy cổ áo Tetsu.
"Taisei..."
"Cơ hội tốt đấy. Nhân lúc này tớ tuyên bố trước luôn. Tớ thích Asumi. Cho nên dù đối thủ là Đại ca Tsujifuka, tớ cũng sẽ không lùi bước đâu."
Trước mặt Tetsu đang bối rối khi nghe câu này, Taisei cười khổ.
"Nhưng mà, câu này nếu nói ra lúc Chiến tranh Hội trưởng Hội học sinh thì tốt biết mấy nhỉ."
"Không phải bây giờ đang nói sao."
"Bây giờ đương nhiên là muộn rồi. Con nhỏ Asumi đó sau vụ đó suốt một năm trời lúc nào cũng nghĩ đến cậu đấy. Thật là, lại cứ nhè đúng cái 'Trò chơi' quan trọng này mà xuất hiện. Lại còn tiếp cận Asumi sau khi tớ làm chuyện mất mặt, thời điểm cũng tệ quá đấy."
Nghe đến đây, Tetsu bất giác bật cười. Giống hệt như ngày xưa. Cho nên, Tetsu nói với người đàn ông mình có thể tin tưởng nhất:
"Bảo vệ tốt cho Hitoshi nhé."
"Không cần cậu nói."
Sau đó, Tetsu nhìn về hướng Người tổ chức [M] chạy đi.
"Vậy thì, Đại ca Tsujifuka. Rốt cuộc, [M] là thần thánh phương nào vậy? Các cậu có vẻ khá thân mật."
Đối với Taisei hỏi như vậy, Tetsu không chút sợ hãi trả lời:
"Là cô gái hiện tại tớ thích đấy."
"Tôi về rồi đây."
Anh Tetsu đã về rồi, điều này khiến tôi cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm. Bởi vì, anh Tetsu xuất hiện, lúc này cũng có nghĩa là Sansa đã thực sự về rồi. Ái chà, rốt cuộc thì tính cách người đó thực sự rất xấu xa mà. Mặc dù luôn mồm nói muốn về nhà, nhưng vẫn rất có khả năng "Ta lại về rồi đây ❤" và quay lại.
Mà, chuyện này để sang một bên, trước tiên phải nói với anh Tetsu một câu:
"Anh Tetsu, không chơi kiểu đó đâu nhé."
"Là một trợ thủ mạnh mẽ đấy."
"Thật là, trợ thủ hung ác nhất thì có."
Dù nói thế nào, đã xong một chặng. Đội Tiểu Thư chúng tôi cũng cuối cùng đã trở lại ba người nguyên bản. Lúc này, đại tiểu thư Ageha vì quan hệ với Sansa mà ham muốn lãnh đạo đã yếu đi, nói một câu:
"Người Hầu A, tiếp theo do ngươi chỉ huy."
"Tôi chỉ thị, không vấn đề gì chứ?"
"Đúng, đây chính là cách dùng người của ta."
Đại tiểu thư Ageha điềm nhiên nói. Mà, đã chỉ định chính thức thế này, thì đành chịu thôi nhỉ.
Vòng 27 sắp bắt đầu.
Vòng 27. Do Sansa đổi chỗ với anh Tetsu, lại đổi anh Tetsu trở về, nên anh Tetsu tuyên bố với máy quay "It's a magic" (Đây là phép thuật). Mà, hoán đổi không phải hoàn thành trong nháy mắt, chả có phép thuật với chả không phép thuật gì đâu nhỉ. Tôi không nghĩ là chỉ có mình tôi cảm thấy như vậy.
Nói đến [M]... hay đúng hơn là Yui cũng thế, nhìn thấy những con Kumagorou phiên bản người thật xung quanh biến lại thành Kumagorou phiên bản người tuyết, xem ra Nanana cũng về rồi. [M] không còn vẻ hưng phấn như lúc nãy nữa... hay đúng hơn, Yui trở lại ủ rũ cúi đầu, ngược lại cảm giác tâm trạng rất sa sút.
Bất kể thế nào, không chỉ Sansa, Nanana cũng đã về rồi, khiến tôi nhẹ nhõm. Sau khi Nanana tham gia vào, tôi đã suy nghĩ rất nhiều chuyện, nhưng hiện tại phải tập trung tinh thần vào "Trò chơi" đã bị quẳng ra sau đầu một lúc, quả quyết tung ra chiêu đầu tiên.
Đầu tiên là thu phiếu xúc xắc lúc bắt đầu hiệp. Thế là, đại diện các đội sẽ tập hợp về phía bàn cờ Song Lục để đổ xúc xắc. Phải tiến lên trước thời điểm này.
Tôi bước lên trước, dưới sự chú ý của tất cả thí sinh, hô to như thế này:
"Tôi có một đề nghị với mọi người."
Tiến tới cục diện cuối cùng.
*
"A, vất vả rồi."
Sansa cởi bỏ bộ vest, thay sang quần áo thường ngày, ngồi phịch xuống ghế sofa. Cô nhìn tình trạng các đội chiếu trên tivi bắt đầu tặc lưỡi.
"Rốt cuộc lại biến thành hòa nhau rồi nhỉ. Giá mà làm cho có lợi hơn chút thì tốt... Thật là, con nhỏ Nanana đó thật biết quấy rối."
Nghe Sansa lầm bầm một mình, Kiryu Kirara cười vui vẻ.
"Đại tỷ đã vì A-Tetsu mà nỗ lực một phen nhỉ."
Bị Kirara ném cho nụ cười, Sansa ngoảnh mặt đi.
"Chả có gì. Chỉ là tiện thể thôi, tiện thể."
Kirara dời ánh mắt khỏi một Sansa không thành thật, ánh mắt chuyển sang truyền hình trực tiếp.
"Đại tỷ, A-Tetsu và bé Yui nhất định sẽ không sao chứ?"
"Ai biết được."
Sansa hiểu mục đích của Người tổ chức. Dùng giải thưởng vô địch là Bộ sưu tập Nanana cấp Hiếm làm mồi nhử để tịch thu Bộ sưu tập Nanana của các thí sinh. Tuy nhiên, sau "Trò chơi" lần này, Người tổ chức sẽ thế nào thì không biết được. Bất luận mục đích hoàn thành, hay là không hoàn thành ——
Thứ Sansa lo lắng, chính là hai người này.
Nhưng Kurosu Sansa không định can thiệp quá sâu. Bởi vì sự can thiệp ồ ạt của bản thân mà thay đổi vận mệnh hai người, là trái với tác phong của mình. Họ có thể vượt qua chướng ngại trước mắt hay không, không đến lượt người ngoài làm chủ. Đó sẽ do Tsujifuka Tetsunoshin, Yoshino Saki tự mình quyết định. Cho nên Sansa sẽ không can thiệp quá mức, chỉ đứng nhìn kết cục của nó, sau đó tiếp tục cung cấp nơi chốn mang tên Ba Cái Đầu Lâu cho hai người.
Tuy sẽ không can thiệp quá mức, nhưng trong khoảng thời gian hành động vì mục đích của bản thân, có lẽ ngẫu nhiên đóng vai trợ thủ một chút. Đúng, giống như lần này.
Mục đích Sansa và Tetsu hoán đổi, là để chuẩn bị cho việc đột kích vào tòa lâu đài nằm tại trung tâm Sevens Land, nơi làm sân khấu cho "Trò chơi" đêm nay. Ngoài thời gian "Trò chơi Tranh đoạt", Sansa vẫn luôn tiến hành vững chắc việc chuẩn bị cho kế hoạch sau này. Thăm dò cấu trúc tòa lâu đài không thể hiểu được trên bản vẽ mặt bằng, tìm kiếm lộ trình đột kích thực tế, tay chân đối với các biện pháp an ninh đã làm xong rồi. Thậm chí đã gửi điện thoại cho gián điệp trà trộn vào mà giấu cả Tetsu, cho nên tình báo nội bộ đang lần lượt truyền đến.
Tất cả đều là kế hoạch của Sansa.
Các thí sinh tham gia "Trò chơi" đêm nay, rất cẩn thận tuân thủ quy tắc "Trò chơi", tuy đã phối hợp với màn kịch ầm ĩ như vậy, nhưng Sansa ngay từ đầu đã không định chơi cùng bọn họ. Bản thân muốn thứ gì, bất luận phương thức đoạt lấy hay thời cơ đều do bản thân làm chủ. Bất kể là Bộ sưu tập Nanana cấp Hiếm, hay là cô gái đảm nhận vai trò Người tổ chức, hay là tình báo, đều giống nhau.
Cho nên Kurosu Sansa vẫn luôn chờ đợi thời khắc đó. Khoảnh khắc giải thưởng vô địch vốn nên ẩn giấu ở đâu đó trong tòa lâu đài này, chưa lộ hình bóng, xuất hiện.
Có điều, lại nói... Không ngờ Nanana sẽ xuất hiện. Tuy dáng vẻ khác nhau, nhưng đó chắc chắn là Ryugajou Nanana.
Gặp lại Nanana đã lâu không gặp, khóe miệng Sansa tự nhiên nở nụ cười. Rồi thì thầm:
"Khác với những gì đã nói nhỉ, Shiki?"
Mahoro Shiki từ giữa chừng đã không xem tivi nữa. Bởi vì cử chỉ của [M] thoắt cái thay đổi, đó chắc chắn là phong cách của Nanana. Shiki chỉ cúi đầu, nghiến răng nghiến lợi.
Ngay cả hiện tại khi khí tức của Sansa và Nanana đã biến mất khỏi hình ảnh trên tivi cũng không thay đổi. Nhịp tim đập liên hồi như muốn vỗ vào trong não, không thể bình ổn. Nanana đã ra bên ngoài, chuyện này chưa từng có, chuyện tuyệt đối không thể xảy ra lại đập vào mắt.
"Cố vấn, cô không sao chứ?"
Nhận ra sự bất thường của Shiki, Nonomiya Himeko lo lắng hỏi.
"Không ổn lắm đâu. Xem ra cơ thể tôi đang khao khát cồn rồi."
Shiki gắng gượng đùa một câu như vậy, Himeko tức giận "Thật là, lo lắng cho Cố vấn đúng là lỗ to". Shiki ném nụ cười cho Himeko, nhưng Shiki thực sự rất muốn uống bia.
Để lãng quên nỗi sợ hãi đang trào dâng trong lòng. Để nhắm mắt làm ngơ trước kết cục tồi tệ nhất mà trong đầu tưởng tượng ra. Shiki vô thức ấn tay vào sau gáy.
Ở đó chẳng có gì cả.
Ở đó, cái gì cũng, không có——
"Tôi về rồi đây."
Nanana trở về phòng 202 Hạnh Phúc Trang, chuyển ánh mắt sang chiếc tivi trước mặt. Bản thân mình, quả thực đã tồn tại ở nơi đó. Sau khi bị giết trong căn phòng này 10 năm trước, bản thân vốn tuyệt đối không thể rời khỏi nơi này, đã rời khỏi căn phòng này, xuất hiện ở nơi đó. Cùng nhóm Juugo, cùng mọi người cười đùa ở đó ——
"...Vui thật đấy."
Thật sự cảm thấy thế. Cảm thấy thế từ tận đáy lòng. Chính vì thế, Nanana mới cảm thấy như vậy. Rất muốn lại ra bên ngoài.
Bởi vì, chuyện này không phải là không thể. Từ 9 năm trước khi ý thức này thành hình với tư cách là Địa phược linh, đã liên tục ước nguyện, là ước nguyện không thể thực hiện, đã từ bỏ. Thực tế không phải là không thể ra ngoài, có lẽ có thể dựa vào việc nhập vào người khác. Thế nhưng...
Bất luận dưới hình thức nào, mình cũng đã từng ra ngoài. ——Vào ngày này, vào lúc này, tại thời khắc này. Một trong những thường thức trong lòng Địa phược linh Ryugajou Nanana, đã sụp đổ.
Trong nhà vệ sinh phòng 202 Hạnh Phúc Trang, có thứ gọi là Hướng dẫn Nanana do Konjou Kasumi để lại. Trên đó điều thứ nhất viết là "1. Điểm yếu của Nanana". Điểm yếu của Ryugajou Nanana đã trở thành Địa phược linh.
Đó là, không thể rời khỏi căn phòng này nửa bước. Lẽ ra phải là như vậy mới đúng.
"Gen'en (Nguyện Hiện), đang ở đây sao?"
"Chuyện gì thế, Nanana?"
Rồi, "Thần" hiển hiện sau lưng Nanana.
"Nếu bé Saki thất bại, sẽ thế nào?"
"'Giao kèo' sẽ bị hủy bỏ."
"Nếu như vậy, bé Saki sẽ ra sao?"
Đối với Nanana đang hỏi như vậy, "Thần" thản nhiên trả lời:
"Yoshino Saki sẽ chết."
Nanana cắn chặt môi.
"Gen'en, tớ đã nói rồi nhỉ. Tớ không muốn có bất kỳ ai chết trên hòn đảo này..."
"Đã làm 'Giao kèo' với cô ta, cũng đã cho cô ta cơ hội. Người phá vỡ nó, là Yoshino Saki."
"Thần" thản nhiên kể. Đúng như Nanana đã dự tính. "Thần" tuyệt đối sẽ không vi phạm định lý này. Cho nên Nanana nhếch mép cười.
"Hờ, lãng phí thật đấy. Gen'en thật ngốc ngoài dự đoán nhỉ."
Trước sự chế giễu của Nanana, "Thần" khó giấu vẻ kinh ngạc, khóe miệng giật giật.
"Lời này giải thích thế nào."
"Cho dù bé Saki thất bại, bé Saki cũng vẫn còn công dụng của em ấy đấy. Đó chắc chắn cũng là hình thức mà Gen'en mong đợi nhỉ."
Nhìn biểu cảm của Nanana khi kể lể như vậy, "Thần" nghĩ. Khi Ryugajou Nanana để lộ biểu cảm này, là lúc đang có mưu đồ. Nhưng mà, "Thần" dù hiểu rõ, vẫn hỏi ra:
"Nguyện nghe tường tận."
——Đem suy nghĩ của Nanana.
Đối với việc lần này chấp nhận đề nghị của Ryugajou Nanana, chỉ để ý thức của Ryugajou Nanana rời khỏi căn phòng này, "Thần" cảm thấy chẳng qua chỉ là chuyện nhỏ nhặt không đáng kể.
Nhưng giờ khắc này, một bánh răng nhỏ bé chắc chắn đã rơi ra. Chỉ như vậy, tự nhiên sẽ không gây ảnh hưởng đến đại cục. Bởi vì, rơi ra chỉ là một bánh răng nhỏ bé.
Tuy nhiên, vì đây là một hệ thống mà tất cả bánh răng khớp nhau hoàn hảo mới có thể thành lập, nên sự sụp đổ sinh ra do sự tách rời của bánh răng nhỏ bé này, đang từ từ lan rộng.
Từ từ, từ từ, không ngừng lan rộng ——
*
Thời gian trôi đi một chút, sau khi truyền hình trực tiếp kết thúc được một khoảng thời gian, trung khu đảo Nanae · Hội đồng Thống nhất quản lý đảo Nanae · Sân thượng tòa nhà SEVENS.
Tại đó, có ba bóng người.
"Thật là, đừng có gọi Bổn đại gia ra vào cái giờ này chứ, tên khốn Shunju kia."
"Chịu khó chút đi, Saito-kun. Đây cũng là công việc của chúng ta mà."
"♪"
Thông qua triệu tập của Ikkaku Shunju, GREAT7 Futaba Saito, Kagami Gogetsu, cùng với Mutsumi Hachi tập kết tại bãi đáp trực thăng trên sân thượng tòa nhà SEVENS.
Trước mặt ba người, Ikkaku Shunju tay cầm Bộ sưu tập Nanana "Quyền trượng của Pháp sư" tức "Quyền trượng của Tubal-Cain" xuất hiện.
"Đã để chờ lâu, xuất phát thôi."
Trong ánh bình minh bắt đầu lộ diện nơi phương xa đường chân trời, 4 thành viên GREAT7 với người đứng đầu là Ikkaku Shunju, để chúa tể tất cả trong đêm nay, bước lên trực thăng.
