1
Tại Phòng Tranh Đoạt, nơi đàn anh Ikusaba và tiểu thư Creamy đang gườm nhau.
Bị những lời đường mật sặc mùi gian lận của tiểu thư Creamy dụ dỗ, 【M】đành lủi thủi quay lại sảnh chính với vẻ chán nản. Lúc này, những người ở lại hiện trường với tư cách khán giả chỉ còn tôi và tiểu thư Ageha... người tạm thời được tính là cùng một đội với tiểu thư Creamy.
Tiểu thư Ageha, người hoàn toàn mù tịt về thân phận thực sự của đối phương, chỉ bình thản quan sát việc một thành viên trong nhóm bị thay thế.
Dưới sự chứng kiến của chúng tôi, "Trò chơi Tranh đoạt" bắt đầu.
Đầu tiên là quyết định phương thức đối đầu.
Với tư cách là đại diện của đội có nhiều xu hơn, đàn anh Ikusaba rút một lá bài từ bộ bài số "2" đã được Trưởng ban Yuiga tráo kỹ.
Nội dung viết trên đó là...
"Trò chơi Tranh đoạt lần này là: 'Thập Tam Bộ Đôi – Đoán Bài Tẩy'."
Nhân viên ngân hàng, tức Trưởng ban Yuiga, chỉ tay về phía bàn số 3. Đó là một chiếc bàn vuông có ghế ngồi. Đàn anh Ikusaba và tiểu thư Creamy ngồi đối diện nhau.
Đứng ở giữa, Trưởng ban Yuiga mang ra một bộ bài tây và đặt lên bàn.
"Luật chơi như sau. Đây là một nửa bộ bài tây thông thường, gồm 13 cặp số, tổng cộng 26 lá. Tuy nhiên, mục đích ván này khác với Old Maid truyền thống: các vị phải 'đoán trúng lá bài lẻ' đang bị giấu đi. Chúng ta làm nháp một lần nhé."
Trưởng ban Yuiga rút ngẫu nhiên 3 lá bài, úp xuống và đặt trước mặt mình, sau đó chia 23 lá còn lại thành 2 phần.
"Sau khi trừ đi 3 lá bí mật, hai tụ bài sẽ tự nhiên trở thành 11 lá và 12 lá."
Để làm mẫu, hai người chơi lật những lá bài trước mặt mình lên.
"Giống như cách chơi Rút Bài Tẩy thông thường, hãy loại bỏ những lá bài ghép thành đôi cùng số trên tay. Tuy nhiên, để đối phương không biết các bạn đã bỏ quân nào, xin hãy úp những cặp bài đó xuống."
Làm theo chỉ dẫn, đàn anh Ikusaba và tiểu thư Creamy úp những cặp bài trùng số xuống bàn.
Tiểu thư Creamy từ 11 lá bài, sau khi bỏ đi 2 đôi thì còn lại 7 lá. Đàn anh Ikusaba từ 12 lá bài, sau khi bỏ đi 3 đôi thì còn lại 6 lá.
"Sau đó, hai bên sẽ luân phiên rút bài của đối phương, mỗi lần 1 lá. Nếu ghép được thành đôi thì phải bỏ lá bài đó khỏi tay."
Đàn anh Ikusaba làm theo chỉ dẫn, rút 1 lá từ tay tiểu thư Creamy, ghép thành đôi và úp xuống bàn theo cách tương tự.
"Sau khi rút xong, bạn có thể tuyên bố con số mà mình cho là 'lá bài lẻ' đang nằm trong 3 lá bí mật kia."
Đàn anh Ikusaba suy nghĩ một lúc rồi trả lời: "3".
Nghe câu trả lời, Trưởng ban Yuiga - người đã biết trước 3 lá bài lẻ - nói: "Chính xác", rồi lật 1 lá lên.
"Quái đạo tiên sinh trả lời đúng, Quái đạo tiên sinh tiếp tục giữ quyền giải đáp."
Tận dụng quyền trả lời liên tiếp, đàn anh Ikusaba nói: "6".
"Không chính xác. Vậy thì đến lượt tiểu thư Người hầu B."
Tiểu thư Creamy, người thay thế anh Tetsu trở thành Người hầu B, rút 1 lá từ tay đàn anh Ikusaba. Tuy nhiên, cô nàng chỉ đơn giản xếp nó vào bộ bài trên tay mình.
Nghĩa là không ghép được thành đôi.
"Mời tiểu thư Người hầu B đưa ra câu trả lời."
"3."
Chà, cái người này chẳng chịu hợp tác chút nào. Tiểu thư Creamy hoàn toàn phớt lờ lá bài lẻ đã được xác định, trả lời lại đúng con số "3" mà đàn anh Ikusaba vừa giải đáp lúc nãy.
Trước hành động này, cả Trưởng ban Yuiga lẫn đàn anh Ikusaba đều cạn lời.
"Kh... Không chính xác."
Tiếp theo, đàn anh Ikusaba rút một lá từ tay tiểu thư Creamy và vứt xuống một đôi.
"5."
"Chính xác."
E là anh ấy vừa rút được quân bài số "5" từ tay tiểu thư Creamy. Câu trả lời tiếp theo là "J" cũng chính xác.
Đoán trúng 3 lá bài lẻ, ván đấu nháp kết thúc. Hai người họ hạ những lá bài còn lại trên tay xuống.
"Quy trình là như vậy. Bên nào đoán trúng nhiều lá bài lẻ hơn sẽ thắng. Vì chỉ có 3 lá, nên ai đoán trúng 2 lá trước sẽ thắng trực tiếp."
Ra là vậy. Trò chơi này cảm giác yếu tố suy luận chiếm phần khá lớn đây.
"Cuộc đối đầu sẽ diễn ra trong 5 hiệp. Số lượng xu dịch chuyển sẽ phụ thuộc vào chênh lệch số lần thắng. Mức cược cơ bản là: 10 xu nhân với số vòng hiện tại."
Nói cách khác, nó giống hệt cơ chế tính điểm trong trò "Bài Karuta bảy lá" của Đại tiểu thư và Hart lúc nãy. Hiện tại số vòng là "2", nên mức cược cơ bản tối đa là 20 xu.
Nếu kết quả là 3-2 thì 20 xu, 4-1 thì 60 xu, còn nếu thắng tuyệt đối 5-0 thì sẽ là 100 xu.
"Đó là toàn bộ luật chơi. Hai bạn có thắc mắc gì không?"
"Nếu trong số những lá bài lẻ có một đôi thì sao?"
Người đặt câu hỏi cho Trưởng ban Yuiga là tiểu thư Creamy, ánh mắt cô ta vừa lướt qua hoa văn của 26 lá bài trên bàn.
"Xin lỗi, là tôi giải thích thiếu sót. Trong trường hợp đó, hai lá giống nhau sẽ triệt tiêu, thực tế lá bài lẻ sẽ trở thành 1 lá duy nhất. Đoán trúng lá đó thì coi như thắng."
"Không có phần thưởng đặc biệt nào sao?"
"Không có."
"Vậy à. Thế thì còn một việc nữa."
"Xin mời?"
"Mấy cái luật lằng nhằng đó, nói một lần cho hết đi, đồ óc heo."
Á, Trưởng ban Yuiga, vừa rồi rõ ràng là nổi gân xanh trên trán rồi kìa.
"Xin... xin lỗi."
Cơ mà, tại sao cái người này lại thích trêu chọc người khác đến thế nhỉ.
"Mà này, ít quá đấy."
Tiểu thư Creamy lại thốt ra một câu như vậy.
"...Ít, là sao?" Trưởng ban Yuiga nhíu mày.
"Thế này đi. Nhân đôi mức cược cơ bản lên."
Nghe tiểu thư Creamy nói vậy, Trưởng ban Yuiga lập tức hét toáng lên:
"Không được, thế thì làm khó tôi quá! Nếu thiết lập số tiền vượt quá giới hạn mức cược cơ bản thì..."
Đương nhiên là vậy rồi. Mà sao cái người này tự nhiên lại nói mấy lời tùy hứng thế nhỉ?
Nhưng mà, tôi nhầm rồi.
"Không cần đâu. Làm một cái 'Giao dịch' là được chứ gì."
"'Giao dịch' sao?"
"Về mặt luật lệ, giới hạn cược của trận đấu này là 20 xu. Ta và tên này sẽ cược riêng một ván mang tính cá nhân nằm ngoài luật lệ."
Tôi kinh ngạc tột độ. Tôi hoàn toàn không ngờ 'Giao dịch' lại có thể dùng theo cách này. Rốt cuộc người này đang toan tính điều gì đây?
Đối mặt với đề nghị bất ngờ này, đàn anh Ikusaba sẽ phản ứng thế nào?
"Rất tiếc, đội chúng tôi đang dẫn trước về số lượng xu, chấp nhận đề nghị này chẳng có lợi lộc gì cả."
Đàn anh Ikusaba lạnh lùng từ chối.
Ngược lại, tiểu thư Creamy lại phun ra một câu kinh thiên động địa.
"Tất nhiên, ta đâu định tay không bắt giặc... Thế này đi, nếu đồng ý 'Giao dịch', ta sẽ biếu ngươi 100 xu gọi là phí lót tay. Thế nào?"
Vãi chưởng, 100 xu lận!
"...Hào phóng thật đấy."
"Vì cậu bé ngây thơ mà, không có mấy chị gái dẫn dắt thì hình như chẳng làm nên trò trống gì đâu nhỉ."
Vẻ mặt của đàn anh Ikusaba thêm vài phần hiểm độc. Tiểu thư Creamy nở nụ cười ngạo nghễ và nói tiếp:
"Ngoài ra, thế này nhé... Vạn nhất ngươi thắng ta, chẳng phải sẽ nhận được danh tiếng vang dội sao? Dù gì thì cảnh này cũng chắc chắn sẽ được lưu lại trên phim mà."
Tiểu thư Creamy chỉ tay về phía máy quay.
"..."
"Nói thật lòng nhé, cơ hội thế này không nhiều đâu. Vì ta cũng không mấy khi đi công tác xa đâu."
Nghe xong điều kiện tiểu thư Creamy đưa ra, đàn anh Ikusaba bắt đầu suy tính. Thấy thái độ thận trọng đó, tiểu thư Creamy lại hừ mũi cười khẩy:
"Sao thế? Điều kiện hậu hĩnh thế này mà vẫn chưa quyết được à? Thế thì gọi điện ngay cho người phụ nữ đã rời đảo mà ngươi thích đi. Rồi mếu máo bảo là: 'Người ta hổng quyết định một mình được đâu'. À, nhưng mà điện thoại bị tịch thu mất rồi nhỉ. Chẳng phải tốt quá sao, đỡ phải xấu hổ nhé."
Không còn nghi ngờ gì nữa, tôi nghe rõ mồn một tiếng dây thần kinh đứt phựt. Mà phải công nhận, trình độ khiêu khích của tiểu thư Creamy đúng là không phải dạng vừa.
"Số hiệp là 10 cũng không sao. Chỉ có điều, mức cược cơ bản là 30 xu."
"Thua ngươi luôn đấy, con cáo già này."
"Vì đối thủ là cô mà, nhượng bộ mức này hy vọng cô chấp nhận cho."
"Được thôi, quyết định vậy đi."
Tiểu thư Creamy nhếch mép cười, rồi vẫy tay về phía chúng tôi đang đứng xem ở góc phòng.
Cô ta chắc chắn là đang gọi tôi rồi, thú thật là tôi chỉ muốn lờ đi rồi chuồn lẹ. Nhưng nếu làm thế thì số phận tôi sau này chắc thê thảm lắm.
"Gọi tôi sao?"
Tiểu thư Creamy cười nhăn nhở chìa tay ra.
"Đưa con dấu đây. Làm 'Giao dịch' thì phải cần chứ?"
Xem ra tiểu thư Creamy đã nắm rõ luật của 'Song Lục Đối Quyết' rồi. Bị cô ta nói vậy, tôi liếc nhìn Đại tiểu thư Ageha bên cạnh. Tuy Đại tiểu thư Ageha vẫn chưa hoàn toàn hiểu rõ tình hình, nhưng vẫn nghe theo lời tiểu thư Creamy, ngoan ngoãn giao con dấu ra.
Rồi hai chúng tôi đột nhiên di chuyển về góc phòng... hay đúng hơn là bỏ chạy.
"Này, Người hầu A, giao cho cái cô Người hầu B mới... à cái bà chị đó, có ổn không vậy? Lại còn cược lớn thế này nữa?"
Ngay cả Đại tiểu thư Ageha dường như cũng không thể hoàn toàn coi thường tiểu thư Creamy được.
Mà, cũng phải thôi. Sự hiện diện... hay đúng hơn là khí trường của người đó, tuyệt đối không phải chuyện đùa.
Nhưng mà...
"Cứ giao cho cô ấy đi. Giao cho tiểu thư Creamy, người đã tạo ra cái 'Giao dịch' này."
Văn bản Giao dịch
Đội Giao dịch: Đội Đại tiểu thư · Đội Thám tử lừng danh
Thời gian Giao dịch: 03:52:16
Nội dung Giao dịch: Trong trò "Thập Tam Bộ Đôi – Đoán Bài Tẩy" ở vòng thứ mười một của "Trò chơi Tranh đoạt", tiến hành một cuộc đối đầu 10 ván với mức cược cơ bản 30 xu, tách biệt với luật chơi hiện hành. Ngoài ra, khi giao dịch này được thiết lập, Đội Đại tiểu thư sẽ thanh toán vô điều kiện cho Đội Thám tử lừng danh 100 xu.
Đóng dấu: (Hoa cỏ)
"Được rồi, đóng dấu nhanh lên."
Điền xong nội dung giao dịch bằng nét chữ nắn nót, tiểu thư Creamy đóng dấu cái "cộp" rồi ném tờ văn bản cho đàn anh Ikusaba.
Đàn anh Ikusaba dường như cũng mang theo con dấu, anh lấy nó từ túi áo ngực, đóng mạnh xuống tờ văn bản.
Trưởng ban Yuiga nhận lấy, xác nhận nội dung, rồi đóng dấu đỏ 'Giao dịch đã thụ lý ★ 2' lên đó. Thế là, cuộc 'Giao dịch' này đã được xác lập.
"Khá khen cho ngươi vì đã không bỏ chạy đấy."
Người phụ nữ độc nhãn nhếch mép cười, nhưng đàn anh Ikusaba cũng không chịu thua.
"Tôi chỉ nghĩ đây là một cục diện rất hiệu quả để đánh bại cô mà thôi."
Nghe phát ngôn đầy mạnh mẽ của đối thủ, tiểu thư Creamy cười thích thú.
"Tốt lắm... Ta đã muốn thử nói câu đó từ lâu rồi."
2
Trận "Trò chơi Tranh đoạt" giữa Ikusaba Hiiyo và tiểu thư Creamy.
Hình thức đối đầu là 10 ván "Đoán Bài Tẩy". Số lượng xu di chuyển là 30 xu nhân với chênh lệch số trận thắng của hai bên.
Nếu 5 thắng 5 bại thì hòa. 6 thắng 4 bại là 60 xu, 8 thắng 2 bại là 180 xu, và nếu thắng kịch trần 10 thắng 0 bại thì sẽ có tới 300 xu khổng lồ được chuyển giao. Hơn nữa, do cuộc đối đầu đã được xác lập, tiểu thư Creamy đã thanh toán trước cho đàn anh Ikusaba 100 xu.
Vì vậy, số xu mà hai nhóm đang nắm giữ như sau:
Ikusaba Hiiyo (Quái đạo) - Đội Thám tử lừng danh: Đang giữ 385 xu
Tetsu (Người hầu B) → Tiểu thư Creamy - Đội Đại tiểu thư: Đang giữ 94 xu
Trong tình huống này, nếu tiểu thư Creamy thua đậm, đội chúng tôi sẽ rớt thẳng xuống mức âm và rơi vào tình trạng 'Nợ nần'.
Tuy nhiên, không phải là không có khả năng chiến thắng. Dù sao đối thủ cũng là đàn anh Ikusaba kia mà.
Đối đầu với kẻ có thể ra lệnh cho đối phương bằng Bộ sưu tập Nanana, rốt cuộc tiểu thư Creamy sẽ chiến đấu thế nào đây?
Và thế là, cuộc đối đầu định mệnh cuối cùng cũng bắt đầu.
Ván thứ nhất
Trưởng ban Yuiga rút 3 lá từ 26 lá bài đã tráo, úp xuống trước mặt mình, và bắt đầu chia bài cho hai người.
Tôi và Đại tiểu thư Ageha đang đứng xem liền di chuyển ra phía sau tiểu thư Creamy một chút để soi bài trên tay cô ấy.
Góc nhìn của tiểu thư Creamy
Bài trên tay (Khởi đầu 12 lá): A 3 4 6 8 9 J K (Đôi đã bỏ: 7 10)
Bài trên tay đàn anh Ikusaba (Khởi đầu 11 lá): □□□□□□□ (Đôi đã bỏ: □ □)
Lá bài lẻ: □ □ □
Người đi trước là tiểu thư Creamy với 12 lá bài. Cô ấy dứt khoát rút 1 lá từ tay đàn anh Ikusaba.
Lá rút được là "J", ghép thành đôi, cô vẫn giữ nguyên trạng thái úp và đặt xuống bàn.
Bài trên tay tiểu thư Creamy: A 3 4 6 8 9 K (Đôi đã bỏ: 7 10 J)
Tiếp theo là phần quan trọng của cuộc đối đầu: đoán lá bài lẻ. Lúc này tiểu thư Creamy chọn "6".
Nghe vậy, Trưởng ban Yuiga, người đã xác nhận ba lá bài lẻ trước mặt mình, đưa ra phán quyết.
"Không chính xác."
Không đúng, vậy là đổi lượt công thủ. Tiếp theo đến lượt đàn anh Ikusaba, anh rút được quân 9 từ tay tiểu thư Creamy, úp xuống bàn và loại bỏ.
Lúc này anh Ikusaba chọn con số dự đoán là "10". Nhưng con số này nằm trong số những đôi mà tiểu thư Creamy đã bỏ đi, nên đương nhiên là sai bét.
Tiếp đó tiểu thư Creamy rút 1 lá bài, lá "8" rút được tạo thành đôi, cô úp xuống loại bỏ.
Lúc này tiểu thư Creamy chỉ định quân "K" đang có trong tay mình.
"Chính xác."
Một lá bài lẻ được lật mở. Trả lời đúng, quyền giải đáp vẫn thuộc về tiểu thư Creamy.
"2."
"Không chính xác."
Đến lượt đàn anh Ikusaba. Anh rút được lá "3". Sau đó anh không bỏ đôi nào mà thu vào tay.
Đàn anh Ikusaba mỉm cười trả lời: "3".
"Chính xác."
Đàn anh Ikusaba tiếp tục đoán. Anh suy nghĩ một lát rồi trả lời: "4".
"Không chính xác."
Đến lượt tiểu thư Creamy. Cô rút được lá "A". Ghép thành đôi và loại bỏ.
Tiểu thư Creamy nở nụ cười ngạo nghễ, tuyên bố "Q".
"Mà, nghĩ cũng biết rồi."
Tôi lẩm bẩm, ngay lập tức tiếng "Chính xác" vang lên. Trận đầu tiên tỉ số 2:1, tiểu thư Creamy giành chiến thắng.
Lúc này, Đại tiểu thư Ageha đang cùng xem vỗ vai tôi.
"Này, Người hầu A. Cái gì mà 'Mà, nghĩ cũng biết rồi' hả? Nói chứ, ta hoàn toàn không hiểu gì cả."
Đại tiểu thư Ageha có vẻ hơi bực dọc.
"Cái đó, lát nữa tôi sẽ giải thích."
Ván thứ hai
Bài trên tay tiểu thư Creamy (Khởi đầu 11 lá): A 5 6 8 Q (Đôi đã bỏ: 2 3 10)
Bài trên tay đàn anh Ikusaba (Khởi đầu 12 lá): □ □ □ □ □ □ (Đôi đã bỏ: □ □ □)
"Đầu tiên ở giai đoạn này, trong tay tiểu thư Creamy có 1 lá bài lẻ, còn trong tay đàn anh Ikusaba có 2 lá."
"Ơ, sao biết được? ...Cái này, à, ra là vậy."
"Cô hiểu chưa đấy?"
"Hiểu ngay lập tức luôn nhé."
Không, vừa nãy cô chẳng phải đã nói "À, ra là vậy" sao.
"Để phòng hờ thì tôi cứ giải thích. Là do chênh lệch số lá bài của hai người. Giả sử không có lá bài lẻ nào, thì sau khi tráo 13 đôi (26 lá) và chia cho hai người để họ bỏ các cặp bài trùng đi, chắc chắn hai bên sẽ có số lượng bài như nhau. Vì con số mình đang giữ thì đối phương cũng có tương tự."
"Rồi sau đó là hiện tượng xảy ra khi hai người chơi Rút Bài Tẩy. Bên nào nhiều hơn 1 lá thì chắc chắn đang giữ 'lá bài quỷ' (Joker)."
"Đúng vậy. Và lần này không phải là 'lá bài quỷ', mà là thêm 3 lá bài số vào làm lá bài lẻ. Vì thế, thông qua chênh lệch bài trên tay hai người là có thể nhanh chóng suy đoán ra ai đang giữ mấy lá bài lẻ rồi."
"Ra là thế... à đính chính lại, chuyện đó đương nhiên là ta biết thừa."
Trong lúc Đại tiểu thư Ageha đang cố giữ sĩ diện thì ván thứ hai đã bắt đầu.
Đầu tiên là lượt rút của đàn anh Ikusaba, người vừa đổi lượt đi trước. Anh rút lá "5" từ tay tiểu thư Creamy, úp xuống bàn và loại bỏ.
"Cô biết lá vừa úp xuống bỏ đi là '5' chứ?"
"Đừng có mà coi thường ta." - Đại tiểu thư Ageha có chút giận dỗi.
(Lá "5" mà đàn anh Ikusaba úp bỏ đi tuy không nhìn thấy thực tế, nhưng có thể xác định qua suy luận).
Lúc này, đàn anh Ikusaba chỉ định con số dự đoán là "4".
"Có lẽ trong tay anh Ikusaba có lá '4'."
"Ơ, tại sao?"
"Bài trên tay đàn anh Ikusaba là 5 lá, nên trong đó có 2 lá bài lẻ. Trong tình huống ít thông tin ở giai đoạn đầu, đặt cược vào xác suất 2/5 cũng là một nước đi không tồi."
Ngay lúc tiếng "Chính xác" vang lên, Trưởng ban Yuiga lật 1 lá bài lẻ.
"Thật kìa."
Đại tiểu thư Ageha thốt lên kinh ngạc, đàn anh Ikusaba tiếp tục giữ quyền giải đáp.
"6."
"Không chính xác."
"Thông tin lại tăng thêm rồi. Lá bài lẻ không phải là '6'. Hơn nữa tiểu thư Creamy đang có nó trong tay, nên trong tay đàn anh Ikusaba chắc chắn cũng có 1 lá '6'."
Tiếp theo đến lượt tiểu thư Creamy rút. Rút được lá "8". Ghép thành một đôi úp xuống loại bỏ.
"Nếu là Đại tiểu thư Ageha, cô sẽ chọn số mấy?"
"A hoặc Q nhỉ. Vì một trong hai chắc chắn là lá bài lẻ."
"Chính xác."
Đúng như dự đoán, tiểu thư Creamy chọn "A". Trưởng ban Yuiga tuyên bố "Chính xác", lật 1 lá bài lẻ.
Tiểu thư Creamy tiếp tục giữ quyền giải đáp.
"Vậy thì, tiếp theo suy luận thế nào đây, Đại tiểu thư Ageha?"
"Cái đó, lá bài lẻ có khả năng là '7', 'J', 'Q', 'K' nhỉ. ...Khoan đã, xét về chênh lệch số lượng bài, lá bài lẻ còn lại hẳn phải nằm trong tay đối phương, sau khi loại trừ quân 'Q' trên tay mình ra, thì sẽ là '7', 'J', 'K' nhỉ."
"Chính xác. Nhân tiện nói luôn, 3 con số ngoại trừ lá bài lẻ ra chính là những đôi mà đàn anh Ikusaba đã loại bỏ, tuy không nhìn thấy nhưng có 3 cặp đã được ghép đôi."
Nghe đến đây, Đại tiểu thư Ageha gật gù "Ra là vậy". Lúc này, tiểu thư Creamy chìm vào suy tư một lúc.
"Thời gian suy nghĩ lâu thật đấy."
"Vì phải quyết định thắng thua ngay tại đây mà."
"Vậy sao?"
"Nếu trả lời sai, quyền giải đáp chuyển sang cho đàn anh Ikusaba thì nguy to."
"Ơ, tại sao?"
"Đàn anh Ikusaba hiện đang có xác suất 1/2 để đoán trúng lá bài lẻ. Hơn nữa lượt sau đến phiên anh ta, nếu rút được lá 'Q' trên tay cô ấy thì sẽ xác định được lá bài lẻ ngay."
"...Chuyện đó."
Ừm, cái vẻ mặt nghi hoặc này cũng dễ thương đấy chứ.
"4 lá bài trên tay đàn anh Ikusaba đã xác định có lá bài lẻ rồi. Trong đó '4' và '6' đã thử qua. Đã vậy thì, lựa chọn hiện tại của anh ta chỉ còn là 'Q' và 'Lá bài lẻ'."
"Nhưng 'Q' không phải."
"Đúng vậy. Tuy nhiên, đó là nhìn từ góc độ của tiểu thư Creamy, còn nhìn từ góc độ của đàn anh Ikusaba thì sẽ như thế này."
Góc nhìn của đàn anh Ikusaba:
Bài trên tay: 4 6 Q "Lá bài lẻ"
Bài trên tay tiểu thư Creamy: A 6 "Lá không phải bài lẻ"
"Là vậy đó. Đàn anh Ikusaba không ở phía bên này. Vì anh ta biết lá bài lẻ là một trong những lá trên tay mình, nên khác với bên này, anh ta không cần bận tâm những đôi đã úp xuống bên này là số mấy."
"Chính xác. Nhân tiện, lúc này nếu tiểu thư Creamy không chọn trúng lá bài lẻ trong 4 con số kia, thì điều kiện để thắng sau đó bắt buộc phải là: Đàn anh Ikusaba trong lượt tiếp theo không rút trúng lá 'Q' của tiểu thư Creamy, đồng thời đưa ra tuyên bố sai lầm rằng 'Lá bài lẻ là Q'. Trong trường hợp đó, đàn anh Ikusaba đã xác định được lá bài lẻ, tiểu thư Creamy buộc phải quyết định thắng thua trong hiệp tiếp theo. Trong vòng này nếu tiểu thư Creamy rút được lá bài lẻ thì coi như nắm chắc chiến thắng. Trường hợp không rút trúng, thì buộc phải chọn ra lá bài lẻ trong 3 con số còn lại. Nếu chọn sai, chiến thắng đương nhiên thuộc về đàn anh Ikusaba... Thế nào, cô hiểu chưa?"
"Ta hiểu rồi, giờ là thời khắc quyết định."
Chưa hiểu đâu.
Cách thức quyết định vẫn không thay đổi so với lúc đầu, tiểu thư Creamy nhìn chằm chằm vào vẻ mặt của đàn anh Ikusaba. Cứ như thể đang nhìn thấu nội tâm đối phương, cô chỉ quan sát không rời mắt.
"Cũng không khó lắm nhỉ: 'K'."
"Chính xác."
Trưởng ban Yuiga lật lá bài lẻ cuối cùng lên. Đúng như tuyên bố, là "K".
"Ôi chao, thật luôn hả, lợi hại quá! Xác suất một phần tư mà cũng đoán trúng sao, tiểu thư Creamy!"
Đại tiểu thư Ageha bên cạnh cũng lộ vẻ mặt kinh ngạc, khẽ vỗ tay. Tiểu thư Creamy thắng liền 2 trận. Phong độ cực tốt.
Tiếp theo là ván thứ ba, đàn anh Ikusaba cuối cùng cũng hành động.
Ở thời điểm cả hai đều đã rút bài lần thứ hai, đàn anh Ikusaba đã đoán trúng một lá bài lẻ là "6", tình huống là như vậy.
Tiếp theo, đến lượt tiểu thư Creamy rút bài. Lúc này đàn anh Ikusaba bắt đầu thực hiện hành động đó.
Cộp cộp cộp.
"Chỗ này là..."
Nhưng ngay khi đàn anh Ikusaba định làm gì đó, tiểu thư Creamy hoàn toàn phớt lờ lời nói của anh ta, rút phắt 1 lá ngay chính giữa bộ bài trên tay anh.
"Hả? Ngươi nói cái gì cơ?"
Vừa bỏ đôi bài xuống, tiểu thư Creamy vừa hỏi. Miệng đàn anh Ikusaba cứ đóng rồi lại mở, cuối cùng ngậm chặt lại.
"...Không, không có gì."
Thật đáng kinh ngạc. Hành động đó của đàn anh Ikusaba là ra lệnh để đối phương rút một lá bài cụ thể. E rằng chính là lá bài lẻ "6" mà anh ta đã tuyên bố đang nằm trên tay.
Nhưng dự tính của anh ta đã thất bại. Vì ngay khi thế trận mới bày ra được một nửa thì bài đã bị rút mất rồi.
Là do cô ấy đã tính trước sao? Hay chỉ là chó ngáp phải ruồi?
Ra là thế, đây cũng là một cách đối phó nhỉ, tôi cảm thấy có chút thán phục. Dù nói thế nào thì tiểu thư Creamy cũng đã hóa giải chiêu thức của đàn anh Ikusaba.
Và kết quả là tiểu thư Creamy liên tục đoán trúng lá bài lẻ và lội ngược dòng. Tiểu thư Creamy thắng liên tiếp 3 ván.
Ván thứ tư tiếp theo, tiểu thư Creamy giành chiến thắng ở khoảnh khắc quyết định, nâng chuỗi thắng lên con số 4.
Tuy nhiên, dường như mọi chuyện chỉ đến đó thôi.
Ván thứ năm tiếp theo. Tiểu thư Creamy đi trước với 12 lá. Đàn anh Ikusaba đi sau với 11 lá. Và rồi ở giai đoạn kết thúc việc loại bỏ các đôi, tình thế trở nên cực kỳ gay go.
"Toang rồi."
Bài trên tay tiểu thư Creamy (Khởi đầu 12 lá): A 3 4 5 6 7 8 9 10 J Q K (Đôi đã bỏ: Không)
"Này, Người hầu A, cũng có trường hợp thế này sao?"
"Có vẻ là có đấy."
Bài trên tay 12 lá, không có đôi nào để bỏ, cái vận may tồi tệ nhất này đã xảy ra.
"Trong số 12 lá bài đang cầm, lại có tới 3 lá là bài lẻ... Làm sao mà biết được chứ!"
Nếu có đôi đã bỏ đi thì còn có thể loại trừ con số đó, nhưng đằng này thì không. Điều duy nhất có thể biết là con số 2 không có trong tay mình chính là đôi mà đối phương đã bỏ đi, nhưng đó là thông tin hoàn toàn vô giá trị.
Không cần nghĩ cũng biết, đây là bài xấu nhất. Hơn nữa không chỉ có vậy.
"...Này, Người hầu A. Thế này chẳng phải nguy to rồi sao?"
Xem ra Đại tiểu thư Ageha cũng nhận ra rồi.
"Đúng vậy, vì nhìn từ góc độ của đàn anh Ikusaba, thì ở thời điểm này, anh ta đã biết 3 lá bài lẻ là những lá nào rồi."
.
Mặt khác, tại sảnh chính.
Tất cả người chơi đều đang chăm chú theo dõi cuộc đối đầu giữa Ikusaba Hiiyo và Kurosu Sansa. Một người trong số đó, Thám tử lừng danh - Ikyuu Tensai thầm nghĩ.
"Chà, nếu được đấu một trận thế này với Juugo thì thú vị biết mấy."
Trong đầu Tensai hiện lên hình ảnh cô và Juugo lơ lửng trên bầu trời lâu đài, đang diễn ra một trận đấu mang tính chất bài bạc ở một chiều không gian khác nào đó. Lật bài triệu hồi rồng, triệu hồi Đại ma vương tà ác gì đó...
"...Cái này có triển vọng."
Trên màn hình lớn mà Tensai - người đang chìm đắm trong vọng tưởng một mình - đang theo dõi, hiển thị bài trên tay dưới góc nhìn của Ikusaba.
Góc nhìn của Ikusaba:
Bài trên tay Quái đạo: A 3 4 5 6 8 9 10 J (Đôi đã bỏ: 2)
Bài trên tay Người hầu B: □□□□□□□□□□□□ (Đôi đã bỏ: Không)
Nhìn từ góc độ của Ikusaba, trong tay mình không có bất kỳ lá bài lẻ nào. Nói cách khác, tính cả đôi đã bỏ đi, những con số không có đều là lá bài lẻ.
Vậy thì, con số mà Ikusaba Hiiyo không có là gì?
Chỉ có ba loại "7", "Q", "K". Nói tóm lại, đây chính là những lá bài lẻ của ván này.
Ikusaba không cần phải rút bài. Chiến thắng đã được xác định.
"Hừ, thế trận nhàm chán."
Dù nói gì đi nữa, đầu tiên là lượt đi trước của Kurosu Sansa. Cho dù cô ta rút thế nào để bớt đi 1 lá, thì lựa chọn cũng chỉ giảm từ 12 xuống 11. Chỉ riêng lần này là vô phương cứu chữa.
Lượt chơi này của Kurosu Sansa đã là thời gian rác rồi. Nhưng Kurosu Sansa không hành động.
"Mời tiểu thư Người hầu B, xin hãy rút một lá."
Thấy Sansa hoàn toàn bất động, Trưởng ban Yuiga lên tiếng thúc giục. Sau đó Kurosu Sansa nở nụ cười ngạo nghễ:
"Không cần rút đâu, là 7, Q, K."
"...Cái gì cơ!"
Kinh ngạc không chỉ có mỗi Tensai. Tất cả những người chơi có mặt tại đó không ai là không há hốc mồm.
"Hả, ơ, cái gì?"
Ngay cả 【M】, hay chính là Saki, người không theo kịp phản ứng của xung quanh, khi nhìn thấy Trưởng ban Yuiga thẫn thờ lật 3 lá bài lẻ lên, cũng phải thốt lên kinh ngạc.
3
Sự việc diễn ra trước mắt khiến tôi không kìm được tiếng thốt lên.
"Chuyện... chuyện gì vừa xảy ra vậy?"
Đại tiểu thư Ageha đờ đẫn nặn ra từng tiếng. Ngay cả Trưởng ban Yuiga phụ trách điều hành, người đã đinh ninh chiến thắng ván này thuộc về đàn anh Ikusaba, cũng không giấu nổi vẻ kinh ngạc.
Người duy nhất ở đây bật cười, chỉ có tiểu thư Creamy.
Tại sao? Tại sao lại biết được? Từ 12 lá bài, tại sao có thể chọn chính xác không sai một li 3 lá trong số đó?
Tôi thử nhớ lại những ván đấu trước của hai người họ, tìm kiếm gợi ý để giải mã bí ẩn này, nhưng tôi chẳng tìm thấy gì cả. Nếu nói về điểm duy nhất... thì chính là sự quan sát cực kỳ chi tiết của tiểu thư Creamy đối với đàn anh Ikusaba.
Nhưng mà, chỉ dựa vào điểm đó mà biết được sao?
Sự dao động mà đàn anh Ikusaba thể hiện còn hơn cả tôi. Anh ta đặt tay lên miệng, liều mạng suy nghĩ về tình huống không thể lý giải này.
Ván thứ sáu tiếp theo, đàn anh Ikusaba do bị dao động nên thiếu đi những kỹ năng sắc bén, thua cuộc không chút bất ngờ, tiểu thư Creamy giành chiến thắng 6 ván liên tiếp ngoài dự đoán.
Ván thứ bảy, đàn anh Ikusaba nhanh chóng giăng bẫy.
Cộp cộp cộp.
"Đôi bài bỏ đi là gì?"
Vừa mới đến lượt mình rút, anh ta liền hỏi như vậy. Giống như lúc nãy, đàn anh Ikusaba canh chuẩn thời cơ, bất ngờ ra lệnh cho tiểu thư Creamy. Câu hỏi thực sự quá trực diện.
Đáp lại, tiểu thư Creamy vẫn nhìn chằm chằm vào bài trên tay mình và trả lời:
"Ai mà thèm nói cho ngươi biết chứ, đồ óc heo."
Đàn anh Ikusaba trố mắt nhìn. Tôi cũng thế. Này, có nhầm không đấy! Tại sao mệnh lệnh của đàn anh Ikusaba lại không có tác dụng!
Vẻ mặt đàn anh Ikusaba cứng đờ lại, tuy cố tỏ ra bình tĩnh, nhưng toàn bộ sức lực đều dồn vào nắm đấm đang siết chặt.
"Rút nhanh lên."
Bị thúc giục, đàn anh Ikusaba rút một lá từ tay tiểu thư Creamy, sau khi úp đôi bài đã ghép xuống, anh tuyên bố "5".
"Không chính xác."
Tiếp theo đến lượt tiểu thư Creamy. Đàn anh Ikusaba chìa bài ra phía cô.
"À, khỏi cần. A, 6, 7."
Đàn anh Ikusaba kinh hãi tột độ, quay sang nhìn Trưởng ban Yuiga đang trợn tròn mắt. Trưởng ban Yuiga cũng với vẻ mặt không thể tin nổi, lật 3 lá bài lẻ lên.
Đúng như tiểu thư Creamy nói: "A", "6", "7".
"Kh... Không thể nào!"
Đàn anh Ikusaba bật dậy khỏi ghế, nhìn luân phiên giữa 3 lá bài lẻ vừa lật và những lá bài tiểu thư Creamy ném xuống.
"Do nhà ngươi quá ngu thôi, đồ đần."
Tiểu thư Creamy dù đối mặt với đàn anh Ikusaba đang hoàn toàn rơi vào hỗn loạn cũng không quên chế nhạo.
"Cô... cô đã làm cái gì?"
Nhìn thấy đàn anh Ikusaba đang run rẩy, tiểu thư Creamy nhếch mép cười:
"Đơn giản lắm. Ta đã đánh dấu mặt sau lá bài. Con nào số mấy, bà đây liếc mắt cái là biết."
Đàn anh Ikusaba vội vàng lật ngược lá bài lại, nhìn chằm chằm vào hoa văn ở mặt sau, ra sức tìm kiếm dấu vết như thể liều mạng. Thấy cảnh tượng đó, tiểu thư Creamy cười khúc khích đầy thích thú:
"Mấy chuyện đó, đương nhiên là bà đây trêu ngươi rồi."
Đối diện với lời nói dối của tiểu thư Creamy, mặt đàn anh Ikusaba đỏ bừng lên vì giận dữ trông thấy rõ. Mà này, tiểu thư Creamy, cô đúng là xấu tính hết chỗ nói.
"Đừng có giận thế chứ. Chơi xong ván thứ mười ta sẽ nói cho nghe."
.
Cho dù ván thứ tám đã bắt đầu, trong đầu Ikusaba vẫn bị lấp đầy bởi sự giận dữ và ngờ vực.
Không thể nào! Không thể nào thua được! Kẻ sở hữu "Lời thì thầm của Tử thần" như ta, trong một cuộc đấu một đối một thì không thể nào thua được! Bất kể đối thủ là ai! Cho dù đối thủ là Kurosu Sansa hung ác nhất trong GREAT7 đi chăng nữa!
Nhưng dù vậy, vẫn không thắng nổi.
Ván thứ tám kết thúc với thất bại sát nút. Sau khi Ikusaba nhìn thấu 1 lá bài lẻ, liền bị Sansa đoán trúng liên tiếp 2 lá và lội ngược dòng.
Chỉ còn chút nữa, lẽ ra chỉ còn chút nữa là thắng rồi!
Giờ khắc này, tư duy của Ikusaba Hiiyo, đã không còn là tư duy của Ikusaba Hiiyo nữa.
4
"Rốt cuộc thì mọi chuyện sẽ đi về đâu đây?"
Ván thứ chín kết thúc, chiến thắng vẫn gọi tên tiểu thư Creamy.
Tiểu thư Creamy nhoẻn miệng cười ngạo nghễ. Trong khi đó, khuôn mặt của anh Ikusaba đã đỏ gay vì giận dữ, rõ ràng sự bình tĩnh đã hoàn toàn bay biến.
Dẫu vậy, anh ta vẫn lực bất tòng tâm.
Hiện tại, tiểu thư Creamy đã thiết lập chuỗi chín trận thắng liên tiếp. Đối thủ không ai khác chính là Ikusaba, là cái gã Ikusaba Hiiyo khét tiếng đó. Người từng khiến tôi phải điêu đứng, vậy mà giờ đây lại bị cô ta quay như chong chóng trong lòng bàn tay.
Tâm trạng của tôi lúc này không chỉ đơn thuần là kinh ngạc nữa, mà đã chuyển sang bàng hoàng.
Và rồi, ván thứ mười, ván quyết định.
Sau khi chia bài xong, Nhân viên ngân hàng - Trưởng ban Yuiga xác nhận số lượng lá bài lẻ và tuyên bố:
"Trong 3 lá bài lẻ có 1 cặp, vì vậy lần này lá bài lẻ chỉ có duy nhất 1 lá."
Có vẻ như vào phút chót, trong 3 lá ẩn đã xuất hiện một cặp trùng nhau. Nói cách khác, trận chiến cuối cùng này chỉ cần bốc trúng 1 lá bài lẻ duy nhất đó là sẽ giành chiến thắng ngay lập tức.
"Nói cho ta biết con số của cặp đó đi."
Người thốt ra câu đó là tiểu thư Creamy, người đang cầm 11 lá bài và đi lượt sau.
"Luật chơi là như vậy mà..."
"Tuyên bố trước nhé. Ta sẽ tóm được con bài tẩy đó chỉ trong một lượt bốc."
Trước lời khẳng định đầy ngạo mạn của tiểu thư Creamy, anh Ikusaba trừng mắt kinh ngạc. Tiểu thư Creamy nhếch mép cười khẩy trước bộ dạng đó của đối thủ:
"Nói cách khác, nhà ngươi chỉ có duy nhất một cơ hội thôi."
Nghe thấy vậy, tôi rón rén di chuyển ra phía sau anh Ikusaba. Đại tiểu thư Ageha cũng bám theo tôi, cả hai cùng nhau nhìn trộm bài của anh Ikusaba từ một khoảng cách an toàn.
Góc nhìn của Ikusaba:
Bài trên tay (Khởi điểm 12 lá): 4, 6, 8, J, Q, K
Cặp đã bỏ: 2, 9, 10
Bài trên tay Creamy (Khởi điểm 11 lá): □, □, □, □, □, □, □
Lá bài lẻ (Lá ẩn): 7, 7, □
"Lần này lá bài lẻ có 1 lá, số bài của bà chị 'Người hầu B' lại nhiều hơn, suy ra trong tay Ikusaba không có lá bài lẻ đâu nhỉ."
Nói cách khác, bài trên tay anh Ikusaba hoàn toàn là bài thường. Thế nên...
"Nhanh cái tay lên nào, lượt của nhà ngươi rút trước đúng không? Chỉ cần rút được lá bài lẻ là nhà ngươi thắng đó nha."
Đúng như tiểu thư Creamy nói, chỉ cần bốc được lá bài không tạo thành cặp với bài trên tay, anh Ikusaba sẽ thắng. Nhưng xác suất chỉ là một phần bảy. Anh Ikusaba đưa bàn tay run rẩy về phía những lá bài của tiểu thư Creamy, nhưng mãi vẫn chưa thể quyết định.
Trên trán anh ta mồ hôi dầu vã ra như tắm, bàn tay đưa ra cứ lơ lửng di chuyển qua lại.
Bất thình lình, tiểu thư Creamy lại làm một chuyện khó tin.
"Hết cách với nhà ngươi thật. Cho ngươi một ưu đãi lớn đấy."
Không biết cô ả đang toan tính điều gì, tiểu thư Creamy bốc 4 lá từ bài trên tay mình, lật ngửa chúng ra bàn.
"Thế này thì xác suất là một phần ba rồi nhé."
Nói xong, cô ta chìa 3 lá còn lại về phía anh Ikusaba. Hành động này hoàn toàn là đang coi thường anh Ikusaba. Số bài còn lại trên tay tiểu thư Creamy chỉ vỏn vẹn 3 lá.
Hơn nữa, không chỉ dừng lại ở đó.
Cộp, cộp, cộp.
Creamy bắt chước động tác gõ tay của ai đó lên mặt bàn, thì thầm với anh Ikusaba bằng giọng điệu ma mị:
"Nhà ngươi tuyệt đối đừng chọn hai lá bên rìa."
Đúng là cái kiểu nói chuyện đáng ghét đến tận cổ. Vậy mà lại đi "mách nước" cho đối phương trong tình huống sinh tử này. Rút lá ở giữa? Hay là rút lá bên phải? Nhưng tiểu thư Creamy lại bảo sẽ không chọn hai bên rìa. Cứ như một lời tiên tri đầy ám ảnh.
Bị tiểu thư Creamy vờn như mèo vờn chuột, biểu cảm của anh Ikusaba lại méo mó thêm lần nữa. Có thể thấy rõ nội tâm anh ta đang giằng xé bởi những suy tính rối ren.
Nên tin vào câu nói này, hay là không nên tin?
Hơn nữa đối phương từ nãy đến giờ cứ liên tục cố tình để lộ thông tin. Loại lời nói này có chút giá trị nào không? Không, ngược lại chính vì... Nhưng mà... Cơ mà...
Cứ như đang lạc lối trong mê cung không lối thoát, anh Ikusaba sau một hồi dằn vặt đến cùng cực...
Đã chọn một lá.
Đối đầu với một quái vật như tiểu thư Creamy, anh Ikusaba với vẻ mặt kiệt quệ đã quyết định phớt lờ lời cô ta và rút lá bài nằm bên phải.
Tuy nhiên, tiểu thư Creamy lại nở nụ cười ngạo nghễ.
"Ta đã bảo mà, quả nhiên ngươi vẫn chọn rút cái đó nhỉ."
Cô ta lẩm bẩm như thể mọi chuyện đã nằm gọn trong kịch bản. Anh Ikusaba với vầng trán nhễ nhại mồ hôi, run rẩy lật lá bài mình vừa rút được.
Lá bài đó là con số "3".
Bài trên tay Ikusaba: 4, 6, 8, J, Q, K
Bài trên tay Creamy: 3, □, □, 8, J, Q, K
"...Hư, hư ha ha ha ha, á ha ha ha ha! Ta dựa vào đâu mà rút lá đó chứ! Nhìn đi, là số '3', ta rút được con '3' mà ta không có! Ta rút được lá bài lẻ rồi nhé! Đáng đời, là ta thắng rồi!"
Anh Ikusaba hét toáng lên như thể giải tỏa nỗi uất hận dồn nén bấy lâu. Sau đó, anh dõng dạc tuyên bố với Trưởng ban Yuiga:
"Lá bài lẻ là con '3'!"
Một cái kết không có gì bất ngờ. Vốn dĩ tôi đã nghĩ như vậy.
Thế nhưng lúc này, có người lại đảo mắt liên hồi, bối rối hệt như anh Ikusaba lúc nãy. Chính là người phụ trách điều hành, Trưởng ban Yuiga.
"Không... không chính xác."
"...Ngươi nói cái gì?"
"Đó không phải là lá bài lẻ. Số '3' không phải là lá bài lẻ."
"...Ch... chuyện này sao có thể! Nhìn đi, bài của ta!"
Anh Ikusaba đập mạnh bộ bài của mình lên bàn.
"Nhìn cho kỹ vào, bài của ta không có lá '3' nào cả! Nếu đó không phải là lá bài lẻ thì ngươi nói xem cái gì là lá bài lẻ hả!?"
Nhìn bộ dạng gào thét tuyệt vọng của anh Ikusaba, tôi thầm cảm thán từ tận đáy lòng.
"Đúng là quá đáng thật đấy, tiểu thư Creamy."
Như thể nghe thấy tiếng thì thầm của tôi, tiểu thư Creamy thong thả xòe bài ra.
2 lá bài còn lại trên tay tiểu thư Creamy là "3" và "6".
Nói cách khác, sự thật là thế này.
Bài trên tay Ikusaba: 4, 6, 8, J, Q, K (Đôi đã bỏ: 2, 9, 10)
Bài trên tay Creamy: 3, 3, 6, 8, J, Q, K
Lá bài lẻ (Lá ẩn): 7, 7, □
"Đ... đùa kiểu gì vậy? Chơi khăm kiểu này ai mà chấp nhận được!"
Anh Ikusaba gào lên điên loạn.
"Thế nên ta mới bảo nhà ngươi là đồ ngu đó, đồ đần độn. Đây là trận đấu gì? Là trận đấu đoán bài tẩy. Để làm được việc đó thì không vứt cặp bài đi cũng là một chiến thuật hợp lệ mà. À, tiện thể nói luôn, nhà ngươi đoán sai rồi, nên đến lượt ta. Đáp án là '4'. Bởi vì nhà ngươi đã lật bài của mình ra rồi, nên ta nhìn cái là biết ngay ấy mà."
Tiểu thư Creamy đến tận lúc này vẫn đùa giỡn người khác không có điểm dừng. Con người này đúng là quá đáng sợ.
"Đây là gian lận! Là phạm quy!"
Tiểu thư Creamy lại cười lớn một lần nữa, tiếng cười đầy sự khinh miệt.
"Khá thật đấy. Không ngờ lại có thể nghe thấy từ 'gian lận' thốt ra từ miệng nhà ngươi. Cứ tưởng ngươi là cái giống biết chịu chơi chịu thua hơn chứ."
Như thể bị dội một gáo nước lạnh từ trên đầu xuống, anh Ikusaba im thin thít.
Đối mặt với một Ikusaba đã hoàn toàn sụp đổ, tiểu thư Creamy đưa ra một đề nghị:
"Ta đã hứa là sẽ cho ngươi biết bí quyết sau khi ván thứ mười kết thúc mà nhỉ. Thế nên, ngươi chọn đi. Ván thứ mười này, nếu ngươi thắng do ta phạm quy thì chuyện này coi như bỏ. Nhưng mà, nếu ngươi sảng khoái thừa nhận mình thua cuộc, ta sẽ cho ngươi biết đáp án."
Trước lựa chọn tàn nhẫn mà đối phương đưa ra, anh Ikusaba phát ra tiếng rên rỉ uất nghẹn từ trong cổ họng. Nên chọn chiến thắng danh nghĩa để lấy xu, hay là nhận thua để đổi lấy câu trả lời giải tỏa sự tò mò đến điên dại?
Sau khi bình tĩnh cân nhắc, anh Ikusaba khó nhọc mở miệng:
"...Coi như ta thua đi."
Quyết định đã được đưa ra.
Mười ba cặp Rút Bài Tẩy, tiểu thư Creamy thắng 10 bại 0, giành chiến thắng tuyệt đối.
"Làm ơn cho tôi biết, làm sao cô biết được lá bài lẻ?"
Tiểu thư Creamy nở nụ cười ngạo nghễ với anh Ikusaba đang vội vàng tìm kiếm câu trả lời:
"Đơn giản lắm, vì đẳng cấp của ta cao hơn ngươi quá nhiều, đồ đần độn ạ."
Cứ thế, màn tiết lộ bí mật của tiểu thư Creamy kết thúc. Ừm, con người này, đúng là xấu xa hết thuốc chữa.
5
"Rút Bài Tẩy" kết thúc, hoàn tất thanh toán. Nhân viên ngân hàng, Trưởng ban Yuiga công bố kết quả.
"V... vậy thì, tuân theo 'Giao dịch', 300 xu sẽ được chuyển từ Nhóm Thám tử Lừng danh sang Nhóm Đại tiểu thư."
Như vậy, Nhóm Đại tiểu thư của chúng tôi đã có 394 xu, nhảy vọt lên vị trí dẫn đầu. Ngược lại, Nhóm Thám tử Lừng danh với 85 xu thì rớt xuống hạng chót bảng.
"Điêu quá, đúng là quá ảo diệu rồi, tiểu thư Creamy."
Chiến thắng áp đảo anh Ikusaba, sức mạnh thật quá kinh khủng. Anh Ikusaba bị tiểu thư Creamy đánh cho tan tác, đứng dậy khỏi ghế như thể không muốn nói thêm bất cứ lời nào nữa.
"Cái nhẫn đó trông cũng ngầu đấy chứ, ta mua với giá 400 xu."
Người nói ra câu đó với anh Ikusaba đang mệt mỏi rã rời, không ai khác chính là tiểu thư Creamy. Tiểu thư Creamy cười đầy tà ý hỏi anh Ikusaba, người đang trưng ra vẻ mặt như muốn nói "tôi không hiểu cô đang nói gì":
"Sao thế? Sao lại bày ra cái bản mặt đần độn như thằng ngốc vậy hả?"
"C... cái nhẫn này, chả có liên quan gì đến Song Lục này cả..."
"Khỏi cần thanh minh trước mặt mọi người đi, chuyện đó ta biết thừa. Chính vì thế ta mới cho ngươi ưu đãi đặc biệt đấy."
"Ưu đãi đặc biệt?"
"Ái chà, vốn định xoa đầu ngươi nhẹ nhàng thôi, ai dè cái cổ của nhà ngươi giòn quá, có vẻ như chạm vào là gãy luôn ấy. Thế nên, ý ta là, xuất phát từ lòng tốt, ta sẽ mua cái nhẫn rách nát của ngươi với giá 400 xu."
Tiểu thư Creamy nhả từng chữ, rành rọt và đầy áp lực.
"Chuyện như thế làm sao mà thành lập được..."
"Tiến hành 'Giao dịch' là xong thôi. Nhân viên ngân hàng, lấy thêm một tờ biểu mẫu nữa ra đây."
"Vô vị."
Anh Ikusaba buông lời khinh khỉnh. Nhưng nhìn bộ dạng của anh ta, tôi cũng hiểu rồi. Chiếc nhẫn đó chính là một món trong Bộ sưu tập Nanana của anh ta - "Lời thì thầm của Tử thần".
Ikusaba đã không còn sức lực để lảng sang chuyện khác hay che giấu việc này nữa. Anh ta đã bị tiểu thư Creamy hành cho chết khiếp rồi.
"Vậy à."
Nghe câu đó, cứ ngỡ như những chuyện tàn ác vô nhân đạo đã làm từ trước đến nay chỉ là ảo giác, và tiểu thư Creamy sẽ dứt khoát buông tha...
...Nhưng chuyện đó là không thể nào.
"Vậy thì, để ta bảo ngươi thanh toán nốt phần còn lại cho ta trước nhé."
Anh Ikusaba đang sải bước định rời đi bỗng khựng lại.
"Phần còn lại?"
"300 xu lúc nãy là phần của 'Giao dịch' chúng ta. Nhưng mà, phần thanh toán bên này vẫn chưa xong đâu nhé."
Tiểu thư Creamy dùng ngón cái chỉ về phía Nhân viên ngân hàng, Trưởng ban Yuiga.
"C... câu đó nghĩa là sao?"
"Thì là thanh toán theo luật gốc chứ sao. Chế độ 5 ván, quyết định bằng nhóm có số cơ sở ít hơn là được, nên ta quyết định, tất nhiên là 20 xu rồi. Đã chơi 10 ván rồi, và ta thắng tuyệt đối, nên 5 ván sẽ tương đương với 5 thắng 0 bại. Nói cách khác, nhà ngươi phải trả thêm cho ta 100 xu nữa mới được."
"C, chuyện đó... sao có thể..."
"Hử? Trong văn bản nội dung giao dịch lúc nãy chẳng phải có viết sao? Là 'tiến hành quyết đấu chế độ 10 ván với số cơ sở 30 xu tách biệt trên luật chơi đã có' mà."
Tiểu thư Creamy nhếch mép cười, nụ cười của kẻ săn mồi.
"Đ... đợi đã..."
"Cho nên là phải tính riêng với cái thanh toán của trận đấu gốc."
"Đợi đã..."
"Thế nên tổng cộng nhà ngươi phải trả ta 400 xu."
"Đợi đã cho tao! Chuyện như thế ai mà chấp nhận..."
Tiểu thư Creamy vừa đung đưa tờ nội dung giao dịch nhận từ tay Trưởng ban Yuiga, vừa cười xấu xa:
"Phải đọc kỹ hợp đồng chứ, đây là thường thức của cả thế giới đấy nhé."
Anh Ikusaba mặt cắt không còn giọt máu, đã không thể thốt nên lời nào nữa.
"Ái chà chà, còn thiếu 15 xu nữa này. Thế này là thành 'Tình trạng nợ' rồi nhỉ. Nếu không nghĩ cách gì đó thì sẽ bị loại đấy nhé."
Tiểu thư Creamy tàn nhẫn đến mức không tha cho cả người chết, đứng dậy khỏi ghế rồi thì thầm vào tai anh Ikusaba đang cúi gằm mặt:
"Thế nên, ta đã bảo rồi. Cái nhẫn ngầu lòi đó ta mua 400 xu. Chỉ một món đồ trang sức cỏn con mà cứu vãn được thất bại vừa rồi, rẻ quá còn gì?"
"..."
"Được rồi nào, mau tháo cái nhẫn đó ra."
"Không cần thiết."
Nghe thấy giọng nói đó, ánh mắt của tất cả mọi người có mặt tại hiện trường đều đổ dồn về phía lối vào căn phòng. Người xuất hiện là đồng đội cùng nhóm với anh Ikusaba, Thám tử Lừng danh - Ikyuu Tensai.
Tensai thảy 20 xu lên cái bàn gần đó.
"Như vậy, phần 'Nợ' đã được bù vào rồi nhé."
Chứng kiến cảnh này, tiểu thư Creamy vui vẻ hỏi:
"Cô kiếm đâu ra thế, cô bé?"
"Không có gì to tát, chỉ là bảo Ngân hàng thu mua lại một phiếu xúc xắc thôi. Thế là đổi được 20 xu đấy."
Trước một Tensai đang nhếch mép cười tự tin, tiểu thư Creamy cũng bật cười thích thú.
"Ra là thế, vậy thì hết cách rồi nhỉ. Vì 'Nợ' đã được bù vào, nên cũng không cần mua nhẫn nữa."
Sau đó, Creamy thì thầm vào tai anh Ikusaba:
"Ra là vậy, lời nhà ngươi nói không sai. Đây thực sự là một trận đấu rất hiệu quả để bóp nát ngươi nhỉ."
Tiểu thư Creamy bốc chính xác 15 xu từ đống xu Tensai đặt xuống, rồi nhìn về phía tôi và đại tiểu thư Ageha.
"Này, bọn ngươi đi thôi."
Chúng tôi vội vàng rảo bước theo sau tiểu thư Creamy. Khoảnh khắc cuối cùng khi quay đầu lại, tôi chỉ thấy anh Ikusaba đang quỳ rạp xuống đất, đầu rũ rượi như một kẻ bại trận hoàn toàn.
Kết thúc 'Trò chơi Tranh đoạt' (Giữa Lượt 12)
Nhóm Thám tử Lừng danh: 5 xu
Nhóm Hoa Anh Đào: 232 xu
Nhóm Đại tiểu thư: 494 xu
Nhóm Tai Mèo: 118 xu
Chỉ một lượt, chỉ một ván "Trò chơi Tranh đoạt", đã khiến Nhóm Thám tử Lừng danh đang dẫn đầu xa tít tắp chỉ còn lại vỏn vẹn 5 xu. Hơn nữa còn đánh bại cả một Ikusaba Hiiyo luôn bách chiến bách thắng nhờ sức mạnh áp đảo.
Tôi cứ tưởng muốn hạ gục anh Ikusaba thì phải đợi đến tàn cuộc. Thế nhưng bằng một cách thức vượt xa cả những suy tính đó, chuyện này đã thành hiện thực ngay trước mắt.
Tiểu thư Creamy đúng như lời cô ta nói, đẳng cấp quá khác biệt.
Con người này, thật sự không phải chuyện đùa.
6
Công khai sử dụng Bộ sưu tập Nanana trước ống kính máy quay, diễn một màn đổi người ngoạn mục, sau đó nghiền nát Ikusaba Hiiyo - người được coi là mạnh nhất hiện tại - theo đúng nghĩa đen, tiểu thư Creamy ngang nhiên bước vào sảnh chính.
Trước sự xuất hiện của cô ta, không một ai dám ho he nửa lời.
Trên bệ đặt trước căn cứ của chúng tôi chất lên gần 500 xu, số xu mà cho đến lúc nãy vẫn còn nằm trên bệ của Nhóm Thám tử Lừng danh giờ đã bốc hơi sạch sẽ.
Tiểu thư Creamy đi đến căn cứ của Nhóm Đại tiểu thư chúng tôi, ngồi xuống ghế, nhếch mép nhìn tôi.
"Yo, lâu rồi không gặp nhá, Yama Juugo."
"...Ơ, đã lâu không gặp."
"Người hầu A, ngươi quen người này à?"
Đại tiểu thư đứng bên cạnh hỏi tôi.
"Nên nói là quen hay là nói sao đây nhỉ..."
"Cô ta rốt cuộc là ai?"
"Đừng bận tâm, ta đơn thuần chỉ là đánh thay cho Người hầu B thôi."
Tiểu thư Creamy nói như vậy. Lúc này tôi nhìn thấy cổ tay trái của cô ta và nhận ra.
"Ra là vậy, cái vòng tay đó là Bộ sưu tập Nanana nhỉ."
Cái vòng trên cổ tay tiểu thư Creamy quả thực giống hệt cái trên cổ tay phải của anh Tetsu.
"Ai biết được chứ?" Tiểu thư Creamy lảng tránh, ánh mắt đầy tinh quái.
Trước sự lấp liếm của cô nàng, đại tiểu thư Ageha đưa ra ý kiến quan trọng nhất.
"Tóm lại, trưởng nhóm này là ta, nên ngươi phải tuân theo chỉ thị của ta."
"Hả? Bớt ra lệnh cho ta đi."
Tiểu thư Creamy nắm lấy tay đại tiểu thư Ageha, kéo cô ấy ngã vào lòng mình.
"Ngươi... ngươi sờ vào đâu thế hả! Đồ không biết xấu hổ!"
"Ta sẽ làm cho cơ thể này sớm muộn gì cũng không thể sống thiếu ta đấy."
Kéo đại tiểu thư Ageha ngồi lên đùi mình rồi bắt đầu sàm sỡ, tiểu thư Creamy hoàn toàn chơi đùa vị đại tiểu thư kiêu kỳ này trong lòng bàn tay.
"Đ... đừng có đùa nữa, trả lời ta đi! Ngươi rốt cuộc là thần thánh phương nào!?"
"Ta á? Mọi người đều gọi ta là Nữ hoàng đấy."
"Nữ hoàng? ...Chẳng lẽ, là Nữ hoàng của Three Skull!"
Đại tiểu thư Ageha trong nháy mắt mặt cắt không còn giọt máu.
"Ồ, tiểu thư Creamy quả nhiên nổi tiếng lắm sao?"
"Đâu chỉ là nổi tiếng! Cô ta là kẻ cai trị trong bóng tối của hòn đảo Nanae này, có thể nói là ngang hàng với GREAT7 đấy!"
"Ngang hàng với GREAT7 cái gì chứ."
Tiểu thư Creamy gãi nhẹ má, liếc nhìn về phía xa xăm như thể đó là một trò đùa.
"T... tóm lại, hãy thả ta ra!"
Tiểu thư Creamy nhếch mép cười với đại tiểu thư Ageha vừa vùng vẫy thoát khỏi vòng tay mình.
"Biểu cảm đừng có đáng sợ thế chứ. Vừa nãy cũng nói rồi còn gì, cứ coi ta là một người trợ giúp là được rồi."
"Cảm ơn ngươi đã ra tay giúp đỡ, nhưng người trợ giúp nhà ngươi định làm đến bao giờ?"
Đối mặt với câu hỏi tỏa ra đầy khí thế "nếu được thì xin mời về ngay cho" của đại tiểu thư Ageha, tiểu thư Creamy nở nụ cười đầy tâm địa xấu xa.
"Đợi đến khi ta chơi chán thì thôi. Trước lúc đó, hãy chung sống hòa thuận nhé, Đại tiểu thư."
Và rồi tiếp theo, vào thời điểm Lượt thứ mười ba bắt đầu, tôi nhận ra sự biến đổi. Bóng dáng của anh Ikusaba đã biến mất khỏi căn cứ của Nhóm Thám tử Lừng danh.
"Này, cô bé. Cái tên Ikusaba đần độn kia sao rồi?"
Bị tiểu thư Creamy hỏi, Tensai trả lời với vẻ không vui:
"Hình như tạm thời nghỉ ngơi trong phòng chờ rồi."
Nghỉ ngơi...
"Này này này, mới bị dọa một lần đã chui tọt vào hang mèo không ra nữa sao? Tên đó hài thật đấy."
Trái ngược với lời chế giễu đó, những người chơi khác bao gồm cả tôi đều á khẩu không nói nên lời.
Anh Ikusaba vắng mặt. Đúng như lời tiểu thư Creamy nói, nghĩ thế nào cũng chỉ thấy là anh ta đã bỏ trốn. Người đàn ông vừa nãy còn tung hoành ngang dọc trên sân đấu, đã bỏ trốn. Chỉ một lượt, chỉ vì thua tiểu thư Creamy trong một ván "Trò chơi Tranh đoạt".
Tôi lại một lần nữa rùng mình trước sự đáng sợ của tiểu thư Creamy, người đã làm được việc này. Điều duy nhất đáng ăn mừng là cô ta không phải kẻ địch, mà là đồng đội.
...Không, ngay cả điểm này cũng chẳng làm người ta yên tâm nổi.
Cười xong một hồi, tiểu thư Creamy quay lưng về phía mọi người ở các nhóm khác, ngồi xuống ghế tại căn cứ.
"Chịu thôi, thằng nhãi ranh đó vẫn khó đối phó như mọi khi nhỉ."
Tiểu thư Creamy lẩm bẩm một mình.
Thế nghĩa là sao?
7
Lượt thứ mười ba, Nhóm Tai Mèo và Nhóm Hoa Anh Đào cùng đến "Ngã rẽ định mệnh" của vòng thứ hai, và cùng chọn tiến vào vòng thứ ba. Sau khi qua cổng, hai nhóm lần lượt đi hết số ô còn lại.
Cùng lúc con số trên mặt đồng hồ mà chú thỏ cầm đổi từ "2" sang "3", các ô số 9, 11, 16, 31 hiển thị trên màn hình lớn biến mất. Do đó, số ô của một vòng giảm xuống còn 32 ô.
Và rồi tỷ lệ gặp Trò chơi Tranh đoạt sẽ tăng lên, điều này cũng dễ đoán.
Nhóm Thám tử Lừng danh rớt xuống hạng chót, do anh Ikusaba bất ngờ ru rú trong phòng chờ, nên Thám tử Lừng danh phải tiếp tục chơi một mình. Tuy nhiên, các câu đố trong phòng ô số quả nhiên hoàn toàn không làm khó được Thám tử Lừng danh - Ikyuu Tensai, cô ấy từ từ gia tăng số xu.
Nhưng trong quá trình trò chơi diễn ra, đã gặp phải một vấn đề...
"Tiểu thư Creamy đi đâu rồi nhỉ?"
Tiểu thư Creamy vốn dĩ phải ở trong căn cứ lại biến mất tăm. Mà, dù sao thì cũng có thể hành động rất tự do, nhưng sau đó cũng chẳng thấy bóng dáng tiểu thư Creamy đâu, cho đến khi kết thúc lượt thứ mười lăm vẫn không có dấu hiệu quay lại.
Mà, nói thật lòng thì lúc cổ ở đây lại khiến người ta nơm nớp lo sợ hơn ấy chứ.
Ngay trong lúc trò chơi đang tiến hành ổn định, lượt thứ mười sáu kích hoạt "Trò chơi Tranh đoạt". Dừng lại ở cùng một ô là Nhóm Hoa Anh Đào và Nhóm Đại tiểu thư của chúng tôi.
Và rồi đại diện của chúng tôi là...
"Ồ, đến lượt ta ra sân rồi nhỉ."
Tiểu thư Creamy trở về chuẩn xác từng giây. Cổ có vẻ chỉ hừng hực khí thế với mỗi "Trò chơi Tranh đoạt" mà thôi.
"Cổ đi đâu thế?"
"Muốn biết không?"
Tiểu thư Creamy nở nụ cười tà ác trêu ngươi.
"Không, không muốn biết."
"Cái gì chứ, chán thế."
Ghét thật, rõ ràng cổ đâu có định nói thật.
Tiểu thư Creamy bước lên làm đại diện, nhếch mép cười trước mặt chị Yukihime:
"Được rồi, vậy thì bắt đầu cuộc đi săn thỏ con một chút nào."
8
Tiểu thư Creamy đấu với chị Yukihime.
Để trực tiếp theo dõi tình hình trận đấu này, tôi đi theo hai người đối chiến đến Phòng Tranh đoạt. Đại tiểu thư Ageha có vẻ cũng để ý nên đứng cạnh tôi xem chiến.
Trong Phòng Tranh đoạt, vẫn là Trưởng ban Yuiga sảng khoái đeo mặt nạ, và một chị gái thao tác máy quay đặt trong phòng... Cơ mà, là ảo giác của tôi sao, cứ cảm thấy y phục của chị gái này có chút xộc xệch... Ừm, thật sự nên đấm cái gã kia một trận.
Mà, tạm thời mặc kệ tiếng hô hào cổ vũ của đồng bào nam giới trên toàn thế giới, tôi bắt chuyện với một người khác:
"Hart, cậu cũng đến xem à."
"Coi là vậy đi. Mà Juugo này, các cậu gọi đến một nhân vật không vừa đâu đấy."
Hart nhìn chằm chằm vào tiểu thư Creamy.
Nhắc mới nhớ, đúng là như vậy. Nhớ không lầm thì Hart đã xâm nhập vào đảo Nanae thông qua cửa của tiểu thư Creamy, vượt qua hệ thống an ninh của đảo. Dù cử chỉ của hai bên không thể hiện ra, nhưng hai người này hẳn là đã gặp nhau rồi.
Thực ra nói toẹt ra thì, gia tộc Conar của Hart đã bị tiểu thư Creamy trấn lột một khoản kha khá... Chuyện này vẫn chưa bị vạch trần.
"Vậy tôi đi trước đây."
Hart bỏ lại câu đó rồi chiếm một vị trí cách xa chúng tôi. Có vẻ cậu ta không muốn xem chiến cùng chúng tôi. Có lý do là chúng tôi khác phe, cũng có thể là do e ngại điều gì đó.
Ánh mắt tôi hướng lại về "Trò chơi Tranh đoạt" lần này.
Lần này người rút lá bài quyết định phương thức đối quyết là đại diện của nhóm có nhiều xu hơn - tiểu thư Creamy. Tiểu thư Creamy rút một lá từ xấp bài "2" mà Trưởng ban Yuiga đưa ra.
Trên đó viết: "Hải Tặc Râu Đen: Ngàn Cân Treo Sợi Tóc".
Ừm, đúng là cái gì cũng có thể xảy ra nhỉ.
"Sau đây mời di chuyển sang bàn số 5."
Tuân theo chỉ thị của Trưởng ban Yuiga, hai người di chuyển đến chiếc bàn đứng không có ghế. Chúng tôi là người xem cũng di chuyển theo. Hart chiếm vị trí phía sau chị Yukihime, tôi và đại tiểu thư Ageha cũng phối hợp đứng phía sau tiểu thư Creamy.
Và rồi đặt trước mặt hai người đang đối đầu nhau qua chiếc bàn đứng, là một ông chú râu đen nằm trong cái thùng gỗ rất giản dị.
"Tiếp theo xin giải thích luật chơi. Giống với quy tắc cơ bản. Cắm kiếm vào 20 cái lỗ, bên nào làm con búp bê bay ra sẽ thua. Tuy nhiên, quy tắc đặc biệt của 'Trò chơi Tranh đoạt' lần này là, một lần có thể cắm bất kỳ số lượng kiếm nào."
Có vẻ lại bổ sung thêm cái luật lệ quái đản rồi.
"Khi đến lượt mình, hãy thông báo số lượng kiếm sẽ đâm vào thùng. Có thể đâm số lượng kiếm này, ngược lại, cũng chỉ được đâm đúng số lượng kiếm này."
Nghe giải thích xong, tiểu thư Creamy lầm bầm "Hừm".
"Thế đâm nhiều có được thưởng gì không?"
"Không, không có gì cả."
Nếu vậy, chẳng phải đâm càng nhiều thì càng gây áp lực lớn cho đối phương sao. Trưởng ban Yuiga nói tiếp:
"Số xu chuyển nhượng dựa trên thắng thua sẽ bằng số xu cơ bản quyết định ban đầu nhân với số lượng kiếm đã đâm vào thời điểm phân định thắng bại. Số lượng tính toán sẽ là cộng dồn số lượng đã thông báo ban đầu."
Ví dụ khi trên thùng đã cắm 10 thanh kiếm, thông báo 5 thanh, rồi ở thanh thứ 3 làm hải tặc râu đen bay ra, thì số lượng thanh toán sẽ không phải là 13 thanh đã cắm, mà là tính cả 15 thanh đã thông báo.
Mà...
"Hoàn toàn chả có lợi ích gì khi cố tình báo nhiều nhỉ."
Tiểu thư Creamy lẩm bẩm. Làm thế chỉ tổ có rủi ro.
Mà, tuy cũng là một thủ đoạn cưỡng ép nâng số xu của trò chơi tranh đoạt lên, nhưng liệu thủ pháp này rốt cuộc có khả thi không?
Trưởng ban Yuiga cười khổ nói tiếp:
"Giới hạn trên của số xu cơ bản là 10 nhân với số vòng, nên lần này là 30 xu. Vậy thì, sau đây là phần thương lượng..."
"Không cần. 30 xu, ngoài mức đó ra không chấp nhận."
Phớt lờ trình tự của Trưởng ban Yuiga, chị Yukihime không nói hai lời đưa ra mức MAX 30 xu.
Tiểu thư Creamy cũng nhếch mép cười.
"Hơ, cũng thú vị đấy chứ."
Bất ngờ, quá sức bất ngờ. Đưa ra số xu giới hạn cũng chỉ có thể biểu thị rằng, chị Yukihime muốn thắng tiểu thư Creamy bằng mọi giá.
"Sao thế, gấp đôi cũng không sao đâu nhé?"
Đâu chỉ có vậy, chị ấy còn bắt đầu khích bác tiểu thư Creamy.
"E hèm, còn lâu."
Đáp lại, tiểu thư Creamy trả lời với vẻ mặt nghiêm túc giả tạo.
"Sợ rồi sao?"
"Ái chà, nhìn kiểu gì cũng thấy cô em đang tự tin tràn trề nhỉ. Cố tình gấp đôi thì ngu quá còn gì."
Không không không, vừa nãy cổ mới làm chuyện tương tự xong mà.
"Khẩu khí thì lớn lắm, nhưng cũng chỉ đến thế thôi nhỉ."
"Này này này, tìm được người phụ nữ khiêm tốn như ta hơi bị khó đấy nhé."
Không không không, tìm người không khiêm tốn hơn cổ mới khó ấy.
Tiểu thư Creamy, người chủ trương mình khiêm tốn (tuyệt đối là nói dối), quay sang chị Yukihime, lại nói ra những lời như thế này:
"Chứ còn gì nữa? Không khiêm tốn chút thì đàn ông chạy mất dép đấy nhé."
"? Ngươi nói cái gì?"
"Ái chà, bình tâm mà luận thôi, bình tâm mà luận. Tóm lại là dùng cái giọng điệu ra lệnh cái này phải thế này cái kia phải thế kia, thì đàn ông sẽ bỏ chạy đấy biết không. Nhỉ, Người hầu A."
"Hả? Tôi á?"
Tôi chỉ vào bản thân mình đang "nằm không cũng trúng đạn". Và rồi chị Yukihime dường như cũng nhận ra ẩn ý của tiểu thư Creamy, trừng mắt nhìn tôi dữ dội.
Ấy da, tôi có nói gì đâu mà.
"Thế nên là~, muốn quyến rũ đàn ông thì phải ra dáng phụ nữ chút, phải tỏ ra khiêm tốn vào. Nè, ví dụ như là: 'Cậu chủ ơiii~, chơi với em thêm chút nữa điii mà~' kiểu vậy đó."
Rầm.
"Câm mồm!"
Nắm đấm của chị Yukihime giáng xuống mặt bàn. Chị Yukihime trừng trừng nhìn tiểu thư Creamy, mặt đỏ lựng đến tận mang tai.
"Giận cái gì chứ. Bình tĩnh chút đi nào, bình tĩnh. Này, tên cậu chủ ngốc nghếch đằng kia. Lấy cho chị gái này ly nước cam coi."
"Không cần!"
Ấy da, đừng có lườm tôi được không vậy.
Mà, tại sao tiểu thư Creamy lại rõ chuyện giữa chúng tôi thế nhỉ? Nghe giọng điệu của cổ, nhìn kiểu gì cũng là đã biết thân phận thật sự của chúng tôi rồi.
Không ổn rồi, chị Yukihime, vẫn nên cảnh giác hơn chút thì tốt hơn đấy. Dù bị chia vào các nhóm khác nhau tôi vẫn rất lo lắng, dùng ánh mắt ra hiệu cho chị ấy, nhưng chị Yukihime dường như đã hoàn toàn bị cơn giận làm mờ mắt, chỉ chăm chăm nhìn chòng chọc vào tiểu thư Creamy.
"Ta sẽ khiến ngươi phải hối hận vì cái miệng không biết giữ mồm giữ miệng của ngươi."
"Thế thì không được đâu nha. Bởi vì ta không thể thua được mà lị."
Chị Yukihime trông như sắp phun ra lửa ngay lập tức, còn tiểu thư Creamy thì cười cợt nhả trưng ra bộ mặt chế giễu đối phương.
Cứ thế, số xu cơ bản đã được quyết định. Trước khi trận đấu bắt đầu, hai người tạm thời giãn khoảng cách.
Tại sao thế nhỉ? Tại sao mọi chuyện rốt cuộc luôn diễn biến theo cái mô hình là Creamy chọc cho đối phương phát điên thế này?
"Nè, Người hầu A. Ngươi nói gia phụ có qua lại làm ăn với công ty nhà các ngươi cũng được, người phụ nữ kia gọi ngươi là 'Cậu chủ' cũng được, chẳng lẽ nào ngươi... là đại thiếu gia con nhà giàu cực khủng?"
Đại tiểu thư Ageha đứng bên cạnh hỏi như vậy.
"Ấy da, không có chuyện đó đâu."
"Nói dối nhé. Bởi vì, ta có thể hiểu là ngươi đã trải qua sự giáo dục đặc biệt nào đó."
"V... vậy sao?"
"Phải, bởi vì ngươi... tỏa ra cái mùi giống với ta."
Không, dù tôi có sai lầm đến mức nào đi nữa cũng không thể cảm thấy mình cùng loại với người tự xưng là "Đại tiểu thư" đâu...
Mà, chuyện này để sau đi, chị Yukihime không sao chứ. Chị ấy muốn kìm nén cơn giận, quay lưng về phía tiểu thư Creamy, hít thở sâu. Còn Hart ở phía đối diện đang cười khổ. Có vẻ chị Yukihime đang giận lắm đây.
"Người hầu A, trận đấu này, ngươi thấy sao?"
Dù đại tiểu thư Ageha có hỏi thế, tôi cũng chỉ biết cười trừ.
"Ái chà, chả thấy sao cả, vì chỉ là một trận đấu vận may đơn thuần thôi mà."
Nếu tôi nói không bận tâm chút nào đến sự hung hăng của chị Yukihime, thì chắc chắn là nói dối.
Sau đó, trận đấu bắt đầu.
"Cho ngươi đi trước đấy, đâm tùy thích đi."
Tiểu thư Creamy tiếp tục khiêu khích đối phương. Mà, trận đấu này đi trước là bất lợi nhỉ.
"Ngươi sẽ phải hối hận đấy."
Chị Yukihime dứt khoát chấp nhận lời khiêu khích của tiểu thư Creamy. Ơ kìa?
Máu dồn lên não mất khả năng phán đoán rồi sao, chị Yukihime?
Không không không, phải bình tĩnh lại chứ, tuyên bố 10 thanh xong, lỡ đâu đột nhiên chọc bay ông chú râu đen thì sao. Tôi không nỡ nhìn thấy cảnh thảm khốc đó đâu.
Thế là trúng ngay kế của tiểu thư Creamy rồi còn gì! Dù chúng tôi khác lập trường nên tôi không thể mở miệng, nhưng tôi vẫn lo lắng chị ấy sẽ hành động theo cảm tính.
Và rồi, chị Yukihime tuyên bố:
"19 thanh."
...Hả?
Nghe thấy câu đó, Nhân viên ngân hàng Trưởng ban Yuiga cũng ngớ người ra.
"Cái gì? Xin lỗi, vừa nãy..."
"Không nghe thấy sao? Tôi nói 19 thanh."
Kinh ngạc, đáng kinh ngạc thật sự. Ngay cả đại tiểu thư Ageha bên cạnh, chị gái phụ trách máy quay, Hart đang xem chiến ở phía bên kia, và cả Trưởng ban Yuiga mà lần này tôi thực sự muốn kiếm cớ đấm cho một trận, đều há hốc mồm kinh ngạc.
Chỉ có một người không hề ngạc nhiên, là tiểu thư Creamy.
"Hừ."
Cô ta nhếch mép vẻ vui sướng. Nụ cười này gây ấn tượng vô cùng sâu sắc.
Thái độ chế giễu đối phương trước đó tất cả đều là diễn xuất, biểu cảm lộ ra bây giờ mới là nụ cười thật sự. Cảm giác chính là như vậy.
Trưởng ban Yuiga với tư cách là Nhân viên ngân hàng phụ trách điều hành mang theo vẻ bối rối, tiếp tục chủ trì.
"V... vậy thì sau đây xin mời đâm 19 thanh kiếm."
Chị Yukihime tay trái cầm thùng, tay phải cầm kiếm, đâm từng thanh từng thanh xuống. Không thấy sự thận trọng, không thấy sự rối loạn, chỉ thản nhiên đâm xuống. Không mang theo chút vui mừng hay u sầu nào, cứ thế đâm kiếm xuống.
Cứ như thể đã biết trước nó sẽ không bay ra vậy.
Và rồi...
"Th... thành công."
Đúng như lời Trưởng ban Yuiga đang ngẩn ngơ nói, chị Yukihime, thực sự đã đâm 19 thanh kiếm vào.
Ông chú râu đen vẫn y nguyên nằm trong thùng. Điều này có nghĩa là, trong trận "Hải tặc râu đen ngàn cân treo sợi tóc" này, chị Yukihime đã giành chiến thắng tuyệt đối, Nhóm Đại tiểu thư chúng tôi chắc chắn bị cướp mất 600 xu.
Thật sự khiến người ta rùng mình. Quá lợi hại. Dù chị Yukihime là phe địch, và người của nhóm tôi bị trấn lột, dẫu vậy tôi vẫn thẳng thắn cảm thấy như thế.
"Tiếp theo, đến lượt Người hầu B đâm."
"Mà, chỉ còn lại 1 thanh thôi nhỉ."
Tiếp theo đã là tàn cuộc của kẻ bại trận rồi, chỉ đợi thanh này làm hải tặc râu đen bay lên hoa lệ thôi.
Tiểu thư Creamy hiểu rõ điều đó, một tay cầm lấy cái thùng, xoay cái lỗ duy nhất chưa cắm kiếm về phía mình.
"A, phải rồi."
Thế nhưng lúc này, tiểu thư Creamy đột nhiên quay lưng lại với cái thùng và chị Yukihime, đi về phía chúng tôi. Và rồi, cô ta dường như nghĩ ra điều gì đó...
Đột nhiên ôm chầm lấy tôi.
"C... hả?"
A, thoang thoảng có mùi cam quýt... Và tất nhiên, bộ dạng của chị Yukihime đang trưng ra vẻ mặt ác quỷ ở ngay đối diện, tôi nhìn thấy rõ mồn một nhé.
"Này, Yama Juugo. Bộ sưu tập Nanana của cô ta hình như là loại có thể cố định đồ vật, nhà ngươi có biết gì không?"
"S... sao thế, đột nhiên lại?"
"Có? Hay là không có?"
"Có."
"Nói nhỏ thôi, ngắn gọn vào."
"Là một cái nêm vàng cỡ cái bút bi, cắm xuống đất thì dùng xích trói đối phương."
"Ra là vậy, là thế sao."
Thế rồi, tiểu thư Creamy cuối cùng cũng buông tôi ra.
"Để ngươi đợi lâu rồi nhỉ."
Tiểu thư Creamy với vẻ mặt cười xấu xa quay lại trước cái thùng.
"Ngươi định làm gì?"
"Ái chà, cái tên Người hầu A kia có tài câu gái giỏi quá cơ, ta bị hắn gọi qua đấy chứ. Cưỡng ép đấy nhé, cưỡng ép."
"Xin lỗi, làm ơn đừng có nói bừa. Làm ơn đừng có nói dối trắng trợn như thế."
Thật sự đừng có kích động chị Yukihime thêm nữa mà. Nhìn kìa, chị Yukihime lườm cháy mặt rồi kìa!
"Vậy thì, là chuyện như thế này sao."
Nhân lúc chị Yukihime đang lườm tôi, tiểu thư Creamy đưa tay về phía bên phải cái thùng. Và rồi, ông chú râu đen bay lên không trung một cách hoa lệ.
"Thắng bại đã phân. Người chiến thắng, tiểu thư Yamato Nadeshiko của Nhóm Hoa Anh Đào."
Nhân viên ngân hàng Trưởng ban Yuiga cao giọng tuyên bố.
"Ơ? Tại sao?"
...Vừa nghĩ đến đó, tiểu thư Creamy đột nhiên nói như vậy.
"Th... thì vì tiểu thư Người hầu B đâm kiếm khiến hải tặc bay ra mà."
"Không đúng nha. Ta còn chưa đâm mà."
Nói rồi, tiểu thư Creamy rụt tay phải lại, trên thùng quả thực không có thanh kiếm nào cắm vào. Lúc này, biểu cảm của chị Yukihime lần đầu tiên chuyển sang kinh ngạc.
Tuy nhiên, chị ấy lập tức khôi phục lại vẻ mặt.
"Ngươi đang giở trò gì vậy?"
"Ý ngươi là sao?"
"Tất nhiên là chỉ việc ngươi đâm một lần rồi, đúng lúc con búp bê bay ra thì rút kiếm ra chứ sao."
Đúng như lời chị Yukihime nói. Con búp bê bay ra vào thời điểm này, chỉ có thể giải thích là tiểu thư Creamy sau khi cắm thanh kiếm cuối cùng vào thì lại rút ra.
"Ngoài cái đó ra không còn cách giải thích nào khác. Vì thanh kiếm cuối cùng đang ở trong tay ngươi."
Đối mặt với Yamato Nadeshiko đang phóng ra những lời lẽ sắc bén như dao, ác nữ độc nhãn nhếch mép:
"Vậy thì, thử hỏi người thực sự đang cầm kiếm xem sao nhé."
"...Ngươi nói cái gì?"
Rồi tiểu thư Creamy quay người về phía tôi.
"Này, tên sắc lang mắt xếch đằng kia. Thò tay vào túi bên trái của nhà ngươi xem nào."
Được tiểu thư Creamy nhắc, tôi thò tay vào túi, mở to hai mắt trước sự thật khó tin. Hết hồn. Giật mình luôn.
Bởi vì, kiếm thật sự được lấy ra từ trong túi của tôi.
Nhìn thấy thanh kiếm lấy ra từ túi tôi, chị Yukihime đứng hình, tiểu thư Creamy nói có vẻ rất vui:
"Nói cách khác, là chuyện như thế này đấy. Trong 19 thanh ban đầu, ông chú lẽ ra đã bay rồi. Nhưng mà, chắc là cơ cấu bên trong kết nối không tốt hay gì đó, không thể vận hành suôn sẻ được. Sau đó, lúc ta tình cờ chạm vào cái thùng thì nó khởi động."
Đến nước này, tôi cũng đã hiểu được hành vi ngầm diễn ra của tiểu thư Creamy.
Chị Yukihime lại dùng "Nêm của Thần Mặt Trời" sao? Nhưng mà, cái đó trong trường hợp người sử dụng không tiếp xúc thì hiệu quả sẽ không phát động. Nhưng mà, nhìn cử chỉ của chị Yukihime thì hoàn toàn...
"Nè, ngươi cũng thấy thế nhỉ. Anh chàng người nước ngoài đằng kia?"
Lúc này tôi mới để ý đến sự tồn tại của một người xem khác bên phía chị Yukihime. Đó là bóng dáng của Hart đang đứng ngẩn ngơ tại chỗ, vội vàng giấu cái nêm vàng nắm trong tay phải ra sau lưng.
Nói cách khác, là Hart đã sử dụng "Nêm của Thần Mặt Trời" trói ông chú râu đen lại sao?
Hart vì để ông chú râu đen không bay ra, đã phóng xích trói ông chú lại. Sau đó vào lúc tiểu thư Creamy cắm thanh kiếm cuối cùng, thì giải trừ nó, để ông chú bay ra.
Nhưng mà, cái thùng trên bàn cách mặt đất, hơn nữa hoàn toàn không nhìn thấy bóng dáng sợi xích... Không, đúng hơn phải nói chính là thứ đó.
Lúc tôi từng sử dụng "Nêm của Thần Mặt Trời", là cắm xuống đất để sử dụng, đồng thời lúc đó, xích vàng xuất hiện từ mặt đất. Nhưng, dù không cắm xuống đất, cắm vào tường tòa nhà cũng được.
Hơn nữa nơi xích bay ra, có lẽ có thể không phải từ mặt đất, mà là vị trí hoàn toàn khác, ví dụ như không trung hoặc trong cái thùng đặt trên bàn, tùy ý mình quyết định vị trí.
Với phong cách của chị Yukihime, chắc chắn đã hoàn thành việc kiểm chứng loại này một cách hoàn hảo rồi.
Nhưng mà chị Yukihime đã bàn bạc chuyện này với Hart sao? Vì phương thức đối quyết là đến đây mới quyết định, nên chắc không thể bàn bạc trước được.
Dù vậy, họ vẫn đoán trước được hành động của đối phương, nên mới sử dụng Bộ sưu tập Nanana và tuyên bố đâm 19 thanh sao?
Quả không hổ danh là Hart, không hổ danh là chị Yukihime. Gặp phải thiết kế tinh vi đến nhường này, chỉ có nước bại trận.
Tuy nhiên, những thiết kế này đã bị chặn đứng hoàn toàn.
Xoay mặt không cắm kiếm về phía chính diện mình, tức là điểm mù của Hart, rồi giả vờ đâm kiếm. Cô ta nhận ra hành động của chị Yukihime và Hart, thông qua lượng thông tin cực ít ỏi lấy từ tôi mà nhìn thấu hoàn toàn kế sách, thể hiện màn phản công tuyệt địa.
Tiểu thư Creamy, quả đơn giản là quái vật.
Tiểu thư Creamy cười với chị Yukihime đang chống hai tay lên bàn:
"570 xu. Ta xin nhận lời cảm ơn nhé."
Cứ thế, Creamy vỗ vai chị Yukihime, thì thầm:
"Thế nên mới không chọn ngươi đấy. Vì không dùng được mà."
Ngay sau đó, đôi vai chị Yukihime run rẩy. Rồi chị ấy nhìn tôi, trong đôi mắt... không phải là ánh nhìn cương nghị thường ngày, mà là ánh mắt của một cô gái vô cùng yếu đuối.
Chị Yukihime cúi gầm mặt, cứ thế rời khỏi Phòng Tranh đoạt.
Nhóm Hoa Anh Đào
Số xu đang có: 312 xu → ▲258 xu
Rơi vào "Tình trạng nợ", Nhóm Hoa Anh Đào đã chọn biện pháp cứu tế. Tại đây, chị Yukihime xác định tiến hành "Giờ Kêu Gọi".
9
"Oa, ghê thật."
Sau khi quay lại sảnh chính, trên bệ đặt trước căn cứ, số xu chất lên đã vượt quá 1000 xu. Ngọn núi tiền xu trông thật tráng lệ.
Và rồi, còn một chuyện đáng quan tâm nữa...
"Giờ Kêu Gọi ❤ "
Giọng nói yêu kiều của chị gái tường thuật trực tiếp vang vọng khắp sảnh. Thế là bắt đầu biện pháp cứu tế cho "Tình trạng nợ", Giờ Kêu Gọi.
Đây là tiết mục tương tác khán giả, nơi cô gái của nhóm rơi vào "Trạng thái nợ" sẽ đứng lên bục ở một góc sảnh, cầu xin sự giúp đỡ từ khán giả truyền hình. Tất nhiên, lần này người tiến hành kêu gọi là chị Yukihime.
Tôi cũng có chút hy vọng diễn biến thành thế này, nên đáng lẽ tôi phải mong chờ sự phát triển này mới phải. Nhưng vào lúc này, tôi không thể cảm thấy vui mừng từ tận đáy lòng.
Hart, người thực tế rất mong đợi việc này, cũng mang biểu cảm y hệt, không cười nổi. Chắc hẳn việc bại trận trong cuộc đối đầu với tiểu thư Creamy và rơi vào "Nợ" là một nguyên nhân.
Tôi ở tại hiện trường nhìn thấy bộ dạng ủ rũ của chị Yukihime, lồng ngực cũng đau nhói không chịu được. Dù cũng không nghiêm trọng đến thế, nhưng tôi không thể mong chờ nổi "Giờ Kêu Gọi" sắp bắt đầu. Trong lòng tràn ngập cảm xúc muốn giúp chị ấy một tay.
"Vậy thì, xin mời các bạn khán giả trước màn hình, nếu cảm thấy có thể chấp thuận lời thỉnh cầu của cô gái, xin hãy ấn liên tục nút màu lam trong bốn nút màu nhé. Hãy dùng tình yêu của bạn để cứu cô ấy ❤ "
Ừm, quả nhiên là gợi cảm nhỉ, chị gái này. Cái lời giải thích này, nghe từ góc độ của tôi thực sự rất chi là bực mình đấy nhé.
Trong lúc đang nghĩ những thứ đó, "Giờ Kêu Gọi" đã bắt đầu.
Yamato Nadeshiko vận bộ kimono, chị Yukihime đứng lên bục. Trước máy quay, chị ấy rất bối rối, lảng tránh ánh nhìn, rồi đôi môi khẽ mấp máy.
"Cái đó... Xin hãy nhất định, giúp tôi với."
Nói xong, có lẽ vì quá xấu hổ, chị Yukihime quay ngoắt lưng lại. Tiện thể nói luôn, cái gáy đáng yêu của chị Yukihime đã được thu trọn hoàn toàn vào ống kính máy quay.
"Ồ, lời kêu gọi này đang tập hợp tình yêu với tốc độ cao."
Lời kêu gọi của chị Yukihime khiến con số hiển thị trên màn hình lớn ở sảnh tăng lên chóng mặt.
Tiện thể, Hart, người nhìn thấy cơ hội sống sót, đang dùng ngón tay gõ liên hồi vô nghĩa lên đống xu trước mặt. Cậu ta dường như đang dùng xu thay thế cho nút màu lam trên điều khiển từ xa.
Đúng là cái tên ngốc nghếch.
"Nè, Người hầu A. Tại sao ngươi lại gõ liên hồi xuống bàn với khí thế như muốn làm gãy ngón trỏ thế?"
Không, chỉ là tiếng gầm của linh hồn thôi.
Mà, sau khi gõ liên hồi vô nghĩa xuống bàn trong 1 phút, dù dưới móng tay ngón trỏ phải đã xuất hiện vết bầm tím, nhưng chuyện này cứ dứt khoát lờ đi là được.
Kết quả, trong vòng 1 phút, số lần khán giả ấn nút màu lam trên điều khiển là 42.246 lần. Mà, chương trình này cũng nhiều người xem phết nhỉ.
"Giờ Kêu Gọi, Kế·t·thú·c·nhé ❤ Truyền tình yêu của quý vị vào Nhóm Hoa Anh Đào."
Sau đó số xu hiển thị ra là 422 xu. Có vẻ như cứ mỗi 100 lần ấn nút màu lam sẽ nhận được 1 xu.
Do đó, Nhóm Hoa Anh Đào đang "Nợ" 258 xu đã trả sạch nợ, và sở hữu 164 xu. Cuối cùng cũng đã chuyển nguy thành an, thoát khỏi nguy cơ bị loại vì "Phá sản".
Tuy nhiên vấn đề là, chị Yukihime đang ngồi xuống chiếc ghế ở căn cứ Nhóm Hoa Anh Đào với vẻ ủ rũ.
"Yukihime, không sao chứ?"
"Không vấn đề gì."
Sau khi Hart quan tâm hỏi han, chị Yukihime dù tỏ ra mạnh mẽ, nhưng giọng nói cứ cảm giác rất yếu ớt.
Tiếp theo là Lượt thứ mười bảy. Nhóm Tai Mèo đi trước đã hoàn thành vòng thứ ba, tiến vào vòng thứ tư. Mặt đồng hồ trên tay chú thỏ đổi từ "2" sang "4", các ô số 5, 17, 26, 32 chiếu trên màn hình lớn biến mất, trở thành một vòng 28 ô, ít hơn lúc đầu tới hơn 10 ô.
Lượt thứ mười tám tiếp theo, chị Yukihime lần đầu tiên mắc sai lầm ở câu đố trong phòng ô số.
"...Sự việc trở nên nghiêm trọng rồi đây."
Cuộc tập kích của tiểu thư Creamy, khiến cục diện màn thứ hai biến đổi kịch liệt.
Anh Ikusaba ru rú trong phòng chờ. Chị Yukihime cũng gượng dậy không nổi. Chủ tọa 【M】 hoàn toàn co rúm lại, từ nãy đến giờ cứ im thin thít.
Trong tình huống này, tôi có thể khẳng định. Trong số tất cả những người có mặt tại đây, không có bất kỳ ai có thể đánh bại Nữ hoàng.
