Cách thuần hóa các nữ chính của một kẻ phản diện

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Biến Thành Công chúa Sa Cơ, Tôi Bán Bom Hạt Nhân Ở Làng Tân Thủ

(Tạm ngưng)

Biến Thành Công chúa Sa Cơ, Tôi Bán Bom Hạt Nhân Ở Làng Tân Thủ

Mã Tự G

Muốn vượt qua tôi ư? Nạp tiền vào! Nạp tiền sẽ giúp bạn mạnh hơn!Còn nạp cho ai á?Đương nhiên là cho tôi rồi!

375 2345

Con điên ở cái Võ Lâm này là tao đấy

(Đang ra)

Con điên ở cái Võ Lâm này là tao đấy

정통무협조와요

Trong khi tôi chẳng biết tí gì về võ hiệp cả."

118 276

Cô hầu gái đầy tính chiếm hữu tôi vừa thuê hóa ra là một nàng công chúa

(Đang ra)

Cô hầu gái đầy tính chiếm hữu tôi vừa thuê hóa ra là một nàng công chúa

Kamitsuki

Và Siana có một bí mật, hóa ra, cô ấy là một nàng công chúa...!?

24 16

Tái Sinh Thành Tên Bạn Thân Rác Rưởi

(Đang ra)

Tái Sinh Thành Tên Bạn Thân Rác Rưởi

Sakura Matsuri

Rắc rối dường như luôn tìm đến anh.

386 13327

Thiên sứ chỉ uống soda

(Đang ra)

Thiên sứ chỉ uống soda

Maromi Maroyaka

Đây là một câu chuyện thanh xuân pha chút bí ẩn, nơi tình yêu và quá khứ đan xen vào nhau.

18 14

Web Novel - Chương 26 Sự quan tâm đầy tính toán của Ansel

Chương 26 Sự quan tâm đầy tính toán của Ansel

Tôn nghiêm, đó là lòng tự trọng của Seraphina.

Nếu người ta có thể quan sát toàn bộ cuộc đời huy hoàng của Thiên Lang Đại Đế, sẽ dễ dàng phát hiện ra rằng chính lòng tự trọng này, trái tim hoang dã từ ngôi làng hẻo lánh này, là động lực mạnh mẽ nhất đưa cô lên đỉnh cao. Không khuất phục trước bất kỳ gian khổ nào, không gục ngã trước bất kỳ nỗi đau nào, một linh hồn kiên định cho phép Seraphina vượt qua hết tình cảnh tuyệt vọng này đến tình cảnh tuyệt vọng khác để đạt được sức mạnh tối thượng.

Tuy nhiên, hiện tại chỉ có Ansel thấy được điều đó.

Ở giai đoạn này, tôn nghiêm của Seraphina vẫn chưa biến thành một ý chí vững chãi hơn cả núi non; lòng tự trọng của cô giống như một sự ngộ nhận về sức mạnh và địa vị của bản thân, pha trộn với sự liều lĩnh và khờ dại... một tính cách trẻ con. Chỉ sau khi trải qua những nỗi tuyệt vọng to lớn liên tiếp, cô mới có thể rút ra sức mạnh thức tỉnh từ sự hủy diệt vốn đã suýt khiến cô suy sụp và điên loạn.

Thế nhưng, Ansel sẽ không cho cô cơ hội đó. Tuyệt vọng hay thức tỉnh... mọi thứ về cô gái này sẽ do đích thân hắn ban tặng.

Trên những con phố lộng gió và lạnh lẽo, Ansel suy ngẫm về kế hoạch huấn luyện sắp tới. Chính vì lòng tự trọng của Seraphina hiện tại thiên về "tính cách trẻ con", nên nó sẽ khuất phục trước những thứ cụ thể thay vì trừu tượng.

Lấy ví dụ trước đó: cô không muốn bị Ansel làm cho tê liệt và thao túng; cô sợ những thủ đoạn nhục nhã khác mà Ansel có thể bày ra tiếp theo (như việc mất kiểm soát bài tiết), vì vậy cô thà gọi Ansel là chủ nhân và tạm thời phục tùng trước một mối đe dọa bề nổi. Nói một cách đơn giản, cô rất trọng sĩ diện.

Dựa trên nền tảng này, Ansel có thể nghĩ ra nhiều cách để chơi đùa, nhưng hắn không có ý định dồn toàn lực vào đó. Đơn giản vì Ansel nhà Hydral cần một chiến binh vĩ đại, một thủ lĩnh khế ước trung thành, chứ không phải một món đồ chơi có sẵn. Mọi việc hành hạ hay làm nhục Seraphina đều vô nghĩa đối với hắn nếu không phục vụ mục đích cuối cùng: giúp cô trưởng thành hoặc đưa cô đến gần hơn với sự vâng lời và lòng trung thành.

Còn về việc tại sao hắn lại phải suy nghĩ cách quản lý cô nàng bất trị này, không phải vì Ansel tùy cơ ứng biến; hắn đã hoàn thiện toàn bộ kế hoạch huấn luyện cho Seraphina từ một năm trước. Tuy nhiên, hành vi liều lĩnh của "con sói nhỏ" khiến Ansel nhận ra rằng dưới sự tác động kép của sự bất định của con người và sự hỗn loạn của vận mệnh, kế hoạch của hắn phải được điều chỉnh liên tục, nếu không, những "sự trùng hợp" bất ngờ có thể xảy ra bất cứ lúc nào.

Sự tinh thông và khả năng kiểm soát không chút tốn sức của Ansel trước mặt Seraphina đều nhờ vào việc thường xuyên suy nghĩ và lập kế hoạch lặp đi lặp lại như vậy.

"Vậy nên lần này, để Seraphina trưởng thành đúng cách..." Chàng trai tóc vàng lẩm bẩm, một tia lạnh lẽo thoáng qua trong đôi mắt xanh biển mơ màng. "Những nhân tố bất ổn cần được giải quyết thỏa đáng."

Ansel, người vừa bảo Seraphina hãy ra phố tìm đại một nhà hàng nào đó, lại tình cờ dừng chân tại một tiệm đồng hồ rất giản dị. Hắn đẩy cửa bước vào, tiếng chuông gió vang lên giòn giã, người đàn ông trung niên sau quầy ngẩng đầu lên. Khi nhìn thấy Ansel, ông ta lộ rõ vẻ khiêm nhường và sợ hãi. Sự khiếp sợ của dân thường đối với quý tộc hiển hiện rõ ở đây.

"…Thưa ngài, tôi có thể giúp gì cho ngài không?" Người đàn ông gượng cười, giọng điệu thận trọng.

"Công tước Gray Tower đã trả cho ông bao nhiêu?" Ansel thong thả dạo quanh cửa hàng, nhìn những chiếc đồng hồ trong tủ kính, lên tiếng bình thản.

Chủ tiệm trông có vẻ bối rối: "Tôi không hiểu lắm... Ngài nói Công tước Gray Tower sao? Chẳng phải ngài ấy là một trong hai đại công tước của vùng đất phía Bắc chúng ta sao? Làm sao tôi có thể—"

"Ông nhầm rồi." Ansel ngắt lời, thản nhiên cầm một chiếc đồng hồ đang trưng bày lên xem xét mặt số. "Đó là, ở lãnh thổ Red Frost hiện nay, đặc biệt là trong giới bình dân, không ai là không biết đến diện mạo của nhà Hydral."

"Và tất cả những thường dân ở Red Frost khi nhìn thấy ta—" Hắn mỉm cười với chủ tiệm đồng hồ bình thường kia: "Họ sẽ chỉ reo hò vì lòng tốt của ta, ca ngợi sự vĩ đại của ta, chứ không run rẩy sợ hãi như ông."

"..."

Chủ tiệm đồng hồ im lặng trong giây lát, rồi xoa trán thở dài: "Hóa ra là vậy, nhưng chuyện này vẫn khá là vô lý đấy, Ngài Hydral."

"Ngài chỉ mới ở đây nửa ngày thôi," người đàn ông nói, dang tay ra. Tất cả đồng hồ trong tiệm... bắt đầu quay điên cuồng với những tốc độ khác nhau.

"Nửa ngày đối với ta đã là một khoảng thời gian rất dài rồi." Chủ tiệm đi ra sau quầy và tự rót cho mình một cốc nước nóng. Quá trình nước rơi từ ấm vào cốc dường như... chậm chạp đến khó tin.

"Nhưng đối với một thiếu chủ chỉ mang theo một quản gia và một nhóm hầu nữ đến phương Bắc..." Người đàn ông bưng cốc lên, để mặc dòng nước chậm chạp xoáy tròn, tiếp tục với giọng đầy hoài nghi: "Làm sao ngài có thể đủ thời gian để khám phá ra thân phận của tôi?"

"Ý ông là ông đang xem thường nhà Hydral sao?" Ansel mỉm cười hỏi.

"Không, không, không... tôi không dám," người đàn ông lắc đầu nguầy nguậy. "Sư phụ tôi nói tôi có tiền đồ vô hạn, định sẵn sẽ bước vào giai đoạn thứ năm và đạt được những thành tựu vĩ đại. Sao tôi có thể lãng phí mạng sống vào một việc ngu xuẩn như 'xem thường Hydral' chứ?"

"Tôi chỉ tò mò thôi, và nếu ngài có thể khai sáng cho tôi..." Ông ta mỉm cười đặt cốc xuống, tất cả đồng hồ ngừng quay. Thời gian trong cốc trở lại bình thường, mặt nước yên tĩnh.

"Tôi sẵn lòng cung cấp cho ngài một số thông tin bổ sung về vụ ám sát này, không cần tiền thưởng, vì thật lòng mà nói, tôi cũng chẳng ưa gì lão cáo già Gray Tower đó."

Người đàn ông này ngạo mạn và tự tin, nhưng ông ta có thực lực tương xứng. Sắp đạt tới những giai đoạn cuối của Ngai Vàng (Throne), ông ta chuẩn bị được thăng cấp lên Vương Trượng (Scepter). Ông ta sở hữu tài năng không tưởng trong việc thao túng thời gian, và một khi thăng cấp, ông ta sẽ trở thành cố vấn trẻ tuổi nhất trong Hội Chronos (Chronos Guild).

Hội Chronos là tổ chức sát thủ hàng đầu trên toàn lục địa. Họ tuân theo những nguyên tắc cổ xưa — không liên quan đến công lý hay tà ác, ánh sáng hay bóng tối. Họ chỉ tìm kiếm những lực lượng hùng mạnh để đạt được khả năng sát thương vô song, trở thành những sát thủ... có thể sánh ngang với chính thời gian. Vậy tại sao một cá nhân đầy triển vọng như vậy lại tham gia vào vụ ám sát hai vị nam tước tầm thường?

"Ta không cần bất kỳ thông tin nào cả, người bạn của ta. Ta không cần ông cung cấp bất cứ thứ gì," Ansel nói với nụ cười hào hiệp. "Cái gọi là mưu đồ và kế sách của Công tước Gray Tower đối với ta quá thô thiển."

Người đàn ông nhướng mày, hơi ngạc nhiên. "Đó là một đánh giá hiếm thấy. Ai cũng biết danh tiếng xảo quyệt của Cáo Xám, nhưng lão ta lại không đáng một xu trong mắt ngài sao?"

"Ông nghĩ điều gì là quan trọng nhất trong cái gọi là trò chơi chiến lược và tính toán, thưa Ngài Sát Thủ?" Vị thiếu chủ xoay nhẹ vương trượng đầy thú vị, tò mò hỏi: "Là trí tuệ? Gia thế? Năng lượng? Hay những thứ... huyền bí, vô hình đó?"

"Không, không phải những thứ đó. Đó là thứ mà ngay cả ông cũng biết rất rõ."

"Thứ quyết định tất cả đơn giản chỉ là sự chênh lệch thông tin."

"Chỉ cần biết một điều mà đối phương không biết, ông có thể phá hủy vô số toan tính."

"Vậy... ông nghĩ Công tước Gray Tower không biết điều gì?" Vị Hydral trẻ tuổi, người vẫn chưa thu phục được thủ lĩnh khế ước nào, mỉm cười gõ vương trượng xuống đất.

Tên sát thủ tài năng, người có tương lai tươi sáng ở Hội Chronos và có thể kiểm soát thời gian, tỏ vẻ tò mò. "Ngài sẵn lòng nói cho tôi biết sao?"

"Ta đã nói với ông rồi đấy," Ansel cười rạng rỡ, chỉ vào ngực mình.

Tên sát thủ bối rối liếc xuống ngực mình. Và rồi, ông ta thấy một con dao găm bạc hình rắn đang trồi ra từ chính lồng ngực mình.

"Một sát thủ thực sự vĩ đại," giọng nói của Ansel vang vọng, "sẽ không để ai biết tên tuổi, khả năng hay diện mạo của mình. Sự vĩ đại của họ nằm ở chỗ họ không hề tồn tại. Trong mắt những kẻ cố gắng liếc nhìn họ, họ chỉ đơn giản là... một khoảng không vô định."

"Ông đã chứng kiến sự vĩ đại đó. Vậy, ông có muốn thoáng thấy sự thật cũng sẽ giúp ông đạt được sự vĩ đại này không?"

Ác quỷ thì thầm vào tai tên sát thủ quyền năng đang bàng hoàng: "Ta có thể đưa ông đi chứng kiến... khung cảnh được gọi là vô hạn."

Hãy bình luận để ủng hộ người đăng nhé!