Ngày thứ hai trong khu rừng đầy rẫy quái vật
Trước khi đi ngủ, mình muốn ghi lại hành vi của những con gấu mà hôm nay mình đã quan sát và tổng hợp được.
Hiện tại chỉ có ánh trăng là nguồn sáng, nên sẽ hơi tối chút, nhưng mình sẽ xoay xở ghi được một chút.
Có lẽ việc viết lách đã thành thói quen của mình rồi? Mình ăn nằm không yên nếu không viết vội vài dòng nhật ký mỗi ngày.
Ngày thứ hai
Được con thỏ lông đen dẫn lối, mình đã đến được nơi hang ổ của mục tiêu.
Ở đấy, có hai con gấu xanh và một con gấu đầu đàn.
Một con gấu xanh thì nhỏ và hành xử như mới lớn, trong khi con còn lại lớn hơn, chắc là bố hoặc mẹ.
Mình đọc được rằng gấu sẽ sống bầy đàn… Thế này thôi có tính là một đàn được không?
Sau một tiếng theo dõi mà không có nhiều tiến triển, mình quyết định kết thúc hôm nay.
Mà con thỏ cứ ở mãi trên vai mình… Vì nó đáng yêu, nên mình sẽ bỏ qua.
Ngày thứ ba
Tiếp tục đến và theo dõi ổ của chúng.
Vẫn không có những hoạt động đáng kể.
Không gì để ghi chép lại, nên hôm nay mình sẽ dừng lại ở đây.
Sao con thỏ này cứ theo mình vậy? Nó có thể hiểu con người và lại có khả năng dò tìm nguy hiểm rất hữu ích.
Mình có quá nhiều câu hỏi.
Nhưng mà nó đáng yêu, nên không sao.
Ngày thứ tư
Đau bụng quá.
Ngày thứ năm
Chắc chắn là do nước.
Con thỏ này đã ở bên khi mình phải chịu cơn đau, khiến mình rất yên tâm.
Đến chiều mình đã cảm thấy khá hơn, tiếp tục đi quan sát đàn gấu.
Từ trên đỉnh cây, có thể quan sát chúng đi săn ngày hôm nay. Chỉ mới không theo dõi chúng có một ngày, mà mình cảm thấy như đã lâu lắm rồi.
Con gấu đầu đàn dẫn theo con gấu xanh con đi săn. Cảnh tượng thật ấm lòng.
Với quan sát ngày hôm nay đã phát hiện ra chúng ăn gần như tất cả mọi thứ.
Chúng dễ dàng đánh hạ một con “dã trư”, một con quái dạng lợn với chân sau phát triển hơn.
Có chắc mình đánh bại được cái thứ này không?
Ngày thứ sáu
Mình đã bị quái vật tấn công hôm nay.
Chuyện đã xảy ra khi mình trên đường trở về từ chỗ con thỏ đen chỉ cho mình, chỗ một cái giếng nước ngọt tự nhiên.
Đột nhiên, con thỏ run rẩy.
Sau đó xuất hiện một con rắn khổng lồ, trông giống loài Tsuchinoko. Mình không biết tên của loại quái vật này, nên mình sẽ gọi nó là Tsuchinoko trưởng lão hoặc “lão noko” cho ngắn. Nó có thân hình dày và dài khoảng 7 mét.
Cái cách nó lao thẳng đến mình và con thỏ, mà không cần phải trườn như những loài rắn khác, làm mình khiếp sợ. Tất nhiên, mình đã chạy ngay lập tức. Nó cũng đuổi theo mình rất dai dẳng, nhưng mình vẫn tìm được cách trốn thoát.
Mình đi đường vòng để trở về căn cứ, chỉ là đề phòng.
Có gì đó rất khác thường với con rắn đó. Cảm giác ác độc phát ra từ nó, khác hẳn với những con quái thú khác trong rừng.
Ngay cả con thỏ đen, trong khi không hề sợ con gấu đầu đàn, lại kinh hãi trước con Noko lão.
Ngày thứ bảy
Không có bất thường khi theo dõi những con gấu ngày hôm nay.
Đã được một tuần mình đến chốn này, và mình bắt đầu quên đi lí do tại sao phải ở đây rồi.
Ngày thứ tám
Lão Noko lại tấn công mình.
Lần này không quá xa nơi mình đóng căn cứ.
Mình bắt gặp nó lần đầu ở sau trong rừng… Nó theo đuôi mình ư, thay đổi cả ổ của nó? Nếu thế, chắc chắn nó đang nhắm đến mình. Mình không có ý định để bị ăn đâu.
Phải sớm đánh bại con gấu xám đầu đàn thôi.
Mình bắt đầu có linh cảm xấu về tất cả chuyện này.
Ngày thứ chín
Con thỏ từ sáng đã trông đang khiếp sợ cái gì đó, nên mình chỉ nghỉ ngơi trên một đỉnh cây cho hết ngày hôm nay.
Nước đã hết rồi, nhưng vẫn chưa đủ quan trọng so với cái mạng mình đây.
Mà con thỏ này… nó phải chăng đã quá gắn kết với mình rồi? Dù là mình chữa lành vết thương của nó, sao nó có thể mến mình đến vậy?
Để nói thật, thì mình rất muốn mang nó về cùng.
Nếu lão Noko ngày mai không xuất hiện, mình sẽ đi săn lùng đàn gấu.
Ngày thứ mười
Đáng tiếc thay, mình không thể đi săn con gấu đầu đàn trong ngày thứ mười.
Không phải là kế hoạch mình đã vạch ra thất bại… mình còn chưa triển khai được chút nào.
Là vì ngay đây trước mắt mình là cái xác bị xé xác dã man của con gấu xám đầu đàn.
Đây là cái tên mình chọn để gọi cho dễ chứ không giống nguyên tác đến đây là kết thức tự sự của Usato. tiếp theo là lời trong nhật ký của cậu ta