Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

(Đang ra)

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

Tổng Tài Hạ Phóng | 总裁下放

Tôi chỉ muốn sống sót, không chỉ vì bản thân mình, mà còn vì người ấy – người đã cùng tôi nương tựa mà sống.

112 2357

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

(Đang ra)

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

KT

Một câu chuyện giả tưởng ấm áp mà dở khóc dở cười về năng lực tẩy não vô song và dàn harem tình cảm nồng nàn chính thức bắt đầu!

27 344

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

(Đang ra)

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

Giai thất

PS: Truyện thiên về đấu trí, thuộc thể loại vô hạn lưu. Tác giả đảm bảo dàn nhân vật chính (cả nam và nữ) sẽ không "bay màu", còn các người chơi khác thì.

574 6620

Mesugaki Tank Enters The Academy

(Đang ra)

Mesugaki Tank Enters The Academy

Gyeokgemheojeop

Điều tệ hơn là những lời khiêu khích hoạt động quá tốt...

5 1

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

(Đang ra)

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

Dongle-kun

Tôi đã định rời đi giữa những tràng pháo tay, nhưng pháo tay vẫn không chịu ngừng lại.

193 492

Hội nghị Thanh lọc Tình yêu

(Đang ra)

Hội nghị Thanh lọc Tình yêu

Y Nguy Giải

Tác phẩm còn có tên gọi khác: 《Cuộc chiến Chén Thánh tại Lân Môn, nhưng tôi lại là cái Chén》

182 130

Arc 4: Munakata Mitsuaki Cùng Lộ Tình Trắc Trở [ĐANG TIẾN HÀNH] - Chương 123: Hội Nghị Ác Tâm Bí Mật

[Aria POV]

“Kufufufufu. Mọi chuyện suôn sẻ đến mức đáng buồn cười luôn nhỉ~”

Tại phòng khách của nhà chung, Ichigo-san vừa nằm dài trên chiếc sofa, vừa nghịch máy tính bảng và cười trông cực kỳ khoái trá.

Dù tiếng cười có hơi khiếm nhã, nhưng mà, kệ đi.

Tôi ngồi trên chiếc sofa đối diện xéo, vừa thong thả uống trà vừa quan sát Ichigo-san.

“Chẳng cần tự mình nhúng chàm mà vẫn khiến mọi chuyện diễn ra theo ý muốn, bằng cách để những kẻ xung quanh tự làm điều xấu. Quả là hình mẫu lý tưởng của việc ác nhỉ~”

“Cậu đang nói đến vụ chơi xấu trong cuộc thi tiếp sức ở hội thao à?”

“Đúng vậy đó.”

Vụ chơi xấu trong cuộc thi tiếp sức hội thao. Việc đó đúng là do cha của Munakata-san chỉ thị, nhưng nếu đào sâu hơn thì thực chất là do Ichigo-san đã dẫn dắt mọi chuyện theo hướng đó.

Học sinh bị mua chuộc trong vụ tấm ảnh, sau khi thực sự hành động đã bắt đầu sợ hãi hậu quả, nên đã từ chối những chỉ thị thứ hai, thứ ba từ cha của Munakata-san.

Vì thế, cha của Munakata-san đã tìm kiếm những học sinh khác để làm con tốt thí mới.

Ichigo-san đã cố tình tuồn thông tin về những học sinh có vẻ dễ bị đồng tiền lung lạc đến tai cha của Munakata-san, đồng thời dự đoán tất cả hành động của ông ta, từ việc tiếp cận học sinh đó đến chỉ thị giở trò ra sao.

Không chỉ vậy, cô còn cố tình chọn những học sinh không kín miệng để cung cấp thông tin cho cha của Munakata-san, nhằm mục đích khiến chúng dễ dàng khai ra kẻ chủ mưu đằng sau khi bị tra hỏi.

...Mà, cái cậu học sinh đội Bắc đã nắm áo Kyoichi-san ở lượt cuối cùng, thực ra chỉ là hành động do nóng giận nhất thời chứ không liên quan gì đến cha của Munakata-san.

Khi học sinh va phải Kunimitsu-san thú nhận rằng đó là chỉ thị của cha Munakata-san, cậu ta chỉ đơn giản là "tát nước theo mưa" để đổ hết trách nhiệm cho Munakata-san mà thôi.

Dù biết đó là lời nói dối, nhưng tôi nhận thấy giả vờ tin sẽ có lợi hơn nên đã không truy cứu mà chấp nhận nó.

Nhờ vậy mà bầu không khí trong trường để công kích gia đình Munakata-san đã được hình thành.

Việc Kyoichi-san che chở cho Munakata-san và không khiến mọi chuyện trở nên quá khích là điều ngoài dự đoán, nhưng nhìn chung vẫn có thể coi là thành công tốt đẹp.

Tuy nhiên, đây là... một phương thức tà ác, tương tự như "bóc lột nhiệt huyết", đến mức khiến cho việc bóc lột nhiệt huyết đơn thuần còn có vẻ tử tế hơn một chút.

Không giống như "bóc lột nhiệt huyết" xảy ra vì lợi ích tập thể, cách làm này đặc biệt ở chỗ nó khiến người ta lầm tưởng rằng mình đang hành động vì lợi ích cá nhân và tự mình gặt hái thành quả, trong khi không hề nhận ra công sức và thành quả đó đang bị kẻ khác chiếm đoạt.

Ví dụ như vụ chơi xấu trong cuộc thi tiếp sức lần này, dù Ichigo-san đã dẫn dắt để xảy ra việc phạm quy, nhưng cô không hề nói một lời nào yêu cầu họ chơi xấu để hạ bệ Kyoichi-san cả. Tất cả đều do cha của Munakata-san tự ý làm.

Một lối suy nghĩ và cách làm thật ghê rợn, nhưng vốn dĩ, người nghĩ ra và thực sự có thể làm được điều này, có lẽ chỉ có Ichigo-san, người đọc thấu suy nghĩ và dẫn dắt người khác.

Tôi... cảm thấy nhẹ nhõm vì tình hình hiện tại, khi tôi không phải đối đầu với Ichigo-san, mà ngược lại, dù bản thân cũng bị dẫn dắt, tôi đã có thể hẹn hò với Kyoichi-san, và giờ còn có thể tận dụng năng lực đó của Ichigo-san như cánh tay phải của mình.

Đây quả là một lý lẽ ích kỷ, nhưng tôi luôn ưu tiên bản thân mình trước rồi mới đến người khác.

“Nào, tiếp theo là... làm bùng nổ sự bất mãn của các nhân viên đang làm việc cho công ty nhà Munakata-san, rồi xúi giục họ tố cáo nội bộ về các hành vi phi pháp khác nhau nhỉ~”

Ichigo-san vừa ngân nga một giai điệu ngẫu hứng vừa gõ vào màn hình máy tính bảng.

Một khi Ichigo-san đã nói vậy, thì mọi chuyện sẽ thực sự diễn ra như thế.

Dù nói là hành vi phi pháp của công ty, nhưng chắc cũng chỉ là mấy chuyện vặt vãnh cũ rích mà công ty nào, dù lớn hay nhỏ, cũng làm thôi.

Dám đối đầu với chúng tôi thì đúng là tận số rồi, xin chia buồn nhé.

Aa, nói mới nhớ, một trong những công ty thuộc sở hữu của nhà Kakyoin có hợp đồng với công ty của Munakata-san.

Tôi phải báo cho Otou-sama để xử lý trước khi bị vạ lây mới được.

“Chuẩn bị xong... rồi. À mà Aria-chan. Về Munaka-gì-đó và Kunimitsu-senpai, cậu nghe kế hoạch của tớ được không?”

“Ara, cậu cũng định ra tay với cả hai người đó à?”

Hai người đó là đồ chơi của tôi, nên Ichigo-san đã nể mặt tôi mà không động đến họ. Không biết là tâm trạng thay đổi thế nào đây.

“Đúng vậy đó. Cậu thử nghĩ mà xem. Kyo-kun thì coi Munaka-gì-đó là bạn bè quý giá nên lúc nào cũng quan tâm. Thế mà Munaka-gì-đó lại lợi dụng lòng tốt của Kyo-kun để cướp Aria-chan và Keiko-chan đi, không thể tha thứ được đúng không?”

“...Đúng là vậy thật.”

Đúng như lời Ichigo-san nói.

Hành động của Munaloser-san đã phản bội và chà đạp lên tình cảm của Kyoichi-san chúng tôi, thật khó mà dung thứ.

“Vì thế, tớ sẽ dùng Kunimitsu-senpai để đẩy Munaka-gì-đó xuống đáy vực sâu hơn nữa.”

“Nếu dùng Kunimitsu-san, chẳng phải cuối cùng vẫn là dùng Kyoichi-san làm mồi nhử sao? Tụi mình đã quyết định không cho cô ta vào harem mà, đúng chứ?”

Tôi nhớ là vào học kỳ hai năm ngoái, kể từ khi Kyoichi-san và nhóm bạn vào hội học sinh, Kunimitsu-san bắt đầu nghiêm túc thì phải, cô ta đã tích cực tiếp cận Kyoichi-san, nên tôi đã bắt tay với Ichigo-san để loại bỏ cô ta.

Lúc đó, dục vọng chiếm hữu Kyoichi-san của tôi vẫn còn mạnh mẽ lắm.

Tuy nhiên, gần đây suy nghĩ của tôi đã thay đổi ít nhiều, tôi đã thảo luận với Ichigo-san và mọi người về việc liệu có nên cho Kunimitsu-san vào harem, dù chỉ là ở vị trí cuối cùng.

Nhưng lúc đó, Ichigo-san đã hiếm hoi từ chối.

Lý do cô đưa ra tôi cũng không hiểu rõ lắm, đại loại là “Tính cách bị trùng lặp một nửa với Yuka-chan rồi, ngán lắm nên không cần”.

“Đúng là vậy, nhưng để đối phó với Munaka-gì-đó thì senpai đó lại là người dễ lợi dụng nhất~. Mà, tuy không cho vào harem, nhưng tớ nghĩ cho cô ta nếm chút "hương vị" ngọt ngào thì chắc cũng không sao.”

“Vậy à. Thế, kế hoạch là gì?”

“Là vầy nè~. Munaka-gì-đó, sau khi bị Aria-chan từ chối thì khả năng cao là sẽ gật đầu với Kunimitsu-senpai đúng không? Bọn mình sẽ dùng Kyo-kun làm mồi nhử để điều khiển Kunimitsu-senpai, rồi khiến Munaka-gì-đó tuyệt vọng.”

Có thể thản nhiên nghĩ ra kế hoạch lợi dụng tình cảm của người này để hạ bệ một người khác, nội tâm của con người này là quỷ dữ hay ác ma vậy.

“Nhưng mà, vào ngày hội thao, Kunimitsu-san đã tỏ tình với Kyoichi-san và bị từ chối thẳng thừng rồi còn gì...?”

Tôi nghĩ khả năng cao là cô ta đã từ bỏ tình cảm với Kyoichi-san ngay tại thời điểm bị từ chối rồi.

“Kể cả chuyện đó nữa, tớ muốn Aria-chan hoặc Keiko-chan tiếp cận Kunimitsu-senpai, xem thử cô ta còn vương vấn Kyo-kun hay không.”

“Ra là vậy.”

Chuyện này, có lẽ tôi nên ra mặt.

Nếu là Itou-san, vì chênh lệch về năm học và lập trường giữa một học sinh bình thường với Chủ tịch Ủy ban Kỷ luật, có khi cô ấy lại bị Kunimitsu-san dọa nạt ngược.

Nếu vậy, Kyoichi-san, người vốn mềm lòng với "người nhà" bất kể dưới hình thức nào, sẽ từ chối Kunimitsu-san, và kế hoạch dùng cô ta làm mồi nhử sẽ thất bại.

Vì vậy, tôi, người có thể đường đường chính chính đối đầu với Kunimitsu-san, là người thích hợp nhất.

“Mà, vì có chuyện ở cuộc thi tiếp sức đó, nên chắc cô ta cũng không dễ dàng dứt bỏ ngay được đâu.”

“Ừm, cũng đúng...”

Cú lội ngược dòng giành chiến thắng trong cuộc thi tiếp sức đó thật sự rất ngoạn mục.

Hơn nữa, không chỉ đơn thuần là chiến thắng, mà còn là một chiến thắng đã che lấp đi sự thất bại (việc bị ngã) của Kunimitsu-san.

Pha đó đúng là "đổ" thật.

Chính vì vậy mà ngay sau đó Kunimitsu-san đã tỏ tình với Kyoichi-san.

Kết quả là bị từ chối, nhưng vì còn chưa đầy một tuần, tôi không nghĩ cô ta có thể dễ dàng từ bỏ như vậy.

“Dù vậy, nếu cô ta vẫn còn vương vấn, chúng mình sẽ nhử mồi bằng cách nói: ‘Bạn trai của bọn tôi mà cứ bị chị vương vấn mãi thì phiền lắm, nên tụi tôi sẽ cho chị hẹn hò một lần, sau đó thì từ bỏ đi~’.”

“Nếu vậy thì không phải cần có sự đồng ý của Kyoichi-san sao?”

“Tớ nghĩ Kyo-kun cũng sẽ không từ chối quyết liệt đâu, nếu lý do là 'tạo kỷ niệm để giúp cô ta từ bỏ', lại được chúng ta cho phép, và không có động chạm cơ thể quá mức... Mà, chắc là sẽ không kết thúc chỉ trong một lần đâu.”

Tôi cũng đồng ý với điểm "sẽ không kết thúc chỉ trong một lần".

Tôi sẽ dồn toàn lực tài trợ cho buổi hẹn hò mà Kyoichi-san hộ tống.

Kunimitsu-san sẽ đắm mình trong sự xa hoa như một giấc mơ, và chắc chắn sẽ cầu xin lần hẹn hò tiếp theo vì "vẫn chưa thể từ bỏ".

“Cứ như vậy, tụi mình để Kunimitsu-senpai giữ một niềm hy vọng nửa vời, lượn lờ qua lại giữa Kyo-kun và Munaka-gì-đó, đồng thời cũng gieo cho Munaka-gì-đó một niềm hy vọng nửa vời~. Khi cả hai sắp đến giới hạn... Kukekekeke...”

Ichigo-san tuôn ra kế hoạch của mình với vẻ mặt thích thú y như đang mong chờ bộ quần áo đã đặt hàng được giao tới.

Bị một người như vậy nhắm vào với ác ý, tôi cũng thấy có chút đồng cảm với Munaloser-san.

Giá như hắn không thích nhầm người, thì có lẽ đã không bị chúng tôi đè bẹp.

Không, nếu ngay từ lúc chuyển đến trường Cao trung Yuusho của tôi mà hắn đã thích Itou-san rồi, thì việc sau đó tôi đến "bồi thêm" cũng là đã định. Nghĩ vậy, có lẽ đây là số phận đã được sắp đặt ngay từ đầu.

Xin chia buồn.

“Aa, nhưng mà Aria-chan, cậu sơ hở quá đấy?”

Ichigo-san chợt như nhớ ra điều gì, buột miệng nói với tôi.

“Ý cậu là sao?”

“Vụ cậu cố tình cho Munaka-gì-đó thấy cảnh hôn Kyo-kun sau hội thao ấy. Lỡ hắn chụp lại khoảnh khắc đó thì cậu tính sao?”

Bị Ichigo-san chỉ ra, tôi mới nhận thấy sai lầm của mình.

Đúng là nếu tấm ảnh đó mà bị phát tán trong trường, nó sẽ là đòn chí mạng đối với danh tiếng của Kyoichi-san.

“...Xin lỗi. Đúng là tớ đã quá chủ quan.”

Tôi thẳng thắn xin lỗi.

“Mà, nếu ra tay ngay từ bây giờ thì chắc vẫn ổn thôi. Munaka-gì-đó chắc chắn sẽ đưa tấm ảnh cho Keiko-chan xem đầu tiên, nên chúng ta cứ nhờ Keiko-chan xử lý là được.”

“Tớ hiểu rồi. Tớ sẽ trao đổi với cô ấy.”

Sau đó, tôi nghe theo lời khuyên của Ichigo-san và đã bàn bạc với Itou-san, người mà Munakata-san có khả năng cao sẽ cho xem tấm ảnh.

Tôi đã nhờ rằng nếu Munakata-san mang tấm ảnh đó đến tiếp cận Itou-san, hãy nhân cơ hội tiêu hủy nó đi.

Khi tôi nói đổi lại, tôi sẽ hỗ trợ nhiều thứ cho buổi hẹn hò sắp tới, Itou-san đã đồng ý.

Kết quả là, Itou-san đã tiêu hủy tấm ảnh thành công.

Việc Itou-san nói hơi nhiều, cộng thêm việc phá hủy vật lý chiếc điện thoại có vẻ hơi quá khích, nhưng nếu nhìn vào kết quả thì tôi nghĩ là rất tốt.

Tiền đền bù cho chiếc điện thoại bị hỏng, tôi sẽ chi trả.

Nào, sau đây là lượt của Kunimitsu-san.

Người ta thường nói "quá tam ba bận", nhưng cũng có câu "cái gì xảy ra hai lần ắt sẽ xảy ra lần thứ ba".

Rốt cuộc thì Munakata-san sẽ rơi vào trường hợp nào đây, thật đáng mong chờ...?