Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

(Đang ra)

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

Tổng Tài Hạ Phóng | 总裁下放

Tôi chỉ muốn sống sót, không chỉ vì bản thân mình, mà còn vì người ấy – người đã cùng tôi nương tựa mà sống.

112 2384

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

(Đang ra)

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

KT

Một câu chuyện giả tưởng ấm áp mà dở khóc dở cười về năng lực tẩy não vô song và dàn harem tình cảm nồng nàn chính thức bắt đầu!

27 344

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

(Đang ra)

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

Giai thất

PS: Truyện thiên về đấu trí, thuộc thể loại vô hạn lưu. Tác giả đảm bảo dàn nhân vật chính (cả nam và nữ) sẽ không "bay màu", còn các người chơi khác thì.

574 6630

Mesugaki Tank Enters The Academy

(Đang ra)

Mesugaki Tank Enters The Academy

Gyeokgemheojeop

Điều tệ hơn là những lời khiêu khích hoạt động quá tốt...

5 1

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

(Đang ra)

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

Dongle-kun

Tôi đã định rời đi giữa những tràng pháo tay, nhưng pháo tay vẫn không chịu ngừng lại.

193 493

Hội nghị Thanh lọc Tình yêu

(Đang ra)

Hội nghị Thanh lọc Tình yêu

Y Nguy Giải

Tác phẩm còn có tên gọi khác: 《Cuộc chiến Chén Thánh tại Lân Môn, nhưng tôi lại là cái Chén》

182 177

Arc 4: Munakata Mitsuaki Cùng Lộ Tình Trắc Trở [ĐANG TIẾN HÀNH] - Chương 124: [Hậu Trường] - Chủ Tịch Uỷ Ban Kỷ Luật Lưu Luyến ①

[Kunimitsu Ran POV]

Tôi bắt đầu để ý đến Kazuha Kyoichi vào năm ngoái, ngay khi cậu ấy vừa nhập học.

Bởi lẽ, khi đó tôi đã là ủy viên ban kỷ luật, mà Kazuha-kun lại dính vô số lời đồn không hay về quan hệ nam nữ, nên tôi nghĩ mình cần phải cảnh giác.

Và đúng như dự đoán, đám con gái vây quanh Kazuha-kun đã gây ra không ít rắc rối.

Khi tôi định lao vào quát mắng, trái ngược với suy nghĩ rằng sẽ bị phản kháng, Kazuha-kun lại đứng ra hứng mũi chịu sào, cúi đầu xin lỗi hết sức khúm núm.

Không chỉ vậy, mỗi khi có nữ sinh gây chuyện, cậu ấy đều chủ động can thiệp, xoa dịu những người đang kích động và giúp đỡ tôi.

Sang học kỳ hai, Kazuha-kun... à không, hội phó Kazuha đã trở thành thành viên hội học sinh, nên chúng tôi làm việc cùng nhau nhiều hơn.

Cứ thế, nhìn dáng vẻ cậu ấy nghiêm túc làm việc, trái tim tôi ngày càng bị cậu ấy thu hút.

...Thú thật thì một phần cũng vì gương mặt cậu ấy rất đẹp trai.

Nhưng mối tình này của tôi lại vấp phải một tình địch cực mạnh.

Ngoài đám con gái vây quanh Kazuha-kun thì tình địch lớn nhất đương nhiên là Hội trưởng hội học sinh Kakyoin.

Vì hội phó Kazuha và Hội trưởng Kakyoin học cùng lớp, lại làm việc chung trong hội học sinh nên có nhiều cơ hội tiếp xúc, người ngoài nhìn vào lúc nào cũng đồn đại rằng hai người họ là một cặp trời sinh.

Tôi không thích điều đó.

À không, vốn dĩ ngay từ đầu tôi đã chẳng ưa gì Hội trưởng Kakyoin rồi.

Mới nhập học chưa bao lâu đã vào hội học sinh, sang học kỳ hai thì lên làm Hội trưởng mà chẳng cần bỏ phiếu tín nhiệm, quyền hạn của hội học sinh dưới thời cô ta cũng tăng cao hơn mọi năm, rồi sân thượng được mở cửa giới hạn trong thời gian cô ta theo học... Nhà trường lộ liễu đối xử đặc biệt với Hội trưởng Kakyoin chẳng khác nào một nàng công chúa.

Tôi đã nhiều lần kháng nghị với nhà trường về sự ưu ái này, nhưng đều bị phớt lờ với cái lý lẽ: “Ngôi trường này vốn được xây dựng vì Kakyoin-san, ưu ái cô ấy thì có gì là lạ”.

Cái gì vậy chứ.

Cứ sinh ra trong nhung lụa là muốn gì được nấy sao?

Nói thẳng ra là tôi ghen tị với Hội trưởng Kakyoin.

Tôi đời nào chịu để một kẻ dường như chưa từng nếm mùi khổ cực từ lúc cha sinh mẹ đẻ đến giờ cướp mất người mình thích.

Với suy nghĩ đó, tôi đã cố gắng cản trở để tình cảm giữa hội phó Kazuha và Hội trưởng Kakyoin không tiến triển, đồng thời tìm cách tiếp cận hội phó Kazuha.

Nhưng có vẻ mọi chuyện đều bị nhìn thấu, cơ hội tiếp cận cậu ấy ngày càng ít đi, hoặc nếu tình cờ được ở bên nhau thì lại có kẻ phá đám vào đúng lúc quan trọng, chẳng việc gì ra hồn cả.

Thời gian cứ thế trôi đi trong vô vọng, tôi lên năm ba, còn hội phó Kazuha lên năm hai.

Trong lúc tôi đang sốt ruột vì thời gian được ở bên hội phó Kazuha tại ngôi trường này chẳng còn lại bao nhiêu, thì Munakata Mitsuaki chuyển trường đến.

Tên đó rõ ràng luôn dõi theo Hội trưởng Kakyoin, ai nhìn vào cũng biết cậu ấy đang nhắm đến cô ta.

Tôi tưởng có thể lợi dụng được cậu ấy nên đã hợp tác, ai dè thất vọng toàn tập.

Cậu ấy chỉ có cái mặt là so được với hội phó Kazuha, còn học lực hay thể thao thì chẳng đáng xách dép.

Thấy cái dạng đó mà cũng đòi ganh đua với hội phó Kazuha, thú thật tôi buồn cười muốn chết.

Đối thủ là hội phó Kazuha thì cũng đành nói là do cậu ấy xui xẻo thôi.

Và trong phần chạy tiếp sức tại đại hội thể thao, nơi sự chênh lệch giữa hội phó Kazuha và Munakata được phơi bày rõ rệt, tôi lại càng mê mệt hội phó hơn.

Hội phó Kazuha không chỉ lội ngược dòng giành chiến thắng.

Cậu còn xóa nhòa sai lầm của tôi—người chạy lượt trước đã va phải người khác và bị ngã.

Cảm giác như hội phó Kazuha đã chiến thắng vì tôi vậy.

Không thể kìm nén được nữa, tôi chặn đường hội phó Kazuha khi cậu đang đến phòng hội học sinh và thổ lộ hết nỗi lòng.

“Hội phó Kazuha, à không. Kazuha-kun! Tôi đã thích cậu từ rất lâu rồi! Hãy hẹn hò với tôi đi!”

“...Xin lỗi chị. Tôi không thể hẹn hò với Kunimitsu-senpai được.”

Nhưng tôi đã bị từ chối.

Ngay lập tức, không chút đắn đo.

“Tại sao? Tại sao lại không thể hẹn hò với tôi?”

Không cam lòng, tôi hỏi như bám víu lấy tia hy vọng.

Thấy vậy, Kazuha-kun lảng tránh ánh mắt một cách khó xử và trả lời:

“...Có lẽ chị cũng nghe rồi, nhưng tôi đã có người yêu. Thế nên tôi không thể hẹn hò với Kunimitsu-senpai được.”

“Cậu thích người đó đến thế sao? Chia tay rồi hẹn hò với tôi không được à?”

Tôi bám riết lấy Kazuha-kun, đến mức tự mình còn thấy thật thảm hại.

“Không được đâu.”

Nhưng tình cảm của Kazuha-kun vẫn không hề lung lay.

“Vậy ít nhất hãy nói cho tôi biết cậu đang hẹn hò với ai đi. Nếu là người khiến tôi tâm phục khẩu phục thì tôi sẽ từ bỏ.”

Từ bỏ chỉ là nói dối.

Đối tượng hẹn hò của Kazuha-kun có hai ứng cử viên: Hội trưởng Kakyoin và Itou Keiko-san.

Nếu là Hội trưởng Kakyoin thì không nói, chứ nếu là Itou-san thì tôi còn có cửa thắng.

Nếu cậu hẹn hò với Itou-san, tôi sẽ dùng tư cách đàn chị và chức vụ chủ tịch uỷ ban kỷ luật để gây áp lực bắt Itou-san chia tay Kazuha-kun, biết đâu chừng...

“Tôi không thể nói được. Đặc biệt là với chị lúc này.”

Nhưng như thể nhìn thấu tâm can đen tối của tôi, Kazuha-kun trả lời với ánh mắt lạnh lùng.

“Giờ tôi phải đến phòng hội học sinh rồi, xin phép chị.”

Cậu bỏ đi chẳng thèm chờ tôi đáp lại, như muốn nói rằng cuộc trò chuyện đến đây là kết thúc.

Và mối tình của tôi đã chấm dứt bằng sự thất tình như thế.

✦✧✦✧

Những ngày cuối tuần sau đó, tôi chẳng làm được việc gì ra hồn, trong đầu cứ luẩn quẩn đủ mọi suy nghĩ.

Đã bị Kazuha-kun từ chối thì có lẽ nên từ bỏ mối tình này thôi.

Nhưng tôi không muốn bỏ cuộc.

Tôi không nghĩ sau này mình có thể gặp được người đàn ông nào tốt hơn Kazuha-kun, và dù có gặp ai thì tôi cũng sẽ so sánh với cậu rồi chấp nhận trong sự thỏa hiệp mà thôi.

Nhưng Kazuha-kun đã có người yêu.

Chờ họ chia tay rồi làm lại từ đầu sao?

Nhưng tôi sẽ tốt nghiệp trường cao trung Yuusho trước Kazuha-kun một năm.

Khi đó khoảng cách chắc chắn sẽ xa hơn, và chưa chắc Kazuha-kun đã học cùng đại học với tôi.

Nếu hỏi trước nguyện vọng vào đại học của Kazuha-kun thì sau này vẫn có khả năng cậu thay đổi trường vì nhiều lý do.

Vậy giờ đi ép Itou-san để moi thông tin quan hệ của Kazuha-kun, nếu đúng là đang hẹn hò với Itou-san thì bắt chia tay luôn?

Không, nhìn thái độ lúc tôi bị từ chối thì nếu làm thế chắc chắn sẽ bị nghi ngờ và bị cậu ghét bỏ.

Biết thế lúc bị từ chối đừng có nói năng thiếu suy nghĩ, tôi đúng là đồ ngốc mà.

Đang lúc cứ "làm thế này hay thế kia" mãi không xong thì điện thoại bất ngờ rung lên báo tin nhắn.

“Oái!”

Giật cả mình.

“Ai vậy chứ, thật là.”

Tôi vừa càu nhàu vừa kiểm tra thông báo, là tin nhắn trên RAIN.

[Kunimitsu-san, nếu không phiền thì chúng ta nói chuyện một chút được không?]

Đó là tin nhắn từ Hội trưởng Kakyoin, một trong những ứng cử viên người yêu của Kazuha-kun, cũng là nguyên nhân khiến tôi đau đầu lúc này.

Dù không ưa Hội trưởng Kakyoin nhưng vì quan hệ giữa chủ tịch uỷ ban kỷ luật và Hội trưởng hội học sinh cần liên lạc công việc nên chúng tôi đã trao đổi số.

Cơ mà, sao Hội trưởng Kakyoin lại muốn nói chuyện vào lúc này?

Nếu là việc công... thì cô ta phải ghi rõ trong tin nhắn rồi.

Nếu không phải công việc, thì chủ đề chỉ có thể là về Kazuha-kun.

Bảo tôi tránh xa Kazuha-kun vì cô ta đang hẹn hò với cậu, hay là rủ rê hợp tác để đá Itou-san—người đang hẹn hò với Kazuha-kun ra rìa?

Cũng có thể chẳng phải hai trường hợp trên, nhưng tôi nghĩ không nên từ chối.

Tôi nhắn lại đồng ý, rồi hẹn giờ và gặp Hội trưởng Kakyoin tại một quán cà phê có phòng riêng.

“Chắc chị đang bận chuẩn bị thi cử, xin lỗi vì đã gọi chị ra vào ngày nghỉ thế này.”

“Không sao, vào thẳng vấn đề đi.”

Trái ngược với Hội trưởng Kakyoin đang thong thả uống đồ uống đã gọi, tôi sốt ruột hối thúc vào vấn đề chính.

Nghe nói phí phòng riêng và tiền nước hôm nay Hội trưởng Kakyoin sẽ bao, nhưng tiền phòng thì không nói, chứ để cô ta đãi nước nôi thì tôi xin kiếu.

“Kunimitsu-san, nghe nói dạo trước chị tỏ tình với Kyoichi-san và bị từ chối, chị vẫn còn thích anh ấy chứ?”

Chậc. Đúng là chuyện chẳng vui vẻ gì như tôi dự đoán.

Tôi thắc mắc không biết làm sao cô ta biết tôi bị Kazuha-kun từ chối, nhưng vì tôi tỏ tình ngay ở trường nên chuyện lọt đến tai Hội trưởng Kakyoin bằng cách nào đó cũng chẳng lạ.

“Thì sao? Cô định làm bà mối chắc?”

Tôi vẫn chưa biết Hội trưởng Kakyoin có đang hẹn hò với Kazuha-kun hay không.

Thế nên tôi vặc lại như để thăm dò.

Tùy vào phản ứng này mà tôi có thể biết được liệu Hội trưởng Kakyoin có phải là người yêu của Kazuha-kun không.

“Vâng. Được chứ.”

“Hả?”

“Thậm chí tôi có thể sắp xếp cho chị một buổi hẹn hò với anh ấy đấy. Coi như là kỷ niệm cuối cùng để chị từ bỏ Kyoichi-san.”

Trong thoáng chốc, tôi không hiểu ý cô ta nên hỏi lại, nhưng nghe câu trả lời tiếp theo thì tôi đã hiểu.

Quả nhiên, người đang hẹn hò với Kazuha-kun là Hội trưởng Kakyoin.

Đáng ghét thật.

Cái cô ả sinh ra trong gia đình danh giá là có được tất cả, kể cả người bạn trai lý tưởng này.

Nhưng giờ điều tôi quan tâm hơn là...

“Hẹn hò với Kazuha... Hội phó? Thật sao?”

“Vâng. Tuy nhiên, chị phải giúp tôi một việc nhỏ này.”

“Việc gì, yêu cầu là gì?”

Tôi hỏi dồn dập đến mức tự mình cũng thấy hơi mất giá.

Yêu cầu gì đây?

Hẹn hò xong thì phải dứt khoát từ bỏ à?

Hay là yêu cầu sau này không được gây sự với cô ta nữa?

Nghe thử đã.

Nếu yêu cầu không quá đáng thì tôi sẵn sàng chấp nhận.

“Cũng không có gì to tát đâu. Sang đầu tuần, Munakata Mitsuaki-san sẽ dính phải những lời đồn không hay và bị cô lập, lúc đó chị chỉ cần đứng về phía hắn ta là đủ.”

“Chỉ vậy thôi sao?”

Vậy mà đề nghị của Hội trưởng Kakyoin lại là một điều khó hiểu.