Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

(Đang ra)

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

Tổng Tài Hạ Phóng | 总裁下放

Tôi chỉ muốn sống sót, không chỉ vì bản thân mình, mà còn vì người ấy – người đã cùng tôi nương tựa mà sống.

112 2401

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

(Đang ra)

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

KT

Một câu chuyện giả tưởng ấm áp mà dở khóc dở cười về năng lực tẩy não vô song và dàn harem tình cảm nồng nàn chính thức bắt đầu!

27 353

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

(Đang ra)

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

Giai thất

PS: Truyện thiên về đấu trí, thuộc thể loại vô hạn lưu. Tác giả đảm bảo dàn nhân vật chính (cả nam và nữ) sẽ không "bay màu", còn các người chơi khác thì.

574 6663

Mesugaki Tank Enters The Academy

(Đang ra)

Mesugaki Tank Enters The Academy

Gyeokgemheojeop

Điều tệ hơn là những lời khiêu khích hoạt động quá tốt...

5 15

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

(Đang ra)

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

Dongle-kun

Tôi đã định rời đi giữa những tràng pháo tay, nhưng pháo tay vẫn không chịu ngừng lại.

193 498

Hội nghị Thanh lọc Tình yêu

(Đang ra)

Hội nghị Thanh lọc Tình yêu

Y Nguy Giải

Tác phẩm còn có tên gọi khác: 《Cuộc chiến Chén Thánh tại Lân Môn, nhưng tôi lại là cái Chén》

182 188

Arc 4: Munakata Mitsuaki Cùng Lộ Tình Trắc Trở [ĐANG TIẾN HÀNH] - Chương 122: Munakata Mitsuaki Cùng Lộ Tình Sa Ngã ③

[Munakata Mitsuaki POV]

Kể từ sau vụ đó, cuộc sống học đường của tôi trở nên hơi kỳ quặc.

Ấy là do tin đồn tôi chính là thủ phạm đã chỉ đạo chơi xấu trong cuộc thi chạy tiếp sức, cũng như đã dán ảnh của Kazuha-kun và Kei-chan trong trường, lan truyền khắp nơi.

Nhưng may mắn thay, tôi chỉ bị cô lập, bị đối xử như của nợ, chứ chưa đến mức bị bắt nạt.

Vốn dĩ, trường Cao trung Yuushou hiện tại rất nghiêm khắc với chuyện bắt nạt, một phần cũng vì có Kakyoin-san, cháu gái của chủ tịch hội đồng quản trị, đang theo học.

Tuy nhiên, lý do lớn nhất là không chỉ Kunimitsu-senpai, mà ngay cả Kazuha-kun cũng đã bênh vực tôi, nói rằng “vẫn chưa có bằng chứng xác thực, nên tốt nhất đừng nói xấu Munakata-kun một cách bất cẩn”.

Nhờ vậy, khi mà nạn nhân chính là Kazuha-kun đã nói thế... nên gần như không có ác ý trực tiếp nào nhắm vào tôi cả.

Mà, cũng không phải là không có, vì vẫn có vài đứa con trai nhân cơ hội này muốn kéo tôi xuống khỏi vị trí hiện tại.

Ngược lại, đám con gái đa phần đã bình tĩnh lại sau lời nói của Kazuha-kun và chuyển sang thái độ nghe ngóng, hoặc không muốn làm điều gì ngu ngốc để rồi bị Kazuha-kun ghét, nên mọi chuyện chỉ dừng ở mức họ đứng nhìn từ xa hoặc những cô gái thường nói chuyện với tôi vẫn chào hỏi xã giao.

Sự thật là tôi được Kazuha-kun che chở khiến tôi có chút suy sụp, tự hỏi phải chăng từ trước đến giờ chỉ có mình tôi coi cậu ta là đối thủ.

Mặt khác, trái tim tôi lại rung động trước Kunimitsu-senpai, người đã bảo vệ tôi mà không bị tin đồn lung lạc.

Chính tôi cũng thấy mình thật dễ dãi, nhưng tôi muốn nói rằng, sau khi thất tình hai lần trong một thời gian ngắn, lại còn bị chà đạp tình cảm đến mức không thể hơn được nữa, thì việc được đối xử dịu dàng như vậy... cũng đành chịu thôi.

Tôi vẫn chưa chắc chắn về tình cảm của mình, không biết liệu mình có thật sự thích Kunimitsu-senpai hay không.

Nhưng tôi không muốn để cả Kunimitsu-senpai cũng bị một gã đàn ông khác cướp mất trong khi tôi còn đang chần chừ.

Hơn nữa, nếu vạn nhất người đó lại là Kazuha-kun... thì tôi tuyệt đối không chấp nhận.

[Kunimitsu-senpai. Em có chuyện muốn nói, hôm nay sau giờ học chị có rảnh không?]

Vì vậy, tôi quyết định mời Kunimitsu-senpai qua RAIN để tỏ tình vào giờ nghỉ trưa.

[Không thể nói qua RAIN à?]

[Vâng. Em muốn nói chuyện trực tiếp.]

Có lẽ Kunimitsu-senpai đã đắn đo, nên một lúc sau mới có tin nhắn trả lời.

[Được thôi. Ở phòng Ủy ban Kỷ luật nhé?]

[Em xin lỗi. Em không muốn bị người trong trường nghe thấy, nên tụi mình gặp ở quán cà phê trước nhà ga được không?]

[Chị hiểu rồi. Nhưng chị cũng có việc sau giờ học, nên chúng ta gặp nhau sớm nhé]

“...Tốt!”

Vượt qua giai đoạn đầu tiên là hẹn được Kunimitsu-senpai, tôi giơ nắm đấm ăn mừng.

Dù chưa tỏ tình thành công, nhưng tôi nghĩ khả năng thắng của mình là rất cao.

Về ngoại hình, tôi đủ ưa nhìn để làm người mẫu, và tôi cũng có khả năng kiếm tiền từ công việc đó nên cũng có thể lo cho bạn gái.

Dù có thể khó được chấp nhận ngay lập tức, nhưng nếu bắt đầu từ việc hẹn hò thử thì khả năng cao là sẽ thành công.

Lần này, tôi nhất định không thua!

✦✧✦✧

Sau giờ học, tôi bước vào quán cà phê hẹn trước với tâm trạng đầy kỳ vọng.

Kunimitsu-senpai vẫn chưa đến, tôi tìm chỗ ngồi và gọi đồ uống trước, một lúc sau thì Kunimitsu-senpai cũng tới.

“Xin lỗi. Làm em phải đợi rồi.”

Kunimitsu-senpai đến muộn và ngồi xuống ghế đối diện tôi.

Điều tôi chú ý là, Kunimitsu-senpai hôm nay không mặc đồng phục mà là thường phục, và có cảm giác cô trông xinh hơn mọi ngày.

Chẳng lẽ cô có trang điểm?

Nếu cô sửa soạn vì ý thức đến tôi thì tốt quá.

“À không. Em không sao.”

“Vậy à. Như chị đã nói trên RAIN, chị có việc sau đây nên nói nhanh nhé.”

Chắc là có việc quan trọng, Kunimitsu-senpai nói với vẻ hơi khó chịu và hối thúc.

Thế này... chẳng lẽ là thời điểm tệ để tỏ tình?

Không, ngược lại, nếu cô trang điểm để đi gặp người trong mộng sau cuộc hẹn này, thì tôi càng phải nói ngay bây giờ, nếu không sẽ không kịp nữa.

“Etou, à... nói điều này ngay thì có lẽ hơi thiếu cảm xúc... Kunimitsu-senpai, em thích chị. Xin hãy hẹn hò với em.”

Tôi cúi đầu đưa ra lời đề nghị.

Thời gian trôi qua trong im lặng, tôi không thể nhìn thấy vẻ mặt của Kunimitsu-senpai.

Và cuối cùng, Kunimitsu-senpai cũng mở lời.

“...Xin lỗi. Chị, có người mình thích rồi.”

Câu trả lời là một lời từ chối.

Dù đã đoán trước phần nào, nhưng cú sốc này vẫn quá lớn.

“...Vậy ư. Chuyện đó, nếu không thất lễ, em có thể hỏi người mà senpai thích là ai không? Biết đâu em có thể giúp đỡ...”

Một nửa trong đó là lời nói dối.

Tôi muốn biết người Kunimitsu-senpai thích là ai, để so sánh người đó với mình và tìm ra điểm tôi vượt trội hơn.

Thế này thì, tôi cũng chẳng hơn gì ông bố đang cố bới móc khuyết điểm của Kazuha-kun cả...

“Vô ích thôi. Em chẳng thể làm gì được nữa đâu.”

“Ể?”

“Người chị thích, là Hội phó Kazuha.”

“...Ể.”

Lại nữa à?

Lại là cậu sao, Kazuha-kun!

“Nhưng Kazuha-kun đang hẹn hò với Kakyoin-san mà...”

“Đúng vậy. Vì thế chị mới hợp tác với em đó. Để chia rẽ hai người bọn họ.”

Nghe vậy, tôi lập tức hiểu ra.

Giống như tôi nhắm đến Kakyoin-san, Kunimitsu-senpai cũng nhắm đến Kazuha-kun. Lợi ích của cả hai trùng khớp nên Kunimitsu-senpai đã hợp tác với tôi.

Và tại hội thao hôm trước, tôi đã thua Kazuha-kun một cách toàn diện, nên việc tôi chen vào giữa Kazuha-kun và Kakyoin-san là không thể nữa.

Vì vậy, Kunimitsu-senpai mới nói rằng tôi không thể giúp gì được nữa.

“Tại sao... lại là Kazuha-kun chứ. Còn rất nhiều người con trai khác mà.”

Tôi đã buột miệng nói ra lời bất mãn của mình.

Ngay lập tức, tôi căng thẳng, nghĩ rằng mình đã chọc giận Kunimitsu-senpai, nhưng may mắn là cô không có vẻ gì là tức giận.

“Một người thay đổi đối tượng nhanh chóng như em chắc sẽ không hiểu đâu nhỉ.”

“Guh.”

Lời nói của Kunimitsu-senpai như đâm vào ngực tôi.

“...Mà, thôi cũng được.”

“Vâng?”

Tôi không hiểu ý của Kunimitsu-senpai nên hỏi lại.

“Thật ra, sau hội thao, chị đã tỏ tình với Hội phó Kazuha rồi. ...Bị từ chối rồi.”

À, vậy thì cái lúc Kunimitsu-senpai khóc... là vì chuyện đó sao...

“Vậy tại sao, chị lại lấy Kazuha-kun làm lý do từ chối lời tỏ tình của em...?”

“Dù vậy chị vẫn không thể từ bỏ, đang lúc phiền não thì bạn gái của Hội phó Kazuha đã đưa ra một đề nghị. Để chị có thể từ bỏ cậu ấy, cô ấy sẽ cho chị một buổi hẹn hò với Hội phó Kazuha, coi như kỷ niệm cuối cùng.”

“Hể?”

Bạn gái của Kazuha-kun mà nói câu đó... là Kei-chan hay Kakyoin-san thế?

Không, quan trọng hơn là... Kunimitsu-senpai hẹn hò với Kazuha-kun?

“Đừng bảo là, kế hoạch sau đây của chị là...”

“Đúng vậy. Hẹn hò với Hội phó Kazuha. Ở lại lâu mà bị người quen nhìn thấy sẽ gây hiểu lầm, nên chị đi đây.”

Nói rồi, Kunimitsu-senpai vội vã rời khỏi quán cà phê.

“Xin hãy đợi đã!”

Tôi nắm lấy cổ tay Kunimitsu-senpai, giữ cô lại.

“Gì?”

Kunimitsu-senpai nhìn tôi với vẻ rõ ràng là không vui.

Nhưng tôi cũng không lùi bước.

“Sau khi buổi hẹn hò đó kết thúc, và chị đã từ bỏ được Kazuha-kun, chị có thể suy nghĩ lại về việc hẹn hò với em không?”

“...Được thôi. Nên bỏ tay ra đi.”

Kunimitsu-senpai gạt tay tôi ra và nhanh chóng rời khỏi quán.

Sau đó, qua khung cửa sổ, tôi nhìn thấy bóng lưng của Kunimitsu-senpai, cô dường như đã quên bẵng lời hứa với tôi, có lẽ đang mong chờ buổi hẹn hò với Kazuha-kun nên vừa đi vừa nhảy chân sáo trên phố.

“...Khỉ thật!”

Bị bỏ lại một mình, tôi tức tối siết chặt nắm đấm.

Tại sao không phải là mình!

Tại sao lại là Kazuha-kun!

Về ngoại hình, về khả năng tài chính, mình đâu có thua Kazuha-kun!

Kazuha-kun đang qua lại với bao nhiêu cô gái khác cơ mà!

Nếu là mình, mình sẽ chỉ chung thủy với một người thôi!

Đây đã là lần thứ ba người tôi thích bị Kazuha-kun cướp mất.

Không, khoan đã. Đây chỉ là một “kỷ niệm cuối cùng”, vậy thì chỉ cần buổi hẹn hò đó kết thúc, cơ hội sẽ đến với tôi.

Bây giờ, bằng mọi giá phải chịu đựng. Chỉ cần làm vậy, một ngày nào đó...