Tuy là công chúa bị giam cầm, nhưng vì nỗ lực sinh tồn nên tôi lỡ trở nên quá mạnh ~Gamer nghiện cày cấp chuyển sinh dị giới~

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Cứ chơi tẹt ga đi! Nữ Thần đá bay trùm cuối trong Tutorial rồi, Giờ tao muốn làm gì thì làm

(Đang ra)

Cứ chơi tẹt ga đi! Nữ Thần đá bay trùm cuối trong Tutorial rồi, Giờ tao muốn làm gì thì làm

Supana Onikage

Giờ thì tôi là Karina rồi nhé - ít ra bây giờ là vậy! Trước kia tôi chỉ là một anh nhân viên văn phòng tầm thường ở Nhật Bản, cho đến khi bị vèo lên cõi thần linh gặp Nữ thần Thời Gian và Không Gian,

21 494

Tôi Bị Công Chúa Ngân Long Biến Thành Ấu Long Cơ

(Đang ra)

Tôi Bị Công Chúa Ngân Long Biến Thành Ấu Long Cơ

漢唐歸來

"Còn nói bậy bạ nữa, ta sẽ ném ngươi vào nồi chiên thành thịt vụn đấy." — Biểu cảm của vị Long Nữ tuyệt mỹ bắt đầu hắc hóa.

4 18

Trở Thành Công Chức Trong Cuốn Tiểu Thuyết Lãng Mạn Kỳ Ảo

(Đang ra)

Trở Thành Công Chức Trong Cuốn Tiểu Thuyết Lãng Mạn Kỳ Ảo

Bò Rí Gìn

Trong khi mọi người đắm chìm vào sự lãng mạn, thì tôi chỉ dành những ngày dài của mình để làm việc như một công chức.

281 5983

Tanaka the Wizard

(Đang ra)

Tanaka the Wizard

Buncololi

Thế nhưng, mọi việc không như mong đợi. Ngay khi vừa ra đường, y đã bị lính gác coi là đáng ngờ và tống vào tù.

138 4223

Cô nàng bị nhập bảo rằng cơ thể cứ tự tiện làm nũng với tôi

(Đang ra)

Cô nàng bị nhập bảo rằng cơ thể cứ tự tiện làm nũng với tôi

Tsujimuro Sho (辻室翔)

Một câu chuyện tình hài hước khi sống chung nhà, pha chút ma quái, hơi người lớn một tẹo và cực kỳ sốt ruột vì cái sự mập mờ này!

1 3

Xuyên Sách Rồi Tôi Tuyệt Đối Không Khuất Phục Trước Nam Chủ

(Đang ra)

Xuyên Sách Rồi Tôi Tuyệt Đối Không Khuất Phục Trước Nam Chủ

Chiếc Xích Đu Bi Thương

Biến thành nữ và kết hôn, tình yêu thuần khiết 1v1

115 1899

Tập 02 - Chương 21: Mưu toan / Màu bạc

Chương 21: Mưu toan / Màu bạc

Ngài Eric mở to mắt kinh ngạc khi nhìn thấy thanh Hypnos trên tay tôi.

「Tiểu thư Ashurina, thanh kiếm đó... là thứ có được từ 『Triệu hồi Thần khí』 sao?」

「Thanh kiếm này là vật sở hữu của kẻ mà tôi đã giao chiến khi trốn thoát khỏi ngục. Tôi không rõ hắn ta đã làm cách nào để có được món đồ được gọi ra bởi 『Triệu hồi Thần khí』 này.」

「Tuy mang vẻ điềm gở nhưng lại thu hút ánh nhìn... Một thanh kiếm mang vẻ đẹp ma mị. Gọi là Thần khí, nhưng thứ này quả thực là một thanh Ma kiếm...」

Đúng như Lãnh chúa Glasbell nói, lưỡi kiếm đen nhánh, thon dài của Hypnos mang một vẻ quyến rũ lạ thường. Ngay cả tôi, một người chẳng am hiểu gì về đao kiếm, cũng cảm thấy như bị nó mê hoặc.

「Ở trạng thái hiện tại, hắn chắc chắn sẽ trả lời câu hỏi.」

「Vậy thì... trước tiên là tên và đơn vị trực thuộc.」

「...Gyes... Henriksen... Trực thuộc... Vương quốc Folland... Dưới quyền Bá tước biên giới... Trung đoàn kỵ binh...」

Những gì hắn trả lời trong cơn thôi miên là sự thật trần trụi đối với bản thân hắn.

Hành vi tập kích bất ngờ của Folland nhắm vào Glasbell, vốn chỉ dừng lại ở mức nghi vấn ―― nay đã trở thành sự thật, khiến ngài Eric cũng phải bàng hoàng.

「Không thể nào... Vậy là mọi chuyện đúng như anh ấy đã báo trước sao.」

"Anh ấy" ở đây chắc là đang nói đến anh Reis. Zefen đã hoạt động ngầm để gài bẫy Glasbell, tạo cớ khai chiến ―― và Zefen không phải là kẻ duy nhất hành động theo mưu đồ đó.

Vẻ mặt Lãnh chúa Glasbell không hề thay đổi. Có lẽ ông ấy đã chuẩn bị tâm lý để đón nhận sự thật này từ trước.

「Bá tước biên giới mà ngươi nói là ai?」

「...Đương kim gia chủ nhà Bá tước Vandel... Maximus Vandel...」

「Ngoài ngươi ra, còn có kẻ nào đang thực hiện cướp bóc trong lãnh thổ Glasbell không?」

「...Ba đơn vị thuộc Trung đoàn kỵ binh... Xâm nhập theo các đường khác nhau...」

Gã đàn ông ―― Gyes trả lời các câu hỏi của Lãnh chúa Glasbell, khai sạch sành sanh vị trí căn cứ của bọn cướp và quân số của từng đơn vị ―― Tuy nhiên.

「―― Cha ơi, hắn có vẻ lạ lắm...!」

(Dù là thôi miên, nhưng khi bị bắt làm những hành động ảnh hưởng đến tính mạng bản thân thì sẽ nảy sinh sự kháng cự. Hơn nữa lượng ma lực tiêu hao cũng lớn...)

Khi tôi giải trừ sức mạnh của Hypnos, gã đàn ông đổ gục xuống như con rối đứt dây. Ngài Eric kiểm tra xem hắn còn thở không, may là hắn chưa chết mà chỉ bị ngất đi do kiệt quệ tinh thần.

「Xin lỗi, kỹ năng kiểm soát sức mạnh thanh kiếm của tôi vẫn còn non kém...」

「Không, có được chừng này thông tin là quá đủ rồi. Nếu có thể đánh vào căn cứ của bọn cướp thì... Khụ, khụ...」

「Thưa Cha, xin đừng quá sức, Cha cần phải nghỉ ngơi.」

「...Xin lỗi con, Eric. Nhưng ta vẫn chưa chết được đâu.」

(Dù nói vậy nhưng sắc mặt ông ấy ngày càng tệ. Quả nhiên không thể chần chừ được nữa.)

Lãnh chúa Glasbell được ngài Eric dìu vai rời khỏi nhà lao. Tôi chia tay họ ở sảnh chính dinh thự và quay trở về phòng khách một lát.

◆◇◆

Anh Reis định ra ngoài thuê trọ, nhưng tôi đã bảo có chuyện cần nói và giữ anh ấy lại. Vừa mới chữa trị xong vết thương đã phải chiến đấu ngay, nên trong lúc tôi đi thẩm vấn, anh ấy đã nghỉ ngơi để dưỡng sức.

「Ngài Eric nói rằng tất cả là do anh Reis đã báo tin. Bá tước Vandel đang bày mưu tính kế để hợp thức hóa việc xâm lược Glasbell...」

「Tôi cảm thấy dường như có lý do nào đó khiến ông ta nảy sinh dã tâm như vậy... Nhưng tôi không thể hành động ngoài mệnh lệnh của Hoàng gia nên không thể điều tra tình hình xung quanh Bá tước Vandel được.」

「Nghĩa là có thể có kẻ nào đó đang giật dây đằng sau Bá tước Vandel. Nếu vậy, cách để ngăn chặn chiến tranh có lẽ nằm ở đó.」

「...Tiểu thư Ashurina.」

Vừa mới bảo mình chỉ là Ashurina bình thường xong, giờ tôi lại nói những chuyện to tát. Nhưng nếu cứ để mọi chuyện diễn ra theo ý Bá tước Vandel, người dân Glasbell sẽ còn khổ sở hơn bây giờ nhiều.

「Tôi muốn ưu tiên việc đạt được mục đích mà tiểu thư Ashurina đã định ra hơn bất cứ điều gì. Dù cho việc đó có khó khăn đến đâu.」

「Anh Reis... Cảm ơn anh. Nghe anh nói vậy tôi thấy vững tâm lắm.」

「...Giá mà có thể nhờ cậy sự giúp đỡ của vị kiếm sĩ tóc đen đó nữa thì... Không, không được dựa dẫm vào một nhân vật không rõ tung tích. Bản thân tôi cũng phải trở nên mạnh mẽ hơn.」

(...Anh Reis, hình như anh hâm mộ cái dáng vẻ biến hình của tôi quá đà rồi đấy. Chỉ là cưỡi ngựa chở đi thôi mà, lúc đó anh còn gần như bất tỉnh nữa chứ.)

Đây là cái gọi là "hiệu ứng cầu treo" do ý thức mơ hồ lúc đó sao? Dù anh ấy vẫn đối xử dịu dàng với tôi trong hình dáng này, nhưng tôi cứ cảm thấy có sự khác biệt rõ rệt nào đó.

Ghen tị với chính bản thân mình lúc biến hình đúng là một trải nghiệm hiếm có. Nói ra chắc lại bị Thầy cười cho thối mũi mất.

◆◇◆

Sau đó, đến lượt anh Reis đi tắm, anh ấy khách sáo mãi mới chịu đi khi được gọi. Có vẻ các cô hầu gái đã sắp xếp để anh ấy được tắm một mình.

「Kẻ đeo mặt nạ che giấu thân phận... Theo cách gọi ta biết thì là 『Mật thám』, hay là 『Nhẫn giả』 nhỉ. Có vẻ cậu ta cũng vất vả lắm đây.」

Khi tôi thiền định và bước vào Tâm Giới, Thầy đã lắng nghe những tâm tư của tôi. Không phải là ngồi xuống nói chuyện thong thả, mà để tận dụng thời gian, tôi vừa vung kiếm theo bài tập Thầy giao vừa nói chuyện.

「Ở đất nước này ta nghĩ không cần thiết phải che giấu khuôn mặt, nhưng việc vẫn phải giấu đi chứng tỏ có lý do nào đó khó nói. Con đã nhìn thấy mặt Reis một lần rồi đúng không, con có suy nghĩ gì không?」

「À ừm... Mái tóc màu bạc của anh Reis...」

Trong game cũng có nhân vật sở hữu mái tóc bạc ―― và đến tận bây giờ tôi mới nhớ ra điều đó mang ý nghĩa trọng đại thế nào.

「Cứ từ từ thôi, nói ta nghe xem nào.」

「...Phép triệu hồi của Folland không chỉ gọi ra được Thần khí. Trong quá trình để có thể gọi ra Thần khí, cũng có trường hợp triệu hồi con người từ thế giới khác.」

「Ý con là trong số những người bị triệu hồi, có người mang mái tóc màu bạc sao?」

「Vâng. Anh Reis nói anh ấy được Hoàng gia nuôi dưỡng.」

「...Bị triệu hồi từ khi còn nhỏ, rồi được nuôi dạy để trở thành Ám Bộ sao. Trong hoàn cảnh đó mà vẫn giữ được tinh thần kiên cường như vậy, thật đáng nể.」

「Thật sự là vậy ạ... Con cũng rất kính trọng anh Reis.」

Được Thầy khen ngợi anh Reis, tôi vui như thể chính mình được khen vậy ―― nhưng mặt khác.

「Anh ấy có vẻ rất ngưỡng mộ dáng vẻ biến hình của con... Tức là anh ấy thích 『Kiếm sĩ tóc đen』 mượn sức mạnh của Thầy đấy ạ.」

「...Ta không biết nói sao, nhưng có cảm giác như con đang trách ta ấy nhỉ?」

「Con đâu có trách Thầy đâu. Chỉ là tâm trạng hơi phức tạp chút thôi.」

「Thế nghĩa là con có điều gì đó không phục rồi... Mà thôi được, ta vẫn còn chuyện muốn nói với con. Hãy bàn về trận chiến hôm nay nào.」

Sau khi tôi vung kiếm xong, Thầy bước về phía khu rừng ―― Nơi đó dẫn đến ngọn thác mà tôi từng dùng để tu luyện trước đây.

Hãy bình luận để ủng hộ người đăng nhé!