Trở Thành Kẻ Phản Diện Ngoài Cuộc Ở Học Viện

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

(Đang ra)

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

Mubineko

Nghĩ đến thôi đã khiến toàn thân tôi chỉ còn lại nỗi sợ hãi ghê tởm.

145 3066

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

(Đang ra)

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

Tổng Tài Hạ Phóng | 总裁下放

Tôi chỉ muốn sống sót, không chỉ vì bản thân mình, mà còn vì người ấy – người đã cùng tôi nương tựa mà sống.

112 2385

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

(Đang ra)

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

KT

Một câu chuyện giả tưởng ấm áp mà dở khóc dở cười về năng lực tẩy não vô song và dàn harem tình cảm nồng nàn chính thức bắt đầu!

27 344

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

(Đang ra)

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

Giai thất

PS: Truyện thiên về đấu trí, thuộc thể loại vô hạn lưu. Tác giả đảm bảo dàn nhân vật chính (cả nam và nữ) sẽ không "bay màu", còn các người chơi khác thì.

574 6632

Mesugaki Tank Enters The Academy

(Đang ra)

Mesugaki Tank Enters The Academy

Gyeokgemheojeop

Điều tệ hơn là những lời khiêu khích hoạt động quá tốt...

5 1

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

(Đang ra)

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

Dongle-kun

Tôi đã định rời đi giữa những tràng pháo tay, nhưng pháo tay vẫn không chịu ngừng lại.

193 493

Web Novel - Chương 16 - Thủ Thư (1)

Thứ Bảy cuối tuần.

Ấy thế mà hôm nay tôi vẫn đang cắm rễ ở quầy đọc sách dưới tầng hầm 2 của thư viện, một nơi hiếm ma nào bén mảng tới.

- Cuối tuần rồi thì ra ngoài mà chơi đi chứ!

Mấy lời kiểu đó với tôi thì nước đổ đầu vịt thôi, vì phận làm thủ thư thì cuối tuần cũng phải cày cuốc như ai.

Thư viện nghỉ một ngày trong tuần, và lịch nghỉ của tôi thì rơi vào thứ Hai và Chủ Nhật.

Nói trắng ra là, trong khi dân tình tan làm ngày thứ Sáu, thì tôi phải cày đến hết thứ Bảy.

Nếu là ngày xưa, chắc tôi đã chửi đổng cái lịch làm việc chó tha này rồi, nhưng giờ thì lại thấy khoái ra phết.

Cứ tưởng cuối tuần sẽ đông hơn, ai dè thực tế lại chẳng có ma nào thèm bén mảng đến!

‘Tầng hầm 2 đúng là thiên đường.’

Bị coi là lính nhảy dù, đến bữa cơm cũng chả ai thèm hú, đã thế còn bị cho ra rìa, công việc thì chỉ có mài đũng quần ở quầy tầng hầm 2, thế mà tôi lại thấy sướng rơn.

Chắc vụ bị cô lập này là do ông giám đốc dặn dò đừng giao nhiều việc cho tôi, nhưng tôi đâu phải loại người đi stress vì mấy chuyện cỏn con đó.

Mà nói thật thì, cóc khô gì đâu mà phải căng thẳng.

Vì ngay trước mặt tôi là chồng 10 cuốn văn học vừa khuân về từ tầng 2 hồi nghỉ trưa.

‘Đây mới là thiên đường chứ.’

Một thủ thư như tôi, được sống trong thế giới nơi những tác phẩm dở dang nay đã có hồi kết, hoặc vẫn đang được viết tiếp, rồi ung dung ngồi đọc chúng.

Dù không bám trụ cái nghề này cả đời được, nhưng cứ tà tà thế này ở thư viện thì ít nhất cũng chẳng bao giờ biết chán.

Hả?

Cứ ru rú trong thư viện thì bao giờ mới cua được dàn nữ chính á?

Dễ ợt, chỉ cần tiễn thằng nhân vật chính lên đường, rồi dành ra ba năm túc tắc xây dựng tình cảm là xong.

‘Mục tiêu năm nay: thịt thằng nhân vật chính.’

Cứ cho thằng nhân vật chính lên dĩa trước đã, rồi tính.

Cái thằng cha có sức mạnh bá vãi chưởng mà lại tha hóa rồi ném thiên thạch cho Trái Đất bay màu thì chết cũng đáng kiếp.

Hỏi đó không phải chuyện tương lai sao á?

Rằng đó đâu phải định mệnh đã đóng đinh nên vẫn đổi được chứ gì?

Ai mà biết được.

Với tôi, mạng sống là trên hết.

Và nếu hên, được lượn về Trái Đất, thế giới cũ của mình, cũng là chuyện cấp bách.

Vì thế, tôi phải thu thập thông tin về thằng nhân vật chính, và cái ghế thủ thư trong thư viện này lại là một vị trí ngon nghẻ bất ngờ cho việc đó.

Bởi vì đây là vị trí có thể truy cập dữ liệu học viên theo nhiều cách thông qua ‘thẻ mượn sách’.

Do thông tin mượn sách được liên kết với Taegeuk Watch, bất kỳ ai cũng có thể xem được các tài liệu cơ bản thông qua cơ sở dữ liệu.

Dù có là hiệu trưởng đi nữa thì về cơ bản cũng chỉ tra được mấy thứ như tên, sách đã mượn và lịch sử mượn sách mà thôi.

‘Vấn đề là thông tin của thằng nhân vật chính phải tuần sau mới được đăng ký vào hệ thống.’

Ngay cả cái tên Do Jihwan này cũng phải mất một tuần đi làm mới nhận được Taegeuk Watch và được đăng ký vào cơ sở dữ liệu, nên thằng nhân vật chính sắp nhập học với tư cách tân binh chắc chắn cũng phải chờ.

Nếu vậy thì.

‘Nghĩa là cho đến lúc đó mình cứ vừa đọc sách vừa phè phỡn thôi.’

Mặc kệ lễ nhập học là thứ Hai tuần sau, hôm nay tôi, với tư cách một độc giả, sẽ tiếp tục gặm sách...

“Em muốn mượn sách ạ.”

“...Hm?”

Một cô gái có gương mặt trông hơi quen quen xuất hiện trước mặt tôi.

Khác hẳn người thường, mái tóc màu hồng rực của cô nàng như đang gào lên ‘tôi là người có dị năng’ vậy.

“Hội trưởng Hội học viên?”

“Vâng. Em là Yoon Iseon, Hội trưởng Hội học viên ạ.”

Hội trưởng Hội học viên Yoon Iseon.

Cô nàng khá nhỏ con với chiều cao 1m50, nhưng dị năng thì lại thuộc hàng top, đúng chuẩn ‘nhỏ mà có võ’.

Chức danh hội trưởng hội học viên trong mấy bộ truyện bối cảnh học đường luôn chiếm một vị trí nhất định, và cô gái này cũng là một trong các ‘nữ chính’.

Loli tóc hồng mưu mô.

Dân tình thì nghĩ về cô ấy như vậy, nhưng thực tế, cô là một người cực kỳ tài năng cả về dị năng lẫn tài chính trị.

Vì cô đã ngồi ghế Hội trưởng Hội học viên suốt từ cấp ba học viện lên đến bậc đại học, nên có thể gọi là ‘hội trưởng hội học viên trọn đời’.

Người đầu tiên lập ra Hội học viên chính là Yoon Iseon, và người nhấn mạnh sự cần thiết rồi đứng ra tổ chức cũng là cô.

Mặc dù Hội học viên có thể bị coi là một ‘tổ chức tư nhân của những người có dị năng’ trong mắt thiên hạ, cô vẫn thành lập nó với lý do người có dị năng cũng nên tận hưởng tuổi thanh xuân, và đã tạo ra vô số sự kiện cho học viên.

Và những dự án đó đương nhiên trở thành các sự kiện trong Light Novel harem, nơi thằng nhân vật chính và dàn nữ chính thả thính nhau, và bản thân Yoon Iseon cũng rơi vào nanh vuốt của hắn.

Tôi không ngờ lại đụng mặt cô ấy ở đây.

Nếu lôi kéo được Yoon Iseon, Tổng Soái chắc chắn sẽ khoái lắm, nhưng tiếc là bây giờ tôi không phải Dokkaebi mà chỉ là một thủ thư quèn tên Do Jihwan.

“Em có thể đặt những cuốn sách muốn mượn lên đây được không?”

Yoon Iseon chỉ vào bốn cuốn sách đặt trên máy check-out.

Tôi bình tĩnh và chuyên nghiệp làm thủ tục mượn sách, nhưng cứ cảm nhận được ánh mắt của Yoon Iseon.

Gì đây. Sao cứ nhìn mình chằm chằm thế nhỉ.

Lẽ nào cô gái này cũng cùng giuộc với Baek Seolhee à?

“Ahh, phải rồi. Em đặt Taegeuk Watch lên máy quét nhé?”

“Vâng ạ.”

Yoon Iseon đặt cổ tay lên cái máy quét Taegeuk Watch trông như máy quét vân tay ở trước quầy.

Bíp bíp bíp.

Thông tin sinh trắc học của cô ngay lập tức hiện lên màn hình, cùng với danh sách những cuốn sách cô định mượn.

- Mana Luận [Bản tái bản bổ sung] Mã mượn: 3933623

- Con người thức tỉnh Mana như thế nào? Mã mượn: 712431410

...

Toàn mấy cuốn sách vừa nhìn đã thấy buồn ngủ.

‘Trong một thế giới nơi trí tưởng tượng là sức mạnh, mấy cuốn sách thế này đơn thuần chỉ là lý thuyết suông.’

Dù là khoa học tự nhiên hay khoa học kỹ thuật, chúng vừa kích thích trí tưởng tượng của con người, nhưng đồng thời cũng tồn tại những yếu tố kìm hãm.

- Khủng long làm quái gì bay được trong vũ trụ!

- Chẳng lãng mạn gì cả, không có một tí lãng mạn nào hết.

Hầu hết mọi người thường tìm đến khu khoa học xã hội để nâng cao dị năng, nhưng cũng có những người đến đây để tìm hiểu về bản chất siêu hình của mana.

Đó là những kẻ đang đi trên con đường của một nghiên cứu sinh.

Mấy người thuộc loại đó thường hay lượn lờ ở đây.

Yoon Iseon cũng có vẻ thuộc tuýp đó.

Nhưng mà.

“...Hm?”

Nhìn thì có bốn cuốn, nhưng máy lại quét ra năm.

Thấy là lạ, tôi nhìn kỹ lại thì-

“Trông thầy lạ quá, người làm ở đây trước kia đâu rồi ạ?”

“Ah. Người cũ nghỉ rồi. Tự xin nghỉ thôi.”

“Vậy sao ạ...”

Có vẻ cô nàng đang cố đánh trống lảng thì phải?

Khi tôi lướt mắt qua mấy tựa sách, Yoon Iseon lo lắng đảo đôi mắt màu hồng, tránh ánh nhìn của tôi.

“Thủ tục mượn sách xong chưa ạ?”

“...Rồi. Em có thể mượn trong 14 ngày, nếu muốn gia hạn thì vui lòng đăng ký qua Taegeuk Watch trước một ngày nhé.”

Sau khi trả lời theo đúng quy trình, tôi liếc nhìn một tựa sách nổi bật trong số những cuốn cô mượn.

- Cách sống không stress

...

Xem ra làm hội trưởng hội học viên cũng áp lực phết.

Tôi tự hỏi liệu đọc một cuốn sách như vậy có gây thêm căng thẳng không, nhưng chắc cô ấy stress vì Hội học viên nhiều hơn là vì sách vở.

‘Công việc chất đống như núi.’

Chỉ riêng việc của Hội học viên đã đủ sấp mặt rồi, giờ lại phải lo cho đám sắp nhập học nữa thì chắc chắn không phải chuyện đơn giản.

Tiếc thật, nhưng tôi chẳng giúp được gì.

Chỉ biết nói là cố lên thôi.

“Uhm, thưa thầy thủ thư.”

“Hm?”

“Dạ, em đang chuẩn bị luận văn, không biết có thể phỏng vấn thầy một chút được không ạ?”

“Phỏng vấn sao?”

“Vâng. Thầy nghĩ sao về Mana ạ.”

“Nhưng tôi chỉ là người thường thôi...”

“Không sao đâu.”

Trông Yoon Iseon có vẻ khá tha thiết.

“Thầy chỉ cần trả lời vài câu hỏi thôi ạ. Nếu thầy thấy phiền thì...”

“Không đâu. Tôi không sao. Vừa hay đang chán vì chẳng có ai đến. Em đợi một lát nhé?”

Tôi dùng đồ có sẵn trong phòng nghỉ phía sau để pha một tách trà đơn giản.

Dù chỉ là cà phê hòa tan, nhưng cô gái này lại bất ngờ thích nó.

“Ah, xin lỗi. Tôi chưa hỏi đã tự ý pha cà phê. Em có muốn đổi sang trà xanh không?”

“Dạ không. Em thích cà phê hòa tan. Vậy, câu hỏi đầu tiên ạ.”

Yoon Iseon nhấp một ngụm cà phê nhỏ rồi hỏi tôi.

“Mana bắt đầu lan ra thế giới từ lúc thiên thạch rơi xuống đúng không ạ. Vậy liệu có hành tinh nào khác mà mana đã lan rộng một cách đúng nghĩa không ạ?”

“Có.”

Tôi trả lời chắc nịch.

“Đây chỉ là câu chuyện trong ‘tưởng tượng’ của tôi thôi. Nghe hơi giống thuyết âm mưu, em có muốn nghe không?”

Đây là tiết lộ nội dung của nguyên tác.

“Nếu thiên thạch rơi xuống mặt đất thực chất không thuộc về dải ngân hà của chúng ta thì sao? Nếu thứ trông như tiểu hành tinh được cho là bay đến từ ngoài Sao Diêm Vương này thực ra lại đến từ một dải ngân hà khác, một thế giới khác thì sao?”

“Ý thầy là từ một nơi như thiên hà Andromeda ạ?”

“Cũng tương tự vậy.”

Thiên thạch bay đến vào năm 1999.

Nơi đầu tiên quan sát được nó là tại vị trí của Sao Diêm Vương, nên chẳng ai biết nó bay ngang qua hay xuất phát từ chính nơi đó.

Nhưng tôi thì biết.

Rằng đó là thiên thạch của ‘dị giới’, là chiêu Mưa Thiên Thạch của một đại pháp sư cửu hoàn đã dịch chuyển tức thời sang dải ngân hà của thế giới này.

“Tôi là một trong những người tin vào ‘thuyết dị giới’.”

“...Sự tồn tại của một thế giới khác?”

“Đúng vậy. Một khối mana từ thế giới khác, nơi mana tồn tại, đã bay đến và lan tỏa ra khắp thế giới này. Những đứa trẻ sinh sau năm 2000 đã hấp thụ mana đó từ trong bụng mẹ nên trở nên nhạy cảm với nó. Khái niệm về ngoại giới mà mọi người nghĩ đến không phải là bên ngoài dải ngân hà, mà là một thế giới ở một chiều không gian hoàn toàn khác.”

“...Nghe có vẻ hoang đường quá ạ.”

“Tôi nghĩ dị năng cũng đã đủ hoang đường rồi.”

“.......”

Đúng như tôi đoán.

Dù tôi đã spoil những câu chuyện về thế giới quan của nguyên tác, nhưng phản ứng của một nhân vật thông minh như Yoon Iseon lại thế này, xem ra chẳng xi nhê gì.

“Em hãy thử nghĩ thế này xem. ‘Sức mạnh của ác ma’ mà nhiều người thời Trung Cổ nói đến, nếu đó thực chất là câu chuyện về mana thì sao?”

“......Ha. Vậy ý thầy là nếu ký khế ước với ác ma thì dị năng có thể mạnh hơn sao ạ?”

“Đúng. Tôi nghĩ vậy.”

“Ha. Vậy phải ký khế ước với mấy ác ma như Satan hay Lucifer, Belphegor à?”

“Không phải. Sao lại phải ký hợp đồng với mấy tên đó làm gì? Đây là Hàn Quốc cơ mà.”

Cuốn tiểu thuyết này.

Thế giới này.

“Phải ký khế ước với Cửu Vĩ Hồ hoặc Hổ Hoán Mã Mã chứ.”

Xin nhắc lại lần nữa, đây là một cuốn Light Novel sặc mùi tự sướng dân tộc.

Và.

Cô gái này chính là Cửu Vĩ Hồ.