Tôi Là Kẻ Mạnh Nhất Trong Thế Giới Zombie, Nhưng Lại Không Đánh Nổi Cô Gái Này!

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Loli Phản Diện Này Quá Yếu! Nên Làm Ơn Đừng Bắt Nạt Tôi, Cô Yandere

(Đang ra)

Loli Phản Diện Này Quá Yếu! Nên Làm Ơn Đừng Bắt Nạt Tôi, Cô Yandere

深林图书馆

“Tiểu Chiêu, bây giờ… bên cạnh em chỉ còn lại mình chị thôi.”“Chúng ta hãy ở bên nhau suốt cả đời nhé.”

7 10

Dù các ngươi có tha thiết gọi ta là vệ long hay gì đi nữa thì ta vẫn sẽ đi ngủ !

(Đang ra)

Dù các ngươi có tha thiết gọi ta là vệ long hay gì đi nữa thì ta vẫn sẽ đi ngủ !

Astartes

Dù các ngươi có gọi ta là gì đi nữa thì ta cũng không quan tâm đâu . Ta mệt rồi ta muốn đi ngủ !!!

556 901

Xuyên Vào Diễn Viên Hài Nhưng Hệ Thống Lại Cho Ta Vai Linh Dị?

(Đang ra)

Xuyên Vào Diễn Viên Hài Nhưng Hệ Thống Lại Cho Ta Vai Linh Dị?

一個過客人

"Có còn cho người ta sống không? Giang Triết có thể quay về diễn hài được không? Đừng có tăng độ khó cho những người vừa nhát gan lại vừa nghiện xem phim ma như chúng tôi nữa!!!"

77 12

Elf nuôi dạy trẻ

(Đang ra)

Elf nuôi dạy trẻ

O동글군O

*Tác phẩm nuôi dạy trẻ em đầu tiên trên Novelpia dành cho người lớn.

199 7736

Bản Rhapsody của hình nhân

(Đang ra)

Bản Rhapsody của hình nhân

オーメル

--Chúng ta, trung thành tuyệt đối--Vào ngày 1 tháng 1 năm 2067, thế giới bị đẩy vào địa ngục.Năm cánh cổng không gian mở ra trên khắp thế giới.

131 286

Vol 1 - Ngày 4(trưa)

Ngày 4(trưa)

Xong xuôi, Haruka và tôi quyết định ra siêu thị lấy thêm đèn pin và đồ dùng ban đêm.

Dĩ nhiên, Tsukishiro phải đi cùng.

Xe của Haruka bị nứt kính trước sau trận chiến đêm qua, còn chiếc xe bán tải nhỏ thì chỉ có hai chỗ ngồi.

Trước khi đi, tôi gặp Haruka ngoài hành lang để bàn kế hoạch.

“Anh lái xe bán tải tới siêu thị cũ. Em thì sao?”

“Tsukishiro ngồi ghế phụ chứ gì?”

“Ừ.”

“Là Tsukishiro đấy. Không phải bạn gái anh.”

“Đừng giận dỗi nữa.”

“Em lái xe riêng theo sau.”

“Kính xe em bị nứt mà.”

“Với tay lái của em thì không sao.”

“Đáng tin thật. Cảm ơn nhé.”

“Không có gì. Thế là em lại lái xe một mình rồi…”

“…Đừng nói mấy câu đó trước mặt Tsukishiro.”

“Em chỉ nói khi có hai đứa thôi.”

Haruka lườm tôi, rõ ràng vẫn chưa hoàn toàn nguôi ngoai.

Ba người chúng tôi chia làm hai xe, đến bãi đỗ của siêu thị.

Việc đầu tiên là kiếm xe mới.

Tôi dùng chìa khóa nhặt được trong kho hàng để thử các xe trong bãi, cuối cùng chọn một chiếc sedan xanh còn gần đầy xăng.

Do mất điện, cửa tự động không hoạt động, tôi phải dùng sức mở ra.

Bên trong, chúng tôi tìm được đèn pin, đèn pin sạc, đèn cảm biến chuyển động, những thứ rất hữu ích cho việc canh gác ban đêm.

Tôi đang chất đồ lên xe thì thấy Tsukishiro cúi đầu, có vẻ ngượng ngùng.

“Tsukishiro?”

“…Xin lỗi. Gần tới thời điểm rồi.”

“À… đúng.”

“Nhưng… ở ngoài thế này thì hơi khó xử. Chúng ta có thể vào trong xe không?”

“Được.”

Chúng tôi vào xe, đóng cửa lại, tiến hành ổn định tình trạng của cô ấy như đã thống nhất.

Một lúc sau, sắc mặt Tsukishiro khá hơn hẳn.

Khi quay lại siêu thị, chúng tôi lấy thêm bếp dã chiến, bình gas và gom thực phẩm đông lạnh sắp rã đông mang về.

Thế là xong chuyến tiếp tế trong ngày.

Hãy bình luận để ủng hộ người đăng nhé!