“Đây, bữa sáng hôm nay đây.”
Tiếng của Trưởng nhóm Tanaka ở nhà ăn đang đến phát thức ăn.
Vừa hay bây giờ là buổi sáng, nghĩ đến đó tôi lại thấy tâm trạng mình tốt lên.
Tôi đã dễ dàng chén sạch phần ăn của cả 3 ngày mình ngủ li bì, nhưng quả nhiên là giờ đã no căng bụng rồi.
Tôi nghĩ hay là mình để dành bữa sáng này lại, lát nữa hãy ăn.
Trưởng nhóm Tanaka trượt bữa sáng gồm bánh mì sô cô la và sữa chua qua bên dưới song sắt nơi tôi đang ở.
“Ara, mày dậy rồi à. Tao còn tưởng mày chết rồi chứ.”
“…………”
Bà ta nhìn mặt tôi và buông một lời đâm thẳng vào tim.
Thái độ đó cho thấy rõ bà ta đang coi thường và ghét tôi.
“À, anou…… Trưởng nhóm Tanaka……”
“Gì hả!? Tao bận lắm biết không!? Nếu là chuyện tào lao thì tao cắt bữa sáng đấy nhé!?”
“Cái hoa văn… nó biến mất rồi……”
“…………Thiệt hả trời.”
Ánh mắt của người phụ nữ trung niên đó dán chặt vào tôi.
Trưởng nhóm Tanaka mấp máy miệng như cá vàng, dường như kinh ngạc đến mức không nói nên lời.
“……À ré? Tôi… đã làm gì sai ư?”
Bà ta xác nhận hoa văn của tôi đã biến mất, rồi vội vàng cuống cuồng tìm chì khoá.
Ngay cả lúc mở khoá cửa lao, tay bà ta cũng run lên bần bật.
Niềm hy vọng trong tôi dâng cao, có lẽ nào mình sẽ được ra khỏi nơi này?
Tôi tự hỏi có gì mà phải kinh ngạc đến thế nhỉ?, vừa nghĩ vừa nhấc bánh mì sô cô la và sữa chua lên để không bỏ quên chúng.
“Aa, cái bánh mì này là loại ngon!”
Trong số mấy loại bánh mì sô cô la chip thì đây là loại trúng mánh rồi! Mắt tôi sáng rỡ lên.
Nhìn cái túi bánh, tâm trạng tôi phấn chấn hẳn lên, bí quyết ngon nằm ở chỗ họ dùng sô cô la chip rất hào phóng mà.
“Chúng ta đi thôi, số 1605……”
“V, vâng……?”
Trưởng nhóm Tanaka, người thường ngày chỉ quăng cho tôi một câu cộc lốc “Đi nào”, lần này lại tỏ ra lịch sự đến lạ.
Tôi ôm khư khư bánh mì và sữa chua, đi theo bà trưởng nhóm đang hướng lên mặt đất.
Tôi đang tự hỏi không biết sẽ đi đâu đây? thì được dẫn đến phòng nghiên cứu của tiến sĩ.
Tôi nhận được lệnh chờ bên trong: “Giờ tôi sẽ đi gọi Tiến sĩ White đến nên nhóc hãy đợi ở đây.”
Tôi ngoan ngoãn đứng chờ tiến sĩ đến, khoảng 5 phút sau thì người tôi đợi cũng xuất hiện.
“Để nhóc đợi rồi”, ông ta chỉ nói vậy rồi ngồi vào chỗ của mình.
Tôi căng thẳng đến mức nước bọt ứa ra đầy cổ họng, bất giác nuốt ực một tiếng.
“Hoa văn biến mất thật rồi. Tuyệt vời…… Đã lâu lắm rồi mới có một ‘Gift Nhân Tạo’.”
“N, Nh…?”
“Nhân Tạo. Nghĩa là tự tạo ra đấy. Một ‘sản phẩm’ hiếm có hơn nhiều so với người sở hữu Gift thuần tuý. Akechi Hideyori đã để lại dữ liệu nghiên cứu nói rằng những trường hợp này rất dễ thức tỉnh Gift khủng đấy!”
Vị tiến sĩ thở ra hơi nóng hổi, bắt đầu thao thao bất tuyệt: “Dù có một ghi chép bí ẩn rằng ‘đây là sự bảo chứng từ Thần quản lý Gift’, nhưng các nghiên cứu gần đây đã chứng minh điều đó không hẳn là sai!”
“‘Shadow G’, ‘White Room’, trải qua một thời gian dài, cuối cùng cũng có ‘Gift Nhân Tạo’ thứ ba… Kể từ giờ, nhóc sẽ đổi tên từ 1605, và hãy tự gọi mình là Turis.”
“Turis……”
Dù không hiểu rõ lắm, nhưng tôi nghĩ cái tên này ngầu hơn 1605 nhiều.
“Turis……” tôi lặp lại cái tên đó một lần nữa.
Nghĩ đến việc cái tên xa lạ này là của mình, tôi thấy có cảm giác sai sai kinh khủng.
Đây thật sự là tên của mình sao? Tôi bất giác nghi ngờ.
“Từ giờ nhóc sẽ tu nghiệp ở cơ sở bên cạnh, đãi ngộ cũng sẽ thay đổi. Thật lòng chúc mừng nhóc.”
“Aa, cảm ơn ông ạ!”
Dù không hiểu có gì đáng mừng, tôi vẫn cúi đầu trước vị tiến sĩ đang vỗ tay.
Có lẽ nào mình là người đặc biệt chăng, tôi đã hơi tự mãn một chút.
Tôi được chỉ thị chuyển đồ đạc trong phòng đi theo để di dời cơ sở.
Dù bị nói vậy, nhưng tôi cũng chẳng có thứ gì đặc biệt, chỉ có vài dụng cụ viết lách được cấp phát, và cái bánh mì sô cô la chip hồi sáng.
Tôi chỉ ăn hộp sữa chua được đưa cho bữa sáng rồi rời khỏi phòng.
“Yo, không ngờ cô lại trở thành ‘Gift Nhân Tạo’ đấy.”
“A, anh Gác!?”
“Gác với chả cổng……”
Anh chàng Gác—người luôn dùng Gift chữa thương ở phòng ngủ—đang chờ sẵn trước cửa phòng tôi, làm tôi giật mình lùi lại.
“Tôi với cô cũng giống nhau thôi. Đều là đồng bọn hiếm hoi thức tỉnh Gift nhờ khắc hoa văn lên mặt.”
“A-Anh Gác……”
“Mà sao cô cứ gọi tôi là Gác thế? Tôi là Dio, Dio.”
“Vì không biết tên mà anh lại toàn ở trong phòng ngủ nên mọi người trong nhóm đều gọi anh là Gác hết.”
“Đừng có đặt biệt danh kỳ cục thế chứ.”
“Đâu phải tôi là người bắt đầu gọi anh là Gác……”
Dường như theo chỉ thị của Tiến sĩ White, anh Gác sẽ là người dẫn tôi đến cơ sở bên cạnh.
Nhìn độ mới của toà nhà là thấy, cơ sở bên kia rõ ràng có vẻ ngoài mới hơn hẳn, làm tôi thấy thật háo hức.
“Từ giờ, chủ yếu cô sẽ được chính tiến sĩ huấn luyện đấy. Chuẩn bị tinh thần đi.”
“Vâng.”
“Cô cũng sẽ tách biệt với nhóm Thức Tỉnh Gift. Chắc chắn sẽ là một chương trình huấn luyện nguyên bản dành riêng cho Turis.”
“Dành riêng… cho tôi……”
Đãi ngộ chưa từng có này khiến trái tim tôi nóng lên.
Liệu cha và mẹ có khen mình không nhỉ?
“Chào mừng đến với sự thật của ‘White Room’.”
Nói rồi, anh Gác mở cánh cửa của cơ sở.
Cuộc sống với cái tên mới—Turis—bắt đầu.
<Tác Note>
[Gift Nhân Tạo] là gì?
Là người sở hữu Gift cấm kỵ, thức tỉnh thông qua việc khắc dấu ấn.
Trở thành người dương tính Gift là một sự may mắn hiếm có, nên đây là sự tồn tại quý giá.
Theo dòng thời gian của thế giới Kuzugesu thì vẫn chưa có sự phân biệt này.
Dễ thức tỉnh những Gift hiếm hơn so với người sở hữu Gift thông thường.
Đây là cái tên do [Shadow G] đặt.
Nói một cách chính xác thì Fukamori Mitsuki và cha của chị em nhà Fukamori cũng thuộc nhóm [Gift Nhân Tạo].
Giới thiệu nhân vật sơ lược.
Turis
1605, đổi tên thành Turis. Tên này có nghĩa là số 3 trong tiếng Hy Lạp. Vốn dĩ tôi định dùng từ "Drei" (số 3) trong tiếng Đức, nhưng vì nó giống hệt game galge "Phantom" nên đã đổi sang tiếng Hy Lạp. (Bản thân phần ngoại truyện quá khứ của Yoru có lẽ cũng hơi lấy cảm hứng từ "Phantom" một chút…)
Tên Ennoia của Khái niệm-san cũng là tiếng Hy Lạp nên có thể liên kết với nhau, OK cả. Yoru đổi tên nhiều ngang ngửa Toyotomi Hideyoshi vậy.
Dio
Tên thật của anh Gác. Tên này có nghĩa là số 2 trong tiếng Hy Lạp. Ý nghĩa con số này chính là vì hắn là trường hợp thành công thứ 2 của [Gift Nhân Tạo]. Đầu độ tuổi 20. So với các thành viên khác trong cơ sở, hắn có tính cách và cảm nhận khá là bình thường. Về mặt meta, tính cách của hắn có cảm giác như là trung bình cộng của Hideyori, Takeru và Yamamoto vậy.
Nhân tiện, người số 1 là một phụ nữ tên [Mia], tuy đã có thiết lập nhưng sẽ không liên quan đến phần ngoại truyện quá khứ của Yoru. Có lẽ một ngày nào đó cô ấy sẽ xuất hiện.
Tái bút.
Sáng nay, tôi đã đăng một ghi chú tình hình gần đây về "Kakuyomu Supporters Passport". Xin mời mọi người vào xem m(__)m
