Dù các ngươi có tha thiết gọi ta là vệ long hay gì đi nữa thì ta vẫn sẽ đi ngủ !

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

(Đang ra)

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

Mubineko

Nghĩ đến thôi đã khiến toàn thân tôi chỉ còn lại nỗi sợ hãi ghê tởm.

145 3024

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

(Đang ra)

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

Tổng Tài Hạ Phóng | 总裁下放

Tôi chỉ muốn sống sót, không chỉ vì bản thân mình, mà còn vì người ấy – người đã cùng tôi nương tựa mà sống.

112 2357

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

(Đang ra)

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

KT

Một câu chuyện giả tưởng ấm áp mà dở khóc dở cười về năng lực tẩy não vô song và dàn harem tình cảm nồng nàn chính thức bắt đầu!

27 344

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

(Đang ra)

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

Giai thất

PS: Truyện thiên về đấu trí, thuộc thể loại vô hạn lưu. Tác giả đảm bảo dàn nhân vật chính (cả nam và nữ) sẽ không "bay màu", còn các người chơi khác thì.

574 6620

Mesugaki Tank Enters The Academy

(Đang ra)

Mesugaki Tank Enters The Academy

Gyeokgemheojeop

Điều tệ hơn là những lời khiêu khích hoạt động quá tốt...

5 1

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

(Đang ra)

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

Dongle-kun

Tôi đã định rời đi giữa những tràng pháo tay, nhưng pháo tay vẫn không chịu ngừng lại.

193 492

Tập 1 - Chương 17 Hồi kết của thời đại Rồng (1)

Những đứa con khác đã trở về làm hiện tượng tự nhiên, và ngay cả Erebos cũng đã bỏ trốn.

Trong tình cảnh đó, ta nhìn những con rồng còn lại.

Những con rồng đã tiến hóa từ khủng long sau khi nhận được vảy. Những con rồng được sinh ra từ sự thịnh vượng của con cháu do những con rồng đó giao phối tạo ra.

Những con rồng từng bao phủ vùng đất này với số lượng khổng lồ.

Phần lớn những con rồng đó giờ đang cúi đầu trước ta.

"Các ngươi có hiểu tội lỗi của mình không?"

Ta nói bằng giọng trầm thấp.

Nhưng không có câu trả lời nào.

Ngay cả với hàng ngàn cái miệng, chúng cũng không thể trả lời.

Nếu chúng thực sự hiểu tội lỗi của mình, chúng nên ngừng mắc phải những sai lầm tương tự. Tại sao chúng cứ lặp lại những lỗi lầm cũ?

Có phải vì chúng là sinh vật sống? Liệu chúng có hài lòng nếu trút bỏ lớp vỏ sinh học và trở thành những thực thể thoát khỏi cảm xúc con người?

Nhưng khi đó, chúng không còn có thể được coi là đang sống nữa.

Ta nhìn những con rồng với đôi mắt buồn bã.

"Ta nên làm gì với các ngươi đây? Làm sao ta có thể khiến các ngươi chấp nhận tội lỗi của mình? Ta thực sự không biết. Các ngươi rốt cuộc muốn gì mà lại hành hạ ta như vậy?"

Nếu ta không hiểu rõ chính mình, làm sao ta có thể hiểu người khác?

Khi ta nhìn xuống lũ rồng, một con rồng ở hàng đầu ngẩng đầu lên.

Đó là con Lam Long già, kẻ đầu tiên nhận được vảy của Tethys.

"Chúng tôi xin lỗi, Rồng Khởi Nguyên."

"Ta không yêu cầu lời xin lỗi. Các ngươi hy vọng đạt được điều gì khi gây ra cuộc chiến như vậy?"

Giết tất cả chúng không khó.

Nhưng ta không muốn làm điều đó.

Chúng là những đứa trẻ được tạo ra bởi con cái ta. Chúng là hậu duệ của những đứa con đó.

Ta không muốn lấy mạng chúng.

"Chúng tôi... muốn trở thành những thực thể hoàn thiện."

"Thực thể hoàn thiện?"

Lam Long đột nhiên đưa ra một tuyên bố kỳ lạ.

"Ý ngươi là gì khi nói thực thể hoàn thiện? Ngươi đang nói rằng các ngươi hiện tại chưa hoàn thiện sao?"

"Thật đáng xấu hổ... đúng vậy."

"Hừm..."

Cơ thể đó? Một cơ thể có thể bay lượn tự do, mạnh mẽ, sử dụng ma lực tùy ý, và phun ra hơi thở quyền năng?

Đó là chưa hoàn thiện?

"Tại sao ngươi lại nói mình chưa hoàn thiện?"

"Rồng Khởi Nguyên đã niệm một phép thuật lên chúng tôi, ban cho chúng tôi một mức độ hoàn thiện nhất định, nhưng chúng tôi vẫn bị trói buộc bởi xiềng xích của cơ thể vật lý và không thể đạt được sự hoàn thiện tuyệt đối. Cha mẹ chúng tôi nói rằng nếu chúng tôi thắng cuộc chiến, những mong muốn đó sẽ được thực hiện."

"Xiềng xích? Cơ thể vật lý của các ngươi?"

Lam Long lặng lẽ cúi đầu.

"Làm sao một thực thể có thể hoàn thiện khi nó cảm thấy đói khi thời gian trôi qua, phải ngủ khi cơn buồn ngủ ập đến, và phải giao phối để có con cái? Chẳng phải sự hoàn thiện là trạng thái mà không còn cần gì thêm nữa sao?"

Ngươi đang nói sự hoàn thiện nghĩa là không cần gì cả và có thể tồn tại một mình sao?

"Cũng như Rồng Khởi Nguyên vậy, chúng tôi chỉ mong muốn sự hoàn thiện đó."

"Các ngươi nghĩ đó là sự hoàn thiện sao?"

Làm sao chúng có thể ngu ngốc đến thế?

Gọi bản năng sinh học là sự không hoàn thiện.

"Các ngươi có biết điều gì sẽ xảy ra khi từ bỏ những thứ đó không?"

"Tôi tin rằng chúng tôi sẽ trở thành những thực thể hoàn toàn độc lập, không dựa vào bất cứ điều gì."

Ta rời mắt khỏi Lam Long và nhìn quanh khi nói.

"Tất cả các ngươi đều nghĩ như vậy sao?"

Đáng ngạc nhiên thay, một số lượng lớn rồng đồng ý với con Lam Long già.

Đó thực sự là điều chúng tin tưởng sao?

Rằng sự hoàn thiện nghĩa là không cần thức ăn, không bao giờ ngủ, và không sinh con đẻ cái?

Từ sự hoàn thiện mà những con rồng này nói đến, ta cảm thấy một cảm giác déjà vu.

Nếu đó là sự hoàn thiện, thì ta và bảy đứa con của ta là hoàn thiện.

À... ta hiểu rồi. Những đứa trẻ này đã quan sát cha mẹ chúng.

Chúng muốn trở nên giống như cha mẹ mình.

Chúng muốn vượt qua bản chất sinh học và trở thành những thực thể siêu việt.

Ta khẽ gật đầu.

Vậy ra đó là khát khao của những đứa trẻ này.

"Vậy thì, các ngươi muốn trở thành gì?"

"Cũng như Rồng Khởi Nguyên đã biến đổi chúng tôi, chúng tôi hy vọng Người sẽ biến đổi chúng tôi thành những thực thể hoàn hảo hơn nữa."

Khi chúng nói ta đã biến đổi chúng... có phải ý chúng là cách ta điều chỉnh tỷ lệ để rồng có thể tồn tại bằng ma lực?

Rồng hiện tại được cấu thành từ khoảng 80% hiện tượng tự nhiên.

Có phải chúng đang yêu cầu ta sửa tỷ lệ đó thành 100% hiện tượng tự nhiên?

Chúng có biết điều đó có nghĩa là gì không?

Chúng đang nói rằng chúng muốn từ bỏ bản chất sinh học của mình?

Ta trở nên vô cùng đau lòng.

"Tất cả các ngươi đều nghĩ như vậy sao?"

Một số lượng lớn rồng gật đầu.

"Có ai không muốn điều này không? Giơ tay lên."

Một vài con rồng giơ tay.

Không, một số bị những con rồng gần đó mắng mỏ và lại hạ tay xuống.

Thật buồn, buồn lắm thay.

"Ta hiểu. Nếu đó là mong muốn của các ngươi."

Ta nói mà không để lộ nỗi buồn của mình.

"Những kẻ không muốn điều này, hãy ra sau lưng ta. Các ngươi kia, không được áp bức người khác. Lựa chọn này phải do chính bản thân mỗi người đưa ra. Các ngươi không nên bị lung lay bởi ý định của kẻ khác."

Với lời đó, một vài con rồng đi ra sau lưng ta.

Những con rồng trẻ. Những con rồng vừa mới chui ra khỏi trứng.

"Chỉ vài đứa các con thôi sao."

Ta nói với đôi mắt buồn bã.

"Tại sao Người lại buồn vậy?"

"Làm sao ta có thể không buồn cho được?"

Sự hoàn thiện mà những đứa trẻ này nói đến sẽ hoàn toàn khác với những gì chúng tưởng tượng.

Làm sao ta có thể không buồn khi nhìn chúng đưa ra những lựa chọn ngu ngốc như vậy mà không hay biết?

Nhưng chúng không phải là kiểu sẽ lắng nghe những gì ta nói.

Nếu chúng là kiểu chịu lắng nghe ta, chiến tranh đã không nổ ra ngay từ đầu.

"Vậy thì. Ta sẽ bắt đầu."

Sau khi đưa những con rồng trẻ ra sau lưng, ta niệm một phép thuật lên những con rồng đang cúi đầu.

Ta thay đổi tỷ lệ giữa hiện tượng tự nhiên và thành phần sinh học bên trong những con rồng, nâng tỷ lệ hiện tượng tự nhiên từ 80% lên 100%.

Cơ thể những con rồng đang phủ phục trên mặt đất bắt đầu cử động hỗn loạn.

"Ư...!"

"Kuhak! Kuuuk...!"

"Kahak! D-dừng lại...!"

Những con rồng gào thét trong đau đớn.

Nhưng ta có thể làm gì?

Tách linh hồn và tâm trí đang hòa quyện với cơ thể—làm sao mà không đau đớn cho được?

Đó là cái giá của việc thoát khỏi cơ thể vật lý.

Những con rồng cào cấu mặt đất. Những chiếc vảy rực rỡ sắc màu của chúng lấm lem đất bụi.

Tuy nhiên phép thuật không dừng lại.

Chỉ khi tim chúng ngừng đập, máu ngừng chảy, và cơ thể chúng bất động...

Những con rồng được tái sinh thành những thực thể đã thoát khỏi cơ thể, chỉ sở hữu hiện tượng tự nhiên và tâm trí.

[Đây là... sự hoàn thiện sao...]

[Cảm giác toàn năng này là gì... Cảm giác như ta có thể làm bất cứ điều gì ngay bây giờ...]

Những con rồng thoát khỏi cơ thể nhất thời say sưa với sức mạnh của mình.

Có lẽ cảm giác giống như được giải thoát khỏi cơ thể nặng nề, vướng víu?

Làm sao chúng có thể không biết rằng những cơ thể đó là bộ giáp bảo vệ linh hồn và tâm trí của chúng?

Sự bất thường bắt đầu từ những điều nhỏ nhặt.

[Hả?]

Cơ thể của những con rồng biến thành các hiện tượng tự nhiên khác nhau dần bắt đầu mất đi hình dạng.

[R-Rồng Khởi Nguyên! Có gì đó không ổn!]

[C-cơ thể ta đang tan biến... !]

Ta chỉ nói bằng giọng buồn bã.

"Các ngươi không biết tâm trí và linh hồn mong manh đến thế nào khi bị tước bỏ bộ giáp cơ thể sao?"

Cơ thể, tâm trí và linh hồn là không thể tách rời.

Điều gì xảy ra khi chúng bị cưỡng ép tách ra?

[R-Rồng Khởi Nguyên!!!! Xin hãy cứu chúng tôi!!!!]

[Tôi, tôi không muốn thế này!!!!]

[Không.... Không!!!! Tôi không muốn chết!!!]

"Các ngươi không chết."

Ta nói với giọng nói đẫm nỗi buồn.

"Các ngươi đang biến đổi thành một hình dạng mà linh hồn các ngươi có thể chịu đựng được."

Mặc dù chúng có được sức mạnh từ việc nhận vảy của con ta, nhưng điều đó dựa trên cơ thể khủng long ban đầu của chúng.

Một khi rời bỏ những cơ thể mạnh mẽ đó, chúng không thể duy trì sức mạnh đó nữa.

Hình thái tinh thần của những con rồng biến thành hiện tượng tự nhiên bắt đầu co lại về kích thước thích hợp.

Sau khi thời gian trôi qua và tất cả sức mạnh đã rút hết khỏi những con rồng hiện tượng tự nhiên... chúng trở thành những thực thể nhỏ bé chứa đựng năng lượng tự nhiên thuần khiết.

Hình dáng của chúng giống với cha mẹ chúng... giống như những Tinh Linh .

Nữ Thần Sự Sống nói với những kẻ ngu ngốc:

"Các ngươi có thực sự tin rằng mình sẽ trở nên hoàn thiện nếu vứt bỏ mạng sống của mình không?"

Kẻ ngu ngốc trả lời:

"Quả thực. Nếu chúng tôi thoát khỏi nhà tù của cơ thể, chúng tôi sẽ trở thành những thực thể trọn vẹn."

"Các ngươi thực sự nghĩ vậy sao?"

"Không một chút giả dối, tôi tin là vậy."

Nữ Thần Sự Sống, trong nỗi đau buồn, nắm lấy tay những kẻ ngu ngốc và hỏi lại:

"Cơ thể đó, mạng sống đó không phải là nhà tù giam cầm các ngươi mà là bộ giáp bảo vệ các ngươi. Làm sao các ngươi có thể chối bỏ nó?"

"Làm sao bộ giáp có thể khơi dậy những ham muốn vô nghĩa? Nếu chúng tôi thoát khỏi nhà tù xác thịt này, chẳng phải chúng tôi có thể trở thành những thực thể hoàn thiện thoát khỏi mọi ham muốn vô nghĩa sao?"

Nữ Thần Sự Sống, nhận ra quyết tâm của kẻ ngu ngốc là vững chắc, hiểu rằng Người không thể thay đổi ý chí của chúng nữa.

"Tất cả mọi người đều nghĩ như vậy sao?"

Chúng không đưa ra câu trả lời.

"Tất cả các ngươi thực sự đều nghĩ như vậy sao?"

Một lần nữa, không có câu trả lời.

"Ta hỏi lần cuối cùng. Ý chí của mọi người có giống nhau không?"

Sau đó, mười hai kẻ trong số những kẻ ngu ngốc giơ tay lên, và Nữ Thần Sự Sống đón nhận họ.

Và Nữ Thần Sự Sống nói:

"Hãy ra sau lưng ta. Xem kết quả từ sự ngu ngốc của chúng."

Và Nữ Thần Sự Sống, nhìn những kẻ ngu ngốc, rơi lệ và lấy đi sự sống từ cơ thể chúng.

Trích đoạn từ Thánh Điển của Giáo Hội Sự Sống.