Trong lúc tác phẩm mới của Agematsu Yuuta sắp sửa được phát hành.
Thì tên đẹp trai nhất lớp, Nakatsugawa, lại đang ôm một cục tức.
Hiện tại, lớp của Yuuta đang học thể dục trong nhà thi đấu. Họ đang thi đấu bóng rổ nội bộ lớp.
"Kyaaa! Nakatsugawa-kunnn!" "Ngầu quá đi! Tuyệt vờiii!"
Với tay chân dài và khuôn mặt ngọt ngào, Nakatsugawa chỉ cần cầm bóng chạy thôi cũng đủ nhận được những tiếng reo hò cổ vũ của đám con gái.
Tuy nhiên, Nakatsugawa lại nghiến răng ken két.
Nguyên nhân rất đơn giản và dễ hiểu.
"............"
Hắn không ưa việc Ookuwa Michiru hoàn toàn không quan tâm đến hắn.
Từ hôm nọ đến giờ, Nakatsugawa đã tiếp cận Michiru rất nhiều lần. Nhưng cô hoàn toàn không đổ gục.
Trong giờ học, hắn biết thừa là cô gửi những ánh nhìn nóng bỏng về phía hắn. Rõ ràng là có tình ý.
Thế nên cái hôm đi Karaoke, hắn đã cất công bắt chuyện với cô. Vậy mà lại bị từ chối.
Nghĩ thế, hắn quyết định diễn một vở kịch. Hắn sai bọn đàn em đầu gấu đi tấn công Michiru. Hắn định sẽ xuất hiện và cứu cô một cách hoa lệ... nhưng kết quả là thất bại.
(Khốn kiếp...! Tức chết đi được...)
Nakatsugawa ném quả bóng từ vạch 3 điểm.Phập...! Quả bóng lọt qua lưới, đám con gái hét lên với đôi mắt hình trái tim.
"............"
Nhưng... quả nhiên Michiru không hề nhìn hắn.
"............"
Từ hôm đi Karaoke đến nay, Nakatsugawa đã ra sức thể hiện trước mặt Michiru. Nhưng lần nào cũng bị xua đuổi.
Và trong quá trình đó, hắn nhận ra một sự thật.
"Agematsu..."
Đúng vậy, thật không ngờ, người mà cô nhìn chằm chằm lại là tên thiếu niên âm trầm, mờ nhạt nhất lớp, Agematsu Yuuta.
Chính vì đã từng đùa giỡn với trái tim của biết bao cô gái nên Nakatsugawa mới nhận ra. Con nhỏ đó, mê Agematsu Yuuta.
(Tại sao chứ... Tại sao tao lại phải thua một thằng âm trầm rác rưởi như thế chứ!)
Từ trước đến nay Nakatsugawa chưa bao giờ thiếu thốn đàn bà. Đẹp trai, cao ráo. Và hơn hết, bố hắn là giám đốc của một nhà xuất bản siêu nổi tiếng.
Tóm lại, nhà Nakatsugawa thuộc hàng trâm anh thế phiệt.
(Những thứ tao muốn tao đều có được... Con nhỏ Michiru đó cũng là của tao. Vậy mà... thằng Agematsu Yuuta khốn kiếp!)
Sự khó chịu của Nakatsugawa cứ tăng dần sau mỗi lần bị Michiru từ chối.
(...Từ bỏ á? Đừng có đùa. Con mồi mà tao đã nhắm đến thì đừng hòng thoát! Dù có dùng thủ đoạn gì tao cũng nhất định phải chiếm được mày... Michiruuu...)
Hắn ấp ủ những suy nghĩ đê tiện đó trong lòng, đám con gái trong lớp hoàn toàn không hay biết.
Đúng lúc đó.
"Agematsu! Chuyền bóng!"
"Hả...? Oái...!"
Bóng được chuyền cho Yuuta. Đúng vậy, hiện tại đang thi đấu tập bóng rổ. Trong đội đối thủ của Nakatsugawa có Yuuta.
(...Ngon. Tao sẽ xả cục tức này lên đầu mày)
Cười thầm trong bụng, Nakatsugawa tiến lại gần Yuuta. Giả vờ cướp bóng, hắn húc mạnh vào người cậu.
"Hự...!"
Bịch, Yuuta ngã dập mông xuống sàn. Trọng tài thổi phạt lỗi phòng thủ, trận đấu tạm dừng.
"Xin lỗi nhé, Agematsu."
"Ư, ừm..."
Yuuta đuổi theo quả bóng đang lăn. Bàn tay cậu bị Nakatsugawa dẫm mạnh lên.
Siết...!
"Á...!"
"...Đừng có mà lên mặt, thằng âm trầm rác rưởi."
Trước khi có ai nhận ra, hắn nhanh chóng nhấc chân ra. Phắt...
"Y-Yuuta! Có sao không!?"
Michiru với vẻ mặt lo lắng chạy lại gần Yuuta.
"Ư, ừm... không sao."
Phù... Michiru thở phào nhẹ nhõm. Nhưng rồi vẻ mặt cô thay đổi hoàn toàn, trừng mắt nhìn Nakatsugawa đầy giận dữ.
"Này cậu kia! Cậu làm cái trò tàn nhẫn gì với Yuuta thế hả!"
Michiru thực sự tức giận. Đó là vì cô lo nghĩ cho cậu bạn thuở nhỏ Yuuta.
Điều đó lại càng làm Nakatsugawa thêm sôi máu.
(Mày là người đàn bà của tao cơ mà! Thật tình, tại sao lại đi lo cho cái thằng khốn nạn quê mùa này... con đàn bà chết tiệt)
Tuy nhiên vì có ánh mắt mọi người nên hắn vẫn giả vờ làm trai tốt.
"Va chạm là tai nạn thôi mà."
"Sau đó cậu còn dẫm lên tay Yuuta nữa còn gì! Cậu có biết nếu tay Yuuta bị gãy xương thì cậu chịu trách nhiệm thế nào không hả!?"
Nghe những lời của Michiru, Nakatsugawa lại thấy khó hiểu. Bạn thuở nhỏ có thể bị thương, nên tức giận là điều dễ hiểu. Nhưng tại sao lại tức giận đến mức này.
Câu trả lời rất đơn giản. Yuuta là Kamimatsu. Tác giả thần thánh ai cũng biết tên. Những câu chuyện được tạo ra từ đôi bàn tay cậu mang lại khối tài sản khổng lồ, chính xác là đôi bàn tay đẻ ra vàng. Nếu đôi tay đó bị gãy xương, thì biết bao nhiêu người và doanh nghiệp sẽ gặp rắc rối.
Nhưng Nakatsugawa không biết Yuuta là Kamimatsu. Nên hắn mới thấy sự tức giận của Michiru thật kỳ lạ.
Nhưng thường thì khi có thắc mắc, con người ta hay tự tiện chuẩn bị sẵn câu trả lời cho mình. Tức là... Nakatsugawa đã nghĩ thế này.
(...Hiểu rồi. Ra là vậy. Con nhỏ Michiru này... đang hẹn hò với cái thằng âm trầm rác rưởi này sao!)
Hiểu lầm như thế cũng không phải vô lý. Phản ứng quá khích của Michiru, nếu giải thích là vì người yêu thì hoàn toàn hợp lý.
(Ra thế... hiểu rồi. Đã thế thì tao sẽ dùng vũ lực để cướp mày về)
★
Giờ học bóng rổ kết thúc, Ookuwa Michiru đến kho thể dục để cất bóng. Cô là trực nhật thể dục hôm nay... đúng lúc đó.
Cạch...!
"Hả?"
"Yo, Michiru~"
Người đứng đó là Nakatsugawa. Hắn đóng cửa lại và khóa trái bằng tay sau lưng.
"C-Cái gì..."
Michiru cảm thấy ghê tởm về mặt sinh lý khi Nakatsugawa tiến lại gần. Từ hắn toát ra luồng khí tà ác không che giấu và dục vọng dơ bẩn.
"Nè, mày... đang hẹn hò với Agematsu hả?"
Tên này nói cái quái gì thế...? Michiru bối rối. Nhưng đồng thời cũng thấy đau lòng.
"...Làm gì có chuyện đó."
Michiru đã từ bỏ, chấp nhận rằng với Yuuta cô chỉ là bạn thuở nhỏ không hơn không kém. Cô đã đá cậu ấy, hơn nữa xung quanh cậu lại có bao nhiêu cô gái quyến rũ. Trong trái tim cậu chẳng còn chỗ cho Michiru nữa.
Nên bị nói là đang hẹn hò thì thật là sai lầm tai hại.
"Không cần giấu đâu. Nhìn là biết. Mắt mày lúc nào cũng chỉ nhìn mỗi thằng Agematsu."
Đúng vậy, nói là từ bỏ nhưng đâu có dễ dàng cắt đứt tình cảm như thế. Tình cảm dành cho Yuuta vẫn ấp ủ trong tim. Nó sẽ không bao giờ biến mất. Dù cho trái tim cậu không hướng về phía cô...
"...Thì sao chứ."
"Nè, bỏ cái thằng đó đi, hẹn hò với tao này."
Giống như lần ở Karaoke, Nakatsugawa tiến lại từng bước một. Nhưng lần này hắn còn không thèm che giấu dục vọng như thú vật bên trong mình nữa. Mắt hắn dán chặt vào bộ ngực lớn và những đường cong nữ tính của Michiru.
"So với cái thằng lùn tịt đó tao đẹp trai hơn, cao hơn, là người tiềm năng đúng không?"
...Đúng là về mặt ngoại hình thì tên này có thể hơn Yuuta. Nhưng chỉ thế mà thôi.
"Hơn nữa nhé, ông già tao làm việc ở nhà xuất bản siêu nổi tiếng đấy biết không?"
Và điều thốt ra từ miệng hắn là...
"Là giám đốc nhà xuất bản phát hành cái bộ Digimas đó đấy? Ông già tao ấy."
...Tức là, bố của Nakatsugawa là giám đốc của nhãn hiệu mà Kamimatsu đang trực thuộc.
Nếu vậy thì...
"...Cậu bị ngu à."
Đúng thế, quá ngu ngốc. Lại dám làm tổn thương tác giả thần thánh mang lại lợi nhuận lớn nhất cho công ty đó... không ai khác lại chính là con trai giám đốc nhà xuất bản.
"A hả!? Mày nói cái gì."
Nakatsugawa không biết Kamimatsu là Yuuta. Nên hắn không hiểu tại sao Michiru lại cười nhạo hắn.
"Cậu nên xin lỗi Yuuta ngay bây giờ đi thì hơn. Nếu không... sẽ có chuyện lớn xảy ra đấy. Tôi dám khẳng định luôn."
"Ồn ào quá! Đừng có ra lệnh cho tao...!"
Nakatsugawa tức giận vung tay định đánh Michiru.
Là công tử bột nhà giàu, chắc từ bé đến lớn được chiều chuộng quen rồi. Chắc hắn nghĩ thế giới xoay quanh mình. Chắc hắn ảo tưởng mình là người vĩ đại nhất thế giới.
Thật nực cười hết chỗ nói.
"Câm mồm và trở thành người đàn bà của tao đi!"
"Có chết tôi cũng xin kiếu!"
Hắn nắm lấy tay Michiru, đè cô xuống tấm đệm thể dục.
"Không! Buông ra!"
"Im mồm nằm yên đấy!"
Nakatsugawa có vẻ đang mất kiểm soát. Lòng kiêu hãnh chưa từng thất bại trước phụ nữ đang thúc giục hắn phải chiếm đoạt Michiru bằng mọi giá.
"Yên tâm, tao tự tin lắm đấy. Tao sẽ làm cho cơ thể mày không thể sống thiếu tao được nữa."
Có vẻ hắn định cưỡng bức để bắt cô khuất phục. Nếu không chiếm được trái tim thì sẽ dùng thể xác để bắt nghe lời. Hành động không đáng mặt đàn ông chút nào.
"Không! Cứu tôi với! Khônggg!"
"He he... con này khỏe phết nhỉ... tao sẽ làm cho mày rên rỉ ngay thôi..."
Hắn kéo áo thể dục của Michiru lên, định chạm vào da thịt cô, đúng lúc đó.
"Dừng lại!"
Đột nhiên, vật gì đó bay vù tới đập mạnh vào mặt Nakatsugawa.
"Hự...!"
Hoàn toàn không phòng bị nên cú va chạm khiến hắn loạng choạng ngã ra.
"Yuuta...!"
Đứng ở cửa kho thể dục là Agematsu Yuuta.Cậu đã ném quả bóng rổ gần đó để đánh lui Nakatsugawa.
"Dám làm thế với Michiru... với bạn thuở nhỏ của tao, mày làm cái trò gì thế hả thằng khốn nạnnnn!"
Yuuta hoàn toàn chĩa mũi dùi thù địch về phía Nakatsugawa. Hắn dám dùng vũ lực với bạn thuở nhỏ của cậu.
Khoảnh khắc này, Nakatsugawa đã chọc giận Agematsu Yuuta - Kamimatsu. Hắn đã mua lấy cơn thịnh nộ của vị tác giả thần thánh mang lại lợi nhuận khổng lồ cho nhà xuất bản của bố mình.
