“Cuộc sống đào hoa của nam sinh tác giả web: Cô bạn thanh mai trúc mã từng nói ‘Làm gì có chuyện cậu là tác giả thần thánh’ và đá tôi, giờ thì hối hận… nhưng đã quá muộn.”

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

(Đang ra)

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

Mubineko

Nghĩ đến thôi đã khiến toàn thân tôi chỉ còn lại nỗi sợ hãi ghê tởm.

145 3065

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

(Đang ra)

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

Tổng Tài Hạ Phóng | 总裁下放

Tôi chỉ muốn sống sót, không chỉ vì bản thân mình, mà còn vì người ấy – người đã cùng tôi nương tựa mà sống.

112 2385

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

(Đang ra)

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

KT

Một câu chuyện giả tưởng ấm áp mà dở khóc dở cười về năng lực tẩy não vô song và dàn harem tình cảm nồng nàn chính thức bắt đầu!

27 344

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

(Đang ra)

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

Giai thất

PS: Truyện thiên về đấu trí, thuộc thể loại vô hạn lưu. Tác giả đảm bảo dàn nhân vật chính (cả nam và nữ) sẽ không "bay màu", còn các người chơi khác thì.

574 6632

Mesugaki Tank Enters The Academy

(Đang ra)

Mesugaki Tank Enters The Academy

Gyeokgemheojeop

Điều tệ hơn là những lời khiêu khích hoạt động quá tốt...

5 1

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

(Đang ra)

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

Dongle-kun

Tôi đã định rời đi giữa những tràng pháo tay, nhưng pháo tay vẫn không chịu ngừng lại.

193 493

Tập 02 - Chương 41: Được mời bữa tối tại nhà Seiyuu nổi tiếng

Vì trời mưa to, tôi đã đến trú tại nhà của đối thủ, Hakuba-sensei.

Tại đó, tôi đã tình cờ gặp gỡ người bạn của mình, Seiyuu siêu nổi tiếng Komagane Yurie.

Tắm xong, tôi bước ra khỏi phòng tắm. Đi đến phòng khách, Yurie đang ngồi trên sofa.

"Y-Yuuta-kun... nước tắm th-thế nào?"

Yurie mặc trang phục thoải mái với áo sơ mi và váy.

Mái tóc đen ướt sũng thật đẹp, và đôi tai cô ấy đỏ bừng.

"Ư, ừm... tốt lắm."

"V-Vậy à..."

"""............"""

Kh-Khó xử quá! Thì tại lúc định vào tắm tôi đã lỡ nhìn thấy trọn vẹn cơ thể của Yurie rồi, biết làm sao được.

"Cà phê xong rồi đây các em."

Tác giả Light Novel đẹp trai Hakuba-sensei bưng khay bước vào phòng khách.

"Cảm ơn anh ạ."

Tôi nhận lấy tách cà phê từ Sensei. Nhấp một ngụm. Ngon khủng khiếp. Chẳng thấy đắng chút nào.

"Oya? Yuri. Sao thế? Ăn mặc thế kia à."

"Yuri?"

A, là tên gọi thân mật của Yurie nhỉ.

"C-Có gì lạ sao, anh hai?"

Yurie đảo mắt nói.

"Bình thường tắm xong em toàn mặc mỗi quần lót thôi mà."

"Hả, hểểể!?"

Mặc mỗi quần lót á!?

"Kh-Không phải! Anh hai chỉ nói dối thôi!"

Yurie đỏ mặt lắc đầu nguầy nguậy.

"Hửm? Bình thường em toàn mặc áo hai dây với quần lót đi lung tung mà?"

"Đừng có nói mấy chuyện kỳ quặc trước mặt Yuuta-kun chứ! Mồ! Anh hai ngốc ngốc ngốc!"

Cô ấy đứng dậy, đấm bẹp bẹp vào vai Sensei.

"Hửm? Fufun... ra là thế. Fuhahaha! Anh hiểu tất cả rồi!"

Ni...! Hakuba-sensei nhe hàm răng trắng bóng.

"Em thích Yuuta-kun chứ gì..." "Oaaaaaaaaaaaaaa! Anh hai ngốcccc!"

Cô gái mà ở ngoài lúc nào cũng ra dáng học sinh gương mẫu, trước mặt anh trai thì... nói sao nhỉ, đúng chất em gái bình thường.

Đúng là anh em ruột thật ha~...

"Ơ, khoan đã? Nếu vậy thì... Sensei, em có chuyện muốn hỏi ạ."

"Gì thế đối thủ của ta."

Hakuba-sensei ngồi xuống cạnh tôi, vắt chéo đôi chân dài.

"Hồi trước ở ban biên tập, lúc Sensei gặp Yurie, chẳng phải anh đã nói "Hân hạnh được gặp mặt" sao?"

Là chuyện trước khi Boku-Koko phát hành. Yurie và tôi đã cùng đến ban biên tập để họp về PV Anime.

Lúc đó cô ấy còn hỏi tôi người kia là ai, và Sensei cũng cư xử như mới gặp lần đầu.

"Fuhahaha! Câu hỏi sắc sảo đấy đối thủ của ta! Quả không hổ danh thần tác giả... khả năng quan sát cũng thật xuất sắc!"

Vút! Sensei đổi chân vắt chéo.

"Lúc nào cũng hành động khoa trương, xấu hổ muốn chết..."

Haizz, Yurie thở dài.

Nhân tiện thì hai anh em nhà Hakuba đang ngồi kẹp tôi ở giữa trên ghế sofa.

Mùi hương dầu gội ngọt ngào thoang thoảng từ mái tóc cô ấy.

"Câu trả lời rất đơn giản. Yuri ấy mà, lúc nào cũng dặn tôi ra ngoài phải giả vờ như người dưng."

"Giả vờ như người dưng? Tại sao ạ?"

"Anh hai ở ngoài cũng cái kiểu này đấy thấy không? Em ghét bị người ta nghĩ là anh em lắm. Xấu hổ chết..."

Hàaa... Yurie thở dài thườn thượt.

"Fuhahaha! Có gì mà phải xấu hổ? Em cứ đường hoàng tự hào khoe khắp nơi rằng mình là em gái của Hakuba Ouji này, người mẫu kiêm thiếu gia, kiêm tác giả của siêu phẩm đại hit AMO là được mà!"

"Em ghét nhất cái điểm đó của anh đấy!"

Ra là vậy, vì lý do đó mà giả vờ không quen biết.

"Xin lỗi nhé Yuuta-kun. Tớ không cố ý giấu đâu..."

"Tớ hiểu cảm giác đó mà. Tớ cũng thi thoảng muốn giả vờ không quen biết bố tớ. Nhất là khi có bạn cùng lớp ở đó."

Chủ yếu là những lúc ông già lộ bản chất Otaku và gào thét ấy.

"Đúng! Đúng rồi đấy! Cậu hiểu cảm giác này mà!"

Yurie phấn khích nắm lấy tay tôi. G-Gần quá...! Gần quá rồi...!

Mái tóc bóng mượt sau khi tắm, làn da mềm mại như trứng gà bóc.Lại còn mặc áo mỏng, nên từ khe hở lấp ló bộ ngực lớn...

"""X-Xin lỗi...!"""

Cả hai đỏ mặt, vội giữ khoảng cách.

Hakuba-sensei đứng dậy, nhìn xuống tôi nói.

"Hiếm khi có dịp, ở lại ăn tối luôn nhé."

"Ơ, ngại lắm ạ! Đã được tắm nhờ lại còn mượn quần áo nữa!"

"Có gì đâu, đằng nào chúng tôi cũng chuẩn bị ăn. Nấu cho 2 người hay 3 người cũng chẳng khác gì nhau."

Hơn nữa, Hakuba-sensei cười nói.

"Yuri lúc nào cũng được cậu giúp đỡ mà. Để tôi chiêu đãi cậu thay lời cảm ơn của con bé."

Người ta đã có lòng như thế, từ chối thì thất lễ quá.

"Vậy, em xin phép làm phiền ạ."

"Umu. Vậy đợi một lát nhé."

"""Cảm ơn vì bữa ăn!"""

Chúng tôi ngồi quanh chiếc bàn lớn trong phòng khách.

"Sensei, ngon quá ạ! Anh nấu ăn giỏi thật đấy!"

Bữa tối được chiêu đãi vô cùng thịnh soạn và cầu kỳ. Món nào cũng ngon, làm tôi lỡ ăn hơi nhiều.

"Cảm ơn đối thủ của ta. Yuri dù tôi có nấu cho ăn cũng chẳng bao giờ nói gì, nên tôi vui lắm."

"Đ-Đâu phải là em không nói gì đâu."

"Đúng rồi. 'Em ghét cà rốt', 'Đã bảo đừng cho ớt chuông vào rồi mà!', toàn cằn nhằn thế thôi."

"Đã bảo là...! Đừng có nói thừa thãi nữa anh hai!"

Có vẻ Yurie có khá nhiều khía cạnh mà tôi không biết.

"Tớ cứ tưởng Yurie là người trưởng thành hơn chứ."

"Uuu... xấu hổ quá... cậu vỡ mộng rồi hả?"

"Không. Tớ thấy dễ thương mà."

"D-Dễ... dễ thương sao... ♡ M-Mô~... đừng trêu tớ nữa mà~... ♡"

Khuôn mặt Yurie tan chảy ra vì hạnh phúc.

"Fufu, xem ra Yuri đang cố tỏ ra trưởng thành trước mặt đối thủ của ta nhỉ."

"Em đâu có cố đâu!"

"Mà cũng phải thôi. Tâm lý muốn mình đẹp trong mắt đối phương là dễ hiểu. Nhất là trước mặt người đàn ông mình thích..."

"Oa! Đồ ngốc đồ ngốc! Anh hai ngốc!"

Yurie đỏ bừng đến tận mang tai, hét lên.

"Dễ thương nhỉ, em gái tôi ấy."

"Vâng, rất dễ thương ạ."

"M-Mô~... ♡ Thôi đi mà~ ♡ Cả Yuuta-kun nữa~ ♡ Đừng có bắt nạt người ta~ ♡"

"Nói thế mà mặt mũi thiếu nữ thế kia à My Sister. Nào... để tôi đi lấy tráng miệng."

Hakuba-sensei đứng dậy đi vào bếp.

Chỉ còn hai chúng tôi.

Đã bớt căng thẳng hơn lúc nãy, nên tôi hỏi vài chuyện.

"À ừm... Yurie sống... hai người với Hakuba-sensei à?"

"Ừ. Vốn dĩ tớ sống ở nhà bố mẹ đẻ, nhưng giờ đang ở nhờ căn hộ này của anh hai."

"Hể... mà giờ tớ mới để ý... Yurie là tiểu thư của Hakuba Pharmaceutical nhỉ..."

Hakuba Pharmaceutical là công ty dược phẩm hàng đầu Nhật Bản. Sensei là thiếu gia ở đó, thì em gái Yurie cũng là tiểu thư con giám đốc rồi.

"K-Kinh thật..."

"A, ahaha... cảm ơn cậu."

Sao thế nhỉ, Yurie có vẻ không vui lắm.

Cô ấy nhíu mày vẻ bối rối nói.

"Nhưng mà... nếu được thì tớ không muốn Yuuta-kun nhìn tớ với ánh mắt đó đâu."

"Ý cậu là cư xử bình thường á?"

"Đúng thế. Không phải là tiểu thư Hakuba Yurie, mà là người bạn Komagane Yurie của cậu."

Chẳng hiểu khác nhau chỗ nào... nhưng mà chính chủ đã bảo thế thì cứ làm theo vậy.

"Tớ hiểu rồi. Yurie."

"Cảm ơn cậu ♡ Vui quá ♡"

Yurie cười tít mắt. Vẻ trưởng thành thường thấy bên ngoài biến mất tăm, trông cô ấy cứ như một cô gái bình thường cùng trang lứa vậy.

"Tớ cũng thấy thế này dễ thương hơn đấy."

"M-Mô~ ♡ Cấm nói dễ thương~ ♡"

Yurie lại làm vẻ mặt tan chảy.

"Nhưng cậu quen bị người ta nói thế rồi còn gì? Dễ thương ấy."

"Chỉ có Yuuta-kun nói dễ thương mới làm tớ vui thôi."

"À, ừm... cảm ơn."

"Ư, ừm..."

Lại khó xử rồi! Sensei đâu rồi!

"À ừm... A! Yurie có máy Switch kìa."

Trước tivi có đặt máy chơi game console đời mới nhất.

"Hả? S-Switch...? Cái gì cơ? Điều hòa á?"

Đúng lúc đó.

"My Sister. Switch là máy chơi game đấy."

Hakuba-sensei mang bánh pudding tráng miệng đến chỗ chúng tôi.

"H-Hể... tên nó là thế hả."

"Vậy nghĩa là, cái này của Hakuba-sensei ạ?"

"Ừm. Tôi viết Light Novel đề tài game mà. Đương nhiên cũng phải chơi game chứ."

"Chơi game cái gì chứ... toàn thấy chọt chọt (piko piko) đến tận đêm khuya."

Piko piko cơ đấy. Dễ thương ghê.

"Đối thủ của ta cũng chơi Switch à? Chẳng lẽ cậu chơi [Mon-Kari]?"

"Vâng! Em có chơi ạ!"

"Ồ! Vậy hôm nào chúng ta cùng đi săn nhé!"

"Được quá ạ!"

Trong khi đó Yurie nghiêng đầu thắc mắc.

"Nè, nè [Mon-Kari] là gì?"

"Là game. [Monster Kariudo] (Thợ săn quái vật). Sensei dùng vũ khí gì ạ?"

"Tôi dùng Cung. Vũ khí rất hợp với sự cao quý của tôi."

"Cung! Được đấy ạ, em dùng Slash Axe (Rìu biến hình)!"

"Ồ, vũ khí kén người chơi đấy! Quả không hổ danh đối thủ của ta!"

Tôi hào hứng nói chuyện về Mon-Kari.

Thấy thế, Yurie phồng má giận dỗi, rồi cướp lấy cái bánh pudding của tôi.

"A! Cái đó của tớ..."

"Hứ, người nào bỏ mặc bạn bè để nói chuyện với anh trai của bạn thì không cho ăn đâu."

Măm măm, Yurie ăn luôn cái bánh.

"Haha, xin lỗi nhé. Yurie vẫn còn trẻ con lắm. Ăn phần của tôi đi."

"Không cho anh hai ăn luôn! Mau nói chuyện vui vẻ với Yuuta-kun của em đi!"

"Fufu... Yuuta-kun của em cơ đấy."

"~~~~~~~~! A, không ừm cái đó ư ư..."

Đấy, chúng tôi đã trò chuyện vui vẻ như thế.

Một lúc sau.

Buổi tối, tôi đang đứng ở sảnh chung cư.

Mưa đã tạnh nên tôi chuẩn bị về.

"Ngủ lại cũng được mà?"

"""Không... thế thì hơi..."""

Cả tôi và Yurie đều đỏ mặt.

"Cũng phải ha. Nhưng mà nhớ lại đến chơi nhé."

"Được không ạ?"

"Đương nhiên là được rồi. Thế thì My Sister cũng vui hơn, nhỉ?"

"Hể? Ư, ừm... thì..."

Yurie cúi mặt bẽn lẽn. Hừm... Hakuba-sensei mỉm cười.

"Đấy, em gái tôi vẫn còn trẻ con lắm. Chắc sẽ gây nhiều phiền phức cho cậu. Nhưng mong cậu từ nay vẫn thân thiết với con bé nhé."

"Đương nhiên rồi ạ!"

Yurie nở nụ cười rạng rỡ như hoa nở.

"Kìa, hôn tạm biệt cái xem nào?"

"Nya! Anh nói cái gì ngốc nghếch thế hả?"

"Yare yare. Tương lai mịt mù quá. Mà, cứ giao cho ông anh này. Anh sẽ hỗ trợ hai đứa."

"Th-Thừa hơi quá đấy nhưng mà... Nice lắm anh hai."

Hai anh em thì thầm to nhỏ với nhau rất vui vẻ.

Đúng lúc đó chiếc taxi Sensei gọi đã đến.

"Vậy tạm biệt nhé đối thủ của ta! Nào Yuri."

Bốp, Hakuba-sensei đẩy nhẹ lưng Yurie.

"À ừm... hôm nay vui lắm. Lần sau... lại đến chơi nhé."

"Ừm! Chắc chắn rồi!"

Pàaaa...! Yurie cười tươi. Sau một thoáng do dự...

"E, ei."

Chụt... ♡

"Hả...?"

Yurie... hôn lên má tôi... h-hôn rồi.

"Hôn, chúc ngủ ngon đấy."

"A, ư, ừm... chúc ngủ ngon."

Tôi ngẩn ngơ bước lên taxi và ra về.