Con điên ở cái Võ Lâm này là tao đấy

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

nuôi dạy những kẻ phản diện đúng cách

(Đang ra)

nuôi dạy những kẻ phản diện đúng cách

ClicheTL

Để có 1 cuộc sống yên bình

34 34

Nữ nhân xấu, đêm nay gia nhập vào săn giết

(Đang ra)

Nữ nhân xấu, đêm nay gia nhập vào săn giết

SADUCK

Khoan đã, sao trong bộ manga này ngay cả nhân vật của mình cũng có vậy?!

130 1207

Một lần nữa sống lại thanh xuân, một mùa hạ rực rỡ bên người con gái cô đơn

(Đang ra)

Một lần nữa sống lại thanh xuân, một mùa hạ rực rỡ bên người con gái cô đơn

Igarashi Yuusaku

Dựa vào ký ức, tôi đã giúp đỡ được cô nàng gyaru xinh đẹp Chigasaki trên đường đi học, và giải quyết ổn thỏa mọi rắc rối của đám trai xinh gái đẹp trong lớp. Việc còn lại tưởng chừng chỉ là vạch trần

17 168

Lãnh Chúa: Ta Nuôi Dưỡng Thiếu Nữ Trong Thế Giới Hắc Ám

(Đang ra)

Lãnh Chúa: Ta Nuôi Dưỡng Thiếu Nữ Trong Thế Giới Hắc Ám

嘎嘎亂寫

Field: Thế giới bi thảm cái quái gì, ông đây đấm phát thủng luôn!

11 14

Tái Sinh Thành Tên Bạn Thân Rác Rưởi

(Đang ra)

Tái Sinh Thành Tên Bạn Thân Rác Rưởi

Sakura Matsuri

Rắc rối dường như luôn tìm đến anh.

383 13249

Web Novel - Chương 10 - Bằng Hữu (7)

Chương 10 - Bằng Hữu (7)

A Thanh chớp chớp mắt.

「Lừa á? Ta á?」

「To gan! To gan!」

Nhìn đôi mắt run lên bần bật vì giận dữ kia, có vẻ cô ta tức thật. A Thanh nghiêng đầu khó hiểu. Gì thế? Sao lại giận? Chẳng lẽ cái nhà xí đó bẩn đến thế cơ à?

「Nuốt trọn tiền rồi mà còn dám ngang nhiên đong đưa cái đuôi nữa hả? Với cái bộ dạng rẻ tiền đó, sao mày dám, to gan......!」

「Đong đưa cái đuôi là sao? Ta á?」

「Cái loại hạ đẳng như mày mà dám mơ tưởng đến Công tử Ngọc Kỳ Lân! To gan!」

「A. Ra là thế.」

A Thanh nhận ra mình đã hiểu lầm. Hóa ra cái túi tiền đó không phải là phí dịch vụ ưu tiên nhà xí, mà là phong bì của bà mẹ chồng tài phiệt trong phim truyền hình. Đã thế lại còn ít ỏi đến đáng thương!

Thế thì A Thanh cũng thấy oan ức lắm chứ. Đường đường là một đấng nam nhi Đại Hàn Dân Quốc, làm sao có thể tưởng tượng ra cái cảnh nhận phong bì tiền để chia tay với "anh ấy" được chứ. Đó là khả năng nằm ngoài vùng phủ sóng của trí tưởng tượng. Nếu A Thanh có khả năng tưởng tượng siêu phàm đó, thì giờ này hắn đã là thiên tài khoa học đang nướng chất siêu dẫn chứ không phải làm công nhân sản xuất.

「Trước hết xác nhận một việc đã. Cô có quen biết cá nhân với Ngọc Kỳ Lân không?」

「Á à, giờ mới lộ bản chất hả?」

「A. Yêu đơn phương chứ gì? Không quen biết gì sất?」

Nếu thế thì, chẳng việc gì phải nói chuyện tử tế. A Thanh bắt đầu "nổ máy" .

「Thế thì sao, cứ cho là ta lừa cô đi. Rồi cô làm gì được nào? Cô làm được gì? Đứng run lẩy bẩy rồi gào mồm lên à?」

Gương mặt cô gái vốn đã đanh đá nay càng trở nên độc địa hơn.

「Lão Yết, Mạc Quy, bắt con khốn đó quỳ xuống trước mặt tao ngay.」

Hai gã côn đồ hai bên bước lên một bước. A Thanh vội vàng chen ngang.

「Khoan đã!」

「Giờ mới định xin tha à? Lúc ta nói tử tế thì không nghe.」

「Cái đó bỏ qua đi. Thế kế hoạch của đằng ấy là gì? Sau khi mấy ông chú hầm hố này bắt ta quỳ xuống thì sao nữa?」

「Tao sẽ cắt đứt gân tay gân chân mày rồi ném vào Thanh lâu. Mày sẽ phải bán thân với giá một đồng lẻ. Một ngày tiếp trăm thằng khách, xem mày chịu đựng được bao lâu?」

【Nhiệm vụ đột xuất – Giữa Thuần Khiết và Đố Kỵ】

Bạn đã nhận sự sỉ nhục nghiêm trọng.

Hành động để nhận thêm Điểm tu luyện tự do:

[Thiện Nghiệp] Tiêu diệt cô gái và hai tên hộ vệ.

[Thiện Nghiệp] Hỏi tội Hắc Ảnh Hội.

[Thiện Nghiệp] Tàn sát toàn bộ Hắc Ảnh Hội.

[Thiên Sát Tinh] Tàn sát toàn bộ Hắc Ảnh Hội.

【Nhiệm vụ đột xuất – Giải cứu Nữ nhân】

Bạn đã biết về công việc kinh doanh tà ác của Hắc Ảnh Hội.

Hành động để nhận thêm Điểm tu luyện tự do:

[Thiện Nghiệp] Tìm đến cơ sở của Hắc Ảnh Hội và giải cứu các cô gái.

[Thiện Nghiệp] Tiêu diệt các thành viên Hắc Ảnh Hội tại cơ sở.

[Ác Nghiệp] Giao dịch với Hắc Ảnh Hội để cung cấp phụ nữ.

[Thiên Sát Tinh] Tiêu diệt tất cả mọi người tại cơ sở của Hắc Ảnh Hội.

Những dòng chữ hiện lên trước mắt. A Thanh nở một nụ cười rạng rỡ. Ngôi sao cô độc của Thiên Sát tỏa sáng với màu sắc bất kính nhất thế gian. Phải rồi, dạo này bình yên quá mà.

「Theo ta biết thì thằng Sơn tính tình hơi khó ở tí thôi chứ không phải người xấu, nên ngay từ đầu nó đã chẳng có cửa nào với cái loại ác nữ như cô rồi, phải không?」

「......Mày nói cái gì?」

「Thì đấy, nhà nó giàu. Võ công cũng tạm, tuy kém ta chút. Mặt mũi thì ôi thôi, khỏi phải bàn. Tính cách hơi hẹp hòi tí không được đại lượng cho lắm. Tóm lại là, một thằng ngon nghẻ thế có đời nào lại giao du với cái con đi đâu cũng dắt theo côn đồ như cô không?」

「Mày, mày vừa bảo......」

「Trời có sập xuống cũng không có cửa đâu, thế mà cứ bám theo như mẹ chồng người ta, đòi chia tay chia chân. Cái đó gọi là Stalking (Bám đuôi) đấy. Là tội phạm bẩn thỉu đấy. À không biết tiếng Anh hả? Do you know English?

Mặt cô gái đỏ bừng lên. Giờ phải gọi là người da đỏ mới đúng.

「Nếu ta là thằng Sơn, thì dù cả thế giới chết hết chỉ còn ta với cô, ta cũng đếch thèm *ịch cô đâu. Thà *ịch cái hốc cây còn hơn.」

「Cái, cái! Cái con chó đẻ, khốn kiếp, con đĩ này. Tụi bây làm cái gì thế hả!」

Con người khi giận quá sẽ bị nghẹn lời. Nghe tiếng hét chói tai của cô ả, Lão Yết và Mạc Quy dậm chân lao tới. Phải thế chứ.

Khóe miệng A Thanh nhếch lên tận mang tai tạo thành nụ cười hung ác, nàng hét lớn đầy khí thế.

「Ngon thì nhào vô! Nguyệt Quang Kiếm của ta đang đói... Á, bỏ mẹ.」

Tay A Thanh quờ quạng vào khoảng không bên hông. Thanh Nguyệt Quang Kiếm (đời thứ 6) đang nằm dựa ngoan ngoãn cạnh bàn trà bên trong quán. Vì thế nàng lỡ mất nhịp phản công.

Thay vào đó, A Thanh nhảy lùi lại một cách nhẹ nhàng để kéo giãn khoảng cách.

『Việt Nữ Tản Bộ』

Sử sách cuối thời Xuân Thu ghi lại như sau: Việt Nữ chuyển động ngây thơ như đứa trẻ, dạo chơi như người đi trong nước. Nhưng không hề chậm chạp, mà nhanh như hạt bồ công anh trong gió lốc, mắt thường không thể bắt kịp. Dẫu vậy vẫn uyển chuyển không mất đi sự hứng khởi, dáng vẻ đáng yêu như một thiếu nữ.

Lùi một bước nhảy xa một trượng, tiếp đó hai bước nhảy xa hai trượng, ba bước nhẹ nhàng đã cách xa ba trượng. Và rồi bước thứ tư đột ngột hướng về phía trước, thu hẹp khoảng cách trong gang tấc. Mất đi Tiên cơ nên bị rơi vào thế Hậu thủ, nhưng chỉ bằng một chiêu Thân pháp, nàng đã giành lại thế Tiên công.

Đó là lý do tại sao giang hồ lại nhấn mạnh công thức Bộ pháp ∊ Thân pháp. Ký hiệu ∊ (Element) trong toán học nghĩa là Bộ pháp là một phần tử thuộc tập hợp Thân pháp.

「Cái quái gì......!」

Lão Yết là hộ vệ của con gái rượu độc nhất của Bang chủ Hắc Ảnh Hội. Sau bốn thằng con trai mới có được mụn con gái út nên cưng như trứng mỏng, vì thế hộ vệ của ả là cao thủ Nhất Lưu Hậu Kỳ.

Và ở tầm Nhất Lưu Hậu Kỳ, hắn đủ trình độ để nhận ra Thân pháp của A Thanh phi lý đến mức nào. Thân pháp nhanh thì khó chuyển hướng, thân pháp biến ảo khôn lường thì tốc độ lại có vấn đề. Chỉ cần đổi hướng di chuyển trong một bước chân đã được ca tụng là thân pháp xuất sắc. Còn chuyển động ngược lại mà vẫn giữ nguyên tốc độ trước đó thì đúng là thân pháp tuyệt kỹ trong thiên hạ. Huống hồ đang lùi lại mà phóng ngược về phía trước còn nhanh hơn lúc lùi thì đúng là chưa từng nghe thấy bao giờ.

Kết quả là hắn lao vào trước nhưng lại đến sau. Lão Yết hốt hoảng hét lên.

「Tiểu thư, chạy đ...」

「Chạy đi đâu. Không được. Câm mồm.」

A Thanh tung nắm đấm thẳng vào mồm Lão Yết. Một cú đấm vẽ nên đường cong hoàn hảo. Đó là chiêu 【Mãnh Viên Tham (맹원탐)】 - chiêu thứ nhất của Viên Công Quyền (Quyền pháp con vượn), loại bí kíp quyền pháp rẻ tiền lăn lóc đầy ngoài chợ.

Lão Yết nâng cánh tay lên gạt cú đấm sang bên. Ngay lập tức, tay trái của A Thanh đánh tới! Dáng tay lửng lơ không xòe cũng không nắm. Đó là 【Đường Lang Thủ (당랑수)】 - cách nắm tay đặc trưng của Đường Lang Quyền (당랑권 ) (Quyền bọ ngựa).

Không cần nhìn cũng biết chiêu tiếp theo. Đường Lang Quyền chiêu thứ hai: 【Lan Nha Đả (난아타)】.

Tiếp theo là Uyên Ương Cước (원앙각) - Tý Ngọ Triệt Sao, Đoàn Quyền - Điểm Tam Xuất, Du Gia Quyền Thuật - Khôn Tiền Tật Nhập, Lang Nha Quyền - Lang Nha Đả......

Tất cả đều là những loại quyền cước phổ thông bán đầy ngoài chợ. Để nâng một võ công Viền Trắng (cấp thấp nhất) lên Nhất Thành chỉ tốn một lượng Điểm tu luyện tự do không đáng kể. Gần như là học miễn phí. Nên A Thanh cứ đi qua hiệu sách nào là vơ vét hết các loại võ công viền trắng để học cho bằng hết. Nàng bỏ qua Việt Nữ Kiếm Pháp cấp Tím bá đạo để dùng đống hổ lốn này chẳng qua vì không có kiếm trong tay thôi.

Đạt thành tựu Nhất Thành nghĩa là thuộc được chiêu thức cơ bản. Không cần biết chân ý, khí thế, cách vận khí hay ứng dụng, chỉ cần bắt chước đúng hình dạng bên ngoài là được.

Nhưng dù chỉ là bắt chước hời hợt, nếu được thi triển với tốc độ và sức mạnh áp đảo nhờ nội công thâm hậu, thì nó buộc phải trở thành võ công mạnh mẽ. Lại còn trộn lẫn hàng chục loại võ công vào nhau một cách loạn xạ? Thì nó thành cái thứ quái thai mà A Thanh đang múa may quay cuồng đây.

Lão Yết bị dồn vào chân tường.

「Con khốn!」

Mạc Quy lao vào đánh lén sườn A Thanh. Tay trái A Thanh chuyển động. Một cái phẩy tay như xua ruổi con ruồi.

Trong khoảnh khắc, tiếng chuông chùa ngân vang trầm hùng!

Boong-!

Một luồng kình lực vô hình xuyên qua khoảng cách 2 thước (khoảng 60cm) đánh thẳng vào ngực Mạc Quy. Thủ pháp đả thương người từ xa gọi là Cách Không Chưởng (격공장).

Mạc Quy bay đi như đạn pháo, đập mạnh vào bức tường sau của quán trà. A Thanh cau mày, thu chiêu lại. Coi đó như một sự cho phép, Lão Yết vội vàng lao đến bên đàn em.

「Mạc Quy! Tỉnh lại đi!」

「Khụ.」

Lồng ngực bị lõm vào hoàn toàn. Khoang ngực nát bấy. Mảnh xương sườn đâm nát toàn bộ nội tạng bên trong. Tiếng ho ra máu cũng chính là lời trăng trối cuối cùng của Mạc Quy.

「Mạc Quy ơi!」

Lão Yết gào lên bi thiết. Tà phái không có nghĩa là lúc nào cũng lừa lọc, đâm sau lưng nhau. Ngược lại, càng tàn nhẫn với người ngoài thì bọn họ lại càng gắn bó keo sơn với nhau.

A Thanh nhìn cảnh đó rồi lẩm bẩm.

「Chậc. Cảm giác tay chán quá......」

Biết thế học cái khác. Đó là đánh giá lạnh lùng về 【Như Lai Thần Chưởng】.

A Thanh quen dùng kiếm. Cái cảm giác lưỡi kiếm cắt qua da thịt và xương cốt, xúc cảm truyền đến lòng bàn tay khi cầm kiếm, với nàng nó "sướng rơn người". Những nỗi khổ cực nơi đất khách quê người với văn hóa và thường thức khác biệt. Những con số luôn lởn vởn trên đầu người ta. Cái Bảng Trạng Thái mỗi lần nhìn là muốn tiền đình. So với cảm giác sảng khoái tột độ khi được tắm mình trong dòng máu nóng hổi của trận chiến, tất cả những thứ đó đều trở nên nhỏ bé.

Quyền cước thuật đúng là thiếu đi cái "vị" đó. Đấm đá, đập phá cũng có cái hay riêng, nhưng đương nhiên không thể bằng dùng kiếm. Quan trọng nhất là, không thấy máu chảy lênh láng là nàng không ưng.

Theo nghĩa đó, Như Lai Thần Chưởng đúng là phế vật. Mới luyện Nhất Thành để dùng thử mà uy lực đã kinh khủng thế này. Chắc chắn là võ công mạnh, nhưng mà...... Không có cảm giác tay (Feedback). Cảm giác va chạm quan trọng lắm đấy biết không!

Cơn khát máu đột ngột ập đến. Máu. Phải thấy máu. Phải nhìn thấy máu.

「Này. Tao không hứng thú với mấy màn tình cảm sướt mướt đâu, tua nhanh (skip) đi. Tiếp tục nào.」

Lão Yết bừng tỉnh. Trong lòng hắn chỉ muốn xé xác kẻ thù ra làm trăm mảnh. Nhưng đối thủ là một tuyệt thế cao thủ có thể tùy tiện tung ra Cách Không Chưởng. Tất nhiên, A Thanh không phải cao thủ đến mức đó. Đó chỉ là hiểu lầm do hắn không biết nàng được hệ thống game "buff" mà thôi.

Hơn nữa, sứ mệnh của Lão Yết là bảo vệ Tiểu thư.

「Tiểu nhân có mắt không thấy núi Thái Sơn, đã mạo phạm cao nhân. Xin ngài hãy rộng lượng tha thứ.」

「Cái ngữ lâu la tép riu mà...... dám bật lại à?」

「Làm ơn, xin ngài làm ơn.」

Lão Yết quỳ xuống. A Thanh cười khẩy.

「Sao, không nghĩ là sẽ có ngày này à? Cái loại sống bằng cách hút máu người khác. Tưởng là làm việc ác nhưng vẫn sống thọ rồi chết già trong vòng tay con cháu chắc?」

「Cái đó.」

「Mạnh Tử từng nói rằng, a, thời này có Mạnh Tử chưa nhỉ? Chắc là có rồi? Trung Quốc nguyên thủy mà. Dù sao thì, ngài ấy bảo Nhân chi sơ tính bản thiện. Thế nên người ta hay hiểu lầm. Rằng ai cũng có mầm mống lương thiện bên trong, nên dù là kẻ ác cũng có thể cảm hóa được.」

Đó là hiểu lầm tai hại. Thuyết Tính Thiện của Mạnh Tử không phải ý đó. Đây cũng là một mệnh đề đảo ngược hai vế.

Bản tính con người là thiện. Tức là, kẻ có bản tính ác thì không phải là con người.

Kẻ bề trên, quan lại, thậm chí là quân vương của đất nước mà đối xử với các ngươi không lương thiện, thì kẻ đó chỉ là súc sinh chứ không phải người. Không thể để súc sinh cai trị, nên hãy cầm vũ khí (trúc thương) lên mà khởi nghĩa. Ý của Mạnh Tử là như thế đấy. Ông là nhà tư tưởng vĩ đại đầu tiên chủ trương thuyết Dân bản (Lấy dân làm gốc) một cách thực thụ.

Nhờ ơn ngài ấy mà A Thanh có thể tận hưởng sở thích của mình mà không chút do dự.

A Thanh vui vẻ khi giết sạch lũ rác rưởi. Rác rưởi biến mất thì thế giới tốt đẹp hơn, tất cả đều có lợi. Đó là sự hoàn thiện của một thế giới mà không ai bị tổn thương.

Hãy bình luận để ủng hộ người đăng nhé!