Chiến Lược Tấn Công Đơn Độc Tại Dị Giới (LN)

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

(Đang ra)

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

Mubineko

Nghĩ đến thôi đã khiến toàn thân tôi chỉ còn lại nỗi sợ hãi ghê tởm.

145 3023

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

(Đang ra)

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

Tổng Tài Hạ Phóng | 总裁下放

Tôi chỉ muốn sống sót, không chỉ vì bản thân mình, mà còn vì người ấy – người đã cùng tôi nương tựa mà sống.

112 2357

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

(Đang ra)

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

KT

Một câu chuyện giả tưởng ấm áp mà dở khóc dở cười về năng lực tẩy não vô song và dàn harem tình cảm nồng nàn chính thức bắt đầu!

27 344

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

(Đang ra)

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

Giai thất

PS: Truyện thiên về đấu trí, thuộc thể loại vô hạn lưu. Tác giả đảm bảo dàn nhân vật chính (cả nam và nữ) sẽ không "bay màu", còn các người chơi khác thì.

574 6620

Mesugaki Tank Enters The Academy

(Đang ra)

Mesugaki Tank Enters The Academy

Gyeokgemheojeop

Điều tệ hơn là những lời khiêu khích hoạt động quá tốt...

5 1

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

(Đang ra)

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

Dongle-kun

Tôi đã định rời đi giữa những tràng pháo tay, nhưng pháo tay vẫn không chịu ngừng lại.

193 492

Vol 4: Công Chúa, Rơi Vào Mê Cung Giả Đi [ĐANG TIẾN HÀNH] - NGÀY 54 - BUỔI CHIỀU - GIAO ĐOẠN QUÁN TRỌ BẠCH BẠI: Phải nói là, việc bắt một thằng con trai tuổi dậy thì phải ngày nào cũng tưởng tượng mấy cô gái đi tắm với nhau, thật sự là quá tàn nhẫn mà!

NGÀY 54

BUỔI CHIỀU

Phải nói là, việc bắt một thằng con trai tuổi dậy thì phải ngày nào cũng tưởng tượng mấy cô gái đi tắm với nhau, thật sự là quá tàn nhẫn mà!

GIAO ĐOẠN: QUÁN TRỌ BẠCH BẠI

SÂN SAU

 

DƯỚI ÁNH SÁNG LỜ MỜ của màn đêm, một bóng người khoác lên tấm giáp bạch kim toả sáng giữa bóng tối đang ập đến. Trong không gian tĩnh lặng, cô lẳng lặng quan sát xung quanh. Chúng tôi đã bố trí vây hãm cô ấy, che phủ mọi điểm mù. Ấy vậy mà vẫn không đủ. Ngay khi đội hình của cả nhóm tan rã, cô ấy đã đánh bại cả bọn.

"Sáu chiêu!"

"Lục kiếm kỹ! Hiyaa!”

"Có sơ hở! Khoan, không phải!"

"Viêm Ngục—khoan, gì vậy?"

"Tránh đòn này, và—“ Lời hô hào cuối cùng này bị ngắt quãng bởi tiếng muyun.

Cái gì vậy? Có phải Slimey đang ẩn mình trong số chúng tôi không? Nhưng mà, có vẻ như là hai thứ đang muyun.

✦✧

Một trong mấy đứa ota gào lên, "Ora ora ora, khoan, chết tiệt, chết tiệt, chết tiệt!"

"Ồ vậy à?! Xem tớ sống sót qua đòn mạnh nhất của cậu khôn—Ủa, sống rồi?!" Lời nói của cậu vận động viên bị cắt ngang bởi một tiếng thịch, rồi cậu ta bật ra tiếng rên rỉ đầy thê lương, "Guh!"

"Siêu Tốc! Khoan đã, cô ấy vẫn nhanh hơn!"

Mấy đứa con trai cũng đang cố hết sức, nhưng... bọn tôi cần phải học cách hợp tác. Họ liên tục tung ra những đòn tấn công về phía cô ấy, nhưng không một đòn nào trúng đích.

Giờ là đến lượt mình! Địa Lược—Hả?

"Aaaaaaaaaagh!"

✦✧

Năm lần thua liên tiếp. Cô ấy đã đánh cho cả bọn bầm dập. Mỗi ngày, trận đấu lại kéo dài hơn một chút, nhưng đó là thước đo cải thiện duy nhất của chúng tôi. Cô ấy vẫn vượt xa tầm với của tụi tôi.

"Được rồi, hôm nay đến đây thôi. Đi tắm rửa đi nào ha?”

"Đồng ý! Tớ kiệt sức rồi!"

Những pháp sư cũng đã cạn sạch MP của mình. Angelica đã hạ gục chúng tôi. Ngay cả khi chiến đấu theo nhóm, bọn tôi cũng không thể theo kịp, và khả năng cá nhân của mỗi người cũng trở nên vô dụng.

Chúng tôi không thể duy trì sự phối hợp dưới cơn mưa đòn tấn công không ngừng nghỉ. Có gì sai trong chiến thuật của cả nhóm không? Đánh phòng thủ thì không thể thắng, mà khi cố gắng xông lên, mọi thứ cũng không có tác dụng.

"Cô ấy chỉ đang cố khiêu khích tụi mình thôi nhỉ?”

"Đúng vậy, và chúng ta đã hoàn toàn sập bẫy."

"Tớ đã thấy tự tin về bản thân lắm chứ."

"Cô ấy rõ ràng là đang trêu chọc cậu đấy."

"Yup."

Thua thì rất tệ, nhưng điều đó tốt cho chúng tôi. Ngay cả khi phải hy sinh một vài phòng tuyến, bọn tôi cũng không thể bù đắp bằng tấn công. Đội hình của mọi người tan rã quá dễ dàng. Sức mạnh của tụi tôi thua tốc độ của cô ấy.

"Angelica-san, chúng tớ đã làm sai ở đâu? Tại sao bọn tớ lại tan rã?"

"Lao vào... cản... đường nhau. Do dự... sau khi tấn công. Rút lui... chậm quá. Nhóm của Shimazaki... đã làm rất tốt."

Angelica-san giải thích bằng một loạt cử chỉ. À, cô ấy đã chờ khoảnh khắc chúng tôi đổi vị trí. Ngoại trừ nhóm của Shimazaki-san, tất cả đều chậm lại khi tái bố trí đội hình.

"Tấn công. Lư-ượng... tốt hơn sức mạnh."

"Thật hả?!"

Các đòn tấn công phối hợp của chúng tôi có một nhịp điệu không đều. Angelica-san đã hạ gục từng người một trong số bọn tôi khi có một khoảng dừng. Nếu cả nhóm không thể tung ra đủ đòn tấn công, tụi tôi coi như hết đường.

Chúng tôi không có đủ người hay đòn tấn công, nên không thể chống lại tốc độ áp đảo của cô ấy. Cả bọn cần một kỹ năng hoặc vũ khí nào đó để bù đắp. Cô ấy nhắm vào hai nhóm cụ thể—nhóm của Oda-kun và câu lạc bộ sách.

Hai nhóm này là mắt xích kết nối trong đội hình của chúng tôi, là hàng phòng thủ giữa. Đặc biệt, câu lạc bộ sách phụ trách việc gây cản trở, và nếu bọn tôi đưa họ lên tiền tuyến, sẽ không có ai làm chậm Angelica lại. Tụi tôi đã do dự quá nhiều.

Nhóm của Oda-kun rất giỏi trong việc kết hợp các đòn tấn công thành những đòn combo hoàn hảo, nhưng Angelica đã nhắm vào họ ngay giữa một combo như vậy. Trong chớp mắt, cô ấy tấn công và ngắt lời các đòn tấn công của họ.

"Combo của bọn mình vẫn có sơ hở ư?!"

"Tớ cứ tưởng nó hoàn hảo rồi cơ!"

"Khi cô ấy tác động đến thời gian của chúng ta dù chỉ một chút, nó sẽ dẫn đến một đòn tấn công bị trượt."

"Ra là thế, làm thế nào mà cô ấy có thể huỷ diệt chúng mình!”

"Điều này là không thể," mấy đứa ota than vãn.

Chúng tôi đi vào trong, những người còn tỉnh táo thì cõng những người bất tỉnh. Nhóm của Kakizaki-kun là những người duy nhất mỉm cười sau khi bị đánh tơi bời. Không biết đó có phải là kiểu mà họ thích không?

"Chúng ta cần một vũ khí lớn hơn, ní ơi,” Kakizaki-kun nói.

"Nhưng bro à, để thực hiện các kỹ năng của bản thân, tụi mình cần phải tập tạ nhiều hơn!"

"Cô ấy quá mạnh!"

Thành thật mà nói, họ có lẽ đang tuyệt vọng tìm một đối thủ giỏi hơn họ. Họ khao khát một thử thách. Mình hy vọng đó là điều họ khao khát! Tôi chỉ đang đùa thôi đúng không?

"Tớ có thể hiểu các đòn tấn công của bọn mình không hiệu quả, nhưng làm thế nào mà cô ấy né được mọi thứ?"

"Cô ấy không chỉ né. Cô ấy còn phản công cùng lúc."

"Cái đó còn tệ hơn cả đỡ đòn!"

"Cô ấy rõ ràng là đang nhử mồi chúng ta!"

Lớp phó C đã cố gắng xoay sở với hai chiếc rìu ném và hai con dao găm ngắn, nhưng tất cả chỉ dẫn đến sự thất vọng. Cô ấy bị hạ gục cứ như thể Angelica đã đoán trước được mọi cử chỉ của cô ấy.

"Lao vào, tấn công, đừng... nao núng," Angelica nói, "Tất cả... cùng một lúc."

Chúng tôi cần học cách chiến đấu mà không phụ thuộc vào kỹ năng của mình, giống như cách Haruka-kun và Angelica đã làm.

Ít ra thì nhóm của Kakizaki-kun cũng hiểu được những điều cơ bản, nhưng khi gặp khó khăn, họ vẫn quay trở lại sử dụng kỹ thuật vũ khí của mình. Trong khi đó, nhóm của Oda-kun lại chỉ dựa vào kỹ năng và kỹ thuật, nhưng không hề suy nghĩ về cách họ chiến đấu. Đó là một ví dụ khá xuất sắc của việc chấp nhận bỏ cuộc.

Những cô gái thể thao đã làm rất tốt việc duy trì tấn công và phòng thủ, nhưng họ lại rút lui quá chậm. Đó có lẽ là nơi mà thời gian của chúng tôi đã sai. Để thành công, hoặc là ban cán sự phải tiến lên sớm, hoặc nhóm của Shimazaki-san phải hoán đổi với những người khác.

Nhưng điều đó lại đặt Gái Khiên vào một vị trí bấp bênh. Liệu tôi có nên kiếm một chiếc khiên không? Tôi tự hỏi liệu mình có thể có một kỹ năng để sử dụng khiên không.

Khi nhóm của Oda-kun chiến đấu, họ cử Thủ Vệ của mình tạo ra các Kết Giới phòng thủ, sau đó nhóm mới tung ra đòn phản công. Nhưng những kỹ thuật vũ khí yếu hơn không có tác dụng với Angelica, và họ ngày càng thất vọng khi cô ấy tấn công bất cứ khi nào họ cố gắng sử dụng một trong những kỹ năng nghiêm túc hơn của mình. Tuy nhiên, họ vẫn đang cố gắng nghĩ ra các chuỗi tấn công không có bất kỳ sơ hở nào để Angelica khai thác.

"Thấy chưa? Tứ Trận Kết Giới không tồn tại lâu," người Thủ Vệ nói. "Liệu chúng ta có thể thêm hai lớp nữa không?"

"Nhưng dù có làm vậy, cô ấy vẫn có thể phá vỡ mà."

"Trận chiến này không thể quyết định dựa trên tốc độ! Tụi mình sẽ không bao giờ thắng!"

✦✧

"Mọi người làm tốt lắm!"

Chúng tôi giải tán, các cô gái đi đến phòng tắm. Mọi người cần thảo luận chiến lược trong buổi họp chỉ dành cho con gái. Mấy anh chàng kia quá chuyên biệt nên việc lên một chiến lược bao quát tất cả bọn họ là nhiệm vụ của các cô gái. Những người đa năng duy nhất mà bọn tôi có là ban cán sự và nhóm nô lệ của Shimazaki-san.

Và, theo Angelica, nhóm của Shimazaki-san là nhóm duy nhất đạt điểm đỗ. Những người còn lại cần phải cải thiện hoặc thay đổi chiến lược của mình.

"Tớ có thể đi tiên phong,” tôi đề nghị.

"Vậy ai sẽ chỉ huy?"

"Đúng vậy, cậu là lớp trưởng của chúng ta mà!"

"Tớ không nghĩ hầu hết các lớp trưởng đều được mong đợi sẽ chỉ huy các trận chiến đâu! Hơn nữa, trường học đâu còn tồn tại nữa!"

"Đúng là tụi mình không có một chuỗi chỉ huy thích hợp."

"Chúng ta không thể tách ra. Làm vậy chỉ gây ra sự hỗn loạn!"

"Chắc chắn rồi!"

Chúng tôi bàn bạc trong phòng tắm. Cả nhóm chia sẻ cách để cải thiện khả năng chiến đấu, những chiến lược mới cho trận chiến, và các phương pháp để hợp tác tốt hơn. Tất cả những điều này để bọn tôi có thể trở nên mạnh mẽ hơn và hoàn thành lý do của mình khi ở đây.

Chúng tôi quyết định một đội hình mới và tìm ra cách tất cả các đội khác nhau sẽ hoạt động cùng nhau. Mỗi chiến thuật mới mà chúng tôi học được, mỗi phương pháp mà tụi tôi nghĩ ra, đều được xây dựng trên một nền tảng chiến lược hiệu quả.

Cuối cùng, chủ đề chuyển sang một chủ đề quen thuộc hơn trong các cuộc trò chuyện của con gái:

“Cậu ấy đã làm gì cơ?!"

"Năm! Năm hiệp! Và sau đó, trên cả—“

“Cậu ấy làm chuyện đó bằng răng sao?!"

Chúng tôi phải dừng lại! Với tốc độ này, sẽ không có ai sống sót; một phần ba số cô gái đã chìm xuống dưới mặt nước rồi! Tụi tôi cần rút về phòng ngay!

Chúng tôi không có đủ MP để luyện tập Thao Túng Ma Pháp, và cả nhóm sẽ chết đuối trước khi có thể hồi phục! Ý là, tất nhiên phải hỏi cô ấy về chuyện đó, nhưng mà vẫn. Với sự kết hợp của cử chỉ và biểu cảm, câu chuyện trở nên sống động quá mức. Những lời miêu tả của cô ấy, dù chân thành và lúng túng, đã truyền tải cảm xúc của cô ấy một cách hoàn hảo. Cô ấy nói về nó như một điều gì đó hoang dã và đáng sợ, rằng cô ấy cảm thấy như mình sẽ phát điên, nhưng lại làm vậy với một nụ cười không thể kìm nén. Nàng đang phản kháng quá đà, như người ta vẫn nói.

Vấn đề thực sự là khi cô ấy quá nhập tâm vào câu chuyện, biểu cảm của cô ấy trở nên mơ màng và xa xăm, và những mô tả trở nên chi tiết hơn nhiều.

Ngay khi nói xong, cô ấy thay quần áo và chạy đến phòng của cậu ấy. Tất cả những người khác đều gục xuống, kiệt sức. Cô ấy đúng là một nữ thần tình dục!

Haruka-kun đã tạo ra một thứ thật sự khủng khiếp đối với thân hình bốc lửa như thế này—một bộ đồ lưới ôm sát toàn thân! Không đời nào mình mua thứ đó! Không đời nào!

a121698a-17e0-4f40-ac29-0e4f3179d883.jpg

 

Tluc: Cặp ngực của Lớp phó B.