Câu Chuyện Của Kiếm Sĩ Vô Năng Trở Thành Kiếm Thánh

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Chiến Lược Tấn Công Đơn Độc Tại Dị Giới (LN)

(Đang ra)

Chiến Lược Tấn Công Đơn Độc Tại Dị Giới (LN)

Goji Shoji

Haruka chỉ nhận được những kỹ năng lẻ loi còn sót lại, và cậu không thể lập nhóm vì kỹ năng “Cô Độc”. Ngay cả ở Dị Giới, cậu cũng phải một mình phiêu lưu.

269 6589

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

(Đang ra)

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

Mubineko

Nghĩ đến thôi đã khiến toàn thân tôi chỉ còn lại nỗi sợ hãi ghê tởm.

147 3148

Ma Nữ Quái Dị: Ta Là Hiện Thân Nỗi Sợ Của Chúng

(Đang ra)

Ma Nữ Quái Dị: Ta Là Hiện Thân Nỗi Sợ Của Chúng

橘汁含量-Hàm Lượng Nước Cam

Cô ôm lấy bản thân, đôi mắt đỏ hoe rớm lệ mà lấp lánh như thuỷ tinh đen vỡ vụn:“Tôi… tôi thật sự không muốn phá huỷ thế giới đâu, QAQ…”

32 71

Mizu Zokusei no Mahoutsukai

(Đang ra)

Mizu Zokusei no Mahoutsukai

Kubou Tadashi

“Những chuyện nghĩ cũng chẳng để làm gì thì tốt nhất đừng nghĩ.”— Một cuộc phiêu lưu tùy hứng của Pháp Sư Thuỷ mạnh nhất nhưng quá mức thong dong, chính thức mở màn!

103 171

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

(Đang ra)

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

Hán Đường Quy Lai - 漢唐歸來

Vinnie, người đầy tham vọng và đã thổ lộ tình yêu của mình với công chúa thời thơ ấu trong nhiều năm, đã bị từ chối trước công chúng. Bông hồng bị giẫm đạp một cách tàn nhẫn, và cô gái đã thờ ơ bỏ đi

399 16976

Arc 7: Kiếm Thánh [ĐANG TIẾN HÀNH] - Chương 196: Eugene Gặp Gỡ Ma Vương

...Cánh cửa đen mở ra, phát ra tiếng rít két két nặng nề.

Tôi lách người qua khe cửa rồi vội vàng đóng lại ngay.

Phía sau cánh cửa đen là những bậc thang dẫn xuống lòng đất.

Tôi chậm rãi bước xuống cầu thang tối om, nơi gần như không có nguồn sáng nào.

Phía trước là một hành lang còn tối tăm hơn nữa.

...Kerakerakera...

Tiếng cười của đám ác linh vang lên.

Tekeli... li... Tekeli... li...

Đây là tiếng kêu của loài sinh vật thần thoại mà tôi còn chẳng biết tên.

Bình thường chúng ngủ rất nhiều, nhưng hôm nay lại thức.

Dù có đến bao nhiêu lần thì vẫn không quen nổi.

Tôi rảo bước đi thẳng, cố gắng không nhìn vào ánh mắt báng bổ cùng tiếng kêu kỳ quái kia.

Mục tiêu là nhà ngục của Đọa Thiên Vương Eri nằm sâu trong cùng.

Khi những âm thanh và khí tức quái dị kia dần biến mất, cuối cùng tôi cũng đến đích.

Vì nơi đây giam giữ Ma Vương nên phong ấn lao ngục được thiết lập đặc biệt mạnh mẽ.

Hả?

Tôi định giải trừ phong ấn tạm thời như mọi khi, nhưng nhận ra phong ấn đã bị phá bỏ từ trước.

Chẳng lẽ cô ấy trốn thoát rồi sao?

Tôi chậm rãi bước qua cửa vào trong, tiện tay thiết lập lại phong ấn về nguyên trạng.

Có tiếng nói vọng ra từ bên trong.

"Cứ... cứu với…”

Là giọng của Sumire.

"Sumire!!"

Tôi hoảng hốt chạy về phía phát ra tiếng nói.

"...... Ể?"

Một âm thanh ngớ ngẩn thốt ra từ miệng tôi.

"Eugene?"

"Eugy-kun, cứu em!!”

Trước mắt tôi là cảnh Eri đang đè Sumire xuống giường.

Quần áo tuy có chút xộc xệch, nhưng chỉ có vậy thôi.

Không có thương tích gì cả.

"Hai người đang làm cái gì vậy?"

Thấy tình hình có vẻ không nguy hiểm nên tôi hỏi.

"Em bị Eri-san hấp diêm đấy!"

“Em đang nhận mana từ Sumire thôi mà."

Sumire hét lên với vẻ mặt tuyệt vọng, còn Eri thì trả lời tỉnh bơ.

“Liên kết mana bình thường là được rồi mà."

Tôi ngồi xuống chiếc ghế gần đó.

Dù sao thì, quay lại ba năm trước mà thấy Eri và Sumire vẫn thân thiết thế này cũng tốt.

"Tại bộ dạng Sumire khác với mọi khi, nên em cũng muốn kiểm tra một chút ấy mà ☆. Hai đứa... đang ở trong một tình huống thú vị thật đấy."

"......"

Tôi và Sumire lặng lẽ nhìn nhau.

Tôi nói nhỏ để Eri không nghe thấy.

Sumire, em kể cho Eri nghe đến đâu rồi?

Chưa nói được gì cả! Vừa thấy em là cô ấy bảo lại đây, rồi đè em ra luôn! Tự nhiên bị cưỡng hôn liên kết mana, rồi bị sờ soạng khắp người, tệ hại lắm luôn á!

"Ara ara, sướng rơn cả người còn gì ☆"

Hóa ra cô ấy nghe thấy hết.

"Sướng cái gì mà sướng!"

"Eri, sao em lại làm thế?"

Dù là nữ với nữ thì cũng là quấy rối đấy nhé.

"Thì đương nhiên là phải thế rồi. Chỉ không gặp một chút mà bên trong Sumire đã trở thành 'người khác', sao mà không tò mò cho được. Mà, vừa nãy kiểm tra xong em cũng đoán ra đại khái rồi."

"Người khác...?"

"Đúng vậy. Cảm giác như tinh thần già đi ba tuổi ấy nhỉ? Không ngờ Dị Giới Môn lại có tính năng ẩn như thế đấy."

Em ấy nắm bắt hết rồi...

Khác hẳn với tên Hầm Ngục Chủ nào đó.

Nói chuyện nhanh gọn thật.

"Eri, anh có việc muốn nhờ..."

Khi tôi vừa định mở lời.

"Trước đó thì phải làm chuyện này đã chứ."

Cô kéo mạnh tay tôi.

Tôi bị đẩy ngã ngửa xuống giường.

"Eri, giờ không phải lúc làm chuyện nà..."

Tôi định phản đối thì bị ngắt lời.

"Ngày mai sẽ 'vất vả' lắm đúng không? Anh không định nhận trước mana của Ma Vương này sao?"

"!!?"

Lời phản bác của tôi bị nuốt trọn khi nhìn thấy ánh mắt từ trên cao của cô nàng.

Phải rồi... ngày mai.

Xích Long sẽ giáng lâm xuống mặt đất.

Học viện Ma thuật Lykeion và Thành phố Hầm Ngục sẽ bị giày xéo.

Tôi quay về quá khứ chính là để ngăn chặn điều đó.

"Hiểu rồi chứ gì."

Gương mặt Eri từ từ ghé sát lại, chẳng mấy chốc đã chiếm trọn tầm nhìn của tôi.

■Phản Hồi Bình Luận:

>Không phải Kabedon mà là Haridon, một cách tiếp cận mới lạ thật. Nếu bản thể tương lai không cho phép thì chắc chắn không được tha thứ đâu nhỉ.

>Anemoi đúng kiểu mèo con đanh đá, cái dáng vẻ quấn quýt lấy Eugene của 3 năm sau trông dễ thương ghê.

Haridon!

Tôi còn chưa nghĩ đến ý tưởng đó luôn!

■Tác Note:

Lại trở trời nên tôi bệnh rồi, hôm nay tôi xin phép đi ngủ sớm.