Bình Thường Hóa Dark Fantasy

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Trái Tim Tôi Là Của Một Ông Chú

(Đang ra)

Trái Tim Tôi Là Của Một Ông Chú

Shimano Yuhi

Hãy cùng theo dõi câu chuyện về hành trình của ông chú ấy.

15 68

Tiểu thư tài phiệt mua kẻ vô dụng như tôi với giá 300 triệu yên

(Đang ra)

Tiểu thư tài phiệt mua kẻ vô dụng như tôi với giá 300 triệu yên

氷雨ユータ

Trái lại, tai họa bắt đầu giáng xuống đầu những kẻ dám coi rẻ sự dịu dàng thuần khiết của cậu...

9 36

Tôi muốn làm trai bao nên quyết định để Yandere bao nuôi

(Đang ra)

Tôi muốn làm trai bao nên quyết định để Yandere bao nuôi

Ryo Harakuza

Đây là câu chuyện về Akira và hành trình đầy sóng gió nơi học đường, nhằm mục tiêu trở thành một tên trai bao được Yandere bao nuôi…!

2 1

Nuôi Cậu Chỉ Là Bất Đắc Dĩ, Đừng Có Bám Lấy Tôi

(Đang ra)

Web novel - Chương 19: Cái Giá Đã Hứa (3)

"Đệ tử của ta. Chắc sẽ hơi mệt đó, nhưng con có thể giữ nguyên hiện tượng đó một lát được không?"

"Cứ giao cho con."

BÙM!

Cùng lúc Rishir tự tin trả lời, mana và gió đang tụ lại trên tay cậu đã tan tác ra bốn phương.

Vì đó là một ma pháp được tạo ra dựa trên trực giác và bản năng của khoảnh khắc, chứ không phải là kinh nghiệm và kiến thức đã được rèn luyện, nên ngay khoảnh khắc ý chí can thiệp vào, nó đã sụp đổ.

"...Ý con là, người cứ giao thôi. Chứ con không đảm bảo sẽ trả lại đâu—"

"Ồ, phản kháng."

Roera vừa vuốt lại mái tóc bị gió làm rối một cách qua loa vừa cười tinh nghịch.

"Phản kháng gì chứ, tiểu thư Roera. Rishir không thể nào như vậy được đâu ạ. Thật ra chắc là ta đã nói sai thôi. Định bảo thằng bé thu ma pháp lại ngay mà lưỡi lại bị líu đó. Rishir chỉ nhận ra điều đó thôi nhỉ?"

<Chết tiệt. Pamon. Nghe thảm hại quá đi. Đến cả một thằng chồng bị bỏ rơi cũng không lầy lội đến mức đó đâu. Sao mà nhỏ này lại ra nông nỗi như vậy chứ.>

"Thưa sư phụ, con xin lỗi. Con đã cố tập trung nhưng ngược lại đột nhiên bị phân tâm— Xem ra, có lẽ vì đây là ma pháp được thi triển dựa trên cảm giác của khoảnh khắc ạ."

Pamon, dù đang đùa giỡn, cũng đã phân tích luồng khí mana đã tan tác ra khắp nơi.

Đôi mắt bạc của cô ấy nhìn vào hư không. Ngón tay thon dài dò dẫm trong không trung, như thể đang chạm vào một giọt nước.

"Đây là kết quả của việc dựa vào cảm giác của khoảnh khắc á?"

Pamon lẩm bẩm một cách đầy ẩn ý rồi bắt đầu nhìn xung quanh.

"Gì vậy. Không lẽ có kẻ đột—"

"Không không. Không phải vậy đâu—"

Pamon trấn an Roera, người đang định cầm kiếm đứng dậy, rồi nói tiếp.

"Ta vừa xem xét trạng thái của nơi này một lát thôi. Để xem có điểm đặc biệt nào mà ta chưa nhận ra không. Ví dụ như, luồng khí của gió đặc biệt mạnh chẳng hạn."

"A. Vậy thì lý do mà cậu ta có thể tạo ra cái thứ giống như mũi tên gió lúc nãy là?"

"Con cũng đã nghĩ vậy, nhưng—"

"...Nhưng?"

Cô ấy nhìn Rishir và nói.

"Đệ tử của ta."

"Vâng, thưa sư phụ."

"Con không sao chứ? Không có chỗ nào khó chịu chứ?"

Trước lời nói của Pamon, Rishir bình thản nhìn lại trạng thái của bản thân.

"Tuy có hơi mệt một chút, nhưng không đến mức phải bận tâm đâu ạ."

"May quá. Vậy thì đệ tử của ta. Con tái hiện lại cái vừa nãy thêm lần nữa được không?"

Rishir gật đầu rồi lập tức tập trung.

"..."

Một khối mana được hình thành, rồi—

Tan biến trước khi kịp tạo thành hình mũi tên.

Rishir nghiêng đầu. Lặp lại.

Lặp lại. Lặp lại.

"Hộc... hộc..."

Một loạt quá trình đó đã được lặp lại nhiều lần.

Hơi thở rõ ràng đã trở nên nặng nhọc. Nhiều giọt mồ hôi thấm đẫm khuôn mặt Rishir.

"..."

Roera không biết gì về ma pháp.

Vì vậy cô không biết trạng thái của Rishir lúc này, và cũng chính vì vậy mà lại càng lo lắng hơn.

Roera nhìn Pamon.

Cái đó. Cứ tiếp tục có ổn không?

Cô đã định hỏi như vậy— nhưng cuối cùng Roera lại nuốt câu hỏi đó vào trong.

Vì Pamon lúc này đang mang một vẻ mặt vô cùng nghiêm túc, đến mức một người ngoại đạo không dám đưa ra ý kiến.

Đôi mắt bạc, vốn bị che lấp bởi nụ cười híp mí, đang chứa đựng một ánh sáng lạ, nhìn thẳng vào Rishir.

"Như thế này có được không nhỉ?"

Một lời lẩm bẩm thất thần.

Roera không thể nào hiểu hết được ý nghĩa chứa đựng trong đó.

***

"Hộc... hộc..."

Quần áo đã ướt đẫm mồ hôi.

Đôi chân run lẩy bẩy.

Phịch.

Cuối cùng, Rishir, người đã kiệt sức, ngã khuỵu xuống đất.

Cậu vội vàng kinh ngạc, kiểm tra lòng bàn tay mình.

"Phù..."

Trên khóe môi cậu nở một nụ cười nhẹ nhõm.

Mũi tên gió mà cậu vừa hoàn thành ngay trước đó vẫn còn trên tay.

Quy mô của nó đã thu nhỏ đi rõ rệt so với lúc trước.

Không chỉ đơn thuần là để dễ dàng điều khiển.

'Vậy thì?'

Tự vấn. Và im lặng.

Rishir không thể nào trả lời được câu hỏi của chính mình.

Vì kiến thức của cậu hiện tại thua xa một cách rõ rệt so với năng lực mà cậu sở hữu.

Nói cách khác, năng lực của cậu đang tăng trưởng với một tốc độ mà kiến thức không thể nào theo kịp.

Rishir cảm nhận được một cách rõ ràng mũi tên ma pháp mà mình đã tạo ra. Hơn nữa, cậu còn điều khiển được nó.

"Ồ..."

Từ miệng Roera bật ra một tiếng cảm thán.

Mũi tên gió có kích thước tương đương một viên bi đang tự do di chuyển theo cử chỉ tay của Rishir.

"Thưa sư phụ?"

Rishir lập tức ngẩng đầu lên định xem phản ứng của Pamon.

"..."

Sự trầm tư sâu sắc. Đó là câu trả lời của Pamon.

Cô ấy đã không thể rời mắt khỏi mũi tên gió mà Rishir tạo ra.

'Rõ ràng—'

Pamon nhớ lại mũi tên gió mà Rishir tạo ra lần đầu tiên.

Nó có hình dạng của một mũi tên thông thường.

Cấu trúc cũng rất đơn giản.

Sau khi định hình mana thành hình mũi tên, cậu đã gán cho nó thuộc tính gió.

Vấn đề là.

Rishir vẫn chưa học được cách định hình mana.

Việc điều khiển thuộc tính thì lại càng không cần phải nói.

Định hình mana là giai đoạn tiếp theo của việc điều khiển mana, nhưng điều khiển thuộc tính lại nằm ở một phạm trù hoàn toàn khác.

Vốn dĩ nó không phải là một yếu tố thuộc về nền tảng của ma pháp.

'Thằng nhóc đó đã bỏ qua bao nhiêu bước rồi nhỉ?'

Vô số bậc thang phải đi qua từ việc định hình mana cho đến điều khiển thuộc tính.

Việc bỏ qua quá trình trung gian và đến thẳng đích liệu có thể xảy ra không?

Đó là một hiện tượng mà tư duy của Pamon không thể nào hiểu nổi.

Chắc chắn bất kỳ pháp sư nào cũng không thể nào hiểu được.

Do đó, để có thể hiểu được, Pamon đã đặt ra một giả thuyết.

Biết đâu—

Cậu ta không phải đã bỏ qua quá trình trung gian.

Mà là cậu ta đã đi qua hết tất cả các quá trình trung gian đó rồi.

Chỉ là bản thân không nhận thức được mà thôi.

"Ha!"

Khi suy nghĩ đến đó, từ miệng Pamon bật ra một tiếng cười nhạt.

"Sư phụ...?"

"Hì hì. Gì vậy. Này Rishir. Không biết là gì nhưng, chắc cậu vừa mắc một sai lầm ngớ ngẩn lắm nhỉ. Đúng là, mới ra oai được một chút mà—"

Roera đã hiểu lầm tiếng cười của Pamon theo cách của mình và buông lời chế giễu Rishir.

Đứa con hoang đang ngồi bệt dưới đất và mũi tên gió đang lơ lửng trên tay cậu không hiểu sao trông thật thảm hại.

"Gì đây? Một màn tẩy chay tập thể à? Con hoang không thể nào thoát khỏi vận mệnh bị khinh miệt đã được định sẵn sao?"

"Phụt...!"

Nhưng tiếng cười liên tiếp bật ra đã đính chính lại sự hiểu lầm của họ.

Pamon ngồi phịch xuống đất.

Lưng cô ấy liên tục rung lên.

Và giữa những lúc đó là tiếng cười không thể nào nuốt trọn được.

Một lúc sau.

Pamon cuối cùng cũng ngẩng đầu lên.

"Xin lỗi nhé Rishir. Chà, bộ dạng Rishir đáng yêu cầm mũi tên ma pháp chơi đùa trông dễ thương quá đi mất."

"...Con sắp bị tổn thương rồi đó ạ."

"Và—"

Pamon chìm vào suy nghĩ.

"Phụt...!"

Và lại một lần nữa bật cười.

"Rishir?"

"Vâng, thưa sư phụ."

"Rốt cuộc con là cái gì vậy?"

"...Dạ?"

Pamon dùng hai tay nhào nặn khuôn mặt Rishir.

"Từ đâu, mà một tồn tại thần bí và quý giá như thế này lại rơi xuống vậy?"

"Hưa hư hụ...?"

"Đệ tử của ta."

"Hâng, hưa hư hụ."

Cảm nhận mana.

Điều khiển mana.

Và khi có thể nhào nặn mana thành hình dạng mình muốn, lúc đó mới có thể trở thành một pháp sư có đủ tư cách.

Ma pháp định hình.

Là tiêu chuẩn để một pháp sư chứng minh tư cách của mình.

Rishir đã chứng minh được tư cách của một pháp sư.

Và— và— và—

Không biết nữa.

Rishir đã chứng minh được điều gì.

Đã đạt được điều gì.

"Chúc mừng nhé!"

"...Dạ?"

Chính vì vậy, Pamon đã không dám định nghĩa.

Chỉ đơn thuần chúc phúc. Cho tài năng và tư chất của cậu.

***

Sau khi dồn hết toàn bộ tinh thần và thể lực trong một khoảng thời gian tập trung ngắn, Rishir đã chìm vào giấc ngủ ngay khi được nghỉ ngơi.

Pamon và Roera. Và cả Duran.

Ba người còn lại tiếp tục cuộc họp.

Chủ đề của cuộc họp hoàn toàn tập trung vào Rishir.

Những thứ mà Vendel sở hữu.

Trong số đó, những thứ có thể giúp ích cho Rishir hiện tại.

Đó là lúc câu chuyện về kho báu bí mật của Vendel được nhắc đến.

Thật ra, cũng không hẳn là 'bí mật'.

Một gia tộc danh giá tầm cỡ như Vendel thì ít nhất cũng có một kho báu bí mật để cất giữ báu vật của gia tộc.

Là một bí mật công khai mà những người cần biết đều biết.

Vấn đề là vị trí của kho báu và những thứ bên trong—

"Cái đó chỉ có gia chủ biết thôi."

"A~ Vậy thì tốt quá~"

"...Tốt quá á?"

Pamon để lại một lời nói đầy ẩn ý rồi rời khỏi ngôi nhà.

Vài giờ sau đó.

Pamon trở về như chưa có chuyện gì xảy ra.

Bên cạnh là một con thây ma thực vật gớm ghiếc đang vác một chiếc rương lớn.

"..."

Khoan đã. Tuy chỉ là một lúc rất ngắn nhưng Roera đã nghĩ.

A.

Hay là quay về Vendel thôi?

Rishir và Pamon.

Ngay khoảnh khắc này, khi ở cùng hai người họ, thế giới của Roera đang sụp đổ từng giây từng phút.

"Nào, vậy thì. Việc cần làm cũng xong rồi. Chúng ta sửa soạn rời đi thôi nhỉ? Rời khỏi Haeryen."

************

***

[Tiêu đề: Bậc là gì vậy?]

Nội dung: Trong game cứ nói bậc này bậc nọ suốt

Cái này xem như là level được không?

ㄴ : Ừ ừ, đại khái lv 1~4 là Bậc 1

ㄴ : lv 5~9 là Bậc 2

ㄴ : lv 10~19 là Bậc 3

ㄴ [Chủ thớt] : Vãi, tao Bậc 3 mà bị bọn xung quanh buff cho tận mây xanh, hóa ra vẫn chỉ là gà

ㄴ : Đó là theo tiêu chuẩn của người chơi thôi, chứ theo tiêu chuẩn của thế giới quan thì cũng là mạnh rồi đó ^^

***

[Tiêu đề: Level <= cái này quan trọng đến mức nào?]

Nội dung: Thường thì lực chiến thay đổi nhiều dựa theo Bậc mà nhỉ. Chênh lệch Bậc là gần như không thể thắng được

: Quan trọng thì quan trọng thật nhưng không phải là tuyệt đối đâu

: Ừ ừ, người chơi thì có thể dùng kỹ năng để bù lại

: Trong mấy sự kiện NPC đánh nhau cũng thỉnh thoảng có kết quả lật kèo Bậc đó thôi

[Chủ thớt] : Cái đó là do khác nhau cái gì vậy?

: Kỹ năng đó ông 

: Ví dụ cho dễ hiểu, mày cày lên lv 30 mà mặt như cc, thì vẫn thua thằng lv 10 đẹp trai như idol thôi.

: Ví dụ hay vãi

[Chủ thớt] : Hay vãi cl

: Ra là đây là lý do tại sao chúng ta toàn thua...

***

[Tiêu đề: Haeryen ở đây clear 100% kiểu gì?]

Nội dung:

[Ảnh]

Đây là danh sách Vận Mệnh tao đã hoàn thành

Giờ phải làm thêm gì nữa?

: Giết mụ phù thủy chưa?

[Chủ thớt] : Phải thiết kế nó ở mức giết được thì người ta mới giết được chứ, vcl!

: Sao lại chửi...

: Chửi là đúng rồi

: Thì người làm như vậy để người chơi không clear 100% khu vực trong một lần mà

: Đi vòng quanh khu vực làm nhiệm vụ, rồi farm đồ, cày level, sau đó dùng chỉ số đè Vận Mệnh mới là cách chơi chuẩn =)) vốn dĩ không làm mấy nhiệm vụ kia thì làm gì có đủ chỉ số mà đòi clear Vận Mệnh

[Chủ thớt] : Tao giờ lv 27 rồi mà vẫn không giết được mụ phù thủy à?

: Mày mà giết được rồi đăng bài xác nhận thì tao tặng nhà khu Banpo, 20 Bitcoin, xe Tesla full option

[Chủ thớt] : Vãi, rốt cuộc con phù thủy đó level bao nhiêu

: <Link>

[Chủ thớt] : ha ha ha ha ha ha ha ha ha

[Chủ thớt] : Vãi, sao lại nhét con này vào khu vực khởi đầu chứ

: Vận Mệnh phần lớn đều thế mà 

: Nhỏ đó còn là trùm khu vực nên lại càng đặc biệt

: Nhưng mà mụ phù thủy so với trùm mấy khu vực khác thì còn là thiên thần chán

: Công nhận, lol

***

...

...

...

***

■Tổ đội đã được thành lập■

■Rishir

Level: 10

Chủng tộc: Người

Hệ: ???

■Roera

Level: 21

Chủng tộc: Người

Hệ: Kiếm sĩ

■Pien

Level: 31

Chủng tộc: Chân Tổ

Hệ: Pháp sư [Ma pháp tinh thần / Huyết ma pháp]

■Pamon

Level: 58

Chủng tộc: Dark Elf

Hệ: Pháp sư [Ma pháp tự nhiên / Ma pháp bóng tối / Hắc ma pháp]

***

Vào một đêm khuya, khi tất cả mọi người đã chìm vào giấc ngủ.

Pamon rời khỏi nơi ở và đi đến thư viện của Haeryen.

"A. Đúng là ở đây cũng có."

<Cái đó— Ặc. Chẳng phải là tự truyện của thằng điên định cưới một cái gương sao.>

Quang Huy Tinh Tú.

Là một kẻ lập dị khét tiếng với tính cách cực kỳ tự luyến và đủ thứ hành động kỳ quặc bắt nguồn từ đó.

Đồng thời, dù có tai tiếng như vậy, ông ta cũng là một trong những pháp sư vĩ đại nhất thời đại, người đã giành được danh hiệu Tinh tú chỉ bằng thực lực ma pháp thuần túy.

<Mang danh là một đại pháp sư có tên Tinh tú, mà lại tự bỏ tiền in tự truyện rồi rải đi khắp thế giới... Cứ như, tiểu thuyết quảng cáo rẻ tiền không bằng. Đọc cái thứ đó để làm gì chứ.>

"Vì đó là tự truyện của một kẻ như vậy nên mới phải đọc."

<Gì cơ?>

Tài năng thiên bẩm kết hợp với sự tự luyến bệnh hoạn khiến cho nội dung của cuốn tự truyện quả thật là hoang đường.

Cho nên Pamon đã bật cười.

<Gì vậy. Nội dung vô lý đến mức nào mà làm cho ngươi phải bật cười thế.>

"Chà, nghe nói là học ma pháp chưa được một tuần đã đạt đến cảnh giới bậc 3? Thêm vào đó, trong quá trình học định hình, đột nhiên lại lĩnh ngộ được cả điều khiển thuộc tính."

<...Hả? Đó không phải là chuyện của thằng nhóc Rishir sao?>

"Đúng vậy."

<Cái gì?>

Cộp.

Pamon gấp sách lại, lắc đầu quầy quậy.

"Chuyện của đệ tử ta, còn hơn cả chuyện của lão tác giả này nữa. "