Biến Thành Công chúa Sa Cơ, Tôi Bán Bom Hạt Nhân Ở Làng Tân Thủ

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

(Đang ra)

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

Mubineko

Nghĩ đến thôi đã khiến toàn thân tôi chỉ còn lại nỗi sợ hãi ghê tởm.

146 3120

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

(Đang ra)

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

KT

Một câu chuyện giả tưởng ấm áp mà dở khóc dở cười về năng lực tẩy não vô song và dàn harem tình cảm nồng nàn chính thức bắt đầu!

28 354

Mesugaki Tank Enters The Academy

(Đang ra)

Mesugaki Tank Enters The Academy

Gyeokgemheojeop

Điều tệ hơn là những lời khiêu khích hoạt động quá tốt...

17 39

Hội nghị Thanh lọc Tình yêu

(Đang ra)

Hội nghị Thanh lọc Tình yêu

Y Nguy Giải

Tác phẩm còn có tên gọi khác: 《Cuộc chiến Chén Thánh tại Lân Môn, nhưng tôi lại là cái Chén》

268 202

Kho Báu Của Nanana

(Đang ra)

Kho Báu Của Nanana

Ootorino Kazuma

Juugo cùng các thành viên của Câu lạc bộ Mạo hiểm đã dấn thân vào cuộc chiến săn tìm kho báu trên đảo nhằm thu thập "Bộ sưu tập Nanana", những món bảo vật ẩn chứa sức mạnh bí ẩn.

84 161

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

(Đang ra)

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

Hán Đường Quy Lai - 漢唐歸來

Vinnie, người đầy tham vọng và đã thổ lộ tình yêu của mình với công chúa thời thơ ấu trong nhiều năm, đã bị từ chối trước công chúng. Bông hồng bị giẫm đạp một cách tàn nhẫn, và cô gái đã thờ ơ bỏ đi

398 16726

Chương 101 - 200 - Chương 193: Giải thích đi, thế nào gọi là bất ngờ

Đối với việc sự kiện đột ngột kết thúc sớm, đại đa số người chơi đều sôi máu.

“Mẹ nó! Dám chơi bẩn với ông à! Quái của tao chỉ còn một hit nữa là bay màu rồi!”

“Bọn mình cày bục mặt mới giết được boss cuối, kết quả là chưa kịp sướng đã bị tống cổ ra ngoài rồi? Còn liêm sỉ không vậy!”

“Server rách gì thế này! Làm bằng khoai tây à! Còn bày đặt nhiễu động không rõ nguyên nhân, sao không nói thẳng là có đứa nào đói quá, tiện tay xách server đi hầm khoai tây luôn cho rồi.”

“Mẹ kiếp! Tao còn phải cày điểm nữa!”

Nhưng cũng có một bộ phận người chơi lại mừng như vớ được vàng.

Họ là những người đã ngã xuống trong trận chiến boss cuối. Nhìn thời gian sự kiện còn hơn chục tiếng đồng hồ, ai nấy đều nơm nớp lo sợ thứ hạng của mình bị người khác qua mặt.

Đặc biệt là Phong Hỏa Liên Thiên, trong khoảng thời gian dài như vậy, hạng hai chắc chắn không giữ nổi, có khi còn rớt khỏi top năm.

Giờ thì ngon rồi, tất cả đều bị tống cổ ra ngoài. Anh ta không chỉ giữ vững thứ hạng, mà cái chết của boss còn cộng thêm cho anh ta một mớ điểm thưởng.

Chỉ cần đã tham gia chiến đấu, bất kể còn sống hay đã ngã xuống, khi boss chết đều sẽ được thưởng điểm dựa trên công lao.

Ngay khoảnh khắc tất cả người chơi thoát khỏi phó bản, hệ thống đã gửi bảng tổng kết sự kiện và phần thưởng cho mỗi người.

Cuối cùng, Yulia xếp hạng nhất với 437,501 điểm, phần thưởng là 20% [Độ đồng bộ], cùng với quyền được chọn một vật phẩm và một kỹ năng trong phó bản để mang ra ngoài.

Hạng hai là Phong Hỏa Liên Thiên với 58,287 điểm, [Độ đồng bộ] tăng 15%, có thể chọn một kỹ năng.

Hạng ba nhận được 12% [Độ đồng bộ] và một vật phẩm.

Những người sau đó chỉ có phần thưởng [Độ đồng bộ], hạng 4-10 là 10%, 11-20 là 8%, 21-50 là 7%.

Top một nghìn được thưởng 6%, những người còn lại chỉ cần tham gia sự kiện đều được thưởng 5%.

Đây là phần thưởng xếp hạng, ngoài ra còn có phần thưởng theo lượng điểm.

Đơn giản và thô bạo, điểm được đổi thành vàng theo tỷ lệ 1:100.

Yulia nhìn hơn bốn mươi ba triệu vàng trong hòm thư của mình, chìm vào suy tư.

Thế quái nào... tiến độ nhiệm vụ cá nhân của mình vọt phát lên bảy phần mười luôn?

Trước đây bán sống bán chết, còn phải nũng na nũng nịu nghĩ đủ mọi chiêu trò để moi tiền, cày bục mặt chưa được ba mươi triệu. Ấy thế mà đi một cái sự kiện đã hốt về hơn bốn mươi triệu.

Thống tỷ tỷ, chị đang đi cửa sau cho em đúng không?

Nếu phải thì sao không nói sớm! Em chắc chắn sẽ cố gắng hơn nữa, kiếm hẳn năm mươi triệu cũng không thành vấn đề!

Còn cái 20% [Độ đồng bộ] kia... chả hiểu mô tê gì.

Sau đó là vật phẩm và kỹ năng được chọn.

Cái này... kỹ năng thì chẳng có tác dụng gì, toàn là chiêu mình tự biết, hoặc tự chế ra.

Còn vật phẩm... cô nhìn vào ba lô của mình.

Ủa? Sao mấy món này lại nằm chình ình trong túi mình? Chẳng phải hệ thống bảo đồ trong phó bản không mang ra ngoài được cơ mà!

Chỉ thấy trong túi của cô đột nhiên có thêm hai món đồ: Hồ Thần Tàn Hồn và Chìa khóa Cổng Mộng Cảnh.

Nếu hai món đồ này có thể mang ra ngoài...

Cô lập tức chuyển sang thanh trạng thái của mình.

Sau đó, một trạng thái to đùng hiện ra ở đó — [Phước lành của Nữ thần Sinh mệnh].

Yulia:

Toang rồi, lần này hack game thật rồi... Ca ngợi Nữ Thần.

Vậy thì, vật phẩm thưởng của Thống tỷ tỷ rốt cuộc nên chọn cái gì đây?

Giá mà lôi được Ayelus về thì ngon. Mình sẽ chọn ngay con búp bê sống biết đi đó, ngày nào cũng lôi ra rua cho đã!

Tiếc là không được.

Vậy thì... chọn cái này đi.

Bụi Pháo Hoa.

Chả có tác dụng mẹ gì, nhưng tôi thích thì tôi chọn thôi.

Sau khi xác nhận phần thưởng, Yulia vui như Tết.

Cô nhìn quanh một vòng.

Bây giờ cô đang ở trong nhà mình tại Thành Phỉ Thúy, mọi thứ vẫn như thường. Việc cô đột nhiên biến mất một ngày rưỡi dường như không gây ra bất kỳ gợn sóng nào.

Vậy thì, offline thôi!

Ở một nơi khác, Hứa Hiểu Nguyệt đã vọt lẹ offline ngay khoảnh khắc sự kiện kết thúc sớm, sau đó lôi một cái ghế vào phòng anh trai, ngồi chễm chệ chờ đợi.

Nằm vùng! Mở phiên tòa!

Bằng chứng rành rành! Để xem lần này anh cãi đường nào!

Sau khi đợi mấy phút, khoang game phát ra tiếng động.

Khoảng thời gian này Hứa Hiểu Nguyệt cũng không hề rảnh rỗi, đã vạch ra sẵn ba phương án để đối phó với mọi tình huống bất ngờ.

Cuối cùng! Khoang game đã mở!

Cô nghiêm giọng quát: “Anh trai! Hôm nay anh phải cho em một lời giải thích hợp lý... Hả? Cô là ai?”

Hứa Hiểu Phong vừa ngồi dậy, đang vươn vai một cái thì bị tiếng quát này dọa cho giật nảy mình.

Cô nghiêng đầu nhìn qua: “Hửm? Em gái? Sao thế?”

“...”

“Ủa? Sao khoang game này cao lên thế? Em gái cũng cao lên à?”

Hứa Hiểu Nguyệt ngây người nhìn cô bé loli đang tự lẩm bẩm, im lặng một lúc lâu mới nặn ra một câu: “Anh là... Tiểu Phong?”

Hứa Hiểu Phong sững người, vội nhìn lại bản thân.

Chân ngắn tay ngắn, chiếc quần lửng vốn đang mặc giờ đã dài gần đến mắt cá chân, còn tay áo dài thì đã hoàn toàn bọc lấy nắm đấm, quần áo trên vai cũng tuột xuống.

Cả người mặc bộ đồ rộng thùng thình, dính đầy dung dịch dinh dưỡng từ trong khoang, tạo ra một cảm giác ngượng ngùng đầy cấm kỵ.

“Chuyện gì thế này! Sao anh lại biến thành tí hon thế này! Giọng nói cũng khác hẳn!”

“Gương! Có gương không! Anh muốn có gương!”

Hứa Hiểu Nguyệt lập tức đứng dậy: “Anh đừng vội, em đi lấy ngay. Anh đợi một chút!”

Rất nhanh, Hứa Hiểu Nguyệt đã mang chiếc gương trong phòng mình qua.

Hứa Hiểu Phong ghé sát vào, chỉ liếc một cái đã lập tức đẩy ra, co rúm người lại trong khoang game.

Một cái liếc mắt là đủ, cô quá quen thuộc với khuôn mặt này.

Nó đã hoàn toàn giống hệt trong game!

“Tiểu Phong... anh? Anh có sao không?”

Hứa Hiểu Nguyệt tuy có cả một bụng thắc mắc, hay nói đúng hơn là ngay từ đầu cô đã có cả đống câu hỏi định để anh trai giải đáp, kết quả bây giờ thắc mắc lại càng lớn hơn, nhiều hơn.

“Em ra ngoài trước đi.”

“Đừng mà anh, có chuyện gì cứ nói với em đi.”

“Ra ngoài!!”

“Được được được, em ra ngoài, anh đừng kích động, bình tĩnh lại nhé.”

Hứa Hiểu Nguyệt có chút hoảng sợ, vội vàng ra ngoài, đóng cửa lại.

Còn Hứa Hiểu Phong khẽ cảm nhận một chút, con bé đó đang ghé sát vào cửa nghe lén.

Cô bất lực thở dài.

Thôi kệ, mặc nó.

Thực ra Hứa Hiểu Phong cũng không quá suy sụp, phần lớn là cảm giác bất lực. Sở dĩ cô tỏ ra nghiêm trọng như vậy, chẳng qua là muốn đuổi em gái ra ngoài mà thôi.

Cô đã chuẩn bị tâm lý từ trước, biết rằng sự thay đổi này nhất định sẽ có ngày hoàn toàn thành hiện thực.

Chỉ là không ngờ ngày này lại đến nhanh như vậy.

Sao lại đột ngột thế này? Chuyện này khiến em gái nhìn mình thế nào? Gia đình sẽ nhìn mình ra sao? Bạn bè sẽ nghĩ gì?

Những thay đổi trước đây còn khá dễ giải thích và che giấu, bây giờ thì hoàn toàn biến thành một người khác, căn bản không thể chối cãi được nữa.

Cô sững người, đột nhiên nhớ lại trước đây cũng từng có tình huống tương tự, nhưng cô đã quên...

Lại có thể quên được!

Mà mỗi lần cơ thể có thay đổi đều là lúc [Độ đồng bộ] tăng vọt.

“[Độ đồng bộ], Thống tỷ tỷ... Haizz, thật ra cứ nói thẳng toẹt ra có phải hơn không. Nếu nói thẳng thì mình cũng có thể... à mà thôi, nếu là mình của trước đây thì chắc chắn đã lật bàn rồi.”

Còn bây giờ, cô cảm nhận được một cảm giác về số mệnh nhiều hơn.

“Đúng là vận mệnh... xoay như chong chóng.”

Nghĩ đến đây cô đột nhiên nhận ra, nếu cơ thể mình có thay đổi, vậy những người chơi khác thì sao?

Điện thoại!

Không với tới...

Sau khi loạng choạng mấy lần mà vẫn không trèo qua nổi thành khoang game cao ngất, cô bực mình bèn bật nhảy một phát cao hai mét, đáp nhẹ nhàng ra ngoài.

Cầm lấy điện thoại, cô bắt đầu lướt mạng.

Chưa kịp gõ chữ nào, mắt cô đã va phải bảng xếp hạng tìm kiếm nóng.

Tôi... Vãi.