Biến Thành Công chúa Sa Cơ, Tôi Bán Bom Hạt Nhân Ở Làng Tân Thủ

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

(Đang ra)

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

Mubineko

Nghĩ đến thôi đã khiến toàn thân tôi chỉ còn lại nỗi sợ hãi ghê tởm.

145 3118

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

(Đang ra)

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

Tổng Tài Hạ Phóng | 总裁下放

Tôi chỉ muốn sống sót, không chỉ vì bản thân mình, mà còn vì người ấy – người đã cùng tôi nương tựa mà sống.

112 2414

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

(Đang ra)

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

KT

Một câu chuyện giả tưởng ấm áp mà dở khóc dở cười về năng lực tẩy não vô song và dàn harem tình cảm nồng nàn chính thức bắt đầu!

27 354

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

(Đang ra)

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

Giai thất

PS: Truyện thiên về đấu trí, thuộc thể loại vô hạn lưu. Tác giả đảm bảo dàn nhân vật chính (cả nam và nữ) sẽ không "bay màu", còn các người chơi khác thì.

574 6939

Mesugaki Tank Enters The Academy

(Đang ra)

Mesugaki Tank Enters The Academy

Gyeokgemheojeop

Điều tệ hơn là những lời khiêu khích hoạt động quá tốt...

5 16

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

(Đang ra)

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

Dongle-kun

Tôi đã định rời đi giữa những tràng pháo tay, nhưng pháo tay vẫn không chịu ngừng lại.

193 503

Chương 101 - 200 - Chương 192: Lời tiên tri

Dù lời lẽ của nó có vẻ hợp lý, Yulia vẫn chẳng mảy may lay chuyển.

Thấy vậy, Ayelus tái hợp lại hình hài, giữ một khoảng cách an toàn với Yulia: “Cô hẳn là có không ít thắc mắc, cứ tự nhiên hỏi. Ta sẽ cố gắng giải đáp. Chỉ mong cô đừng giữ địch ý với ta như thế.”

Yulia cũng chẳng khách sáo: “Ngươi và Thần Ác Mộng Yekis có quan hệ gì?”

“Yekis ư? Nói cho đúng thì hắn không phải là thần, chỉ có thể xem là một ngụy thần. Chính kẻ kia đã cướp đi thần quyền và thần vị của ta, rồi tách một phần ban cho hắn, từ đó mới tạo ra một ngụy thần.”

Lòng Yulia chấn động.

Ngụy thần? Cướp đoạt cả thần quyền và thần vị?

Sao tự dưng có cảm giác mình vừa hóng được drama gì động trời thế này nhỉ.

“Sau khi mất đi thần quyền và thần vị, ta chỉ còn lại cái vỏ rỗng này, chỉ có thể ẩn mình nơi đây.”

“Lúc trước ngươi mạnh hơn Yekis rất nhiều sao?”

“Đó là điều hiển nhiên. Ta là Thần Huyễn Mộng, chưởng quản huyễn tưởng và mộng cảnh. Yekis chẳng qua chỉ được ban cho phần quyền năng ác mộng tạp nham nhất mà thôi.”

“Ngươi mạnh như vậy, mà lại bị kẻ khác cướp đi thần quyền và thần vị?”

“Kẻ đó mạnh hơn, mạnh hơn ta rất nhiều.”

“Kẻ đó là ai?”

Ayelus liếc nhìn Yulia, rồi chậm rãi thốt ra một từ: “Rồng.”

Rồng?

Yulia sững người, rồi giơ tay lên, ánh sáng trắng tụ lại thành một bóng rồng phương Đông đơn giản.

“Loại này à?”

“Không phải. Loại rồng này đã biến mất từ giai đoạn đầu của cuộc đại chiến rồi. Còn kẻ kia là một con cự long đã sống sót qua toàn bộ cuộc đại chiến, và cuối cùng đã đánh cắp thành quả lớn nhất.”

“Ác long à...”

“Cũng có thể nói là vậy.”

Khoan đã... Yulia chợt nhớ lại, trước đây mình từng có một giấc mơ về một trận đại chiến kinh thiên động địa.

Trong hai phe giao chiến, ngoài hai bóng người khổng lồ, kẻ nổi bật nhất chính là một con cự long.

Và ở cuối giấc mơ, cô và một đôi mắt đã nhìn nhau từ khoảng cách vạn dặm.

Đôi mắt đó... dường như chính là đồng tử của rồng!

“Có thể nói chi tiết về con rồng này không?”

“Không thể.”

“Ồ... Hả? Tại sao?”

“Khi cô tìm hiểu về kẻ đó, kẻ đó cũng đang dõi theo cô. Bây giờ ta vẫn chưa thể nói cho cô chuyện về kẻ đó, không thể để hắn tìm ra cô quá sớm.”

“Hắn đang tìm ta?”

“Kẻ mà hắn luôn tìm kiếm chính là cô. Cô là kẻ thù lớn nhất của hắn.”

Phỏng đoán được xác nhận, Yulia cảm thấy một áp lực nặng ngàn cân.

Mình đắc tội với cái thứ tai to mặt lớn này từ bao giờ vậy trời!

Trên đại lục này luôn lưu truyền một câu nói về thần linh.

Khi ngươi xướng tên thần, thần sẽ đưa mắt nhìn xuống. Thần càng mạnh, sự cảm ứng càng rõ rệt.

Trước đây Yulia chỉ thầm niệm tên thật của Sinh Mệnh Nữ Thần trong nhà thờ, mà đã thật sự thu hút được sự chú ý của bà.

May mà Sinh Mệnh Nữ Thần có thiện ý, không những không làm gì cô mà ngược lại còn ban cho một cái BUFF cực mạnh.

Còn bây giờ, nghe lời Thần Huyễn Mộng này nói, con rồng kia cũng là thần, cũng có cảm ứng mạnh mẽ, thực lực có lẽ không thua Sinh Mệnh Nữ Thần là bao.

Thế này thì còn chơi bời gì nữa!

“Cô cũng không cần quá hoảng sợ, sớm muộn gì hai người cũng sẽ có ngày quyết chiến, hiện tại vẫn còn thời gian.”

Yulia liếc xéo Ayelus một cái.

Không biết ăn nói thì câm mồm đi cho người ta nhờ, ai lại đi an ủi kiểu bố đời như ông không?

Nhưng Ayelus chẳng thèm để ý đến cảm xúc của cô, nói tiếp: “Kẻ đó là kẻ thù của ta, cũng là kẻ thù của cô, chúng ta có thể trở thành đồng minh.”

“Chuyện này hơi khó. Trước hết hãy nói rõ về Thần Ác Mộng đi. Kẻ đó đã mạnh như vậy, tại sao còn muốn cướp sức mạnh của ngươi, rồi chia cho Yekis?”

Ayelus nhìn sâu vào Yulia, do dự một lúc mới nói tiếp: “Trong trận chiến hủy diệt Hoàng Kim Quốc, kẻ đó đã bị trọng thương. Hắn bắt đầu điên cuồng, bắt đầu vơ vét sức mạnh, bắt đầu gieo rắc tay sai.”

“Cái gì! Hủy diệt Hoàng Kim Quốc! Cụ thể là sao!”

Yulia không thể giữ nổi bình tĩnh, suýt nữa đã lao lên túm cổ áo nó mà hỏi.

“Chính là như cô nghĩ đó.”

Yulia lặng người. Dù vẫn cầm kiếm, nhưng khí thế đã chẳng còn. Trong lòng cô dâng lên sóng to gió lớn.

Thì ra là vậy, thì ra là vậy à...

Nhưng vẫn còn một vấn đề.

“Thời gian không khớp. Hoàng Kim Quốc diệt vong sau khi nơi này được hình thành. Trừ khi...”

“Kẻ đó có thể đùa giỡn với thời gian.”

“...”

“Chủ đề này kết thúc ở đây. Đi sâu hơn nữa sẽ rất nguy hiểm. Bây giờ cô chưa cần quá để tâm đến kẻ đó, vẫn còn thời gian.”

“Ừm. Nhưng những gì ngươi nói bây giờ ta chỉ tin một nửa, ta sẽ tự đi kiểm chứng.”

“Chuyện đó đương nhiên không thành vấn đề. Nhưng nếu cô không thể hoàn toàn tin tưởng ta, hay là chúng ta làm một giao dịch.”

Yulia cố gắng vực lại tinh thần: “Giao dịch gì?”

“Sau này ta sẽ cố hết sức mình để giúp đỡ cô, còn cô...”

“Nếu ta có thể đánh bại kẻ đó, sẽ trả lại sức mạnh cho ngươi.”

“Được. Giao dịch thành lập.”

Đối với Yulia, đây là một món hời. Dù sao cả hai bên đều đang ký séc khống, tương lai hẵng hay.

Mà dùng lợi ích để trói buộc một vị thần về phía mình, còn chắc chắn hơn nhiều so với cái gọi là tin tưởng.

Tạm thời giải quyết xong một chuyện, Yulia tạm gác nó lại trong lòng.

Cô nhìn quanh một vòng, cuối cùng hướng mắt về phía Ayelus: “Ngươi là tất cả những gì có trong Cổng Mộng Cảnh này.”

“Phải.”

“Vậy...” Mắt Yulia đột nhiên sáng lên như sao, hai tay không yên phận mà ngọ nguậy, “...vậy ngươi có chịu theo ta về không?”

Đi! Về nhà với chị đây nào! Hóa ra cảm giác này nó sướng thật!

Kết quả là Ayelus lắc đầu: “E là không được.”

“Tại s...”

Ting!

Một tiếng thông báo hệ thống đột nhiên vang lên trong đầu, không chỉ cô, mà tất cả người chơi còn đang ở trong phó bản sự kiện đều đồng thời nhận được.

“Phát hiện nhiễu động không rõ nguyên nhân từ bên ngoài, phó bản sự kiện sẽ đóng sớm, tất cả người chơi xin hãy chuẩn bị thoát ra. Đếm ngược kết thúc, mười, chín...”

Yulia sững sờ: “Cái quái gì đây! Bị chập mạch à?!”

Ayelus lại bình tĩnh trả lời: “Có lẽ là Yekis đến rồi.”

“Yekis? Hắn không phải đã chết...”

Nói đến nửa chừng Yulia khựng lại. Bởi vì cô nhớ ra, tên đầy đủ của con boss là “Bóng của Thần Ác Mộng Yekis”.

“Ý của ngươi là...”

“Đúng vậy, chân thân của nó sắp đến rồi.”

“Chơi lớn vậy luôn! Không đến mức đó chứ!”

“Yekis rất coi trọng nơi này, vì ta đang trốn ở đây.”

Ayelus nhìn cơ thể đã bắt đầu mờ ảo của Yulia, nhấn mạnh một lần nữa: “Yulia, hãy nhớ giao dịch của chúng ta.”

“Đương nhiên!”

Dứt lời, Yulia liền biến mất.

Vô số người chơi trong Phó bản: Vương Quốc Diệt Vong đồng thời tan biến.

Ayelus ngẩng đầu nhìn về một nơi nào đó, miệng ngâm nga một bài hát không tên.

“Sứ giả của vận mệnh bị chính vận mệnh trói buộc,

Ác quỷ thời gian sa vào điên cuồng bất tận,

Kẻ thống trị sức mạnh lại bị sức mạnh mê hoặc,

Thế giới hỗn loạn đang chờ người bảo vệ trật tự mới.”

“Lâu rồi không gặp, Yekis, là mấy trăm năm, hay mấy nghìn năm, hay là mấy vạn năm?”

Một bóng người ngự trên vầng trăng, từ xa nhìn về phía này: “Ayelus, cuối cùng ngươi cũng chịu ló mặt ra rồi! Ngươi vừa mới nói chuyện với ai?”

“Ta chỉ đang ngâm lại lời tiên tri của Thần Sáng Thế mà thôi.”

“Xem ra ngươi nhàn rỗi thật đấy, còn có thời gian suy nghĩ mấy chuyện vô vị này.”

Giây tiếp theo, Yekis nhuộm vầng trăng bạc thành màu đỏ tươi.

Ayelus bất đắc dĩ thở dài. Nó không muốn chiến đấu, nhưng ở đây không thể không chiến.

Nó phải dùng trận chiến này để che giấu đi một vài dấu vết.