Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

(Đang ra)

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

Tổng Tài Hạ Phóng | 总裁下放

Tôi chỉ muốn sống sót, không chỉ vì bản thân mình, mà còn vì người ấy – người đã cùng tôi nương tựa mà sống.

112 2357

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

(Đang ra)

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

KT

Một câu chuyện giả tưởng ấm áp mà dở khóc dở cười về năng lực tẩy não vô song và dàn harem tình cảm nồng nàn chính thức bắt đầu!

27 344

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

(Đang ra)

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

Giai thất

PS: Truyện thiên về đấu trí, thuộc thể loại vô hạn lưu. Tác giả đảm bảo dàn nhân vật chính (cả nam và nữ) sẽ không "bay màu", còn các người chơi khác thì.

574 6619

Mesugaki Tank Enters The Academy

(Đang ra)

Mesugaki Tank Enters The Academy

Gyeokgemheojeop

Điều tệ hơn là những lời khiêu khích hoạt động quá tốt...

5 1

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

(Đang ra)

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

Dongle-kun

Tôi đã định rời đi giữa những tràng pháo tay, nhưng pháo tay vẫn không chịu ngừng lại.

193 492

Hội nghị Thanh lọc Tình yêu

(Đang ra)

Hội nghị Thanh lọc Tình yêu

Y Nguy Giải

Tác phẩm còn có tên gọi khác: 《Cuộc chiến Chén Thánh tại Lân Môn, nhưng tôi lại là cái Chén》

182 130

Arc 4.5: Giao Đoạn Hồi Tứ - Nửa Sau Học Kỳ Một Năm Hai [ĐANG TIẾN HÀNH] - Chương 134: Kẻ Thứ Ba Tái Diễn Tại Giải Đấu Tennis (4)

Lễ trao giải của giải đấu đã kết thúc êm đẹp.

Nghe nói vòng chung kết sẽ diễn ra trong kỳ nghỉ hè.

Sau lễ trao giải, trước khi ra về, tôi đã gặp Suzuki-kun

“Này, sao mày lại đi cùng Hitomi-chan thế hả?”

Là để giải thích chuyện lúc nãy đây mà.

Có lẽ do vừa thua trận nên Suzuki-kun đang lườm tôi với vẻ mặt đầy oán hận.

“À, trước khi nói chuyện đó. Hitomi-chan là tên của cô bé đó đúng không? Thế họ là gì?”

Phải hỏi cho rõ ràng mới được.

Nếu cứ gọi bằng tên riêng ngay từ đầu rồi thành quen thì về sau sẽ phiền phức lắm.

“...Tachibana. Là Tachibana Hitomi.”

Có vẻ Suzuki-kun cũng không muốn tôi gọi Tachibana-san bằng tên riêng nên đã ngoan ngoãn cho tôi biết họ.

“Cảm ơn nhé. Về chuyện của Tachibana-san này, mấy gã nam sinh trường khác ghen tị với tôi nên định bắt cóc Yuuri để dằn mặt, nhưng tụi nó lại bắt nhầm Tachibana-san. Nhìn xem, cả hai đều tóc vàng mà.”

“Gì cơ!? Thế Hitomi-chan có sao không!?”

“Ừ. Tôi đã cứu em ấy trước khi có chuyện gì xảy ra rồi. Vì lúc đó sắp đến giờ thi đấu nên cả tôi và em ấy đều phải chạy vội về. Dù sao đích đến cũng giống nhau mà.”

Sau đó, nghe đâu đám người bắt cóc Tachibana-san với ý định hành hung tôi đã bị giải đi đến nơi cần đến, và câu lạc bộ tennis của trường đó cũng sẽ bị giải thể.

“Vậy à... Dù sao thì cũng cảm ơn. Vì đàn em của trường tao đã được mày cứu.”

Nói rồi Suzuki-kun cúi đầu trước tôi.

“Không có gì đâu. Chuyện này cũng coi như do tôi mà ra cả.”

Thấy anh ta trịnh trọng quá tôi cũng ngại, nên bảo anh ta ngẩng đầu lên.

Ngay khi định giải tán thì...

“Nè! Kazuha-senpai!”

Tachibana-san vừa được nhắc đến lúc nãy hớt hải chạy tới.

“Tachibana-san? Có chuyện gì vậy?”

Chắc là muốn cảm ơn lại chuyện ban nãy thôi.

“A, anh... hỏi tên em từ Suzuki-senpai ạ?”

“Đại loại vậy.”

“Nhưng em cũng muốn tự giới thiệu. Em tên là Tachibana Hitomi. Một lần nữa cảm ơn anh vì chuyện lúc nãy ạ!”

“Đã bảo không sao mà. Lúc nãy anh cũng nói rồi, chuyện này cũng một phần do anh mà ra.”

“Với lại! Trận chung kết anh ngầu lắm ạ! Lại còn tái hiện được tuyệt chiêu trong manga nữa, em mê mẩn luôn!”

Tachibana-san liên tục tán dương tôi.

“Này... Hitomi-chan?”

Suzuki-kun, người rõ ràng đang đứng ngay đó, bị ngó lơ hoàn toàn khiến anh ta bối rối tột độ.

“Hơn nữa, anh còn thắng được cả chủ lực của trường em là Suzuki-senpai, dù anh còn phải livestream chắc chẳng có nhiều thời gian tập luyện. Người như Kazuha-senpai đúng là thiên tài nhỉ! Em thành fan của anh rồi đó!”

Tachibana-san này, lúc nãy khi anh cứu thì có vẻ như hoàn toàn không biết anh là ai, chắc là nghe người khác kể về chuyện anh làm streamer rồi chăng?

“Hả?”

Suzuki-kun chết lặng khi bị đem ra so sánh một cách phũ phàng như vậy.

“Này... Tachibana-san?”

Cảm thấy tình hình sắp trở nên tồi tệ nên tôi định ngăn lại, nhưng Tachibana-san không hề dừng lại, khuôn mặt đỏ bừng, vừa ngượng ngùng vặn vẹo vừa nói:

“Vậy nên là... ừm, vì muốn cảm ơn anh đàng hoàng, anh có thể đến nhà em được không ạ?”

Uầy.

Ca này có vẻ hết thuốc chữa rồi.

“Hitomi-chan! Em nói cái gì vậy! Hắn ta là kẻ địch đấy! Em định phản bội hả!?”

Không thể nghe lọt tai thêm được nữa, Suzuki-kun sấn sổ chen vào.

“Hửm? Kẻ địch với phản bội cái gì chứ... anh không thấy mình đang làm quá lên sao? Chỉ là tennis thôi mà?”

Tachibana-san đáp trả Suzuki-kun với vẻ mặt tỉnh bơ.

“Chỉ là... tennis...”

“Với lại, nhân tiện đây tôi cũng nói thẳng luôn. Tôi không hề coi Suzuki-senpai là đối tượng yêu đương gì đâu.”

“Hả?”

Lời từ chối phũ phàng bất ngờ của Tachibana-san như một cú đánh chí mạng xuyên thẳng vào tim Suzuki-kun.

“Mặt mũi anh tuy không xấu nhưng cũng chỉ ở mức thường thường, tính cách thì cọc cằn thô lỗ, được mỗi cái tài lẻ là tennis thì chưa lần nào đi được giải toàn quốc và cũng chẳng có triển vọng gì. Thật sự là không có cửa đâu.”

“......”

“......”

Gần như phủ nhận toàn bộ con người ta rồi còn gì.

Thú thật, đến tôi cũng thấy rùng mình.

Chẳng phải tiểu ác ma nữa. Đây là ác ma... không, là ác nữ mới đúng.

“Ngược lại, Kazuha-senpai vừa đẹp trai, vừa dũng cảm cứu tôi, tennis thì trình độ thiên tài, lại còn làm streamer kiếm ra tiền nên có chí tiến thủ. Khác hẳn một trời một vực với Suzuki-senpai luôn đó! Đem ra so sánh là thất lễ với anh ấy đấy!”

Chưa dừng lại ở đó, cô nàng còn hạ thấp Suzuki-kun thê thảm khi đặt lên bàn cân với tôi.

“Đ... Điêu. Điêu, làm gì có chuyện đó!”

Suzuki-kun vừa sốc vừa gào lên!

“Chuyện Hitomi-chan tâng bốc thằng Kazuha rồi nói mình không ra gì, chuyện như thế là nói điêu! Mình đã cố gắng chơi tennis lại rồi mà! Lại bị cướp mất người mình thích nữa sao! Mình bỏ tennis đây!!!”

Và thế là, Suzuki-kun vừa tuyên bố giải nghệ vừa chạy biến đi.

“Bảo là bỏ tennis, nhưng đằng nào anh ấy cũng là năm ba rồi, hết giải mùa hè là giải nghệ luôn còn gì?”

“Đừng có nói toẹt ra thế chứ...”

Thấy Tachibana-san buông một câu phũ phàng vào bóng lưng Suzuki-kun, tôi chỉ biết ngán ngẩm nhắc nhở.

“À thì... Kazuha-senpai. Anh sẽ đến nhà em chứ ạ?”

Và rồi Tachibana-san thay đổi thái độ nhanh như chớp, dịu dàng ngước mắt lên nhìn tôi chờ đợi câu trả lời.

“Không, xin lỗi nhé. Anh có bạn gái rồi, nên không thể đến nhà người con gái khác được. Tấm lòng của em anh xin nhận.”

Tôi đưa ra một lý do chính đáng để từ chối.

Dù không muốn tiết lộ chuyện có bạn gái, nhưng để cắt đuôi dứt khoát thì không còn cách nào khác.

“Hả? Em nghe nói Kazuha-senpai vẫn đang độc thân mà.”

Tachibana-san tròn mắt ngạc nhiên.

Nghe ở đâu ra thế không biết.

Ở trường em ấy có khán giả xem livestream của mình, rồi em ấy nghe được từ người đó sao?

“Anh đang giữ bí mật thôi. Công khai có bạn gái thì phiền phức lắm.”

Dù sao hiện tại tôi cũng đang được coi như idol ở một số nơi mà.

...Mà, dự định là lên năm ba tôi cũng sẽ công khai chuyện hẹn hò với Aria-san thôi.

“Vậy ạ... Tiếc thật, nhưng em đành từ bỏ chuyện mời anh về nhà vậy.”

Hửm? Từ bỏ chuyện mời về nhà thôi á?

“Vậy thì, em sẽ liên lạc lại sau. Nhắc lại lần nữa, hôm nay cảm ơn anh rất nhiều ạ.”

Tachibana-san cúi đầu chào tôi một lần nữa rồi rời đi.

Trong lời nói của em ấy có chút gì đó không ổn... chắc là mình lo xa thôi nhỉ?

✦✧✦✧

...Và đó không phải là lo xa.

Sau giải đấu, vào một ngày nọ khi tôi có hẹn đi chơi với Yuuri.

“Xin lỗi nha! Hôm nay có thêm một người nữa đi cùng được không?”

“À, được thôi.”

Yuuri vừa đến điểm hẹn trước công viên đã đưa ra lời đề nghị đột ngột, và tôi chấp nhận.

Với tôi thì ngày nào cũng có thể hẹn hò với ai đó, nhưng với các cô gái thì việc phải chờ cả tuần mới đến lượt là chuyện bình thường.

Nên chuyện hẹn hò nhóm để đẩy lịch lên sớm cũng không hiếm.

...Tự tôi cũng thấy ghê tởm cái kiểu thay người yêu như thay áo của mình.

Đợi một lúc thì.

“Kazuha-senpai! Lâu rồi không gặp!”

“...Tachibana-san?”

Tachibana-san xuất hiện trong bộ đồ thường phục.

Hơn nữa lại còn với tư cách là "người nữa" đi cùng.

“Sao lại thế này?”

Tôi nhìn Yuuri hỏi.

“Không là vầy nè. Thật ra sau giải đấu đó, tui tình cờ gặp lại Hitomi-cchi. Nói chuyện một hồi thấy hợp cạ quá chừng. Kyo-cchi, từ giờ cho Hitomi-cchi nhập hội luôn được không?”

“...Đó không phải việc tớ có thể quyết định.”

Ichigo... chắc sẽ không phản đối đâu.

Yuka thì không ở vị thế có thể phản đối rồi.

Hy vọng cuối cùng là Aria-san nhưng mà...

Nghĩ đến đó, điện thoại tôi rung lên.

Cầm lên xem, là tin nhắn RAIN từ Aria-san.

[Em không sao đâu mà.]

Nội dung là vậy.

...Aria-san, đúng lúc quá mức rồi đấy, bộ em đang nghe lén điện thoại của anh cùng với Ichigo hả?

Thế nghĩa là em ấy đã chấp nhận chuyện của Tachibana-san rồi sao?

“Haaaa…”

Hồi đầu em ấy ghen ra mặt thế mà...

“Kyo-cchi? Sao thế?”

Thấy tôi thở dài, Yuuri không hiểu chuyện gì liền nghiêng đầu thắc mắc.

“Không, không có gì. ...Chỉ đi chơi thôi đấy nhé.”

Chỉ là đi chơi cùng nhau thôi.

Còn hơn thế nữa, như kiểu đụng chạm thân thể thì tôi kiên quyết từ chối.

“Vâng! Cảm ơn anh ạ!”

Không biết Tachibana-san có hiểu hay không mà vẫn tươi cười đáp lại.

Cái này, cũng tính là mình cướp phụ nữ từ tay gã đàn ông khác sao?

...Đau dạ dày quá.