Học viện Tracen, giờ nghỉ trưa. Trong khi các Nàng Ngựa khác đang ngoan ngoãn xếp hàng mua bánh mì yakisoba hoặc bàn tán về các giải đấu sắp tới, Gold Ship đang ngồi xổm trên cành cây cổ thụ đối diện văn phòng của Huấn luyện viên, tay cầm ống nhòm, miệng ngậm một cọng cỏ đuôi mèo.
"Hừm..." Gold Ship nheo mắt, phát ra âm thanh trầm tư đầy nguy hiểm.
"Cậu đang làm cái trò gì ở đó vậy hả?!"
Bên dưới gốc cây, Mejiro McQueen chống hông, ngước nhìn lên với vẻ mặt bất lực (và hơi xấu hổ vì có người bạn thế này).
Gold Ship nhảy phịch xuống đất, tiếp đất hoàn hảo như một vận động viên thể dục dụng cụ, rồi ghé sát vào tai McQueen thì thầm bí mật: "McQueen, cậu không thấy lạ sao?"
"Lạ cái gì?"
"Về Rei và cái cô huấn luyện viên tóc trắng tên là Roze đó."
McQueen nhíu mày: "Có gì lạ đâu? Họ là cặp đôi Huấn luyện viên - Nàng Ngựa mạnh nhất hiện nay mà. 3 trận thắng liên tiếp, phối hợp ăn ý, chiến thuật hoàn hảo..."
"Đó chính là vấn đề!" Gold Ship đập tay vào lòng bàn tay, mắt sáng rực như đèn pha, "Quá hoàn hảo! Hoàn hảo đến mức... giả tạo!"
Gold Ship bắt đầu đi qua đi lại, giơ ngón tay lên phân tích như thám tử lừng danh: "Thứ nhất, ta chưa bao giờ thấy hai người họ cùng xuất hiện ở nhà ăn. Thứ hai, mỗi khi Rei đi vệ sinh, Roze sẽ biến mất. Mỗi khi Roze đi họp, Rei sẽ bốc hơi. Thứ ba, và quan trọng nhất... Ta đã ngửi thấy mùi của Rei trên người Roze!"
"Cậu ngửi?!" McQueen lùi lại một bước, vẻ mặt kinh hãi, "Đồ biến thái!"
"Không phải theo nghĩa đó! Là mùi 'hào quang' ấy!" Gold Ship phẩy tay, "Trực giác của ta mách bảo, giữa hai người này có một bí mật động trời. Có thể là..."
Gold Ship hạ giọng, vẻ mặt nghiêm trọng: "...Có thể Roze thực ra là người ngoài hành tinh đang ký sinh trên người Rei để xâm chiếm Trái Đất! Hoặc tệ hơn... họ đang lén lút hẹn hò trong phòng làm việc!"
McQueen thở dài thườn thượt: "Cậu bớt xem phim viễn tưởng lại đi. Chắc chỉ là Rei không thích giao tiếp nên Roze mới ít xuất hiện thôi."
"Không! Ta không tin!" Gold Ship nắm chặt tay, ngọn lửa tò mò bùng cháy trong mắt, "Hôm nay, Gold Ship vĩ đại này sẽ vạch trần sự thật! Chiến dịch: 'Bắt Gian Tại Trận - Hồ Sơ X' chính thức bắt đầu! Và cậu, McQueen, sẽ là trợ lý đắc lực của ta!"
"Tại sao tớ lại phải tham gia chứ?!"
"Bởi vì nếu tớ bị bắt, tớ cần một người có uy tín như tiểu thư nhà Mejiro để bảo lãnh," Gold Ship nhe răng cười, lôi xềnh xệch McQueen về phía tòa nhà văn phòng, "Đi nào, Watson của ta! Sự thật luôn chỉ có một!"
...
Tại văn phòng của Huấn luyện viên Roze. Bên trong rèm cửa được kéo kín mít.
Rei (đang trong bộ dạng Rei) vừa mới chạy vội từ sân tập về, mồ hôi nhễ nhại. Cô khóa trái cửa, thở phào nhẹ nhõm, rồi nhanh chóng bắt đầu cởi bộ đồ thể thao ra. Trên bàn là bộ tóc giả màu trắng và chiếc áo khoác blouse trắng đặc trưng của "Huấn luyện viên Roze".
"Chết tiệt, sắp đến giờ họp với Lý sự trưởng rồi," Rei lẩm bẩm, tay chân luống cuống, "Phải thay đồ nhanh lên mới được. Làm hai người cùng một lúc đúng là mệt chết đi được."
Cô không hề hay biết rằng, bên ngoài cánh cửa sổ tầng 2, một cái móc câu đang từ từ được thả xuống, và một bóng người màu xám (Gold Ship) đang đu dây lơ lửng, tay cầm máy ảnh, chuẩn bị ghi lại "bí mật thế kỷ".
...
"Cót két... cót két..."
Sợi dây thừng buộc vào ống khói trên mái nhà phát ra tiếng kêu ai oán khi phải chịu sức nặng của Gold Ship. Cô nàng Nàng Ngựa lập dị đang treo ngược mình lơ lửng bên ngoài cửa sổ tầng 2, tay cầm máy ảnh, mắt dán chặt vào khe hở nhỏ xíu giữa hai tấm rèm cửa.
"Báo cáo," Gold Ship thì thầm vào bộ đàm (thực ra là cái hộp sữa rỗng nối dây xuống đất), "Mục tiêu đang ở trong phòng. Tình trạng: Cực kỳ bất ổn."
Bên dưới, Mejiro McQueen đang đứng canh gác (bất đắc dĩ), áp tai vào đầu dây bên kia, lo lắng hỏi: "Bất ổn? Rei-san bị ốm sao?"
"Không... Còn tệ hơn thế," Gold Ship nheo mắt, đồng tử co lại, "Cô ta đang... tranh luận với không khí."
...
Bên trong văn phòng.
Rei (vẫn đang mặc đồ thể thao của Nàng Ngựa) đang đứng trước gương, tay cầm bộ tóc giả màu trắng và chiếc kính gọng vàng của "Huấn luyện viên Roze". Cô đang vô cùng căng thẳng.
"Bình tĩnh nào, Rei. Mày là diễn viên xuất sắc nhất. Mày đã lừa được cả thế giới (trừ mấy con quái vật kia)," Rei hít sâu, rồi đột ngột thay đổi cơ mặt, ánh mắt trở nên sắc lạnh và trưởng thành hơn.
Cô hắng giọng, cố gắng hạ thấp tông giọng xuống để nghe giống người lớn: "(Giọng trầm) Khụ... Chào Lý sự trưởng. Về kế hoạch tập luyện tiếp theo của Rei, tôi đã có phác thảo chi tiết..."
Sau đó, cô lập tức xả vai, vò đầu bứt tai với giọng điệu chán nản của bản thân: "(Giọng thật) Aizzz! Không được! Giọng này nghe giống bà già quá! Phải lạnh lùng hơn, bí ẩn hơn!"
Rei lại nhìn vào gương, chỉ tay vào hình ảnh phản chiếu của mình: "(Giọng trầm) Nghe đây, Rei. Em phải cố gắng hơn nữa. Đừng làm tôi thất vọng." Rồi cô tự trả lời chính mình: "(Giọng thật) Biết rồi, biết rồi! Chị nói nhiều quá đấy, bà cô già!"
...
Bên ngoài cửa sổ.
Gold Ship há hốc mồm, chiếc máy ảnh suýt rơi khỏi tay. Qua khe cửa hẹp, cô chỉ thấy Rei đứng một mình giữa phòng, liên tục thay đổi biểu cảm và giọng điệu. Lúc thì nghiêm nghị đáng sợ, lúc thì cáu kỉnh trẻ con. Hai giọng nói, hai tính cách, nhưng phát ra từ cùng một cái miệng.
"Ôi thần linh ơi..." Gold Ship run rẩy nói vào bộ đàm, "McQueen! Giả thuyết người ngoài hành tinh sai rồi! Sự thật còn đáng sợ hơn!"
"Sao thế?!"
"Rei... cô ta bị ÁM! Hoặc là cô ta đang thực hiện một nghi thức triệu hồi tà ác!" Gold Ship phân tích với logic của người Sao Hỏa, "Ta thấy cô ta đang nói chuyện với một 'Bóng ma' vô hình! 'Bóng ma' đó đang mắng mỏ cô ta, ép cô ta phải làm việc! Và cái áo blouse trắng trên bàn kia... chính là vật tế để linh hồn đó nhập vào!"
"Cậu nói linh tinh cái gì thế?" McQueen hoang mang.
"Nhìn kìa! Cô ta bắt đầu biến hình rồi!"
Bên trong phòng, Rei cuối cùng cũng quyết định mặc chiếc áo blouse trắng vào. Cô đội bộ tóc giả màu trắng lên đầu, đeo kính vào, và chỉnh lại cổ áo. Chỉ trong tích tắc, khí chất của "Nàng Ngựa Rei" biến mất hoàn toàn. Đứng trước gương giờ đây là "Huấn luyện viên Roze" lạnh lùng, tri thức và đầy uy quyền.
Rei (bây giờ là Roze) nhìn vào gương, nhếch mép cười một cách tự mãn: "Hoàn hảo. Không ai có thể phát hiện ra."
Bên ngoài, Gold Ship chết lặng. Trong mắt cô nàng, đây không phải là cải trang. Đây là chiếm xác. Cái linh hồn tà ác màu trắng đó đã nuốt chửng Rei rồi!
"Nguy to rồi McQueen! Rei đã bị phong ấn! Bây giờ kẻ đứng đó là Ma Vương Roze!" Gold Ship hét vào hộp sữa, "Chúng ta phải cứu cô ấy! Chuẩn bị muối trừ tà và cà rốt thánh ngay!"
Do quá kích động, Gold Ship vung tay múa chân, vô tình đập mạnh chiếc máy ảnh vào kính cửa sổ.
CỐP!!!
Tiếng va chạm của máy ảnh vào kính cửa sổ như tiếng chuông báo tử. Bên trong phòng, Rei (đang trong lốt Huấn luyện viên Roze: tóc trắng, kính gọng vàng, áo blouse) cứng đờ người. Bên ngoài cửa sổ, Gold Ship (đang treo ngược) cũng cứng đờ người. Hai cặp mắt nhìn nhau chằm chằm qua lớp kính mỏng manh.
(Thôi xong. Bị nhìn thấy rồi!) Rei gào thét trong lòng. Nếu Gold Ship phát hiện ra Roze và Rei là một người, ngày mai cả thế giới sẽ biết. Hình tượng "Công chúa Lôi Minh" ngầu lòi sẽ biến thành trò cười.
Trong khoảnh khắc sinh tử đó, não bộ của Rei - bộ não đã từng tính toán hàng vạn khả năng trên đường đua - hoạt động hết công suất. Chạy trốn? Không kịp. Giải thích? Gold Ship sẽ không nghe. Chỉ còn một cách: Biến sự hiểu lầm thành nỗi khiếp sợ tuyệt đối.
Rei hít sâu một hơi, đẩy gọng kính lên, che giấu đi sự hoảng loạn trong mắt. Thay vào đó, cô kích hoạt khí thế "Ma Vương" ở mức tối đa. Sát khí đen kịt (Lĩnh Vực) từ người cô tỏa ra, xuyên qua cả lớp cửa kính.
"Két..."
Rei chậm rãi mở cửa sổ ra. Gió lùa vào, làm tà áo blouse trắng bay phần phật, kết hợp với mái tóc giả màu trắng, trông cô lúc này như một tử thần bước ra từ địa ngục.
"Ngươi..." Rei cất giọng trầm thấp, lạnh lẽo như băng, "Ngươi đã nhìn thấy rồi sao?"
Gold Ship, kẻ vốn không sợ trời không sợ đất, lúc này hàm răng lại va vào nhau cầm cập. Trong mắt Gold Ship, đây không phải là Rei đang cải trang. Đây là Ác Linh Roze đã hoàn toàn chiếm đoạt cơ thể của Rei và hiện nguyên hình!
"Ngươi... Ngươi làm gì Rei rồi?! Nhả cô ấy ra ngay!" Gold Ship lấy hết can đảm hét lên (nhưng tay vẫn run bần bật).
Bên dưới, Mejiro McQueen nghe thấy tiếng hét thì ngẩng đầu lên, chỉ thấy một bóng người tóc trắng tỏa ra luồng khí áp bức đáng sợ đang đứng ở cửa sổ. "Cái... cái gì thế kia?!"
Rei (Roze) không trả lời. Cô chậm rãi vươn tay ra, nắm lấy khung cửa sổ bằng kim loại.
RẮC!
Dưới sức mạnh của Nàng Ngựa cấp SS+, khung kim loại bị bóp méo, in hằn dấu tay rõ rệt như thể nó làm bằng đất sét. Rei nhếch mép cười, một nụ cười "thân thiện" (nhưng qua lăng kính sợ hãi của Gold Ship thì trông như nụ cười của kẻ ăn thịt người).
"Rei đang 'ngủ' rất ngon..." Rei thì thầm, cố tình làm cho giọng nói trở nên méo mó, "Và ta ghét nhất là lũ sâu bọ làm phiền giấc ngủ của cô ấy. Kẻ nào biết bí mật của ta... thường sẽ biến mất một cách bí ẩn đấy. Ngươi có muốn thử không?"
Nói xong, Rei giơ tay lên, làm động tác "chém" vào không khí về phía sợi dây thừng của Gold Ship.
VÙ!
Dù tay không chạm vào, nhưng áp lực gió từ cú chém của Nàng Ngựa mạnh nhất vẫn khiến Gold Ship chao đảo.
"A Á Á Á!!!"
Bản năng sinh tồn của Gold Ship trỗi dậy mãnh liệt. "McQueen! Chạy mau! Nó định ăn thịt chúng ta để luyện đan đấy!!!"
Gold Ship buông tay khỏi bệ cửa sổ, thực hiện cú nhảy bungee không dây an toàn xuống bụi cây bên dưới, rồi túm lấy cổ áo McQueen, kéo cô nàng tiểu thư tội nghiệp chạy bán sống bán chết về phía cổng trường.
"Cứu với! Có ma! Có người ngoài hành tinh! Có sát thủ!"
Tiếng hét thảm thiết của hai Nàng Ngựa vang vọng khắp khuôn viên trường, để lại một đám bụi mù mịt.
...
Tại văn phòng. Rei đứng yên bên cửa sổ thêm 10 giây nữa để đảm bảo đối phương đã chạy mất dép. Sau đó, cô đóng cửa sổ lại, khóa chốt, kéo rèm.
"Phù..."
Rei trượt người xuống sàn nhà, tháo bộ tóc giả và cái kính ra ném lên bàn, toàn thân ướt đẫm mồ hôi lạnh. "Nguy hiểm quá... Suýt chút nữa thì toang."
Cô nhìn khung cửa sổ bị bóp méo, thở dài: "Lại tốn tiền đền bù cơ sở vật chất rồi."
Tuy nhiên, Rei không biết rằng, hành động "chữa cháy" vừa rồi của cô đã để lại một hậu quả không ngờ. Ngày hôm sau, một truyền thuyết đô thị mới lan truyền khắp Học viện Tracen với tốc độ ánh sáng:
"Nghe nói chưa? Bên cạnh Công chúa Rei có một 'Hộ vệ' tóc trắng bí ẩn tên là Roze." "Nghe Gold Ship bảo đó là một ác linh ngàn năm! Chỉ cần ai dám lại gần Rei với ý đồ xấu, Roze sẽ xuất hiện và bẻ gãy cổ người đó bằng tay không!" "Đáng sợ quá! Nhưng mà... cũng ngầu thật đấy! Rei-sama quả nhiên là người được chọn!"
Và thế là, thân phận "Huấn luyện viên Roze" không những không bị lộ, mà còn trở thành một "Vệ sĩ tâm linh" đáng sợ, khiến không ai dám bén mảng đến gần văn phòng của Rei nữa. Rei: "...Thôi cũng được. Ít nhất thì mình cũng có không gian yên tĩnh để chơi game."
