Tôi đã tự tin tuyên bố với Madoka và Misuzu rằng “Akechi Yoriko, đến lúc nói lời tạm biệt rồi”, vậy mà cuối cùng vẫn phải lết cái bộ dạng Yoriko này về lớp. Càng nghĩ càng thấy xấu hổ, bước chân của tôi tự nhiên chậm hẳn lại.
Đang lê từng bước ngắn, tôi chợt phát hiện ra một nữ sinh đã khá lâu không gặp.
“Aa, Gainen-san!”
“Nn?”
Tôi gọi tên cô gái đi lướt qua mình, Gainen-san—trong trạng thái không phải là Ennoia—quay lại nhìn tôi.
“Kuhaa! Lâu rồi không gặp nhỉ. Khí tức này, Akechi Hideyo... mà khoan, ngươi là ai!?”
“Sao lại không phải!? Còn không phải tại cái Gift mà cô ban phát chắc!”
Thần linh lập dị này tỏ vẻ kinh ngạc tột độ khi thấy bộ dạng Akechi Yoriko của tôi.
Cô nhìn tôi chằm chằm, săm soi một cách hứng thú từ trên xuống dưới, hết mặt, ngực, rồi đến chân.
Tôi lỡ miệng tiết lộ Gainen-san chính là kẻ đứng sau ban phát Gift, nhưng may mà xung quanh không có ai nên vẫn an toàn.
“L-loài người thú vị thật... Guh... …Phụtt.”
“Đang cố nhịn cười thấy rõ luôn kìa.”
“Ahahahahaha.”
“Đấy, cười to luôn rồi.”
Đừng có vứt bỏ cái bản sắc "Kuhaa" đầy kịch tính như mọi khi của cô chứ...
Cô đang cười một cách hoàn toàn tự nhiên...
“Aa~, thú vị thật! Bảo sao ta không ngừng ban phát Gift được mà. Đây đúng là SSR.”
“Cái đồ ban phát Gift như quay gacha như cô đúng là ác thần mà.”
“Kuhaa, thần thì vẫn là thần thôi. Dù bị chế nhạo là ác thần, tử thần, ôn thần, tai họa thần hay nữ thần, thì cũng như việc Ennoia được tán tụng là một thần linh vậy.”
“Tôi tuyệt đối sẽ không bao giờ gọi cô là nữ thần đâu.”
Trừ cái đó ra, còn lại thì gần như đúng hết.
“Đ-Đây là kết cục của kẻ đã dồn Ma Vương vào đường cùng đấy à, vãi. Kuhaa... 480 năm rồi ta mới thấy mắc cười như vậy...”
“Cái khiếu hài hước 480 năm mới trúng một lần đúng là vĩ đại thật...”
“Thôi, hết giờ nghỉ trưa rồi, gặp lại sau nhé.”
“Ừm, hẹn gặp lại!”
Thôi được, tiết Lịch sử Nhật Bản tiếp theo sắp bắt đầu rồi, tôi định quay về lớp, nhưng chợt nhận ra có gì đó không ổn. “À ré?”. Tôi vội tóm lấy vai Gainen-san giữ cô lại.
“G-Gì vậy!?”
“Này, sửa lại cho tôi đã. Cô tính thản nhiên quay về lớp học như thế à?”
“…Méo, tôi này không liên quan. Cậu tự đi mà khiếu nại trực tiếp với cái người đã dùng Gift đó ấy.”
“Lại bắt chước Sakuya rồi...”
Gainen-san chuyển xưng hô từ “ta” sang “tôi”.
Nhìn thái độ đó là tôi biết ngay cô chẳng có ý định sửa lại cho tôi rồi.
“Mà khoan, đây là Gift gì vậy?”
“Hình như tôi bị nói là ‘Hãy trở nên đáng yêu đi!’.”
“Aa~, cái đó à. ...Không ngờ Gift của kẻ đó lại có hiệu ứng ẩn thế này...”
“Khoan, ngay cả cô cũng mới biết à?”
Cô vừa nói “Hể~, ta không biết đấy...” và “Cái gì đây, mắc cười ghê~”, vừa kéo tóc, sờ ngực, thậm chí lật váy và chạm cả vào quần lót của tôi. Tôi đang bị quấy rối tình dục một cách tự nhiên.
“Mà này, kẻ đó là người quen của Gainen-san đúng không!?”
“Ơ-Ờ thì, nói là người quen thì cũng là người quen... ...Biết đâu hai người lại bị hút vào nhau như nam châm không chừng.”
“Ý cô là sao?”
“...”
Gainen-san nhìn thẳng vào tôi với vẻ mặt nghiêm túc lạ thường.
Đôi mắt sắc bén của cô như xuyên thấu qua tôi, khiến cơ thể tôi cứng đờ trong giây lát.
Nhân lúc đó, cô thì thầm một lời cảnh báo.
“...Ngươi không nên can thiệp quá nhiều vào cô ta thì hơn.”
“Ể?”
“...Không, không có gì.”
Tôi có rất nhiều điều muốn nói về thái độ mập mờ của cô ấy.
Nhưng ngay lập tức, bóng dáng đó biến mất, Kuromaku Gainen đã đi mất dạng.
Trốn mất rồi à...
Xem ra, cách duy nhất để trở lại hình dạng ban đầu là phải tự mình tìm ra cô ta.
Đang trên đường về lớp, tôi lại bắt gặp Mishima và Mitsuki (lớp khác) đang cùng nhau di chuyển đến phòng học tiếp theo.
“A, Akechi-san. Tớ nghe nói cậu đã lao đi trong giờ nghỉ trưa với khí thế hừng hực quyết tâm trở lại như cũ...”
“Tớ không làm được!”
Có vẻ như thông tin từ Misuzu và Madoka đã lan truyền rồi, cả hai người họ đều lộ vẻ khó xử.
Tôi chạy trốn khỏi lời nói của Mishima để về lớp, và đúng như dự đoán, tôi bị cả lớp trêu chọc không thương tiếc.
“Nếu không làm được thì ngay từ đầu đừng có làm màu có phải hơn không...”
“Đúng thật...”
Lời nói của Risa đâm thẳng vào tim tôi.
Giờ nghỉ trưa kết thúc mà không có chút tiến triển nào, đành phải dời cuộc họp "nghiêm túc bàn cách trở lại làm đàn ông" sang lúc khác.
<Tác Note>
Lần tới, chìa khóa liên quan đến Chihiro lại nằm trong tay hai người đó...
