Tái Sinh Thành Tên Bạn Thân Rác Rưởi

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

(Đang ra)

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

Mubineko

Nghĩ đến thôi đã khiến toàn thân tôi chỉ còn lại nỗi sợ hãi ghê tởm.

145 3066

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

(Đang ra)

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

Tổng Tài Hạ Phóng | 总裁下放

Tôi chỉ muốn sống sót, không chỉ vì bản thân mình, mà còn vì người ấy – người đã cùng tôi nương tựa mà sống.

112 2387

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

(Đang ra)

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

KT

Một câu chuyện giả tưởng ấm áp mà dở khóc dở cười về năng lực tẩy não vô song và dàn harem tình cảm nồng nàn chính thức bắt đầu!

27 344

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

(Đang ra)

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

Giai thất

PS: Truyện thiên về đấu trí, thuộc thể loại vô hạn lưu. Tác giả đảm bảo dàn nhân vật chính (cả nam và nữ) sẽ không "bay màu", còn các người chơi khác thì.

574 6632

Mesugaki Tank Enters The Academy

(Đang ra)

Mesugaki Tank Enters The Academy

Gyeokgemheojeop

Điều tệ hơn là những lời khiêu khích hoạt động quá tốt...

5 1

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

(Đang ra)

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

Dongle-kun

Tôi đã định rời đi giữa những tràng pháo tay, nhưng pháo tay vẫn không chịu ngừng lại.

193 493

IF - IF (1) - Một Thế Giới Không Tồn Tại Gift

<Tác Note>

Theo thông báo trước, tôi đã dự định viết phần tiếp theo, nhưng xin phép được thay đổi đột ngột.

Tuy hơi muộn, nhưng để kỷ niệm đạt 6 triệu PV, lần này tôi xin phép đăng một mẩu truyện IF mới.

Lâu lắm rồi mới lại có một câu chuyện kỷ niệm.

Thật ra tôi cũng rất muốn viết tác phẩm mới, nhưng vì không có thời gian để viết nhiều bộ cùng lúc nên tôi sẽ đăng một mẩu truyện ngắn KuzuGesu.

Nội dung IF lần này là một câu chuyện phủ định tác phẩm chính ngay từ gốc rễ, với tựa đề “Thế giới nơi Gift không tồn tại”.

Mitsuhide không chuyển sinh.

Đây là câu chuyện về một Hideyori của thế giới gốc, nếu cuộc đời cậu không bị Gift làm cho đảo lộn...

Một thế giới nơi cha mẹ cậu không chết, cậu không bị chú mình nhận nuôi, và cũng không phải sống xa Hoshiko.

Tuy nhiên, cậu lại không phải là bạn thuở nhỏ với Emi hay Takeru... nên thế giới quan đã trở nên hoàn toàn khác biệt.

Vì không được vợ chồng chú nhận nuôi nên nhà ở cũng đã thay đổi.

✦✧✦✧✦✧

“Ou! Chào buổi sáng, Hideyori!”

“...Chào.”

Tôi khởi động bộ não vẫn còn đang ngái ngủ của mình và bắt đầu dùng bữa sáng.

Thực đơn sáng nay là... à, sao cũng được.

Tôi cầm đũa, nâng bát cơm lên.

“Mẹ đã chào rồi thì con cũng phải chào lại chứ koraaaa!”

“...Phiền nha.”

“Không đáng yêu gì hếttttt! Không đáng yêu gì hếttttt!”

Tôi vừa chán nản đưa cơm vào miệng, vừa lẳng lặng nghe giọng nói ồn ào từ sáng sớm của bà mẹ, Akechi Chihiro.

“Cái tính ăn nói cộc cằn này không biết là giống ai nữa...”

Chắc là người phụ nữ trước mặt mình đây chứ ai... tôi thầm nghĩ, tay khuấy bát súp miso.

“Bố nó cũng nói gì với Hideyori đi chứ!”

“...Con giống hệt mẹ nó lúc đang bực mình đấy.”

“Này, anh nói gì hả!? Em lúc nào chẳng ăn nói đáng yêu chứ bộ!”

“...”

“Đừng có im lặng mà nghiêng đầu thế! Cái cổ đó, em bẻ bây giờ!”

“Chẳng có lấy một mảnh đáng yêu nào cả.”

Ông bố chẳng biết sợ là gì của tôi, Akechi Hideyoshi, vừa có vẻ bàng hoàng vừa thản nhiên “bắt bẻ” mẹ.

“Onii-chan đang trong thời kỳ nổi loạn đấy mà mẹ.”

Cô em gái học sơ trung của tôi, Akechi Hoshiko, vừa cười gượng vừa khuyên mẹ.

Tôi thấy cái cảnh cả nhà quây quần ăn sáng thật là quê mùa.

Hễ tôi nói thẳng điều đó với mẹ là y như rằng bà lại la lên “Đã là gia đình mà không đáng yêu gì hết!” hay là “Đã là gia đình thì phải hòa thuận với nhau chứ!” rồi cứ lặp đi lặp lại mấy từ gia đình, gia đình, gia đình.

“Hoshiko đáng yêu quá! Vượt qua cả đáng yêu mà là ‘kyawaii’ luôn!”

“Bà già sắp 40 tuổi rồi mà nói cái gì không biết nữa...”

“Im đi, đồ siscon tuổi dậy thì!”

“Hả?”

“Hii-kun tuổi phản kháng cũng ‘kyawaii’!”

“Ghê quá...”

Tôi thực sự thấm thía bà mẹ này thật kinh khủng khi bắt chước cô bạn thuở nhỏ Eimi gọi tôi là ‘Hii-kun’.

Cha tôi thì cứ lẳng lặng ăn tiếp như thể mấy chuyện này hoàn toàn không lọt vào mắt ông.

Chắc ông đã quen với cảnh vợ và con trai đấu khẩu rồi.

Ông là người luôn giữ vai trò bàng quan, không mấy khi xen vào.

Hoshiko có lẽ là giống ông, con bé cũng không mấy khi chủ động mà thường không xen vào.

Một cô bé không mấy năng nổ như thế lại ấp ủ ước mơ trở thành idol, và nghe nói hiện tại con bé đã vượt qua các vòng audition để tiến đến một vị trí khá cao rồi.

Chỉ còn một chút nữa là con bé có thể chạm đến ước mơ đó, thật đáng nể.

Có thể đây là cái nhìn thiên vị của một người anh trai, nhưng tôi thực sự nghĩ con bé là một đứa trẻ ngoan, kiên cường và luôn nỗ lực hết mình.

“Ara ara? Ăn nói đã cộc cằn, mặt mũi lại còn khó đăm đăm thế kia là bị bạn gái đá đó nha? Bị đá đó nhaaaa? Bị đá đó nhaaaaaaaaa?”

“Chậc...!”

Tôi phát cáu với bà mẹ đang tự tạo hiệu ứng tiếng vang để trêu chọc mình.

‘Cái con Eimi lắm mồm đó...’ Tôi cảm thấy một sự thôi thúc mãnh liệt muốn bẻ gãy cổ con bé ngay khi nhìn thấy cái bản mặt láo xược đó lần tới.

“Onii-chan tuy ăn nói cộc cằn nhưng em biết anh không phải là người xấu! Cố lên! Âuu!”

“Aa, đáng yêu!”

“Kyawaii!”

“...Đáng yêu.”

“M-Mọi người làm con ngại đó...”

Được anh trai và cha mẹ khen ngợi, Hoshiko xấu hổ đỏ bừng má.

Tôi tin chắc rằng nếu con bé trở thành idol, nó sẽ chinh phục được cả thiên hạ.

✦✧

Nhà bên cạnh là một đứa bạn thuở nhỏ mà tôi đã chơi cùng từ khi còn bé.

Chúng tôi thường xuyên qua lại nhà nhau, cùng chơi Smash Bros...

Cùng nhau trao đổi manga cho mượn...

Thỉnh thoảng thì cùng nhau học bài...

Những lúc gia đình tôi vắng nhà thì nấu ăn cho tôi...

Đó là một người bạn thuở nhỏ có mối “nghiệt duyên” đã kéo dài từ rất lâu.

Và hôm nay gã đó cũng đang đứng sừng sững trước cửa nhà tôi.

“Yo, đi học thôi Akechi!”

“Ừm...”

Seki Shou, gã bạn đã quá thân thiết, đang đứng chờ ở vị trí quen thuộc mọi khi.

“Akechi Hideyori cứ như bước ra từ thời Chiến Quốc, còn Seki Shou thì như bước ra từ thời Tam Quốc”—đó là lời nhận xét của Saki Eimi, một người bạn nữa có tài nấu nướng khá... khó tả.

“Chào buổi sáng, Seki-senpai! Thôi, Onii-chan! Anh đi nhé!” Tôi vẫy tay chào Hoshiko đang tiễn chúng tôi rồi cất bước về phía nhà ga.

Nghĩ đến việc phải tới tối mới được gặp lại Hoshiko mà tôi thấy hơi tiếc.

Cô bạn cùng lớp Fukamori Misuzu hình như có một người chị song sinh học cùng lớp với Eimi và Seki.

Đôi khi tôi cũng nghĩ, nếu mình mà là anh em song sinh với Hoshiko thì chắc sẽ vui hơn nhiều.

“Akechi mà có bạn gái cơ đấy... Akechi mà có bạn gái cơ đấy...”

“Mày tha cho tao cái vụ bạn gái này có được không...”

“Thế mà tao cứ tấn công Uematsu mãi mà vẫn...”

“Chẳng phải lý do là vì mày ‘tấn công’ dữ dội quá hay sao?”

“Hả? Không tấn công thì làm sao truyền tải được tình cảm chứ?”

“Chắc là truyền tải nhiều đến mức bị ghét luôn rồi đấy.”

“Sao mày nỡ nói trúng tim đen làm tao tổn thương như vậy...”

Seki trưng ra bộ mặt nghiêm túc.

Nghe nói cậu đã liên tục bày tỏ tình cảm từ hồi sơ trung rồi, nhưng thật đáng tiếc là cô bé đó không hề lay chuyển.

Uematsu Yurika mà Seki nhắc tới tuy là bạn cùng lớp với tôi, nhưng trong ấn tượng của tôi, đó là một cô nàng “não cơ bắp”, kiểu người hoàn toàn không có hứng thú gì với chuyện yêu đương.

Cô ấy cũng chẳng có người bạn thân nào cùng lớp, đến mức phải lập “liên minh cô độc” với cô con gái của chủ quán cà phê ‘Sanctuary’.

Ngay lúc tôi đang đưa ra lời khuyên vòng vo cho Seki rằng nên từ bỏ Uematsu đi, thì một cú va chạm mạnh ập thẳng vào lưng tôi.

“Gặc...!”

“Ái!”

Seki đứng bên cạnh cũng bị bật ngửa ra sau.

Tôi nghĩ ngay ra được đứa con gái tinh nghịch duy nhất trong đám bạn của mình dám làm cái trò này.

“Idol của mọi người! Eimi-chan giá đáoooooo!”

Đó là Eimi, cô nàng xuất hiện, “Tehe” một tiếng rồi lè chiếc lưỡi nhỏ ra với giọng nói và cử chỉ đầy “toan tính”.

<Tác Note>

Chương sau, thế giới quái quỷ gì đây...?

Tluc: Có thể xem đây là chương 302.2. Tluc: ýe, Saki Eimi a.k.a nữ chính. Tluc: Thì ra brocon là thuộc tính có sẵn. Tluc: Đã cập nhật minh hoạ nhân vật Saki Eimi.