Tại sao người chồng hiền sau hôn nhân vẫn không quên quá khứ bị ác nữ bắt nạt

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

(Đang ra)

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

Mubineko

Nghĩ đến thôi đã khiến toàn thân tôi chỉ còn lại nỗi sợ hãi ghê tởm.

145 3099

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

(Đang ra)

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

Tổng Tài Hạ Phóng | 总裁下放

Tôi chỉ muốn sống sót, không chỉ vì bản thân mình, mà còn vì người ấy – người đã cùng tôi nương tựa mà sống.

112 2400

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

(Đang ra)

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

KT

Một câu chuyện giả tưởng ấm áp mà dở khóc dở cười về năng lực tẩy não vô song và dàn harem tình cảm nồng nàn chính thức bắt đầu!

27 352

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

(Đang ra)

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

Giai thất

PS: Truyện thiên về đấu trí, thuộc thể loại vô hạn lưu. Tác giả đảm bảo dàn nhân vật chính (cả nam và nữ) sẽ không "bay màu", còn các người chơi khác thì.

574 6649

Mesugaki Tank Enters The Academy

(Đang ra)

Mesugaki Tank Enters The Academy

Gyeokgemheojeop

Điều tệ hơn là những lời khiêu khích hoạt động quá tốt...

5 9

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

(Đang ra)

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

Dongle-kun

Tôi đã định rời đi giữa những tràng pháo tay, nhưng pháo tay vẫn không chịu ngừng lại.

193 497

Toàn văn - Chương 71: Không nỡ nhìn lại & Vị hôn thê của Shimizu Yuki?

Bóng người đuổi theo phía sau ngày càng thưa thớt. Shimizu Yuki quay đầu nhìn lại một cái, thiếu nữ đang nắm tay cậu chạy cũng từ từ dừng bước.

Cậu chống tay lên đầu gối thở hổn hển, ngẩng đầu nhìn Sakai Mina vô cùng thục nữ vuốt phẳng lại vạt váy.

Gò má trắng như sứ lạnh của cô gái ửng hồng hai vầng mây. Đuôi tóc ngựa sau gáy đung đưa, cũng mệt không nhẹ.

Hai người vẫn còn hoảng hồn nhìn nhau một cái, Sakai Mina đột nhiên bật cười lớn tiếng, không còn đoan trang, lịch sự như trước, nhưng lại có một vẻ đẹp tràn đầy sức sống thanh xuân khác.

"Sao thế?" Shimizu Yuki sờ sờ mặt, tưởng là dính bẩn gì đó.

"Không có gì. Chỉ là… cảm thấy bạn Shimizu thay đổi rất nhiều, tớ gần như không nhận ra cậu như thế này nữa."

Shimizu Yuki có cảm giác mình bị lừa dối: "Cậu thực sự quen biết tớ?"

"Tớ cũng không tốt bụng đến mức sẽ giúp đỡ một người bạn học mới quen biết vài ngày như vậy đâu. Tớ đương nhiên là đã sớm quen biết bạn Shimizu rồi, từ rất lâu trước đây, có lẽ cậu đã quên rồi."

Sakai Mina vén lọn tóc rối bên tai, cô che giấu đi sự cay đắng nơi đáy mắt, giọng nói trầm nhẹ cất lên:

"Nếu tớ nhớ không lầm, mẹ của bạn Shimizu tên là Shimizu Iori, phải không?"

Hơi thở đột ngột trở nên dồn dập, giống như phần mềm mại, yếu ớt nhất trong cơ thể bị đâm trúng.

Shimizu Yuki năm ngón tay siết chặt thành quyền, gắt gao nhìn chằm chằm Sakai Mina.

Nếu tiếp theo cậu không thể nghe được một lời giải thích hợp lý, cho dù cậu có ấn tượng ban đầu không tồi với cô gái trước mắt, cũng sẽ vỡ nát trong nháy mắt.

"Sakai-san chắc hẳn biết tớ là con trai của gia tộc Shimizu đã suy tàn kia rồi? Vậy thì biết tên mẹ tớ cũng không có gì lạ. Nhưng tại sao đột nhiên lại nhắc đến chuyện này…"

"Dì Shimizu là một người phụ nữ rất dịu dàng, rất xinh đẹp. Lông mày và đôi mắt của dì ấy giống bạn Shimizu ít nhất cũng bảy tám phần, cho nên tớ vừa nhìn đã nhận ra cậu ngay."

"Tớ chưa bao giờ nghe mẹ nhắc đến Sakai-san." Shimizu Yuki lắc đầu.

"Cho nên tớ mới nói dì Shimizu là một người rất dịu dàng mà. Dì ấy không muốn để bạn Shimizu cậu phải chịu đựng số phận bị người khác sắp đặt, khống chế, không thể làm theo lựa chọn của trái tim mình, nên mới muốn che giấu chuyện này, đúng không?"

Sakai Mina dừng lại vài giây, dường như cảm thấy khó mở lời về chuyện sắp phải nói cho Shimizu Yuki biết. Sắc hồng trên mặt cô vẫn chưa tan đi, hiếm khi có chút e thẹn, ngượng ngùng.

"Thực ra… nhà Shimizu và nhà Sakai từng lấy lý do giao hảo, đã định ra hôn ước cho bạn Shimizu và tớ. Nói cách khác, tớ, Sakai Mina, chắc hẳn được xem là… vị hôn thê của bạn Shimizu."

"…"

Shimizu Yuki cả người như bị đóng đinh tại chỗ. Cậu bề ngoài tỏ ra bình tĩnh, im lặng, nhưng trong đầu lại đang điên cuồng diễn ra một cơn bão não.

Diễn biến này quả thực quá vô lý. Nếu không phải dáng vẻ nghiêm túc của Sakai Mina thực sự không giống đang nói đùa, nếu không cậu thực sự sẽ cho rằng đối phương lo lắng tâm trạng cậu quá u uất, nên mới cố tình nói đùa một câu hoàn toàn không buồn cười như vậy để trêu chọc cậu.

"Bạn Shimizu vẫn không tin sao? Tớ tuyệt đối sẽ không lừa gạt cậu về chuyện này đâu."

Sakai Mina dường như cũng trở nên nghiêm túc hơn. Cô nhìn thiếu niên đã dao động bên bờ vực tin tưởng, liền tung ra cọng rơm cuối cùng đè chết con lạc đà.

"Làm vật đính ước, đây là thứ do mẹ cậu, Shimizu Iori, đích thân giao cho tớ. Bạn Shimizu cứ xem thử xem tớ có nói dối không."

Shimizu Yuki nheo mắt nhìn đôi bông tai mặt dây chuyền tinh xảo, hoa mỹ trong tay Sakai Mina. Đồng tử giãn ra, giống như nhìn thấy người đã khuất lại sống sờ sờ xuất hiện trước mặt mình.

Cậu không những không cảm thấy sợ hãi, ngược lại còn cảm nhận được một cảm giác ấm áp, quen thuộc từ đó. Ký ức mà hai năm qua cậu vẫn luôn cố gắng chôn sâu vào tận cùng trí nhớ, giờ đây lại ùa về như thủy triều.

"Mẹ…"

Shimizu Yuki lập tức mất kiểm soát. Giọng cậu run rẩy, nhận lấy đôi bông tai từ tay Sakai Mina.

"Những biến cố trong gia đình bạn Shimizu, và cả sự ra đi của dì Shimizu… Tớ rất xin lỗi, mong cậu nén đau thương."

Sakai Mina khẽ cúi chiếc cổ thon thả trắng ngần. Hàng mi đen cong vút của cô run rẩy, từng giọt nước mắt long lanh tụ lại.

"Không sao, tớ quen rồi."

Shimizu Yuki hoàn hồn lại. Cậu quyến luyến vuốt ve đôi bông tai như thể còn vương lại hơi thở của mẹ, cuối cùng vẫn cắn răng, trả lại cho Sakai Mina.

"Đôi bông tai còn lại, bạn Shimizu vẫn còn giữ chứ?"

"Còn giữ, để ở nhà rồi."

Đó là một trong số ít những di vật mẹ để lại, làm sao cậu có thể không bảo quản cẩn thận?

Shimizu Iori đã đặc biệt dặn dò, khi Shimizu Yuki gặp được người phụ nữ khiến cậu rung động từ cái nhìn đầu tiên, và quyết tâm muốn cùng đối phương bước vào lễ đường hôn nhân.

Đôi bông tai này sẽ là quà cưới bà để lại cho người con dâu.

Những lời này, Shimizu Yuki đều ghi nhớ trong lòng, cũng thề rằng nhất định sẽ thực hiện nguyện vọng của mẹ.

Sakai Mina tận mắt nhìn thấy ánh mắt thiếu niên nhìn cô đang từng chút một thay đổi, chút phòng bị cuối cùng còn sót lại cũng hoàn toàn tan biến.

Linh hồn cô vui sướng khôn cùng, nhưng lớp vỏ bọc xinh đẹp hoàn mỹ kia lại là một dáng vẻ bi thương, đau buồn.

"Nếu đã như vậy, bạn Shimizu còn muốn từ chối sự giúp đỡ của tớ hết lần này đến lần khác sao? Mối quan hệ hiện tại của chúng ta, không chỉ đơn giản là bạn học nữa rồi…"

Shimizu Yuki lùi về sau hai bước. Cậu không thể dùng thứ nực cười này để ràng buộc và "bắt cóc" Sakai Mina được. Bọn họ bây giờ cũng đã sớm không còn là mối quan hệ môn đăng hộ đối, ràng buộc lợi ích như trước kia.

Sakai Mina hiện tại đối với cậu mà nói, càng giống như đóa hoa trên núi cao không thể với tới.

Cậu liền hít một hơi, rồi thở ra thật dài, khóe miệng thoáng hiện vị đắng chát.

"Sakai-san không cần phải vì chuyện này mà tự trói buộc mình nhất định phải làm gì đó cho tớ. Nhà Shimizu đã sớm là quá khứ rồi, tự nhiên không cần thiết phải tuân thủ những lời hẹn ước và thề nguyện trước đây."

"Là cậu hiểu lầm tớ rồi."

Sakai Mina lắc đầu, đôi mắt cô trong veo, giọng điệu chân thành.

"Hôn ước này chưa bao giờ là lý do tớ muốn tiếp cận bạn Shimizu. Mà là dì Shimizu trước lúc lâm chung thực sự không yên tâm về con trai mình, nên mới âm thầm nhờ tớ sau khi dì ấy qua đời hãy trông nom bạn Shimizu một chút."

"Thật sao? Mẹ cậu ấy thực sự đã nói với cậu những điều này?"

"Tớ đã nói rồi, tớ sẽ không nói bất kỳ một lời giả dối nào về chuyện này, để lừa gạt tình cảm của bạn Shimizu."

Sakai Mina chậm rãi bước tới, từng bước một dồn Shimizu Yuki vào góc tường.

"Hơn nữa, lúc này ngoài tớ ra, còn có ai có thể giúp bạn Shimizu thoát khỏi cảnh khốn cùng này chứ?"

"Chỉ có tớ. Yuki bây giờ có thể tin tưởng được, chỉ có tớ mà thôi."

Đôi mắt hoa đào rạng rỡ, xinh đẹp của cô gái ẩn chứa sự dịu dàng vô hạn. Ánh mắt tưởng như bình tĩnh, ôn hòa của cô lại che giấu ham muốn xâm phạm và chiếm hữu đang rục rịch.

Khao khát đã lâu, nhiều năm không gặp, mọi thứ về Shimizu Yuki lại vẫn như khắc sâu vào xương tủy cô, khó quên đến mức nào, như máu đang sôi sục cuộn trào trong huyết quản.

Bao nhiêu năm rồi, cô chỉ có thể ngẩng đầu lên ngưỡng vọng cậu. Trong những giấc mơ thiếu nữ bí mật không thể thổ lộ, được cùng cậu đối thoại như hôm nay.

Sakai Mina nhón gót chân lên, đưa bàn tay run rẩy ôm lấy má Shimizu Yuki.

Cô cảm nhận rõ ràng thiếu niên vốn có đôi chân thon dài, sống lưng cứng cỏi thẳng tắp, nay lại vì để vừa tầm với cô mà buộc phải khom lưng xuống.

Tốt quá, tốt quá rồi.

Cậu ấy thực sự đã sa ngã rồi, ngã đến tan xương nát thịt, phẩm giá vỡ vụn.

Nghĩ đến đây, Sakai Mina lại mỉm cười, mang theo vài phần hả hê thế tục.

Yuki, xin lỗi cậu. Cứ như vậy mà ngã xuống đi, đừng bao giờ… bò dậy nữa.