Tại sao người chồng hiền sau hôn nhân vẫn không quên quá khứ bị ác nữ bắt nạt

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

(Đang ra)

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

Mubineko

Nghĩ đến thôi đã khiến toàn thân tôi chỉ còn lại nỗi sợ hãi ghê tởm.

145 3099

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

(Đang ra)

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

Tổng Tài Hạ Phóng | 总裁下放

Tôi chỉ muốn sống sót, không chỉ vì bản thân mình, mà còn vì người ấy – người đã cùng tôi nương tựa mà sống.

112 2400

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

(Đang ra)

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

KT

Một câu chuyện giả tưởng ấm áp mà dở khóc dở cười về năng lực tẩy não vô song và dàn harem tình cảm nồng nàn chính thức bắt đầu!

27 352

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

(Đang ra)

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

Giai thất

PS: Truyện thiên về đấu trí, thuộc thể loại vô hạn lưu. Tác giả đảm bảo dàn nhân vật chính (cả nam và nữ) sẽ không "bay màu", còn các người chơi khác thì.

574 6649

Mesugaki Tank Enters The Academy

(Đang ra)

Mesugaki Tank Enters The Academy

Gyeokgemheojeop

Điều tệ hơn là những lời khiêu khích hoạt động quá tốt...

5 9

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

(Đang ra)

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

Dongle-kun

Tôi đã định rời đi giữa những tràng pháo tay, nhưng pháo tay vẫn không chịu ngừng lại.

193 497

Toàn văn - Chương 77: Công tác xa nhà! Đôi vợ chồng không yên lòng

"Ra ngoài nhất định phải chú ý an toàn, mang thêm ít tiền mặt bên người... Nhiều đây đủ chưa? Nhớ ăn cơm, đừng có bận quá mà không chăm sóc cơ thể, lỡ bị bệnh ở bên ngoài thì tệ lắm đó. Còn nữa... còn nữa buổi tối phải đi ngủ sớm, không được thức khuya."

Ở lối vào cửa chính đang mở rộng, Erika dặn đi dặn lại Shimizu Yuuki đủ mọi điều cần chú ý khi đi công tác. Giống như bao ngày đi làm khác, người vợ xinh đẹp đã kết hôn được ba năm này sẽ đứng ở cửa nhà chỉnh đốn trang phục cho người chồng cao hơn cô một cái đầu. Bất kỳ vấn đề nhỏ nhặt nào cũng không thoát khỏi mắt cô, nhất định phải vuốt phẳng từng nếp nhăn nhỏ nhất trên quần áo mới chịu thôi.

Còn Shimizu Yuuki thì không cần phải suy nghĩ nhiều như vậy, anh chỉ cần thuận theo ý vợ, ngoan ngoãn đứng yên tại chỗ là được rồi.

Trong lòng anh không hề cảm thấy phiền hà, ngược lại vô cùng hưởng thụ khoảnh khắc hạnh phúc này, thậm chí chỉ hận không thể để thời gian dừng lại ngay lúc này, để anh và Erika đắm chìm trong sự ấm áp dễ chịu hiện tại, mãi mãi không bao giờ tỉnh lại.

Anh đã chịu đựng đủ sự tàn khốc và lạnh lẽo của hiện thực rồi. Mỗi khi anh nghĩ mọi chuyện sắp lắng xuống, đi vào quỹ đạo đúng như anh mong muốn, thì những khổ nạn bất ngờ đó lại kéo đến, một lần nữa lôi anh vào vực sâu không thể thoát ra.

Mà đầu sỏ gây ra tất cả những chuyện này, rõ ràng không thể thoát khỏi liên quan với đám ác nữ như giòi bám trong xương, quấn lấy anh không buông!

"Yuuki-kun sao không nói gì, anh rốt cuộc có nghiêm túc lắng nghe không đó?"

"Anh... đương nhiên là anh có nghe mà."

"Vậy nói thử xem nào. Nếu có thiếu sót, hừ hừ..." Erika nheo mắt liếc xéo Shimizu Yuuki một cái.

"Để anh nghĩ xem nào, Erika nói phải chú ý an toàn, không được quên ăn cơm, ngủ sớm, còn có..."

"Điểm quan trọng nhất vẫn chưa nói đó."

Shimizu Yuuki nhướng mày, "Anh nghĩ là anh không nhớ nhầm đâu."

"Đương nhiên là phải nhớ gọi điện báo cáo cho em rồi. Nhất là lúc sáng sớm thức dậy, còn có buổi tối trước khi đi ngủ... Dù lúc đó Yuuki-kun rất bận, cũng phải báo trước một tiếng, làm xong việc rồi trả lời tin nhắn của em sau cũng được. Nếu không báo trước, mà em cũng rất lâu không thấy tin nhắn của Yuuki-kun, là em sẽ thật sự rất tức giận đó nha. Nói không chừng sẽ bất chấp tình trạng sức khỏe, cả đêm không ngủ được, còn phải chạy đến chỗ Yuuki-kun công tác để tìm anh..."

Những lời dặn dò quan tâm Shimizu Yuuki, nói đến đoạn sau đã có chút hờn dỗi, làm nũng.

Erika còn chưa nói xong, Shimizu Yuuki đã ôm cô vào lòng, hai tay vòng qua eo thon mềm mại, cằm tựa lên đỉnh đầu cô.

"Xin lỗi em, Erika, rõ ràng anh đã hứa xin nghỉ phép để ở bên em..."

Những lời này không nói thì thôi, vừa thốt ra liền chọc trúng tuyến lệ của Erika. Nỗi tủi thân và lưu luyến đã kìm nén bấy lâu nay lập tức phá vỡ con đê lý trí, tuôn trào ra ngoài.

Erika không có cách nào mạnh mẽ thêm được nữa. Cô biết rõ tất cả những gì Shimizu Yuuki làm đều là vì gia đình của họ, cô không nên gây sự vô cớ.

Nhưng tình trạng bệnh vốn luôn ổn định mới tái phát đột ngột cách đây không lâu, tương lai có thể chữa khỏi hoàn toàn hay không còn chưa biết, mà cơ thể cô chỉ vừa mới khá lên một chút, Shimizu Yuuki bây giờ lại đột ngột phải đi công tác, mấy ngày liền không về nhà.

Erika làm sao có thể không suy nghĩ lung tung cho được. Cô rất lo lắng, rất sợ hãi Shimizu Yuuki sẽ chê bai cơ thể bệnh tật của cô, vứt bỏ cô mà rời đi.

Cũng vì tình trạng cơ thể tồi tệ này, cô thậm chí không thể làm tròn trách nhiệm của một người vợ - cả hai vợ chồng đều rất thích trẻ con, cũng từng ảo tưởng về một cuộc sống gia đình ba người, nhưng lại luôn không dám mang thai đứa con thuộc về riêng họ.

Erika khẽ đấm nhẹ vào lưng Shimizu Yuuki, áp mặt vào lồng ngực anh mà khóc nức nở.

"Đều tại Yuuki-kun~ Huhu, đều tại anh hết, em không muốn khóc đâu mà."

"Tại anh, đều tại anh, là lỗi của anh..."

Shimizu Yuuki không biết phải đối phó thế nào với lời oán trách nửa làm nũng này, anh đành ôm chặt vợ, nhận hết mọi tội lỗi về mình.

"Được rồi, được rồi, sắp làm bẩn áo của Yuuki-kun mất. Vẫn là em chuyện bé xé ra to, dù sao cũng chỉ có mấy ngày thôi, Yuuki-kun sẽ về sớm thôi mà, hoàn toàn không phải chuyện gì to tát cả."

Hít sâu vài hơi, Erika cố nén tiếng khóc với đôi mắt sưng đỏ, cô dùng mu bàn tay không ngừng lau nước mắt, rất nhanh đã nín khóc mỉm cười, một lần nữa lộ ra vẻ mặt dịu dàng đoan trang của mình.

"Ừm, anh làm xong việc ở đó sẽ về nhà ngay lập tức." Shimizu Yuuki gật đầu thật mạnh.

"Vâng ạ. Vậy cứ thế nhé, không còn sớm nữa, Yuuki-kun đi đường cẩn thận nha."

Cài xong cúc áo sơ mi cuối cùng, Erika hài lòng vỗ vỗ tay, nụ cười trên môi rạng rỡ, chỉ trong chốc lát đã như biến thành một người khác so với vừa nãy.

"...Sao nhanh vậy, Erika, anh..."

Đối mặt với sự buông tay đột ngột thoải mái của Erika, ngược lại Shimizu Yuuki có chút không quen.

Anh kéo vali hành lý, do dự không quyết ở hành lang, đi ba bước lại ngoảnh đầu lại một lần, ánh sáng trong mắt giãy giụa trong đau khổ.

"Hay là anh vẫn ở nhà với Erika nhé, công việc gì đó kệ hết đi."

"Nhưng hôm qua Yuuki-kun không phải nói công việc lần này rất quan trọng sao? Đã đến mức không thể không đi. Nếu lúc này mà thoái thác... cấp trên trong công ty sẽ không vui đúng không?"

Erika tưởng Shimizu Yuuki vẫn chưa yên tâm về việc cô mất kiểm soát cảm xúc vừa rồi, trong lòng tự trách mình sao cứ không khống chế được cảm xúc, cô vừa bước lên trước vừa vỗ về Shimizu Yuuki đi về phía thang máy.

"Không sao đâu mà. Em sẽ nhớ Yuuki-kun là thật, nhưng đến lúc đó chúng ta có thể gọi video call mà. Cho nên bây giờ mau đi làm đi, đừng để đồng nghiệp đi công tác cùng phải đợi lâu."

Nói đã đến nước này, Shimizu Yuuki cũng biết rõ đề nghị nhất thời kích động vừa rồi của mình thiếu suy nghĩ đến mức nào, thậm chí còn không nghĩ thấu đáo bằng Erika.

Anh có thể sảng khoái nhất thời, cho Sakai Mina leo cây.

Nhưng lỡ như mọi chuyện thật sự diễn ra như lời Sakai Mina nói, cô ta sẽ vì dự án lần này thất bại mà mất đi quyền thế trong gia tộc, vậy đến lúc đó chi phí y tế của Erika phải làm sao?

Dù chỉ có 1% khả năng, Shimizu Yuuki cũng không thể bỏ mặc, đành phải ngoan ngoãn chịu sự khống chế của người phụ nữ Sakai Mina này, ngoan ngoãn làm theo yêu cầu của cô ta.

Nghĩ đến đây, Shimizu Yuuki không do dự nữa, một mình bước vào thang máy, ấn nút xuống tầng một.

"Nhớ nhắn tin và gọi điện đó!"

Nhìn cửa thang máy từ từ khép lại, Erika đứng bên ngoài vẫy tay tạm biệt, không quên làm động tác gọi điện thoại đặt bên tai, nụ cười thanh thuần ngọt ngào nở rộ trên khuôn mặt cô, nhất thời đẹp không sao tả xiết.

...

Thu hết tất cả những điều này vào mắt, Shimizu Yuuki còn chưa kịp thưởng thức, nếm trải đủ vị ngọt ngào này, đến khi anh hoàn hồn trở lại, thì đã đứng trước một chiếc sedan hạng sang đỗ bên ngoài tiểu khu.

Tài xế riêng xuống xe mở cửa cho anh, còn ân cần xách giúp hành lý nặng trịch.

Shimizu Yuuki mang theo tâm trạng thấp thỏm nhìn vào bên trong, thấy người phụ nữ đang ngồi với tư thế đoan trang tao nhã trong xe. Hai chân cô ta khép lại nghiêng sang một bên, vạt váy được vuốt thẳng rủ xuống bên bắp chân cong đẹp, mọi cử chỉ đều toát lên xuất thân cao quý của cô ta.

Sakai Mina cũng nở một nụ cười rạng rỡ quyến rũ với Shimizu Yuuki, nhưng chỉ khiến Shimizu Yuuki cảm thấy toàn thân lạnh buốt, không hề có tâm tư thưởng thức hay ngắm nhìn.

Người phụ nữ ngược lại vô cùng hài lòng, cô ta áp sát vào Shimizu Yuuki đang co rúm ở một góc ghế sau không muốn nói chuyện.

Con mồi đã thèm nhỏ dãi bấy lâu nay tự chui đầu vào lưới, Sakai Mina liền giống như một con rắn độc thon dài nhưng mạnh mẽ, không nói hai lời đã quấn lấy, bao bọc lấy từng tấc cơ bắp lạnh lẽo, không chút sức sống trên người đàn ông.

"Mau bật máy sưởi lên." Sau khi ra lệnh cho tài xế, Sakai Mina lại cười híp mắt nhìn Shimizu Yuuki.

"Nói chứ, vợ của Yuuki cũng sơ ý quá rồi nhỉ, sao chỉ để Yuuki mặc ít thế này, lỡ bị cảm thì làm sao?"

Hơi ấm trong chiếc xe sang rất nhanh đã lấp đầy mọi ngóc ngách bên trong, khiến mùi hương hoa hồng trên người Sakai Mina càng trở nên nồng nàn thơm ngát, giống như ngay cả không khí hít thở cũng trở nên ngọt ngào ngon miệng hơn.

Chúng theo hơi thở của Shimizu Yuuki len lỏi vào cơ thể anh không thể tránh né, hòa tan vào trong máu, trong phút chốc làm mê muội thần kinh.